Quyển 9 - Chương 15: Áo Giáp
Ngã Cật Tây Hồng Thị
05/04/2013
La Phong đứng bên cạnh thiếu niên mặc giáp bạc Nạp Khả, nhíu mày, vừa mới xuống Huyết Lạc Thế Giới, La Phong cũng không muốn làm phong ba quá lớn.
- Ha ha!
- Ai phản kháng là chết!
Tên vũ giả bưu hãn cuồng tiếu, bổ tới.
Đặc biệt là một nam tử cơ bắp mặc áo giáp huyết sắc vác một thanh chiến đao màu đỏ thẫm, nhìn lướt qua đội bảo vệ của thiếu niên mặc giáp bạc, ánh mắt chủ yếu dán vào tráng hán lực lưỡng 'Lôi Thúc'.
Còn tráng hán lực lưỡng Lôi thúc và đám hộ vệ dưới trướng, sắc mặt đều rất khó coi. Muốn hoàn thủ cũng không dám hoàn thủ, còn thiếu niên mặc giáp bạc Nạp Khả thì nghiến răng phẫn hận vô cùng.
- Ầm ầm!
Đám vũ giả bưu hãn vừa bổ tới cùng với nam tử cơ bắp lãnh khốc đột nhiên chấn động.
- Biến!
Một tiếng quát như thần sấm ầm ầm vang lên, vang vọng trong đầu hơn mười người, kể cả thiếu niên cao lớn, giống như uy áp vô cùng đáng sợ phủ xuống. Nhưng khi mọi người cảm giác thấy mình không thể phản kháng sắp bị diệt vong thì luồng uy áp đó lại biến mất.
- Biến
...
- Biến!
- Biến!
Tiếng gầm phẫn nộ vang vọng trong Thức Hải họ.
Đám vũ giả bưu hãn từ giữa không trung đáp xuống đất, không hề tiến hành công kích.
- Đi!
Nam tử cơ bắp liếc nhìn tiểu đội thiếu niên mặc giáp bạc, rồi sau đó vội quát.
- Chúng ta đi.
Thiếu niên cao lớn cũng vội hô... đồng thời trừng mắt nhìn thiếu niên mặc giáp bạc Nạp Khả.
Nhìn đám người lúc trước vô cùng kiêu ngạo rồi lại lủi thủi rời đi, bất luận là Nạp Khả thiếu gia, hay đám hộ vệ dưới trướng tráng hán lực lưỡng Lôi thúc đều cảm thấy nghi hoặc mờ mịt.
- Sao lại đi?
- Việc này... việc này...
- Cứ như vậy mà àrồi?
Đám hộ vệ không dám tin vào mắt mình.
- Không thể.
Thiếu niên mặc giáp bạc Nạp Khả trợn tròn mắt.
- Bách Phương khốn khiếp đó tuyệt đối không có tâm như vậy đâu, đâu có buông tha ta như vậy chứ.
- Có cao thủ âm thầm giúp chúng ta.
Tráng hán lực lưỡng Lôi thúc trầm thấp nói, vô cùng khẳng định.
- Cao thủ?
Đám hộ vệ, kể cả thiếu niên mặc giáp bạc đều nghi hoặc nhìn về phía tráng hán lực lưỡng.
- Lôi thúc, ngươi nói cao thủ à?
Thiếu niên mặc giáp bạc nghi hoặc.
- Ừm.
Lôi thúc khẽ gật đầu, trịnh trọng nói:
- Ba loại khả năng. Một là lão gia. Lão gia rất thương yêu ngươi, không biết chừng đã an bài một siêu cao thủ âm thầm bảo vệ ngươi.
Nói thế nhất thời khiến cho đám hộ vệ chung quanh đều khẽ gật đầu, đến cả thiếu niên mặc giáp bạc Nạp Khả cũng hơi tin một chút.
- Hai là một cao thủ thần bí âm thầm giúp chúng ta...
Lôi thúc nói:
- Ba là trong đội của Bách Phương có người giúp chúng ta.
- Hai khả năng đầu còn điều. Ngươi nói là trong đội ngũ Bách Phương có người giúp chúng ta sao?
Nạp Khả khiếp sợ hỏi lại.
- Đội trưởng, không thể.
Đám hộ vệ cũng không dám tin.
- Các ngươi không phát hiện ra à? Lúc trước hơn mười người đi theo Bách Phương tới đây, có cả Tích Huyết Đao, còn có Cửu Đại Thiết Vệ.
Tráng hán lực lưỡng Lôi thúc trịnh trọng nói, hướng mắt nhìn đội quân đã đi xa.
- Đội ngũ này có chừng mấy trăm người. Chỉ hơn mười người đã mạnh như vậy. Nên trong mấy trăm người đó khẳng định còn có rất nhiều cao thủ...
- Nếu không phải chuyện trọng yếu phi thường, tuyệt đối không thể phái ra nhiều cao thủ như vậy. Không biết chừng, trong đại đội đó có một người đầu lĩnh chính thức.
Lôi thúc trầm thấp nói:
- Họ làm việc lớn. Mà khi làm đại sự sợ nhất là trêu vào những việc loạn thất bát tao. Người đầu lĩnh đó rất có thể bất mãn, truyền âm ra lệnh, buộc họ phải trở về.
- Ừm
- Có lý.
Đám hộ vệ cũng gật đầu.
- Lôi thúc, nói hay lắm
Thiếu niên mặc giáp bạc Nạp Khả cười hắc hắc tán dương.
- Nhưng ta vẫn nghi hoặc. Bách gia nhiều cao thủ như vậy, có lẽ có vài cao thủ hay các thế lực khác nữa! Một đội ngũ cường đại như vậy, ra ngoài để làm chuyện gì đây?
Lôi thúc nhíu mày nói
- Cho dù gia chủ ra ngoài, cũng không đến mức đưa nhiều cao thủ theo như vậy.
- Đúng.
- Khẳng định có việc gì trọng yếu.
Bách Phương mang theo nhân mã dưới trướng hắn chạy lướt nhanh về đội ngũ.
- Tam thúc, vừa rồi rốt cuộc là cao thủ nào âm thầm trợ giúp họ. Chẳng lẽ đến cả ngươi cũng không phải là đối thủ của cao thủ đó?
Bách Phương nhìn nam tử cơ bắp bên cạnh. Nam tử cơ bắp đó chính là một trong ba đại cao thủ Bách gia, hiệu là Tích Huyết Đao, tên là Bách Viêm Tháp, là một cao thủ cấp Hằng Tinh cấp chín đỉnh cao, sức chiến đấu mạnh hơn những người đồng giai.
Khóe mắt và cơ mặt nam tử cơ bắp Bách Viêm Tháp giật giật, trong mắt có vẻ kinh hãi, truyền âm nói:
- Bách Phương, cao thủ âm thầm đó vô cùng mạnh... Nếu không phải hắn không muốn giết người nên cuối cùng thu tay lại, e rằng ta đã chết rồi.
- Gì cơ!
Bách Phương mắt trợn tròn mắt.
Trời đất.
Bách Phương chỉ là cấp Đại Địa ( cấp Hành Tinh ), chỉ cảm giác được nguy hiểm. Nhưng Tam thúc này của hắn là cường giả cấp Thiên Không ( cấp Hằng Tinh ) đỉnh cao... đến cả Tam thúc cũng cảm giác thấy đối phương không muốn ra tay giết chết hắn, vậy thực lực cao thủ thần bí đó thật sự là vô cùng đáng sợ.
- Người nọ là cấp gì, cấp Vân Tiêu?
Bách Phương vội lắc đầu.
- Cấp Vân Tiêu cũng không mạnh được như vậy.
- Cấp Vân Tiêu cũng không mạnh như vậy. Cấp Vân Tiêu không thể chỉ bằng vào ý thức áp bách mà làm ta không có năng lực phản kháng.
Nam tử cơ bắp Bách Viêm Tháp gật gật đầu, truyền âm nói:
- Ta phỏng chừng... cao thủ âm thầm đó hẳn là Cấp Khu Vực, thậm chí chỉ nhìn hắn trong nháy mắt dùng uy áp nhưng lại không giết người, việc khống chế ý thức uy áp tới mức cực kỳ tinh vi... Thậm chí còn xem như một nhân vật vô cùng lợi hại trong cấp Khu Vực.
- Cấp Khu Vực?
Bách Phương ngẩn người ra.
Yến Cương Lĩnh, phương viên mấy ngàn vạn km, dân cư sinh sống cả ức ức người.
Lãnh chúa Yến Cương Lĩnh, chính là một vị cấp Khu Vực ( Vực Chủ ) mà thôi. Cấp Khu Vực, là một tồn tại mạnh nhất cả Yến Cương Lĩnh, cũng không phải là loại người họ có khả năng trêu vào. Tùy tiện động ngón tay là có thể diệt gia tộc họ rồi.
- Tiểu tử Nạp Khả làm sao có thể được một siêu tồn tại bảo vệ như vậy?
Bách Phương không dám tin.
- Bách Phương! Đám người các ngươi mau mau về đơn vị, không được chậm trễ thời gian... Viêm Tháp, chúng ta lần này toàn lực đánh cược, sinh ý trọng yếu như thế nào chẳng lẽ đến cả ngươi cũng không biết... Lại theo tiểu tử Bách Phương đi hồ đồ? Hừ!
Một thanh âm già nua vang lên trong đầu Bách Phương, Bách Viêm Tháp.
- Ông chú, ta có chuyện bẩm báo.
Bách Viêm Tháp truyền âm nói.
- Nói
- Ông chú. Vừa rồi Bách Phương đi giáo huấn tên tiểu thiếu gia của Nạp gia, nhưng ta phát hiện ra một việc. Sau lưng Nạp Khả có một vị cường giả đáng sợ cấp Khu Vực!
- Gì, cấp Khu Vực?
Thanh âm già nua rất nhẹ nhàng chợt trở nên khiếp sợ.
- Đúng.
- Ngươi nắm chắc mấy thành xác định hắn là cấp Khu Vực?
Thanh âm già nua không dám tin.
- Có thể là hiểu lầm hay không.
- Nắm chắc trăm phầm trăm. Có thể chỉ bằng ý thức uy áp đã làm ta lâm vào trạng thái tan vỡ không dám phản kháng, e rằng cũng chỉ có cấp Khu Vực thôi.
Bách Viêm Tháp cung kính bẩm báo.
- Là ai?
Thanh âm già nua lo lắng vội hỏi.
Một cấp Khu Vực hoàn toàn có thể thay đổi phân bố thế lực của cả một lãnh địa... Nếu là cấp Khu Vực ( Vực Chủ ) rất mạnh, thậm chí còn có thể giết chết luôn cả thành chủ hiện giờ, rồi được thần điện thừa nhận, có thể làm chức tân nhậm thành chủ.
- Không rõ ràng lắm. Có lẽ là ẩn mình trong đội ngũ Nạp Khả, hoặc là ở một nơi mà chúng ta nhìn không thấy. Hắn mạnh hơn ta quá nhiều, do đó ta không xác định được.
Bách Viêm Tháp nói.
- Ừm! Việc này trở về sẽ biết... Bây giờ về thành trước.
- Vâng!
Đội ngũ bách gia mênh mông cuồn cuộn nhanh chóng di chuyển. Việc đụng vào một cường giả có thể là cấp Khu Vực làm mấy người hoảng loạn. Trêu vào một cấp Khu Vực, quả thực là chê sống lâu rồi.
Cách chủ thành Yến Cương Lĩnh chừng tám trăm km, trên một đại lộ rộng lớn, chính là xuyên qua một hòn núi lớn. Cả hòn núi lớn này bị chém thành hai nửa, hình thành ra một hẻm núi. Bên trong hẻm núi chính là thông đạo.
Còn lúc này, trên đỉnh núi tòa núi lớn từng bị cường giả bổ vỡ đang có những thân ảnh đang đứng.
Tổng cộng mười ba người!
Hết thảy mặc chiến giáp giày chiến, ai cũng đội chiến khôi, chỉ lộ ra đôi mắt, phía sau lưng vác búa, hoặc là búa hai lưỡi, hoặc là Cự Phủ đơn thủ.
Màu sắc chiến giáp họ rất khác nhau, hoặc toàn là màu đen, hoặc toàn là đỏ như máu, hoặc toàn là màu vàng kim.
- Đại ca, người đã tới rồi.
- Đội ngũ Bách gia tới rồi.
Người đứng đầu hình thể cao lớn, mặc chiến giáp màu hoàng kim, cặp mắt dưới chiến khôi đang bao quát nhìn xuống phía dưới, lóe lên chút hàn ý, rồi quát khẽ nói:
- Các huynh đệ, đi. Lấy hàng thôi...
Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Mười ba bóng người từ đỉnh núi như mười ba phát đạn pháo nhanh chóng xạ xuống phía dưới. Khi mười ba đạo nhân ảnh nhanh chóng đáp xuống, lập tức khiến cho đội ngũ đầy người đang chạy như bay, đi đầu là một lão già râu đen, giơ tay lên cao quát lớn:
- Dừng lại!
Còn ở con đường rộng lớn phía trước, lại nện ra 13 bóng người.
13 người như các ma thần đứng đó.
- Mười, mười ba...
Lão già râu đen sắc mặt trong nháy mắt tái nhợt.
- Thập Tam Phủ
Người đứng đầu đội ngũ là nam tử cơ bắp Bách Viêm Tháp, đứng cạnh lão giả râu đen.
Bách Viêm Tháp sắc mặt cũng tái nhợt đi
- Làm sao mà họ đến đây chứ, không thể...
Trong phạm vi Yến Cương Lĩnh, có một vài cường giả hào hùng, cường đại vô cùng!
So với các gia tộc buôn bán thì mạnh hơn nhiều. Tỷ như Thập Tam Phủ là một tổ chức do mười cường giả có cùng xu hướng và hợp nhau hình thành nên. Tổ chức không có gì tiểu lâu la, mà chỉ dùng 13 người. Nhưng cả Yến Cương Lĩnh có mấy ai dám can đảm trêu vào Thập Tam Phủ?
Họ dựa vào cái gì. Chính là trong số Thập Tam Phủ, có ba vị cấp Vân Tiêu! Mười người là cấp Thiên Không đỉnh cao!
Cấp Khu Vực ( Vực Chủ ), ở Yến Cương Lĩnh xem như vũ lực thống trị rồi! Xưng bá cả Yến Cương Lĩnh.
Cấp Vân Tiêu ( cấp Vũ Trụ ), ở Yến Cương Lĩnh cho dù cũng là vũ lực cấp đỉnh cao, xem như hào hùng rồi.
- Làm sao bây giờ?
- Làm sao bây giờ?
- Hàng hóa không thể mất được.
Đại đội Bách gia vô cùng hoảng sợ.
- Các vị đại nhân Thập Tam Phủ, có việc gì cứ phân phó.
Lão già râu đen trong lòng thấp thỏm, nhưng bề ngoài vẫn hào khí hô lớn.
- Bách gia?
Thanh âm trầm thấp từ một trong số 13 ma thần vang lên. Người cầm đầu truyền ra tiếng gầm gừ.
- Giao bộ áo giáp của Cổ Thần Phế Khư ra đây, ta tha cho các ngươi một mạng.
Lão già râu đen trừng mắt.
- Chạy mau!
Lão già râu đen vẻ mặt dữ tợn, truyền âm lạnh lùng nói.
Ầm ầm!
Cả đội ngũ như sớm đã có chuẩn bị, trong nháy mắt đám hộ vệ cấp Thiên Không ( cấp Hằng Tinh ) điên cuồng bắn ra bốn phương tám hướng, đồng thời vô số cấp Đại Địa cũng bắt đầu nhanh chóng chạy trốn như bay, hoặc là trèo lên núi, hoặc là dọc theo con đường chạy về chỗ cũ. Còn Bách Phương và nam tử cơ bắp Bách Viêm Tháp cũng theo đường cũ mà chạy ngược lại.
- Viêm Tháp, mau đi, đi tới chỗ tiểu gia hỏa Nạp gia. Nếu cấp Khu Vực còn ở đó, Bách gia chúng ta còn có hy vọng!
Lão già râu đen truyền âm gầm lên.
- Vâng, ông chú.
Nam tử cơ bắp truyền âm nói.
- Ha ha!
- Ai phản kháng là chết!
Tên vũ giả bưu hãn cuồng tiếu, bổ tới.
Đặc biệt là một nam tử cơ bắp mặc áo giáp huyết sắc vác một thanh chiến đao màu đỏ thẫm, nhìn lướt qua đội bảo vệ của thiếu niên mặc giáp bạc, ánh mắt chủ yếu dán vào tráng hán lực lưỡng 'Lôi Thúc'.
Còn tráng hán lực lưỡng Lôi thúc và đám hộ vệ dưới trướng, sắc mặt đều rất khó coi. Muốn hoàn thủ cũng không dám hoàn thủ, còn thiếu niên mặc giáp bạc Nạp Khả thì nghiến răng phẫn hận vô cùng.
- Ầm ầm!
Đám vũ giả bưu hãn vừa bổ tới cùng với nam tử cơ bắp lãnh khốc đột nhiên chấn động.
- Biến!
Một tiếng quát như thần sấm ầm ầm vang lên, vang vọng trong đầu hơn mười người, kể cả thiếu niên cao lớn, giống như uy áp vô cùng đáng sợ phủ xuống. Nhưng khi mọi người cảm giác thấy mình không thể phản kháng sắp bị diệt vong thì luồng uy áp đó lại biến mất.
- Biến
...
- Biến!
- Biến!
Tiếng gầm phẫn nộ vang vọng trong Thức Hải họ.
Đám vũ giả bưu hãn từ giữa không trung đáp xuống đất, không hề tiến hành công kích.
- Đi!
Nam tử cơ bắp liếc nhìn tiểu đội thiếu niên mặc giáp bạc, rồi sau đó vội quát.
- Chúng ta đi.
Thiếu niên cao lớn cũng vội hô... đồng thời trừng mắt nhìn thiếu niên mặc giáp bạc Nạp Khả.
Nhìn đám người lúc trước vô cùng kiêu ngạo rồi lại lủi thủi rời đi, bất luận là Nạp Khả thiếu gia, hay đám hộ vệ dưới trướng tráng hán lực lưỡng Lôi thúc đều cảm thấy nghi hoặc mờ mịt.
- Sao lại đi?
- Việc này... việc này...
- Cứ như vậy mà àrồi?
Đám hộ vệ không dám tin vào mắt mình.
- Không thể.
Thiếu niên mặc giáp bạc Nạp Khả trợn tròn mắt.
- Bách Phương khốn khiếp đó tuyệt đối không có tâm như vậy đâu, đâu có buông tha ta như vậy chứ.
- Có cao thủ âm thầm giúp chúng ta.
Tráng hán lực lưỡng Lôi thúc trầm thấp nói, vô cùng khẳng định.
- Cao thủ?
Đám hộ vệ, kể cả thiếu niên mặc giáp bạc đều nghi hoặc nhìn về phía tráng hán lực lưỡng.
- Lôi thúc, ngươi nói cao thủ à?
Thiếu niên mặc giáp bạc nghi hoặc.
- Ừm.
Lôi thúc khẽ gật đầu, trịnh trọng nói:
- Ba loại khả năng. Một là lão gia. Lão gia rất thương yêu ngươi, không biết chừng đã an bài một siêu cao thủ âm thầm bảo vệ ngươi.
Nói thế nhất thời khiến cho đám hộ vệ chung quanh đều khẽ gật đầu, đến cả thiếu niên mặc giáp bạc Nạp Khả cũng hơi tin một chút.
- Hai là một cao thủ thần bí âm thầm giúp chúng ta...
Lôi thúc nói:
- Ba là trong đội của Bách Phương có người giúp chúng ta.
- Hai khả năng đầu còn điều. Ngươi nói là trong đội ngũ Bách Phương có người giúp chúng ta sao?
Nạp Khả khiếp sợ hỏi lại.
- Đội trưởng, không thể.
Đám hộ vệ cũng không dám tin.
- Các ngươi không phát hiện ra à? Lúc trước hơn mười người đi theo Bách Phương tới đây, có cả Tích Huyết Đao, còn có Cửu Đại Thiết Vệ.
Tráng hán lực lưỡng Lôi thúc trịnh trọng nói, hướng mắt nhìn đội quân đã đi xa.
- Đội ngũ này có chừng mấy trăm người. Chỉ hơn mười người đã mạnh như vậy. Nên trong mấy trăm người đó khẳng định còn có rất nhiều cao thủ...
- Nếu không phải chuyện trọng yếu phi thường, tuyệt đối không thể phái ra nhiều cao thủ như vậy. Không biết chừng, trong đại đội đó có một người đầu lĩnh chính thức.
Lôi thúc trầm thấp nói:
- Họ làm việc lớn. Mà khi làm đại sự sợ nhất là trêu vào những việc loạn thất bát tao. Người đầu lĩnh đó rất có thể bất mãn, truyền âm ra lệnh, buộc họ phải trở về.
- Ừm
- Có lý.
Đám hộ vệ cũng gật đầu.
- Lôi thúc, nói hay lắm
Thiếu niên mặc giáp bạc Nạp Khả cười hắc hắc tán dương.
- Nhưng ta vẫn nghi hoặc. Bách gia nhiều cao thủ như vậy, có lẽ có vài cao thủ hay các thế lực khác nữa! Một đội ngũ cường đại như vậy, ra ngoài để làm chuyện gì đây?
Lôi thúc nhíu mày nói
- Cho dù gia chủ ra ngoài, cũng không đến mức đưa nhiều cao thủ theo như vậy.
- Đúng.
- Khẳng định có việc gì trọng yếu.
Bách Phương mang theo nhân mã dưới trướng hắn chạy lướt nhanh về đội ngũ.
- Tam thúc, vừa rồi rốt cuộc là cao thủ nào âm thầm trợ giúp họ. Chẳng lẽ đến cả ngươi cũng không phải là đối thủ của cao thủ đó?
Bách Phương nhìn nam tử cơ bắp bên cạnh. Nam tử cơ bắp đó chính là một trong ba đại cao thủ Bách gia, hiệu là Tích Huyết Đao, tên là Bách Viêm Tháp, là một cao thủ cấp Hằng Tinh cấp chín đỉnh cao, sức chiến đấu mạnh hơn những người đồng giai.
Khóe mắt và cơ mặt nam tử cơ bắp Bách Viêm Tháp giật giật, trong mắt có vẻ kinh hãi, truyền âm nói:
- Bách Phương, cao thủ âm thầm đó vô cùng mạnh... Nếu không phải hắn không muốn giết người nên cuối cùng thu tay lại, e rằng ta đã chết rồi.
- Gì cơ!
Bách Phương mắt trợn tròn mắt.
Trời đất.
Bách Phương chỉ là cấp Đại Địa ( cấp Hành Tinh ), chỉ cảm giác được nguy hiểm. Nhưng Tam thúc này của hắn là cường giả cấp Thiên Không ( cấp Hằng Tinh ) đỉnh cao... đến cả Tam thúc cũng cảm giác thấy đối phương không muốn ra tay giết chết hắn, vậy thực lực cao thủ thần bí đó thật sự là vô cùng đáng sợ.
- Người nọ là cấp gì, cấp Vân Tiêu?
Bách Phương vội lắc đầu.
- Cấp Vân Tiêu cũng không mạnh được như vậy.
- Cấp Vân Tiêu cũng không mạnh như vậy. Cấp Vân Tiêu không thể chỉ bằng vào ý thức áp bách mà làm ta không có năng lực phản kháng.
Nam tử cơ bắp Bách Viêm Tháp gật gật đầu, truyền âm nói:
- Ta phỏng chừng... cao thủ âm thầm đó hẳn là Cấp Khu Vực, thậm chí chỉ nhìn hắn trong nháy mắt dùng uy áp nhưng lại không giết người, việc khống chế ý thức uy áp tới mức cực kỳ tinh vi... Thậm chí còn xem như một nhân vật vô cùng lợi hại trong cấp Khu Vực.
- Cấp Khu Vực?
Bách Phương ngẩn người ra.
Yến Cương Lĩnh, phương viên mấy ngàn vạn km, dân cư sinh sống cả ức ức người.
Lãnh chúa Yến Cương Lĩnh, chính là một vị cấp Khu Vực ( Vực Chủ ) mà thôi. Cấp Khu Vực, là một tồn tại mạnh nhất cả Yến Cương Lĩnh, cũng không phải là loại người họ có khả năng trêu vào. Tùy tiện động ngón tay là có thể diệt gia tộc họ rồi.
- Tiểu tử Nạp Khả làm sao có thể được một siêu tồn tại bảo vệ như vậy?
Bách Phương không dám tin.
- Bách Phương! Đám người các ngươi mau mau về đơn vị, không được chậm trễ thời gian... Viêm Tháp, chúng ta lần này toàn lực đánh cược, sinh ý trọng yếu như thế nào chẳng lẽ đến cả ngươi cũng không biết... Lại theo tiểu tử Bách Phương đi hồ đồ? Hừ!
Một thanh âm già nua vang lên trong đầu Bách Phương, Bách Viêm Tháp.
- Ông chú, ta có chuyện bẩm báo.
Bách Viêm Tháp truyền âm nói.
- Nói
- Ông chú. Vừa rồi Bách Phương đi giáo huấn tên tiểu thiếu gia của Nạp gia, nhưng ta phát hiện ra một việc. Sau lưng Nạp Khả có một vị cường giả đáng sợ cấp Khu Vực!
- Gì, cấp Khu Vực?
Thanh âm già nua rất nhẹ nhàng chợt trở nên khiếp sợ.
- Đúng.
- Ngươi nắm chắc mấy thành xác định hắn là cấp Khu Vực?
Thanh âm già nua không dám tin.
- Có thể là hiểu lầm hay không.
- Nắm chắc trăm phầm trăm. Có thể chỉ bằng ý thức uy áp đã làm ta lâm vào trạng thái tan vỡ không dám phản kháng, e rằng cũng chỉ có cấp Khu Vực thôi.
Bách Viêm Tháp cung kính bẩm báo.
- Là ai?
Thanh âm già nua lo lắng vội hỏi.
Một cấp Khu Vực hoàn toàn có thể thay đổi phân bố thế lực của cả một lãnh địa... Nếu là cấp Khu Vực ( Vực Chủ ) rất mạnh, thậm chí còn có thể giết chết luôn cả thành chủ hiện giờ, rồi được thần điện thừa nhận, có thể làm chức tân nhậm thành chủ.
- Không rõ ràng lắm. Có lẽ là ẩn mình trong đội ngũ Nạp Khả, hoặc là ở một nơi mà chúng ta nhìn không thấy. Hắn mạnh hơn ta quá nhiều, do đó ta không xác định được.
Bách Viêm Tháp nói.
- Ừm! Việc này trở về sẽ biết... Bây giờ về thành trước.
- Vâng!
Đội ngũ bách gia mênh mông cuồn cuộn nhanh chóng di chuyển. Việc đụng vào một cường giả có thể là cấp Khu Vực làm mấy người hoảng loạn. Trêu vào một cấp Khu Vực, quả thực là chê sống lâu rồi.
Cách chủ thành Yến Cương Lĩnh chừng tám trăm km, trên một đại lộ rộng lớn, chính là xuyên qua một hòn núi lớn. Cả hòn núi lớn này bị chém thành hai nửa, hình thành ra một hẻm núi. Bên trong hẻm núi chính là thông đạo.
Còn lúc này, trên đỉnh núi tòa núi lớn từng bị cường giả bổ vỡ đang có những thân ảnh đang đứng.
Tổng cộng mười ba người!
Hết thảy mặc chiến giáp giày chiến, ai cũng đội chiến khôi, chỉ lộ ra đôi mắt, phía sau lưng vác búa, hoặc là búa hai lưỡi, hoặc là Cự Phủ đơn thủ.
Màu sắc chiến giáp họ rất khác nhau, hoặc toàn là màu đen, hoặc toàn là đỏ như máu, hoặc toàn là màu vàng kim.
- Đại ca, người đã tới rồi.
- Đội ngũ Bách gia tới rồi.
Người đứng đầu hình thể cao lớn, mặc chiến giáp màu hoàng kim, cặp mắt dưới chiến khôi đang bao quát nhìn xuống phía dưới, lóe lên chút hàn ý, rồi quát khẽ nói:
- Các huynh đệ, đi. Lấy hàng thôi...
Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Mười ba bóng người từ đỉnh núi như mười ba phát đạn pháo nhanh chóng xạ xuống phía dưới. Khi mười ba đạo nhân ảnh nhanh chóng đáp xuống, lập tức khiến cho đội ngũ đầy người đang chạy như bay, đi đầu là một lão già râu đen, giơ tay lên cao quát lớn:
- Dừng lại!
Còn ở con đường rộng lớn phía trước, lại nện ra 13 bóng người.
13 người như các ma thần đứng đó.
- Mười, mười ba...
Lão già râu đen sắc mặt trong nháy mắt tái nhợt.
- Thập Tam Phủ
Người đứng đầu đội ngũ là nam tử cơ bắp Bách Viêm Tháp, đứng cạnh lão giả râu đen.
Bách Viêm Tháp sắc mặt cũng tái nhợt đi
- Làm sao mà họ đến đây chứ, không thể...
Trong phạm vi Yến Cương Lĩnh, có một vài cường giả hào hùng, cường đại vô cùng!
So với các gia tộc buôn bán thì mạnh hơn nhiều. Tỷ như Thập Tam Phủ là một tổ chức do mười cường giả có cùng xu hướng và hợp nhau hình thành nên. Tổ chức không có gì tiểu lâu la, mà chỉ dùng 13 người. Nhưng cả Yến Cương Lĩnh có mấy ai dám can đảm trêu vào Thập Tam Phủ?
Họ dựa vào cái gì. Chính là trong số Thập Tam Phủ, có ba vị cấp Vân Tiêu! Mười người là cấp Thiên Không đỉnh cao!
Cấp Khu Vực ( Vực Chủ ), ở Yến Cương Lĩnh xem như vũ lực thống trị rồi! Xưng bá cả Yến Cương Lĩnh.
Cấp Vân Tiêu ( cấp Vũ Trụ ), ở Yến Cương Lĩnh cho dù cũng là vũ lực cấp đỉnh cao, xem như hào hùng rồi.
- Làm sao bây giờ?
- Làm sao bây giờ?
- Hàng hóa không thể mất được.
Đại đội Bách gia vô cùng hoảng sợ.
- Các vị đại nhân Thập Tam Phủ, có việc gì cứ phân phó.
Lão già râu đen trong lòng thấp thỏm, nhưng bề ngoài vẫn hào khí hô lớn.
- Bách gia?
Thanh âm trầm thấp từ một trong số 13 ma thần vang lên. Người cầm đầu truyền ra tiếng gầm gừ.
- Giao bộ áo giáp của Cổ Thần Phế Khư ra đây, ta tha cho các ngươi một mạng.
Lão già râu đen trừng mắt.
- Chạy mau!
Lão già râu đen vẻ mặt dữ tợn, truyền âm lạnh lùng nói.
Ầm ầm!
Cả đội ngũ như sớm đã có chuẩn bị, trong nháy mắt đám hộ vệ cấp Thiên Không ( cấp Hằng Tinh ) điên cuồng bắn ra bốn phương tám hướng, đồng thời vô số cấp Đại Địa cũng bắt đầu nhanh chóng chạy trốn như bay, hoặc là trèo lên núi, hoặc là dọc theo con đường chạy về chỗ cũ. Còn Bách Phương và nam tử cơ bắp Bách Viêm Tháp cũng theo đường cũ mà chạy ngược lại.
- Viêm Tháp, mau đi, đi tới chỗ tiểu gia hỏa Nạp gia. Nếu cấp Khu Vực còn ở đó, Bách gia chúng ta còn có hy vọng!
Lão già râu đen truyền âm gầm lên.
- Vâng, ông chú.
Nam tử cơ bắp truyền âm nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.