Chương 410: .sinh Ra Hoài Nghi.
Lục Khinh Quân
01/05/2021
Cơ hồ, phản ứng đều muốn theo bản năng. Nếu không phải Việt Trạch kịp thời phản ứng lại, anh thiếu chút nữa liền muốn duỗi tay, giúp cô vén lên lọn tóc nổi loạn kia.
Việt Trạch hung hăng hạ cảm xúc muốn thân cận xuống. Tay phải nắm chặt, đứng ngây ngốc tại chỗ. Người phụ nữ này, không phải là người anh nên đến gần. Anh cần phải rời xa cô!
Đôi mắt màu lam sâu thẳm không gợn sóng của Việt Trạch, bị gió thổi nhẹ đóng lại.
Anh nhướng mày, trong giọng nói mang theo một chút buồn bực mà chính anh cũng không nhận ra, "Không có gì... Tôi cũng chỉ là nhàm chán, muốn xem thử cô biết bao nhiêu về thế giới thượng lưu kia. Xem ra, nhìn dáng vẻ của cô, liền biết cô không hiểu những việc này lắm. Tôi còn có việc, đi trước đây"
Việt Trạch thoạt nhìn là thật sự tức giận, lúc rời đi, sắc mặt thậm chí mang theo lạnh lẽo.
"Sao lại kỳ quái như vậy..." Đường Tâm Lạc nhìn bóng dáng Việt Trạch đi xa, nhịn không được lẩm bẩm.
Chỉ là, những lời Việt Trạch vừa nói, càng kỳ quái hơn.
Cô không cảm thấy với loại người bận rộn như Việt Trạch, sẽ nhàm chán mà đến khảo hiệu cô.
Đột nhiên hỏi cô có biết Thẩm gia cùng Cố gia hay không... Chẳng lẽ...
Hai gia tộc này, thật sự có vấn đề?
Lục Thất đứng ở xa xa nhìn, nhìn thấy Việt Trạch rời đi, trong lòng rốt cuộc thở phào nhẹ nhõm.
Thiếu phu nhân không biết, nhưng hắn lại rất rõ ràng sự lợi hại của Việt Trạch.
Gia tộc Lôi Đình Đốn lạc quý tộc nổi danh Châu Âu, sau lại trở thành Mafia. Thủ hạ Lục gia tuy rằng tất cả đều đã được huấn luyện tốt, nhưng nếu Việt Trạch thật sự muốn cưỡng chế đoạt người, hắn cũng không nắm chắc, nhất định có thể ngăn lại.
May mắn, cái người Việt Trạch kia tuy rằng có ý với Thiếu phu nhân, nhưng hiển nhiên, cũng không có ý định cường nghạnh cướp người.
"Thiếu phu nhân, xe của Lục gia hai mươi phút sau sẽ chạy đến ngoài phim trường, thời gian cũng sẽ đến rồi"
Nghe thấy lời Lục Thất nói, lúc này Đường Tâm Lạc mới nhớ tới, Lục Dục Thần đã sớm hẹn cô tối nay cùng nhau ăn tối.
"Ừm, bên này đã không còn chuyện gì... chúng ta đi thôi. À đúng rồi..."
Đường Tâm Lạc đột nhiên dừng bước chân.
Lục Thất thập phần cung kính hỏi, "Thiếu phu nhân, có việc gì sao?"
"Cái kia... buổi tiệc tối mai, có hai nhà Thẩm gia cùng Cố gia đến tham gia hay không?"
Tuy rằng Việt Trạch đã nói, đêm mai hai nhà này sẽ không tới.
Nhưng cô vẫn luôn cảm thấy, Việt Trạch sẽ không vô duyên vô cớ nhắc tới hai gia tộc này.
"Này... Loại chuyện này, từ trước đến nay không nằm trong sự phụ trách của tôi, tôi cũng không biết" ngay nháy mắt Lục Thất nghe thấy câu hỏi của Đường Tâm Lạc, đồng tử kịch liệt co rút lại.
Chẳng qua, hắn từ trước đến nay đều là người mặt không có biểu tình. Sau nháy mắt kinh ngạc kia, hắn lập tức thu hồi tất cả biểu tình trên mặt về.
Việt Trạch hung hăng hạ cảm xúc muốn thân cận xuống. Tay phải nắm chặt, đứng ngây ngốc tại chỗ. Người phụ nữ này, không phải là người anh nên đến gần. Anh cần phải rời xa cô!
Đôi mắt màu lam sâu thẳm không gợn sóng của Việt Trạch, bị gió thổi nhẹ đóng lại.
Anh nhướng mày, trong giọng nói mang theo một chút buồn bực mà chính anh cũng không nhận ra, "Không có gì... Tôi cũng chỉ là nhàm chán, muốn xem thử cô biết bao nhiêu về thế giới thượng lưu kia. Xem ra, nhìn dáng vẻ của cô, liền biết cô không hiểu những việc này lắm. Tôi còn có việc, đi trước đây"
Việt Trạch thoạt nhìn là thật sự tức giận, lúc rời đi, sắc mặt thậm chí mang theo lạnh lẽo.
"Sao lại kỳ quái như vậy..." Đường Tâm Lạc nhìn bóng dáng Việt Trạch đi xa, nhịn không được lẩm bẩm.
Chỉ là, những lời Việt Trạch vừa nói, càng kỳ quái hơn.
Cô không cảm thấy với loại người bận rộn như Việt Trạch, sẽ nhàm chán mà đến khảo hiệu cô.
Đột nhiên hỏi cô có biết Thẩm gia cùng Cố gia hay không... Chẳng lẽ...
Hai gia tộc này, thật sự có vấn đề?
Lục Thất đứng ở xa xa nhìn, nhìn thấy Việt Trạch rời đi, trong lòng rốt cuộc thở phào nhẹ nhõm.
Thiếu phu nhân không biết, nhưng hắn lại rất rõ ràng sự lợi hại của Việt Trạch.
Gia tộc Lôi Đình Đốn lạc quý tộc nổi danh Châu Âu, sau lại trở thành Mafia. Thủ hạ Lục gia tuy rằng tất cả đều đã được huấn luyện tốt, nhưng nếu Việt Trạch thật sự muốn cưỡng chế đoạt người, hắn cũng không nắm chắc, nhất định có thể ngăn lại.
May mắn, cái người Việt Trạch kia tuy rằng có ý với Thiếu phu nhân, nhưng hiển nhiên, cũng không có ý định cường nghạnh cướp người.
"Thiếu phu nhân, xe của Lục gia hai mươi phút sau sẽ chạy đến ngoài phim trường, thời gian cũng sẽ đến rồi"
Nghe thấy lời Lục Thất nói, lúc này Đường Tâm Lạc mới nhớ tới, Lục Dục Thần đã sớm hẹn cô tối nay cùng nhau ăn tối.
"Ừm, bên này đã không còn chuyện gì... chúng ta đi thôi. À đúng rồi..."
Đường Tâm Lạc đột nhiên dừng bước chân.
Lục Thất thập phần cung kính hỏi, "Thiếu phu nhân, có việc gì sao?"
"Cái kia... buổi tiệc tối mai, có hai nhà Thẩm gia cùng Cố gia đến tham gia hay không?"
Tuy rằng Việt Trạch đã nói, đêm mai hai nhà này sẽ không tới.
Nhưng cô vẫn luôn cảm thấy, Việt Trạch sẽ không vô duyên vô cớ nhắc tới hai gia tộc này.
"Này... Loại chuyện này, từ trước đến nay không nằm trong sự phụ trách của tôi, tôi cũng không biết" ngay nháy mắt Lục Thất nghe thấy câu hỏi của Đường Tâm Lạc, đồng tử kịch liệt co rút lại.
Chẳng qua, hắn từ trước đến nay đều là người mặt không có biểu tình. Sau nháy mắt kinh ngạc kia, hắn lập tức thu hồi tất cả biểu tình trên mặt về.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.