Thiếu Tướng Đại Nhân, Sủng Nhẹ Một Chút!
Chương 141: hạ dược
hangiw_
12/10/2019
Quý An Thừa không có phản ứng gì cả, anh ta chỉ
cảm thấy cả người mình đều đang bắt đầu nóng dần lên, máu đều đổ dồn
dưới phía dưới bụng, hạ thể trướng đến sinh đau......
Theo bản năng mà đưa tay kéo nơ trên cổ ra, Quý An Thừa cau mày, lại đưa tay kéo mạnh áo trên người ra......
Anh ta trước đây chưa từng có những hành động lỗ mãng nào như vậy cả! Bởi vì trước giờ Quý mẫu luôn bắt Quý An Thừa phải biết cư xử đúng mực nho nhã lịch sự, bất luận làm bất cứ chuyện việc gì cũng phải luôn giữ thái độ lịch sự nho nhã trước mặt người khác, hành vi cởi bỏ cúc áo của mình trước mặt người khác còn không có, huống chi là hiện tại trức tiếp kéo rách áo sơmi trên người mình ra, làm cho mấy viên cúc áo đều rớt xuống đất!
Đôi chân Hàn Mộ Vi lùi về phía sau một bước, "Quý An Thừa, anh...... anh lại hạ dược với tôi sao?!"
Quý An Thừa phản ứng không kịp, ngẩng đầu nhìn Hàn Mộ Vi, "A?"
Giây tiếp theo, ở phía cánh cửa có bóng người xuất hiện, Hàn Mộ Vi cắn răng: "Tiểu Bao Tử! Ta phải dùng chính nghĩa giá trị!!"
Đã rất lâu không được kêu gọi, cho rằng bản thân đã bị chủ nhân nó quên mất rồi,Tiểu Bao Tử nghe được lời này của chủ nhân nó lập tức kích động lên: "Vâng!"
Chỉ trong nháy mắt, Hàn Mộ Vi đã nhanh chóng đi ra ngoài cửa phòng, túm lấy cái thân ảnh váy trắng kia đem vào trong phòng, ném thẳng xuống đất!
"Hàn Mộ Vũ!!"
Hàn Mộ Vi đã dừng sử dụng chính nghĩa giá trị lại, nhìn Hàn Mộ Vũ đang mặc bộ lễ phục màu trắng bị cô lôi vào phòng đang ngã ở dưới đất, trong ánh mắt còn mang theo sự thù hận bên trong đó.
Quý An Thừa đơn thuần quá rồi, có lẽ anh ta đã biết trong hai ly nước đó rõ ràng đã bị hạ dược, nhưng mà, với dáng vẻ hiện tại của anh ta lúc này,chắc chắn là đã bị hạ dược trước đó rồi......
"Hàn Mộ Vũ, cô đã hạ dược Quý An Thừa trước đó?" Hàn Mộ Vi tay nắm lấy góc bàn, cả người thở hổn hển.
Hàn Mộ Vũ có chút chật vậy mà từ từ đứng dậy, nhìn thấy sắc mặt ửng hồng của Hàn Mộ Vi cùng với Quý An Thừa ,nhẹ nhàng mà nở một nụ cười.
Cho dù hiện tại bị phát hiện thì sao, dù gì tất cả mọi thứ đều nằm trong tay của mình rồi, Hàn Mộ Vũ nâng cằm lên, nói: "Đúng!Chính là tôi đã hạ dược các người...... Tên ngốc này! Yếu đuối nhu nhược đến mức sợ là hắn sẽ không dám đen thuốc bỏ vào ly...... Cho nên tôi đành phải giúp anh ta một chút! Làm sao vậy, chị không phải từ nhỏ đã thích anh ta sao? Tôi đã tác thành cho hai người rồi sao còn không mau cảm ơn tôi chứ?!"
Mồ hôi trên trán của Hàn Mộ Vi đã trượt xuống dưới, bộ lễ phục ở trên người cũng ướt đẫm mồ hôi, nhưng đầu óc vẫn rất bình tĩnh.
"Thì ra là thế......"
Hàn Mộ Vi cúi người mà nở nụ cười, trong tiếng cười mang theo vài phần trào phúng, "Hàn Mộ Vũ, cô thật sự rất thông minh...... Có điều, cô đã tính sai một chút rồi......"
Ở trong đầu lạnh lùng thốt: "Tiểu bao tử, chính nghĩa giá trị!"
Tiểu bao tử lập tức lên tiếng: "Vâng!"
Trong khoảng thời gian này nó nhìn thấy được cuộc sống của Hàn Mộ Vi, bản thân cũng cảm thấy nghẹn ngào thay cô, bởi vì nó căn bản không có biện pháp để giúp đỡ cho chủ nhân mình, hiện tại khó khăn lắm mới có được cơ hội để phản kích lại, nó phản ứng với một tốc độ nhanh lẹ mà trước nay chưa từng có!
"Chị muốn làm cái gì...... A......"
Hàn Mộ Vũ có chút hoảng loạn, mới vừa nãy bị kéo ngã vào phòng, chân cô ta có chút đau, chỉ là nghĩ thầm dù sao hai người bọn họ đều đã bị cô ta hạ dược hết rồi, tất cả mọi thứ chắc chắn đều tiến hành theo kế hoạch, thế nên mới nhất thời lơ là mất cảnh giác.
Nhưng cô ta lại không nghĩ rằng, bị hạ dược gấp hai lần Quý An Thừa mà Hàn Mộ Vi vẫn còn rất bình tĩnh, giống như là quỷ nhập tốc độ nhanh chóng mà đã đi đến trước mặt cô ta , dùng sức mà đấm một cái vào bụng của Hàn Mộ Vũ!
Hàn Mộ Vi sức lực mãnh mẽ tới như vậy, Hàn Mộ Vũ thì vốn cũng chỉ là một đại tiểu thư tay chân trói gà không chặt thôi, đau đớn đến ngã lăn ra mặt đất, mồ hôi lạnh ứa ra, vẻ mặt tràn đầy sợ hãi nhìn người đang tiến dần về phía mình, nhìn Hàn Mộ Vi cầm lấy hai ly nước kia nhìn chính mình rồi dần bước đến......
"Chị ...... chị muốn làm gì......"
Theo bản năng mà đưa tay kéo nơ trên cổ ra, Quý An Thừa cau mày, lại đưa tay kéo mạnh áo trên người ra......
Anh ta trước đây chưa từng có những hành động lỗ mãng nào như vậy cả! Bởi vì trước giờ Quý mẫu luôn bắt Quý An Thừa phải biết cư xử đúng mực nho nhã lịch sự, bất luận làm bất cứ chuyện việc gì cũng phải luôn giữ thái độ lịch sự nho nhã trước mặt người khác, hành vi cởi bỏ cúc áo của mình trước mặt người khác còn không có, huống chi là hiện tại trức tiếp kéo rách áo sơmi trên người mình ra, làm cho mấy viên cúc áo đều rớt xuống đất!
Đôi chân Hàn Mộ Vi lùi về phía sau một bước, "Quý An Thừa, anh...... anh lại hạ dược với tôi sao?!"
Quý An Thừa phản ứng không kịp, ngẩng đầu nhìn Hàn Mộ Vi, "A?"
Giây tiếp theo, ở phía cánh cửa có bóng người xuất hiện, Hàn Mộ Vi cắn răng: "Tiểu Bao Tử! Ta phải dùng chính nghĩa giá trị!!"
Đã rất lâu không được kêu gọi, cho rằng bản thân đã bị chủ nhân nó quên mất rồi,Tiểu Bao Tử nghe được lời này của chủ nhân nó lập tức kích động lên: "Vâng!"
Chỉ trong nháy mắt, Hàn Mộ Vi đã nhanh chóng đi ra ngoài cửa phòng, túm lấy cái thân ảnh váy trắng kia đem vào trong phòng, ném thẳng xuống đất!
"Hàn Mộ Vũ!!"
Hàn Mộ Vi đã dừng sử dụng chính nghĩa giá trị lại, nhìn Hàn Mộ Vũ đang mặc bộ lễ phục màu trắng bị cô lôi vào phòng đang ngã ở dưới đất, trong ánh mắt còn mang theo sự thù hận bên trong đó.
Quý An Thừa đơn thuần quá rồi, có lẽ anh ta đã biết trong hai ly nước đó rõ ràng đã bị hạ dược, nhưng mà, với dáng vẻ hiện tại của anh ta lúc này,chắc chắn là đã bị hạ dược trước đó rồi......
"Hàn Mộ Vũ, cô đã hạ dược Quý An Thừa trước đó?" Hàn Mộ Vi tay nắm lấy góc bàn, cả người thở hổn hển.
Hàn Mộ Vũ có chút chật vậy mà từ từ đứng dậy, nhìn thấy sắc mặt ửng hồng của Hàn Mộ Vi cùng với Quý An Thừa ,nhẹ nhàng mà nở một nụ cười.
Cho dù hiện tại bị phát hiện thì sao, dù gì tất cả mọi thứ đều nằm trong tay của mình rồi, Hàn Mộ Vũ nâng cằm lên, nói: "Đúng!Chính là tôi đã hạ dược các người...... Tên ngốc này! Yếu đuối nhu nhược đến mức sợ là hắn sẽ không dám đen thuốc bỏ vào ly...... Cho nên tôi đành phải giúp anh ta một chút! Làm sao vậy, chị không phải từ nhỏ đã thích anh ta sao? Tôi đã tác thành cho hai người rồi sao còn không mau cảm ơn tôi chứ?!"
Mồ hôi trên trán của Hàn Mộ Vi đã trượt xuống dưới, bộ lễ phục ở trên người cũng ướt đẫm mồ hôi, nhưng đầu óc vẫn rất bình tĩnh.
"Thì ra là thế......"
Hàn Mộ Vi cúi người mà nở nụ cười, trong tiếng cười mang theo vài phần trào phúng, "Hàn Mộ Vũ, cô thật sự rất thông minh...... Có điều, cô đã tính sai một chút rồi......"
Ở trong đầu lạnh lùng thốt: "Tiểu bao tử, chính nghĩa giá trị!"
Tiểu bao tử lập tức lên tiếng: "Vâng!"
Trong khoảng thời gian này nó nhìn thấy được cuộc sống của Hàn Mộ Vi, bản thân cũng cảm thấy nghẹn ngào thay cô, bởi vì nó căn bản không có biện pháp để giúp đỡ cho chủ nhân mình, hiện tại khó khăn lắm mới có được cơ hội để phản kích lại, nó phản ứng với một tốc độ nhanh lẹ mà trước nay chưa từng có!
"Chị muốn làm cái gì...... A......"
Hàn Mộ Vũ có chút hoảng loạn, mới vừa nãy bị kéo ngã vào phòng, chân cô ta có chút đau, chỉ là nghĩ thầm dù sao hai người bọn họ đều đã bị cô ta hạ dược hết rồi, tất cả mọi thứ chắc chắn đều tiến hành theo kế hoạch, thế nên mới nhất thời lơ là mất cảnh giác.
Nhưng cô ta lại không nghĩ rằng, bị hạ dược gấp hai lần Quý An Thừa mà Hàn Mộ Vi vẫn còn rất bình tĩnh, giống như là quỷ nhập tốc độ nhanh chóng mà đã đi đến trước mặt cô ta , dùng sức mà đấm một cái vào bụng của Hàn Mộ Vũ!
Hàn Mộ Vi sức lực mãnh mẽ tới như vậy, Hàn Mộ Vũ thì vốn cũng chỉ là một đại tiểu thư tay chân trói gà không chặt thôi, đau đớn đến ngã lăn ra mặt đất, mồ hôi lạnh ứa ra, vẻ mặt tràn đầy sợ hãi nhìn người đang tiến dần về phía mình, nhìn Hàn Mộ Vi cầm lấy hai ly nước kia nhìn chính mình rồi dần bước đến......
"Chị ...... chị muốn làm gì......"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.