Thôn Phụ Trưởng Thành

Chương 40:

Xuân Bất Ngữ

21/02/2024

Trước khi Hướng Minh Vũ kịp mở miệng, Lâm Ngọc Nhiêu đã đứng dậy nhanh chóng đi ra khỏi phòng bếp.

Mấy ngày kế tiếp, hai anh em nhà họ Hướng đều vội vàng thu hoạch dưa, Lâm Ngọc Nhiêu vẫn đúng giờ làm xong cơm tối, cũng giữ thái độ trốn tránh chú nhỏ, những ngày này cũng xem như bình thản trôi qua.

Sáng nay bụng cô có hơi đau, đi vào nhà vệ sinh mới phát hiện ra tới tháng rồi. Thấy thế cô lại thở dài một hơi nhẹ nhõm.

Khoảng thời gian trước cô với chú nhỏ lăn lộn biết bao lần, cũng không hề phòng tránh gì, cô sợ mang thai thật thì khổ.

“Em làm sao thế?” Hướng Minh Hưng vừa mới mở cửa xe thì thấy vợ ôm bụng chậm chạp đi tới, gã nhíu mày dìu cô: “Ăn phải thứ gì hỏng à?”

Lâm Ngọc Nhiêu lắc lắc đầu: “Tới tháng.”

Hướng Minh Hưng giật mình, sau khi phản ứng lại chuyện là thế nào thì mới bình tĩnh nhìn chằm chằm vợ một lát.

Lâm Ngọc Nhiêu bị gã nhìn chẳng hiểu mô tê gì, trong lòng không khỏi cảnh giác. Chẳng lẽ chồn cô đã biết chuyện cô yêu đương vụng trộm với chú nhỏ rồi? Lúc này Hướng Minh Vũ cũng lái xe ba bánh điện về. Hướng Minh Hưng sắc mắt nhìn trong xe có mấy hộp hàng, tò mò hỏi: “Chú lại mua cái gì đấy? Nhiều thế kia!”

“Linh ta linh tinh cái gì cũng có.” Hướng Minh qua loa có lệ.

Nghe thế Hướng Minh Hưng cũng không hỏi nhiều, tầm mắt gã lại rơi xuống trên người vợ: “Có muốn ăn chút thuốc không?”

Lâm Ngọc Nhiêu lắc lắc đầu: “Không cần.”

“Sao thế ạ?” Hướng Minh Vũ nhìn gương mặt nhỏ tái nhợt của chị dâu, không khỏi quan tâm hỏi: “Chị không khỏe?”



Lâm Ngọc Nhiêu không dám nói cho chú nhỏ cô tới tháng ngay trước mặt chồng. Chuyện tế nhị thế này sao cô nói ra miệng được. Hướng Minh Hưng cũng không nói gì, chỉ nói với vợ: “Bánh xe hình như hỏng rồi, anh phải lên trấn trên sửa lại chút.”

Lâm Ngọc Nhiêu ngây người, chồng đi rồi, thế trong nhà chẳng phải chỉ còn lại cô với chú nhỏ à?

“Không thì em với anh cùng….”

“Đúng lúc em có một kiện hàng không phát về thôn được, anh tiện thể lấy cho em luôn nhé.” Hướng Minh Vũ ngắt lời chị dâu, nhìn mặt cô nói: “Sắc mặt chị tệ quá, mau về phòng nghỉ ngơi đi.”

Cứ như thế, Lâm Ngọc Nhiêu không có cách nào đi chung với chồng được.

Cô chân trước vào nhà, chân sau Hướng Minh Vũ đã theo vào luôn.

Trong lòng Lâm Ngọc Nhiêu bất an, cô cắn môi dùng khóe mắt liếc chú nhỏ theo sau một cái. Bụng đột nhiên co rút đau đớn, cô nhíu mày nghĩ, giờ cô cũng tới tháng rồi, Hướng Minh Vũ sẽ không làm bậy được đâu.

Có điều, nói đi cũng phải nói lại, cô cần gì sợ nữa. Chuyện nên làm không nên làm đều làm cả rồi, ngoài chuyện cô đơn phương không biết trời cao đất dày kia, những thứ khác, cô cũng không cần phải lừa anh.

“Chú có thể làm cho tôi túi chườm nóng không?” Cô dừng chân lại, quay đầu nhìn Hướng Minh Vũ nói: “Bụng tôi đau, cần túi chườm nóng chườm một lát.” Trốn không khỏi, chi bằng thẳng thắn đối mặt đi.

Động tác của Hướng Minh Vũ cũng rất nhanh, chẳng mấy chốc đã là xong. Anh đi vào phòng chị dâu, thấy cô đang ngồi trên ghế sô pha nhắm mắt nghỉ ngơi, bèn ngồi cạnh chân cô: “Đặt lên bụng ạ?” Anh hỏi.

Lâm Ngọc Nhiêu vốn định tự mình làm, tay duỗi ra một nửa thì bị chú nhỏ bắt lấy. Sau đó anh dùng sức một chút, cô chẳng còn sức lực đâu mà chống cự, ngã vào lòng anh.

Bàn tay ấm áp dày rộng của anh chui vào áo cô, dán lên làn da mịn màng ngay bụng, anh hỏi: “Có thể xoa không?” Độ ấm lòng bàn tay chú nhỏ làm cô cảm thấy thoải mái, cơ thể căng cứng mấy giây rồi lại thả lỏng: “Xoa nhẹ thôi, sẽ không đau.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Thôn Phụ Trưởng Thành

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook