Thôn Phụ Trưởng Thành

Chương 15:

Xuân Bất Ngữ

18/02/2024

Gậy thịt của chú nhỏ càng ngày càng nóng, sắp đâm cho thịt mềm trong động dâm của cô tê rần rồi. Sướng thì sướng thật, Lâm Ngọc Nhiêu chủ động víu lấy cổ chú nhỏ, chủ động hôn lên miệng anh.

“Ưm… chú nhỏ… Minh Vũ… sướng quá… a… cậu đừng thọc vào trong nữa…. không muốn…. Không muốn… a cậu đừng….” Lâm Ngọc Nhiêu nhận ra quy đầυ của chú nhỏ đang nhắm vào cửa tử cung đóng chặt mà giã, cô sợ hãi rụt eo, tay nhỏ đẩy vai anh: “Chỗ đó sao có thể đi vào được, cậu… ưm…!”

“Sao lại không vào được? Không phải đã vào rồi sao.” Hướng Minh Vũ đao to lớn hung hăng đâm vài cái, đâm tới mức nước miếng chị dâu chảy ròng ròng rên rỉ không ngừng.

“Minh Vũ, đau quá, trướng nữa.” Lần đầu tiên Lâm Ngọc Nhiêu trải qua cung giao, vừa mới lạ vừa sợ hãi. Cô luôn cảm thấy cây gậy thịt thô dài kia của cậu sẽ chơi chết cô mất.

“Để em chơi chị nhiều thêm vài lần là quen thôi.” Hướng Minh Vũ thở hển hển mấy hơi liền, bàn tay to chà đạp bờ mông căng mịn: “Đừng kẹp chặt thế chị dâu, gậy thịt của em không động đậy được nữa rồi.” Anh làm một hồi lâu, động dâm của cô vẫn còn chặt như thế.

“Tôi không có.” Lâm Ngọc Nhiêu đỏ mặt phủ nhận.

Cửa viện đột nhiên truyền tới tiếng người, có mấy người đang châu đầu ghé tai giống như đang thương lượng chuyện gì đó. Giọng nói không phải rất lớn nhưng không biết mưa đã ngừng rơi từ lúc nào, hai chị em đang làm tới khí thế ngất trời, theo bản năng dừng động tác lại.

“Mau thả tôi xuống.” Lâm Ngọc Nhiêu nhát gan, tuy cơ thể cô dâm đãng nhưng trong tư tưởng thì lại là một người vô cùng truyền thống. Trách nhiệm đạo đức cũng khá cao, sao cô có thể chịu được cảnh người ta bắt gian cô với em chồng đang yêu đương vụng trộm chứ.

“Làm cũng đã làm rồi, chị dâu còn sợ gì chứ?” Hướng Minh Vũ đè chị dâu đang giãy giụa lại, gậy thịt lại chen vào động dâm ẩm ướt chật chội kia, cảm nhận được cô kẹp càng lúc càng chặt, gậy thịt anh muốn đi sâu vào cũng khó.

“Bang” một tiếng giòn tan.



“Đừng gấp thế chứ, thích gậy thịt của em thế cơ à?” Mông thịt của Lâm Ngọc Nhiêu rung rinh mấy cái, cô khiếp sợ nhìn Hướng Minh Vũ vậy mà dám vỗ mông cô trước mặt bao người, lại còn kêu to như thế.

Cô cảm thấy mất mặt, eo nhỏ uốn éo muốn nhảy xuống khỏi người cậu, cô cũng không dám nhìn mấy người đang đứng ngoài cửa, không biết bọn họ có nghe thấy không.

“Shit… đừng lộn xộn, bọn họ không nghe thấy đâu.” Hướng Minh Vũ còn chưa có bắn mà, hơn nữa đang lúc cao hứng, không hề có ý định muốn bắn. Động dâm của chị dâu thực sự làm anh thần hồn điên đảo, anh chỉ muốn làm cô mãi thôi.

Cơ thể cô bị Hướng Minh Vũ đè lên bàn, anh bẻ hai bắp đùi cô ra, gậy thịt làm bậy không ngừng đâm sâu vào cổ tử cung của cô. Lâm Ngọc Nhiêu ngâm nga rên rỉ thành tiếng dâm đãng, cho dù cô có cố tình cắn môi lại nhưng âm thanh vẫn truyền ra từ kẽ răng.

Cô vừa sợ vừa sướng, nước mắt lưng tròng, muốn duỗi tay đẩy chú nhỏ xa ra. Nhưng tay nhỏ lại bị chú nhỏ bắt lấy đưa lên miệng hôn hít liên tục. Đầu lưỡi anh liếm từng ngón tay cô, phía dưới vẫn hung hăng đưa đẩy, phía trên thì lại thong thả ung dung. Cô sắp bị anh tra tấn tới chết rồi.

“Chú nhỏ…” Cảm xúc xa lạ lại quen thuộc truyền đến trong cơ thể, tiếng nói chuyện ngoài cửa viện dường như lớn hơn, Lâm Ngọc Nhiêu hoảng sợ co rút bụng nhỏ, cô vậy mà muốn cao trào rồi.

Mặc dù Hướng Minh Vũ không muốn kết thúc cuộc hoan ái khó có được này nhanh như vậy, nhưng mua đã dừng, người trong nhà cũng ra ngoài hoạt động. Thời gian hạ táng cũng sắp tới rồi, anh phải tốc chiến tốc thắng.

“Chị dâu, hôm nay để chị chịu thiệt một chút, chờ chôn người xong lại chơi chị nữa.” Anh lại dùng sức đâm thọc thêm mấy trăm cái nữa, cơ thể thả lỏng, Lâm Ngọc Nhiêu cảm nhận được một dòng chất lỏng nóng bỏng phun trào, động thịt của cô tê rần, đầu óc trống không.

"Đĩ dâm, chị nứng đến phụt nước rồi, sướng như thế hả?"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Thôn Phụ Trưởng Thành

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook