Chương 9
Kỳ Anh
18/09/2014
Ko khí trở nên ổn định hơn, tưởng chừng đã êm chuyện, lại thêm 1 giọng nói “ngọt như mật” xen giữa 4 ng.
-A !! Chào Linh, Gia, các cậu ăn cơm ở đây à, trùng hợp nhỉ, có thể cho tớ ngồi chung đc ko._ko ai khác ngoài con Bảo Lam đáng ghét
Gia đang vui bỗng nhiên nụ cười trên môi cô vụt tắt, trở về trạng thái lạnh lùng như đc lập trình sẵn khi thấy Lam, cô nhẹ giọng nói, ánh mắt vẫn ko nhìn ả:
-Hết chỗ !!
Ả lại nghĩ, mày dám đối xử như thế với tao, để xem mày có thể chảnh với tao tới khi nào, tao thề sẽ làm cho mày phải quỳ xuống, xl tất cả những gì đã làm với tao. Cô ta lại giở giọng giả tạo, ra vẻ đáng thương: - Vậy…vậy à !!
Bấy giờ nó mới lên tiếng, liếc mắt sang chỗ trống kế bên nói ngắn gọn:- Tự lấy ghế !!
Ả vui mừng cám ơn Linh xối xả, khi ngồi xuống, ả lại ko chịu im lặng xoay qua xoay lại nói đủ thứ trên trời dưới đất, nó bắt đầu hối hận khi cho ả ngồi đây.
***t/g: nhiều chuyện thấy ghê
Cô ta giả vờ nhìn nhìn Khánh thốt lên:- A, có phải là anh Khánh hay ko??
Khi nghe nhắc đến tên mình, hắn mới ngước mắt nhìn :- Cô biết tôi??
-Anh ko nhớ em à, em là Bảo Lam, thanh mai trúc mã từ nhỏ của anh đây mà !_ả vui vẻ nói.
Gia và Thiên bất ngờ, há hốc mồm nhìn hắn như muốn hỏi việc này có phải là thật hay ko. Gia nghĩ thầm:- Her !! Cô ta ko biết nhục nhã hay sao mà nói câu như vậy.
Như sét đánh, hắn hết nhìn qua Linh rồi lại nhìn Bảo Lam:- Tôi với cô??
-Đúng vậy !! Từ nhỏ em với anh rất thân với nhau mà !!
-Tôi nhớ rồi, ko phải đã chuyển sang Mỹ định cư rồi sao??_hắn cầm muỗng tiếp tục ăn, ánh mắt tập trung vào phần cơm, ko muốn để ý những gì ả nói
- Nhưng em về đc 3 năm rồi, nghe nói anh học ở đây nên em chuyển tới đây luôn._ả nói tiếp- Anh này, lát anh chở em về rồi tối nay anh chở em đi bar chơi nha.!!
-Tôi……_hắn chưa kịp lên tiếng thì nó bỗng xen vô:
-Xl, nhưng bây giờ THANH MAI TRÚC MÃ từ nhỏ của cậu “đã và đang” là của tớ, mong cậu biết điều_nó ko muốn tranh giành hắn nhưng nãy giờ nghe ả nói mà nhức cả tai nên đành làm liều để ả im miệng.
t/g: yeye, chết mi chưa Bảo Lam.
Lần này 3 ng lại há hốc mồm tập 2, lần này lại thêm Bảo Lam, nhưng để giữ hình tượng con gái “hiền dịu” ả cười mỉm hỏi lại:- Thật sao?
Nó đứng dậy, khoanh tay nhếch môi cười ra vẻ khinh thường, cuối đầu ghé xuống tai Bảo Lam nói nhỏ: - Ko tin?_nó lại liếc mắt sang Khánh- Cứ hỏi.
Ả nhăn mặt ra vẻ tức tối quay sang hỏi Khánh: - Anh Khánh, có thật vậy ko?
Hắn cũng muốn thoát khỏi con nhỏ nhiều chuyện này nên đành diễn theo nó:
-Đúng vậy !!
Nó thấy khuôn mặt đó của ả thì cười thích thú, ban đầu nó đã biết Lam ko có ý tốt gì rồi nên muốn tìm cơ hội dạy cô ta bài học, ai ngờ bây giờ lại tự vác xác tới, đúng là não ngắn. Như biết đc nội tình, Gia và Thiên, kẻ tung người hứng, làm tác giả cho chuyện tình couple Khánh-Linh
-Cậu ko biết thật hả? Khánh với Linh yêu nhau lâu rồi, tình cảm 2 ng rất đặc biệt và Linh đã xử đẹp những đứa muốn xen vào 2 ng_Gia quay sang Lam hù dọa
Thiên cũng tiếp lời:- Ko may cho những cô nàng đã chen chân vào.
Ả nghĩ thầm:- Các ng đc lắm. Nhưng lại ko chịu thua, chạy lại khoát tay Khánh nũng nịu:
-Em ko biết, tối nay anh phải chở em đi chơi._ả ta nghĩ Khánh sẽ như bao chàng khác sẽ phải xiêu lòng trước ả, nhưng thật sự ko như ả nghĩ.
Hắn kéo tay ả ra, từ chối thẳng thừng:- Cô tìm ng khác, tôi….ko hứng thú.
-Ko đc, anh phải đi với em._ả lại giở chiêu cũ, tạo bộ mặt đáng thương.
Nhưng đột nhiên tay Bảo Lam có cảm giác đang bị ai đó kéo khỏi tay Khánh, ng làm việc đó lần này là Linh và thay vào đó ng khoát tay hắn lại là nó. Dùng nụ cười thiên thần, ánh mắt thu hút nhìn Khánh:
-Anh này, ko phải tối nay chúng ta có hẹn hay sao, anh ko đc để em leo cây đó._xoay qua Lam- Xl cậu nha, đành để khi khác.
-A !! Chào Linh, Gia, các cậu ăn cơm ở đây à, trùng hợp nhỉ, có thể cho tớ ngồi chung đc ko._ko ai khác ngoài con Bảo Lam đáng ghét
Gia đang vui bỗng nhiên nụ cười trên môi cô vụt tắt, trở về trạng thái lạnh lùng như đc lập trình sẵn khi thấy Lam, cô nhẹ giọng nói, ánh mắt vẫn ko nhìn ả:
-Hết chỗ !!
Ả lại nghĩ, mày dám đối xử như thế với tao, để xem mày có thể chảnh với tao tới khi nào, tao thề sẽ làm cho mày phải quỳ xuống, xl tất cả những gì đã làm với tao. Cô ta lại giở giọng giả tạo, ra vẻ đáng thương: - Vậy…vậy à !!
Bấy giờ nó mới lên tiếng, liếc mắt sang chỗ trống kế bên nói ngắn gọn:- Tự lấy ghế !!
Ả vui mừng cám ơn Linh xối xả, khi ngồi xuống, ả lại ko chịu im lặng xoay qua xoay lại nói đủ thứ trên trời dưới đất, nó bắt đầu hối hận khi cho ả ngồi đây.
***t/g: nhiều chuyện thấy ghê
Cô ta giả vờ nhìn nhìn Khánh thốt lên:- A, có phải là anh Khánh hay ko??
Khi nghe nhắc đến tên mình, hắn mới ngước mắt nhìn :- Cô biết tôi??
-Anh ko nhớ em à, em là Bảo Lam, thanh mai trúc mã từ nhỏ của anh đây mà !_ả vui vẻ nói.
Gia và Thiên bất ngờ, há hốc mồm nhìn hắn như muốn hỏi việc này có phải là thật hay ko. Gia nghĩ thầm:- Her !! Cô ta ko biết nhục nhã hay sao mà nói câu như vậy.
Như sét đánh, hắn hết nhìn qua Linh rồi lại nhìn Bảo Lam:- Tôi với cô??
-Đúng vậy !! Từ nhỏ em với anh rất thân với nhau mà !!
-Tôi nhớ rồi, ko phải đã chuyển sang Mỹ định cư rồi sao??_hắn cầm muỗng tiếp tục ăn, ánh mắt tập trung vào phần cơm, ko muốn để ý những gì ả nói
- Nhưng em về đc 3 năm rồi, nghe nói anh học ở đây nên em chuyển tới đây luôn._ả nói tiếp- Anh này, lát anh chở em về rồi tối nay anh chở em đi bar chơi nha.!!
-Tôi……_hắn chưa kịp lên tiếng thì nó bỗng xen vô:
-Xl, nhưng bây giờ THANH MAI TRÚC MÃ từ nhỏ của cậu “đã và đang” là của tớ, mong cậu biết điều_nó ko muốn tranh giành hắn nhưng nãy giờ nghe ả nói mà nhức cả tai nên đành làm liều để ả im miệng.
t/g: yeye, chết mi chưa Bảo Lam.
Lần này 3 ng lại há hốc mồm tập 2, lần này lại thêm Bảo Lam, nhưng để giữ hình tượng con gái “hiền dịu” ả cười mỉm hỏi lại:- Thật sao?
Nó đứng dậy, khoanh tay nhếch môi cười ra vẻ khinh thường, cuối đầu ghé xuống tai Bảo Lam nói nhỏ: - Ko tin?_nó lại liếc mắt sang Khánh- Cứ hỏi.
Ả nhăn mặt ra vẻ tức tối quay sang hỏi Khánh: - Anh Khánh, có thật vậy ko?
Hắn cũng muốn thoát khỏi con nhỏ nhiều chuyện này nên đành diễn theo nó:
-Đúng vậy !!
Nó thấy khuôn mặt đó của ả thì cười thích thú, ban đầu nó đã biết Lam ko có ý tốt gì rồi nên muốn tìm cơ hội dạy cô ta bài học, ai ngờ bây giờ lại tự vác xác tới, đúng là não ngắn. Như biết đc nội tình, Gia và Thiên, kẻ tung người hứng, làm tác giả cho chuyện tình couple Khánh-Linh
-Cậu ko biết thật hả? Khánh với Linh yêu nhau lâu rồi, tình cảm 2 ng rất đặc biệt và Linh đã xử đẹp những đứa muốn xen vào 2 ng_Gia quay sang Lam hù dọa
Thiên cũng tiếp lời:- Ko may cho những cô nàng đã chen chân vào.
Ả nghĩ thầm:- Các ng đc lắm. Nhưng lại ko chịu thua, chạy lại khoát tay Khánh nũng nịu:
-Em ko biết, tối nay anh phải chở em đi chơi._ả ta nghĩ Khánh sẽ như bao chàng khác sẽ phải xiêu lòng trước ả, nhưng thật sự ko như ả nghĩ.
Hắn kéo tay ả ra, từ chối thẳng thừng:- Cô tìm ng khác, tôi….ko hứng thú.
-Ko đc, anh phải đi với em._ả lại giở chiêu cũ, tạo bộ mặt đáng thương.
Nhưng đột nhiên tay Bảo Lam có cảm giác đang bị ai đó kéo khỏi tay Khánh, ng làm việc đó lần này là Linh và thay vào đó ng khoát tay hắn lại là nó. Dùng nụ cười thiên thần, ánh mắt thu hút nhìn Khánh:
-Anh này, ko phải tối nay chúng ta có hẹn hay sao, anh ko đc để em leo cây đó._xoay qua Lam- Xl cậu nha, đành để khi khác.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.