Thịnh Thế Độc Sủng: Cô Vợ Nhỏ Của Diêm Vương Sống
Chương 65: Tội Phạm Giết Người
Nam Tinh Tử
07/08/2022
Người phụ nữ như bị nói trúng tim đen, cô ta chột dạ buông tay xuống, tiếng nghị luận xung quanh khiến cô ta càng thêm bực tức.
"Cô nói bậy cái gì đó, không có bằng chứng thì ai mà tin mấy lời nói ma quỷ của cô!"
Tần Hải Đường đi vòng quanh đánh giá cô ta.
Cô suy tư một lát rồi quay đầu nhìn về phía Lệ Thù, nhỏ giọng hỏi: "Cậu ba, nếu tôi nói thật thì có mang tới phiền phức cho anh không?"
"Không sao, cứ làm chuyện em muốn làm, xảy ra chuyện gì thì tôi sẽ chịu trách nhiệm!"
Tần Hải Đường nhận được câu trả lời khẳng định của anh liền hắng giọng nói: "Mười năm trước cô đã từng giết người nhưng gian phu của cô đã che giấu giúp, có đúng hay không?"
Người phụ nữ nghe xong liền ứa mồ hôi lạnh, đám người xung quanh bắt đầu chỉ chỉ trỏ trỏ.
Sau đó Tần Hải Đường lại tiếp lời: "Gian phu bây giờ của cô không phải là người mười năm trước, người kia năm năm trước đã qua đời, mà cô quen người bây giờ qua hình thức mại dâm, đúng chứ?"
"Còn nữa..."
Người phụ nữ định bước tới bịt miệng Tần Hải Đường, Lệ Thù cho rằng cô ta tức quá muốn ra tay đánh người nên lập tức đứng chắn trước mặt Tần Hải Đường.
Người phụ nữ e ngại khí thế của Lệ Thù, chỉ có thể hung tợn cảnh cáo Tần Hải Đường:
"Lần này tôi tha cho cô! Chúng ta cứ chờ mà xem!"
Nói xong, cô ta quay người định rời khỏi.
Tần Hải Đường lấy di động trực tiếp gọi 110:
"Alo 110 ạ, ở chỗ chúng tôi có tội phạm giết người, phiền anh mau tới xử lý!"
Người phụ nữ kia sợ tới mức lập tức bỏ trốn, nhưng cảnh sát cũng không phải dạng vừa, chưa tới một tiếng đã bắt được cô ta về quy án, sau đó họ còn khen thưởng cho Tần Hải Đường số tiền lên tới năm mươi ngàn tệ.
Mọi người sôi nổi vỗ tay tán thưởng. Người phụ nữ kia lúc nào cũng ỷ vào người đàn ông chống lưng cho mà kiêu căng ngạo mạn, lúc này coi như Tần Hải Đường đã giúp mọi người xả giận.
Xong xuôi, Tần Hải Đường đưa ông lão tới phòng nghỉ, cô dò hỏi: "Ông ơi, ông tên là gì, nhà ông ở đâu, ông có nhớ rõ không?"
Ông lão ngơ ngác như thể không hiểu lời cô nói.
Tần Hải Đường bất đắc dĩ lấy một chiếc kẹo que tùy thân ra đưa cho ông lão. Ông vui vẻ như một đứa bé, lập tức ngậm kẹo vào miệng, hai chân còn đung đưa như thể thích thú lắm.
Đột nhiên cửa bị mở ra từ bên ngoài, Lệ Thù dẫn một nam một nữ bước tới trước mặt cô.
Thấy ông lão, người phụ nữ kích động lao tới, vừa khóc vừa nói: "Ba, con xin lỗi, đều tại con sơ ý nên mới để ba phải chịu khổ, hu hu hu!''
Người đàn ông đứng ở cửa không ngừng tỏ vẻ cảm kích Lệ Thù và Tần Hải Đường.
"Vô cùng cảm ơn hai vị, không biết tôi có vinh dự được mời hai vị tới nhà ngồi một chút không?"
"Cô nói bậy cái gì đó, không có bằng chứng thì ai mà tin mấy lời nói ma quỷ của cô!"
Tần Hải Đường đi vòng quanh đánh giá cô ta.
Cô suy tư một lát rồi quay đầu nhìn về phía Lệ Thù, nhỏ giọng hỏi: "Cậu ba, nếu tôi nói thật thì có mang tới phiền phức cho anh không?"
"Không sao, cứ làm chuyện em muốn làm, xảy ra chuyện gì thì tôi sẽ chịu trách nhiệm!"
Tần Hải Đường nhận được câu trả lời khẳng định của anh liền hắng giọng nói: "Mười năm trước cô đã từng giết người nhưng gian phu của cô đã che giấu giúp, có đúng hay không?"
Người phụ nữ nghe xong liền ứa mồ hôi lạnh, đám người xung quanh bắt đầu chỉ chỉ trỏ trỏ.
Sau đó Tần Hải Đường lại tiếp lời: "Gian phu bây giờ của cô không phải là người mười năm trước, người kia năm năm trước đã qua đời, mà cô quen người bây giờ qua hình thức mại dâm, đúng chứ?"
"Còn nữa..."
Người phụ nữ định bước tới bịt miệng Tần Hải Đường, Lệ Thù cho rằng cô ta tức quá muốn ra tay đánh người nên lập tức đứng chắn trước mặt Tần Hải Đường.
Người phụ nữ e ngại khí thế của Lệ Thù, chỉ có thể hung tợn cảnh cáo Tần Hải Đường:
"Lần này tôi tha cho cô! Chúng ta cứ chờ mà xem!"
Nói xong, cô ta quay người định rời khỏi.
Tần Hải Đường lấy di động trực tiếp gọi 110:
"Alo 110 ạ, ở chỗ chúng tôi có tội phạm giết người, phiền anh mau tới xử lý!"
Người phụ nữ kia sợ tới mức lập tức bỏ trốn, nhưng cảnh sát cũng không phải dạng vừa, chưa tới một tiếng đã bắt được cô ta về quy án, sau đó họ còn khen thưởng cho Tần Hải Đường số tiền lên tới năm mươi ngàn tệ.
Mọi người sôi nổi vỗ tay tán thưởng. Người phụ nữ kia lúc nào cũng ỷ vào người đàn ông chống lưng cho mà kiêu căng ngạo mạn, lúc này coi như Tần Hải Đường đã giúp mọi người xả giận.
Xong xuôi, Tần Hải Đường đưa ông lão tới phòng nghỉ, cô dò hỏi: "Ông ơi, ông tên là gì, nhà ông ở đâu, ông có nhớ rõ không?"
Ông lão ngơ ngác như thể không hiểu lời cô nói.
Tần Hải Đường bất đắc dĩ lấy một chiếc kẹo que tùy thân ra đưa cho ông lão. Ông vui vẻ như một đứa bé, lập tức ngậm kẹo vào miệng, hai chân còn đung đưa như thể thích thú lắm.
Đột nhiên cửa bị mở ra từ bên ngoài, Lệ Thù dẫn một nam một nữ bước tới trước mặt cô.
Thấy ông lão, người phụ nữ kích động lao tới, vừa khóc vừa nói: "Ba, con xin lỗi, đều tại con sơ ý nên mới để ba phải chịu khổ, hu hu hu!''
Người đàn ông đứng ở cửa không ngừng tỏ vẻ cảm kích Lệ Thù và Tần Hải Đường.
"Vô cùng cảm ơn hai vị, không biết tôi có vinh dự được mời hai vị tới nhà ngồi một chút không?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.