Thiếu Tướng Đại Nhân, Sủng Nhẹ Một Chút!
Chương 127: Hàn Mộ Vi, ngươi thật là quá ác độc!
hangiw_
11/10/2019
"Thi tốt tới như vậy chị chắc đắc ý lắm phải
không?" Hàn Mộ Vũ mặt vô biểu tình mà đi đến trước mặt Hàn Mộ Vi, một
chân đem thùng rác trong tay cô đá ra , thùng rác rơi xuống đất rác văng ra khắp nơi!
Hàn Mộ Vi nhìn thoáng qua thùng rác, không có lập tức qua đi nhặt nó lên, chỉ là lạnh lùng mà nhìn nữ hài trước mặt mình.
Lần đầu tiên, Hàn Mộ Vi mở miệng phản kích:
"Bại dưới tay tôi, cho nên không vui sao sao?"
Thanh âm thực nhẹ nhàng, thực bình tĩnh, ánh mắt cũng cực kỳ bình đạm, Hàn Mộ Vũ trừng lớn đôi mắt, không dám tin tưởng nổi mà nhìn cô.
"Chị dám......"
Hàn Mộ Vi nâng lên mắt, "Vẫn luôn không mở miệng nói chuyện, cho nên cô liền rằng cho tôi là người câm luôn rồi sao?"
"Hàn Mộ Vũ, tôi không phải là người câm, cô nếu lại muốn làm gì đối với tôi, tốt nhất suy nghĩ kỹ cho...... Nếu không, tôi cũng không dám khẳng định, có nên ở trước mặt mọi người vạch trần cô hay không."
"Chị......" Hàn Mộ Vũ tức giận đến mặt đều xanh cả lên, từ nhỏ đến lớn đều chỉ có cô ta khi dễ mới Hàn Mộ Vi, Hàn Mộ Vi từ lúc nào lại phải kháng lại như vậy?
"A, tôi hiểu rồi...... lúc trước mềm yếu như vậy đều là cô giả vờ à? Cô giả dạng giống hệt người câm lẫn ngốc tử! Hàn Mộ Vi, cô quả nhiên tâm cơ thật sự rất sâu, mẹ tôi nói quả thật không sai chút nào, đối với loại người giống như cô, nên tiên hạ thủ vi cường......"
Hàn Mộ Vũ cười lạnh một tiếng, liền ở thời điểm Hàn Mộ Vi có chút nghi hoặc, cô ta đột nhiên đi đến thùng rác bên kia, triều Hàn Mộ Vi cười một chút, cầm lấy thùng rác, không chút do dự đem thùng rác đổ lên hết trên người mình!
Cả người đầy rác, từ dính từ đỉnh đầu tới tận dưới chân Hàn Mộ Vũ......
Hàn Mộ Vũ ngã ngồi trên mặt đất, hốc mắt lập tức liền đỏ, "chị Vi Vi...... chị sao lại có thể như vậy......"
Giây tiếp theo, liền nhìn đến chỗ ngoặt chỗ vài bóng người xuất hiện, rõ ràng là chíng là mấy nữ sinh từng hỏi qua Hàn Mộ Vũ chuyện thi cử của Hàn Mộ Vi, kia mấy nữ sinh thấy như vậy một màn, đôi mắt trừng lớn, trong đó có hai người nhanh chóng chạy đến, đem Hàn Mộ Vũ đỡ lên.
Nữ sinh vóc dáng cao lớn tóc ngắn trừng mắt Hàn Mộ Vi, nói: "Cậu thật quá đáng mà! Tiểu Vũ là em gái của cậu, cậu sau có thể làm ra được việc như vậy......"
"Hèn gì lúc trước mỗi lần nhắc đến chuyện của cậu Tiểu Vũ đều ấp a ấp úng, thì ra sau lưng cậu vẫn luôn luôn khi dễ Tiểu Vũ!!"
"Tiểu Vũ đối với cậu tốt tới như vậy, cậu ăn uống như thế nào cũng đều lo lắng Tiểu Vũ lo cho cậu ăn uống không đủ chất dinh dưỡng...... vậy mà Hàn Mộ Vi, cạu đúng thật là quá ác độc!!"
Tiếng ồn ào làm cho không ít người đến vây xem.
Các bạn học lớp 2/3 ở gần đó cũng đã đi tới xem, thấy một màn như vậy, các bạn trong lớp 2/3 đến xem không ít người cũng mở to hai mắt nhìn, tầm mắt từ Hàn Mộ Vũ một thân díng đầy rác trên người rồi chuyển qua trên người Hàn Mộ Vi đang đứng yên ở đó mà không nhúc nhích gì cả......
Tề Tư Mẫn bị người kéo lại đây, thấy như vậy một màn, cũng có chút sửng sốt.
Nhưng Tề Tư Mẫn rất mau đã nhớ đến việc chính mình gây hiểm lầm cho Hàn Mộ Vi lúc trước , hít sâu một hơi, Tề Tư Mẫn đi đến bên người Hàn Mộ Vi, cầm lấy tay cô.
Hàn Mộ Vi phục hồi tinh thần lại, nhìn tay mình, ánh mắt tựa hồ lóe lóe.
Tề Tư Mẫn rũ xuống lông mi, ngẩng đầu lên, kiên định mà đứng ở bên cạnh Hàn Mộ Vi: "Các người có chứng cứ gì không? Ai thấy Hàn Mộ Vi đã làm như vậy?!"
Tề Tư Mẫn nói ra những lời y hệt như lời nói của Chu Quân Hào ngày đó đã nói.
Một nữ sinh trong đám người bên cạnh Hàn Mộ Vũ, trừng mắt nhìn Tề Tư Mẫn: "Tề Tư Mẫn! Cậu không thể vì cậu ta là bạn của cậu, cậu liền bênh vực cậu ta như vậy! Bọn tôi khi đến nơi này chỉ có hai người Hàn Mộ Vi và Hàn Mộ Vũ bọn họ, rác không phải là do Hàn Mộ Vi đem đi bỏ sao, chẳng lẽ Tiểu Vũ lại tự làm bản thân trở thành như vậy sao?!"
Một nữ sinh khác cũng tức giận mà nói: "Chính là như vậy a! Hàn Mộ Vi, tôi biết, cậu vẫn luôn liền không thích Tiểu Vũ, lúc trước Tiểu Vũ luôn lo lắng cậu không ăn uống cho đàng hoàng, mua phần ăn cho cậu thì cậu cũng chẳng thèm ăn, thà để ở đó chứ không đụng đến! Mỗi ngày đi học đều cố ý đi xe bus hoặc đi bộ đến trường, làm tất cả mọi người vẫn luôn chỉ trích Tiểu Vũ bá chiếm xe trong nhà...... Cậu chính là đang cố ý giả vờ đáng thương phải không? Làm cho cùng khắp tất cả mọi người đều tin cậu! Kỹ thuật diễn thật đúng là rất tài giỏi đó, cậu thế sao lại không đi đến trường diễn xuất mà học đi, lại đi học ở một trường trung học ở đây làm gì!"
Hàn Mộ Vi nhìn thoáng qua thùng rác, không có lập tức qua đi nhặt nó lên, chỉ là lạnh lùng mà nhìn nữ hài trước mặt mình.
Lần đầu tiên, Hàn Mộ Vi mở miệng phản kích:
"Bại dưới tay tôi, cho nên không vui sao sao?"
Thanh âm thực nhẹ nhàng, thực bình tĩnh, ánh mắt cũng cực kỳ bình đạm, Hàn Mộ Vũ trừng lớn đôi mắt, không dám tin tưởng nổi mà nhìn cô.
"Chị dám......"
Hàn Mộ Vi nâng lên mắt, "Vẫn luôn không mở miệng nói chuyện, cho nên cô liền rằng cho tôi là người câm luôn rồi sao?"
"Hàn Mộ Vũ, tôi không phải là người câm, cô nếu lại muốn làm gì đối với tôi, tốt nhất suy nghĩ kỹ cho...... Nếu không, tôi cũng không dám khẳng định, có nên ở trước mặt mọi người vạch trần cô hay không."
"Chị......" Hàn Mộ Vũ tức giận đến mặt đều xanh cả lên, từ nhỏ đến lớn đều chỉ có cô ta khi dễ mới Hàn Mộ Vi, Hàn Mộ Vi từ lúc nào lại phải kháng lại như vậy?
"A, tôi hiểu rồi...... lúc trước mềm yếu như vậy đều là cô giả vờ à? Cô giả dạng giống hệt người câm lẫn ngốc tử! Hàn Mộ Vi, cô quả nhiên tâm cơ thật sự rất sâu, mẹ tôi nói quả thật không sai chút nào, đối với loại người giống như cô, nên tiên hạ thủ vi cường......"
Hàn Mộ Vũ cười lạnh một tiếng, liền ở thời điểm Hàn Mộ Vi có chút nghi hoặc, cô ta đột nhiên đi đến thùng rác bên kia, triều Hàn Mộ Vi cười một chút, cầm lấy thùng rác, không chút do dự đem thùng rác đổ lên hết trên người mình!
Cả người đầy rác, từ dính từ đỉnh đầu tới tận dưới chân Hàn Mộ Vũ......
Hàn Mộ Vũ ngã ngồi trên mặt đất, hốc mắt lập tức liền đỏ, "chị Vi Vi...... chị sao lại có thể như vậy......"
Giây tiếp theo, liền nhìn đến chỗ ngoặt chỗ vài bóng người xuất hiện, rõ ràng là chíng là mấy nữ sinh từng hỏi qua Hàn Mộ Vũ chuyện thi cử của Hàn Mộ Vi, kia mấy nữ sinh thấy như vậy một màn, đôi mắt trừng lớn, trong đó có hai người nhanh chóng chạy đến, đem Hàn Mộ Vũ đỡ lên.
Nữ sinh vóc dáng cao lớn tóc ngắn trừng mắt Hàn Mộ Vi, nói: "Cậu thật quá đáng mà! Tiểu Vũ là em gái của cậu, cậu sau có thể làm ra được việc như vậy......"
"Hèn gì lúc trước mỗi lần nhắc đến chuyện của cậu Tiểu Vũ đều ấp a ấp úng, thì ra sau lưng cậu vẫn luôn luôn khi dễ Tiểu Vũ!!"
"Tiểu Vũ đối với cậu tốt tới như vậy, cậu ăn uống như thế nào cũng đều lo lắng Tiểu Vũ lo cho cậu ăn uống không đủ chất dinh dưỡng...... vậy mà Hàn Mộ Vi, cạu đúng thật là quá ác độc!!"
Tiếng ồn ào làm cho không ít người đến vây xem.
Các bạn học lớp 2/3 ở gần đó cũng đã đi tới xem, thấy một màn như vậy, các bạn trong lớp 2/3 đến xem không ít người cũng mở to hai mắt nhìn, tầm mắt từ Hàn Mộ Vũ một thân díng đầy rác trên người rồi chuyển qua trên người Hàn Mộ Vi đang đứng yên ở đó mà không nhúc nhích gì cả......
Tề Tư Mẫn bị người kéo lại đây, thấy như vậy một màn, cũng có chút sửng sốt.
Nhưng Tề Tư Mẫn rất mau đã nhớ đến việc chính mình gây hiểm lầm cho Hàn Mộ Vi lúc trước , hít sâu một hơi, Tề Tư Mẫn đi đến bên người Hàn Mộ Vi, cầm lấy tay cô.
Hàn Mộ Vi phục hồi tinh thần lại, nhìn tay mình, ánh mắt tựa hồ lóe lóe.
Tề Tư Mẫn rũ xuống lông mi, ngẩng đầu lên, kiên định mà đứng ở bên cạnh Hàn Mộ Vi: "Các người có chứng cứ gì không? Ai thấy Hàn Mộ Vi đã làm như vậy?!"
Tề Tư Mẫn nói ra những lời y hệt như lời nói của Chu Quân Hào ngày đó đã nói.
Một nữ sinh trong đám người bên cạnh Hàn Mộ Vũ, trừng mắt nhìn Tề Tư Mẫn: "Tề Tư Mẫn! Cậu không thể vì cậu ta là bạn của cậu, cậu liền bênh vực cậu ta như vậy! Bọn tôi khi đến nơi này chỉ có hai người Hàn Mộ Vi và Hàn Mộ Vũ bọn họ, rác không phải là do Hàn Mộ Vi đem đi bỏ sao, chẳng lẽ Tiểu Vũ lại tự làm bản thân trở thành như vậy sao?!"
Một nữ sinh khác cũng tức giận mà nói: "Chính là như vậy a! Hàn Mộ Vi, tôi biết, cậu vẫn luôn liền không thích Tiểu Vũ, lúc trước Tiểu Vũ luôn lo lắng cậu không ăn uống cho đàng hoàng, mua phần ăn cho cậu thì cậu cũng chẳng thèm ăn, thà để ở đó chứ không đụng đến! Mỗi ngày đi học đều cố ý đi xe bus hoặc đi bộ đến trường, làm tất cả mọi người vẫn luôn chỉ trích Tiểu Vũ bá chiếm xe trong nhà...... Cậu chính là đang cố ý giả vờ đáng thương phải không? Làm cho cùng khắp tất cả mọi người đều tin cậu! Kỹ thuật diễn thật đúng là rất tài giỏi đó, cậu thế sao lại không đi đến trường diễn xuất mà học đi, lại đi học ở một trường trung học ở đây làm gì!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.