Thiếu Gia Ngông Cuồng

Chương 155: Lý Mộng điên cuồng

Đang cập nhập

21/08/2021

Quảng trường Vạn Đạt, Tần Minh vừa đến nơi đã thấy em gái và Lý Mộng đang đứng chụp ảnh ở bên cạnh một chiếc BMW, còn dùng máy ảnh DSL mà Tần Minh đưa.

Tần Minh đang định qua đó, đúng lúc chủ của chiếc xe BMW kia đến. Chủ xe là một người đàn ông mặc tây trang giày da, ôm bạn gái đi tới xua đuổi: “Chụp con mẹ cô à? Dám lấy xe ông đây để chụp ảnh, người không biết lại tưởng rằng ông đây ngoại tình. Bà xã, em xem đi, do anh quá thành công nên cứ luôn có phụ nữ muốn dán lên người anh, anh muốn ngăn cũng không được.”

Bạn gái của người đàn ông đang đứng bên cạnh lập tức bực mình, tiến lên tát Lý Mộng một cái.

Chát một tiếng, đánh cho Lý Mộng không kịp đề phòng, cô ta còn đang bận tạo dáng nữa.

“Con đĩ, mẹ mày có tự trọng không đấy? Ăn mặc thì hở hang, lăng loàn như thế, muốn quyến rũ đàn ông bên ngoài hả? Mày dám quyến rũ cả người đàn ông của bà á?”

Chát chát chát, Lý Mộng bị đánh đến đần cả người. Cô ta chỉ là một phụ nữ mảnh mai, không phải đối thủ của người đàn bà đanh đá kia, bị đánh đến nỗi mặt đỏ lên.

Tuy nhiên người đàn bà đanh đá kia đánh Lý Mộng xong vẫn chưa thấy thoải mái, còn định đánh Tần Tố Tố đang cầm máy ảnh. Cô ta đi ba bước mà như hai bước, định đi lên đánh người.

Tần Tố Tố thấy bàn tay kia sắp đánh đến chỗ mình, đã bị dọa sợ đến nỗi mặt không còn một giọt máu. Cô ấy muốn chạy nhưng không chạy được, đứng im tại chỗ.

Chát, bỗng có một bàn tay to của đàn ông bắt lấy bàn tay của người đàn bà đanh đá.

Tần Tố Tố quay đầu lại thì thấy là anh hai

Tần Minh nhà mình, lập tức rụt cổ lại tránh ra sau lưng Tần Minh.

Người đàn bà đanh đá sửng sốt một chút, đánh giá Tần Minh từ đầu xuống chân. Thấy anh mặc một chiếc quần jean bị giặt đến nỗi bạc trắng, trên người mặc một chiếc áo hàng vỉa hè, giày thì vừa bẩn, vừa cũ vừa rách. Người đàn bà đanh đá lập tức lộ ra ánh mắt khinh thường: "Mẹ nó, một đám nghèo kiết xác. Chán sống rồi à?”

Tần Minh nhíu mày nói: “Này cô gái, người cô cũng đánh rồi, mắng cũng mắng rồi, nên nguôi giận đi chứ. Không cần phải tiếp tục truy cứu nữa đầu, chúng tôi sẽ xóa ảnh chụp đi."

Người đàn bà đanh đá vẫn tiếp tục mắng to: “Mẹ, mày là cái thá gì? Một tên nghèo kiết xác mà cũng dám nói điều kiện với tạo á? Không có tiền mua xe thì lấy xe người khác để chụp lén, không có mặt mũi, không biết xấu hổ à?”

Tần Minh còn định nói tiếp, nhưng Lý Mộng bên kia đã chạy mất. Anh cực kỳ bực bội, chuyện do Lý Mộng gây ra, nhưng khi xảy ra chuyện lại chạy trước một mình, quá đáng thật.

Thế là anh cũng kéo Tần Tố Tố chạy lấy người, người đàn bà đanh đá kia đi giày cao gót nên không đuổi theo được hai người, đành phải đứng sau thoá mạn.

Lúc ba người đi vào quảng trường, Lý Mộng vừa quạt gió vừa nói: "Xui xẻo quá, chiếc xe kia chính là BMW năm hệ đó. Tố Tố, chụp được bao nhiêu ảnh rồi?”

Tần Tố Tố nói: "Mới chụp được một tấm”



Tần Minh đoạt lấy máy ảnh DSL, chất vấn: “Lý Mộng, cô bị thần kinh hả? Đừng có suốt ngày kéo em gái tôi đi làm mấy chuyện nguy hiểm này nữa.”

Lý Mộng không cho là đúng, nói: “Tôi làm cái gì nguy hiểm? Chẳng phải chỉ là mượn xe người ta chụp một chút ảnh thôi sao? Trước kia những người nổi tiếng trên mạng cũng làm như vậy để tuyên truyền đó thôi? Chạy đến cửa hàng 4S, kéo chút biểu ngữ, chụp cái siêu xe, sau đó là tuyên truyền được ngay. Chờ tôi nổi tiếng trên mạng rồi, tôi cũng sẽ trả ơn hậu hĩnh cho Tố Tố thôi.”

Tần Minh nói: "Cô muốn làm người nổi tiếng trên mạng là chuyện của cô, nhưng em tôi không muốn lẫn lộn với cô. Tố Tố, về sau đừng làm như vậy nữa.”

Tần Tố Tố lại do dự, nói: “Anh, em cũng muốn giúp chị Lý Mộng. Chị Lý Mộng nói, nếu chị ấy có thể lên làm người nổi tiếng trên mạng thì sẽ suy xét việc quay lại với anh. Lúc đó anh không cần phải ở rể, làm con rể tự đưa mình đến cửa của nhà Nhiếp Hải Đường biến thái kia nữa.”

Khóe miệng Tần Minh cong lên, biến thái gì cơ? Con rể tự đưa mình đến cửa gì cơ? Em gái ơi, em bị người phụ nữ ngu xuẩn kia dạy thành cái gì thế?

Lý Mộng đứng một bên, nói cực kỳ đắc ý: “Hiện giờ weibo của tôi đã có hơn mười nghìn fans, mỗi ngày có hơn ba trăm bình luận. Chỉ cần tôi tiếp tục khoe giàu, khoe các loại siêu xe, quần áo, hàng xa xỉ thì sẽ thu được fans rất nhanh. Đến lúc đó sẽ có người tìm tôi làm tiết mục, làm livestream.

Tần Minh thầm khinh thường, Trương Tiểu Nghiên làm streamer suốt ba năm, ngày nào cũng vất vả livestream, vừa nhảy vừa hát lại có nền tảng nâng đỡ mới đạt được hơn năm trăm nghìn, đây đã là đáng ghen tị lắm rồi. Cô nghĩ cái Weibo hơn mười nghìn fans của cô là cọng hành gì? Hay cô nghĩ cộng đồng mạng là một lũ ngu si?

Tần Minh nói: “Em gái, chẳng phải em muốn mua quần áo mới sao? Chúng ta ra ngân hàng lấy tiền đi.

Vừa nghe đến chuyện lấy tiền, Lý Mộng lập tức thay đổi thái độ, nói: “Tần Minh, anh chưa ăn cơm đúng không? Cũng không vội đầu, chúng ta đi ăn một bữa cơm trước đã. Nhìn anh kìa, chạy đến nỗi mồ hôi đầy đầu, để tôi lau mồ hôi cho anh.”

Nói xong, Lý Mộng cầm khăn giấy tiến lên định lau mồ hồi cho Tần Minh.

Động tác của cô ta quá thành thạo, khiến Tần Minh hoảng hốt một trận, sự dịu dàng dối trá của Lý Mộng lại gợi lên ký ức trong quá khứ của anh.

Ba người Tần Minh đi vào ngân hàng, anh lấy năm mươi nghìn tệ rồi giao cho Tần Tố Tố, nói: “Tố Tố, em lấy mà tiêu. Mặc dù chúng ta là người nông thôn, nhưng cũng không thể để người khác coi thường được, nhớ trang điểm xinh đẹp một chút.”

Tần Tố Tố cầm tiền, lần đầu tiên cô ấy được nhìn thấy nhiều tiền như vậy, tay cũng đang run rẩy.

Cô ấy lo lắng hỏi: “Anh, anh kiếm được nhiều như vậy sao? Còn nhiều hơn số tiền một năm ba mẹ kiếm được nữa."

Tần Minh cố ý lảng mắt né tránh, nói: “Đúng vậy, em cứ yên tâm mà tiêu đi, không sao đâu.”

“Hả? Không sao thật chứ?” Có vẻ Tần Tố Tố đã nhận thấy biểu hiện không bình thường của Tần Minh, nhưng Tần Minh đã xoay người chuẩn bị đi, nói: “Chút nữa anh còn có việc, hai người đi mua quần áo đi. Lý Mộng, tôi cảnh cáo cô, đừng gạt tiền của em gái tôi.”

Lý Mộng nhìn thấy năm mươi nghìn tệ thì trong lòng đã kích động lắm rồi, nhưng lại cam đoạn: “Không thành vấn đề, tôi coi và đối xử với Tố Tố như em gái của mình ấy.”

Nói xong, cô ta lập tức lôi kéo Tần Tố Tố vào quảng trường tiêu tiền. Vẻ mặt Lý Mộng rất kinh ngạc và vui mừng, thầm nghĩ: “Ha ha, đúng là giang sơn dễ đổi bản tính khó dời, anh vẫn ngu xuẩn như ngày nào Tần Minh ạ. Vừa ngu ngốc lại quá dễ tin người. Chỉ trúng vé số mấy trăm nghìn thôi, đắc ý cái gì? Hai anh em đều dễ lừa dối như nhau.”



Tần Tố Tố cầm tiền, trong lòng có chút không thoải mái, bởi vì cô ấy nhìn thấy ảnh mắt lập loè của Tần Minh giống như đang nói dối. Cô ấy cảm thấy có được số tiền này không dễ, là anh trai quá thương cô ấy nên mới cho cô ấy thôi.

Tần Tố Tố nói: “Chị Lý Mộng, hay là chúng ta đừng mua quần áo đắt như vậy có được không?”

Sắc mặt Lý Mộng lạnh lùng, lập tức nói: “Như vậy sao được? Cộng đồng mạng rất lợi hại, đều là hỏa nhãn kim tinh. Nếu chúng ta dùng hàng giả hoặc là hàng rẻ tiền để gạt người, thì sao làm người nổi tiếng trên mạng được? Vừa có tiền, lại vừa xinh đẹp sẽ hấp dẫn ánh nhìn của mọi người rất dễ dàng. Tố Tố, em yên tâm, chờ sau này chị nổi tiếng rồi sẽ trả lại tiền cho em, thậm chí còn có thể tặng em một ngôi nhà cũng được.”

Cô ta vội vàng kéo Tần Tố Tố đi, nói: “Tới rồi, quần áo CELINE. Thời trang nữ Celine này chính là nhãn hiệu xa xỉ hàng đầu ở quốc tế, một bộ quần áo hàng chính hãng chỉ có sáu nghìn tệ thôi.”

Sắc mặt Tần Tố Tố biến đổi, kinh ngạc nói: “Hơn sáu nghìn tệ á? Chị Lý Mộng, chẳng phải chị nói chỉ cần mua hai ba nghìn là được rồi sao?”

Lý Mộng vừa chọn lựa quần áo vừa nói: “Ai nha, những cái đó đều là hàng second-hand, đương nhiên sẽ rẻ hơn rồi. Nhưng giờ chúng ta có tiền, không thể mặc hàng secondhand được. Mau đến đây, em thử cái váy hồng nhạt này xem, oa, hợp với em lắm, đi thử xem nào.”

Tần Tố Tố ỡm ờ, trong lòng cảm thấy quần áo quá đắt, thật là đáng sợ.

Trên người cô ấy chỉ mặc đồ hơn một trăm tệ, lần trước Tần Minh cho cô ấy hai mươi nghìn tệ nên cô ấy mới dám xa xỉ một phen, mua một bộ quần áo giá hơn một trăm tệ mà thôi.

Bây giờ lại phải mua một bộ quần áo hơn sáu nghìn tệ, Tần Tố Tố cảm thấy trái tim mình sắp nhảy ra ngoài rồi.

Nhưng mà chiếc váy hồng nhạt kia thật sự quá đẹp, lại thêm Lý Mộng đẩy cô ấy vào phòng thay quần áo, thành ra cô ấy cũng trở nên lắc lư không quyết định được.

Thừa dịp Tần Tố Tố thay quần áo, Lý Mộng hưng phấn đi đến bên cạnh giá áo, nói với nữ phục vụ: “Bộ này, bộ này, cả bộ này nữa, gói hết lại cho tôi.”

Nữ phục vụ vừa nghe, thấy cô ta mua ba bộ trào lưu mới nhất, như vậy mình cũng được trích phần trăm khá cao, trong lòng vui đến nở hoa, lập tức hỗ trợ gói quần áo lại.

Đợi Tần Tố Tố thay quần áo ra, Lý Mộng lập tức tiến lên, nói: “Tố Tố, chậc, vừa người lắm, đúng là khác hẳn ra. Giờ trông em khác lắm, xinh đẹp hơn nhiều, hoàn toàn không còn mùi quê mùa nữa mà giống một cô gái thành phố hơn rồi. Lấy cái này đi. Phục vụ, tính tiền thêm cái này giúp tôi.”

“Hả?” Tần Tố Tố còn chưa kịp phản ứng thì nữ phục vụ bên kia đã bắt đầu tính tiền.

Nữ phục vụ tính hóa đơn xong, nói: "Tổng cộng bốn bộ quần áo, hai mươi tám nghìn tệ. Xin hỏi hai chị có thẻ hội viên không?”

Sắc mặt Tần Tố Tố trở nên xanh mét, sao tự dựng đã tiêu hết hai mươi tám nghìn tệ rồi? Ba bộ quần áo Lý Mộng mua đắt như vậy sao?

Tần Tố Tố quay sang nhìn ánh mắt nhiệt tình của nữ phục vụ, tuy mỉm cười dịu dàng nhưng nội tâm thì sắp hỏng luôn rồi. Trên mặt cô ấy nóng như lửa đốt, muốn nói không mua nhưng lại nói không nên lời.

Cuối cùng Tần Tố Tố cũng không biết mình ra khỏi cửa hàng thời trang xa xỉ này như thế nào, nhưng cô ấy cảm nhận được nắm tiền mặt trong tay đã mỏng đi một nửa.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thiếu Gia Ngông Cuồng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook