Thú Bông Nhỏ

Chương 8: Sói và cừu

Khánh Huyền Trần

30/07/2022

Ngôn Chấn cầm tay cô lôi đi như đứa trẻ, hắn quá cao lớn lại khỏe mạnh, lôi cô đi xềnh xệch như vậy cũng không quá khó khăn. Nam nhân chủ động mở cửa xe mà bắt dúi cô ngồi yên vào trong, hỏi một giọng điệu như mọi việc không liên quan tới mình:

- Chuyện này là thế nào?

Đàm Tuệ San ngồi ép mình cạnh cửa, cười khẩy:

- Còn không phải là món quà ngài Khuất tặng em sao? Món quà của sinh viên xuất sắc nhất ấy?

Khuất Ngôn Chấn không đủ kiên nhẫn mà rông dài, nhàn nhạt đáp:

- Nếu có kẻ đã rắp tâm hại em, chắc chắn em phải vào tù... bên ngoài bà ngoại em nằm đó không ai trông coi, sự nghiệp học hành đến đây là hết. Hội đồng Nghệ thuật Paris sẽ nghĩ gì về em rồi cả danh tiếng của DeLU... Tôi không thể để em phá hủy ngôi trường

Đàm Tuệ San tức giận mà nói lớn:

- Anh là ngu hay sao? Tôi bị hại... còn không phải do anh sắp đặt à? Anh hẹn tôi đến nhà hàng chết tiệt đó... giết người, dựng hiện trường giả, báo án rồi dấu vân tay của tôi trên con dao dù tôi chưa từng cầm lên

Khuất Ngôn Chấn ngắt lời, đôi mắt hắn nhìn cô đầy vẻ thao túng khiến đối phương sớm bối rối:

- Sinh viên Đàm... em không có bằng chứng, cũng chỉ là một nữ nhân nhỏ bé. Lời em nói, ai sẽ tin? Giờ tôi đưa em về, cứ nghĩ đến hậu quả sau này rồi em sẽ có sự lựa chọn sáng suốt

Trên suốt dọc đường đi không ai nói với nhau lời nào, Tuệ San vẻ nghĩ ngợi sâu xa. Căn nhà nhỏ dành cho một người ở, gọn gàng và tối giản đang ở trước mắt kia rồi. Trước khi vào trong, cô quay lại hỏi Ngôn Chấn một lần nữa:

- Em… Em sẽ phải…vào tù ư? Dù đó không phải là em làm?



Ngôn Chấn tiến lại gần cô, dồn vật nhỏ vào sát cánh cửa, hai tay chống lại thành thế gọng kìm, giọng nói thâm trầm:

- Tuệ San… Tôi sẽ cứu em, đứng ra làm chứng lại thêm thế lực Khuất thị có, tôi đảm bảo, không một kẻ nào dám động vào em

Hai người cách nhau một khoảng cách rất nhỏ, hơi thở của Ngôn Chấn phả vào bên vành tai Tuệ San, hắn bạo dạn ôm eo nữ nhân này sát ép vào cơ thể mình mà lấy đà hôn lên cô một cái. Đôi môi mọng này từ đêm ở Meraki đã lôi cuốn hắn không thôi, nay được hưởng thụ liền mãi không rời. Tuệ San từ chống cự lại buông xuôi bản thân, cô căm hận Delyn, buồn thảm cho ba mẹ, rồi khi rơi vào yếu thế liền phải chịu sự sắp xếp của người khác.

Khuất Ngôn Chấn từ từ buông ra, hắn nhắn nhủ một lời cuối:

- Tối mai A Nghiêm sẽ tới đón em

Đàm Tuệ San trở vào nhà, cô đi tới căn phòng nhỏ sâu bên trong, nơi này treo đầy tranh ảnh từng thành viên gia đình của Chủ tịch Delyn hay Ban điều hành tập đoàn đó. Tất cả bọn chúng đều là nguyên cớ gây nên tất cả tội lỗi này, Tuệ San đã chờ đợi ngần ấy năm rồi, nếu Khuất Ngôn Chấn tha thiết cơ thể cô tới vậy, thì tại sao Tuệ San phải chối từ?

Đêm hôm ấy ở Meraki, các vũ công luôn có hành lang riêng và lối đi khác để không bắt gặp một khách hàng nào, đảm bảo quyền riêng tư tuyệt đối. Cô va vào Khuất Ngôn Chấn chính là cố tình, rồi làm rơi thẻ sinh viên là có chú ý, nữ nhân bạo gan một lần mà cược tất cả. May thay, mọi thứ vẫn nằm trong tầm kiểm soát, Ngôn Chấn hắn thật sự rơi vào vòng xoáy mà cô vẽ ra, hắn thật sự có ấn tượng sâu đậm đến mức dùng thủ đoạn hèn mọn này để ép buộc Tuệ San trở thành tình nhân

Tuệ San đi ra phía tường trong, một sơ đồ nhỏ cùng những dòng note vắn tắt bên dưới mỗi tấm ảnh, để thực hiện kế hoạch trả thù Delyn, cô biết mình cần một điểm tựa. Khuất Ngôn Chấn chính là người đó, cô làm vũ công ở Meraki chỉ chờ có ngày hắn tới và thời gian đã đền đáp lại

Đàm Tuệ San quay đi ngắm mình trong gương, bàn tay rờ từ khuôn mặt xuống đốt cổ cao ngạo, qua ba vòng cuốn hút rồi quay nhìn sau lưng mình, khuôn mặt có nhiều biểu cảm đủ khiến đối phương tưởng rằng có thể áp chế cô nhưng không phải. Nữ nhân cười lên rồi lẩm bẩm:

- Ngôn Chấn… anh tưởng mình là sói còn tôi là cừu sao? Haha… một con sói lớn không đáng sợ bằng con cừu đã thành tinh đâu

Cô đi lướt qua mấy tấm ảnh về Ban điều hành của Delyn, giựt một tấm xuống rồi đốt rụi, là tên Trưởng phòng vừa bị đâm nhiều nhát tại nhà hàng ban nãy. Tuệ San an nhàn ngồi ngửa xuống ghế, nói tiếp:



- Haiz… cũng cảm ơn sự hào phóng của anh, giúp tôi trừ khử một tên… mà không tốn một hơi sức nào

Đàm Tuệ San liếc nhìn lên một dãy ảnh treo, vẫn còn 19 kẻ nữa, tên trùm là Chủ tịch hiện tại của Delyn - Ngô Thế Hưng. Lão ta từng tới Meraki rồi, cũng dùng đủ mọi cách để tìm bằng được thông tin về vũ công Serein đấy… một tên háo sắc bệnh hoạn. Ngặt nỗi là xung quanh hắn vệ sĩ luôn bảo vệ rất chắc, muốn nhân cơ hội biểu diễn rồi động thủ, quá xốc nổi và chắc chắn sẽ bị bắt ngay. Đàm Tuệ San bởi vậy mới chịu nằm yên ủ ấp đợi thời cơ tới

Cô đang mông lung suy nghĩ rồi bắt máy gọi tới số máy của Ngôn Chấn, giọng nói liền yếu ớt như bị nhát vía:

- Ngài Khuất… phía công an lại gọi tới… Họ nói, gia đình người đàn ông kia biết chuyện và muốn kiện em. Nhưng… nhưng em không giết người… hức hức

Khuất Ngôn Chấn nói gì đó mà Tuệ San chỉ lạnh tanh mặt, cô ủy mị đáp lại:

- Vâng… hức hức… em… em chẳng còn ai để dựa dẫm nữa

A Nghiêm trên đường đánh xe chở Ngôn Chấn về biệt thự, có khúc mắc liền hỏi:

- Cô gái này, trông vậy mà nhát gan nhỉ? Rõ biết mình không phải hung thủ nhưng bị dọa tới công an đã quy phục dưới chân ngài rồi

Khuất Ngôn Chấn như cũng nghi ngờ điều này, nhưng tình cảm đã lấn át mọi lí trí của hắn, khẽ rờ lên môi mình lại hồi tưởng nụ hôn ban nãy, cơ thể nam nhân liền rạo rực không thôi. Hắn chưa từng có cảm giác nào mà mãnh liệt đến vậy, thế giới này nhan nhản cả đống giai nhân, sẵn sàng chiều chuộng đám đàn ông có tiền… thế mà Tuệ San như cục nam châm lớn, hút rất mạnh khiến Ngôn Chấn không tài nào tách ra được, đành rằng chí chinh phục càng cao thì càng khát khao có được. Khuất Ngôn Chấn lắc đầu nhẹ, dặn dò:

- Tối mai đúng giờ cậu tới đón cô ấy… Chuẩn bị đội ngũ bác sĩ giỏi nhất đi, tìm ra pháp đồ điều trị càng sớm càng tốt cho bà ngoại Tuệ San. Mọi chi phí tại DeLU cũng thanh toán hết, kể từ nay bất cứ loại phí nào phát sinh, trực tiếp kí phiếu dưới tên tôi tới trả

A Nghiêm gật gù, với quyền lực và gia tài kếch xù trong tay, Ngôn Chấn đối với mấy chuyện này có hế hà gì. Chỉ để đuổi việc cô khỏi Meraki mà chấp nhận bỏ đi 20 triệu đô cho chị họ, muốn dồn cô tới đường cùng mà giết ngay một tên thuộc tập đoàn Delyn… hành động quá ngông cuồng và bộc phát rồi

P/s: chap thứ 2 trong ngày... Ace bb thả tim mỗi chap, còn điểm quà hay phiếu vote thì tui xin nha

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thú Bông Nhỏ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook