Thôn Phụ Trưởng Thành

Chương 39:

Xuân Bất Ngữ

21/02/2024

Lâm Ngọc Nhiêu vẫn làm cơm chiều, tuy rằng Hướng Minh Vũ nói phải ba tiếng nữa mới đóng xong dưa. Nhưng số này chỉ là dưa lớn, mà trong ruộng dưa còn rất nhiều dưa loại hai, loại ba bán lại cho những người buôn bán lẻ.

Dưa lớn đóng xong rồi Hướng Minh Vũ liền gọi điện thoại cho chị dâu, bảo còn phải chất thêm hai xe nhỏ nữa, chừng một tiếng nữa mới xong.

Thời tiết vô cùng nóng nực, Lâm Ngọc Nhiêu cảm thấy dù sao mình cũng là một thành viên trong ngồi nhà này, cô không thể trốn mãi trong nhà hưởng thanh nhàn được.

Nhưng Hướng Minh Vũ không cho cô ra giúp. Hướng Minh Hưng cũng có chung thái độ đó: “Mướn người tốn tiền chút, hơn nữa cũng đâu còn lại bao nhiêu. Mặt trời độc thế kia, nhỡ em bị cảm nắng thì sao, em cứ ngoan ngoãn đợi ở nhà đi.”

Kể từ sau khi gả vào nhà họ Hướng, Lâm Ngọc Nhiêu cảm thấy mình được hai anh xem xem như đóa hoa yếu ớt rồi. Mỗi ngày ngoài việc dọn dẹp nhà cửa giặt giũ quần áo thì những việc khác gần như không đến lượt cô làm.

Nếu không có chuyện hoang đường vào đêm tân hôn hôm đó, bây giờ đúng là cô đang trải qua những ngày tháng tốt đẹp hạnh phúc.

Nghe thấy ngoài cửa truyền tới tiếng động cơ, Lâm Ngọc Nhiêu cởi tạp dề xuống, chạy ra ngoài.

Hai anh em Hướng Minh Vũ và Hướng Minh Hưng nhảy từ trên xe xuống. Cả hai đều bị ánh mặt trời hun tơi mức cần cổ đỏ bừng. Bận rộn xuống một ngày, bóng người cao lớn cũng để lộ vài phần mệt mỏi. Hướng Minh Vũ lung tung xoa mồ hôi trên tóc ướt nhẹp, cười cười nói với Lâm Ngọc Nhiêu đang đứng ở cổng lớn: “Đợi bọn em rửa mặt tắm gội cái rồi chúng ta cùng lên trấn trên ăn cơm.”

Hướng Minh Hưng quay đầu liếc Lâm Ngọc Nhiêu một cái, cũng cười: “Nghe nói trên trấn có quán mới mở quán thịt lừa, chúng ta lên đó nếm thử.”

Nhìn ánh mắt hiếm khi bình thản thậm chí còn có chút thân thiết của chồng, trong lòng Lâm Ngọc Nhiêu khó chịu không nói thành lời. Đêm tân hôn hôm đó gã cần gì phải làm như thế, để quan hệ giữa ba người trở nên xấu hổ như thế này. Cô thực sự cảm thấy bất lực.

“Không cần đâu, em đã nấu cơm xong rồi, hai người muốn tắm rửa trước à?”



“Nấu xong rồi?” Hướng Minh Vũ kinh ngạc: “Không phải đã nói…”

“Thịt lừa đợi mấy ngày nữa rồi lại đi ăn, hôm nay hai người cũng mệt mỏi rồi, cơm nước xong thì mau chóng nghỉ ngơi đi.”

Hướng Minh Hưng đi vào phòng tắm, Lâm Ngọc Nhiêu trở lại phòng bếp nhấc nồi thịt hầm trên bếp xuống. Cô lại nhanh chóng làm một món rau trộn tươi mát. Phát hiện chú nhỏ bước vào, cô cũng làm như không thấy, nghiêm túc đảo món rau trộn của mình.

Hướng Minh Vũ đi tới bên cạnh Lâm Ngọc Nhiêu, duỗi tay ôm lấy eo cô, cơ thể cao lớn dựa trên người cô: “Hôm nay bán dưa được bốn mươi nghìn tệ, số còn dư lại chưa đóng chắc cũng khoảng chừng hai mươi nghìn nữa.”

Lâm Ngọc Nhiêu không trốn chẳng tránh, để mặc anh ôm. Cô ngửi thấy mùi mồ hôi và hơi thở nam tính trên người anh, trái tim nhịn không được lại nhảy dựng lên.

Vì không để anh phát hiện ra, cô đẩy anh ra đi lấy cái đĩa, gắp rau trộn vào, lại sai anh: “Bưng ra để trên bàn ăn đi.” Hướng Minh Vũ bị sai cũng cam tâm tình nguyện làm, thậm chí còn nhảy nhót vui vẻ. Lúc nhận lấy độ ăn còn nhanh chóng hôn một cái lên mặt chị dâu, lúc chị dâu đỏ mặt giận dữ trừng anh, anh mới cười cười nói: “Đợi tí nữa lên Taobao mua cho chị mấy bộ váy xinh đẹp, chị muốn kiểu gì?”

“Tôi không cần.” Lâm Ngọc Nhiêu mở miệng từ chối, cũng không kiên nhẫn thở dài: “Em chồng như chú mua váy cho chị dâu làm gì? Chú cảm thấy còn ra thể thống gì không?”

Cô nhíu mày, mặc kệ Hướng Minh Vũ có vẻ mặt gì, nghiêm trang nói: “Cho dù có muốn mua, thế cũng phải là anh trai chú mua cho tôi.” Trong lúc ăn cơm, không khí khá là trầm lặng. Hướng Minh Hưng vốn là một người ít nói, gã yên lặng ăn cơm. Ăn xong rồi lại hỏi dò Lâm Ngọc Nhiêu có muốn gã rửa chén phụ không.

“Không cần đâu, anh mệt mỏi cả ngày rồi, đi nghỉ ngơi đi.”

Nhìn chồng đi rồi, Lâm Ngọc Nhiêu buông chén xuống, cô không muốn ở một mình với chú nhỏ trong phòng bếp, thế là nói với anh: “Ăn xong rồi chú cũng đi nghỉ đi, chén cứ để đấy tí tôi rửa.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Thôn Phụ Trưởng Thành

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook