Thử Giết Tôi Xem, Sát Thủ Đáng Yêu!
Chương 25: Trước Giờ G
Yukirin
16/06/2017
Ông Tanaka khẽ đẩy cánh cửa căn cứ mật, mang theo vài cốc cà phê, ca cao cùng một ít thức ăn nhẹ nhưng đầy năng lượng. Ông biết tối nay, những
con người đang ở trong căn phòng này sẽ đứng trước một trận chiến quyết
định bằng sinh tử.
- Làm phiền bác rồi. - Như mọi khi, Isogai mỉm cười gật đầu nhẹ khi ông đặt chỗ thức uống lên bàn.
- Không có gì. Ít nhất đây là những gì ta có thể làm cho mấy đứa. - Ông đưa mắt nhìn chiếc đồng hồ màu bạc trên tường - Sắp rồi nhỉ.
- Vâng. - Kayano đáp.
Ông Tanaka không nói gì thêm, bước nhanh ra ngoài. Nhưng trước khi khép cửa lại, ông xoay người lại đối diện với những người trẻ trong phòng.
- Ừm... Ta khá thích công việc này và ta cũng đã chuẩn bị vài loại cà phê đặc biệt cho mấy đứa... nên nhớ phải trở lại để thưởng thức đấy.
Cả nhóm quay qua nhìn nhau, sau đó khẽ mỉm cười.
- Bác yên tâm. - Sugino cười nói - Bọn cháu sẽ thắng.
Ông Tanaka gật, rồi nhanh chóng bước ra ngoài.
- Tương lai của SA giao cho mấy đứa.
Sau khi ông Tanaka đi khỏi, cuộc họp của họ tiếp tục.
- Itona. - Karma lên tiếng trước - Kế hoạch của cậu chuẩn bị đến đâu rồi?
- Tôi đã đi kiểm tra khu phố hoang mà bọn chúng hẹn gặp chúng ta, không có quá nhiều điểm bất thường. Nhưng đề phòng vẫn hơn. - Itona nhún vai - Chúng ta không biết được chúng sẽ làm gì.
- Vậy là vẫn làm theo cái kế hoạch điên khùng của cậu à? - Asano khoanh hai tay trước ngực.
- Này, tôi cũng phải vất vả lắm mới nghĩ ra kế hoạch đó và mất thêm vài ngày căng não nữa để quyết định có nên dùng nó hay không đấy nhé. - Itona khẽ lườm Asano - Mà nghĩ lại cũng hơi điên rồ.
- Và liều lĩnh nữa. - Maehara đế thêm.
- Tôi thậm chí còn không nghĩ đó có thể gọi là kế hoạch. - Nagisa nói. Và theo sau lời nói của cô là cái bật cười nhẹ của Karma.
Isogai gõ nhẹ lên mặt bàn, thu hút sự chú ý của mọi người.
- Chúng ta cũng trải qua nhiều chuyện liều lĩnh và điên rồ rồi. Nhưng có một điều tôi muốn hỏi.
Mọi người đều hướng ánh mắt về phía Isogai và đều im lặng như ngầm bảo cậu cứ nói tiếp.
Isogai quay sang Karma.
- Ừm... Điều này có vẻ không liên quan và hơi ngoài lề một chút nhưng... Karma, sau khi mọi chuyện kết thúc cậu có quay lại SA không?
Karma hơi ngạc nhiên. Những người còn lại trong phòng bất giác cũng chuyển ánh mắt về phía cậu.
- Tôi lạc đề quá à? - Isogai bối rối nói khi thấy sự im lặng kéo dài khá lâu.
- Không. - Sugino lắc đầu - Dù sao đó cũng là điều bọn tớ muốn biết.
Karma cười.
- Tất nhiên. Tôi còn nhiều việc ở SA mà.
Nakamura nghe câu nói của Karma, kín đáo liếc sang Nagisa rồi khẽ che miệng cười.
- Vậy là cứ theo kế hoạch đúng không. - Kayano hỏi.
Asano gật.
- Tôi nghĩ bây giờ mọi người nên dưỡng sức và chuẩn bị sẵn sàng cho tối nay.
- Vậy trước giờ hẹn hai tiếng chúng ta sẽ gặp nhau họp bàn một lần nữa, sau đó chia nhau ra... - Karma nhìn từng người trong phòng - ...Kết thúc nhiệm vụ này.
Không hẹn, tất cả những người trong phòng đồng loạt gật đầu, đầy dứt khoát và kiên định.
*****
- Vâng... Chúng tôi sẽ kết thúc nhiệm vụ trong đêm nay. À không, phần lớn phụ thuộc vào SA thôi... Tôi hiểu rồi.
Asano tắt điện thoại sau một cuộc hội thoại ngắn gọn, khẽ thở dài.
- Sếp gọi à? - Giọng nói quen thuộc vang lên cạnh cậu.
Asano quay sang nhìn chủ nhân của giọng nói, cậu con trai tóc đỏ với nụ cười nhẹ trên môi.
- Ừ. - Asano cất điện thoại đi, quay sang đối diện hẳn với Karma. - Lúc này cậu vẫn cười thoải mái thế được à?
- Phải lạc quan chứ. - Karma nhún vai - Vậy... Ngài Karasuma sếp của FBI các cậu nói gì nào?
- Ngài ấy hỏi chúng ta có cần tiếp viện không. Nhưng tôi nghĩ số lượng đông cũng chẳng giúp gì thêm được.
- Vấn đề là ở kĩ năng. - Karma gật - Vả lại tôi nghĩ boss cũng không muốn FBI dấn quá sâu vào chuyện này. Đây dù sao cũng là vấn đề riêng của SA.
Asano khẽ cau mày.
- "Vấn đề riêng?" Tôi nghĩ đây không còn là vấn đề riêng của ai nữa. Cậu không nên...
- "...ích kỷ." Tôi biết. Tôi đã bị nói như thế rất nhiều lần rồi.
- Vậy sao không cố mà sửa đổi đi. - Asano khoanh hai tay trước ngực, nghiêm mặt nói.
- Đang sửa đấy thôi. - Karma nhún vai - Cậu biết mọi việc tôi làm đều có lý do mà.
- Nhưng tôi chưa từng biết những lý do ấy là gì. - Asano cũng nhún vai đáp lại
Karma khẽ cười. Cậu nhìn thẳng vào mắt Asano nói nhanh.
- Tôi nghĩ có thể mọi người sẽ sớm biết thôi. Sau khi những chuyện này kết thúc.
- Chắc chứ? Đừng để bọn tôi phải mất công hy vọng đấy.
- Tôi đã nói là "có thể" mà.
****
- Nash, ngươi không chuẩn bị gì cho tối nay à? - Kill dừng tay đang liên tục xếp mấy hộp đạn, ngước lên nhìn chàng trai tóc đen đang đứng dựa vào cửa sổ cũ, thơ thẩn ngắm nhìn bầu trời bên ngoài ngôi biệt thự cũ ở cuối thành phố, nơi mà tạm thời chúng đang dùng làm căn cứ. - Hay là đối thủ dễ đối phó quá nên không cần bận tâm?
Nghe Kill nói, Nash không thể ngăn mình bật cười khẽ.
- Ngươi đang nói mơ đấy à? - Ánh mắt đen lạnh khẽ liếc về phía Kill - SA chưa báo giờ dễ đối phó cả. Ngươi phải biết rõ chứ, ngươi là người đã từng tấn công rất nhiều thành viên của họ mà.
- Phải, và hầu hết ta đều thành công mà. Chẳng qua là ngươi không cho giết, nếu không thì thế giới ngầm đã xôn xao về việc hàng chục thành viên của tổ chức hùng mạnh SA phải bỏ mạng dưới tay tên Kill này rồi. - Kill cười khẩy.
- Những người mà ngươi được chỉ định tấn công đều chỉ là những con cừu non thôi. - Nash xoay người lại đối diện hẳn với Kill - Còn những người ngươi sẽ gặp tối nay sẽ không đơn giản thế đâu.
- Đúng đấy nhóc. - Ripper, một người đàn ông trung niên với đôi mắt hơi xếch lên cùng với mái tóc hung đỏ và một hình xăm nham nhở trên cánh tay quay sang nhìn Kill, phụ hoạ thêm cho lời nói của Nash - Ngươi đã từng tơi tả khi gặp hai tên trong số chúng rồi mà.
Kill hơi khó chịu khi bị nhắc lại chuyện cũ, làu bàu chống trả.
- Nhưng ta cũng suýt giết được con nhỏ đó đấy chứ.
- Nhưng cô ta đã buộc nhóc phải dùng đến thủ đoạn, chẳng phải là vì cô ta rất giỏi sao.
- Hừ... Thủ đoạn hay không, khử được mục tiêu là được. Mà này, đừng có gọi ta là nhóc.
- Ta lớn tuổi hơn nhóc đấy. - Ripper tiếp tục nói với cái giọng khàn khàn đáng sợ - Quay lại chuyện chính, nhóc cũng đã gặp tên cấp S đúng không?
- Ờ... Nhưng ta chưa kịp thử sức hắn.
- Tên đó không tầm thường đâu. - Nash nói, ánh mắt lại tiếp tục hướng ra cửa sổ.
- Có thể so sánh ngang với ngươi không? - Kill nhướng một bên chân mày.
- Chà... Về điều đó thì ta không rõ. - Khoé môi Nash cong lên - Nhưng ta cũng rất muốn biết.
Ripper bật cười lớn sau câu nói của Nash.
- Tối nay sẽ thú vị đây.
*****
Thắng hay thua?
Sinh hay tử?
Bí mật sẽ được phơi bày... hay mãi mãi bị vùi lấp?
Quá khứ và hiện tại...
...rồi sẽ tác động thế nào đến tương lai?
- Làm phiền bác rồi. - Như mọi khi, Isogai mỉm cười gật đầu nhẹ khi ông đặt chỗ thức uống lên bàn.
- Không có gì. Ít nhất đây là những gì ta có thể làm cho mấy đứa. - Ông đưa mắt nhìn chiếc đồng hồ màu bạc trên tường - Sắp rồi nhỉ.
- Vâng. - Kayano đáp.
Ông Tanaka không nói gì thêm, bước nhanh ra ngoài. Nhưng trước khi khép cửa lại, ông xoay người lại đối diện với những người trẻ trong phòng.
- Ừm... Ta khá thích công việc này và ta cũng đã chuẩn bị vài loại cà phê đặc biệt cho mấy đứa... nên nhớ phải trở lại để thưởng thức đấy.
Cả nhóm quay qua nhìn nhau, sau đó khẽ mỉm cười.
- Bác yên tâm. - Sugino cười nói - Bọn cháu sẽ thắng.
Ông Tanaka gật, rồi nhanh chóng bước ra ngoài.
- Tương lai của SA giao cho mấy đứa.
Sau khi ông Tanaka đi khỏi, cuộc họp của họ tiếp tục.
- Itona. - Karma lên tiếng trước - Kế hoạch của cậu chuẩn bị đến đâu rồi?
- Tôi đã đi kiểm tra khu phố hoang mà bọn chúng hẹn gặp chúng ta, không có quá nhiều điểm bất thường. Nhưng đề phòng vẫn hơn. - Itona nhún vai - Chúng ta không biết được chúng sẽ làm gì.
- Vậy là vẫn làm theo cái kế hoạch điên khùng của cậu à? - Asano khoanh hai tay trước ngực.
- Này, tôi cũng phải vất vả lắm mới nghĩ ra kế hoạch đó và mất thêm vài ngày căng não nữa để quyết định có nên dùng nó hay không đấy nhé. - Itona khẽ lườm Asano - Mà nghĩ lại cũng hơi điên rồ.
- Và liều lĩnh nữa. - Maehara đế thêm.
- Tôi thậm chí còn không nghĩ đó có thể gọi là kế hoạch. - Nagisa nói. Và theo sau lời nói của cô là cái bật cười nhẹ của Karma.
Isogai gõ nhẹ lên mặt bàn, thu hút sự chú ý của mọi người.
- Chúng ta cũng trải qua nhiều chuyện liều lĩnh và điên rồ rồi. Nhưng có một điều tôi muốn hỏi.
Mọi người đều hướng ánh mắt về phía Isogai và đều im lặng như ngầm bảo cậu cứ nói tiếp.
Isogai quay sang Karma.
- Ừm... Điều này có vẻ không liên quan và hơi ngoài lề một chút nhưng... Karma, sau khi mọi chuyện kết thúc cậu có quay lại SA không?
Karma hơi ngạc nhiên. Những người còn lại trong phòng bất giác cũng chuyển ánh mắt về phía cậu.
- Tôi lạc đề quá à? - Isogai bối rối nói khi thấy sự im lặng kéo dài khá lâu.
- Không. - Sugino lắc đầu - Dù sao đó cũng là điều bọn tớ muốn biết.
Karma cười.
- Tất nhiên. Tôi còn nhiều việc ở SA mà.
Nakamura nghe câu nói của Karma, kín đáo liếc sang Nagisa rồi khẽ che miệng cười.
- Vậy là cứ theo kế hoạch đúng không. - Kayano hỏi.
Asano gật.
- Tôi nghĩ bây giờ mọi người nên dưỡng sức và chuẩn bị sẵn sàng cho tối nay.
- Vậy trước giờ hẹn hai tiếng chúng ta sẽ gặp nhau họp bàn một lần nữa, sau đó chia nhau ra... - Karma nhìn từng người trong phòng - ...Kết thúc nhiệm vụ này.
Không hẹn, tất cả những người trong phòng đồng loạt gật đầu, đầy dứt khoát và kiên định.
*****
- Vâng... Chúng tôi sẽ kết thúc nhiệm vụ trong đêm nay. À không, phần lớn phụ thuộc vào SA thôi... Tôi hiểu rồi.
Asano tắt điện thoại sau một cuộc hội thoại ngắn gọn, khẽ thở dài.
- Sếp gọi à? - Giọng nói quen thuộc vang lên cạnh cậu.
Asano quay sang nhìn chủ nhân của giọng nói, cậu con trai tóc đỏ với nụ cười nhẹ trên môi.
- Ừ. - Asano cất điện thoại đi, quay sang đối diện hẳn với Karma. - Lúc này cậu vẫn cười thoải mái thế được à?
- Phải lạc quan chứ. - Karma nhún vai - Vậy... Ngài Karasuma sếp của FBI các cậu nói gì nào?
- Ngài ấy hỏi chúng ta có cần tiếp viện không. Nhưng tôi nghĩ số lượng đông cũng chẳng giúp gì thêm được.
- Vấn đề là ở kĩ năng. - Karma gật - Vả lại tôi nghĩ boss cũng không muốn FBI dấn quá sâu vào chuyện này. Đây dù sao cũng là vấn đề riêng của SA.
Asano khẽ cau mày.
- "Vấn đề riêng?" Tôi nghĩ đây không còn là vấn đề riêng của ai nữa. Cậu không nên...
- "...ích kỷ." Tôi biết. Tôi đã bị nói như thế rất nhiều lần rồi.
- Vậy sao không cố mà sửa đổi đi. - Asano khoanh hai tay trước ngực, nghiêm mặt nói.
- Đang sửa đấy thôi. - Karma nhún vai - Cậu biết mọi việc tôi làm đều có lý do mà.
- Nhưng tôi chưa từng biết những lý do ấy là gì. - Asano cũng nhún vai đáp lại
Karma khẽ cười. Cậu nhìn thẳng vào mắt Asano nói nhanh.
- Tôi nghĩ có thể mọi người sẽ sớm biết thôi. Sau khi những chuyện này kết thúc.
- Chắc chứ? Đừng để bọn tôi phải mất công hy vọng đấy.
- Tôi đã nói là "có thể" mà.
****
- Nash, ngươi không chuẩn bị gì cho tối nay à? - Kill dừng tay đang liên tục xếp mấy hộp đạn, ngước lên nhìn chàng trai tóc đen đang đứng dựa vào cửa sổ cũ, thơ thẩn ngắm nhìn bầu trời bên ngoài ngôi biệt thự cũ ở cuối thành phố, nơi mà tạm thời chúng đang dùng làm căn cứ. - Hay là đối thủ dễ đối phó quá nên không cần bận tâm?
Nghe Kill nói, Nash không thể ngăn mình bật cười khẽ.
- Ngươi đang nói mơ đấy à? - Ánh mắt đen lạnh khẽ liếc về phía Kill - SA chưa báo giờ dễ đối phó cả. Ngươi phải biết rõ chứ, ngươi là người đã từng tấn công rất nhiều thành viên của họ mà.
- Phải, và hầu hết ta đều thành công mà. Chẳng qua là ngươi không cho giết, nếu không thì thế giới ngầm đã xôn xao về việc hàng chục thành viên của tổ chức hùng mạnh SA phải bỏ mạng dưới tay tên Kill này rồi. - Kill cười khẩy.
- Những người mà ngươi được chỉ định tấn công đều chỉ là những con cừu non thôi. - Nash xoay người lại đối diện hẳn với Kill - Còn những người ngươi sẽ gặp tối nay sẽ không đơn giản thế đâu.
- Đúng đấy nhóc. - Ripper, một người đàn ông trung niên với đôi mắt hơi xếch lên cùng với mái tóc hung đỏ và một hình xăm nham nhở trên cánh tay quay sang nhìn Kill, phụ hoạ thêm cho lời nói của Nash - Ngươi đã từng tơi tả khi gặp hai tên trong số chúng rồi mà.
Kill hơi khó chịu khi bị nhắc lại chuyện cũ, làu bàu chống trả.
- Nhưng ta cũng suýt giết được con nhỏ đó đấy chứ.
- Nhưng cô ta đã buộc nhóc phải dùng đến thủ đoạn, chẳng phải là vì cô ta rất giỏi sao.
- Hừ... Thủ đoạn hay không, khử được mục tiêu là được. Mà này, đừng có gọi ta là nhóc.
- Ta lớn tuổi hơn nhóc đấy. - Ripper tiếp tục nói với cái giọng khàn khàn đáng sợ - Quay lại chuyện chính, nhóc cũng đã gặp tên cấp S đúng không?
- Ờ... Nhưng ta chưa kịp thử sức hắn.
- Tên đó không tầm thường đâu. - Nash nói, ánh mắt lại tiếp tục hướng ra cửa sổ.
- Có thể so sánh ngang với ngươi không? - Kill nhướng một bên chân mày.
- Chà... Về điều đó thì ta không rõ. - Khoé môi Nash cong lên - Nhưng ta cũng rất muốn biết.
Ripper bật cười lớn sau câu nói của Nash.
- Tối nay sẽ thú vị đây.
*****
Thắng hay thua?
Sinh hay tử?
Bí mật sẽ được phơi bày... hay mãi mãi bị vùi lấp?
Quá khứ và hiện tại...
...rồi sẽ tác động thế nào đến tương lai?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.