Chương 16: Chồng Đang Ở Nhà, Chị Dâu Bị Em Chồng Đè Trong Nhà Tắm Tàn Nhẫn Cắm
Xuân Bất Ngữ
19/02/2024
Cảm giác sung sướng tràn trề lúc lên đỉnh vu sơn khiến Lâm Ngọc Nhiêu mãi không bình tĩnh lại được. Trong động dâm bên dưới của cô sướng tới mức chảy nước không ngừng. Cô muốn kẹp hai chân để ngăn nước đừng chảy ra nữa. Nhưng thực tế việc cô có thể làm chỉ là xụi lơ trên bàn, bụng nhỏ không ngừng run rẩy, bên trong động thịt vì vừa mới lên cao trào mà co rút lại.
“Chị dâu, sướng lắm phải không?” Chú nhỏ ôm cơ thể mềm mại vô lực của cô lên, nâng niu gương mặt hôn đầy si mê: “Sau này ngày nào gậy thịt lớn cũng làm chị sướng.”
Cảm nhận được hạ thân mẫn cảm đang bị chú nhỏ dùng thứ gì ma sát, anh còn ác ý chế giễu cô: “Phun thật nhiều nước, cái bàn này bị dâm thuỷ của chị tẩm ướt hết rồi.”
Đầu óc Lâm Ngọc Nhiêu dần tỉnh táo lại, cả người dính nhớp, cô nhớ tới mới rồi mình và em chồng chẳng màng hoàn cảnh mà phá tan giới hạn thế tục, lúc trước cô còn vô cùng bài xích. Ấy thế mà bây giờ lại…..
“Hận?” Chị dâu cứ im lặng mãi làm Hướng Minh Vũ nhận ra điều gì, đàng hoàng lau khô động dâm đang ướt nhẹp cho cô, rồi lại lung tung lau sạch gậy thịt của mình, thuận tay nhặt lên chiếc quần lót ướt sũng chẳng thể mặc được nữa, nhét vào túi, nâng cằm cô lên, men theo ánh sáng yếu ớt sáp lại gần đánh giá cô.
Sao Lâm Ngọc Nhiêu dám đối mặt với chú nhỏ, trong bóng tối, đôi mắt rực của anh làm cô khó xử.
“Không trách chị, là em cưỡng dâm chị.” Hướng Minh Vũ cúi người mặc quần vào cho chị dâu. Phía dưới Lâm Ngọc Nhiêu trống không, lạnh lẽo. Huống chi nơi đó đã được anh mò mẫm tới mẫn cảm, không dính được thứ gì. Quần vừa chạm vào nơi đó, trong nháy mắt cô cảm thấy rất không thoải mái. Lâm Ngọc Nhiêu mặc kệ tâm trạng phức tạp của mình: “Qυần lót tôi đâu? Còn chưa mặc nữa.”
“Ướt rồi, không mặc được nữa.” Hướng Minh Vũ lại mặc áo vào cho chị dâu, thấy tóc cô có chút tán loạn, còn vươn tay vuốt phẳng, cột chắc lại cho cô.
Lâm Ngọc Nhiêu bị hành động của anh làm cho cảm động, trong lòng khó chịu không thôi: “Chuyện hôm nay tôi cũng có trách nhiệm.” Nếu không phải bản thân cô phóng túng, sao chú nhỏ có thể làm như thế với cô được chứ!
“Chú mau mặc quần áo vào đi!” Cây gậy thịt đã mềm xuống của anh vẫn còn thả rông kia kìa.
“Chị dâu giúp em?” Hướng Minh Vũ thấy chị dâu dịu giọng, lại không muốn đứng đắn nữa.
Lâm Ngọc Nhiêu đẩy anh ra ngay, nắm đấm nhỏ còn đấm thùm thụp lên ngực anh: “Chú muốn bị mọi người phát hiện có phải không?” Lá gan lớn quá nhỉ.
Hướng Minh Vũ cười cười, anh nắm lấy tay nhỏ, sáp lại hôn nhanh lên miệng cô, trong lúc chị dâu trợn mắt muốn mắng mình thì nhanh chóng ôm cô xuống khỏi bàn: “Chị đứng vững.”
Hai chân Lâm Ngọc Nhiêu làm gì còn chút sức nào nhưng cũng không đến mức không vững. Hai chân vừa chạm đất cô vội vàng đẩy chú nhỏ ra, nhỏ giọng nói với anh: “Chú đợi một lúc đi, đợi tôi vào sân một lúc rồi chú hãy ra.”
Không có qυần lót che chắn động nhỏ, mỗi bước đi Lâm Ngọc Nhiêu đều đỏ mặt tim đập. May mà hôm nay cô không mặc quần quá bó, không thì cứ cọ vào như thế, cô sợ động dâm sẽ lại chảy nước, mọi người nhìn là biết ngay.
“Chị dâu, sướng lắm phải không?” Chú nhỏ ôm cơ thể mềm mại vô lực của cô lên, nâng niu gương mặt hôn đầy si mê: “Sau này ngày nào gậy thịt lớn cũng làm chị sướng.”
Cảm nhận được hạ thân mẫn cảm đang bị chú nhỏ dùng thứ gì ma sát, anh còn ác ý chế giễu cô: “Phun thật nhiều nước, cái bàn này bị dâm thuỷ của chị tẩm ướt hết rồi.”
Đầu óc Lâm Ngọc Nhiêu dần tỉnh táo lại, cả người dính nhớp, cô nhớ tới mới rồi mình và em chồng chẳng màng hoàn cảnh mà phá tan giới hạn thế tục, lúc trước cô còn vô cùng bài xích. Ấy thế mà bây giờ lại…..
“Hận?” Chị dâu cứ im lặng mãi làm Hướng Minh Vũ nhận ra điều gì, đàng hoàng lau khô động dâm đang ướt nhẹp cho cô, rồi lại lung tung lau sạch gậy thịt của mình, thuận tay nhặt lên chiếc quần lót ướt sũng chẳng thể mặc được nữa, nhét vào túi, nâng cằm cô lên, men theo ánh sáng yếu ớt sáp lại gần đánh giá cô.
Sao Lâm Ngọc Nhiêu dám đối mặt với chú nhỏ, trong bóng tối, đôi mắt rực của anh làm cô khó xử.
“Không trách chị, là em cưỡng dâm chị.” Hướng Minh Vũ cúi người mặc quần vào cho chị dâu. Phía dưới Lâm Ngọc Nhiêu trống không, lạnh lẽo. Huống chi nơi đó đã được anh mò mẫm tới mẫn cảm, không dính được thứ gì. Quần vừa chạm vào nơi đó, trong nháy mắt cô cảm thấy rất không thoải mái. Lâm Ngọc Nhiêu mặc kệ tâm trạng phức tạp của mình: “Qυần lót tôi đâu? Còn chưa mặc nữa.”
“Ướt rồi, không mặc được nữa.” Hướng Minh Vũ lại mặc áo vào cho chị dâu, thấy tóc cô có chút tán loạn, còn vươn tay vuốt phẳng, cột chắc lại cho cô.
Lâm Ngọc Nhiêu bị hành động của anh làm cho cảm động, trong lòng khó chịu không thôi: “Chuyện hôm nay tôi cũng có trách nhiệm.” Nếu không phải bản thân cô phóng túng, sao chú nhỏ có thể làm như thế với cô được chứ!
“Chú mau mặc quần áo vào đi!” Cây gậy thịt đã mềm xuống của anh vẫn còn thả rông kia kìa.
“Chị dâu giúp em?” Hướng Minh Vũ thấy chị dâu dịu giọng, lại không muốn đứng đắn nữa.
Lâm Ngọc Nhiêu đẩy anh ra ngay, nắm đấm nhỏ còn đấm thùm thụp lên ngực anh: “Chú muốn bị mọi người phát hiện có phải không?” Lá gan lớn quá nhỉ.
Hướng Minh Vũ cười cười, anh nắm lấy tay nhỏ, sáp lại hôn nhanh lên miệng cô, trong lúc chị dâu trợn mắt muốn mắng mình thì nhanh chóng ôm cô xuống khỏi bàn: “Chị đứng vững.”
Hai chân Lâm Ngọc Nhiêu làm gì còn chút sức nào nhưng cũng không đến mức không vững. Hai chân vừa chạm đất cô vội vàng đẩy chú nhỏ ra, nhỏ giọng nói với anh: “Chú đợi một lúc đi, đợi tôi vào sân một lúc rồi chú hãy ra.”
Không có qυần lót che chắn động nhỏ, mỗi bước đi Lâm Ngọc Nhiêu đều đỏ mặt tim đập. May mà hôm nay cô không mặc quần quá bó, không thì cứ cọ vào như thế, cô sợ động dâm sẽ lại chảy nước, mọi người nhìn là biết ngay.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.