Thiếu Tướng Đại Nhân, Sủng Nhẹ Một Chút!
Chương 140: ngươi làm cái gì?!
hangiw_
12/10/2019
"An Thừa ca, em bằng lòng thành toàn cho anh và chị Vi Vi......"
Ma xui quỷ khiến, Quý An Thừa lại tin những lời nói này.
Cũng bởi vậy, anh ta mới có thể nghe theo lời Hàn Mộ Vũ đem hai ly nước đó đến đây......
Tiểu Vũ nói, chỉ cần hai người bọn họ ở bên nhau, mẹ anh ta cùng Hàn bá phụ cũng sẽ không đồng ý chuyện đó, cho nên, muốn muốn thành công phải dùng đến một chút thủ đoạn......
Nhưng mà , hiện tại anh ta lại nghe được lời của Hàn Mộ Vi nói, cô căn bản là không hề thích anh ta?!
Quý An Thừa hiện tại cảm thấy có một chút không biết nên làm sao, giờ phút này anh ta căn bản không phâm biệt được rõ ràng nữa, rốt cuộc ai nói mới là thật sự, Hàn Mộ Vi thật sự là không thích anh ta, hay chỉ là do quá đố kỵ nên mới nói như vậy. Bởi vì trước đã Hàn Mộ Vũ đã từng nói, khả năng Vi Vi vì thành toàn cho bọn họ, sẽ nhất định không thừa nhận là người mà mình thích là anh ta......
Quý An Thừa cắn cắn môi dưới, "Vi Vi, lời em nói có phải là thật không?"
Hàn Mộ Vi lạnh lùng mà nhìn anh ta, "Tôi rất nghiêm túc. Bất quá Quý Anh Thừa ,Hàn Mộ Vũ nói với anh như vậy ,anh liền tun là thật sao? Anh vẫn là quá đơn thuần rồi! Hay là nên nói anh nguyện ý tin tưởng những gì mình đã nghe? Quý An Thừa, tôi thừa nhận tôi từng xem anh như là người bạn duy nhất của tôi, nhưng hiện tại không còn gì nữa!"
Quý An Thừa môi dưới đều cắn ra máu, "Vi Vi, em gạt anh!"
Hàn Mộ Vi nhìn ngẩng đầu nhùn anh ta, ánh anh ta mang vẻ rất khủng bố, mang theo một chút điên cuồng, "Đã từng? Xem như bạn? Như vậy hiện tại thì sai? Em nói xem anh là bạn hữu hiện tại thì không còn nữa là sao? Vi Vi, em thật sự là không thích anh sao? Hay là vì quá thích anh nên không có thể cùng anh trở thành bạn được? Em......"
Anh ta nói bằng sợ nóng nảy, trong ánh mắt tràn ngập tơ máu, đôi tay bắt lấy hai tay của cô, tâm trạng bị kích động làm anh ta hìan toàn không thể chế được lực đạo của bản thân, cánh ta của Hàn Mộ Vi bị anh ta nắm chặt đến đỏ lên hết, đau đớn làm cô nhíu mày lại:
"Quý An Thừa! Anh buông tôi ra!!"
"Anh không buông!" Quý An Thừa thập phần kích động, "Nếu anh buông em ra, thì cả đời này sẽ không thể cùng em ở bên cạnh nhau......"
Anh ta tuy từ nhỏ tính tình hướng nội, nhưng lại cực kỳ mẫn cảm, từ nhỏ đến lớn anh ta chỉ có duy nhất Hàn Mộ Vi là người mà ta đối đãi thật lòng, bởi vì anh ta cảm thấy chỉ có cô là hiểu rõ tâm tình trong lòng anh ta nhất. Chỉ là hiện tại Hàn Mộ Vi cho anh ta một thứ cảm xúc rất khó chịu: Cô muốn vứt bỏ hắn,muốn rời khỏi hắn!
Quý An Thừa cảm thấy này hoàn toàn không thể nào tiếp nhận được!!
Hàn Mộ Vi không hề đoán được anh ta sẽ kích động tới mức như vậy, cánh ta của cô bị nắm chặt đến đau ,nhưng cô vẫn không la lên, cắn môi dưới, cô kêu ra tiếng: "Quý An Thừa, anh nếu như không buông tôi ra, cả đời này tôi đều sẽ chán ghét anh!"
Quý An Thừa sửng sốt một chút, lực đạo trong tay chậm rãi giảm bớt xuống, Hàn Mộ Vi tránh thoát được khỏi Quý An Thừa, nhìn cánh tay đang sưng đỏ của mình.
Nhìn theo tầm mắt của cô, Quý An Thừa cũng đã nhìn thấy được, trong mắt hiện lên một tia hoảng loạn, có chút không biết nên làm sao mà giải thích: "Xin, xin lỗi, Vi Vi...... anh không...... Không phải cố ý!"
Hàn Mộ Vi không nói gì, chỉ lạnh lùng nhìn anh ta, "anh đi đi!"
Đi?
Quý An Thừa bất động không nhúc nhích, anh ta cảm giác như hai chân của mình không chịu nghe theo ý mình nữa không hề nhúc nhích. Nhìn gương mặt quen thuộc trước mắt nhưng lại làm anh ta vô cùng cảm thấy xa lạ, Quý An Thừa mở miệng mà thở dốc, hiện tại hoàn toàn cũng không biết nên nói gì, trong đầu đã vô cùng hỗn loạn!
Mà đúng lúc này, Hàn Mộ Vi đột nhiên cảm thấy được một cảm xúc xa lạ nhưng lại rất quen thuộc đang xuất hiện ở người cô, hô hấp dần dân trở nên dồn dập lên, Hàn Mộ Vi lui một bước về phía sau, tay nắm lấy góc bàn, hai ly đồ uống còn nguyên trên bàn......
Ánh mắt chợt loé lên, Hàn Mộ Vi nhìn người đang đứng đối diện rõ ràng cũng đang có chút khác thường, trên mặt của Quý An Thừa đang dần đỏ lên trông không ổn chút nào, đồng tử hơi co lại: "anh...... anh đã làm cái gì?!"
Ma xui quỷ khiến, Quý An Thừa lại tin những lời nói này.
Cũng bởi vậy, anh ta mới có thể nghe theo lời Hàn Mộ Vũ đem hai ly nước đó đến đây......
Tiểu Vũ nói, chỉ cần hai người bọn họ ở bên nhau, mẹ anh ta cùng Hàn bá phụ cũng sẽ không đồng ý chuyện đó, cho nên, muốn muốn thành công phải dùng đến một chút thủ đoạn......
Nhưng mà , hiện tại anh ta lại nghe được lời của Hàn Mộ Vi nói, cô căn bản là không hề thích anh ta?!
Quý An Thừa hiện tại cảm thấy có một chút không biết nên làm sao, giờ phút này anh ta căn bản không phâm biệt được rõ ràng nữa, rốt cuộc ai nói mới là thật sự, Hàn Mộ Vi thật sự là không thích anh ta, hay chỉ là do quá đố kỵ nên mới nói như vậy. Bởi vì trước đã Hàn Mộ Vũ đã từng nói, khả năng Vi Vi vì thành toàn cho bọn họ, sẽ nhất định không thừa nhận là người mà mình thích là anh ta......
Quý An Thừa cắn cắn môi dưới, "Vi Vi, lời em nói có phải là thật không?"
Hàn Mộ Vi lạnh lùng mà nhìn anh ta, "Tôi rất nghiêm túc. Bất quá Quý Anh Thừa ,Hàn Mộ Vũ nói với anh như vậy ,anh liền tun là thật sao? Anh vẫn là quá đơn thuần rồi! Hay là nên nói anh nguyện ý tin tưởng những gì mình đã nghe? Quý An Thừa, tôi thừa nhận tôi từng xem anh như là người bạn duy nhất của tôi, nhưng hiện tại không còn gì nữa!"
Quý An Thừa môi dưới đều cắn ra máu, "Vi Vi, em gạt anh!"
Hàn Mộ Vi nhìn ngẩng đầu nhùn anh ta, ánh anh ta mang vẻ rất khủng bố, mang theo một chút điên cuồng, "Đã từng? Xem như bạn? Như vậy hiện tại thì sai? Em nói xem anh là bạn hữu hiện tại thì không còn nữa là sao? Vi Vi, em thật sự là không thích anh sao? Hay là vì quá thích anh nên không có thể cùng anh trở thành bạn được? Em......"
Anh ta nói bằng sợ nóng nảy, trong ánh mắt tràn ngập tơ máu, đôi tay bắt lấy hai tay của cô, tâm trạng bị kích động làm anh ta hìan toàn không thể chế được lực đạo của bản thân, cánh ta của Hàn Mộ Vi bị anh ta nắm chặt đến đỏ lên hết, đau đớn làm cô nhíu mày lại:
"Quý An Thừa! Anh buông tôi ra!!"
"Anh không buông!" Quý An Thừa thập phần kích động, "Nếu anh buông em ra, thì cả đời này sẽ không thể cùng em ở bên cạnh nhau......"
Anh ta tuy từ nhỏ tính tình hướng nội, nhưng lại cực kỳ mẫn cảm, từ nhỏ đến lớn anh ta chỉ có duy nhất Hàn Mộ Vi là người mà ta đối đãi thật lòng, bởi vì anh ta cảm thấy chỉ có cô là hiểu rõ tâm tình trong lòng anh ta nhất. Chỉ là hiện tại Hàn Mộ Vi cho anh ta một thứ cảm xúc rất khó chịu: Cô muốn vứt bỏ hắn,muốn rời khỏi hắn!
Quý An Thừa cảm thấy này hoàn toàn không thể nào tiếp nhận được!!
Hàn Mộ Vi không hề đoán được anh ta sẽ kích động tới mức như vậy, cánh ta của cô bị nắm chặt đến đau ,nhưng cô vẫn không la lên, cắn môi dưới, cô kêu ra tiếng: "Quý An Thừa, anh nếu như không buông tôi ra, cả đời này tôi đều sẽ chán ghét anh!"
Quý An Thừa sửng sốt một chút, lực đạo trong tay chậm rãi giảm bớt xuống, Hàn Mộ Vi tránh thoát được khỏi Quý An Thừa, nhìn cánh tay đang sưng đỏ của mình.
Nhìn theo tầm mắt của cô, Quý An Thừa cũng đã nhìn thấy được, trong mắt hiện lên một tia hoảng loạn, có chút không biết nên làm sao mà giải thích: "Xin, xin lỗi, Vi Vi...... anh không...... Không phải cố ý!"
Hàn Mộ Vi không nói gì, chỉ lạnh lùng nhìn anh ta, "anh đi đi!"
Đi?
Quý An Thừa bất động không nhúc nhích, anh ta cảm giác như hai chân của mình không chịu nghe theo ý mình nữa không hề nhúc nhích. Nhìn gương mặt quen thuộc trước mắt nhưng lại làm anh ta vô cùng cảm thấy xa lạ, Quý An Thừa mở miệng mà thở dốc, hiện tại hoàn toàn cũng không biết nên nói gì, trong đầu đã vô cùng hỗn loạn!
Mà đúng lúc này, Hàn Mộ Vi đột nhiên cảm thấy được một cảm xúc xa lạ nhưng lại rất quen thuộc đang xuất hiện ở người cô, hô hấp dần dân trở nên dồn dập lên, Hàn Mộ Vi lui một bước về phía sau, tay nắm lấy góc bàn, hai ly đồ uống còn nguyên trên bàn......
Ánh mắt chợt loé lên, Hàn Mộ Vi nhìn người đang đứng đối diện rõ ràng cũng đang có chút khác thường, trên mặt của Quý An Thừa đang dần đỏ lên trông không ổn chút nào, đồng tử hơi co lại: "anh...... anh đã làm cái gì?!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.