Thống Đốc Đại Nhân, Mèo Nhà Anh Đâu
Chương 62: Thế Giới Hai Người
Dạ Tử Vũ
09/04/2023
Trình Tiểu Mễ vừa nghe đi du lịch thì tất nhiên rất vui, bèn hất chiếc váy sang một bên hỏi: “Đi, đi…… đâu?” Ngôn ngữ ở thế giới này mà cô nghe ra thì là ngôn ngữ của Trái Đất, nhưng rõ ràng phát âm lại không giống nhau lắm.
“Meadow tinh, đó là một tinh cầu xinh đẹp.” Thống đốc đại nhân vừa thu xếp hành lí vừa nói.
Anh phải thu xếp rất nhiều đồ, chẳng những có của mèo còn có của người, ai bảo phu nhân của anh đặc biệt như thế chứ!
Trình Tiểu Mễ cũng tới xếp đồ cùng anh, nhét đống quần áo xinh đẹp mà thống đốc đại nhân mua cho mình vào trong, mặt khác còn mang theo rất nhiều quần nhỏ và áo lót. Dù hiện thời gian cô biến thành người rất ngắn, nhưng cô vẫn muốn được xinh đẹp, dù sao cũng là thiếu nữ đang trong thời kỳ yêu đương nên rất thích để lại ấn tượng tốt cho người mình thích mà. Thôi được rồi, phải nói là thiếu phụ, nhưng cũng phải là một thiếu phụ xinh đẹp tuyệt trần mới được.
Chẳng qua gậy chơi mèo bên cạnh này… mềm mại, lông xù, mang theo.
Cô động thủ nhét gậy chơi mèo lông xù vào vali, cảm giác dễ thương muốn chết.
Thống đốc đại nhân ở bên cạnh quan sát động tác của cô, phát hiện nữ thần nhà mình quá manh, cho dù hiện tại không phải mèo nhưng vẫn còn duy trì động tác của mèo. Đặc biệt đôi mắt kia cứ luôn chuyển động theo vật thể khiến người ta muốn ôm cô, sau đó hôn cô, rồi sau đó làm như vậy như vậy với cô nữa.
Nhưng khi anh chuyển mắt xuống dưới nhìn bụng nhỏ còn chưa phồng lên của cô thì lại từ bỏ ý nghĩ như vậy, hay là làm một lần trong thế giới tinh thần thôi.
Cô ấy còn đang trong giai đoạn nôn nghén, mình không thể quá cầm thú.
“Reuel…… Đói đói……” Trình Tiểu Mễ cảm giác mình là một đứa con nít, gọi đồ ăn thôi cũng khó như vậy. Nhưng mà cũng hết cách, ai bảo cô còn chưa hoàn toàn học được cách nói chuyện cơ chứ.
“Tôi cho người chuẩn bị ngay.” Mèo bây giờ… à không, Trình Tiểu Mễ bây giờ đã không cần hoàn toàn dựa vào thức ăn mèo nữa, lúc cô trở thành người thì cần thiết phải ăn thức ăn của con người. Đại khái là bởi vì ăn thức ăn của người nên gần đây thể chất cô tốt lên rất nhiều. Nhưng khi biến thành mèo thì lại không thể ăn được, vì thức ăn của người có thể gây hại cho hệ tiêu hoá của mèo.
Cho nên, anh phải chuẩn bị hai phần thức ăn, đồ ăn con người có thể tùy thời mua được, nhưng là đồ ăn cho mèo cần luôn mang theo bên mình. Anh chưa bao giờ biết mình sẽ có thời điểm tốt tính như vậy, nhưng đối mặt với nữ thần của mình thì anh thật sự không cảm thấy mất kiên nhẫn một chút nào, chỉ cần cô mạnh khoẻ là được.
Thống đốc đại nhân dự định sẽ bí mật đến Meadow tinh, chứ mang theo người thì không phải gọi là đi du lịch nữa mà là đi đánh giặc. Đầu tiên, anh đặt mua một phi thuyền loại bình thường cỡ nhỏ, sau đó một mình chạy đến Meadow tinh xem xét trước. Về phần khách sạn gì đó thì anh cũng đã tính hết rồi, ở ngay bờ biển, vậy thì có thể ngắm biển, sau đó còn có thể ấm áp với nhau trong không gian riêng. Chờ đến khi bụng Trình Tiểu Mễ được ba tháng thì anh dự định “ăn mặn” một bữa ở đó luôn.
Tóm lại, thống đốc đại nhân đã chuẩn bị mọi thứ rất kỹ càng, dù sao đang trong kỳ nghỉ dài hạn anh muốn làm gì thì làm.
Sau khi sắp xếp xong mọi thứ thì hai người lên phi thuyền, Trình Tiểu Mễ lần đầu tiên thấy thống đốc đại nhân mặc một bộ đồ khác ngoài quân trang, bộ tây trang thoạt nhìn mang đậm phong cách ngoại quốc, bên trong là một chiếc áo sơmi trắng. Chiếc quần bên dưới lại không phải cái gọi là quần tây, so ra thì nó có vẻ bó hơn một chút, thoạt nhìn trông anh càng thêm vài phần tiêu sái ít đi vài phần lãnh khốc, dáng vẻ như một quý công tử vậy.
Ai da, đây là bạn trai của mình đó sao, nhặt được bảo bối rồi.
Trình Tiểu Mễ khoác tay mình lên tay thống đốc đại nhân trước mặt mọi người, như vậy có thể bước đi dễ hơn, hơn nữa cũng còn có thể show ân ái nữa. Đã sớm muốn làm như vậy rồi, cô cọ đầu lên tay áo anh một chút, giống như một con mèo con ỷ lại sâu sắc với chủ nhân.
Nhóm binh lính tới tiễn tỏ vẻ : “……”, cảm giác muốn chọc mù hai mắt luôn làm sao bây giờ?
Bắc Thần trực tiếp hành quân lễ, nói: “Chúc thống đốc đại nhân du lịch vui vẻ, tạm biệt.” Không tiễn, phất tay ra hiện dẫn người đi.
Thống đốc đại nhân duỗi tay vừa định xoa cằm Trình Tiểu Mễ thì phát hiện cô đã khò khè……
Dùng cơ thể con người cũng có thể ngáy ngủ như mèo vậy sao?
n(*≧▽≦*)n
Đáng yêu quá, thống đốc đại nhân tiếp tục sờ, vẫn luôn sờ đến tận khi lên phi thuyền, sau đó liền thấy Trình Tiểu Mễ hình người vèo một chút lẻn lên đùi anh, rúc người thành một cục tiếp tục nâng đầu chờ xoa.
Cái này liền có chút phạm quy rồi, hình người của em ấy rúc thành một cục thật ra cũng không lớn hơn mèo là bao, quan trọng là nhắm mắt lại nâng đầu như vậy rất dễ chọc người phạm tội đó.
Trên thực tế thống đốc đại nhân đã hôn luôn rồi, hôn tới độ Trình Tiểu Mễ vẻ mặt mơ hồ muốn tỉnh. Chờ đến khi tỉnh táo lại mới nghĩ đến giờ mình đang hình người, vậy mà còn quỳ ghé lên người thống đốc đại nhân, vậy quả là có chút không tốt lắm.
Thế là vội định ba chân bốn cẳng nhảy xuống, nhưng thống đốc đại nhân lại dùng cằm cọ đỉnh đầu cô, nói: “Không cần, như vậy cũng khá tốt.” Hoàn toàn không chậm trễ hành trình.
Anh thiết lập chế độ tự động cho phi thuyền, sau đó duỗi tay ôm Trình Tiểu Mễ tiếp tục cùng cô nhão nhão dính dính này này kia kia.
Một cô gái chưa từng yêu đương như Trình Tiểu Mễ lại đột nhiên có một bạn trai cực soái vốn dĩ đã cầm giữ không được, vậy mà còn bị anh chọc tới nên rất nhanh hai người đã vào tinh thần hải làm chuyện kia.
Loại sinh hoạt không biết xấu hổ này khi nào mới kết thúc, Trình Tiểu Mễ biến thành mèo đã xấu hổ đến đỏ rực.
Thống đốc đại nhân lại vẻ mặt dục cầu bất mãn nói: “Đợi khi hai mẹ con tới giai đoạn ổn định xem tôi xử lý em thế nào.”
Σ( ° △°|||)︴
Gì, đây là tình tiết muốn làm ngoài đời thật?
Cô sợ quá làm sao đây?
Chuyến đi hai ngày đến Meadow tinh đã đến nơi, lúc rời thuyền Trình Tiểu Mễ là được thống đốc đại nhân ôm vào trong ngực đi xuống. Mà cô giờ đang ở hình người. Chuyện này cũng không thể trách cô mà, muốn trách thì trách bé con trong cô làm ầm ĩ.
Chút đồ ăn buổi sáng cô đã ói hết sạch, cô nước mắt lưng tròng căn bản là không có sức tự xuống. Thống đốc đại nhân đau lòng không chịu được, đương nhiên muốn ôm người xuống dưới.
Người tiếp đãi bọn họ chính là một hướng dẫn viên du lịch loài người, đột nhiên không kịp phòng ngừa bị ăn một ngụm cẩu lương.
Tức giận nha, nghĩ thì nghĩ vậy nhưng vẫn phải giữ nụ cười, nói: “Chào mừng hai vị khách đến với Meadow tinh, tôi là Chu Tử, hướng dẫn viên du lịch của ngài, ngài có thể lựa chọn lộ trình du lịch có sẵn sau đây, cũng có thể……”
“Dẫn chúng tôi đến khách sạn trước đã, chờ khi nào phu nhân tôi nghỉ ngơi xong sẽ tìm anh sau.”
“Được.”
Người Già Nạp Tinh kiêu ngạo, toàn vũ trụ đều chán ghét. Nhưng mà không có cách nào, người ta quả thật đứng trên đỉnh toàn bộ sinh vật, dung mạo đẹp nhất, tinh thần lực mạnh nhất, còn có thể bày các loại hành vi show ân ái trên toàn vũ trụ.
Không phải có một người vợ thôi sao, sau này anh ta cũng phải tìm một người.
Hử, sao thấy người vị này ôm trong lòng chính là chủng người phương Đông Trái Đất ấy nhỉ? Nhóm người này giờ vẫn đang tồn tại, tóc đen, nhỏ xinh, nhưng năng lực sinh tồn kinh người.
Không thể nào, cái người Già Nạp Tinh kiêu ngạo này lại cưới một phụ nữ loài người?
Lại còn quý báu tới như vậy?
Bất kể thế nào anh ta cứ mang theo người lên một chiếc xe ngắm cảnh trước, ước chừng đi được hai tiếng mới đến khách sạn mà họ đặt.
Thống đốc đại nhân còn đang suy nghĩ, nếu trong quá trình này mà Trình Tiểu Mễ biến thành mèo, vậy anh trước tiên sẽ động thủ đánh ngất hai người trước mắt này. Nhưng cả chặng đường không hề có chuyện gì xảy ra, cô lại còn ngẩng đầu tò mò nhìn tới nhìn lui, sau đó hưng phấn nhìn thống đốc đại nhân, tuy rằng không nói lời nào nhưng anh cũng biết trong lòng cô hẳn đang nghĩ nơi đây sao thật giống với quê nhà của cô nhỉ.
“Thích không?” Nhẹ nhàng vuốt tóc cô, nói: “Chờ em khoẻ hơn chúng ta sẽ ra đi dạo một chút.”
Trình Tiểu Mễ gật đầu liên tục, cô rất hài lòng với địa điểm du lịch lần này, thật giống như về tới quê nhà của mình vậy. Vì để cảm ơn Sen nhà mình, à không, người đàn ông của mình, cô ngẩng đầu hôn lên trán anh một cái.
Thống đốc đại nhân vô cùng hưởng thụ: “Nếu thích thì hôn lễ của chúng ta cử hành ở đây được chứ?”
Trình Tiểu Mễ vươn một bàn tay chỉ vào ngón áp út của mình, còn chưa cầu hôn đâu, sao mà làm hôn lễ được?
Tiếc là thống đốc đại nhân không hiểu, giữa bọn họ chẳng những có khoảng cách vài ngàn năm mà còn có hố sâu về khác biệt chủng tộc, cho nên anh không biết việc tặng nhẫn cầu hôn trước rồi mới kết hôn là rất bình thường.
Có điều người Già Nạp Tinh thực tế hơn một chút, bọn họ bình thường đều không chơi chiêu, không không tặng nhẫn mà chỉ tặng tiền. Vì thế thống đốc đại nhân không suy nghĩ nhiều, trực tiếp đem vòng tay đầu cuối tài sản nhà mình tròng lên tay Trình Tiểu Mễ, sau đó nói: “Xem cái tình nôn nóng của em này, vốn dĩ cái này hẳn tặng em ở hôn lễ, nhưng nếu em muốn thì đưa trước cho em vậy.”
“A?” Cái gì vậy, cô muốn nhẫn mà, sao tặng vòng tay rồi, lại còn không được đẹp lắm nữa, có vỏ cứng.
Thống đốc đại nhân nói: “Đây là phân tần đầu cuối toàn bộ hoạt động tài sản của tôi, em muốn mua cái gì chỉ cần ấn vân tay chi trả là được, tôi đã thiết lập sẵn cho em rồi. Đầu cuối này chỉ có hai người chúng ta có thể sử dụng, trong đó có một phần ba tài sản tư nhân của em, những thứ đó tôi không thể động vào.”
“……” Chồng tốt như vậy tìm ở đâu ra, còn muốn xe đạp gì chứ…… Không, còn muốn nhẫn gì nữa, có tiền tự mình mua.
“Lại đây, tôi dạy em làm thế nào dùng đầu cuối mua đồ.”
Σ( ° △°|||)︴Σ( ° △°|||)︴
“Ừm.” Tốt quá rồi, cô có thể tự mình mua đồ.
Sau đó cô phát hiện đầu cuối này có chút giống Taobao dạng lớn, chỉ có điều cái gì cũng có, hơn nữa kết nối với tài sản tư nhân, thậm chí có thể tới tinh cầu khác mua đồ được luôn, còn có thể vận chuyển về nhà nhanh chóng. Quan trọng nhất chính là, nơi này còn có thể mua bán nô lệ, việc này không phạm pháp sao?
Trình Tiểu Mễ ham học hỏi như khát kiến thức, căn bản không chú ý đã đến khách sạn, sau đó cô được ôm vào trong phòng. Gió biển thổi nhẹ khiến cô chậm rãi ngẩng đầu lên, thật sự quá đẹp.
Cảnh biển bao la, cây cối tươi tốt, tuy rằng mấy loài cây này khác với Trái Đất thậm chí còn không có tên, nhưng quy mô sinh trưởng không khác gi Trái Đất, quan trọng nhất chính là phòng này rất giống với khách sạn xa hoa ở Trái Đất.
Cô tắt đầu cuối rồi đi tới trước cửa sổ, hít một hơi không khí ngoài cửa sổ, nhìn qua người bạn trai chuẩn mực đang sắp xếp hành lý của họ thì không khỏi nhào tới ôm lấy anh, nói bên tai anh: “Cảm…… ơn.” Cảm ơn anh đã tìm được một nơi làm cô an tâm, hoàn cảnh quen thuộc như vậy khiến lòng cô vô cùng thoải mái và hoài niệm, phảng phất như những việc đã trải qua chẳng qua chỉ là một giấc mộng.
Nhưng Trình Tiểu Mễ lại không muốn tỉnh, vì tỉnh lại rồi người bạn trai tốt như vậy sẽ biến mất.
“Meadow tinh, đó là một tinh cầu xinh đẹp.” Thống đốc đại nhân vừa thu xếp hành lí vừa nói.
Anh phải thu xếp rất nhiều đồ, chẳng những có của mèo còn có của người, ai bảo phu nhân của anh đặc biệt như thế chứ!
Trình Tiểu Mễ cũng tới xếp đồ cùng anh, nhét đống quần áo xinh đẹp mà thống đốc đại nhân mua cho mình vào trong, mặt khác còn mang theo rất nhiều quần nhỏ và áo lót. Dù hiện thời gian cô biến thành người rất ngắn, nhưng cô vẫn muốn được xinh đẹp, dù sao cũng là thiếu nữ đang trong thời kỳ yêu đương nên rất thích để lại ấn tượng tốt cho người mình thích mà. Thôi được rồi, phải nói là thiếu phụ, nhưng cũng phải là một thiếu phụ xinh đẹp tuyệt trần mới được.
Chẳng qua gậy chơi mèo bên cạnh này… mềm mại, lông xù, mang theo.
Cô động thủ nhét gậy chơi mèo lông xù vào vali, cảm giác dễ thương muốn chết.
Thống đốc đại nhân ở bên cạnh quan sát động tác của cô, phát hiện nữ thần nhà mình quá manh, cho dù hiện tại không phải mèo nhưng vẫn còn duy trì động tác của mèo. Đặc biệt đôi mắt kia cứ luôn chuyển động theo vật thể khiến người ta muốn ôm cô, sau đó hôn cô, rồi sau đó làm như vậy như vậy với cô nữa.
Nhưng khi anh chuyển mắt xuống dưới nhìn bụng nhỏ còn chưa phồng lên của cô thì lại từ bỏ ý nghĩ như vậy, hay là làm một lần trong thế giới tinh thần thôi.
Cô ấy còn đang trong giai đoạn nôn nghén, mình không thể quá cầm thú.
“Reuel…… Đói đói……” Trình Tiểu Mễ cảm giác mình là một đứa con nít, gọi đồ ăn thôi cũng khó như vậy. Nhưng mà cũng hết cách, ai bảo cô còn chưa hoàn toàn học được cách nói chuyện cơ chứ.
“Tôi cho người chuẩn bị ngay.” Mèo bây giờ… à không, Trình Tiểu Mễ bây giờ đã không cần hoàn toàn dựa vào thức ăn mèo nữa, lúc cô trở thành người thì cần thiết phải ăn thức ăn của con người. Đại khái là bởi vì ăn thức ăn của người nên gần đây thể chất cô tốt lên rất nhiều. Nhưng khi biến thành mèo thì lại không thể ăn được, vì thức ăn của người có thể gây hại cho hệ tiêu hoá của mèo.
Cho nên, anh phải chuẩn bị hai phần thức ăn, đồ ăn con người có thể tùy thời mua được, nhưng là đồ ăn cho mèo cần luôn mang theo bên mình. Anh chưa bao giờ biết mình sẽ có thời điểm tốt tính như vậy, nhưng đối mặt với nữ thần của mình thì anh thật sự không cảm thấy mất kiên nhẫn một chút nào, chỉ cần cô mạnh khoẻ là được.
Thống đốc đại nhân dự định sẽ bí mật đến Meadow tinh, chứ mang theo người thì không phải gọi là đi du lịch nữa mà là đi đánh giặc. Đầu tiên, anh đặt mua một phi thuyền loại bình thường cỡ nhỏ, sau đó một mình chạy đến Meadow tinh xem xét trước. Về phần khách sạn gì đó thì anh cũng đã tính hết rồi, ở ngay bờ biển, vậy thì có thể ngắm biển, sau đó còn có thể ấm áp với nhau trong không gian riêng. Chờ đến khi bụng Trình Tiểu Mễ được ba tháng thì anh dự định “ăn mặn” một bữa ở đó luôn.
Tóm lại, thống đốc đại nhân đã chuẩn bị mọi thứ rất kỹ càng, dù sao đang trong kỳ nghỉ dài hạn anh muốn làm gì thì làm.
Sau khi sắp xếp xong mọi thứ thì hai người lên phi thuyền, Trình Tiểu Mễ lần đầu tiên thấy thống đốc đại nhân mặc một bộ đồ khác ngoài quân trang, bộ tây trang thoạt nhìn mang đậm phong cách ngoại quốc, bên trong là một chiếc áo sơmi trắng. Chiếc quần bên dưới lại không phải cái gọi là quần tây, so ra thì nó có vẻ bó hơn một chút, thoạt nhìn trông anh càng thêm vài phần tiêu sái ít đi vài phần lãnh khốc, dáng vẻ như một quý công tử vậy.
Ai da, đây là bạn trai của mình đó sao, nhặt được bảo bối rồi.
Trình Tiểu Mễ khoác tay mình lên tay thống đốc đại nhân trước mặt mọi người, như vậy có thể bước đi dễ hơn, hơn nữa cũng còn có thể show ân ái nữa. Đã sớm muốn làm như vậy rồi, cô cọ đầu lên tay áo anh một chút, giống như một con mèo con ỷ lại sâu sắc với chủ nhân.
Nhóm binh lính tới tiễn tỏ vẻ : “……”, cảm giác muốn chọc mù hai mắt luôn làm sao bây giờ?
Bắc Thần trực tiếp hành quân lễ, nói: “Chúc thống đốc đại nhân du lịch vui vẻ, tạm biệt.” Không tiễn, phất tay ra hiện dẫn người đi.
Thống đốc đại nhân duỗi tay vừa định xoa cằm Trình Tiểu Mễ thì phát hiện cô đã khò khè……
Dùng cơ thể con người cũng có thể ngáy ngủ như mèo vậy sao?
n(*≧▽≦*)n
Đáng yêu quá, thống đốc đại nhân tiếp tục sờ, vẫn luôn sờ đến tận khi lên phi thuyền, sau đó liền thấy Trình Tiểu Mễ hình người vèo một chút lẻn lên đùi anh, rúc người thành một cục tiếp tục nâng đầu chờ xoa.
Cái này liền có chút phạm quy rồi, hình người của em ấy rúc thành một cục thật ra cũng không lớn hơn mèo là bao, quan trọng là nhắm mắt lại nâng đầu như vậy rất dễ chọc người phạm tội đó.
Trên thực tế thống đốc đại nhân đã hôn luôn rồi, hôn tới độ Trình Tiểu Mễ vẻ mặt mơ hồ muốn tỉnh. Chờ đến khi tỉnh táo lại mới nghĩ đến giờ mình đang hình người, vậy mà còn quỳ ghé lên người thống đốc đại nhân, vậy quả là có chút không tốt lắm.
Thế là vội định ba chân bốn cẳng nhảy xuống, nhưng thống đốc đại nhân lại dùng cằm cọ đỉnh đầu cô, nói: “Không cần, như vậy cũng khá tốt.” Hoàn toàn không chậm trễ hành trình.
Anh thiết lập chế độ tự động cho phi thuyền, sau đó duỗi tay ôm Trình Tiểu Mễ tiếp tục cùng cô nhão nhão dính dính này này kia kia.
Một cô gái chưa từng yêu đương như Trình Tiểu Mễ lại đột nhiên có một bạn trai cực soái vốn dĩ đã cầm giữ không được, vậy mà còn bị anh chọc tới nên rất nhanh hai người đã vào tinh thần hải làm chuyện kia.
Loại sinh hoạt không biết xấu hổ này khi nào mới kết thúc, Trình Tiểu Mễ biến thành mèo đã xấu hổ đến đỏ rực.
Thống đốc đại nhân lại vẻ mặt dục cầu bất mãn nói: “Đợi khi hai mẹ con tới giai đoạn ổn định xem tôi xử lý em thế nào.”
Σ( ° △°|||)︴
Gì, đây là tình tiết muốn làm ngoài đời thật?
Cô sợ quá làm sao đây?
Chuyến đi hai ngày đến Meadow tinh đã đến nơi, lúc rời thuyền Trình Tiểu Mễ là được thống đốc đại nhân ôm vào trong ngực đi xuống. Mà cô giờ đang ở hình người. Chuyện này cũng không thể trách cô mà, muốn trách thì trách bé con trong cô làm ầm ĩ.
Chút đồ ăn buổi sáng cô đã ói hết sạch, cô nước mắt lưng tròng căn bản là không có sức tự xuống. Thống đốc đại nhân đau lòng không chịu được, đương nhiên muốn ôm người xuống dưới.
Người tiếp đãi bọn họ chính là một hướng dẫn viên du lịch loài người, đột nhiên không kịp phòng ngừa bị ăn một ngụm cẩu lương.
Tức giận nha, nghĩ thì nghĩ vậy nhưng vẫn phải giữ nụ cười, nói: “Chào mừng hai vị khách đến với Meadow tinh, tôi là Chu Tử, hướng dẫn viên du lịch của ngài, ngài có thể lựa chọn lộ trình du lịch có sẵn sau đây, cũng có thể……”
“Dẫn chúng tôi đến khách sạn trước đã, chờ khi nào phu nhân tôi nghỉ ngơi xong sẽ tìm anh sau.”
“Được.”
Người Già Nạp Tinh kiêu ngạo, toàn vũ trụ đều chán ghét. Nhưng mà không có cách nào, người ta quả thật đứng trên đỉnh toàn bộ sinh vật, dung mạo đẹp nhất, tinh thần lực mạnh nhất, còn có thể bày các loại hành vi show ân ái trên toàn vũ trụ.
Không phải có một người vợ thôi sao, sau này anh ta cũng phải tìm một người.
Hử, sao thấy người vị này ôm trong lòng chính là chủng người phương Đông Trái Đất ấy nhỉ? Nhóm người này giờ vẫn đang tồn tại, tóc đen, nhỏ xinh, nhưng năng lực sinh tồn kinh người.
Không thể nào, cái người Già Nạp Tinh kiêu ngạo này lại cưới một phụ nữ loài người?
Lại còn quý báu tới như vậy?
Bất kể thế nào anh ta cứ mang theo người lên một chiếc xe ngắm cảnh trước, ước chừng đi được hai tiếng mới đến khách sạn mà họ đặt.
Thống đốc đại nhân còn đang suy nghĩ, nếu trong quá trình này mà Trình Tiểu Mễ biến thành mèo, vậy anh trước tiên sẽ động thủ đánh ngất hai người trước mắt này. Nhưng cả chặng đường không hề có chuyện gì xảy ra, cô lại còn ngẩng đầu tò mò nhìn tới nhìn lui, sau đó hưng phấn nhìn thống đốc đại nhân, tuy rằng không nói lời nào nhưng anh cũng biết trong lòng cô hẳn đang nghĩ nơi đây sao thật giống với quê nhà của cô nhỉ.
“Thích không?” Nhẹ nhàng vuốt tóc cô, nói: “Chờ em khoẻ hơn chúng ta sẽ ra đi dạo một chút.”
Trình Tiểu Mễ gật đầu liên tục, cô rất hài lòng với địa điểm du lịch lần này, thật giống như về tới quê nhà của mình vậy. Vì để cảm ơn Sen nhà mình, à không, người đàn ông của mình, cô ngẩng đầu hôn lên trán anh một cái.
Thống đốc đại nhân vô cùng hưởng thụ: “Nếu thích thì hôn lễ của chúng ta cử hành ở đây được chứ?”
Trình Tiểu Mễ vươn một bàn tay chỉ vào ngón áp út của mình, còn chưa cầu hôn đâu, sao mà làm hôn lễ được?
Tiếc là thống đốc đại nhân không hiểu, giữa bọn họ chẳng những có khoảng cách vài ngàn năm mà còn có hố sâu về khác biệt chủng tộc, cho nên anh không biết việc tặng nhẫn cầu hôn trước rồi mới kết hôn là rất bình thường.
Có điều người Già Nạp Tinh thực tế hơn một chút, bọn họ bình thường đều không chơi chiêu, không không tặng nhẫn mà chỉ tặng tiền. Vì thế thống đốc đại nhân không suy nghĩ nhiều, trực tiếp đem vòng tay đầu cuối tài sản nhà mình tròng lên tay Trình Tiểu Mễ, sau đó nói: “Xem cái tình nôn nóng của em này, vốn dĩ cái này hẳn tặng em ở hôn lễ, nhưng nếu em muốn thì đưa trước cho em vậy.”
“A?” Cái gì vậy, cô muốn nhẫn mà, sao tặng vòng tay rồi, lại còn không được đẹp lắm nữa, có vỏ cứng.
Thống đốc đại nhân nói: “Đây là phân tần đầu cuối toàn bộ hoạt động tài sản của tôi, em muốn mua cái gì chỉ cần ấn vân tay chi trả là được, tôi đã thiết lập sẵn cho em rồi. Đầu cuối này chỉ có hai người chúng ta có thể sử dụng, trong đó có một phần ba tài sản tư nhân của em, những thứ đó tôi không thể động vào.”
“……” Chồng tốt như vậy tìm ở đâu ra, còn muốn xe đạp gì chứ…… Không, còn muốn nhẫn gì nữa, có tiền tự mình mua.
“Lại đây, tôi dạy em làm thế nào dùng đầu cuối mua đồ.”
Σ( ° △°|||)︴Σ( ° △°|||)︴
“Ừm.” Tốt quá rồi, cô có thể tự mình mua đồ.
Sau đó cô phát hiện đầu cuối này có chút giống Taobao dạng lớn, chỉ có điều cái gì cũng có, hơn nữa kết nối với tài sản tư nhân, thậm chí có thể tới tinh cầu khác mua đồ được luôn, còn có thể vận chuyển về nhà nhanh chóng. Quan trọng nhất chính là, nơi này còn có thể mua bán nô lệ, việc này không phạm pháp sao?
Trình Tiểu Mễ ham học hỏi như khát kiến thức, căn bản không chú ý đã đến khách sạn, sau đó cô được ôm vào trong phòng. Gió biển thổi nhẹ khiến cô chậm rãi ngẩng đầu lên, thật sự quá đẹp.
Cảnh biển bao la, cây cối tươi tốt, tuy rằng mấy loài cây này khác với Trái Đất thậm chí còn không có tên, nhưng quy mô sinh trưởng không khác gi Trái Đất, quan trọng nhất chính là phòng này rất giống với khách sạn xa hoa ở Trái Đất.
Cô tắt đầu cuối rồi đi tới trước cửa sổ, hít một hơi không khí ngoài cửa sổ, nhìn qua người bạn trai chuẩn mực đang sắp xếp hành lý của họ thì không khỏi nhào tới ôm lấy anh, nói bên tai anh: “Cảm…… ơn.” Cảm ơn anh đã tìm được một nơi làm cô an tâm, hoàn cảnh quen thuộc như vậy khiến lòng cô vô cùng thoải mái và hoài niệm, phảng phất như những việc đã trải qua chẳng qua chỉ là một giấc mộng.
Nhưng Trình Tiểu Mễ lại không muốn tỉnh, vì tỉnh lại rồi người bạn trai tốt như vậy sẽ biến mất.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.