Chương 1: chương 1
Mun Beck
24/08/2021
Hùm đây là đâu sao tối thế còn lạnh nữa.... tôi không thấy gì cả... đây là đâu? Có tiếng gì vậy? Ai ở đó sao?
"Tiểu thư Begonia, tiểu thư, tiểu thư..."
Begonia là ai? Mệt quá.
Tôi không biết mình đã ngủ bao lâu rồi nữa, khi tỉnh dậy khỏi cái giường mềm mại, trước mắt tôi là một căn phòng? To lộng lẫy vô cùng, 1 căn phòng này thôi cũng bằng 1 căn nhà to rồi... ôi đầu tôi nó nhức quá, tôi cố gắng ngồi dậy trong mơ hồ
Tôi lấy tay xoa mắt mình, rồi quay đầu nhìn lần nữa, chà nó vẫn chói lóa như vậy nhỉ, rồi tôi nhìn xuống đôi tay mình cmgv
Tay tôi từ khi nào mà nhỏ nhắn trắng trẻo mềm mại như vậy... khi tôi còn đang chưa định hình được vấn đề thì, một cô gái mặt bộ đồ hầu mà tôi thấy ở trong TV, cô ta đang cầm 1 chậu nước, khi thấy tôi cô ấy hốt hoảng làm rớt chậu nước rồi lùi về sau, gương mặt cô có chút hoảng hốt, hét lên
"Người đâu! Tiểu thư tỉnh lại rồi"
Có cần hét lớn vậy không, mà tiểu thư gì chứ? Tôi bước xuống giường từ từ tiến đến chỗ cái gương, tôi nhìn vào trong, chắc chắn đó không phải là tôi, trong gương tôi là một cô bé tầm 10 đến 13 tuổi, mái tóc dài ngang eo màu hồng của kẹo bong gòn, tóc giả sao?, và đôi mắt hồng đào trong trẻo, và thân hình trắng trẻo mịn màn, khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu đến bất thường, quá..... quá ảo rồi?!
Tôi đang rối bời tâm trí thì 'RẦM'
"Tiểu thư, tiểu thư"
Cả đám người xông vào trong, nó làm tâm trí tôi càng thêm rối bời, có ai cho tôi biết, đây là ai? Và đâu là đây???????
Một tuần sau
Giờ đây tôi cũng đã thích nghi được với nơi này, tôi thật sự đã xuyên không rồi, nơi tôi xuyên đến là cuống tiểu thuyết "Hoàng Tử của em" cuốn tiểu thuyết bán chạy nhất hiện nay, mới đọc xong xuyên cmn luôn, m nó bà mày còn chưa cho meo meo nhà bà ăn cơm nữa, chắc giờ nó đã quên sự tồn tại của tôi luôn rồi hít..... có biết khó khăn lắm tôi mới có thể làm thân với meo meo không, ôi cuộc sống....
Giới thiệu nhân vật: Begonia Beaubby Lightmoney
Nghề nghiệp: Nữ phụ phản diện
Thông tin: con gái yêu quý của công tước Lightmoney, giàu có nhất đế quốc, một kẻ có ngoại hình đáng yêu và luôn giả vờ tốt bụng nhưng thật chất là kẻ ác nhất tiểu thuyết, cô đã hại nữ chính n lần luôn á, cô có sức mạnh của thú thần kẻ được muôn thú yêu quý, kẻ có thể điều khiển muôn thú, nó khiến cô càng kiêu ngạo hơn, và kết cục của cô là chết dưới tay hôn phu của mình nam chính hoàng tử Leon, cũng vì ghen tị với nữ chính....
Nhưng tôi hiện nay chính là cô tiểu thư kiêu ngạo đó.... ôi cuộc sống sao khó khăn thế..... a hu hu..... mà khoan
Giàu nhất đế quốc, sức mạnh của thú thần?!, ố là lá kiếp trước tôi có tâm hồn yêu động vật rất lớn cho dù bị mèo càu, chó cắn, hay bị những động vật nhỏ ghét bỏ, hoặc bị những con thủ ở sở thú gầm gừ ra mặt tôi cũng cố thân với bọn nó.... hít nghe thật đau lòng... nhưng nếu có lời chúc phúc này mình có thể thân với động vật, và gia thế muốn gì được đó rồi...
Ân bờ lí bơ bồ, mình sẽ sống hạnh phúc với những con động vật đến suốt đời, còn có cuộc sống xa hoa nữa... không có gì tuyệt hơn nữa ~
Chỉ cần không dính tới cốt truyện được chứ gì hehe mình sẽ say good bye nam nữ chính là xong dù sao cốt truyện cũng chưa bắt đầu mà khà khà
Ôi tự nhiên yêu nơi này quá đi ~
Tôi nhìn qua khung của sổ mà ra cái sân rộng lớn của dinh thự, nó lớn đến nỗi mắt tôi nhìn tới mờ mới thấy cái cổng nhỏ nhắn màu vàng kia.
"Tiểu thư Begonia, tiểu thư, tiểu thư..."
Begonia là ai? Mệt quá.
Tôi không biết mình đã ngủ bao lâu rồi nữa, khi tỉnh dậy khỏi cái giường mềm mại, trước mắt tôi là một căn phòng? To lộng lẫy vô cùng, 1 căn phòng này thôi cũng bằng 1 căn nhà to rồi... ôi đầu tôi nó nhức quá, tôi cố gắng ngồi dậy trong mơ hồ
Tôi lấy tay xoa mắt mình, rồi quay đầu nhìn lần nữa, chà nó vẫn chói lóa như vậy nhỉ, rồi tôi nhìn xuống đôi tay mình cmgv
Tay tôi từ khi nào mà nhỏ nhắn trắng trẻo mềm mại như vậy... khi tôi còn đang chưa định hình được vấn đề thì, một cô gái mặt bộ đồ hầu mà tôi thấy ở trong TV, cô ta đang cầm 1 chậu nước, khi thấy tôi cô ấy hốt hoảng làm rớt chậu nước rồi lùi về sau, gương mặt cô có chút hoảng hốt, hét lên
"Người đâu! Tiểu thư tỉnh lại rồi"
Có cần hét lớn vậy không, mà tiểu thư gì chứ? Tôi bước xuống giường từ từ tiến đến chỗ cái gương, tôi nhìn vào trong, chắc chắn đó không phải là tôi, trong gương tôi là một cô bé tầm 10 đến 13 tuổi, mái tóc dài ngang eo màu hồng của kẹo bong gòn, tóc giả sao?, và đôi mắt hồng đào trong trẻo, và thân hình trắng trẻo mịn màn, khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu đến bất thường, quá..... quá ảo rồi?!
Tôi đang rối bời tâm trí thì 'RẦM'
"Tiểu thư, tiểu thư"
Cả đám người xông vào trong, nó làm tâm trí tôi càng thêm rối bời, có ai cho tôi biết, đây là ai? Và đâu là đây???????
Một tuần sau
Giờ đây tôi cũng đã thích nghi được với nơi này, tôi thật sự đã xuyên không rồi, nơi tôi xuyên đến là cuống tiểu thuyết "Hoàng Tử của em" cuốn tiểu thuyết bán chạy nhất hiện nay, mới đọc xong xuyên cmn luôn, m nó bà mày còn chưa cho meo meo nhà bà ăn cơm nữa, chắc giờ nó đã quên sự tồn tại của tôi luôn rồi hít..... có biết khó khăn lắm tôi mới có thể làm thân với meo meo không, ôi cuộc sống....
Giới thiệu nhân vật: Begonia Beaubby Lightmoney
Nghề nghiệp: Nữ phụ phản diện
Thông tin: con gái yêu quý của công tước Lightmoney, giàu có nhất đế quốc, một kẻ có ngoại hình đáng yêu và luôn giả vờ tốt bụng nhưng thật chất là kẻ ác nhất tiểu thuyết, cô đã hại nữ chính n lần luôn á, cô có sức mạnh của thú thần kẻ được muôn thú yêu quý, kẻ có thể điều khiển muôn thú, nó khiến cô càng kiêu ngạo hơn, và kết cục của cô là chết dưới tay hôn phu của mình nam chính hoàng tử Leon, cũng vì ghen tị với nữ chính....
Nhưng tôi hiện nay chính là cô tiểu thư kiêu ngạo đó.... ôi cuộc sống sao khó khăn thế..... a hu hu..... mà khoan
Giàu nhất đế quốc, sức mạnh của thú thần?!, ố là lá kiếp trước tôi có tâm hồn yêu động vật rất lớn cho dù bị mèo càu, chó cắn, hay bị những động vật nhỏ ghét bỏ, hoặc bị những con thủ ở sở thú gầm gừ ra mặt tôi cũng cố thân với bọn nó.... hít nghe thật đau lòng... nhưng nếu có lời chúc phúc này mình có thể thân với động vật, và gia thế muốn gì được đó rồi...
Ân bờ lí bơ bồ, mình sẽ sống hạnh phúc với những con động vật đến suốt đời, còn có cuộc sống xa hoa nữa... không có gì tuyệt hơn nữa ~
Chỉ cần không dính tới cốt truyện được chứ gì hehe mình sẽ say good bye nam nữ chính là xong dù sao cốt truyện cũng chưa bắt đầu mà khà khà
Ôi tự nhiên yêu nơi này quá đi ~
Tôi nhìn qua khung của sổ mà ra cái sân rộng lớn của dinh thự, nó lớn đến nỗi mắt tôi nhìn tới mờ mới thấy cái cổng nhỏ nhắn màu vàng kia.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.