Quyển 9 - Chương 16: Giết chúng đi
Ngã Cật Tây Hồng Thị
05/04/2013
Khi đội ngũ mấy trăm người bọn Bách Phương bắt đầu điên cuồng chạy trốn, con ngươi đỏ như máu của tên thủ lĩnh Thập Tam Phủ lóe lên sát khí, truyền âm quát:
- Toàn bộ giết chết, không để lại một tên nào!
- Ha ha, hiểu rồi!
- Họ trốn không thoát đâu!
- Cửu đệ, thập tam đệ, phải trông vào các ngươi rồi.
Trong Thập Tam Phủ, kể cả thủ lĩnh, mọi người đều nhanh chóng hóa thành tàn ảnh, đuổi theo giết những người có thực lực mạnh nhất trong đám người Bách Phương đang chạy trốn.
Trong hợp cốc lúc này chỉ còn hai hán tử mặc chiến giáp màu đen đang cười gằn, vươn hai tay, nhất thời ….
Vèo! Vèo! Vèo! Vèo! Vèo! Vèo!
Lưu quang dày đặc bắn ra bốn phương tám hướng!
La Phong khi còn là cấp học đồ cấp chín, có thể toàn lực khống chế hơn mười thanh phi đao. Bây giờ nếu không cần uy lực quá lớn, trong nháy mắt khống chế mấy ngàn thanh tiểu kiếm kim sắc cũng không khó. Đương nhiên, nếu muốn có uy lực cực hạn, chỉ có thể khống chế vài chục thanh thôi.
Hai cường giả đỉnh cao cấp Hằng Tinh này ai nấy trong nháy mắt bắn ra trên một trăm thanh ám khí như lưỡi phủ cực mỏng rất nhỏ, to ước chừng nửa bàn tay, dày chừng vài mm.
Ám khí hình lưỡi phủ dày đặc, phô thiên cái địa, bắn ra bốn phương tám hướng.
- A!
- Không!
- Nhanh!
Vốn đám vũ giả đang chạy trốn trong nháy mắt lại lâm vào trạng thái điên cuồng, vì chung quanh họ những đồng bạn hoặc là bị những lưỡi rìu bay cắt đứt sọ, hoặc là lóe lên trước ấn đường, máu tươi phun tung toé, não bay tán loạn
Nhất thời chung quanh cả hẻm núi bị nhiễm đỏ. Cảnh như trong cơn ác mộng trong nháy mắt phủ xuống.
Đám cấp Đại Địa ( cấp Hành Tinh ) này quả thực là bị đồ lục!
Chỉ vài giây sau!
Nhà Bách Phương trong hẻm núi chỉ còn sống không quá XXX người.
- Trời!
Lão già râu đen ngồi phịch trên mặt đất, cả người máu me đầm đìa,, trợn tròn mắt.
- Phốc!
Một thanh ám khí phủ bay mỏng như cánh ve, từ giữa không trung lưu lại hào quang làm cho người ta hoa mắt, sau đó chém vào đầu lão già râu đen, như rạch vào đậu phụ.
- Không có.
- Bên này không có.
- Trên người lão gia hỏa có một vòng tay không gian, nhưng, bên trong bao cổ tay cũng không có áo giáp mà chúng ta muốn.
Hai người trong số Thập Tam Phủ vừa khống chế ám khí công kích nhanh chóng kiểm tra thực hư một chút một vài thi thể trọng yếu. Tìm không sót bất kỳ dụng cụ không gian nào. Còn trong vòng tay không gian đó căn bản lại không có vật phẩm mà họ cần.
- Đuổi theo phía những người chạy trốn nhiều nhất, hơn mười người đều chạy ra khỏi hẻm núi rồi.
- Yên tâm, mấy người đại ca đã truy theo rồi.
- Ừm, truy theo.
Vèo! Vèo!
Hai người đều hóa thành lưu quang nhanh chóng truy theo!
Trên con đường rộng lớn, hơn mười người đang chật vật chạy trốn rất chạy.
- Nhanh!
- Nhanh!
Mặt đám người đầy vẻ hoảng sợ, đặc biệt là thiếu niên tuấn mỹ cao lớn ở giữa Bách Phương thiếu gia. Mặt hắn vàng như đất, lo lắng vô cùng, truyền âm lo lắng gào lên:
- Tam thúc, Tam thúc, ngươi dẫn ta cùng chạy trốn mà. Ngươi dẫn ta cùng chạy trốn chứ!
Song, trong đám người chạy trốn thì thực lực Tam thúc Bách Viêm Tháp là mạnh nhất, nên sớm đã chạy trốn ra xa, căn bản không quan tâm được tới hắn.
- Ha ha, còn chạy trốn nữa không!
Xa xa một đạo bóng người mặc chiến giáp hoàng kim như ma thần xé gió phóng đến, tiếng cười to vang vọng bên tai những người đang lẩn trốn.
Phía sau bóng người màu hoàng kim, thoáng còn có những thân ảnh khác nhanh chóng bay tới.
- Đi tìm chết cả đi!
Bóng người ma thần mặc chiến giáp hoàng kim bổ thẳng xuống, đồng thời nguyên lực cấp Vân Tiêu ( cấp Vũ Trụ ) cuồng bạo từ chỗ hắn lan ra bốn phía, nổ tung, nhất thời chung quanh trong phạm vi vài trăm thước ầm ầm bùng nổ
Nguyên lực cấp Vũ Trụ đáng sợ ẩn chứa lực công kích trong nháy mắt đã khiến chung quanh nổ thành một đống hoang tàn, những tiếng kêu thảm thiết, tiếng gào rú, tiếng thét chói tai vang lên liên tục.
- Không, không, không!!!
Bách Phương hoảng sợ gầm lên. Nhưng là ngay sau đó thân thể hắn đã như bị vô số ám khí bắn trúng, trong nháy mắt đã bị xạ thành một cái rây, đến cả đầu cũng bị mấy viên đá bắn thủng, bị hóa thành bùn sau vụ nổ.
Bách Phương thiếu gia... đã chết!
- Nạp Khả!
Trước khi chết, Bách Phương mắt trợn tròn mắt, hắn vẫn còn khát vọng có thể chạy tới đội ngũ Nạp Khả, ít nhất cũng có một chút sinh cơ.
Đáng tiếc tốc độ quá chậm
Đội ngũ nhà Bách Phương lần này chỉ còn lại có một người còn đang lẩn trốn. Đó là Tích Huyết Đao Bách Viêm Tháp, một trong tam đại cường giả của Bách gia, đã đạt tới cấp Thiên Không đỉnh cao. Cho dù để trong Thập Tam Phủ, cũng có thể xếp hạng thứ tư thứ năm. Ngay từ đầu hắn đã theo đường cũ nhanh chóng phản hồi, dùng tốc độ nhanh nhất!
Hắn không để ý gì tới Bách Phương.
Vì hắn biết, nếu bộ áo giáp không còn, Bách gia ở chủ thành sẽ suy sụp.
- Lúc đó ta không nên đồng ý, bảo vật bên trong Cổ Thần Phế Khư không phải là thứ mà Bách gia chúng ta có thể nhúng tay vào. Hận quá. Chỉ hận quá tham lam, quá tham lam!
Vừa cấp tốc phi hành, trong lòng Bách Viêm Tháp lại rất đau đớn. Lúc trước Bách gia thấy khoản lợi khổng lồ sau khi thành công, tham lam vượt qua sợ hãi, làm họ quyết định đánh bạc một phen!
Đúng rồi, đây là đánh bạc.
- Ha ha, Tích Huyết Đao, ngươi còn chạy trốn nữa không?
Thanh âm vang lên bên tai Bách Viêm Tháp.
Bách Viêm Tháp quay đầu nhìn.
Xa xa thân ảnh màu hoàng kim đang xé gió bay đến, làm Bách Viêm Tháp sắc mặt nhất thời càng thêm khó coi
- Lão đại, lão Tam, lão thất, trong số Thập Tam Phủ, đây là những người mà hắn không muốn gặp phải nhất. Vì ba người đều là cấp Vân Tiêu ( cấp Vũ Trụ ), mười người khác hắn còn có chút tin tưởng.
- Nạp Khả!
- Nạp Khả!
Bách Viêm Tháp liều mạng gia tốc, chằm chằm nhìn ra xa. Đột nhiên xa xa xuất hiện tiểu đội hơn mười người, có cả thiếu niên mặc giáp bạc mà hắn quen - Nạp Khả, làm trong mắt Bách Viêm Tháp nhất thời lóe ra chút hy vọng, mặt hắn đỏ lên, liều mạng gầm lên nói:
- Nạp Khả thiếu gia, cứu mạng với!
Đám La Phong cách đội Bách Phương gần hai trăm km. Song khoảng cách này với Bách Viêm Tháp vốn là một cấp Hằng Tinh đỉnh cao, mặc dù trọng lực Huyết Lạc Thế Giới rất lớn, tới cấp Hành Tinh cũng không thể phi hành, nhưng tốc độ của Bách Viêm Tháp vẫn có thể đạt tới tám km một giây. Nếu trong không gian vũ trụ, không có trọng lực ảnh hưởng, cấp Hằng Tinh đỉnh cao có tốc độ chừng 150 km một giây!
Trọng lực Huyết Lạc Thế Giới kinh người, Bách Viêm Tháp với tốc độ 8 km trên giây, với khoảng cách gần 200 km làm hắn phải phi hành mất vài chục giây.
Chỉ vài chục giây...
Những người khác trong đội ngũ khổng lồ Bách gia toàn bộ đã bị quét sạch.
- Nạp Khả thiếu gia, cứu mạng với!
Tiếng gầm ẩn chứa nguyên lực, trong nháy mắt vang vọng trong thiên địa chung quanh, làm đám La Phong và Nạp Khả vốn đang chạy đều giật mình, ngẩng đầu nhìn tới.
Xa xa hai luồng tàn ảnh.
Một trước một sau, nhanh chóng lao về phía đội ngũ mình, đặc biệt là phía sau có một thân ảnh màu hoàng kim, luồng khí tức khổng lồ đã tràn ngập ra khắp nơi.
- Là Bách Viêm Tháp, phía sau là thủ lĩnh Thập Tam Phủ.
Tráng hán lực lưỡng Lôi thúc liếc mắt đã nhận rõ, không khỏi lộ ra vẻ hoảng sợ, vội truyền âm nói:
- Mọi người nghe đây. Ngàn vạn lần đừng đi trêu vào thủ lĩnh Thập Tam Phủ. Nạp Khả thiếu gia, ngàn vạn đừng giúp Bách Viêm Tháp. Chúng ta không giúp được, ngược lại còn toi mạng đó!
- Ừm.
Sắc mặt Nạp Khả cũng trắng bệch.
Thủ lĩnh Thập Tam Phủ? Trong phạm vi mấy ngàn vạn km tại Yến Cương Lĩnh, tuyệt đối là một nhân vật làm cho người ta phải kính sợ.
- Cứu mạng!
Nam tử cơ bắp Bách Viêm Tháp vô cùng lo lắng hoảng sợ, cấp tốc bay về phía tiểu đội Nạp Khả.
Còn đám người Nạp Khả lại vẫn đứng yên không nhúc nhích, rõ ràng không muốn nhúng tay.
- Ầm ầm!
Phía sau một luồng sóng khí đáng sợ lan đến.
- Không ổn.
Bách Viêm Tháp nhìn thoáng qua phía sau.
Chỉ thấy nhân vật ma thần bao phủ trong chiến giáp màu hoàng kim đang cầm búa, lúc này vung cao lên, bổ thẳng về phía hắn.
Lưỡi búa hình thành sóng xung kích cao áp, lưỡi búa hình sóng gợn dùng mắt thường cũng có thể thấy được đang lan về phía hắn
Cảnh này làm Bách Viêm Tháp nhất thời hai mắt đỏ rực, liều chết vung chiến đao trong tay.
- Hự!
Bách Viêm Tháp cả người bị bổ ra rơi trên mặt đất, toàn thân chấn động đến mức xương nát bấy.
- Ta … ta...
- Bách Viêm Tháp trợn tròn mắt, khóe miệng không ngừng tràn máu, lập tức gục đầu, rồi không còn sinh cơ nữa.
Ầm! Ầm!
Xa xa, lại có hai bóng người một trước một sau hạ xuống.
- Đại ca, tìm được đồ vật chưa?
Hai nam tử lực lưỡng gọi.
- Hẳn là trên người hắn.
Tên thủ lĩnh nhìn thi thể Bách Viêm Tháp dưới mặt đất, sau đó chụp lấy thanh bảo vệ tay của Bách Viêm Tháp, quay đầu nhìn về phía huynh đệ mình.
- Lão Tam, lão thất, đây là không gian bảo vệ tay.
Hai người bên cạnh vừa mới trải qua trận giết chóc đều sáng mắt lên.
Tiểu đội La Phong, Nạp Khả đều đứng đó, căn bản không dám di chuyển, cũng không dám chạy trốn.
- Cũng như miêu tả trong tư liệu. Huyết Lạc Thế Giới tôn trọng sức mạnh, giết chóc khắp nơi, một tên gia hỏa địa vị tựa hồ rất cao mà đã chết như vậy.
La Phong liếc mắt nhìn thi thể Bách Viêm Tháp xa xa, thầm lắc đầu.
Còn lúc này, giữa không trung liên tục có những bóng người hạ xuống.
- Thập Tam Phủ đều tới cả.
Trong mắt Tráng hán lực lưỡng Lôi thúc có vẻ khiếp sợ.
- Thập Tam Phủ, Thập Tam Phủ trong truyền thuyết.
Trong mắt thiếu niên mặc giáp bạc Nạp Khả có vẻ hưng phấn cùng chút thấp thỏm. Đây đều là những nhân vật trong truyền thuyết, tiêu diệt cả đội cao thủ của nhà Bách Phương quả thực như giết gà, đây mới là cao thủ! Siêu cao thủ chính thức!
Thủ lĩnh Thập Tam Phủ gần đó nhướng mày:
- Sao lại không có?
- Gì cơ, không có à?
- Đại ca, trong không gian bảo vệ tay không có áo giáp?
- Các ngươi kiểm tra những người khác chưa?
Thập Tam Phủ thủ lĩnh nhìn về phía các huynh đệ khác. Mười hai người vẻ bối rối liền nói:
- Không có, chúng ta đều đã tra rồi. Cũng chỉ có một người mang theo dụng cụ không gian, trong dụng cụ không gian cũng không có áo giáp mà muốn.
- Vừa rồi Tích Huyết Đao cầu cứu họ.
Thủ lĩnh chiến giáp màu hoàng kim đưa đôi mắt đỏ như máu nhìn về phía đám Nạp Khả gần đó, làm đám hộ vệ dưới trướng Nạp Khả nhất thời hoảng sợ
Tên thủ lĩnh cau mày.
- Họ có thể cùng một nhóm với Bách gia, nhưng lại chia làm hai nhóm nhân mã trước sau thôi.
- Đại ca, giết thẳng là được! Nghĩ nhiều vậy làm gì.
- Ừm!
Thủ lĩnh gật đầu.
- Giết chúng đi!
Đối với Thập Tam Phủ thì việc ở Yến Cương Lĩnh giết chết một vài đội ngũ của các gia tộc giàu có, quả thực như đạp chết một con kiến. Ở Huyết Lạc đại lục, cũng căn bản không ai quản ngươi có đạo lý hay không, nắm đấm to chính là đạo lý!
- Chúng ta không quan hệ gì với Bách gia, đừng giết chúng ta.
- Tha mạng.
Kể cả tráng hán lực lưỡng Lôi thúc, đám hộ vệ đều lộ ra vẻ hoảng sợ. Đến cả thiếu niên thuần phác tràn ngập ý chí chiến đấu Nạp Khả, lúc này trên mặt cũng xuất hiện vẻ hoảng loạn.
“Thật phiền phức. “ La Phong khẽ lắc đầu.” Nhóm người này có tới ba cấp Vũ Trụ. Chỉ bằng vào ý thức uy áp cũng không giết được. Phải tự mình động thủ. Xem ra tư liệu nói cũng đúng. Tại Huyết Lạc Thế Giới, rất nhiều lúc không thể tránh khỏi việc giết người. “
Ầm!
Đám người Thập Tam Phủ vốn chính lạnh lùng nhìn bọn Nạp Khả, một người trong số họ đang muốn thi triển khống chế ám khí công kích, song ngay lúc này
Trên mặt mười ba người đồng thời xuất hiện vẻ hoảng sợ. Vì trong nháy mắt trước mặt mười ba người này đồng thời xuất hiện một bóng người - Thanh niên tóc đen mặc chiến giáp màu đen!
- Toàn bộ giết chết, không để lại một tên nào!
- Ha ha, hiểu rồi!
- Họ trốn không thoát đâu!
- Cửu đệ, thập tam đệ, phải trông vào các ngươi rồi.
Trong Thập Tam Phủ, kể cả thủ lĩnh, mọi người đều nhanh chóng hóa thành tàn ảnh, đuổi theo giết những người có thực lực mạnh nhất trong đám người Bách Phương đang chạy trốn.
Trong hợp cốc lúc này chỉ còn hai hán tử mặc chiến giáp màu đen đang cười gằn, vươn hai tay, nhất thời ….
Vèo! Vèo! Vèo! Vèo! Vèo! Vèo!
Lưu quang dày đặc bắn ra bốn phương tám hướng!
La Phong khi còn là cấp học đồ cấp chín, có thể toàn lực khống chế hơn mười thanh phi đao. Bây giờ nếu không cần uy lực quá lớn, trong nháy mắt khống chế mấy ngàn thanh tiểu kiếm kim sắc cũng không khó. Đương nhiên, nếu muốn có uy lực cực hạn, chỉ có thể khống chế vài chục thanh thôi.
Hai cường giả đỉnh cao cấp Hằng Tinh này ai nấy trong nháy mắt bắn ra trên một trăm thanh ám khí như lưỡi phủ cực mỏng rất nhỏ, to ước chừng nửa bàn tay, dày chừng vài mm.
Ám khí hình lưỡi phủ dày đặc, phô thiên cái địa, bắn ra bốn phương tám hướng.
- A!
- Không!
- Nhanh!
Vốn đám vũ giả đang chạy trốn trong nháy mắt lại lâm vào trạng thái điên cuồng, vì chung quanh họ những đồng bạn hoặc là bị những lưỡi rìu bay cắt đứt sọ, hoặc là lóe lên trước ấn đường, máu tươi phun tung toé, não bay tán loạn
Nhất thời chung quanh cả hẻm núi bị nhiễm đỏ. Cảnh như trong cơn ác mộng trong nháy mắt phủ xuống.
Đám cấp Đại Địa ( cấp Hành Tinh ) này quả thực là bị đồ lục!
Chỉ vài giây sau!
Nhà Bách Phương trong hẻm núi chỉ còn sống không quá XXX người.
- Trời!
Lão già râu đen ngồi phịch trên mặt đất, cả người máu me đầm đìa,, trợn tròn mắt.
- Phốc!
Một thanh ám khí phủ bay mỏng như cánh ve, từ giữa không trung lưu lại hào quang làm cho người ta hoa mắt, sau đó chém vào đầu lão già râu đen, như rạch vào đậu phụ.
- Không có.
- Bên này không có.
- Trên người lão gia hỏa có một vòng tay không gian, nhưng, bên trong bao cổ tay cũng không có áo giáp mà chúng ta muốn.
Hai người trong số Thập Tam Phủ vừa khống chế ám khí công kích nhanh chóng kiểm tra thực hư một chút một vài thi thể trọng yếu. Tìm không sót bất kỳ dụng cụ không gian nào. Còn trong vòng tay không gian đó căn bản lại không có vật phẩm mà họ cần.
- Đuổi theo phía những người chạy trốn nhiều nhất, hơn mười người đều chạy ra khỏi hẻm núi rồi.
- Yên tâm, mấy người đại ca đã truy theo rồi.
- Ừm, truy theo.
Vèo! Vèo!
Hai người đều hóa thành lưu quang nhanh chóng truy theo!
Trên con đường rộng lớn, hơn mười người đang chật vật chạy trốn rất chạy.
- Nhanh!
- Nhanh!
Mặt đám người đầy vẻ hoảng sợ, đặc biệt là thiếu niên tuấn mỹ cao lớn ở giữa Bách Phương thiếu gia. Mặt hắn vàng như đất, lo lắng vô cùng, truyền âm lo lắng gào lên:
- Tam thúc, Tam thúc, ngươi dẫn ta cùng chạy trốn mà. Ngươi dẫn ta cùng chạy trốn chứ!
Song, trong đám người chạy trốn thì thực lực Tam thúc Bách Viêm Tháp là mạnh nhất, nên sớm đã chạy trốn ra xa, căn bản không quan tâm được tới hắn.
- Ha ha, còn chạy trốn nữa không!
Xa xa một đạo bóng người mặc chiến giáp hoàng kim như ma thần xé gió phóng đến, tiếng cười to vang vọng bên tai những người đang lẩn trốn.
Phía sau bóng người màu hoàng kim, thoáng còn có những thân ảnh khác nhanh chóng bay tới.
- Đi tìm chết cả đi!
Bóng người ma thần mặc chiến giáp hoàng kim bổ thẳng xuống, đồng thời nguyên lực cấp Vân Tiêu ( cấp Vũ Trụ ) cuồng bạo từ chỗ hắn lan ra bốn phía, nổ tung, nhất thời chung quanh trong phạm vi vài trăm thước ầm ầm bùng nổ
Nguyên lực cấp Vũ Trụ đáng sợ ẩn chứa lực công kích trong nháy mắt đã khiến chung quanh nổ thành một đống hoang tàn, những tiếng kêu thảm thiết, tiếng gào rú, tiếng thét chói tai vang lên liên tục.
- Không, không, không!!!
Bách Phương hoảng sợ gầm lên. Nhưng là ngay sau đó thân thể hắn đã như bị vô số ám khí bắn trúng, trong nháy mắt đã bị xạ thành một cái rây, đến cả đầu cũng bị mấy viên đá bắn thủng, bị hóa thành bùn sau vụ nổ.
Bách Phương thiếu gia... đã chết!
- Nạp Khả!
Trước khi chết, Bách Phương mắt trợn tròn mắt, hắn vẫn còn khát vọng có thể chạy tới đội ngũ Nạp Khả, ít nhất cũng có một chút sinh cơ.
Đáng tiếc tốc độ quá chậm
Đội ngũ nhà Bách Phương lần này chỉ còn lại có một người còn đang lẩn trốn. Đó là Tích Huyết Đao Bách Viêm Tháp, một trong tam đại cường giả của Bách gia, đã đạt tới cấp Thiên Không đỉnh cao. Cho dù để trong Thập Tam Phủ, cũng có thể xếp hạng thứ tư thứ năm. Ngay từ đầu hắn đã theo đường cũ nhanh chóng phản hồi, dùng tốc độ nhanh nhất!
Hắn không để ý gì tới Bách Phương.
Vì hắn biết, nếu bộ áo giáp không còn, Bách gia ở chủ thành sẽ suy sụp.
- Lúc đó ta không nên đồng ý, bảo vật bên trong Cổ Thần Phế Khư không phải là thứ mà Bách gia chúng ta có thể nhúng tay vào. Hận quá. Chỉ hận quá tham lam, quá tham lam!
Vừa cấp tốc phi hành, trong lòng Bách Viêm Tháp lại rất đau đớn. Lúc trước Bách gia thấy khoản lợi khổng lồ sau khi thành công, tham lam vượt qua sợ hãi, làm họ quyết định đánh bạc một phen!
Đúng rồi, đây là đánh bạc.
- Ha ha, Tích Huyết Đao, ngươi còn chạy trốn nữa không?
Thanh âm vang lên bên tai Bách Viêm Tháp.
Bách Viêm Tháp quay đầu nhìn.
Xa xa thân ảnh màu hoàng kim đang xé gió bay đến, làm Bách Viêm Tháp sắc mặt nhất thời càng thêm khó coi
- Lão đại, lão Tam, lão thất, trong số Thập Tam Phủ, đây là những người mà hắn không muốn gặp phải nhất. Vì ba người đều là cấp Vân Tiêu ( cấp Vũ Trụ ), mười người khác hắn còn có chút tin tưởng.
- Nạp Khả!
- Nạp Khả!
Bách Viêm Tháp liều mạng gia tốc, chằm chằm nhìn ra xa. Đột nhiên xa xa xuất hiện tiểu đội hơn mười người, có cả thiếu niên mặc giáp bạc mà hắn quen - Nạp Khả, làm trong mắt Bách Viêm Tháp nhất thời lóe ra chút hy vọng, mặt hắn đỏ lên, liều mạng gầm lên nói:
- Nạp Khả thiếu gia, cứu mạng với!
Đám La Phong cách đội Bách Phương gần hai trăm km. Song khoảng cách này với Bách Viêm Tháp vốn là một cấp Hằng Tinh đỉnh cao, mặc dù trọng lực Huyết Lạc Thế Giới rất lớn, tới cấp Hành Tinh cũng không thể phi hành, nhưng tốc độ của Bách Viêm Tháp vẫn có thể đạt tới tám km một giây. Nếu trong không gian vũ trụ, không có trọng lực ảnh hưởng, cấp Hằng Tinh đỉnh cao có tốc độ chừng 150 km một giây!
Trọng lực Huyết Lạc Thế Giới kinh người, Bách Viêm Tháp với tốc độ 8 km trên giây, với khoảng cách gần 200 km làm hắn phải phi hành mất vài chục giây.
Chỉ vài chục giây...
Những người khác trong đội ngũ khổng lồ Bách gia toàn bộ đã bị quét sạch.
- Nạp Khả thiếu gia, cứu mạng với!
Tiếng gầm ẩn chứa nguyên lực, trong nháy mắt vang vọng trong thiên địa chung quanh, làm đám La Phong và Nạp Khả vốn đang chạy đều giật mình, ngẩng đầu nhìn tới.
Xa xa hai luồng tàn ảnh.
Một trước một sau, nhanh chóng lao về phía đội ngũ mình, đặc biệt là phía sau có một thân ảnh màu hoàng kim, luồng khí tức khổng lồ đã tràn ngập ra khắp nơi.
- Là Bách Viêm Tháp, phía sau là thủ lĩnh Thập Tam Phủ.
Tráng hán lực lưỡng Lôi thúc liếc mắt đã nhận rõ, không khỏi lộ ra vẻ hoảng sợ, vội truyền âm nói:
- Mọi người nghe đây. Ngàn vạn lần đừng đi trêu vào thủ lĩnh Thập Tam Phủ. Nạp Khả thiếu gia, ngàn vạn đừng giúp Bách Viêm Tháp. Chúng ta không giúp được, ngược lại còn toi mạng đó!
- Ừm.
Sắc mặt Nạp Khả cũng trắng bệch.
Thủ lĩnh Thập Tam Phủ? Trong phạm vi mấy ngàn vạn km tại Yến Cương Lĩnh, tuyệt đối là một nhân vật làm cho người ta phải kính sợ.
- Cứu mạng!
Nam tử cơ bắp Bách Viêm Tháp vô cùng lo lắng hoảng sợ, cấp tốc bay về phía tiểu đội Nạp Khả.
Còn đám người Nạp Khả lại vẫn đứng yên không nhúc nhích, rõ ràng không muốn nhúng tay.
- Ầm ầm!
Phía sau một luồng sóng khí đáng sợ lan đến.
- Không ổn.
Bách Viêm Tháp nhìn thoáng qua phía sau.
Chỉ thấy nhân vật ma thần bao phủ trong chiến giáp màu hoàng kim đang cầm búa, lúc này vung cao lên, bổ thẳng về phía hắn.
Lưỡi búa hình thành sóng xung kích cao áp, lưỡi búa hình sóng gợn dùng mắt thường cũng có thể thấy được đang lan về phía hắn
Cảnh này làm Bách Viêm Tháp nhất thời hai mắt đỏ rực, liều chết vung chiến đao trong tay.
- Hự!
Bách Viêm Tháp cả người bị bổ ra rơi trên mặt đất, toàn thân chấn động đến mức xương nát bấy.
- Ta … ta...
- Bách Viêm Tháp trợn tròn mắt, khóe miệng không ngừng tràn máu, lập tức gục đầu, rồi không còn sinh cơ nữa.
Ầm! Ầm!
Xa xa, lại có hai bóng người một trước một sau hạ xuống.
- Đại ca, tìm được đồ vật chưa?
Hai nam tử lực lưỡng gọi.
- Hẳn là trên người hắn.
Tên thủ lĩnh nhìn thi thể Bách Viêm Tháp dưới mặt đất, sau đó chụp lấy thanh bảo vệ tay của Bách Viêm Tháp, quay đầu nhìn về phía huynh đệ mình.
- Lão Tam, lão thất, đây là không gian bảo vệ tay.
Hai người bên cạnh vừa mới trải qua trận giết chóc đều sáng mắt lên.
Tiểu đội La Phong, Nạp Khả đều đứng đó, căn bản không dám di chuyển, cũng không dám chạy trốn.
- Cũng như miêu tả trong tư liệu. Huyết Lạc Thế Giới tôn trọng sức mạnh, giết chóc khắp nơi, một tên gia hỏa địa vị tựa hồ rất cao mà đã chết như vậy.
La Phong liếc mắt nhìn thi thể Bách Viêm Tháp xa xa, thầm lắc đầu.
Còn lúc này, giữa không trung liên tục có những bóng người hạ xuống.
- Thập Tam Phủ đều tới cả.
Trong mắt Tráng hán lực lưỡng Lôi thúc có vẻ khiếp sợ.
- Thập Tam Phủ, Thập Tam Phủ trong truyền thuyết.
Trong mắt thiếu niên mặc giáp bạc Nạp Khả có vẻ hưng phấn cùng chút thấp thỏm. Đây đều là những nhân vật trong truyền thuyết, tiêu diệt cả đội cao thủ của nhà Bách Phương quả thực như giết gà, đây mới là cao thủ! Siêu cao thủ chính thức!
Thủ lĩnh Thập Tam Phủ gần đó nhướng mày:
- Sao lại không có?
- Gì cơ, không có à?
- Đại ca, trong không gian bảo vệ tay không có áo giáp?
- Các ngươi kiểm tra những người khác chưa?
Thập Tam Phủ thủ lĩnh nhìn về phía các huynh đệ khác. Mười hai người vẻ bối rối liền nói:
- Không có, chúng ta đều đã tra rồi. Cũng chỉ có một người mang theo dụng cụ không gian, trong dụng cụ không gian cũng không có áo giáp mà muốn.
- Vừa rồi Tích Huyết Đao cầu cứu họ.
Thủ lĩnh chiến giáp màu hoàng kim đưa đôi mắt đỏ như máu nhìn về phía đám Nạp Khả gần đó, làm đám hộ vệ dưới trướng Nạp Khả nhất thời hoảng sợ
Tên thủ lĩnh cau mày.
- Họ có thể cùng một nhóm với Bách gia, nhưng lại chia làm hai nhóm nhân mã trước sau thôi.
- Đại ca, giết thẳng là được! Nghĩ nhiều vậy làm gì.
- Ừm!
Thủ lĩnh gật đầu.
- Giết chúng đi!
Đối với Thập Tam Phủ thì việc ở Yến Cương Lĩnh giết chết một vài đội ngũ của các gia tộc giàu có, quả thực như đạp chết một con kiến. Ở Huyết Lạc đại lục, cũng căn bản không ai quản ngươi có đạo lý hay không, nắm đấm to chính là đạo lý!
- Chúng ta không quan hệ gì với Bách gia, đừng giết chúng ta.
- Tha mạng.
Kể cả tráng hán lực lưỡng Lôi thúc, đám hộ vệ đều lộ ra vẻ hoảng sợ. Đến cả thiếu niên thuần phác tràn ngập ý chí chiến đấu Nạp Khả, lúc này trên mặt cũng xuất hiện vẻ hoảng loạn.
“Thật phiền phức. “ La Phong khẽ lắc đầu.” Nhóm người này có tới ba cấp Vũ Trụ. Chỉ bằng vào ý thức uy áp cũng không giết được. Phải tự mình động thủ. Xem ra tư liệu nói cũng đúng. Tại Huyết Lạc Thế Giới, rất nhiều lúc không thể tránh khỏi việc giết người. “
Ầm!
Đám người Thập Tam Phủ vốn chính lạnh lùng nhìn bọn Nạp Khả, một người trong số họ đang muốn thi triển khống chế ám khí công kích, song ngay lúc này
Trên mặt mười ba người đồng thời xuất hiện vẻ hoảng sợ. Vì trong nháy mắt trước mặt mười ba người này đồng thời xuất hiện một bóng người - Thanh niên tóc đen mặc chiến giáp màu đen!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.