Chương 22: Liệu Có Động Lòng
HT Ngọc Lan
26/04/2023
Ngày hôm sau
" Lão Đại đi thôi, tàu tới rồi " Long Ưng vừa nói vừa đứng đợi trên tàu
Long Vọng im lặng nhìn ra biển cứ như chờ đợi một ai đó
" Lão Đại anh, anh sao vậy " Long Duệ bước tới đứng kế bên Long Vọng.
" Hừm đi thôi " Long Vọng liền bước lên tàu nhưng đi được vài bước thì chợt nhớ ra điều gì đó liền hỏi " Giai Nhĩ đã lên tàu chưa "
Long Duệ liền nhìn xung quanh tàu và hỏi " Có ai thấy một cô gái khoảng m6 tên là Giai Nhĩ ở trên tàu không " mọi người trên tàu ai cũng lắc đầu không thấy
Long Vọng cau mày bước xuống tàu và đi vội thẳng vào bên trong phòng của hắn, thì thấy Giai Nhĩ đang nằm trên sofa có vẻ như đã ngủ. Long Vọng tỏ vẻ mặt khó chịu tất cả mọi người đang chờ mỗi cô mà cô lại nằm ngủ như vậy, liền bước đến gần định bế Giai Nhĩ lên nhưng bị tay của cô chụp lấy và nói mớ
" Sao anh lại làm vậy với tôi chứ, tôi xin lỗi hãy thả tự do cho tôi đi mà.."
Long Vọng sửng người bất ngờ vì lời nói của Giai Nhĩ. Có rất nhiều phụ nữ, tiểu thư hay thiên kim quý tộc luôn muốn phụ vụ hầu hạ. Nhưng riêng Giai Nhĩ thì không, Giai Nhĩ không giống như họ thích bám đuôi những người quyền lực. Hắn ta liền sậm mặt xuống và định kéo tay bế cô lên, khi chạm vào tay của cô Long Vọng sửng sốt khi người của cô rất nóng hình như đã bị sốt rồi, Long Vọng vươn tay chạm vào trán của cô để kiểm tra một lần nữa thì
" Chật...sốt rồi tiểu quỷ con nhóc phiền phức "
Long Vọng bế cô lên và bước ra khỏi phòng, khi đi được vài bước thì anh ta nhìn xuống chỉ thấy Giai Nhĩ mặc mỗi chiếc áo sơ mi nhìn rất mỏng manh. Long Vọng sảy bước thật nhanh ra ngoài, khi đã ra ngoài và bước lên tàu thì những người giúp việc trên tàu đó bàn tán khi thấy Long Vọng bế Giai Nhĩ
" Cô ta là ai vậy "
" Cô ta và Lão Đại có quan hệ gì "
" tôi nhớ Lão Đại rất ghét đụng chạm vào phụ nữ mà "
" Các ngươi có im ngay không, hay muốn ta cắt lưỡi rồi mới chịu nín " Long Duệ vừa nói vừa quay người lại nhìn bọn họ " Lo làm việc của các ngươi đi "
" Thanh Du theo tôi " Long Vọng bế Giai Nhĩ đi lên tàu và đặc cô ngồi xuống ghế sofa gần đó.
" Lão Đại có chuyện gì vậy " Thanh Du đi lại gần Long Vọng xem coi có chuyện gì
" Tiểu quỷ này sốt rồi "
Thanh Du khi nghe Long Vọng gọi Giai Nhĩ là tiểu quỷ liền phì cười
" Tôi không có sốt, tôi không phải tiểu quỷ tôi tên là Giai Nhĩ..."
Thanh Du thở dài nói " đâu có sốt mà nói sản luôn rồi "
Long Vọng khó chịu nói " Cho con nhóc này 1 viên hạ sốt đi, phiền phức "
Thanh Du gật đầu và đi lấy thuốc
Long Vọng liền đặc tay lên trán cô xem cô đã đỡ hơn chưa, khi vừa đặc lên thì tay cô chụp lấy và kéo Long Vọng ngồi xuống sofa, cô liền đưa chân qua người Long Vọng và ngồi lên đùi hắn không chỉ vậy hai tay cô còn ôm chặt lấy người của Long Vọng, đầu của cô thì áp sát ngực hắn và nói mớ
" Gối ôm gối ôm "
Lúc này Long Vọng đứng hình vì cô tưởng mình là gối ôm, định đẩy Giai Nhĩ ra nhưng cô lại nói
" gối ôm thoải mái quá um...um " vừa nói vừa dụi dụi vào ngực Long Vọng
Long Vọng bất lực nhưng có chút hưởng thụ miệng cười khẩy nói thầm :
" tiểu quỷ phiền phức "
" Lão Đại thuốc....thuốc.." Thanh Du đứng hình tại chỗ vì thấy cảnh tượng Giai Nhĩ đang ôm Long Vọng. " A tôi xin lỗi đã làm phiền rồi, tôi ra ngoài trước nghe Lão Đại " vừa định bước nhanh khỏi đó thì bị kêu lại
" Đưa thuốc cho tôi rồi ra ngoài "
Thanh Du đưa thuốc và nước cho Long Vọng và rời đi thật nhanh.
" Giai Nhĩ mau tĩnh đi uống thuốc nào " nhưng nhận lại là tiếng im lặng không trả lời của Giai Nhĩ
Long Vọng mất kiên nhẫn với cô liền đưa thuốc và nước cho vào miệng, nhấc cằm cô lên môi chạm môi truyền thuốc sang cho Giai Nhĩ.
Giai Nhĩ giật mình liền cắm mạnh vào môi Long Vọng, làm cho môi của hắn ta chảy máu cô liền nói :
" Sao lại có chó ở đây vậy um...um "
Bên này nhóm Tứ Long và cả Thanh Du đang nhìn lén hai người họ qua cửa sổ khi thấy cảnh tượng đó diễn ra và cả câu nói vừa nảy của Giai Nhĩ bọn họ nhìn nhau, mặt người nào người nấy tái xanh như tàu lá chuối.
Long Ưng nói nhỏ " Nè nè liệu Lão Đại có nổi giận mà giết cô ta không "
Thanh Du đáp " Không đâu quan hệ của hai người họ tôi thấy rất đặc biệt cô ta sẽ không bị giết đâu cùng lắm bị chặt đốt tay thôi "
Cả bọn quay sang nhìn Thanh Du bằng một ánh mắt khó hiểu đồng thanh nói " Chả khác nào giết cô ta đâu ?? "
Lúc này Long Vọng sửng người với câu nói của Giai Nhĩ. Hắn ta không thể kiên nhẫn với cô nhóc này thêm một chút nào nữa liền đứng dậy thảy cô xuống sofa và nói thầm
" Giai Nhĩ đợi cô hết sốt tôi sẽ xử lí cô ", định rời đi thì quay lại nhìn thấy cô ôm co ro người lại có vẻ như lạnh. Long Vọng cau mày cởi áo khoác ra và thảy sang Giai Nhĩ và rời đi.
Vừa ra tới ngoài thì thấy nhóm Tứ Long và Thanh Du vẫn còn dòm ngó vào trong.
Long Vuốt quay qua nói " Ủa mà Lão Đại đâu rồi nhỉ "
Long Hầu đáp " hehe ra ngoài rồi chứ gì "
Khi nghe Long Hầu nói là ra ngoài rồi thì Long Duệ bất ngờ đáp " ra ngoài rồi hả ?? "
Long Hầu cười gật đầu nhưng cảm giác có một luồng gió lạnh nào đó đang thổi tới.
Cả nhóm Tứ Long và Thanh Du đồng loạt quay sang nhìn thì thấy Long Vọng đang khoanh tay nhìn họ từ khi lúc nào rồi.
Nhóm Tứ Long đồng thanh nói " Lão Đại tôi có việc xử lí đi trước đây ạ "
Thanh Du cũng ké miếng nói " À tôi quên cho chó nhà tôi ăn tôi đi đây Lão Đại ở lại vui vẻ "
" Thanh Du tôi nhớ chú dị ứng lông chó mà nhỉ "
Thanh Du cứng họng định chuồng đi cùng với nhóm Tứ Long
Bọn họ định chuồng đi thì bị Long Vọng gầm lên
" Đứng lại "
Cả bọn liền đứng hình quay người lại cười trừ lúc này Thanh Du liền lên tiếng giải vây
" Lão Đại anh bị sao vậy môi anh sao lại chảy máu vậy " Thanh Du vừa nói vừa khẽ cười.
Long Vọng nhìn vào Giai Nhĩ nói " Bị chó cắn "
Cả bọn cười phá lên Long Ưng nói " Lão Đại, tôi mừng cho anh quá cuối cùng cũng có người đánh dấu chủ quyền cứ tưởng anh ế tới già chứ "
Long Vọng cau mày nhìn họ
Thanh Du đáp " bậy rồi nếu Lão Đại các anh ngõ lời thì không biết có bao nhiêu phụ nữ xếp hàng dài chờ anh ta đâu "
" Hình như các chú muốn dạo chơi âm ti nhỉ " Long Vọng vừa nói vừa thò tay vào túi móc khẩu súng đặc biệt của hắn ra nạp đạn và nói
" Nếu các chú muốn như vậy thì tôi tội nguyện cho các chú vậy "
Vừa dứt câu cả bọn chạy mất.
Chỉ có Long Duệ đứng và nói " Lão Đại chúng ta xuất phát được chưa "
Long Vọng trầm ngâm quay sang nhìn căn cứ của Tử Uy một hồi lâu thì nói
" Xuất phát " con tàu bắt đầu di chuyển
" Lão Đại đi thôi, tàu tới rồi " Long Ưng vừa nói vừa đứng đợi trên tàu
Long Vọng im lặng nhìn ra biển cứ như chờ đợi một ai đó
" Lão Đại anh, anh sao vậy " Long Duệ bước tới đứng kế bên Long Vọng.
" Hừm đi thôi " Long Vọng liền bước lên tàu nhưng đi được vài bước thì chợt nhớ ra điều gì đó liền hỏi " Giai Nhĩ đã lên tàu chưa "
Long Duệ liền nhìn xung quanh tàu và hỏi " Có ai thấy một cô gái khoảng m6 tên là Giai Nhĩ ở trên tàu không " mọi người trên tàu ai cũng lắc đầu không thấy
Long Vọng cau mày bước xuống tàu và đi vội thẳng vào bên trong phòng của hắn, thì thấy Giai Nhĩ đang nằm trên sofa có vẻ như đã ngủ. Long Vọng tỏ vẻ mặt khó chịu tất cả mọi người đang chờ mỗi cô mà cô lại nằm ngủ như vậy, liền bước đến gần định bế Giai Nhĩ lên nhưng bị tay của cô chụp lấy và nói mớ
" Sao anh lại làm vậy với tôi chứ, tôi xin lỗi hãy thả tự do cho tôi đi mà.."
Long Vọng sửng người bất ngờ vì lời nói của Giai Nhĩ. Có rất nhiều phụ nữ, tiểu thư hay thiên kim quý tộc luôn muốn phụ vụ hầu hạ. Nhưng riêng Giai Nhĩ thì không, Giai Nhĩ không giống như họ thích bám đuôi những người quyền lực. Hắn ta liền sậm mặt xuống và định kéo tay bế cô lên, khi chạm vào tay của cô Long Vọng sửng sốt khi người của cô rất nóng hình như đã bị sốt rồi, Long Vọng vươn tay chạm vào trán của cô để kiểm tra một lần nữa thì
" Chật...sốt rồi tiểu quỷ con nhóc phiền phức "
Long Vọng bế cô lên và bước ra khỏi phòng, khi đi được vài bước thì anh ta nhìn xuống chỉ thấy Giai Nhĩ mặc mỗi chiếc áo sơ mi nhìn rất mỏng manh. Long Vọng sảy bước thật nhanh ra ngoài, khi đã ra ngoài và bước lên tàu thì những người giúp việc trên tàu đó bàn tán khi thấy Long Vọng bế Giai Nhĩ
" Cô ta là ai vậy "
" Cô ta và Lão Đại có quan hệ gì "
" tôi nhớ Lão Đại rất ghét đụng chạm vào phụ nữ mà "
" Các ngươi có im ngay không, hay muốn ta cắt lưỡi rồi mới chịu nín " Long Duệ vừa nói vừa quay người lại nhìn bọn họ " Lo làm việc của các ngươi đi "
" Thanh Du theo tôi " Long Vọng bế Giai Nhĩ đi lên tàu và đặc cô ngồi xuống ghế sofa gần đó.
" Lão Đại có chuyện gì vậy " Thanh Du đi lại gần Long Vọng xem coi có chuyện gì
" Tiểu quỷ này sốt rồi "
Thanh Du khi nghe Long Vọng gọi Giai Nhĩ là tiểu quỷ liền phì cười
" Tôi không có sốt, tôi không phải tiểu quỷ tôi tên là Giai Nhĩ..."
Thanh Du thở dài nói " đâu có sốt mà nói sản luôn rồi "
Long Vọng khó chịu nói " Cho con nhóc này 1 viên hạ sốt đi, phiền phức "
Thanh Du gật đầu và đi lấy thuốc
Long Vọng liền đặc tay lên trán cô xem cô đã đỡ hơn chưa, khi vừa đặc lên thì tay cô chụp lấy và kéo Long Vọng ngồi xuống sofa, cô liền đưa chân qua người Long Vọng và ngồi lên đùi hắn không chỉ vậy hai tay cô còn ôm chặt lấy người của Long Vọng, đầu của cô thì áp sát ngực hắn và nói mớ
" Gối ôm gối ôm "
Lúc này Long Vọng đứng hình vì cô tưởng mình là gối ôm, định đẩy Giai Nhĩ ra nhưng cô lại nói
" gối ôm thoải mái quá um...um " vừa nói vừa dụi dụi vào ngực Long Vọng
Long Vọng bất lực nhưng có chút hưởng thụ miệng cười khẩy nói thầm :
" tiểu quỷ phiền phức "
" Lão Đại thuốc....thuốc.." Thanh Du đứng hình tại chỗ vì thấy cảnh tượng Giai Nhĩ đang ôm Long Vọng. " A tôi xin lỗi đã làm phiền rồi, tôi ra ngoài trước nghe Lão Đại " vừa định bước nhanh khỏi đó thì bị kêu lại
" Đưa thuốc cho tôi rồi ra ngoài "
Thanh Du đưa thuốc và nước cho Long Vọng và rời đi thật nhanh.
" Giai Nhĩ mau tĩnh đi uống thuốc nào " nhưng nhận lại là tiếng im lặng không trả lời của Giai Nhĩ
Long Vọng mất kiên nhẫn với cô liền đưa thuốc và nước cho vào miệng, nhấc cằm cô lên môi chạm môi truyền thuốc sang cho Giai Nhĩ.
Giai Nhĩ giật mình liền cắm mạnh vào môi Long Vọng, làm cho môi của hắn ta chảy máu cô liền nói :
" Sao lại có chó ở đây vậy um...um "
Bên này nhóm Tứ Long và cả Thanh Du đang nhìn lén hai người họ qua cửa sổ khi thấy cảnh tượng đó diễn ra và cả câu nói vừa nảy của Giai Nhĩ bọn họ nhìn nhau, mặt người nào người nấy tái xanh như tàu lá chuối.
Long Ưng nói nhỏ " Nè nè liệu Lão Đại có nổi giận mà giết cô ta không "
Thanh Du đáp " Không đâu quan hệ của hai người họ tôi thấy rất đặc biệt cô ta sẽ không bị giết đâu cùng lắm bị chặt đốt tay thôi "
Cả bọn quay sang nhìn Thanh Du bằng một ánh mắt khó hiểu đồng thanh nói " Chả khác nào giết cô ta đâu ?? "
Lúc này Long Vọng sửng người với câu nói của Giai Nhĩ. Hắn ta không thể kiên nhẫn với cô nhóc này thêm một chút nào nữa liền đứng dậy thảy cô xuống sofa và nói thầm
" Giai Nhĩ đợi cô hết sốt tôi sẽ xử lí cô ", định rời đi thì quay lại nhìn thấy cô ôm co ro người lại có vẻ như lạnh. Long Vọng cau mày cởi áo khoác ra và thảy sang Giai Nhĩ và rời đi.
Vừa ra tới ngoài thì thấy nhóm Tứ Long và Thanh Du vẫn còn dòm ngó vào trong.
Long Vuốt quay qua nói " Ủa mà Lão Đại đâu rồi nhỉ "
Long Hầu đáp " hehe ra ngoài rồi chứ gì "
Khi nghe Long Hầu nói là ra ngoài rồi thì Long Duệ bất ngờ đáp " ra ngoài rồi hả ?? "
Long Hầu cười gật đầu nhưng cảm giác có một luồng gió lạnh nào đó đang thổi tới.
Cả nhóm Tứ Long và Thanh Du đồng loạt quay sang nhìn thì thấy Long Vọng đang khoanh tay nhìn họ từ khi lúc nào rồi.
Nhóm Tứ Long đồng thanh nói " Lão Đại tôi có việc xử lí đi trước đây ạ "
Thanh Du cũng ké miếng nói " À tôi quên cho chó nhà tôi ăn tôi đi đây Lão Đại ở lại vui vẻ "
" Thanh Du tôi nhớ chú dị ứng lông chó mà nhỉ "
Thanh Du cứng họng định chuồng đi cùng với nhóm Tứ Long
Bọn họ định chuồng đi thì bị Long Vọng gầm lên
" Đứng lại "
Cả bọn liền đứng hình quay người lại cười trừ lúc này Thanh Du liền lên tiếng giải vây
" Lão Đại anh bị sao vậy môi anh sao lại chảy máu vậy " Thanh Du vừa nói vừa khẽ cười.
Long Vọng nhìn vào Giai Nhĩ nói " Bị chó cắn "
Cả bọn cười phá lên Long Ưng nói " Lão Đại, tôi mừng cho anh quá cuối cùng cũng có người đánh dấu chủ quyền cứ tưởng anh ế tới già chứ "
Long Vọng cau mày nhìn họ
Thanh Du đáp " bậy rồi nếu Lão Đại các anh ngõ lời thì không biết có bao nhiêu phụ nữ xếp hàng dài chờ anh ta đâu "
" Hình như các chú muốn dạo chơi âm ti nhỉ " Long Vọng vừa nói vừa thò tay vào túi móc khẩu súng đặc biệt của hắn ra nạp đạn và nói
" Nếu các chú muốn như vậy thì tôi tội nguyện cho các chú vậy "
Vừa dứt câu cả bọn chạy mất.
Chỉ có Long Duệ đứng và nói " Lão Đại chúng ta xuất phát được chưa "
Long Vọng trầm ngâm quay sang nhìn căn cứ của Tử Uy một hồi lâu thì nói
" Xuất phát " con tàu bắt đầu di chuyển
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.