Thống Đốc Đại Nhân, Mèo Nhà Anh Đâu

Chương 65: Thai Phụ Giao Lưu

Dạ Tử Vũ

28/05/2023

Từ khi đến thế giới tinh tế Trình Tiểu Mễ cứ trạch bên cạnh thống đốc đại nhân, mà trên cơ bản anh sẽ không đến loại địa phương bình dân này. Quay qua quay lại thì đột nhiên đụng phải người quen, đó là hai đứa nhỏ đáng yêu một trai một gái hôm qua cùng một người phụ nữ.

Người phụ nữ này hẳn là mẹ hai đứa nhỏ, trông rất trẻ, quan trọng nhất chính là bụng cô ấy có hơi lớn, chắc là mang thai đứa thứ ba?

Trình Tiểu Mễ bước tới nhiệt tình chào hỏi với hai đứa nhỏ, nhưng bọn họ lại không nhận ra cô mà nhận ra thống đốc đại nhân đứng bên cạnh, vì thế rất lễ phép nói: “Chào anh.”

Thống đốc đại nhân được gọi là anh thì ngẩn ra một chút, sau đó gật đầu.

“Chào…. Mọi người, cảm ơn.” Trình Tiểu Mễ nói cảm ơn trước, dù sao không có hai đứa bé này nói giúp thì người đàn ông của mình có thể sẽ đại sát tứ phương.

Hai đứa trẻ lắc đầu, sau đó người phụ nữ sau lưng chúng nói: “Ngài là vợ của vị tiên sinh này đúng chứ, không sao đâu, đây là điều chúng nên làm. À, tôi là mẹ bọn chúng.”

“Mấy…… Tháng?” Trình Tiểu Mễ nhìn bụng cô ấy.

“Hơn năm tháng rồi.” Người phụ nữ cười ôn nhu vuốt bụng mình nói.

“Tôi thì được hai tháng.” Thật ra thì không đến, nhưng tình huống hiện tại trông như là hai tháng vậy. Trình Tiểu Mễ cũng sờ bụng mình một chút, cô cảm thấy mình hẳn là nên xin chút kinh nghiệm, dù sao cô cũng chưa từng sinh em bé nên cũng không biết gì cả.

“Thì ra phu nhân cũng có, vậy thì tốt quá rồi.” Người phụ nữ kia vuốt hai đứa con của mình nói: “Con cái tuy rất nghịch ngợm, nhưng có đôi khi cũng rất tri kỷ.”

“Ừm, đau không, sinh……” Lúc sinh em bé.

“Không đau đâu, ít nhiều có kỹ thuật sinh nở không đau, nghe nói còn là người Già Nạp Tinh phát minh đó.”

“……” Cô hoàn toàn không biết việc này, nhưng biết không đau là vui rồi, sau đó nói: “Muốn chuẩn bị cái…… Sao……” Tha thứ cô hiện tại là trạng thái nói lắp.

“Nhất định phải chuẩn bị một ít quần áo trẻ con nha, tôi thấy hai người cũng mua không ít, còn sữa bột cho trẻ nữa, nhưng thường thì tôi kiến nghị nên dùng sữa mẹ.”

“Ừm ừm.” Không khác nhân loại trước kia lắm, lời tiếp sau đó thì cô không biết: “Nếu ngài hy vọng con mình có tinh thần lực thì có thể mua cho nó một ít đồ chơi gợi mở thời kỳ đầu cho trẻ sơ sinh.”

“Hả?”

“Bên kia có bán đấy, chẳng qua hai đứa nhỏ nhà tôi đều là huyết thống cổ địa cầu cho nên không cần phải mua, dù sao cũng rất đắt.”

“À.” Cái này hẳn là phải mua nhỉ?

Tuy rằng Trình Tiểu Mễ không nói quá nhiều, nhưng hai thai phụ giao lưu vẫn có chút vui vui. Dù sao thì có thể chia sẻ chuyện giữa các thai phụ, mà hai đứa nhỏ kia bất tri bất giác đã chạy tới cạnh thống đốc đại nhân, tuổi bọn chúng hiện tại đang là lúc cực kỳ ngưỡng mộ với anh hùng, cũng rất một xem cái gọi là tinh thần lực của người Già Nạp Tinh.

Cậu bé nói: “Anh ơi, Già Nạp Tinh có nhận lính loài người không, lớn lên em muốn đến đó làm một quân nhân.”

“Có thể.” Binh lính không có tinh thân lực, vậy chỉ có thể thao tác cơ giáp, tuy quả thật cũng có vài người xuất sắc nhưng rất ít.



“Anh trai ơi, các anh muốn mua robot sao, bọn em cũng muốn mua nhưng mà không có tiền.” Bé trai nhìn những người máy đó trong mắt ứa ánh sáng, nó thật sự rất muốn, nhưng mà mấy thứ này quá đắt.

Thống đốc đại nhân hào khí gọi nhân viên hướng dẫn mua sắm tới, nói: “Có robot nào thích hợp dùng trong gia đình, chăm sóc em bé không, thêm cả loại thích hợp cho bé trai và bé gái nữa.”

Người hướng dẫn mua sắm lập tức mở miệng giới thiệu ba loại robot, một robot hình người toàn năng giúp việc nhà, một robot chó săn chuyên dành cho bé trai, nó sẽ căn cứ quá trình trưởng thành của đứa trẻ mà điều chỉnh trình tự của mình. Một robot thỏ con trắng chuyên dánh cho bé gái, quả thực không thể đáng yêu hơn.

Chờ người hướng dẫn nói xong, thống đốc đại nhân liền vung tay lên nói: “Mua cả, tiền bảo trì người máy sau này toàn bộ trích từ tài khoản tôi.”

“Được được.” Mẹ ơi, thần tài tới, người hướng dẫn mua sắm nhanh chóng đóng gói ba người máy rồi hỏi: “Xin hỏi muốn gửi tới đâu?”

“Nhà bọn họ.” Thống đốc đại nhân chỉ phía bé trai bé gái bên cạnh, bọn chúng đều ngẩn ra.

Đúng vậy, bọn chúng vô cùng thích ba con robot đó, nhưng chưa từng nghĩ sẽ mua mà. Giờ chẳng những có người mua giúp còn một lần mua ba con, bọn chúng tuy vui nhưng lại cảm thấy không thể nhận được, vì thế liền đi hỏi mẹ mình.

Người phụ nữ kia nghe xong lập tức cự tuyệt, nhưng lời của thống đốc đại nhân không ai có thể phản bác, bọn họ không nói địa chỉ thì anh để người hướng dẫn mua sắm kia phái người đi tra. Ở tinh tế muốn tra địa chỉ người nào quả thực phải nói là quá đơn giản, rất nhanh người máy đã được gửi qua.

Trình Tiểu Mễ không chút phản đối, chỉ sờ đầu hai đứa nhỏ nói: “Học, học tập, cho tốt.”

Nói vậy hẳn là không có gì bất ổn nhỉ, ngay cả là tinh tế cũng không thể không học tập chứ.

Hai đứa bé vui vẻ cực kỳ, cứ gật đầu liên tục.

Mẹ của chúng còn muốn nói gì đó nhưng thống đốc đại nhân đã khoát tay, cô ấy liền theo bản năng cáo lui.

Chờ ra ngoài rồi thì không khỏi buồn bực, không phải hẳn nên giải thích rõ ràng với họ sau đó trả robot lại à, vì sao người ta chưa nói chuyện, mới vung tay lên mà mẹ con họ đã đi luôn rồi?

“Vậy thì sau này nhất định phải nhớ ơn anh chị đấy nhé.” Vì thế cô ấy chỉ có thể nói như vậy với hai đứa con.

“Dạ.” Hai đứa trẻ chỉ cảm thấy rất vui, bởi vì bọn họ đã nhận được món quà tuyệt nhất.

Trình Tiểu Mễ thấy bọn họ mua robot thì cũng thấy nôn nao, sau đó tiếp tục xem từng con, phát hiện robot động vật chiếm đa số, còn robot người thì ít hơn. Mà robot người chế tác rất giống thật, nếu không phải thấy tròng mắt kia vẫn không nhúc nhích thì cô gần như đã cho rằng có một người đang đứng ở đó thật.

Đương nhiên, đặc điểm nhận dạng tốt nhất vẫn là mấy robot không mặc quần áo nên thấy được phía dưới không có gì cả. Là thật sự trống trơn không có gì hết, cho nên nhìn cũng không sợ.

Wow, giống người thật quá, cơ bắp này thoạt nhìn khá giống bạn trai nhà mình ha.

Trình Tiểu Mễ theo bản năng duỗi tay nhéo một chút, sau đó robot đó liền phát ra một tiếng rên rỉ……

Mẹ ơi, cô sợ tới mức vội vàng rụt tay, không chút tiết tháo mà đẩy thống đốc đại nhân lên trước.

Mà gân xanh trên trán thống đốc đại nhân cũng sắp nhảy ra ngoài, bởi vì một người hướng dẫn vẻ mặt vui mừng đi tới nói: “Xin hỏi, ngài cần robot bạn tình nam sao? Nếu thấy thích người máy này thì xin giới thiệu đây là người máy song tính, không riêng phụ nữ mà đàn ông cũng có thể dùng, rất thích hợp cho vợ chồng xài chung. Bất kể bạn muốn dùng phía trước hay là phía sau……” Nói xong anh liền phải kéo quần lót robot kia xuống.



“Được rồi, chúng tôi chỉ xem thôi.” Đây chỉ là vô tình thôi, anh nào biết tiểu sủng vật nhà mình sẽ đi bóp robot bạn tình chứ, anh cho rằng cô muốn nhìn con gà trống bên cạnh kia.

Trình Tiểu Mễ cũng buồn bực mà, cô đâu biết tinh tế này tiên tiến như vậy, ngay cả công cụ X cũng đã không khác thật là mấy, đây mà ở thời của cô thì nhóm con gái còn muốn hàng thật làm gì nữa?

Chẳng qua thống đốc đại nhân vẫn là tốt hơn người máy một chút, hẳn là sẽ tốt hơn nhỉ?

Vì sao ánh mắt anh ấy nhìn mình nguy hiểm như vậy?

Trình Tiểu Mễ vẻ mặt khó hiểu, chờ tới khi bị mang ra khỏi vị trí của robot bạn tình kia, thống đốc đại nhân mới nhỏ giọng hỏi: “Dục cầu bất mãn, hửm?”

Hửm cái khỉ ấy, cô là sờ lầm thôi.

“Em, chỉ nhìn xem là thật…… Hay là giả…… Giả.” Cô mới không có gì đó bất mãn đâu, tuy rằng có nhớ một chút chút.

“Đợi mấy ngày nữa, tôi nhất định sẽ cho em tràn đầy.”

Thống đốc đại nhân nói xong thì hôn mạnh lên trán Trình Tiểu Mễ một cái, sau đó hai người tiếp tục xem robot.

Về phần tràn đầy gì đó mà nói, cô một tay mơ mới vừa bóc tem đã lớn bụng thì nhất thời không nghĩ tới chuyện đó, cô còn tưởng mình nghe lầm cơ. Mà thống đốc đại nhân nghẹn đến phát cuồng, chỉ có thể kiềm chế mà giảng giải cho cô, sau đó Trình Tiểu Mễ chọn một con giống chó Shiba cổ đại làm robot tùy thân của mình, đại khái chính là trợ giúp cô xử lý một ít chuyện chưa hiểu rõ, coi như là túi dữ trữ tri thức loại nhỏ. Như vậy, nếu cô gặp chuyện gì không hiểu, không thể làm được thì sẽ giao hết cho nó.

Robot này không lớn, nhưng Trình Tiểu Mễ thật sự rất thích, cô gần như ôm nó không buông đi tới đi lui.

Bởi vì là trợ lý nhỏ thân cận, cho nên sau khi bọn họ khởi động thì nó liền trực tiếp đi theo bên cạnh Trình Tiểu Mễ, cũng khá là ngoan ngoãn. Có đôi khí nó sẽ chạy trước giống y chó thật, phe phẩy cái đuôi chờ bọn họ đuổi theo.

Trình Tiểu Mễ thậm chí muốn mua chút xương ném qua cho nó, xem nó có chạy đi nhặt hay không.

Trên thực tế người ta thật đúng là sẽ nhặt, cô vì tò mò luôn muốn ném thứ gì đó qua nó, thống đốc đại nhân thấy thế liền ném thay cô, một cái khăn giấy nhỏ. Vừa rơi xuống đất, chó nhỏ Shiba kia liền gặm lên rồi nuốt.

“Tại, tại sao nhỉ?” Sao cả khăn giấy cũng nhặt lên, lại còn có nuốt luôn nữa, ăn bậy ăn bạ sẽ không bị hư chứ?

“Robot bình thường đều có công năng nhặt rác mà chủ nhân tiện tay vứt đi.” Dáng vẻ tò mò với mọi thứ của cô thật là khiến người thích mê. Thống đốc đại nhân nhẹ nhàng sờ sờ đầu cô, sau đó lại nghĩ thầm trong đầu: Thật là muốn lấp đầy cô ấy mà……

Trình Tiểu Mễ mà biết anh đang nghĩ gì thì chắc chắn sẽ cho anh một bạt tay, sau đó quăng cho anh hai chữ: Sắc lang.

Ừm, hiện tại thống đốc đại nhân chính là sắc lang, mỗi ngày anh đều phải sờ sờ nắn nắn cô một chút. Chỉ ngóng trông sớm qua ba tháng để anh có thể khai trai, phải biết rằng hôm làm chuyện đó lần đầu tiền anh có chút mơ mơ màng màng, tuy rằng vẫn cảm nhận được vui sướng nhưng cũng không phải hoàn toàn thanh tỉnh, lúc này anh nhất định phải thật tỉnh táo mà làm một lần, nếu không lại chẳng phải uổng phí sao.

Tóm lại, trong sự chờ mong của thống đốc đại nhân, bọn họ lại tiếp tục ở Đa Nhĩ Tinh hơn nửa tháng nữa. Trình Tiểu Mễ có đôi khi biến thành mèo hoặc đôi lúc biến thành người cùng anh ra ngoài chơi. Nếu không phải thể lực chống đỡ hết nổi thì hiện tại chỉ cần Trình Tiểu Mễ muốn biến thành người bất cứ lúc nào cũng được, lại còn có có thể kiên trì được bốn năm tiếng không biến về mèo, có đôi khi kiên trì thêm chút nữa thì có thể liên tục đến sáu tiếng đồng hồ không biến thành mèo.

Thống đốc đại nhân rất vừa lòng với khoảng thời gian này, anh mang theo Trình Tiểu Mễ tới bộ y học của con người để kiểm tra cơ thể một chút trước để xác định chắc chắn cô không có vấn đề gì, thấy phôi thai đã phát dục được ba tháng thì mừng thầm.

Còn Trình Tiểu Mễ lại đang nghĩ sao ánh mắt Sen mình cô có chút sai sai, y như là dã thú đói bụng đã lâu vậy. Nhưng cô cũng không nghĩ nhiều, dù sao giờ mình là mèo thai phụ, cần phải được chăm sóc cẩn thận mà!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thống Đốc Đại Nhân, Mèo Nhà Anh Đâu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook