Thu Phục Tiểu Dã Miêu Người Tình Khó Bảo

Chương 27: Anh lo lắng

Mai Doanh Doanh

27/03/2014

Anh Dong Hwa dìu tôi vào phòng y tế,nhẹ người ngồi xuống chiếc giường tôi xấu hổ vô cùng,đáng lẽ tôi phải nhìn chứ chỉ lo cắm đầu chạy nên phải gánh hậu quả vầy nè.Hixhix TT^TT

-Em còn đau không?-anh Dong Hwa hỏi han

-Dạ ổn rồi!Chỉ là còn hơi đau thôi!-tôi thỏ thẻ đáp

-Em đó chạy không lo nhìn gì hết,để anh xem nào!-anh Dong Hwa khẽ nâng chân tôi lên xem.

-Hả???Không,không sao mà!!!Em...em còn đi được!-tôi vội rút chân mình lại ngượng chết mất

-Như vầy mà em bào là ổn sao?Xem nè,sưng đỏ hết rồi!-anh Dong Hwa càu nhàu

-Em,em còn đi được!Anh xem!Em đi cho anh coi!-tôi nói để chứng thực tôi đứng lên cho anh xem nhưng chưa kịp gì hết tôi đã té nhào về phía trước cũng may là anh đỡ lấy nếu không tiêu mất rồi

-Thấy chưa vầy mà bảo là không sao?Em ngoan ngoãn ngồi xuống giùm anh đi!-anh đỡ tôi ngồi xuống

-Em không sao thật mà!Yên tâm đi!

-Thui thui cô nương làm ơn ngồi yên giùm tôi!Vậy là tốt lắm rồi!

-Xì!Anh cứ như em là trẻ lên ba ấy!-tôi \"xì\" một tiếng ra vẻ không tán thành



-Đúng vậy mà!Em chỉ mới là 1 cô bé ba tuổi thôi!Vì vậy em cần có anh bên cạnh để bảo vệ che chở cho em những lúc như thế này!-anh trìu mến nhìn tôi

-Có ai cần anh bảo vệ đâu chứ!-tôi quay ngoắc đi

Nhưng mà khi nghe anh nói câu đó tim tôi như muốn chạy ra ngoài lồng ngực vậy,tim cứ đập liên hồi như muốn nổ tung ra,anh chính là như vậy rất biết cách làm tôi hạnh phúc rất biết làm tôi vui.

-Ngồi yên để anh xem!-anh khụy một chân xuống nâng chân tôi lên xem

-Á...nhẹ nhẹ thôi...-tôi la rít lên

-Em xem đỏ hết rồi,chắc bị bông gân rồi!Chị Rae Ah lại không có ở đây nữa?-anh lo lắng

-Không sao!Em vẫn còn đi được mà!-tôi cười trấn an

-Em đó lúc nào cũng không sao không sao mà em thật sự không sao không hả?

-Thật mà!Em ổn!-tôi cười

-Ừa!Em đợi anh nha!Anh đi tìm chị Rae Ah!

-Khỏi!-tôi nói nhưng anh đã chạy đi mất rồi

-Đúng là ngốc mà!-tôi lắc đầu cười



_Cạch

Cánh cửa phòng y tế mở ra,tôi cứ tưởng là anh Dong Hwa nên cũng không đứng lên làm gì chỉ ngồi đó,hỏi

-Anh về sớm vậy?Có chị Rae Ah không?

-.............

-Sao anh không nói?Có phải không có chị Rae Ah không?Không sao!Em ổn mà anh đừng lo!

-............

-Này!Anh đang định thử thách tính kiên nhẫn em à!Sao không trả lời em?-tôi bắt đầu nóng,anh đang định làm gì đây?Sao không đáp lại chứ?

-............

-Dong Hwa!Em bực rồi nha!Em không thích như vậy đâu!Sao không trả lời em?

-..................

Đúng là tức mà!Tôi bực bội đứng dậy cà nhắc đi ra nhưng khi nhìn người con trai trước mặt tôi khựng lại,ánh mắt anh lạnh lùng nhìn tôi y như muốn nuốt chửng tôi vậy,bộ tôi làm sai sao???Đâu có tôi nhớ mình đâu có chọc anh.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thu Phục Tiểu Dã Miêu Người Tình Khó Bảo

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook