Thôn Phụ Trưởng Thành

Chương 11:

Xuân Bất Ngữ

18/02/2024

Một người phụ nữ đang cố gắng đè nén dục vọng thì không thể chịu nổi bất kỳ sự trêu chọc nào. Khi môi lưỡi nóng bỏng của Hướng Minh Vũ trằn trọc bú mút vú lớn, Lâm Ngọc Nhiêu chỉ có thể bất lực ôm lấy đầu anh.

“Chị dâu, núm vú chị cứng rồi, có phải muốn được đụ không?” Hướng Minh Vũ đã nhìn thấu hoàn toàn bản chất của Lâm Ngọc Nhiêu rồi. Cô chính là một con đĩ loàn, tuy bây giờ vẫn còn ngại ngùng với việc vụng trộm này, nhưng chỉ cần để cô ăn gậy thịt thêm mấy lần, sau này nhất định sẽ cuốn lấy anh đòi anh chơi chết cô mới mới thôi.

“Không có, cậu nói bậy.” Từ nhỏ Lâm Ngọc Nhiêu đã được giáo dục tư tưởng truyền thống, những điều đã học không cho phép cô phạm phải sai lầm cầm kỵ này. Nếu như thứ đồ chơi kia của chồng mà lành lặn, cô cũng không cần phải chịu ấm ức như thế này.

Hốc mắt đỏ hồng đẩy em chồng ra: “Cậu tránh ra, tôi phải về nhà.”

Núm vú trượt khỏi miệng em chồng kêu bặc một tiếng đầy dâm dật. Lâm Ngọc Nhiêu vừa xấu hổ vừa tức giận. Bây giờ cô nghĩ, gậy thịt kia của chồng không dùng được thì đêm tân hôn cũng đâu cần để em chồng đụ cô làm gì. Nếu không bây giờ cô với em chồng cũng không đi tới bước đường này.

Nhìn chị dâu tay chân luống cuống kéo quần áo xong muốn bỏ đi, Hướng Minh Vũ bắt lấy cổ tay cô: “Chị dâu không muốn gần gũi với em chút nào sao?”

“Nếu cậu còn xem chị là chị dâu của cậu, vậy nhờ cậu sau này tôn trọng chị một chút.”

……

Bà cụ Trương được mai táng trong ngày hôm nay, thời gian được định vào lúc 3 giờ sáng. Lâm Ngọc Nhiêu và chồng với em chồng đều tới giúp đỡ.



Bầu trời tối đen như mực, Lâm Ngọc Nhiêu vẫn chưa quá quen thân với mọi người. Con của Vương Tuyết lại đổ bệnh nên không tới được. Trời lại bắt đầu đổ mưa, Lâm Ngọc Nhiêu lột tỏi xong thì nhàn rỗi không có việc gì, đi ra lều trại bên ngoài ngồi thẫn thờ.

Lúc có bóng người tới gần, cô không để ý lắm. Mà khi người đó ngồi xuống cạnh cô thì khoác một chiếc áo khoác lên người cô. Mùi hương đó vô cùng quen thuộc làm cho Lâm Ngọc Nhiêu biết được người này là Hướng Minh Vũ.

Tim cô không tự chủ được nhảy loạn xạ hết cả lên. Cô vươn tay nắm một góc áo, cảm nhận nhiệt độ cơ thể của em chồng vẫn còn lưu trên đó, chóp mũi cô chua xót. Gã chồng mà cô gả cho ném cô ở đây không thèm để ý, tuy rằng trong phòng ấm áp nhưng lại chen chúc quá nhiều người. Cô lại không giỏi giao tiếp, chỉ có thể ra đây tránh mưa. Ban đêm gió lạnh, ngồi lâu đương nhiên sẽ thấy buốt giá.

Bả vai hơi trầm xuống, bàn tay em chồng kéo cả người cô vào lồng ngực anh. Anh không hề lên tiếng, chỉ im lặng ôm chặt lấy cô. Lồng ngực anh vẫn luôn nóng hổi như vậy, tấm lưng dày rộng che chắn cho cô không bị gió lạnh thổi vào.

“Minh Vũ…” Lâm Ngọc Nhiêu nhỏ giọng gòi anh: “Chỗ này toàn là người ra ra vào vào, bị mọi người nhìn thấy thì không hay lắm đâu, cậu…”

“Không muốn để em chơi chị ngay đây thì ngậm miệng vào!” Giọng điệu Hướng Minh Vũ rất cục cằn, không chỉ không nghe theo lời chị dâu, ngược lại cánh tay còn dùng sức nhấc chị dâu ngồi lên đùi mình.

Mông cô vừa chạm vào hai chân rắn chắc của em chồng, Lâm Ngọc Nhiêu đã mặt đỏ tai hồng, một tay cô chống lên vai anh, năn nỉ nói: “Tí nữa sẽ có người vào đây lấy tỏi, nhỡ chẳng may, ưm…”

Đầu lưỡi nóng bỏng mạnh mẽ ngậm chặt lưỡi Lâm Ngọc Nhiêu, bắt được nó rồi thì nhiệt tình ức hiếp không thôi. Lâm Ngọc Nhiêu cả kinh trợn mắt há mồm, cuống quít giãy giụa. Nhưng khi đầu lưỡi kia đảo sóng lật gió, giống như ma quỷ đoạt hồn, nước miếng trong miệng cô đều được anh hút hết, anh còn cố tình bú mút thành tiếng, dâm mỹ mập mờ, to gan lớn mật. Cơ thể mềm oặt của Lâm Ngọc Nhiêu được em chồng siết ghì vào ngực, bàn tay to của anh luồn vào trong áo, xoa nắn núi đôi hùng vĩ của cô. Lâm Ngọc Nhiêu đỏ mặt xoay mông, xuân tình lan tràn.

Trong sân tiếng người ồn ào, ngoài sân người tới người lui. Tuy là trời đổ mưa không lớn lắm, nhưng rơi xuống lều bạt cũng tạo thành tiếng không nhỏ. Chị dâu em chồng hai người đang trầm luân trong khoái cảm dây dưa môi lưỡi, không biết trời đất là đâu.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Thôn Phụ Trưởng Thành

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook