Thu Phục Tiểu Dã Miêu Người Tình Khó Bảo
Chương 26: Té
Mai Doanh Doanh
27/03/2014
-Được!Bây giờ chúng ta bắt đầu kiểm tra chạy trước!Hai em đầu lên trước!-thầy Yul Nam chỉ hai đứa đứng đầu hàng
Cả hai vào vị trí nghe thấy tiếng còi thì chạy!Chậc!Giờ tôi mới biết trong lớp mình lại có những "thiên tài" chạy điền kinh ấy!Ai cũng chạy nhanh hết chắc tôi rớt quá!
-Je Jae tới cậu kìa!-Soo Jin ngồi bên cạnh khìu tôi
-Hả?Tới mình rồi sao?-tôi ngơ ngác hỏi
-Ừ lên đi!Ae Hye lên rồi đó!-Ji Ki nhắc
-Ờ mình lên liền!-tôi đáp rồi chạy nhanh vào vị trí của mình tôi nhìn về phía trước thì thấy anh Dong Hwa đang đứng đó nhìn,chậc tôi thì ghét chạy mà giờ anh ấy lại ở đây nếu chạy thua thì xấu hổ chết mất!Hixhix TT^TT
. . .Huýt. . .
Tiếng còi vang lên đều đều,vì đang lơ mơ mình anh Dong Hwa nên tôi hơi giật mình sau mấy giây bình tĩnh tôi mới xuất phát chạy,trời ạ sao sân này rộng kình thế!Y như quãng đường dài vô tận ấ, mà nhỏ Ae Hye này chạy gì nhanh thế tôi không sao đuổi kịp chắc chết mất!
-Ááaaa....
_Rầm
Khỏi nói cũng biết tiếng la cùng tiếng rầm đó là do tôi gây ra,chỉ vì lo chạy thằng tới không nhìn xung quang tôi vấp chân té,cái chân tội nghiệp của tôi đau quá đi,đáng lẽ phải nhìn đường chứ hixhix
-Je Jae!Je Jae!Cậu không sao chứ?
-Soo Jin và Ji Ki lo lắng chạy lại hỏi
-Chân mình!!Đau quá!!
-tôi mếu máo nói
-Chắc bị bông gân rồi!Để xem nào!
-thầy Yul Nam nâng chân tôi lên và
-Ááaaa....đau quá thầy ơi!!!Huhu!!!
-tôi nói mà muốn khóc đau chết luôn
-Je Jae!!!Em không sao chứ?
-anh Dong Hwa từ đâu xuất hiện lo lắng hỏi
-Em,em không sao cả!
-tôi cười trấn an anh
-Để anh đưa em vào phòng y tế!
-Khỏi!Khỏi đâu!Em ổn mà!
-tôi lắc tay lia lịa
-Ngoan!Không anh nghỉ thương đó!
-anh Dong Hwa nghiêm mặt nói
Thấy tôi không nói gì anh nhẹ người đỡ tôi dậy,nhẹ nhàng dìu tôi trong khi bào cặp mắt đang ngơ ngác nhìn chúng tôi,ghen tị ngưỡng mộ có,bất ngờ khó hiểu cũng có nhưng sẽ chẳng bằng cặp mắt đen từ phía xa nhìn chúng tôi trong đó chỉ toàn \"lửa\" của lòng ghen tị.
Cả hai vào vị trí nghe thấy tiếng còi thì chạy!Chậc!Giờ tôi mới biết trong lớp mình lại có những "thiên tài" chạy điền kinh ấy!Ai cũng chạy nhanh hết chắc tôi rớt quá!
-Je Jae tới cậu kìa!-Soo Jin ngồi bên cạnh khìu tôi
-Hả?Tới mình rồi sao?-tôi ngơ ngác hỏi
-Ừ lên đi!Ae Hye lên rồi đó!-Ji Ki nhắc
-Ờ mình lên liền!-tôi đáp rồi chạy nhanh vào vị trí của mình tôi nhìn về phía trước thì thấy anh Dong Hwa đang đứng đó nhìn,chậc tôi thì ghét chạy mà giờ anh ấy lại ở đây nếu chạy thua thì xấu hổ chết mất!Hixhix TT^TT
. . .Huýt. . .
Tiếng còi vang lên đều đều,vì đang lơ mơ mình anh Dong Hwa nên tôi hơi giật mình sau mấy giây bình tĩnh tôi mới xuất phát chạy,trời ạ sao sân này rộng kình thế!Y như quãng đường dài vô tận ấ, mà nhỏ Ae Hye này chạy gì nhanh thế tôi không sao đuổi kịp chắc chết mất!
-Ááaaa....
_Rầm
Khỏi nói cũng biết tiếng la cùng tiếng rầm đó là do tôi gây ra,chỉ vì lo chạy thằng tới không nhìn xung quang tôi vấp chân té,cái chân tội nghiệp của tôi đau quá đi,đáng lẽ phải nhìn đường chứ hixhix
-Je Jae!Je Jae!Cậu không sao chứ?
-Soo Jin và Ji Ki lo lắng chạy lại hỏi
-Chân mình!!Đau quá!!
-tôi mếu máo nói
-Chắc bị bông gân rồi!Để xem nào!
-thầy Yul Nam nâng chân tôi lên và
-Ááaaa....đau quá thầy ơi!!!Huhu!!!
-tôi nói mà muốn khóc đau chết luôn
-Je Jae!!!Em không sao chứ?
-anh Dong Hwa từ đâu xuất hiện lo lắng hỏi
-Em,em không sao cả!
-tôi cười trấn an anh
-Để anh đưa em vào phòng y tế!
-Khỏi!Khỏi đâu!Em ổn mà!
-tôi lắc tay lia lịa
-Ngoan!Không anh nghỉ thương đó!
-anh Dong Hwa nghiêm mặt nói
Thấy tôi không nói gì anh nhẹ người đỡ tôi dậy,nhẹ nhàng dìu tôi trong khi bào cặp mắt đang ngơ ngác nhìn chúng tôi,ghen tị ngưỡng mộ có,bất ngờ khó hiểu cũng có nhưng sẽ chẳng bằng cặp mắt đen từ phía xa nhìn chúng tôi trong đó chỉ toàn \"lửa\" của lòng ghen tị.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.