Quyển 7 - Chương 139: Chiến đấu bắt đầu (3)
Tĩnh Quan
08/06/2016
Năm trăm địa tinh kỵ binh cường đạo được dùng làm đội dự bị đã không còn nhịn được nữa, xông cả lên. Chiến ca quyển trục động dạng hàng lâm trên người chúng, tà ác quang hoàn mở ra ách vận mà bọn chúng vĩnh viễn
không có cách gì lý giải.
Bỉ Mông quân đội có tế tự tiếp ứng mới chính là nhân vật chính trên chiến trường!
Đối diện với huy hoàng quang hoàn và tà ác quang hoàn giao xoa tương ứng, hai vị tế tự lưu thủ có cảm giác sai lầm là dường như toàn bộ tế tự ở đông bắc thần miếu đang tập trung ở đó.
Đó quả nhiên là tà ác quang hoàn a! Ca Thản Ny cuối cùng rên rĩ phát ra một câu ấy.
Mật tập trận trong tay Lưu Chấn Hám phóng ra luồng điện quang sáng ngời, một gậy đánh ra là máu bay đầy trời.
Hắn cuối cùng không còn đập và ném thứ gậy gỗ thần kỳ kia nữa! Thôi Bội Thiến yếu ớt nói.
Nô lệ của Phỉ Lãnh Thúy đánh đầu trận, dân binh nối tiếp theo sau, phụ dong tộc sau chót. Bốn trăm chiến sĩ theo sau lão bản đánh giết mở ra một con đường máu thẳng tiến vào bọn địa tinh kỵ binh đang chậm chạp đờ đẫn vì trì độn chiến ca.
Duy Ai Lý cật lực thúc giục cự hình thụ thát theo bên cạnh lão bản, cây xa luân đại phủ không ngừng chém đứt làm hai bọn địa tinh kỵ sĩ cùng trường kích trong tay chúng. Nơi nào hắn đi qua, nơi đó để lại từng khối thịt bầy nhầy dưới móng vuốt nhọn dài 24 tấc của cự hình thụ thát.
Nhưng hắn vẫn không thể nào so được với tiết tấu giết chóc của lĩnh chủ đại nhân. Dưới những răng sói của mật tập trận, sinh mệnh giống như những vỏ sò bị đập nát. Trong khí đó, Quả Quả huy động hai cái mu rùa giống như hai cái dàn đập lúa. Rất nhiều địa tinh kỵ binh chỉ có thể nhìn thấy một cái gì đó giống như xác rùa phốc tới trong tầm mắt, để rồi đến chết cũng không biết hung thủ múa may cái mua rùa đó là ai.
Tổ hợp kiệt xuất gồm ba người đó có năng lực giết chóc vô cùng nổi bật trên chiến trường: xông lên hàng đầu là họ, đối diện với thật nhiều kỵ binh cường đạo cũng là họ, lực phá hoại giết chóc mạnh nhất cũng là họ.
Mười đại địa thát kỵ sĩ di chuyển chậm chạm nên may mắn thoát khỏi lực làm chậm của tà ác quang hoàn, ngăn lại được thế như phá trúc của Thất cách lĩnh chủ và cận vệ Duy Ai Lý.
Một tràng tuyết đông thực sự cuối cùng cũng rơi phủ xuống.
Quả Quả cười khành khạch thổi một luồng nhiệt khí rồi quẳng cái mu rùa đi, thò cái vuốt nhọn ra chờ một bông hoa tuyết rơi vào lòng bàn tay.
Những cư dân của Phỉ Lãnh Thúy hiểu rành lĩnh chủ đại nhân đều biết một sự thật là: mỗi khi lĩnh chủ đại nhân còn bộp chộp quậy quọ thì đó chính là lúc tâm tình của y còn tốt, nhưng khi y bình tĩnh phi thường, thì chính là lúc y thịnh nộ lên đến cực hạn, nó tượng trưng cho máu và sinh mệnh sắp sửa nhiễm cả mặt đất.
Lưu CHấn Hám chịu sự ảnh hưởng rất sâu của loài kền kền trong Lâm Hải Tuyết Nguyên.
Sự ung dung của Quả Quả và Lưu Chấn Hám triệt để kích nộ các Đại Địa Thát Địa tinh kỵ sĩ.
Dưới sự khu động của các kỵ sĩ, hai đại địa thát đối diện với Lưu Chấn Hám nhanh chóng dùng hết sức lực xông lên, cất những tiếng gầm không hề có thanh đái, móng vuốt vươn ra phía trước. Các kỵ sĩ ngồi trên lưng đại địa thát đều mang hai thanh trường mâu bằng đồng xanh mượn uy thế xung phong ấy đâm thẳng vào đầu hắn một cách vô cùng độc ác.
Lưu Chấn Hám lăn tròn dưới đất, lặng lẽ và nhanh như chớp lòn xuống dưới háng của đại địa thát, cự trảo bén nhọn và thanh trường mâu thâm độc đâm hụt vào đất phía sau lưng hắn bật lên từng đám cỏ tan nát. Lưu Chấn Hám vụt tay đánh ra hai bên tả hữu, thanh lang nha bổng trầm trọng đánh bang bang hai cái vào xương ống chân của hai con đại địa thát, hai tiếng "rắc rắc" vang lên, hai con đại địa thát rống lên từng hồi, một chân khịu xuống chống trên mặt đất.
Chân sau mạnh mẽ và to lớn của Đại Địa Thát dày tới một người ôm, nhưng bị mật tập trận lang nha bổng đánh trúng thì gãy rụm như cây lúa mì.
Hai tên địa tinh kỵ sĩ chợt hoa mắt, khi còn chưa nhận ra đã phát sinh chuyện gì thì vật cưỡi đã sụm mông ngồi xuống đất.
Quả Quả nhanh chóng nhanh chóng nhảy phốc lên lưng của đại địa thát, dùng chân đạp một cái lên hai tên địa tinh kỵ sĩ đang phục trên đó, khiến chúng "Phác xích" một tiếng phun ra một vòi máu đỏ bầm, khôi giáp bảo hộ sau lưng đã bị hõm sâu vào trong. Lưu Chấn Hám cũng phóng lên người con đại địa thát còn lại, một gây đánh tới, địa tinh kỵ sĩ và tọa kỵ của hắn cùng đổ gục xuống.
Các đại địa thát kỵ sĩ chung quanh vừa kinh vừa giận, múa may trường mâu phẫn nộ đâm về phía Lưu Chấn Hám và Quả Quả đang dương dương đắc ý.
Cây mật tập trận trong tay Lưu Chấn Hám đã hóa thành ám khí đập trúng bụng một con đại địa thát có cái bụng thật to, trong khi hắn bay vụt lên không chộp lấy hai thanh mâu bằng đồng xanh thuận thế giật mạnh, khiến chủ nhân của hai thanh trường mâu này bị man lực của hắn kéo dập vào nhau, hai sọ não va đập kêu lên một tiếng thật lớn.
Huyết tinh vĩnh viễn là biểu trưng đặc biệt của vị lĩnh chủ này. Các đại địa tinh kỵ sĩ đã chết rồi nhưng trong tay hắn lại giống như những con la toa thú đang được nướng trên lửa hồng. Hắn dùng hai tay xé tét hai cái đùi của chúng, mấy đầu xương trắng nhọn hoắc lộ ra trong đám máu nóng phong phì phì được dùng làm hai ngọn thương. Hai ngọn thương đó vụt đánh "xoát" cắm thẳng vào gương mặt to lớn và xấu xa của hai con đại địa thát. Do lực dùng quá mạnh, nên hai cây thương đó dường như cắm lút vào sau ót của hai con đại địa thát,, khiến chúng giật nãy bật hai chân lên không rồi ngã ầm xuống mặt đất.
Quả Quả thì lại càng trực tiếp hơn, nhấc bổng tên địa tinh kỵ sĩ trên người con đại địa thát lên, quệt đít nhảy tới các thi thể ở dưới đất dùng các cây thanh đồng trường mâu cắm ngược lên, rồi dùng thi thể của đối thủ làm thuẫn, trựa tiếp phóng vụt vào những cây mâu ấy, tạo ra tiếng "xực" ghê người.
Những tên đại địa thát kỵ còn chưa kịp phản ứng, thì thi thể của tên địa tinh kỵ sĩ đó đã bay về phía chúng. Vụt một cái, một thân thể thấp nhỏ màu vàng vàng đã bay tới, chớp mắt không còn thấy đâu nữa.
Trong lúc bọn đại địa thát kỵ sĩ còn đang xoay tìm hình bóng của Quả Quả, thì một con đại địa thát chợt kêu thảm, điên cuồng quẳng kỵ sĩ trên lưng nó xuống rồi cắn xé ý ra làm mấy mảnh.
Đại địa thát không có thanh đái, nếu như vừa rồi phát ra được âm thanh, thì có nghĩa là tiếng kêu đó xuất phát từ sự tức giận từ tận linh hồn.
Quả Quả đang treo tòng teng dưới háng của Đại địa thát, nắm giữ bộ phận chết người của nó, một tay thì che miệng cười, tay còn lại cứ vò vò bóp bóp. Con Đại địa thát phát điên tấn công luôn cả đồng bạn, hai con khác trong lúc không kịp đề phòng đã bị móc hai lổ sâu hoắm đầy máu.
Quả Quả cứ tiếp tục treo tòng teng, thỉnh thoảng dùng móng vuốt khều khều một cái, con đại địa thát lập tức như có sức mạnh của rồng, hai cánh tay đầy móng vuốt chụp chụp phát cuồng khắp nơi. Quả Quả nắm kéo về phía đông, con đại địa thát bước về phía đông, Quả Quả xoay về hướng tây, nó lập tức quay sang hướng tây. Truyện "Thú Huyết Phi Đằng " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Vị Đại địa thát kỵ sĩ mới được lên chức mang tên Quả Quả này hiện giờ có thể nói là tung hoành sa trường, không cho bọn đại địa thát kỵ sĩ còn lại kịp phản ứng gì là đã cho hai chiếc trảo bén ngót dài 24 thốn phóng tới.
Về phía Lưu Chấn Hám, lúc này hắn vừa ngoặc tay lại rút thanh loan đao ra chặt ngang một thanh trường mâu bằng đồng xanh đáng đâm tới, trường mâu và chủ nhân của nó lập tức như bị một cái búa lớn đập phải bắn văng ra khỏi lưng của đại địa thát.
Đại phủ của Duy Ai Lý ngay sau đó chém cớt tới sau ót của con đại địa thát này, kéo một búa dài từ trên xuống tạo ra vết đứt cực lớn trên người nó.
"Xoát" một cái, thanh loan đao trong tay Lưu Chấn Hám lại thoát thủ trở thành tiêu thương, một đạo tật quang lóe lên, thanh loan đao này cắm thẳng qua ngực của con đại địa thát, xuyên luôn tên địa tinh kỵ sĩ đang ngồi trên lưng nó giống như xâu thịt vậy.
"Lên!" Lưu CHấn Hám không hề do dự bảo Duy Ai Lý, khẽ khẩy đầu ngón chân, cây lang nha bổng từ dưới đất bay lên, để rồi hắn không hề dừng lại chút nào dẫn theo Duy Ai Lý xông vào các địa tinh kỵ sĩ.
Duy Ai Lý do dự nhìn Quả Quả đang treo tòng teng dưới khố của con đại địa thát, nhưng thấy bọn Hùng miêu đã kéo tới, nên vội vã quay đầu thúc giục con cự hình thụ thát dưới chân nhanh chóng bám theo Lưu Chấn Hám, mở ra một đường máu tiếp tục đánh tới.
Trận địa của bọn địa tinh kỵ binh giống như một miếng mồi ngon, trước hết thì bị bọn Mãnh mã kỵ binh đánh cho thất điên bát đảo, sau đó lại bị Lưu Chấn Hám thưởng cho hàng loạt đao, thọc sâu vào trận địa kỵ binh vốn đã bị tan thành nhiều mảnh.
Chiến thuật của các dân binh Phỉ Lãnh Thúy vô cùng đơn giản nhưng rất hữu hiệu: lĩnh chủ theo sau bọn Mãnh mã kỵ binh mở ra một hành lang máu, dân binh theo lĩnh chủ nhân lúc bọn cường đạo còn bị che phủ vòng tà ác quang hoàn trên người liền áp tới thọc sâu, đại khai sát giới.
Họ không thèm để ý đến phạm vi công kích, chỉ bám sát theo con đường tiến công của lão bản, chỉ cố định và kiên trì một mũi đó mà thôi.
Các nô lệ và phụ dong tộc chủ yếu phụ trách các công việc đơn giản phía sau, không tham gia đột kích, bỡi vì tốc độ của họ căn bản không thể nào sánh với các dân binh. Những dân binh ngày nào cũng phải chạy năm chục dặm, thể lực hơn hẳn các tạp binh nhiều.
Bị tà ác quang hoàn của "Trì độn chi ca" khiến cho đầu vựng mắt hoa, các ải cước mã kỵ sinh gặp tai ương liên tiếp, chẳng cần nói đụng phải chánh quy kỵ sĩ và các dân binh đã được tà ác lĩnh chủ dạy dỗ, chỉ cần các nô lệ của Phỉ Lãnh Thúy - vô luận là hùng địa tinh hay là thực nhân ma - vốn tên nào tên nấy mập khỏe như trâu, chỉ cần đứng trên đất cũng cao hơn các ải cước mã địa tinh kỵ sĩ cả một cái đầu, hơn nữa động tác của các kỵ binh này bị chậm hẳn lại, nên chúng chẳng có chút sức lực đánh trả nào.
Mãnh mã kỵ binh được đội trưởng Khoa Lý Nạp dẫn đầu đã tập kết lại ở giữa chiến trường, này ra một đội hình hơn bốn chục mét. Hiện giờ họ tuy không còn thanh thế cực lớn vô kiên bất tồi của việc càn quét hoang khâu lúc trước nữa, nhưng sau khi được đồng thể cuồng hóa, lực xung kích vẫn đủ dư. Năm trăm địa tinh kỵ binh giống như đàn cá nhỏ húc vào con ngựa đang giương cái bụng to kềng ra tắm nước sống vậy, bị mười hai con mãnh mã dùng ưu thế áp đảo đạp nát thân thể của những ải cước mã địa tinh kỵ binh. Xung kích trên địa hình bằng phẳng, mở ra một đường máu, thế công của nhóm mãnh mã tượng bắt đầu hơi suy yếu, tốc độ chậm lại. Nhưng uy thế và sức càn quét của họ vẫn áp đảo đối phương, đội hình chữ V đang tiến lên của bọn cường đạo bộ binh tiếp tục bị dùng làm đối tượng tấn công của họ. Truyện "Thú Huyết Phi Đằng " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com) Truyện "Thú Huyết Phi Đằng " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Chiến trận này một khi bị phân cắt, số phận của bọn cường đạo coi như đã an bày.
Một nghìn địa tinh kỵ binh cộng với hơn mười đại địa thát kỵ binh có thực lực không nhỏ, nhưng không may là ngay từ đầu chúng đã bị các chiến ca quyển trục chào mời, thứ chào mời lại là chiến ca dùng để khắc chế kỵ binh dùng tốc độ xung kích: "Trì độn chi ca". Mất đi lực xung kích, trở nên trì độn, chậm chạp rã rời thì kỵ binh còn dùng vào được việc gì nữa? Tuy tà ác quang hoàn có hiệu quả không kéo dài, nhưng đối với các dân binh Phỉ lãnh Thúy chuyên dùng cách đánh đột kích thì bấy nhiêu đó đã quá đủ rồi.
Thắng lợi rực rỡ đã ở ngay trước mắt, Khoa Lý Nạp phát xuất tiếng hô hào cho một đòn công kích tối hậu.
Mãnh mã cự tượng dù chỉ di động thôi cũng đã như một tòa núi lớn rồi, chỉ cần chúng cử động với tiết tấu nhanh hơn bình thường một chút, muốn ngăn chúng lại thật chẳng có gì khó hơn.
Bọn cường đạo bộ binh một mực giữ thế tiến, trận hình bốn người một tổ cầm giữ mộc thuẫn cực lớn được cho đi hàng đầu, kế tới là những tên cường đạo chạy lúp xúp. Mãnh mã chiến tượng xuyên thấu trận địa của bọn địa tinh kỵ binh xong là chạm trán ngay với đám cầm mộc thuẫn này. Tuy mộc trận có vẻ hơi loạn, nhưng trước khi các cự tượng xông tới, bọn địa tinh cường đạo đã kịp thời dựng lên.
Các mãnh mã kỵ binh đều cười lạnh. Khoa Lý Nạp đi hàng đầu, dùng trận hình xung phong dạng xoáy trôn ốc mà Thiên nga nữ kỵ sĩ đã dạy cho xông thẳng vào trận địa mộc thuẫn này.
Các tọa kỵ dưới khố của mãnh mã kỵ binh toàn do thú thân trong tộc tổ thành, có quan hệ huyết thống cận thân nên tâm ý tương thông, luôn giữ cự ly hợp lý đúng tiêu chuẩn quy phạm, khiến cho Thiên Nga nữ kỵ sĩ lúc này đứng trên con Thiết thập tự thú nhìn mà mát lòng mát ruột. Đội kỵ sĩ này mới tổ chức không lâu, thế mà bài biểu diễn đầu tiên đã bài bản như vậy, hỏi sao sư phụ của họ là nàng đây không hạnh phúc run người sao được?
Ca Thản Ny lúc này theo thói quen nghề nghiệp đã phán đoán ra là trận thuẫn do từng nhóm bốn người lập thành của bọn cường đạo nhất định sẽ bị đánh tan dưới lực xung kích cực lớn của các mãnh mã tượng. Nàng tin rằng ngoại trừ các cự thuẫn dùng sắt thuần để chế thành, trên thế gian này chẳng có thứ gì có thể chặn được nhóm kỵ binh này xông lên.
"Cũng có thể là Ly ngưu kỵ binh đại đội 'Chiến thần chi tiên", hoặc là hoàng kim kỵ sĩ của các thành điện kỵ sĩ mới có chút bản lĩnh thử sức với họ." Ca Thản Ny nghĩ, rồi thở dài bỏ qua sự suy đoán lung tung nữa. Đối diện với sự xung phong đầy man lực của các con cự thú này, sợ thánh điện kỵ sĩ hay ly ngưu kỵ binh cũng không phải là đối thủ!
Trong lúc Ca Thản Ny cảm thấy đại cuộc đã định thì chuyện ngoài ý muốn đã xảy ra: khi các mãnh mã chiến tượng còn khoảng 30 mét nữa là càn quét tới trận địa của bọn cường đạo, thì trong trận thuẫn chợt giương lên một loạt trường mâu siêu cấp do gỗ linh sam chế thành.
Cây mâu làm từ gỗ chưa tước vỏ này còn to hơn cả những thanh mâu trong tay mãnh mã đại lực sĩ: dài khoảng 12 mét, to khoảng hai người ôm, cần tới bảy tám tên cường đạo khỏa nhất dùng các một thuẫn to lớn đỡ mới giương lên được. Chẳng mấy chốc, trước trận địa bộ binh của bọn cường đạo đã đầy rừng thương.
Khảm Mạt Tư! Ca Thản Ny hít mạnh một hơi khí lạnh.
Bỉ Mông quân đội có tế tự tiếp ứng mới chính là nhân vật chính trên chiến trường!
Đối diện với huy hoàng quang hoàn và tà ác quang hoàn giao xoa tương ứng, hai vị tế tự lưu thủ có cảm giác sai lầm là dường như toàn bộ tế tự ở đông bắc thần miếu đang tập trung ở đó.
Đó quả nhiên là tà ác quang hoàn a! Ca Thản Ny cuối cùng rên rĩ phát ra một câu ấy.
Mật tập trận trong tay Lưu Chấn Hám phóng ra luồng điện quang sáng ngời, một gậy đánh ra là máu bay đầy trời.
Hắn cuối cùng không còn đập và ném thứ gậy gỗ thần kỳ kia nữa! Thôi Bội Thiến yếu ớt nói.
Nô lệ của Phỉ Lãnh Thúy đánh đầu trận, dân binh nối tiếp theo sau, phụ dong tộc sau chót. Bốn trăm chiến sĩ theo sau lão bản đánh giết mở ra một con đường máu thẳng tiến vào bọn địa tinh kỵ binh đang chậm chạp đờ đẫn vì trì độn chiến ca.
Duy Ai Lý cật lực thúc giục cự hình thụ thát theo bên cạnh lão bản, cây xa luân đại phủ không ngừng chém đứt làm hai bọn địa tinh kỵ sĩ cùng trường kích trong tay chúng. Nơi nào hắn đi qua, nơi đó để lại từng khối thịt bầy nhầy dưới móng vuốt nhọn dài 24 tấc của cự hình thụ thát.
Nhưng hắn vẫn không thể nào so được với tiết tấu giết chóc của lĩnh chủ đại nhân. Dưới những răng sói của mật tập trận, sinh mệnh giống như những vỏ sò bị đập nát. Trong khí đó, Quả Quả huy động hai cái mu rùa giống như hai cái dàn đập lúa. Rất nhiều địa tinh kỵ binh chỉ có thể nhìn thấy một cái gì đó giống như xác rùa phốc tới trong tầm mắt, để rồi đến chết cũng không biết hung thủ múa may cái mua rùa đó là ai.
Tổ hợp kiệt xuất gồm ba người đó có năng lực giết chóc vô cùng nổi bật trên chiến trường: xông lên hàng đầu là họ, đối diện với thật nhiều kỵ binh cường đạo cũng là họ, lực phá hoại giết chóc mạnh nhất cũng là họ.
Mười đại địa thát kỵ sĩ di chuyển chậm chạm nên may mắn thoát khỏi lực làm chậm của tà ác quang hoàn, ngăn lại được thế như phá trúc của Thất cách lĩnh chủ và cận vệ Duy Ai Lý.
Một tràng tuyết đông thực sự cuối cùng cũng rơi phủ xuống.
Quả Quả cười khành khạch thổi một luồng nhiệt khí rồi quẳng cái mu rùa đi, thò cái vuốt nhọn ra chờ một bông hoa tuyết rơi vào lòng bàn tay.
Những cư dân của Phỉ Lãnh Thúy hiểu rành lĩnh chủ đại nhân đều biết một sự thật là: mỗi khi lĩnh chủ đại nhân còn bộp chộp quậy quọ thì đó chính là lúc tâm tình của y còn tốt, nhưng khi y bình tĩnh phi thường, thì chính là lúc y thịnh nộ lên đến cực hạn, nó tượng trưng cho máu và sinh mệnh sắp sửa nhiễm cả mặt đất.
Lưu CHấn Hám chịu sự ảnh hưởng rất sâu của loài kền kền trong Lâm Hải Tuyết Nguyên.
Sự ung dung của Quả Quả và Lưu Chấn Hám triệt để kích nộ các Đại Địa Thát Địa tinh kỵ sĩ.
Dưới sự khu động của các kỵ sĩ, hai đại địa thát đối diện với Lưu Chấn Hám nhanh chóng dùng hết sức lực xông lên, cất những tiếng gầm không hề có thanh đái, móng vuốt vươn ra phía trước. Các kỵ sĩ ngồi trên lưng đại địa thát đều mang hai thanh trường mâu bằng đồng xanh mượn uy thế xung phong ấy đâm thẳng vào đầu hắn một cách vô cùng độc ác.
Lưu Chấn Hám lăn tròn dưới đất, lặng lẽ và nhanh như chớp lòn xuống dưới háng của đại địa thát, cự trảo bén nhọn và thanh trường mâu thâm độc đâm hụt vào đất phía sau lưng hắn bật lên từng đám cỏ tan nát. Lưu Chấn Hám vụt tay đánh ra hai bên tả hữu, thanh lang nha bổng trầm trọng đánh bang bang hai cái vào xương ống chân của hai con đại địa thát, hai tiếng "rắc rắc" vang lên, hai con đại địa thát rống lên từng hồi, một chân khịu xuống chống trên mặt đất.
Chân sau mạnh mẽ và to lớn của Đại Địa Thát dày tới một người ôm, nhưng bị mật tập trận lang nha bổng đánh trúng thì gãy rụm như cây lúa mì.
Hai tên địa tinh kỵ sĩ chợt hoa mắt, khi còn chưa nhận ra đã phát sinh chuyện gì thì vật cưỡi đã sụm mông ngồi xuống đất.
Quả Quả nhanh chóng nhanh chóng nhảy phốc lên lưng của đại địa thát, dùng chân đạp một cái lên hai tên địa tinh kỵ sĩ đang phục trên đó, khiến chúng "Phác xích" một tiếng phun ra một vòi máu đỏ bầm, khôi giáp bảo hộ sau lưng đã bị hõm sâu vào trong. Lưu Chấn Hám cũng phóng lên người con đại địa thát còn lại, một gây đánh tới, địa tinh kỵ sĩ và tọa kỵ của hắn cùng đổ gục xuống.
Các đại địa thát kỵ sĩ chung quanh vừa kinh vừa giận, múa may trường mâu phẫn nộ đâm về phía Lưu Chấn Hám và Quả Quả đang dương dương đắc ý.
Cây mật tập trận trong tay Lưu Chấn Hám đã hóa thành ám khí đập trúng bụng một con đại địa thát có cái bụng thật to, trong khi hắn bay vụt lên không chộp lấy hai thanh mâu bằng đồng xanh thuận thế giật mạnh, khiến chủ nhân của hai thanh trường mâu này bị man lực của hắn kéo dập vào nhau, hai sọ não va đập kêu lên một tiếng thật lớn.
Huyết tinh vĩnh viễn là biểu trưng đặc biệt của vị lĩnh chủ này. Các đại địa tinh kỵ sĩ đã chết rồi nhưng trong tay hắn lại giống như những con la toa thú đang được nướng trên lửa hồng. Hắn dùng hai tay xé tét hai cái đùi của chúng, mấy đầu xương trắng nhọn hoắc lộ ra trong đám máu nóng phong phì phì được dùng làm hai ngọn thương. Hai ngọn thương đó vụt đánh "xoát" cắm thẳng vào gương mặt to lớn và xấu xa của hai con đại địa thát. Do lực dùng quá mạnh, nên hai cây thương đó dường như cắm lút vào sau ót của hai con đại địa thát,, khiến chúng giật nãy bật hai chân lên không rồi ngã ầm xuống mặt đất.
Quả Quả thì lại càng trực tiếp hơn, nhấc bổng tên địa tinh kỵ sĩ trên người con đại địa thát lên, quệt đít nhảy tới các thi thể ở dưới đất dùng các cây thanh đồng trường mâu cắm ngược lên, rồi dùng thi thể của đối thủ làm thuẫn, trựa tiếp phóng vụt vào những cây mâu ấy, tạo ra tiếng "xực" ghê người.
Những tên đại địa thát kỵ còn chưa kịp phản ứng, thì thi thể của tên địa tinh kỵ sĩ đó đã bay về phía chúng. Vụt một cái, một thân thể thấp nhỏ màu vàng vàng đã bay tới, chớp mắt không còn thấy đâu nữa.
Trong lúc bọn đại địa thát kỵ sĩ còn đang xoay tìm hình bóng của Quả Quả, thì một con đại địa thát chợt kêu thảm, điên cuồng quẳng kỵ sĩ trên lưng nó xuống rồi cắn xé ý ra làm mấy mảnh.
Đại địa thát không có thanh đái, nếu như vừa rồi phát ra được âm thanh, thì có nghĩa là tiếng kêu đó xuất phát từ sự tức giận từ tận linh hồn.
Quả Quả đang treo tòng teng dưới háng của Đại địa thát, nắm giữ bộ phận chết người của nó, một tay thì che miệng cười, tay còn lại cứ vò vò bóp bóp. Con Đại địa thát phát điên tấn công luôn cả đồng bạn, hai con khác trong lúc không kịp đề phòng đã bị móc hai lổ sâu hoắm đầy máu.
Quả Quả cứ tiếp tục treo tòng teng, thỉnh thoảng dùng móng vuốt khều khều một cái, con đại địa thát lập tức như có sức mạnh của rồng, hai cánh tay đầy móng vuốt chụp chụp phát cuồng khắp nơi. Quả Quả nắm kéo về phía đông, con đại địa thát bước về phía đông, Quả Quả xoay về hướng tây, nó lập tức quay sang hướng tây. Truyện "Thú Huyết Phi Đằng " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Vị Đại địa thát kỵ sĩ mới được lên chức mang tên Quả Quả này hiện giờ có thể nói là tung hoành sa trường, không cho bọn đại địa thát kỵ sĩ còn lại kịp phản ứng gì là đã cho hai chiếc trảo bén ngót dài 24 thốn phóng tới.
Về phía Lưu Chấn Hám, lúc này hắn vừa ngoặc tay lại rút thanh loan đao ra chặt ngang một thanh trường mâu bằng đồng xanh đáng đâm tới, trường mâu và chủ nhân của nó lập tức như bị một cái búa lớn đập phải bắn văng ra khỏi lưng của đại địa thát.
Đại phủ của Duy Ai Lý ngay sau đó chém cớt tới sau ót của con đại địa thát này, kéo một búa dài từ trên xuống tạo ra vết đứt cực lớn trên người nó.
"Xoát" một cái, thanh loan đao trong tay Lưu Chấn Hám lại thoát thủ trở thành tiêu thương, một đạo tật quang lóe lên, thanh loan đao này cắm thẳng qua ngực của con đại địa thát, xuyên luôn tên địa tinh kỵ sĩ đang ngồi trên lưng nó giống như xâu thịt vậy.
"Lên!" Lưu CHấn Hám không hề do dự bảo Duy Ai Lý, khẽ khẩy đầu ngón chân, cây lang nha bổng từ dưới đất bay lên, để rồi hắn không hề dừng lại chút nào dẫn theo Duy Ai Lý xông vào các địa tinh kỵ sĩ.
Duy Ai Lý do dự nhìn Quả Quả đang treo tòng teng dưới khố của con đại địa thát, nhưng thấy bọn Hùng miêu đã kéo tới, nên vội vã quay đầu thúc giục con cự hình thụ thát dưới chân nhanh chóng bám theo Lưu Chấn Hám, mở ra một đường máu tiếp tục đánh tới.
Trận địa của bọn địa tinh kỵ binh giống như một miếng mồi ngon, trước hết thì bị bọn Mãnh mã kỵ binh đánh cho thất điên bát đảo, sau đó lại bị Lưu Chấn Hám thưởng cho hàng loạt đao, thọc sâu vào trận địa kỵ binh vốn đã bị tan thành nhiều mảnh.
Chiến thuật của các dân binh Phỉ Lãnh Thúy vô cùng đơn giản nhưng rất hữu hiệu: lĩnh chủ theo sau bọn Mãnh mã kỵ binh mở ra một hành lang máu, dân binh theo lĩnh chủ nhân lúc bọn cường đạo còn bị che phủ vòng tà ác quang hoàn trên người liền áp tới thọc sâu, đại khai sát giới.
Họ không thèm để ý đến phạm vi công kích, chỉ bám sát theo con đường tiến công của lão bản, chỉ cố định và kiên trì một mũi đó mà thôi.
Các nô lệ và phụ dong tộc chủ yếu phụ trách các công việc đơn giản phía sau, không tham gia đột kích, bỡi vì tốc độ của họ căn bản không thể nào sánh với các dân binh. Những dân binh ngày nào cũng phải chạy năm chục dặm, thể lực hơn hẳn các tạp binh nhiều.
Bị tà ác quang hoàn của "Trì độn chi ca" khiến cho đầu vựng mắt hoa, các ải cước mã kỵ sinh gặp tai ương liên tiếp, chẳng cần nói đụng phải chánh quy kỵ sĩ và các dân binh đã được tà ác lĩnh chủ dạy dỗ, chỉ cần các nô lệ của Phỉ Lãnh Thúy - vô luận là hùng địa tinh hay là thực nhân ma - vốn tên nào tên nấy mập khỏe như trâu, chỉ cần đứng trên đất cũng cao hơn các ải cước mã địa tinh kỵ sĩ cả một cái đầu, hơn nữa động tác của các kỵ binh này bị chậm hẳn lại, nên chúng chẳng có chút sức lực đánh trả nào.
Mãnh mã kỵ binh được đội trưởng Khoa Lý Nạp dẫn đầu đã tập kết lại ở giữa chiến trường, này ra một đội hình hơn bốn chục mét. Hiện giờ họ tuy không còn thanh thế cực lớn vô kiên bất tồi của việc càn quét hoang khâu lúc trước nữa, nhưng sau khi được đồng thể cuồng hóa, lực xung kích vẫn đủ dư. Năm trăm địa tinh kỵ binh giống như đàn cá nhỏ húc vào con ngựa đang giương cái bụng to kềng ra tắm nước sống vậy, bị mười hai con mãnh mã dùng ưu thế áp đảo đạp nát thân thể của những ải cước mã địa tinh kỵ binh. Xung kích trên địa hình bằng phẳng, mở ra một đường máu, thế công của nhóm mãnh mã tượng bắt đầu hơi suy yếu, tốc độ chậm lại. Nhưng uy thế và sức càn quét của họ vẫn áp đảo đối phương, đội hình chữ V đang tiến lên của bọn cường đạo bộ binh tiếp tục bị dùng làm đối tượng tấn công của họ. Truyện "Thú Huyết Phi Đằng " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com) Truyện "Thú Huyết Phi Đằng " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Chiến trận này một khi bị phân cắt, số phận của bọn cường đạo coi như đã an bày.
Một nghìn địa tinh kỵ binh cộng với hơn mười đại địa thát kỵ binh có thực lực không nhỏ, nhưng không may là ngay từ đầu chúng đã bị các chiến ca quyển trục chào mời, thứ chào mời lại là chiến ca dùng để khắc chế kỵ binh dùng tốc độ xung kích: "Trì độn chi ca". Mất đi lực xung kích, trở nên trì độn, chậm chạp rã rời thì kỵ binh còn dùng vào được việc gì nữa? Tuy tà ác quang hoàn có hiệu quả không kéo dài, nhưng đối với các dân binh Phỉ lãnh Thúy chuyên dùng cách đánh đột kích thì bấy nhiêu đó đã quá đủ rồi.
Thắng lợi rực rỡ đã ở ngay trước mắt, Khoa Lý Nạp phát xuất tiếng hô hào cho một đòn công kích tối hậu.
Mãnh mã cự tượng dù chỉ di động thôi cũng đã như một tòa núi lớn rồi, chỉ cần chúng cử động với tiết tấu nhanh hơn bình thường một chút, muốn ngăn chúng lại thật chẳng có gì khó hơn.
Bọn cường đạo bộ binh một mực giữ thế tiến, trận hình bốn người một tổ cầm giữ mộc thuẫn cực lớn được cho đi hàng đầu, kế tới là những tên cường đạo chạy lúp xúp. Mãnh mã chiến tượng xuyên thấu trận địa của bọn địa tinh kỵ binh xong là chạm trán ngay với đám cầm mộc thuẫn này. Tuy mộc trận có vẻ hơi loạn, nhưng trước khi các cự tượng xông tới, bọn địa tinh cường đạo đã kịp thời dựng lên.
Các mãnh mã kỵ binh đều cười lạnh. Khoa Lý Nạp đi hàng đầu, dùng trận hình xung phong dạng xoáy trôn ốc mà Thiên nga nữ kỵ sĩ đã dạy cho xông thẳng vào trận địa mộc thuẫn này.
Các tọa kỵ dưới khố của mãnh mã kỵ binh toàn do thú thân trong tộc tổ thành, có quan hệ huyết thống cận thân nên tâm ý tương thông, luôn giữ cự ly hợp lý đúng tiêu chuẩn quy phạm, khiến cho Thiên Nga nữ kỵ sĩ lúc này đứng trên con Thiết thập tự thú nhìn mà mát lòng mát ruột. Đội kỵ sĩ này mới tổ chức không lâu, thế mà bài biểu diễn đầu tiên đã bài bản như vậy, hỏi sao sư phụ của họ là nàng đây không hạnh phúc run người sao được?
Ca Thản Ny lúc này theo thói quen nghề nghiệp đã phán đoán ra là trận thuẫn do từng nhóm bốn người lập thành của bọn cường đạo nhất định sẽ bị đánh tan dưới lực xung kích cực lớn của các mãnh mã tượng. Nàng tin rằng ngoại trừ các cự thuẫn dùng sắt thuần để chế thành, trên thế gian này chẳng có thứ gì có thể chặn được nhóm kỵ binh này xông lên.
"Cũng có thể là Ly ngưu kỵ binh đại đội 'Chiến thần chi tiên", hoặc là hoàng kim kỵ sĩ của các thành điện kỵ sĩ mới có chút bản lĩnh thử sức với họ." Ca Thản Ny nghĩ, rồi thở dài bỏ qua sự suy đoán lung tung nữa. Đối diện với sự xung phong đầy man lực của các con cự thú này, sợ thánh điện kỵ sĩ hay ly ngưu kỵ binh cũng không phải là đối thủ!
Trong lúc Ca Thản Ny cảm thấy đại cuộc đã định thì chuyện ngoài ý muốn đã xảy ra: khi các mãnh mã chiến tượng còn khoảng 30 mét nữa là càn quét tới trận địa của bọn cường đạo, thì trong trận thuẫn chợt giương lên một loạt trường mâu siêu cấp do gỗ linh sam chế thành.
Cây mâu làm từ gỗ chưa tước vỏ này còn to hơn cả những thanh mâu trong tay mãnh mã đại lực sĩ: dài khoảng 12 mét, to khoảng hai người ôm, cần tới bảy tám tên cường đạo khỏa nhất dùng các một thuẫn to lớn đỡ mới giương lên được. Chẳng mấy chốc, trước trận địa bộ binh của bọn cường đạo đã đầy rừng thương.
Khảm Mạt Tư! Ca Thản Ny hít mạnh một hơi khí lạnh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.