Chương 1113: Bức bách. (2)
Xà Thôn Kình
09/05/2013
- Đây là đương nhiên!
Vẻ mặt Chu Báo vui vẻ.
- Nói thật ra, ta cũng rất hâm mộ đám người đứng vào hàng ngũ Tiên Tịch kia, vĩnh sinh bất tử, ha ha, đúng là làm cho người ta hướng tới, chỉ tiếc, thực lực của ta quá kém, tu luyện đã đạt tới bình cảnh, cũng không biết tới khi nào, mới có thể đạt tới cảnh giới như vậy a!
Câu nói này, làm cho ánh mắt người ngồi phía dưới trợn trắng, hâm mộ, ngươi ngay cả Tôn Giả cấp Chân Tiên còn giết không tha, còn nói cái gì mà hâm mộ Tán Tiên?
Dù tu vi của ngươi là Cửu phẩm, nhưng chỉ cần nguyện ý, chỉ sợ có thể đột phá tầng cấp kia, đạp tới Thông Huyền Bí Cảnh, nhưng bởi vì ngươi vẫn còn trẻ, mới hai mươi tuổi, cho dù không đạp tới Thông Huyền Bí Cảnh. với tu vi của ngươi, cũng sống ít nhất mấy trăm năm.
Hơn nữa chiến lực của hắn khủng bố như vậy, trên cơ bản là không có thế lực nào có thể uy hiếp nổi, cho nên, cũng không vội đứng vào hàng Tiên Tịch, điểm này, những gia hỏa ngồi dưới kia đều biết rõ, đúng là đứng vào hàng Tiên Tịch có thể vĩnh sinh bất tử, nhưng dù muốn hay không, sẽ có một điểm Chân Linh tiến vào bên trong Tạo Hóa Kim Sách, mặc kệ là năm đại tông môn nói chuyện êm tai cỡ nào, tóm lại vận mệnh không thể nào nắm được trong tay của mình, tất cả đám người ngồi phía dưới tự vấn lòng, nếu như bọn họ có chiến lực như Chu Báo, chiến lực cực mạnh, cũng sẽ lựa chọn giống như Chu Báo, không vội mà đột phát, đứng vào hàng Tiên Tịch.
- Nếu ta đoán đúng, Vương gia đã sớm đạp tới Thông Huyền Bí Cảnh, bước ra một bước kia, đã đứng vào hàng Tiên Tịch, vĩnh sinh bất tử, không biết Vương gia còn điều gì cố kỵ?
Chu Báo mở mắt ra, liếc nhìn Nhân Nhị, thản nhiên nói.
- Bước ra một bước kia hay không, là chuyện của ta, mà chuyện của ta, không cần Nhị tiên sinh quản tới a?
- Đương nhiên, loại chuyện này đương nhiên ta sẽ không quản tới, nhưng với thực lực của các hạ, đã sớm thoát ly phạm vi thế tục, đạt tới cảnh giới Tiên tạ, nếu luôn nhúng tay vào chuyện của thế tục, sẽ tạo thành phức tạp, nói thí dụ như lúc này đây, các hạ đem đan phương công bố cho hậu thế, làm cho thiên hạ bạo động, không biết đã làm nảy sinh bao nhiêu gió tanh mưa máu, trọng yếu nhất là, hiện tại giá dược liệu trong thiên hạ tăng cao, rất nhiều người muốn có đan dược, nhưng không cách nào ăn nổi a.
- Chê cười, ta đoạt được hai bản đan phương đó, công bố chúng ra ngoài, không biết đã miễn đi bao nhiêu gió tanh mưa máu trên giang hồ, ngươi lại ngậm máu phun người, nói ta kích thích gió tanh mưa máu, quả thực là vớ vẩn, Nhân Nhị, xem ra hôm nay ngươi tới đây tìm ta là không có ý tốt rồi!
- Nhân Nhị không dám!
Nghe được giọng nói trách cứ của Chu Báo, Nhân Nhị mặt không đổi sắc.
- Không sai, công khai đan phương đã giải quyết được chuyện tranh đoạt đan phương, lại mang tới phiền toái lớn hơn, giống như ta vừa nói, bởi vì công bố đan phương, đã làm cho thị trường đan dược biến thành hỗn loạn, tranh đấu tranh đoạt dược liệu, còn kịch liệt hơn so với tranh đoạt đan phương, càng huyết tinh hơn, điểm này, ta nghĩ với tài trí của Vương gia, hẳn phải nhìn ra a!
- Thì thế nào, chuyện bọn họ tranh giành liên quan gì tới ta!
Chu Báo cười lạnh, sắc mặt càng âm lạnh.
- Mà từ lúc nào Thiên Đình các ngươi, đã quản tới giết chóc của nhân gian rồi?
Một câu này, đã làm cho sắc mặt của bốn đại sứ giả các tông môn biến sắc, chuyện Linh Tiêu Điện muốn tái hiện uy nghiêm của Thiên Đình ai cũng biết, nhưng chuyện này nói trắng ra thì lại khác, hơn nữa cũng xúc phạm lợi ích của tất cả tông môn, trong nội tâm của mọi người chống lại, nhưng loại chống lại chỉ xuất hiện trong lòng, hiện tại bị Chu Báo nói lời vạch trần, bầu không khí xuất hiện tình cảnh quỷ dị.
Sắc mặt Nhân Nhị cứng đờ, không thể tưởng được Chu Báo lại nói trắng ra như vậy, nhưng mà, thân là lão đại Ngũ Thường Viện, đại viện chủ của Minh Nghĩa Kinh Viện, Nhân Nhị sẽ không vì câu nói này của Chu Báo mà trở mặt, sắc mặt hơi cứng lại, lúc này đã khôi phục như ban đầu.
- Vương gia hiểu lầm, cũng không phải ta quản chuyện giết chóc trong thiên hạ, mà thiên hạ vì hành vi của Vương gia mà xuất hiện không ít trùng kích, vì chuyện đan phương, còn có chuyện Tần Gia Sơn Thành, hai chuyện này cho thấy, ngươi đã không còn thích hợp quản lý sự vụ trong thế tục nữa!
- Ha ha, thú vị, theo ta được biết, chỉ có người trong hàng ngũ Tiên Tịch mới bị hạn chế, ta chẳng qua chỉ là Cửu phẩm mà thôi, hình như Nhân Nhị tiên sinh quản hơi quá rộng đấy?
- Chính vì ngươi là cường giả Cửu phẩm, không phải Tán Tiên, cho nên mấy đại tông môn chúng ta mới phải tới đây!
Nhân Nhị vẫn treo trên mặt nụ cười làm cho người ta cảm thấy như đang tắm trong gió xuân.
- Chúng ta đến nơi đây, nói cho cùng, là muốn tỏ thái độ của năm đại tông môn chúng ta với ngươi, nếu như ngươi có thể sớm một bước bước vào Thông Huyền Bí Cảnh thì bỏ đi, nếu như không, chỉ cần ngươi không nhúng tay vào chuyện trong thế tục là được, được chứ?
- Cho nên, chẳng phải ngươi sớm nói ra ngay từ đầu chẳng phải là tốt hay sao, làm gì thần bí như vậy, ta còn cho rằng các ngươi đang tính đối phó ta đấy!
Chu Báo trong ánh mắt chớp động lên yêu dị tinh mang,
- Đã có người của tất cả đại tông môn đều tới đây, mà các vị ở đây, có lẽ đã đại biểu cho thái độ của tông môn mình, đúng không?
Chu Báo đem ánh mắt đảo qua tất cả mọi người, cuối cùng, dừng lại trên người Bạch Hổ.
- Bạch lão hổ, ngươi có thể đại biểu cho Tiên Cung sao?
- Đương nhiên!
Bạch Hổ hướng Chu Báo nhẹ gật đầu.
- Nhưng mà, hôm nay ta không có chuyện gì làm, ta chỉ tới đây làm người chứng kiến mà thôi!
- Đến làm người chứng kiến, nói cách khác là không nói chuyện?
- Đương nhiên, ngươi sẽ cho rằng là ta ngu như vậy sao?
Bạch Hổ cười lạnh một tiếng, liếc mắt nhìn Nhân Nhị.
- Cho nên, hôm nay người nói chuyện chủ yếu là Nhân Nhị, chính là Ngũ Thường Viện, là chuyện của Linh Tiêu Điện, không cần chúng ta xen miệng vào.
Lời này làm trong mắt Nhân Nhị xuất hiện sát khí, nhưng lại khôi phục lại bình thường, nói ra:
- Bạch Hổ huynh nói quá lời rồi, chuyện hôm nay, chính là chuyện năm đại tông môn chúng ta đã thương lượng tốt, cũng không phỉa là chuyện của một nhà chúng ta!
Bạch Hổ không để ý tới hắn, quay đầu sang hướng khác, một bộ bộ dáng vô lại, làm cho Nhân Nhị hận đến ngứa răng.
- Tốt rồi, hai vị, đừng nên nội chiến với nhau, nếu như các ngươi muốn ta không xen vào chuyện thế tục, các ngươi cũng nên xuất chút thành ý chứ, coi như ta sẽ cho năm đại tông môn các ngươi mặt mũi, ta sẽ đồng ý, nếu không, còn nói năm đại tông môn các ngươi công nhiên làm trái luật trời, bức bách ta, làm cho lòng người cảm thấy bất an, như vậy sẽ không tốt lắm!
Vẻ mặt Chu Báo vui vẻ.
- Nói thật ra, ta cũng rất hâm mộ đám người đứng vào hàng ngũ Tiên Tịch kia, vĩnh sinh bất tử, ha ha, đúng là làm cho người ta hướng tới, chỉ tiếc, thực lực của ta quá kém, tu luyện đã đạt tới bình cảnh, cũng không biết tới khi nào, mới có thể đạt tới cảnh giới như vậy a!
Câu nói này, làm cho ánh mắt người ngồi phía dưới trợn trắng, hâm mộ, ngươi ngay cả Tôn Giả cấp Chân Tiên còn giết không tha, còn nói cái gì mà hâm mộ Tán Tiên?
Dù tu vi của ngươi là Cửu phẩm, nhưng chỉ cần nguyện ý, chỉ sợ có thể đột phá tầng cấp kia, đạp tới Thông Huyền Bí Cảnh, nhưng bởi vì ngươi vẫn còn trẻ, mới hai mươi tuổi, cho dù không đạp tới Thông Huyền Bí Cảnh. với tu vi của ngươi, cũng sống ít nhất mấy trăm năm.
Hơn nữa chiến lực của hắn khủng bố như vậy, trên cơ bản là không có thế lực nào có thể uy hiếp nổi, cho nên, cũng không vội đứng vào hàng Tiên Tịch, điểm này, những gia hỏa ngồi dưới kia đều biết rõ, đúng là đứng vào hàng Tiên Tịch có thể vĩnh sinh bất tử, nhưng dù muốn hay không, sẽ có một điểm Chân Linh tiến vào bên trong Tạo Hóa Kim Sách, mặc kệ là năm đại tông môn nói chuyện êm tai cỡ nào, tóm lại vận mệnh không thể nào nắm được trong tay của mình, tất cả đám người ngồi phía dưới tự vấn lòng, nếu như bọn họ có chiến lực như Chu Báo, chiến lực cực mạnh, cũng sẽ lựa chọn giống như Chu Báo, không vội mà đột phát, đứng vào hàng Tiên Tịch.
- Nếu ta đoán đúng, Vương gia đã sớm đạp tới Thông Huyền Bí Cảnh, bước ra một bước kia, đã đứng vào hàng Tiên Tịch, vĩnh sinh bất tử, không biết Vương gia còn điều gì cố kỵ?
Chu Báo mở mắt ra, liếc nhìn Nhân Nhị, thản nhiên nói.
- Bước ra một bước kia hay không, là chuyện của ta, mà chuyện của ta, không cần Nhị tiên sinh quản tới a?
- Đương nhiên, loại chuyện này đương nhiên ta sẽ không quản tới, nhưng với thực lực của các hạ, đã sớm thoát ly phạm vi thế tục, đạt tới cảnh giới Tiên tạ, nếu luôn nhúng tay vào chuyện của thế tục, sẽ tạo thành phức tạp, nói thí dụ như lúc này đây, các hạ đem đan phương công bố cho hậu thế, làm cho thiên hạ bạo động, không biết đã làm nảy sinh bao nhiêu gió tanh mưa máu, trọng yếu nhất là, hiện tại giá dược liệu trong thiên hạ tăng cao, rất nhiều người muốn có đan dược, nhưng không cách nào ăn nổi a.
- Chê cười, ta đoạt được hai bản đan phương đó, công bố chúng ra ngoài, không biết đã miễn đi bao nhiêu gió tanh mưa máu trên giang hồ, ngươi lại ngậm máu phun người, nói ta kích thích gió tanh mưa máu, quả thực là vớ vẩn, Nhân Nhị, xem ra hôm nay ngươi tới đây tìm ta là không có ý tốt rồi!
- Nhân Nhị không dám!
Nghe được giọng nói trách cứ của Chu Báo, Nhân Nhị mặt không đổi sắc.
- Không sai, công khai đan phương đã giải quyết được chuyện tranh đoạt đan phương, lại mang tới phiền toái lớn hơn, giống như ta vừa nói, bởi vì công bố đan phương, đã làm cho thị trường đan dược biến thành hỗn loạn, tranh đấu tranh đoạt dược liệu, còn kịch liệt hơn so với tranh đoạt đan phương, càng huyết tinh hơn, điểm này, ta nghĩ với tài trí của Vương gia, hẳn phải nhìn ra a!
- Thì thế nào, chuyện bọn họ tranh giành liên quan gì tới ta!
Chu Báo cười lạnh, sắc mặt càng âm lạnh.
- Mà từ lúc nào Thiên Đình các ngươi, đã quản tới giết chóc của nhân gian rồi?
Một câu này, đã làm cho sắc mặt của bốn đại sứ giả các tông môn biến sắc, chuyện Linh Tiêu Điện muốn tái hiện uy nghiêm của Thiên Đình ai cũng biết, nhưng chuyện này nói trắng ra thì lại khác, hơn nữa cũng xúc phạm lợi ích của tất cả tông môn, trong nội tâm của mọi người chống lại, nhưng loại chống lại chỉ xuất hiện trong lòng, hiện tại bị Chu Báo nói lời vạch trần, bầu không khí xuất hiện tình cảnh quỷ dị.
Sắc mặt Nhân Nhị cứng đờ, không thể tưởng được Chu Báo lại nói trắng ra như vậy, nhưng mà, thân là lão đại Ngũ Thường Viện, đại viện chủ của Minh Nghĩa Kinh Viện, Nhân Nhị sẽ không vì câu nói này của Chu Báo mà trở mặt, sắc mặt hơi cứng lại, lúc này đã khôi phục như ban đầu.
- Vương gia hiểu lầm, cũng không phải ta quản chuyện giết chóc trong thiên hạ, mà thiên hạ vì hành vi của Vương gia mà xuất hiện không ít trùng kích, vì chuyện đan phương, còn có chuyện Tần Gia Sơn Thành, hai chuyện này cho thấy, ngươi đã không còn thích hợp quản lý sự vụ trong thế tục nữa!
- Ha ha, thú vị, theo ta được biết, chỉ có người trong hàng ngũ Tiên Tịch mới bị hạn chế, ta chẳng qua chỉ là Cửu phẩm mà thôi, hình như Nhân Nhị tiên sinh quản hơi quá rộng đấy?
- Chính vì ngươi là cường giả Cửu phẩm, không phải Tán Tiên, cho nên mấy đại tông môn chúng ta mới phải tới đây!
Nhân Nhị vẫn treo trên mặt nụ cười làm cho người ta cảm thấy như đang tắm trong gió xuân.
- Chúng ta đến nơi đây, nói cho cùng, là muốn tỏ thái độ của năm đại tông môn chúng ta với ngươi, nếu như ngươi có thể sớm một bước bước vào Thông Huyền Bí Cảnh thì bỏ đi, nếu như không, chỉ cần ngươi không nhúng tay vào chuyện trong thế tục là được, được chứ?
- Cho nên, chẳng phải ngươi sớm nói ra ngay từ đầu chẳng phải là tốt hay sao, làm gì thần bí như vậy, ta còn cho rằng các ngươi đang tính đối phó ta đấy!
Chu Báo trong ánh mắt chớp động lên yêu dị tinh mang,
- Đã có người của tất cả đại tông môn đều tới đây, mà các vị ở đây, có lẽ đã đại biểu cho thái độ của tông môn mình, đúng không?
Chu Báo đem ánh mắt đảo qua tất cả mọi người, cuối cùng, dừng lại trên người Bạch Hổ.
- Bạch lão hổ, ngươi có thể đại biểu cho Tiên Cung sao?
- Đương nhiên!
Bạch Hổ hướng Chu Báo nhẹ gật đầu.
- Nhưng mà, hôm nay ta không có chuyện gì làm, ta chỉ tới đây làm người chứng kiến mà thôi!
- Đến làm người chứng kiến, nói cách khác là không nói chuyện?
- Đương nhiên, ngươi sẽ cho rằng là ta ngu như vậy sao?
Bạch Hổ cười lạnh một tiếng, liếc mắt nhìn Nhân Nhị.
- Cho nên, hôm nay người nói chuyện chủ yếu là Nhân Nhị, chính là Ngũ Thường Viện, là chuyện của Linh Tiêu Điện, không cần chúng ta xen miệng vào.
Lời này làm trong mắt Nhân Nhị xuất hiện sát khí, nhưng lại khôi phục lại bình thường, nói ra:
- Bạch Hổ huynh nói quá lời rồi, chuyện hôm nay, chính là chuyện năm đại tông môn chúng ta đã thương lượng tốt, cũng không phỉa là chuyện của một nhà chúng ta!
Bạch Hổ không để ý tới hắn, quay đầu sang hướng khác, một bộ bộ dáng vô lại, làm cho Nhân Nhị hận đến ngứa răng.
- Tốt rồi, hai vị, đừng nên nội chiến với nhau, nếu như các ngươi muốn ta không xen vào chuyện thế tục, các ngươi cũng nên xuất chút thành ý chứ, coi như ta sẽ cho năm đại tông môn các ngươi mặt mũi, ta sẽ đồng ý, nếu không, còn nói năm đại tông môn các ngươi công nhiên làm trái luật trời, bức bách ta, làm cho lòng người cảm thấy bất an, như vậy sẽ không tốt lắm!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.