Thở Gấp (Sư Sinh, Ntr)

Chương 42:

Ôn Trà

24/04/2024

Tròng mắt đen láy bỗng nhiên sáng lấp lánh lên, Điền Tâm cười hì hì nói “Thầy Ôn, em không phải nghĩ sẽ đi văn phòng của thầy làm sao, ai bảo thầy lớn lên đẹp trai, có một nam thần đẹp như vậy ở trước mặt làm sao em có tâm tư vào bài tập cơ chứ, tɾong đầu đều là khuôn mặt đẹp trai của thầy.” Nói rồi lại hướng Ôn Tuyển Nho chớp chớp mắt.

Ôn Tuyển Nho không được tự nhiên quay đầu lại, lỗ tai đỏ bừng “Không được làm loạn, là con gái, sao lại không biết xấu hổ vậy….” Trong giọng điệu đều là cưng chiều

Điền Tâm cười cười, “Chuyện gì vậy, thầy Ôn đẹp trai của em sao lại thẹn thùng rồi, hử? Để em nhìn xem có phải là một cô gái nhỏ đang thẹn thùng hay không?” bàn tay nhỏ bé ôm lấy cánh tay của Ôn Tuyển Nho lắc lắc.

Cổ họng Ôn Tuyển Nho động đậy, đôi ͼhân dài bước đi nhanh hơn, “Muốn biết sao? Vậy thì mau tới văn phòng.

Ôn Tuyển Nho mở cửa văn phòng ra, Điền Tâm vui vẻ nhảy nhót đi vào.

Cánh cửa phát ra một tiếng cạch cửa bị khóa lại, hơi thở nam tính từ phía sau tiến tới, Ôn Tuyển Nho ôm lấy eo nhỏ của Điền Tâm vuốt ve lên xuống, chóp mũi ghé sát lỗ tai cô thở ra một hơi nặng̝ nề.

“Mới một ngày không gặp, bảo bối liền nhớ anh sao, gấp không chờ nổi ở tɾong lớp học dụ dỗ thầy giáo, hử? Bảo bối có phải rấtlớn mật rồi không?”

Lỗ tai Điền Tâm nhạy cảm, quay đầu muốn tránh đi, giây tiếp theo đôi môi nóng bỏng chôn ở tɾong cổ cô, lòng bàn tay lớn đỡ lấy đầu không cho cô động đậy.

Ôn Tuyển Nho cắn mút̼ nhẹ lên chiếc cổ trắng nõn của Điền Tâm, lưu lại những vệt nước mờ ám, môi di chuyển lên phía trên, liếm lấy đôi môi đỏ mọng, dùng đầu lưỡi chen vào bên tɾong khuấy đảo liếm mút lưỡi của cô.



Điền Tâm bị nụ hôn làm cho ý thức mơ hồ, xoay người lại ôm lấy cổ người đàn ông đáp lại nụ hôn một cách cuồng nhiệt, môi lưỡi hai người giao nhau khi có khi không phát ra tiếng nước, lúc tách ra hai đầu lưỡi của họ kéo ra một sợi chỉ bạc.

Điền Tâm dùng ánh mắt động tình nhìn Ôn Tuyển Nho trước mắt.

Ôn Tuyển Nho chặn bế ngang Điền Tâm lên, ngồi xuống trên ghế làm việc của mình, đem cả người Điền Tâm ôm vào lòng, "Tiểu hư hỏng đi học không nghiêm túc, bây giờ thầy muốn trừng phạt em."

"Vậy thầy muốn trừng phạt em như nào? Sẽ không phải trừ điểm của em rồi đưa cho người khác đi, em sợ quá." Điền Tâm cố ý bĩu môi, giả bộ tủi thân khóc thút thít.

Ôn Tuyển Nho cười khẽ ra tiếng, dùng ngón tay thon dài nhéo mặt Điền Tâm, "Em đang nghĩ gì vậy, sao anh lại dám trừ điểm tiểu tổ tông của mình chứ, ngoan, mau làm bài, anh ở bên cạn em." Ôn Tuyển Nho hôn nhẹ lên khuôn mặt cô gái nhỏ dịu dàng dỗ dành cô.

Điền Tâm nở nụ cười ngọt ngào, hôn một cái vang dội lên khuôn mặt anh tuấn, ôm cổ người đàn ông làm nũng, "Thầy là tốt nhất, Điền Tâm muốn thầy ôm làm bài, nếu không sẽ không làm nữa."

Ôn Tuyển Nho nhìn dáng vẻ làm nũng của Điền Tâm tɾong lòng liền mềm mại tan chảy thành nước, "Bảo bối ngoan nào, mau làm bài, thầy ôm em làm, không biết chỗ nào thì hỏi thầy."

Điền Tâm ngoan ngoãn ngồi trên đùi Ôn Tuyển Nho làm bài.

Ôn Tuyển Nho dịu dàng nhìn dáng vẻ ngoan ngoãn xinh xắn của cô gái nhỏ, hiện ra tình yêu say đắm tràn đầy tɾong mắt, giơ tay lên vân vê cuốn lấy một lọn tóc mái rơi xuống bên tai của cô, nhéo nhẹ vành tai nhỏ nhắn mềm mại, không tiếng động nhìn cô gái nhỏ làm bài.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thở Gấp (Sư Sinh, Ntr)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook