Chương 2: chương 2
Mun Beck
26/08/2021
Chà sống ở đây được cái là rất thoải mái có người cơm bưng nước rót mình chỉ có việc nằm và hưởng thụ, và tìm kiếm các bé yêu nữa là được.
-"Tiểu thư đến giờ học khiêu vũ rồi ạ"
À không... không hề thoải mái tí tẹo tèo teo luôn á, lễ nghi, khiêu vũ, học các thứ khác nữa....
Không!! Mình sẽ không cho ai phá những lúc mình tìm kiếm thú cưng cả!?
Tôi chạy vội đến chỗ làm việc của cha Begonia
'RẦm'
-"Cha ơi?!!"
Một người đàn ông thanh lịch với mái tóc ngã màu bạc quay đầu nhìn tôi, chà khuôn mặt nghiêm túc đó bỗng thay đổi
-"Nia~ con đến thăm papa đó sao~ Ôi ta hạnh phúc quá!"
-"Papa~"
Ông chạy lại ôm lấy tôi, tôi cũng ôm lấy ông, hôm tôi xuyên qua đây là lúc Begonia ngã xuống hồ vì vậy có thể nói dối là não tôi bị úng nước nên không nhớ gì, và ba của Begonia đã khóc ầm lên khi nghe tôi nói tôi không nhớ gì cả... chẹp giờ thì ổn rồi.
Tôi đưa ánh mắt lấp lánh nhìn ông rồi nói.
-"Papa con cảm thấy không khỏe, nên con muốn đến dinh thự hoa hồng vàng, nghỉ ngơi một thời gian"
Ông nhìn tôi với gương mặt lo lắng -"Con có sao không con gái? Hay ta gọi bác sĩ đến khám cho con."
Tôi vội lắc đầu -"Không tại vì con vẫn thấy hơi mệt thôi không sao đâu ạ"
-"Vậy con định ở đó bao lâu..."
-"2 năm ạ"
Nghe xong mặt ông ấy tái nhợt
-"Con muốn bỏ rơi papa sao~"
-"Không, không con chỉ muốn nghỉ ngơi một thời gian..."
Nhìn ánh mắt đáng thương của ông ấy tôi bỗng nhiên thấy có lỗi
-" vậy 1 năm thôi được không ạ"
___
Sau vài ngày tôi cuối cùng cũng đi đến dinh thự, xung quanh đều là cây cối khiến tôi cảm thấy rất dễ chịu, tôi nhìn về phía khu rừng, không nhầm được có 1 con sóc đang ăn hạc kyaaa đáng đáng yêu quá!! Tôi muốn chạm vào bộ lông mềm đó của nó và cái đuôi nhiều lông đang vẫy vẫy kia nữa... ơ? Sao mắt mình mờ thế này... cảm giác mệt mỏi khiến tôi nhắm chầm mắt lại rồi ngất đi
-"Kyaa tiểu thư?!"
*****
Khi tôi tĩnh dậy thì đã thấy mình nằm trên giường, chắc do sức khỏe tôi không được tốt... phải nói là nó đúng tệ luôn chứ!
1 Tháng sau
Hừ cuối cùng sức khỏe tôi cũng đã bình phục, nghe nói trong khu rừng đó có rất nhiều quái vật còn có cả thú hoang và cả nhân thú nữa...... nghe hấp dẫn vãi...
-"Không được thưa tiểu thư" -"Không" -"mơ nhe cưng"
Chà không ai cho tôi đi vào đó cả.... nhưng ai sẽ ngăn được tôi đây? KHÀ Khà khà................ khụ khụ
Đêm
Tôi định lẻn ra bằng đường cửa sổ, thứ tôi gói mang ngang eo là một ít trái cây và thịt khô, thứ mà tôi sẽ dụ dỗ các bé cưng hehe
Lets goo, ơ mà đây là lầu tầng hai mà sao trèo xuống được.......
******ỤwU***
-"Tiểu thư đến giờ học khiêu vũ rồi ạ"
À không... không hề thoải mái tí tẹo tèo teo luôn á, lễ nghi, khiêu vũ, học các thứ khác nữa....
Không!! Mình sẽ không cho ai phá những lúc mình tìm kiếm thú cưng cả!?
Tôi chạy vội đến chỗ làm việc của cha Begonia
'RẦm'
-"Cha ơi?!!"
Một người đàn ông thanh lịch với mái tóc ngã màu bạc quay đầu nhìn tôi, chà khuôn mặt nghiêm túc đó bỗng thay đổi
-"Nia~ con đến thăm papa đó sao~ Ôi ta hạnh phúc quá!"
-"Papa~"
Ông chạy lại ôm lấy tôi, tôi cũng ôm lấy ông, hôm tôi xuyên qua đây là lúc Begonia ngã xuống hồ vì vậy có thể nói dối là não tôi bị úng nước nên không nhớ gì, và ba của Begonia đã khóc ầm lên khi nghe tôi nói tôi không nhớ gì cả... chẹp giờ thì ổn rồi.
Tôi đưa ánh mắt lấp lánh nhìn ông rồi nói.
-"Papa con cảm thấy không khỏe, nên con muốn đến dinh thự hoa hồng vàng, nghỉ ngơi một thời gian"
Ông nhìn tôi với gương mặt lo lắng -"Con có sao không con gái? Hay ta gọi bác sĩ đến khám cho con."
Tôi vội lắc đầu -"Không tại vì con vẫn thấy hơi mệt thôi không sao đâu ạ"
-"Vậy con định ở đó bao lâu..."
-"2 năm ạ"
Nghe xong mặt ông ấy tái nhợt
-"Con muốn bỏ rơi papa sao~"
-"Không, không con chỉ muốn nghỉ ngơi một thời gian..."
Nhìn ánh mắt đáng thương của ông ấy tôi bỗng nhiên thấy có lỗi
-" vậy 1 năm thôi được không ạ"
___
Sau vài ngày tôi cuối cùng cũng đi đến dinh thự, xung quanh đều là cây cối khiến tôi cảm thấy rất dễ chịu, tôi nhìn về phía khu rừng, không nhầm được có 1 con sóc đang ăn hạc kyaaa đáng đáng yêu quá!! Tôi muốn chạm vào bộ lông mềm đó của nó và cái đuôi nhiều lông đang vẫy vẫy kia nữa... ơ? Sao mắt mình mờ thế này... cảm giác mệt mỏi khiến tôi nhắm chầm mắt lại rồi ngất đi
-"Kyaa tiểu thư?!"
*****
Khi tôi tĩnh dậy thì đã thấy mình nằm trên giường, chắc do sức khỏe tôi không được tốt... phải nói là nó đúng tệ luôn chứ!
1 Tháng sau
Hừ cuối cùng sức khỏe tôi cũng đã bình phục, nghe nói trong khu rừng đó có rất nhiều quái vật còn có cả thú hoang và cả nhân thú nữa...... nghe hấp dẫn vãi...
-"Không được thưa tiểu thư" -"Không" -"mơ nhe cưng"
Chà không ai cho tôi đi vào đó cả.... nhưng ai sẽ ngăn được tôi đây? KHÀ Khà khà................ khụ khụ
Đêm
Tôi định lẻn ra bằng đường cửa sổ, thứ tôi gói mang ngang eo là một ít trái cây và thịt khô, thứ mà tôi sẽ dụ dỗ các bé cưng hehe
Lets goo, ơ mà đây là lầu tầng hai mà sao trèo xuống được.......
******ỤwU***
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.