Thiếu Tướng Đại Nhân, Sủng Nhẹ Một Chút!
Chương 128: như vậy thích, liền hưởng thụ cái đủ!
hangiw_
11/10/2019
"Kỹ thuật diễn của cô ta cũng không phải là rất
tốt sao? Ở Nhất Trung ba năm rồi, làm tất cả mọi người vẫn luôn cho rằng cậu ta là một người câm, là một đứa ngốc chỉ số thông minh vô cùng kém
cõi, ngày thường việc tổng dọn vệ sinh cũng chưa từng thấy cô ta làm cái quái gì, quỹ lớp cũng chẳng thấy cô ta giao nộp đâu...... Quả thực có
thể so sánh như ảnh hậu rồi! Hiện tại sắp thi đại học, biết không có thể lại giả heo ăn thịt hổ, liền đem gương mặt thật của chính mình lộ tẩy
ra hết sao?! Hàn Mộ Vi, cậu cũng thật quá ghê tởm rồi đó!"
Tề Tư Mẫn nổi giận, "Giang Cũng Cầm! Cậu không cần thiết vì danh hiệu hạng hai của mình rớt mất đi, liền lấy Hàn Mộ Vi để hả giận cho bản thân mình như vậy! Nói rất đúng giống như cậu vậy diễn xuất cũng không hề tệ một chút nào! Tiết thể dục nào cậu diễn xuất đau bụng rất đạt mà là ai ai cũng tin cậu cơ mà! Cậu như vậy mới được gọi là diễn xuất kinh người chứ!"
Giang Cũng Cầm cũng phát hỏa, "Tề Tư Mẫn, hiện tại cậu sao lại ngu ngốc như vậy lại đi thân thiết với loại người như Hàn Mộ Vi vậy! Lúc trước không phải lúc nào cậu cũng ở sau lưng mắng Hàn Mộ Vi mắng cậu ta là đồ tiện nhân sao, câu tam đáp bốn sao?! Như thế nào, hiện tại đã cùng người ta trở thành đôi bạn tốt có nhau rồi a?"
Lại hướng tới Hàn Mộ Vi nói: "Hàn Mộ Vi, cậu có một người bạn như vậy, tôi cũng thật thấy tội nghiệp cho cậu đó! Cậu có biết bạn tốt của cậu sau lưng cậu cậu ta đã nói xấu cậu như thế nào không hả?"
Tề Tư Mẫn tức giận đến mặt đều đỏ lên, lại không cách nào phản bác, bởi vì những lời nói lúc ấy là khi Tề Tư Mẫn còn đang âm thầm thích Đoạn Thần Kiệt, xác thật hồ đồ mà đã cùng bạn bè của mình nói qua lại về Hàn Mộ Vi.
Chính là, nữ sinh nào cũng sẽ có thói quen xấu sao, Tề Tư Mẫn lúc ấy chỉ là ghen ghét Hàn Mộ Vi......
Tề Tư Mẫn nhìn Hàn Mộ Vi, nóng nảy, "Vi Vi......"
Hàn Mộ Vi hít sâu một hơi, ngẩng đầu lên, triều Tề Tư Mẫn cười một cái.
Tề Tư Mẫn tâm rốt cuộc an một chút, Tề Tư Mẫn thực sự rất lo lắng Hàn Mộ Vi bởi vậy mà hiểu lầm mình, sẽ tức giận và không muốn tiếp tục làm bạn bè cùng với mình nữa......
Đang muốn khuyên Hàn Mộ Vi không cần giống như những cái người như thế này mà đi so đo với nhau như vậy, liền thấy Hàn Mộ Vi đột nhiên đi đến bên cạnh, cầm lấy hai cái thùng khác của hai bạn học khác đem đến đây để đi đổ, đi đến tới trước mặt Hàn Mộ Vũ, ở trước mắt bao nhiêu người khác, không chút do dự đem hai thùng rác trực tiếo đổ lên đầu của Hàn Mộ Vũ!!
Không đếm được là bao nhiêu rác từ trên đầu Hàn Mộ Vũ rơi xuống đất, trong thùng rác kia còn có chai nước chưa uống hết, Hàn Mộ Vũ bị đổ lên từ đầu đến chân, mái tóc đen dài trên đầu đến dính dính, đồng phục màu trắng đều dính đầy nước rồi còn rác, cả người thoạt nhìn thập phần chật vật, ngay cả nữ sinh vừa mới đỡ lấy Hàn Mộ Vũ theo bản năng mà lập tức buông tay ra, làm Hàn Mộ Vũ mất thăng bằng tức khắc ngã trên mặt đất.
Một đống rác rưởi, một nữ sinh điềm đạm đáng yêu đang ngã ngồi trên mặt đất, đôi mắt đều hồng hồng, lại cắn môi dưới cố nén không cho nước mắt rơi xuống, thoạt nhìn thập phần làm cho người khác thấy thật đau lòng.
Mà nữ sinh đang đứng cầm thùng rác kia, lạnh lùng mà nhìn một màn này, chậm rãi đã mở miệng:
"Thích rác tới như vậy, vậy thì nên hưởng thụ cho đã một chút !"
Lại có thêm một người nam sinh cầm rác đi lại đây, thấy một màn như vậy, ngỡ ngàng mà dừng lại bước chân.
Hàn Mộ Vi đi qua bên đó, trực tiếp đoạt lấy thùng rác trong tay nam sinh, lại lần nữa đi đến trước mặt của Hàn Mộ Vũ, lại là một thùng tràn đầy rác ở bên trong......
Từ trên người Hàn Mộ Vũ đổ ngã xuống!!
"Trời ạ......"
Người chung quanh kinh hô, không dám tin tưởng mà nhìn một màn này, không biết có phải là đã bị doạ sợ đến ngây người hay không, mà không có một người nào đứng ra ngăn cản, cũng không có người nào muốn đi tìm lão sư, ngay cả mấy người bạn của Hàn Mộ Vũ lúc nãy bênh vực cô ta cũng ngại dơ bẩn, theo bản năng mà cách xa Hàn Mộ Vũ ra một chút, trong khoảng thời gian ngắn, Hàn Mộ Vũ cả người phảng phất một đống rác lên người!
Hàn Mộ Vũ trong lòng hận không thể nhào qua đi đem Hàn Mộ Vi giết chết cho hả giận, chính là, trước mắt bao nhiêu người, cô chỉ có thể tiếp tục diễn vai nhân vật người bị hại mà không thể làm gì khác hơn nữa.
Nước mắt rốt cuộc rớt xuống dưới, Hàn Mộ Vũ nghẹn ngào, "Chị Vi Vi, em đã nói với chị rồi, em sẽ không bao giờ nói cái gì với người khác cả...... chị .....chị vì cái gì mà vẫn làm như vậy với em......"
Tề Tư Mẫn nổi giận, "Giang Cũng Cầm! Cậu không cần thiết vì danh hiệu hạng hai của mình rớt mất đi, liền lấy Hàn Mộ Vi để hả giận cho bản thân mình như vậy! Nói rất đúng giống như cậu vậy diễn xuất cũng không hề tệ một chút nào! Tiết thể dục nào cậu diễn xuất đau bụng rất đạt mà là ai ai cũng tin cậu cơ mà! Cậu như vậy mới được gọi là diễn xuất kinh người chứ!"
Giang Cũng Cầm cũng phát hỏa, "Tề Tư Mẫn, hiện tại cậu sao lại ngu ngốc như vậy lại đi thân thiết với loại người như Hàn Mộ Vi vậy! Lúc trước không phải lúc nào cậu cũng ở sau lưng mắng Hàn Mộ Vi mắng cậu ta là đồ tiện nhân sao, câu tam đáp bốn sao?! Như thế nào, hiện tại đã cùng người ta trở thành đôi bạn tốt có nhau rồi a?"
Lại hướng tới Hàn Mộ Vi nói: "Hàn Mộ Vi, cậu có một người bạn như vậy, tôi cũng thật thấy tội nghiệp cho cậu đó! Cậu có biết bạn tốt của cậu sau lưng cậu cậu ta đã nói xấu cậu như thế nào không hả?"
Tề Tư Mẫn tức giận đến mặt đều đỏ lên, lại không cách nào phản bác, bởi vì những lời nói lúc ấy là khi Tề Tư Mẫn còn đang âm thầm thích Đoạn Thần Kiệt, xác thật hồ đồ mà đã cùng bạn bè của mình nói qua lại về Hàn Mộ Vi.
Chính là, nữ sinh nào cũng sẽ có thói quen xấu sao, Tề Tư Mẫn lúc ấy chỉ là ghen ghét Hàn Mộ Vi......
Tề Tư Mẫn nhìn Hàn Mộ Vi, nóng nảy, "Vi Vi......"
Hàn Mộ Vi hít sâu một hơi, ngẩng đầu lên, triều Tề Tư Mẫn cười một cái.
Tề Tư Mẫn tâm rốt cuộc an một chút, Tề Tư Mẫn thực sự rất lo lắng Hàn Mộ Vi bởi vậy mà hiểu lầm mình, sẽ tức giận và không muốn tiếp tục làm bạn bè cùng với mình nữa......
Đang muốn khuyên Hàn Mộ Vi không cần giống như những cái người như thế này mà đi so đo với nhau như vậy, liền thấy Hàn Mộ Vi đột nhiên đi đến bên cạnh, cầm lấy hai cái thùng khác của hai bạn học khác đem đến đây để đi đổ, đi đến tới trước mặt Hàn Mộ Vũ, ở trước mắt bao nhiêu người khác, không chút do dự đem hai thùng rác trực tiếo đổ lên đầu của Hàn Mộ Vũ!!
Không đếm được là bao nhiêu rác từ trên đầu Hàn Mộ Vũ rơi xuống đất, trong thùng rác kia còn có chai nước chưa uống hết, Hàn Mộ Vũ bị đổ lên từ đầu đến chân, mái tóc đen dài trên đầu đến dính dính, đồng phục màu trắng đều dính đầy nước rồi còn rác, cả người thoạt nhìn thập phần chật vật, ngay cả nữ sinh vừa mới đỡ lấy Hàn Mộ Vũ theo bản năng mà lập tức buông tay ra, làm Hàn Mộ Vũ mất thăng bằng tức khắc ngã trên mặt đất.
Một đống rác rưởi, một nữ sinh điềm đạm đáng yêu đang ngã ngồi trên mặt đất, đôi mắt đều hồng hồng, lại cắn môi dưới cố nén không cho nước mắt rơi xuống, thoạt nhìn thập phần làm cho người khác thấy thật đau lòng.
Mà nữ sinh đang đứng cầm thùng rác kia, lạnh lùng mà nhìn một màn này, chậm rãi đã mở miệng:
"Thích rác tới như vậy, vậy thì nên hưởng thụ cho đã một chút !"
Lại có thêm một người nam sinh cầm rác đi lại đây, thấy một màn như vậy, ngỡ ngàng mà dừng lại bước chân.
Hàn Mộ Vi đi qua bên đó, trực tiếp đoạt lấy thùng rác trong tay nam sinh, lại lần nữa đi đến trước mặt của Hàn Mộ Vũ, lại là một thùng tràn đầy rác ở bên trong......
Từ trên người Hàn Mộ Vũ đổ ngã xuống!!
"Trời ạ......"
Người chung quanh kinh hô, không dám tin tưởng mà nhìn một màn này, không biết có phải là đã bị doạ sợ đến ngây người hay không, mà không có một người nào đứng ra ngăn cản, cũng không có người nào muốn đi tìm lão sư, ngay cả mấy người bạn của Hàn Mộ Vũ lúc nãy bênh vực cô ta cũng ngại dơ bẩn, theo bản năng mà cách xa Hàn Mộ Vũ ra một chút, trong khoảng thời gian ngắn, Hàn Mộ Vũ cả người phảng phất một đống rác lên người!
Hàn Mộ Vũ trong lòng hận không thể nhào qua đi đem Hàn Mộ Vi giết chết cho hả giận, chính là, trước mắt bao nhiêu người, cô chỉ có thể tiếp tục diễn vai nhân vật người bị hại mà không thể làm gì khác hơn nữa.
Nước mắt rốt cuộc rớt xuống dưới, Hàn Mộ Vũ nghẹn ngào, "Chị Vi Vi, em đã nói với chị rồi, em sẽ không bao giờ nói cái gì với người khác cả...... chị .....chị vì cái gì mà vẫn làm như vậy với em......"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.