Chương 8
Kỳ Anh
18/09/2014
Học sinh mới (tt)
Reng…Reng…Reng
Giờ học bắt đầu, tại lớp 11b6
Cô Hoa bước vô, theo sau đó là 1 nữ sinh xinh đẹp, vóc dáng yêu kiều, mắt hơi xanh, tóc đen ngắn (t/g: tới đây các bạn biết là ai rồi chứ).
-Cô xin giới thiệu, đây là Lê Hoàn Bảo Lam từ lớp 11b5 chuyển qua._Cô Hoa nói trước lớp.
Ánh mắt của toàn bộ học sinh đang dồn về phía Bảo Lam, trừ nó và Gia bởi vì 2 ng họ ko quan tâm việc có học sinh mới. Lam dùng giọng nói ngọt hết mức có thể nói với lớp:
-Chào các bạn, mình là Bảo Lam, người Mỹ gốc Việt, mình mới chuyển đến lớp, xin chỉ giáo_Cô nói xong cả lớp đồng loạt vỗ tay, ng thì hú lên, người thì la lớn.
Để dẹp loạn, cô Hoa phải bước đến bàn giáo viên, tay đập thật mạnh xuống bàn làm cả lớp trở nên yên ắng hơn bao giờ hết, kể cả Bảo Lam cũng phát sợ. Tay khoang lại, nhìn Bảo Lam- Em !! Tự chọn chỗ ngồi đi.
Lam đi xuống dưới, chọn ngay bàn Gia và Linh đang ngồi, cô vỗ vỗ tay Mỹ Gia bảo: - Cậu có thể nhường chỗ này cho tớ ko? (muốn ngồi kế Linh để dễ hành sự đây mà)
Gia ngước mặt lên nhìn cô tl, giọng nói mỉa mai nhưng vô cùng ngọt ngào: - Cậu muốn ngồi đây à?
Lam tl: -Đúng vậy !! tớ muốn ngồi cạnh cửa sổ_ Ả tin chắc là mình sẽ đc ngồi chỗ này vì từ trước giờ ai cũng ko thể từ chối mình, nhưng sự thật, câu tl như tiếng sét ngang tai làm cô ta mở to mắt ngạc nhiên, câu trả lời thẳng thừng:- NEVER !!
Lam chỉ tay vô mặt Gia nói ko nên lời: - Cậu…….. !!
Gia ngước mắt nhìn kinh bỉ, kênh kiệu. Nàng nghĩ: - Muốn ngồi chỗ ta à, nằm mơ đi.
Linh đang viết bài thốt ra 1 câu nhưng mắt thì ko thèm nhìn Lam.- Bàn trên còn trống.
Nghe vậy ả giở giọng ngọt- Cám ơn cậu_xoay qua liếc nhìn Gia rồi bước lên ngồi bàn còn trống đó.Yên vị chỗ ngồi, ả ta thầm nghĩ:- Tụi bây ko yên với tao đâu.
Đến giờ ăn trưa, như thường lệ, Linh và Gia lại ngồi chỗ cũ, 1 góc yên bình tại căn tin, tuy xung quanh vẫn có ng nhưng ko ai dám làm ồn bởi vì Linh rất ghét như vậy.
-A !! Linh, đó là Thiên và Khánh !!_Gia thấy Thiên từ xa
-Thì sao?_nó ngước lên nhìn, chưa đầy 3s nó lại cuối đầu tập trung vào phần cơm của mình như ko để ý đến hắn.
Hắn từ xa cũng thấy Linh, định bụng sẽ đi luôn, ko tiến lại nhưng chân thì lại phản chủ (t/g: lý trí ko bao giờ thắng đc con tim), hắn cứ bước đến cái bàn có khuôn mặt ấy, vóc dáng ấy, muốn đc nghe giọng nói ấy. Đặt phần cơm mình xuống bàn, ngồi đối diện nó, hắn dùng giọng nói, ánh mắt thân thiện hết mức có thể để nói chuyện với nó, cũng mong là nó sẽ vui vẻ nói chuyện với hắn như với Thiên và Gia:
-Chào !!_hắn nhìn nó
(t/g: tên kia, vậy là thân thiện đó hả*tức*)
Nó liếc hắn, ko thèm tl, ai bảo hôm trước dám hành hạ tôi, giờ muốn giảng hòa à, ko dễ đâu.
Hắn ấm ức, ko thèm lên tiếng nữa, thấy ko khí có vẻ ngột ngạt, Thiên kéo ghế ngồi đối diện Gia, dùng ánh mắt trìu mến nhìn nàng, nở nụ cười ko thể tươi hơn đc nữa:
-Chào……._hắn nghĩ ko biết xưng hô thế nào đây nhỉ- Chào Gia !!
T/g: học tập ng ta đi Khánh ưi, cách chào cũng thấy ấm lòng.
Nàng cũng nhìn Thiên cười tươi, bỏ qua việc suy nghĩ cách xưng hô, cô chào lại:- Chào anh Thiên !!
3 ng bất giác ko hẹn mà gặp đều quay sang nhìn Gia, cô gượng cười:- Hì hì_ gãi gãi đầu – Ko phải như thế sao??. Lòng Thiên bỗng ấm áp lạ thường, trái tim như đang bật nhạc nhảy.
Reng…Reng…Reng
Giờ học bắt đầu, tại lớp 11b6
Cô Hoa bước vô, theo sau đó là 1 nữ sinh xinh đẹp, vóc dáng yêu kiều, mắt hơi xanh, tóc đen ngắn (t/g: tới đây các bạn biết là ai rồi chứ).
-Cô xin giới thiệu, đây là Lê Hoàn Bảo Lam từ lớp 11b5 chuyển qua._Cô Hoa nói trước lớp.
Ánh mắt của toàn bộ học sinh đang dồn về phía Bảo Lam, trừ nó và Gia bởi vì 2 ng họ ko quan tâm việc có học sinh mới. Lam dùng giọng nói ngọt hết mức có thể nói với lớp:
-Chào các bạn, mình là Bảo Lam, người Mỹ gốc Việt, mình mới chuyển đến lớp, xin chỉ giáo_Cô nói xong cả lớp đồng loạt vỗ tay, ng thì hú lên, người thì la lớn.
Để dẹp loạn, cô Hoa phải bước đến bàn giáo viên, tay đập thật mạnh xuống bàn làm cả lớp trở nên yên ắng hơn bao giờ hết, kể cả Bảo Lam cũng phát sợ. Tay khoang lại, nhìn Bảo Lam- Em !! Tự chọn chỗ ngồi đi.
Lam đi xuống dưới, chọn ngay bàn Gia và Linh đang ngồi, cô vỗ vỗ tay Mỹ Gia bảo: - Cậu có thể nhường chỗ này cho tớ ko? (muốn ngồi kế Linh để dễ hành sự đây mà)
Gia ngước mặt lên nhìn cô tl, giọng nói mỉa mai nhưng vô cùng ngọt ngào: - Cậu muốn ngồi đây à?
Lam tl: -Đúng vậy !! tớ muốn ngồi cạnh cửa sổ_ Ả tin chắc là mình sẽ đc ngồi chỗ này vì từ trước giờ ai cũng ko thể từ chối mình, nhưng sự thật, câu tl như tiếng sét ngang tai làm cô ta mở to mắt ngạc nhiên, câu trả lời thẳng thừng:- NEVER !!
Lam chỉ tay vô mặt Gia nói ko nên lời: - Cậu…….. !!
Gia ngước mắt nhìn kinh bỉ, kênh kiệu. Nàng nghĩ: - Muốn ngồi chỗ ta à, nằm mơ đi.
Linh đang viết bài thốt ra 1 câu nhưng mắt thì ko thèm nhìn Lam.- Bàn trên còn trống.
Nghe vậy ả giở giọng ngọt- Cám ơn cậu_xoay qua liếc nhìn Gia rồi bước lên ngồi bàn còn trống đó.Yên vị chỗ ngồi, ả ta thầm nghĩ:- Tụi bây ko yên với tao đâu.
Đến giờ ăn trưa, như thường lệ, Linh và Gia lại ngồi chỗ cũ, 1 góc yên bình tại căn tin, tuy xung quanh vẫn có ng nhưng ko ai dám làm ồn bởi vì Linh rất ghét như vậy.
-A !! Linh, đó là Thiên và Khánh !!_Gia thấy Thiên từ xa
-Thì sao?_nó ngước lên nhìn, chưa đầy 3s nó lại cuối đầu tập trung vào phần cơm của mình như ko để ý đến hắn.
Hắn từ xa cũng thấy Linh, định bụng sẽ đi luôn, ko tiến lại nhưng chân thì lại phản chủ (t/g: lý trí ko bao giờ thắng đc con tim), hắn cứ bước đến cái bàn có khuôn mặt ấy, vóc dáng ấy, muốn đc nghe giọng nói ấy. Đặt phần cơm mình xuống bàn, ngồi đối diện nó, hắn dùng giọng nói, ánh mắt thân thiện hết mức có thể để nói chuyện với nó, cũng mong là nó sẽ vui vẻ nói chuyện với hắn như với Thiên và Gia:
-Chào !!_hắn nhìn nó
(t/g: tên kia, vậy là thân thiện đó hả*tức*)
Nó liếc hắn, ko thèm tl, ai bảo hôm trước dám hành hạ tôi, giờ muốn giảng hòa à, ko dễ đâu.
Hắn ấm ức, ko thèm lên tiếng nữa, thấy ko khí có vẻ ngột ngạt, Thiên kéo ghế ngồi đối diện Gia, dùng ánh mắt trìu mến nhìn nàng, nở nụ cười ko thể tươi hơn đc nữa:
-Chào……._hắn nghĩ ko biết xưng hô thế nào đây nhỉ- Chào Gia !!
T/g: học tập ng ta đi Khánh ưi, cách chào cũng thấy ấm lòng.
Nàng cũng nhìn Thiên cười tươi, bỏ qua việc suy nghĩ cách xưng hô, cô chào lại:- Chào anh Thiên !!
3 ng bất giác ko hẹn mà gặp đều quay sang nhìn Gia, cô gượng cười:- Hì hì_ gãi gãi đầu – Ko phải như thế sao??. Lòng Thiên bỗng ấm áp lạ thường, trái tim như đang bật nhạc nhảy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.