Thiếu Tướng Đại Nhân, Sủng Nhẹ Một Chút!
Chương 126: đều là bởi vì nàng!
hangiw_
11/10/2019
Hai nữ sinh đối diện vẫn là có chút không tin
tưởng, trong đó một có một người hung hăng liếc liếc mắt nhìn cô ta một
cái, lôi kéo một người kia đi ròii nói: "Đi! Chúng ta đến lớp hai hỏi
thử xem...... mình cũng không tin là, ngay cả các bạn học lớp hai cũng
sẽ đều hướng về cậu ta hết! Liền tìm cái người tên là Đoạn Thần Kiệt đi! Trước kia đệ nhất lúc nào cũng chỉ có cái tên Đoạn Thần Kiệt
thôi......"
Hai nữ sinh đi xuống lầu.
Hàn Mộ Vũ cúi đầu, biểu tình ngây thơ trên mặ cô ta hiện tại cơ hồ đều muốn nứt ra......
HÀN,MỘ,VI!!!!!!
Tất cả đều là do chị ta gây ra cả......
Nếu không phải do chị ta, những người bạn đó sẽ như lúc trước sẽ không bao giờ đối xử với cô ta như vậy?! Hơn nữa, liền bởi vì Hàn Mộ Vi là chị gái cùng cha khác mẹ của cô ta, cô ta thậm chí tuyệt đối không thể nói xấu Hàn Mộ Vi nửa câu, đặc biệt là vừa mới, cô ta rõ ràng là rất muốn nói với bọn họ, Hàn Mộ Vi chính là tệ hại đến như vậ, chính là đã biết trước tất cả đáp án.
Chính là, hai người kia đang cố ý nói luôn cả hai người Hàn gia bọn họ ......
Nếu cô ta mà làm như vậy, ba ba khẳng định sẽ tức giận với cô ta thì sao, hơn nữa...... Liền Hàn Mộ Vi chính mình nỗ lực đạt được thành tích tốt đến như vậy, cũng đều sẽ lọt vào trong hoài nghi của người ta......
Hàn Mộ Vũ môi dưới đều gao gắt cắn phá!
OOOOOO
Quảng cáo
Đoạn Thần Kiệt đứng ở nơi đó, có chút không kiên nhẫn mà nhìn hai nữ sinh đang đứng ở trước mặt.
"Chuyện gì?"
Một nữ sinh trong đó mặt đã đỏ lên cả rồi, thật cẩn thận mà mở miệng: "Cái kia, bạn học Đoạn......"
Đoạn Thần Kiệt là chính là người có thành tích ưu tú nhất trong trường của bọn họ, ngay từ đầu đã là nhân vật phong vân trong Giang Thành Nhất Trung, thành tích vẫn luôn cầm cờ đi trước, mười lần thì hết chín lần cậu ta đã đứng nhất, lớn lên lại soái, bóng rổ đánh thật sự đẹp, còn đã từng đại biểu cho trường học giành được giải nhất trong rất nhiều cuộc thi ......
Cơ hồ tất cả các nữ sinh trong Giang Thành Nhất Trung đối với cậu ta hầu như đều có hảo cảm cả, nữ sinh trước mặt dường như cũng là nằm trong số đó.
Một bạn nữ sinh khác không quen nhìn một màn này, đem cô bạn kia kéo ra phía sau, nói: "Đoạn Thần Kiệt, chúng tôi muốn hỏi một chút, đệ nhất của cậu hiện tại bây giờ đã bị Hàn Mộ Vi đoạt lấy mấy rồi, hiện tại tâm trạng của cậu là thế nào?"
"......"
Đoạn Thần Kiệt cả người hơi thở đều lạnh xuống dưới, nheo lại mắt, vẻ mặt không kiên nhẫn nói: "Các ngươi chính là phóng viên tin bái quái hay sao? Trường học là giới giải trí hay sao? Tôi cùng Hàn Mộ Vi là minh tinh hay diễn viên sai?"
"Người bị đoạt đi đệ nhất là tôi, các người đến hạng ba còn không lọt vào được, lại đi ghen tị với người giỏi hơn mình thay vì ở đây hỏi tôi những chuyện này...... Thì vẫn nên là trở về hảo hảo ôn tậo cho thật tốt đi! Nếu không lần sau, nói không chừng vị trí thành tích hiện tại cũng không giữ vững được đó!"
Đoạn Thần Kiệt cười lạnh một tiếng, cũng không quay đầu lại mà xoay người rời đi.
Trực tiếp bỏ lại hai nữ sinh phía sau đang đứng ngây ngốc, trong đó có một người tức giận đến xanh cả mặt.
Đoạn Thần Kiệt đi vào trong phòng học, nhìn thoáng qua Hàn Mộ Vi, tâm tình có chút phức tạp.
Trên thực tế, chính cậu ta cũng không thể nào dự đoán được, lúc này đây đệ nhất lại là bị Hàn Mộ Vi cướp mấy.
Nhưng mà, ở kinh ngạc đồng thời, cậu ta thế nhưng phát hiện chính mình không có quá mức khổ sở, cũng không có bởi vậy mà chán ghét Hàn Mộ Vi. Rốt cuộc...... cậu ta xem như nhất hiểu biết trong khoảng thời gian này Hàn Mộ Vi có bao nhiêu nỗ lực.
Lúc trước cậu ta luôn tự xưng mình là thiên tài, người khác liều mạng nỗ lực mới có thể đứng vào được bảng thứ hạng,cậu ta chỉ muốn đi chơi, ôn bài một chút vẫn cũng có thể lọt được vào tận top ba của bảng thứ hạng, với lại đệ nhất danh của Giang Thành Nhất Trung vẫn luôn luôn là cậu ta.
Chính là, như vậy khiến cho bảng thứ hạng đối với cậu ta càng cảm thấy nhàm chán hơn.
Đoạn Thần Kiệt thậm chí bắt đầu hy vóng có một đối thủ tương xứng xuất hiện trước mặt minh, nhưng mà cậu ta vạn lần lại không nghĩ tới người đó là chính là Hàn Mộ Vi......
Hàn Mộ Vi - người mà mấy tháng trước cậu ta vẫn luôn cho rằng đó là một người bị ngốc.
"Hàn Mộ Vi!"
Hàn Mộ Vi cầm thùng rác rời đi khỏi phòng lớp, còn đi đến được chỗ thùng râc, đã bị Hàn Mộ Vũ gọi lại.
Dừng lại bước chân, Hàn Mộ Vi an tĩnh mà nhìn cô, hiện tại bây giờ đang là ở trường học, Hàn Mộ Vũ liền tính có bao nhiêu hậnhay chán ghét cô, cũng sẽ tuyệt đối không dám làm gì cô, đây cũng chính là nguyên nhân mà cô dám dừng bước lại.
Hai nữ sinh đi xuống lầu.
Hàn Mộ Vũ cúi đầu, biểu tình ngây thơ trên mặ cô ta hiện tại cơ hồ đều muốn nứt ra......
HÀN,MỘ,VI!!!!!!
Tất cả đều là do chị ta gây ra cả......
Nếu không phải do chị ta, những người bạn đó sẽ như lúc trước sẽ không bao giờ đối xử với cô ta như vậy?! Hơn nữa, liền bởi vì Hàn Mộ Vi là chị gái cùng cha khác mẹ của cô ta, cô ta thậm chí tuyệt đối không thể nói xấu Hàn Mộ Vi nửa câu, đặc biệt là vừa mới, cô ta rõ ràng là rất muốn nói với bọn họ, Hàn Mộ Vi chính là tệ hại đến như vậ, chính là đã biết trước tất cả đáp án.
Chính là, hai người kia đang cố ý nói luôn cả hai người Hàn gia bọn họ ......
Nếu cô ta mà làm như vậy, ba ba khẳng định sẽ tức giận với cô ta thì sao, hơn nữa...... Liền Hàn Mộ Vi chính mình nỗ lực đạt được thành tích tốt đến như vậy, cũng đều sẽ lọt vào trong hoài nghi của người ta......
Hàn Mộ Vũ môi dưới đều gao gắt cắn phá!
OOOOOO
Quảng cáo
Đoạn Thần Kiệt đứng ở nơi đó, có chút không kiên nhẫn mà nhìn hai nữ sinh đang đứng ở trước mặt.
"Chuyện gì?"
Một nữ sinh trong đó mặt đã đỏ lên cả rồi, thật cẩn thận mà mở miệng: "Cái kia, bạn học Đoạn......"
Đoạn Thần Kiệt là chính là người có thành tích ưu tú nhất trong trường của bọn họ, ngay từ đầu đã là nhân vật phong vân trong Giang Thành Nhất Trung, thành tích vẫn luôn cầm cờ đi trước, mười lần thì hết chín lần cậu ta đã đứng nhất, lớn lên lại soái, bóng rổ đánh thật sự đẹp, còn đã từng đại biểu cho trường học giành được giải nhất trong rất nhiều cuộc thi ......
Cơ hồ tất cả các nữ sinh trong Giang Thành Nhất Trung đối với cậu ta hầu như đều có hảo cảm cả, nữ sinh trước mặt dường như cũng là nằm trong số đó.
Một bạn nữ sinh khác không quen nhìn một màn này, đem cô bạn kia kéo ra phía sau, nói: "Đoạn Thần Kiệt, chúng tôi muốn hỏi một chút, đệ nhất của cậu hiện tại bây giờ đã bị Hàn Mộ Vi đoạt lấy mấy rồi, hiện tại tâm trạng của cậu là thế nào?"
"......"
Đoạn Thần Kiệt cả người hơi thở đều lạnh xuống dưới, nheo lại mắt, vẻ mặt không kiên nhẫn nói: "Các ngươi chính là phóng viên tin bái quái hay sao? Trường học là giới giải trí hay sao? Tôi cùng Hàn Mộ Vi là minh tinh hay diễn viên sai?"
"Người bị đoạt đi đệ nhất là tôi, các người đến hạng ba còn không lọt vào được, lại đi ghen tị với người giỏi hơn mình thay vì ở đây hỏi tôi những chuyện này...... Thì vẫn nên là trở về hảo hảo ôn tậo cho thật tốt đi! Nếu không lần sau, nói không chừng vị trí thành tích hiện tại cũng không giữ vững được đó!"
Đoạn Thần Kiệt cười lạnh một tiếng, cũng không quay đầu lại mà xoay người rời đi.
Trực tiếp bỏ lại hai nữ sinh phía sau đang đứng ngây ngốc, trong đó có một người tức giận đến xanh cả mặt.
Đoạn Thần Kiệt đi vào trong phòng học, nhìn thoáng qua Hàn Mộ Vi, tâm tình có chút phức tạp.
Trên thực tế, chính cậu ta cũng không thể nào dự đoán được, lúc này đây đệ nhất lại là bị Hàn Mộ Vi cướp mấy.
Nhưng mà, ở kinh ngạc đồng thời, cậu ta thế nhưng phát hiện chính mình không có quá mức khổ sở, cũng không có bởi vậy mà chán ghét Hàn Mộ Vi. Rốt cuộc...... cậu ta xem như nhất hiểu biết trong khoảng thời gian này Hàn Mộ Vi có bao nhiêu nỗ lực.
Lúc trước cậu ta luôn tự xưng mình là thiên tài, người khác liều mạng nỗ lực mới có thể đứng vào được bảng thứ hạng,cậu ta chỉ muốn đi chơi, ôn bài một chút vẫn cũng có thể lọt được vào tận top ba của bảng thứ hạng, với lại đệ nhất danh của Giang Thành Nhất Trung vẫn luôn luôn là cậu ta.
Chính là, như vậy khiến cho bảng thứ hạng đối với cậu ta càng cảm thấy nhàm chán hơn.
Đoạn Thần Kiệt thậm chí bắt đầu hy vóng có một đối thủ tương xứng xuất hiện trước mặt minh, nhưng mà cậu ta vạn lần lại không nghĩ tới người đó là chính là Hàn Mộ Vi......
Hàn Mộ Vi - người mà mấy tháng trước cậu ta vẫn luôn cho rằng đó là một người bị ngốc.
"Hàn Mộ Vi!"
Hàn Mộ Vi cầm thùng rác rời đi khỏi phòng lớp, còn đi đến được chỗ thùng râc, đã bị Hàn Mộ Vũ gọi lại.
Dừng lại bước chân, Hàn Mộ Vi an tĩnh mà nhìn cô, hiện tại bây giờ đang là ở trường học, Hàn Mộ Vũ liền tính có bao nhiêu hậnhay chán ghét cô, cũng sẽ tuyệt đối không dám làm gì cô, đây cũng chính là nguyên nhân mà cô dám dừng bước lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.