Chương 38
Kỳ Anh
18/09/2014
- Xin lỗi?? Ko lẽ em định rời xa anh hay sao._anh bối rối hỏi, thâm tâm lại lo chờ câu tl.
- Ngốc, nếu em muốn rời xa anh thì việc gì phải gọi cho anh!!_cô bật cười với thái độ đó của anh, cũng rất vui vì trong tim Thiên, Gia đã đang và mãi mãi giữ vị trí quan trọng.
Thiên thở phào nhẹ nhõm. Nhưng lại cứ muốn biết lý do mà cô qua Mỹ.
- Em sẽ đi du học một thời gian, sẽ ko đc gặp anh trong thời gian đó, em..._ cô muốn nói gì đó nhưng lại ngập ngừng.
Nhưng Thiên lại rất hiểu ý à nha, chen thẳng vào mà nói.- Ko phải là nhớ anh hay sao??
Câu hỏi làm cô ngại ngùng, đỏ mặt. Còn anh thì cười gian trá.
- Anh quá đắc ý, quá tự tin về mình._ lấy lại đc khí thế, cô bao biện.
"Em lại còn ko thừa nhận, hết cách với cô bé này"
À đúng rồi, ng Mỹ rất tuỳ tiện, hay hôn ng bừa bãi, ko đc rồi.
- Mỹ Gia, anh nói cho em biết, nên đứng xa mấy thằng Mỹ ra, nếu ko anh qua đó sẽ giết từng tên từng tên một.
Nghe đc câu này, cô trở nên thấy vui, cười cười rep lại.- Em ko khùng, mấy tên đó mà gặp nhau thì xả giao bằng ôm hôn, tởm chết đi đc!!_cô cố ý nói giọng khinh miệt.
- Tốt lắm!!!
- Tiếng gì thế??_âm thanh này truyền đến đầu dây bên kia.
- Hà Mỹ Gia, muốn tớ vào lôi cậu ra hay tự chui ra
- Là giọng của Linh à??? Mà em đang ở đâu thế??_Thiên hỏi.
- À ko, thôi em cúp máy đây._cô hối hả tắt điện thoại rồi chạy ra khỏi nhà vệ sinh.
- Cậu làm gì cả giờ đồng hồ trong đó vậy??_ Linh bực bội quát.
- Tớ gọi cho Thiên!!_cô nói
Thiên?? Chắc Khánh cũng đang ở đó. Nó lắc đầu xua đi dòng suy nghĩ về hắn. Mình đã quyết định rồi, ko nên dây dưa làm gì.
- Chết tiệt, em trốn giỏi lắm._hắn bực bội.
Cơn tức ngày một tăng. Vì nó mà hắn ăn ngủ ko yên, cố gắng tìm nó trong vô vọng.
"Em thật sự hận anh đến vậy?? Muốn rời xa anh??"
Bóng đêm tràn lan khắp căn phòng, tại 1 góc khuất, bóng ng cô đơn hiện rõ. Hắn nóc từng chai rượu mạnh, nước mắt từ đâu rơi xuống.
- Khánh, anh đừng uống nữa..._cô gái ôm anh vào lòng.
Cảm nhận đc hơi ấm đó, hắn khẽ ngước lên nhìn, đôi mắt lờ mờ vì tác dụng của rượu, khuôn mặt quen thuộc này, hắn nở nụ cười, buông chai rượu xuống ôm chầm lấy cô. Đôi tay run run sợ sẽ mất cô lần nữa.
Hắn mơ màng đặt nụ hôn lên môi cô, say đắm, mãnh liệt. Bế sốc cô lên giường, nụ hôn vẫn chưa dứt. 2 ng ôm sát nhau, ánh mắt gợi tình nhìn nhau.
- Ngốc, nếu em muốn rời xa anh thì việc gì phải gọi cho anh!!_cô bật cười với thái độ đó của anh, cũng rất vui vì trong tim Thiên, Gia đã đang và mãi mãi giữ vị trí quan trọng.
Thiên thở phào nhẹ nhõm. Nhưng lại cứ muốn biết lý do mà cô qua Mỹ.
- Em sẽ đi du học một thời gian, sẽ ko đc gặp anh trong thời gian đó, em..._ cô muốn nói gì đó nhưng lại ngập ngừng.
Nhưng Thiên lại rất hiểu ý à nha, chen thẳng vào mà nói.- Ko phải là nhớ anh hay sao??
Câu hỏi làm cô ngại ngùng, đỏ mặt. Còn anh thì cười gian trá.
- Anh quá đắc ý, quá tự tin về mình._ lấy lại đc khí thế, cô bao biện.
"Em lại còn ko thừa nhận, hết cách với cô bé này"
À đúng rồi, ng Mỹ rất tuỳ tiện, hay hôn ng bừa bãi, ko đc rồi.
- Mỹ Gia, anh nói cho em biết, nên đứng xa mấy thằng Mỹ ra, nếu ko anh qua đó sẽ giết từng tên từng tên một.
Nghe đc câu này, cô trở nên thấy vui, cười cười rep lại.- Em ko khùng, mấy tên đó mà gặp nhau thì xả giao bằng ôm hôn, tởm chết đi đc!!_cô cố ý nói giọng khinh miệt.
- Tốt lắm!!!
- Tiếng gì thế??_âm thanh này truyền đến đầu dây bên kia.
- Hà Mỹ Gia, muốn tớ vào lôi cậu ra hay tự chui ra
- Là giọng của Linh à??? Mà em đang ở đâu thế??_Thiên hỏi.
- À ko, thôi em cúp máy đây._cô hối hả tắt điện thoại rồi chạy ra khỏi nhà vệ sinh.
- Cậu làm gì cả giờ đồng hồ trong đó vậy??_ Linh bực bội quát.
- Tớ gọi cho Thiên!!_cô nói
Thiên?? Chắc Khánh cũng đang ở đó. Nó lắc đầu xua đi dòng suy nghĩ về hắn. Mình đã quyết định rồi, ko nên dây dưa làm gì.
- Chết tiệt, em trốn giỏi lắm._hắn bực bội.
Cơn tức ngày một tăng. Vì nó mà hắn ăn ngủ ko yên, cố gắng tìm nó trong vô vọng.
"Em thật sự hận anh đến vậy?? Muốn rời xa anh??"
Bóng đêm tràn lan khắp căn phòng, tại 1 góc khuất, bóng ng cô đơn hiện rõ. Hắn nóc từng chai rượu mạnh, nước mắt từ đâu rơi xuống.
- Khánh, anh đừng uống nữa..._cô gái ôm anh vào lòng.
Cảm nhận đc hơi ấm đó, hắn khẽ ngước lên nhìn, đôi mắt lờ mờ vì tác dụng của rượu, khuôn mặt quen thuộc này, hắn nở nụ cười, buông chai rượu xuống ôm chầm lấy cô. Đôi tay run run sợ sẽ mất cô lần nữa.
Hắn mơ màng đặt nụ hôn lên môi cô, say đắm, mãnh liệt. Bế sốc cô lên giường, nụ hôn vẫn chưa dứt. 2 ng ôm sát nhau, ánh mắt gợi tình nhìn nhau.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.