Thống Đốc Đại Nhân, Mèo Nhà Anh Đâu
Chương 63: Mang Thú Cưng Đi Du Lịch
Dạ Tử Vũ
24/04/2023
Khung cảnh ấm áp như vậy thực sự làm thống đốc đại nhân tâm viên ý mã, tuy rằng anh là một quân nhân thiết huyết, nhưng mong ngóng một người vợ nhiều năm như vậy chỉ hy vọng có một lần hẹn hò thế này thôi. Được nữ thần của mình kề sát tai mềm giọng nói cảm ơn quả là ngọt đến tận xương, anh lập tức ôm chặt cô muốn có một nụ hôn nồng nhiệt. Kết quả vừa đưa miệng ra đã cảm thấy có điều bất ổn.
Đối diện là một cái mặt mèo, miệng anh đụng phải miệng mèo.
Vừa bất đắc dĩ lại buồn cười, anh nhẹ nhàng ôm lấy ôm lấy mèo bự ấn cô vào lòng, có thể kiên trì lâu như vậy đã rất giỏi rồi.
Mà Trình Tiểu Mễ cũng sầu ghê gớm, bầu không khí đang tuyệt vời thế này thì lại biến thành mèo, cô có chút nhụt chí vươn răng nanh dùng sức cắn môi anh một cái, hương vị còn khá tốt.
“Đừng đốt lửa.” Tiến hành tinh thần cộng dung cũng không tốt, chuyện đó làm rồi sẽ nghiện, đến lúc đó lên chiến trường không có cô bên cạnh thì mới thật xong đời. Cho nên, vẫn nên khắc chế một chút thì hơn, một tuần một lần…… Không được, hai ngày một lần…… Thật muốn một ngày hai lần mà.
Đã đợi nhiều năm vậy rồi, cũng không sợ đợi thêm nửa tháng, nhịn.
Thống đốc đại nhân đen mặt ôm mèo ngủ, trước khi ngủ còn không quên đăng ảnh mèo lớn lười biếng nhà mình lên mạng, giờ cô cũng có không ít fans, thống đốc phải thường cho chút phúc lợi, nếu không bọn họ sẽ ầm ĩ đòi xem, thậm chí còn nhắn tin riêng.
Chẳng qua gần đây có người lại yêu cầu anh đăng ảnh sinh hoạt của phu nhân, thống đốc đại nhân vẻ mặt ha ha, anh vẫn luôn đăng mà, đáng tiếc bọn họ mắt mù nhìn không ra thôi.
“Meo.” Phu nhân duỗi móng vuốt cào thẳng lên cánh tay anh, sau đó liền xuất hiện bốn vết cào. Móng vuốt rất sắc bén, nhưng thống đốc đại nhân lại chẳng chút bận tâm, dù sao cũng không quá đau.
Nhẹ nhàng vuốt ve cô, sau đó ma xui quỷ khiến chụp một tấm ngủ cùng mèo.
Một chiếc giường lớn, một thống đốc đại nhân tướng mạo anh tuấn, một chiếc mèo mềm mại mũm mĩm.
Một tấm ảnh chụp vô cùng hài hòa khiến người nhìn phải mềm lòng.
Sau đó Trình Tiểu Mễ bên cạnh không biết sao mà hắt xì một cái, làm thống đốc đại nhân sợ tới mức giật mình ngồi dậy.
Hắt xì triệu chứng cảm cúm, sao anh có thể không lo lắng cho được.
Nhưng đối phương đã mau chóng duỗi cái eo lười, dùng móng vuốt xoa xoa cái mũi rồi ngủ tiếp, thoạt nhìn không có chuyện gì cả.
Lúc này thống đốc đại nhân mới yên tâm nằm xuống, anh vừa thả lỏng thì đột nhiên thấy mạng tinh tế trước mắt nhảy bình luận không ngừng nên không khỏi hoảng sợ. Lướt xem một lúc mới phát hiện thì ra là vừa rồi mình không cẩn thận đã đăng tấm ảnh chụp chung lên mạng, kết quả bị điên cuồng bình luận rồi.
Một đống từ ngữ như mẹ ơi, trời ạ, không thể tưởng tượng nổi, quá ngược cẩu xuất hiện dưới bài đăng.
Thống đốc đại nhân cũng buồn bực một trận, thực sự là anh vô tình thôi.
Quan trọng nhất chính là vì lần này bản thân lộ mặt, cho nên ngay cả những binh lính của mình ở Biên Thành cũng tham dự bình luận.
Bắc Thần: Thống đốc đại nhân chúng tôi sai rồi, thì ra anh là một thống đốc đại nhân thế này đó.
Thống đốc đại nhân cạn lời, anh là một thống đốc thế nào chứ?
Nguyên soái Ian: Cháu trai, show ân ái một vừa hai phải thôi.
Thống đốc đại nhân nhìn trời: Anh lỡ tay, không định show đâu, nhưng nhìn lại thì thấy cũng không tệ lắm.
Jason nghị sự trưởng: Cẩn thận nghỉ ngơi, bớt liếm…… Mèo.
Thống đốc đại nhân cứ cảm thấy ba mình nói từ liếm này là có thâm ý gì đó.
Chẳng qua rất nhanh đã có người phản ứng lại mà oán than giúp nữ thần của thống đốc đại nhân, bởi vì thống đốc quá yêu mèo hơn nữ thần rồi. Giờ không phải hẳn là nên tới lúc show ân ái với nữ thần sao.
Lời oán nhảy như xếp hàng, thống đốc đại nhân suy nghĩ một chút rồi trả lời một người: Cô ấy đang ở bên cạnh.
Ý anh là, mèo chính là nữ thần của anh, vậy thì không phải đang ở bên cạnh sao.
Nhưng mọi người lại hiểu lầm, lập tức có người não bổ ra tư thế ngủ của một nhà ba người, vì thế lại bắt đầu sôi nổi nói thống đốc đại nhân đang show ân ái, còn có người nói thống đốc đại nhân keo kiệt, không biết chụp cả vào sao?
Thống đốc đại nhân cảm thấy mấy người trên mạng này thật khó hầu hạ, vì thế liền trực tiếp tắt đi rồi tiếp tục nằm với tiểu nữ thần nhà mình.
Vốn dĩ cho rằng hôm sau cô có thể biến thành người rồi cùng nhau ra ngoài chơi, nhưng ngày đầu Trình Tiểu Mễ đã dùng hết sức lực rồi nên ngày hôm sau chỉ có thể vẫn luôn ở hình mèo.
Thống đốc đại nhân liền ôm mèo nhà mình đi xem xung quanh một chút, mà nội tâm hướng dẫn viên du lịch kia lại suy sụp mất một chút, anh ta cảm thấy vị khách của mình thật kỳ lạ, ngày hôm qua rõ ràng cứ show ân ái với phu nhân anh, hôm nay lại ôm thú cưng ra du ngoạn.
“Xin hỏi phu nhân đâu ạ?”
“Cô ấy còn mệt.”
Không phải ngồi phi thuyền thôi sao, có thể mệt tới mức nào chứ, phi thuyền đều là tự động cả. Hơn nữa đến trạm chân cũng chưa chạm đất đã được ôm vào, hướng dẫn viên du lịch nghĩ một hồi mới hiểu rõ, tình lữ đang trong tình yêu cuồng nhiệt tới nơi này du lịch trừ chơi ở ngoài thì chắc chắn sẽ làm chút chuyện gì đó. Nhìn vị Già Nạp Tinh cơ thể khoẻ mạnh này cũng biết ngày hôm qua lăn lộn không ít, cho nên vị đồng hương kia đại khái là bị làm cho đi không nổi rồi chứ gì, nhất định là như thế.
Anh ta cười mập mờ không hỏi nữa, nhưng Trình Tiểu Mễ đã đoán được ý nghĩ của anh ta, dù sao cô cũng đang đứng trên vai thống đốc đại nhân.
Cô không khỏi phỉ nhổ trong lòng, Sen nhà mình thật ra cũng muốn kích tình một hồi đó chứ, nhưng cũng phải xem tình huống cho phép không mới được.
Một lúc sau, thống đốc đại nhân đã mất kiên nhẫn khi có người đi theo, vì thế đã yêu cầu hướng dẫn viên du lịch rời đi. Bọn họ tới một vùng ven biển, ở đây không có quá nhiều người, khí hậu dễ chịu, môi trường cũng tốt.
Trình Tiểu Mễ liền giãy giụa muốn xuống dưới, giờ cô vẫn là con mèo nên có thiên tính mê chơi, cho dù là lúc biến thành người thì loại tính cách này vẫn chậm chạp chưa thay đổi. Hơn nữa lúc biến thành mèo được thống đốc đại nhân cưng chiều đã quen, cho nên có thay đổi qua lại với cô mà nói cũng không khác mấy.
Thống đốc đại nhân nhìn nữ thần nhà mình chơi trên bờ cát, không phải chơi bới cát nhặt vỏ sò thì đi khiêu chiến nước biển, có điều là lá gan quá nhỏ, thoạt nhìn căn bản chỉ là đang thử mà thôi. Giống hệt đứa trẻ, nhưng thống đốc đại nhân cảm thấy cô như vậy thực sự hấp dẫn ánh mắt mình.
Lúc này một thằng nhóc loài người đột nhiên chỉ vào Trình Tiểu Mễ nói: “Mẹ, nhìn này, có động vật.”
Nói xong liền chạy tới định bắt Trình Tiểu Mễ, mà mẹ thằng nhóc lập tức kêu lên: “Đừng tuỳ tiện chạm vào động vật dơ bẩn, coi chừng nó lây bệnh truyền nhiễm.”
Thống đốc đại nhân vừa nghe liền không vui, nữ thần của mình sao có bệnh truyền nhiễm được.
Nhất là thằng nhóc kia sắp tới gần cô rồi, nếu không phải nể mặt đối phương là đứa nhỏ chỉ sợ anh đã ra tay.
Nhưng bà mẹ kia lại nhào lên dùng sức đá về phía Trình Tiểu Mễ nói: “Cút ngay, cút ngay.”
Trình Tiểu Mễ phản ứng nhanh nhảy né xa một bước, cô cũng cạn lời nhìn cái người đàn bà điên khùng này, mình có chọc tới ai đâu chứ, đang chơi vui đột nhiên có ả nào nhảy ra muốn đá mình?
Bà mẹ kia đại khái sợ thằng con mình đụng vào cô nên nhặt một cục đá ném về phía Trình Tiểu Mễ.
Ầm, cục đá vỡ thành mảnh vụn trên khoảng không, hơn nữa tất cả mảnh vụn đều bay về phía người đàn bà kia.
Bịch, ả ta bị đập cho lăn mấy vòng trên đất, cả người đầy máu.
Thằng nhóc kia thấy mẹ té bị thương thì lập tức khóc lên, mà người đàn bà đó lại lớn tiếng nói: “Yêu quái, có yêu quái kìa, thứ này là yêu quái, mau đánh chết nó.” Nói xong vẻ mặt đầy hoảng sợ ôm lấy con trai mình nhìn Trình Tiểu Mễ.
Mấy ngư dân chung quanh vài bước chạy tới, nói: “Yêu quái ở đâu?” Trong tay bọn họ còn cầm theo xiên bắt cá.
Sau đó đồng thời nhìn về phía Trình Tiểu Mễ, có hơi nghi ngờ động vật đáng yêu như vậy sao có thể là yêu quái, nói yêu tinh còn nghe được.
Trình Tiểu Mễ cảm giác được nguy hiểm, lông xù lên vừa lùi về sau vừa kêu ra tiếng.
“Đúng rồi chính là nó, mọi người xem trên người tôi toàn là vết thương, nhất định là nó giở trò quỷ.” Ả kia nói xong thì mọi người đều tin, vì thế trên mặt cũng hiện ra chút sát khí.
“Không phải nó, là tôi.” Thống đốc đại nhân vừa lười biếng đi tới vừa ném cục đá trong tay, nhẹ nhàng vứt lên sau đó cục đá liền nổ tung trong không trung, tiếp theo lại bay toàn bộ về phía ả ta.
Người đàn bà kia lại bị đánh bay lần nữa, nhưng còn may không bị thương quá nghiêm trọng.
“Vô tri.” Thống đốc đại nhân đi tới cạnh Trình Tiểu Mễ nhẹ nhàng sờ sờ đầu cô nói: “Có bị doạ không?”
Trình Tiểu Mễ được an ủi lập tức meo một tiếng.
Thống đốc đại nhân lúc này mới vừa lòng, đúng lúc này những ngư dân đó hỏi: “Vị tiên sinh Già Nạp Tinh này, rốt cuộc là chuyện như thế nào?” Bọn họ rất sợ hãi người Già Nạp Tinh, đồng thời cũng không có ấn tượng gì tốt.
Theo truyền thuyết kể rằng, những người Trái Đất di dân đến Già Nạp Tinh đều bị bọn họ diệt sạch.
Thống đốc đại nhân không muốn nói chuyện, trực tiếp nhấn nút một cái hiện lên toàn bộ cảnh tượng vừa rồi. Bọn họ xem xong thì cảm thấy chủ nhân này hẳn là đang bảo vệ thú cưng của mình, không sai. Nhưng mà có phải anh xuống tay có hơi nặng rồi không.
“Vị đại nhân này, mong ngài tha thứ cho người đàn bà ấy vì bảo vệ con mình mà đã làm chuyện sai trái. Nhưng ngài ra tay như vậy hình như quá nặng rồi. Dù sao một bên là con người một bên là động vật, không so được……” Một ngư dân vốn tưởng rằng mình nói không có gì sai, nhưng ông ta cũng bị sức mạnh vô hình bắn ra.
“Các ông là ai, dám nghi ngờ quyết định của tôi. Cô ấy là tất cả của tôi, người dám chạm vào cô ấy đều phải chết. Nếu không phải hôm nay có cô ấy ở đây thì mấy người các ông không thể sống sót ra khỏi đây đâu.” Tinh tế lấy cường giả vi tôn, cũng không phải là thời đại bình đẳng như Trái Đất trước kia. Những người địa cầu này cũng hiểu là đại khái đã chọc vào một người không nên dây vào.
“Meow meow.” Chúng ta về đi, không cần để ý đến bọn họ.
“Vì sao phải về, chúng ta đánh người thì phải bồi thường.” Thống đốc đại nhân lãnh đạm nói.
Hử, bạn trai nhà mình từ khi nào thông tình đạt lý như vậy?
Trình Tiểu Mễ mới vừa vui vẻ một tí xíu liền nghe anh hỏi: “Tôi có thể bồi thường tiền thuốc men, bao nhiêu thì đủ?”
“Dù sao cũng phải hai vạn tinh tệ.” Người Già Nạp Tinh không phải có tiền sao, vậy đòi nhiều một chút.
Nhưng thống đốc đại nhân lại cười, cảm giác anh cười có chút xấu xa: “Tôi cho các ngươi mười vạn tinh tệ, nhưng mà……”
Trình Tiểu Mễ nghe thế thì run lên, kết quả đúng như mình suy nghĩ, cát chung quanh thống đốc đại nhân đột nhiên đều bay lên, sau đó công kích những ngư dân và người đàn bà kia từ các hướng, gây cho bọn họ nhiều vết thương không nhẹ không nặng.
Sau đó anh quay đầu lại, ở chỗ xa có người đang vui sướng quay lại cảnh này thì chiếc vòng tinh võng trong tay đột nhiên liền nổ tung, cổ tay cô ta cũng theo đó mà bị thương.
Đối diện là một cái mặt mèo, miệng anh đụng phải miệng mèo.
Vừa bất đắc dĩ lại buồn cười, anh nhẹ nhàng ôm lấy ôm lấy mèo bự ấn cô vào lòng, có thể kiên trì lâu như vậy đã rất giỏi rồi.
Mà Trình Tiểu Mễ cũng sầu ghê gớm, bầu không khí đang tuyệt vời thế này thì lại biến thành mèo, cô có chút nhụt chí vươn răng nanh dùng sức cắn môi anh một cái, hương vị còn khá tốt.
“Đừng đốt lửa.” Tiến hành tinh thần cộng dung cũng không tốt, chuyện đó làm rồi sẽ nghiện, đến lúc đó lên chiến trường không có cô bên cạnh thì mới thật xong đời. Cho nên, vẫn nên khắc chế một chút thì hơn, một tuần một lần…… Không được, hai ngày một lần…… Thật muốn một ngày hai lần mà.
Đã đợi nhiều năm vậy rồi, cũng không sợ đợi thêm nửa tháng, nhịn.
Thống đốc đại nhân đen mặt ôm mèo ngủ, trước khi ngủ còn không quên đăng ảnh mèo lớn lười biếng nhà mình lên mạng, giờ cô cũng có không ít fans, thống đốc phải thường cho chút phúc lợi, nếu không bọn họ sẽ ầm ĩ đòi xem, thậm chí còn nhắn tin riêng.
Chẳng qua gần đây có người lại yêu cầu anh đăng ảnh sinh hoạt của phu nhân, thống đốc đại nhân vẻ mặt ha ha, anh vẫn luôn đăng mà, đáng tiếc bọn họ mắt mù nhìn không ra thôi.
“Meo.” Phu nhân duỗi móng vuốt cào thẳng lên cánh tay anh, sau đó liền xuất hiện bốn vết cào. Móng vuốt rất sắc bén, nhưng thống đốc đại nhân lại chẳng chút bận tâm, dù sao cũng không quá đau.
Nhẹ nhàng vuốt ve cô, sau đó ma xui quỷ khiến chụp một tấm ngủ cùng mèo.
Một chiếc giường lớn, một thống đốc đại nhân tướng mạo anh tuấn, một chiếc mèo mềm mại mũm mĩm.
Một tấm ảnh chụp vô cùng hài hòa khiến người nhìn phải mềm lòng.
Sau đó Trình Tiểu Mễ bên cạnh không biết sao mà hắt xì một cái, làm thống đốc đại nhân sợ tới mức giật mình ngồi dậy.
Hắt xì triệu chứng cảm cúm, sao anh có thể không lo lắng cho được.
Nhưng đối phương đã mau chóng duỗi cái eo lười, dùng móng vuốt xoa xoa cái mũi rồi ngủ tiếp, thoạt nhìn không có chuyện gì cả.
Lúc này thống đốc đại nhân mới yên tâm nằm xuống, anh vừa thả lỏng thì đột nhiên thấy mạng tinh tế trước mắt nhảy bình luận không ngừng nên không khỏi hoảng sợ. Lướt xem một lúc mới phát hiện thì ra là vừa rồi mình không cẩn thận đã đăng tấm ảnh chụp chung lên mạng, kết quả bị điên cuồng bình luận rồi.
Một đống từ ngữ như mẹ ơi, trời ạ, không thể tưởng tượng nổi, quá ngược cẩu xuất hiện dưới bài đăng.
Thống đốc đại nhân cũng buồn bực một trận, thực sự là anh vô tình thôi.
Quan trọng nhất chính là vì lần này bản thân lộ mặt, cho nên ngay cả những binh lính của mình ở Biên Thành cũng tham dự bình luận.
Bắc Thần: Thống đốc đại nhân chúng tôi sai rồi, thì ra anh là một thống đốc đại nhân thế này đó.
Thống đốc đại nhân cạn lời, anh là một thống đốc thế nào chứ?
Nguyên soái Ian: Cháu trai, show ân ái một vừa hai phải thôi.
Thống đốc đại nhân nhìn trời: Anh lỡ tay, không định show đâu, nhưng nhìn lại thì thấy cũng không tệ lắm.
Jason nghị sự trưởng: Cẩn thận nghỉ ngơi, bớt liếm…… Mèo.
Thống đốc đại nhân cứ cảm thấy ba mình nói từ liếm này là có thâm ý gì đó.
Chẳng qua rất nhanh đã có người phản ứng lại mà oán than giúp nữ thần của thống đốc đại nhân, bởi vì thống đốc quá yêu mèo hơn nữ thần rồi. Giờ không phải hẳn là nên tới lúc show ân ái với nữ thần sao.
Lời oán nhảy như xếp hàng, thống đốc đại nhân suy nghĩ một chút rồi trả lời một người: Cô ấy đang ở bên cạnh.
Ý anh là, mèo chính là nữ thần của anh, vậy thì không phải đang ở bên cạnh sao.
Nhưng mọi người lại hiểu lầm, lập tức có người não bổ ra tư thế ngủ của một nhà ba người, vì thế lại bắt đầu sôi nổi nói thống đốc đại nhân đang show ân ái, còn có người nói thống đốc đại nhân keo kiệt, không biết chụp cả vào sao?
Thống đốc đại nhân cảm thấy mấy người trên mạng này thật khó hầu hạ, vì thế liền trực tiếp tắt đi rồi tiếp tục nằm với tiểu nữ thần nhà mình.
Vốn dĩ cho rằng hôm sau cô có thể biến thành người rồi cùng nhau ra ngoài chơi, nhưng ngày đầu Trình Tiểu Mễ đã dùng hết sức lực rồi nên ngày hôm sau chỉ có thể vẫn luôn ở hình mèo.
Thống đốc đại nhân liền ôm mèo nhà mình đi xem xung quanh một chút, mà nội tâm hướng dẫn viên du lịch kia lại suy sụp mất một chút, anh ta cảm thấy vị khách của mình thật kỳ lạ, ngày hôm qua rõ ràng cứ show ân ái với phu nhân anh, hôm nay lại ôm thú cưng ra du ngoạn.
“Xin hỏi phu nhân đâu ạ?”
“Cô ấy còn mệt.”
Không phải ngồi phi thuyền thôi sao, có thể mệt tới mức nào chứ, phi thuyền đều là tự động cả. Hơn nữa đến trạm chân cũng chưa chạm đất đã được ôm vào, hướng dẫn viên du lịch nghĩ một hồi mới hiểu rõ, tình lữ đang trong tình yêu cuồng nhiệt tới nơi này du lịch trừ chơi ở ngoài thì chắc chắn sẽ làm chút chuyện gì đó. Nhìn vị Già Nạp Tinh cơ thể khoẻ mạnh này cũng biết ngày hôm qua lăn lộn không ít, cho nên vị đồng hương kia đại khái là bị làm cho đi không nổi rồi chứ gì, nhất định là như thế.
Anh ta cười mập mờ không hỏi nữa, nhưng Trình Tiểu Mễ đã đoán được ý nghĩ của anh ta, dù sao cô cũng đang đứng trên vai thống đốc đại nhân.
Cô không khỏi phỉ nhổ trong lòng, Sen nhà mình thật ra cũng muốn kích tình một hồi đó chứ, nhưng cũng phải xem tình huống cho phép không mới được.
Một lúc sau, thống đốc đại nhân đã mất kiên nhẫn khi có người đi theo, vì thế đã yêu cầu hướng dẫn viên du lịch rời đi. Bọn họ tới một vùng ven biển, ở đây không có quá nhiều người, khí hậu dễ chịu, môi trường cũng tốt.
Trình Tiểu Mễ liền giãy giụa muốn xuống dưới, giờ cô vẫn là con mèo nên có thiên tính mê chơi, cho dù là lúc biến thành người thì loại tính cách này vẫn chậm chạp chưa thay đổi. Hơn nữa lúc biến thành mèo được thống đốc đại nhân cưng chiều đã quen, cho nên có thay đổi qua lại với cô mà nói cũng không khác mấy.
Thống đốc đại nhân nhìn nữ thần nhà mình chơi trên bờ cát, không phải chơi bới cát nhặt vỏ sò thì đi khiêu chiến nước biển, có điều là lá gan quá nhỏ, thoạt nhìn căn bản chỉ là đang thử mà thôi. Giống hệt đứa trẻ, nhưng thống đốc đại nhân cảm thấy cô như vậy thực sự hấp dẫn ánh mắt mình.
Lúc này một thằng nhóc loài người đột nhiên chỉ vào Trình Tiểu Mễ nói: “Mẹ, nhìn này, có động vật.”
Nói xong liền chạy tới định bắt Trình Tiểu Mễ, mà mẹ thằng nhóc lập tức kêu lên: “Đừng tuỳ tiện chạm vào động vật dơ bẩn, coi chừng nó lây bệnh truyền nhiễm.”
Thống đốc đại nhân vừa nghe liền không vui, nữ thần của mình sao có bệnh truyền nhiễm được.
Nhất là thằng nhóc kia sắp tới gần cô rồi, nếu không phải nể mặt đối phương là đứa nhỏ chỉ sợ anh đã ra tay.
Nhưng bà mẹ kia lại nhào lên dùng sức đá về phía Trình Tiểu Mễ nói: “Cút ngay, cút ngay.”
Trình Tiểu Mễ phản ứng nhanh nhảy né xa một bước, cô cũng cạn lời nhìn cái người đàn bà điên khùng này, mình có chọc tới ai đâu chứ, đang chơi vui đột nhiên có ả nào nhảy ra muốn đá mình?
Bà mẹ kia đại khái sợ thằng con mình đụng vào cô nên nhặt một cục đá ném về phía Trình Tiểu Mễ.
Ầm, cục đá vỡ thành mảnh vụn trên khoảng không, hơn nữa tất cả mảnh vụn đều bay về phía người đàn bà kia.
Bịch, ả ta bị đập cho lăn mấy vòng trên đất, cả người đầy máu.
Thằng nhóc kia thấy mẹ té bị thương thì lập tức khóc lên, mà người đàn bà đó lại lớn tiếng nói: “Yêu quái, có yêu quái kìa, thứ này là yêu quái, mau đánh chết nó.” Nói xong vẻ mặt đầy hoảng sợ ôm lấy con trai mình nhìn Trình Tiểu Mễ.
Mấy ngư dân chung quanh vài bước chạy tới, nói: “Yêu quái ở đâu?” Trong tay bọn họ còn cầm theo xiên bắt cá.
Sau đó đồng thời nhìn về phía Trình Tiểu Mễ, có hơi nghi ngờ động vật đáng yêu như vậy sao có thể là yêu quái, nói yêu tinh còn nghe được.
Trình Tiểu Mễ cảm giác được nguy hiểm, lông xù lên vừa lùi về sau vừa kêu ra tiếng.
“Đúng rồi chính là nó, mọi người xem trên người tôi toàn là vết thương, nhất định là nó giở trò quỷ.” Ả kia nói xong thì mọi người đều tin, vì thế trên mặt cũng hiện ra chút sát khí.
“Không phải nó, là tôi.” Thống đốc đại nhân vừa lười biếng đi tới vừa ném cục đá trong tay, nhẹ nhàng vứt lên sau đó cục đá liền nổ tung trong không trung, tiếp theo lại bay toàn bộ về phía ả ta.
Người đàn bà kia lại bị đánh bay lần nữa, nhưng còn may không bị thương quá nghiêm trọng.
“Vô tri.” Thống đốc đại nhân đi tới cạnh Trình Tiểu Mễ nhẹ nhàng sờ sờ đầu cô nói: “Có bị doạ không?”
Trình Tiểu Mễ được an ủi lập tức meo một tiếng.
Thống đốc đại nhân lúc này mới vừa lòng, đúng lúc này những ngư dân đó hỏi: “Vị tiên sinh Già Nạp Tinh này, rốt cuộc là chuyện như thế nào?” Bọn họ rất sợ hãi người Già Nạp Tinh, đồng thời cũng không có ấn tượng gì tốt.
Theo truyền thuyết kể rằng, những người Trái Đất di dân đến Già Nạp Tinh đều bị bọn họ diệt sạch.
Thống đốc đại nhân không muốn nói chuyện, trực tiếp nhấn nút một cái hiện lên toàn bộ cảnh tượng vừa rồi. Bọn họ xem xong thì cảm thấy chủ nhân này hẳn là đang bảo vệ thú cưng của mình, không sai. Nhưng mà có phải anh xuống tay có hơi nặng rồi không.
“Vị đại nhân này, mong ngài tha thứ cho người đàn bà ấy vì bảo vệ con mình mà đã làm chuyện sai trái. Nhưng ngài ra tay như vậy hình như quá nặng rồi. Dù sao một bên là con người một bên là động vật, không so được……” Một ngư dân vốn tưởng rằng mình nói không có gì sai, nhưng ông ta cũng bị sức mạnh vô hình bắn ra.
“Các ông là ai, dám nghi ngờ quyết định của tôi. Cô ấy là tất cả của tôi, người dám chạm vào cô ấy đều phải chết. Nếu không phải hôm nay có cô ấy ở đây thì mấy người các ông không thể sống sót ra khỏi đây đâu.” Tinh tế lấy cường giả vi tôn, cũng không phải là thời đại bình đẳng như Trái Đất trước kia. Những người địa cầu này cũng hiểu là đại khái đã chọc vào một người không nên dây vào.
“Meow meow.” Chúng ta về đi, không cần để ý đến bọn họ.
“Vì sao phải về, chúng ta đánh người thì phải bồi thường.” Thống đốc đại nhân lãnh đạm nói.
Hử, bạn trai nhà mình từ khi nào thông tình đạt lý như vậy?
Trình Tiểu Mễ mới vừa vui vẻ một tí xíu liền nghe anh hỏi: “Tôi có thể bồi thường tiền thuốc men, bao nhiêu thì đủ?”
“Dù sao cũng phải hai vạn tinh tệ.” Người Già Nạp Tinh không phải có tiền sao, vậy đòi nhiều một chút.
Nhưng thống đốc đại nhân lại cười, cảm giác anh cười có chút xấu xa: “Tôi cho các ngươi mười vạn tinh tệ, nhưng mà……”
Trình Tiểu Mễ nghe thế thì run lên, kết quả đúng như mình suy nghĩ, cát chung quanh thống đốc đại nhân đột nhiên đều bay lên, sau đó công kích những ngư dân và người đàn bà kia từ các hướng, gây cho bọn họ nhiều vết thương không nhẹ không nặng.
Sau đó anh quay đầu lại, ở chỗ xa có người đang vui sướng quay lại cảnh này thì chiếc vòng tinh võng trong tay đột nhiên liền nổ tung, cổ tay cô ta cũng theo đó mà bị thương.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.