Chương 174: Ẩn tu ở phường thị
Tử Trúc Đại Sĩ
23/03/2013
Long Tiêu Diêu bay ra vạn dặm, gắng gượng tới giao giới giữa Đan Hà Môn cùng Thanh Dương Môn thì chân khí cũng đã tiêu hao hầu như không còn. Hắn lập tức tìm kiếm một chỗ chân núi bí mật, liền bố trí Pháp trận bắt đầu phục đan tu luyện khôi phục.
Long Tiêu Diêu lại lần nữa nhờ phán đoán chính xác mà tránh thoát một kiếp, trưởng lão Nguyên Anh của Đan Hà Môn ngã xuống, lập tức kinh động giới cao tầng Đan Hà Môn. Tu sĩ Nguyên Anh Kỳ ngã xuống, Đan Hà Môn trước hết nghĩ rằng là có tu sĩ Phi Thăng Kỳ của Vu tộc đánh lén. Bọn họ lập tức xuất động ba tu sĩ Phi Thăng Kỳ suất lĩnh hơn mười trưởng lão Nguyên Anh đi tra xét.
Tuy nhiên, bọn họ chạy tới địa điểm xảy ra chuyện thì cũng không có phát hiện được gì, Long Tiêu Diêu cùng tu sĩ kia vốn chỉ giao chiến ở trong lòng đất, trên mặt đất tự nhiên nhìn không ra dấu hiệu gì của giao chiến. Sau đó, những tu sĩ bắt đầu tiến hành điều tra ở chung quanh mấy ngàn dặm. Mà lúc này Long Tiêu Diêu đã chạy ra ngoài vạn dặm, bọn họ tự nhiên cũng không thu hoạch được gì.
Bỏ qua chuyện Đan Hà Môn ở trong phạm vi thế lực của mình tiến hành rải thảm điều tra không đề cập tới, sau khi Long Tiêu Diêu khôi phục chân khí lập tức bay ra ngoài Thập Vạn Đại Sơn. Hiện giờ hắn không dám hấp thu thú hồn của Hầu Vương thì có ở lại Thập Vạn Đại Sơn cũng chỉ có thể nhổ trồng một ít dược thảo. Nhưng trước mắt nếu đã giết chết trưởng lão của Đan Hà Môn, phỏng chừng Thanh Dương Môn cùng sẽ bị kinh động, hắn quyết định trước rời khỏi nơi này để tránh đầu sóng ngọn gió.
Thanh Dương Môn bị hành động của Đan Hà Môn kinh động, nhưng cũng chỉ phái người tuần tra chỗ giao giới với Đan Hà Môn, vẫn chưa tìm kiếm trong khu vực của mình. Mà Long Tiêu Diêu lúc này đã bay đến trung tâm phạm vi thế lực Thanh Dương Môn, một đường thuận lợi bay ra khỏi Thập Vạn Đại Sơn.
Long Tiêu Diêu CŨNG không có rời xa phạm vi Thập Vạn Đại Sơn. Nơi này vừa mới tiến hành trận đại chiến giữa Chính đạo và Vu đạo, tuy rằng chính đạo cuối cùng giành được toàn thắng nhưng thương vong cũng không nhỏ, Mà Thập Vạn Đại Sơn bởi vì có được yêu thú, dược thảo cùng tài liệu luyện khí và các loại tài nguyên tu tiên phong phú, nên ở vùng này tán tu tương đối nhiều hơn gấp mấy lần so với các khu vực khác.
Tuy rằng trận chiến trước đó tán tu chết trận không ít, lại bị Đan Hà Môn cùng Hoàng Kim Thư Viện tuyển nhận một phần. Nhưng sau khi chiến sự bình định, lại có rất nhiều tán tu nghe tiếng chen chúc tới. Kết quả. Đan Hà Môn và Hoàng Kim Thư Viện cũng tăng lên yêu cầu tuyển nhận đệ tử, vì thế rất nhiều tán tu tập trung lưu lại ở phụ cận Thập Vạn Đại Sơn chờ tuyển chọn, thành ra xem như ở chỗ này có thể che dấu hành tung tốt nhất.
Long Tiêu Diêu bay thẳng đến phường thị lớn nhất ở phụ cận Thập Vạn Đại Sơn, vốn trước đây nơi này là sản nghiệp của Đan Hà Môn, hiện tại đã bị tu tiên đại phái Ngọc Thanh Phái mới đến chiếm làm của mình. Hắn đi vào phường thị như trước, trước tiên ở chỗ quầy hàng vớ được món bẫm, chiếm được hai khối tài liệu thuộc tính thạch cao cấp.
Đương nhiên Long Tiêu Diêu cũng từ trong miệng lái buôn hỏi thăm về tình hình Thập Vạn Đại Sơn, cùng với tình trạng của tán tu ở Thập Vạn Đại Sơn. Nếu đã định tìm kiếm nơi tu luyện, tự nhiên hắn phải dò xét rõ ràng các tán tu khác tu luyện như thế nào.
Kỳ thật nói ra cũng không có gì đặc biệt, cuộc sống của tán tu ở Thập Vạn Đại Sơn cùng tán tu ở các địa phương khác cũng cơ bản giống nhau: lén lút tiến vào Thập Vạn Đại Sơn, sưu tầm một ít tu tiên vật phẩm đến phường thị đổi lấy linh thạch cùng với vật phẩm tu tiên cần thiết cho mình. Tán tu có linh thạch dồi dào có thể thuê khách phòng tu tiên bên ngoài phường thị để tu luyện, do phường thị bảo hộ; mà tán tu thiếu thốn linh thạch cũng chỉ có thể ở dã ngoại tự mình tìm kiếm nơi hẻo lánh để tu luyện, tính an toàn có thể nói không bảo đảm lắm.
Hiện giờ Thập Vạn Đại Sơn đã không có cung cấp khu tập trung cho tán tu, các tán tu chỉ có thể mạo hiểm đi vào địa bàn bị các đại môn phái chiếm cứ. Tuy rằng phần lớn tán tu bởi vì phạm vi Thập Vạn Đại Sơn quá rộng lớn mà chưa bị phát hiện, nhưng yêu thú cũng mang đến uy hiếp cho bọn họ không nhỏ,
Huống chi những tán tu này chỉ cần bị những đệ tử đại phái tuần tra phát hiện, thì sẽ bị mất toàn bộ vật phẩm, có khi ngay cả pháp khí của mình cũng bị thu lấy, làm cho bọn họ ngay cả thủ đoạn phòng ngự cơ bản đều mất đi, thậm chí có tán tu bị giết chết ngay đương trường, sống còn cũng không thể bảo đảm.
Đương nhiên Long Tiêu Diêu cũng hiểu biết tán tu không yên ổn. Hắn vốn chính là một tán tu, duy nhất mạnh hơn so với các tán tu khác là không cần lo lắng làm thế nào thu được công pháp; cộng thêm thực lực cùng thần thông của bản thân hắn cao hơn xa tu sĩ đồng cấp, lại cơ bản có thể tự cung tự cấp, cho nên mới có vẻ thoải mái hơn so với các tán tu khác.
Nhưng Long Tiêu Diêu cũng giống nhau gặp phải vấn đề tài nguyên tu tiên bị đại phái tu tiên chiếm giữ, làm cho việc hắn bắt giết yêu thú càng thêm khó khăn. Nhất là hắn cần phải hấp thu thú hồn, vấn đề này trở nên càng thêm cấp bách. Tuy nhiên, hắn không có năng lực thay đổi hiện trạng, duy nhất có thể làm chỉ là ở trong phạm vi mỗi thế lực đại phái tìm kiếm cơ hội lén lút đi săn yêu thú.
Tuy nhiên, hiện tại Long Tiêu Diêu tạm thời không cần bắt giết yêu thú, linh thạch, dược thảo lại không thiếu, tự nhiên có thể tạm thời trà trộn vào trong tán tu tìm kiếm một chỗ có thể ẩn tu. Phường thị mở khách phòng tuy rằng linh khí bình thường, nhưng tính an toàn lại được bảo đảm. Hắn vốn chỉ dùng phục đan tu luyện là việc chính, cho nên cũng không cần quan tâm nhiều tới chuyện thiếu sót linh khí đó.
Mỗi khách phòng của phường thị chỉ không tới mười thước vuông, có Pháp trận phòng ngự đơn giản, đương nhiên linh thạch sử dụng là do khách trọ tự mình cung cấp. Tiền thuê khách phòng mỗi tháng chỉ cần năm khối linh thạch cấp thấp. Long Tiêu Diêu thuê hai gian khách phòng kế nhau, sau khi khởi động Pháp trận của khách phòng, lại bố trí thêm Đại Ảo Trận. Trở Linh Trận cùng Phòng Ngự Trận, rồi ở ngay trong khách phòng bắt đầu kiếp sống tu luyện.
Mỗi cách chín ngày Long Tiêu Diêu vẫn giữ như trước ngưng lại phục đan tu luyện một ngày. Trong ngày đó hoặc là luyện đan, chế phù, hoặc là đi dạo đến phường thị, cuộc sống trôi qua hàng ngày cũng coi như thích ý.
Đảo mắt thời gian trôi qua hơn một năm, một ngày này Long Tiêu Diêu lại đi vào phường thị. Hôm nay vốn là ngày hắn đình chỉ phục đan, lại đúng lúc phường thị một năm một lần mở Đại hội bán đấu giá, đương nhiên hắn dự tính đi xem náo nhiệt.
Kỳ thật, Long Tiêu Diêu chỉ định tùy tiện đi xem để khuây khỏa, trường bán đấu giá này là Hội đấu giá cỡ lớn của phường thị một năm mở một lần, chẳng những quy mô thật lớn, thời gian cũng liên tục tiến hành ba ngày, hắn đi vào Hội đấu giá đã là ngày cuối cùng.
Hội đấu giá cử hành bán đấu giá ở đại sảnh chuyên môn, trong đại sảnh tụ tập hơn một ngàn tu sĩ tham gia, hơn nữa đều là tu vi Trúc Cơ Kỳ trở lên, trong đó còn có hơn mười người tu sĩ Nguyên Anh Kỳ ở trong phòng khách quý, có thể thấy được ảnh hưởng của Hội đấu giá đến mức nào.
Bởi vì hắn đi vào đúng ngày cuối cùng, vật phẩm bán đấu giá đều là phẩm chất không thấp, pháp khí toàn bộ là cấp Pháp bảo trở lên, tài liệu cũng đều đạt tới đỉnh cấp, mà lại có dược thảo quý hiếm ngàn năm trở lên. Tuy nhiên, một ngày cuối cùng này bộ phận vật phẩm bán đấu giá có phụ thêm điều kiện, chính là cần dùng vật phẩm nào đó cộng thêm linh thạch mới có thể tham gia đấu giá.
Ở thời điểm Hội đấu giá tiếp cận giai đoạn chót, nữ tu chủ trì bán đấu giá mở ra một cái hộp ngọc, trong đó chứa một trái cây màu xanh bằng cỡ quả Sơn Trà, giới thiệu:
- Đây là Băng Tinh Quả, linh quả thuộc tính băng, có thể phụ trợ tu sĩ tu luyện công pháp thuộc tính thủy đột phá bình cảnh Kim Đan Kỳ; nếu tu luyện công pháp thuộc tính băng, cho dù là Nguyên Anh Kỳ đột phá bình cảnh cũng sẽ có điều trợ giúp. Người bán đấu giá yêu cầu phụ thêm đấu giá một viên Ngưng Đan thượng phẩm.
Nguyên vốn Long Tiêu Diêu chỉ định đi xem náo nhiệt, nhưng khi nhìn thấy Băng Tinh Quả không khỏi tim đập thình thịch, thứ này rất có ích đối với Bạch Như Ngọc tu luyện, bất kể như thế nào hắn cũng phải trả giá giành cho bằng được.
-o0o-
Long Tiêu Diêu lại lần nữa nhờ phán đoán chính xác mà tránh thoát một kiếp, trưởng lão Nguyên Anh của Đan Hà Môn ngã xuống, lập tức kinh động giới cao tầng Đan Hà Môn. Tu sĩ Nguyên Anh Kỳ ngã xuống, Đan Hà Môn trước hết nghĩ rằng là có tu sĩ Phi Thăng Kỳ của Vu tộc đánh lén. Bọn họ lập tức xuất động ba tu sĩ Phi Thăng Kỳ suất lĩnh hơn mười trưởng lão Nguyên Anh đi tra xét.
Tuy nhiên, bọn họ chạy tới địa điểm xảy ra chuyện thì cũng không có phát hiện được gì, Long Tiêu Diêu cùng tu sĩ kia vốn chỉ giao chiến ở trong lòng đất, trên mặt đất tự nhiên nhìn không ra dấu hiệu gì của giao chiến. Sau đó, những tu sĩ bắt đầu tiến hành điều tra ở chung quanh mấy ngàn dặm. Mà lúc này Long Tiêu Diêu đã chạy ra ngoài vạn dặm, bọn họ tự nhiên cũng không thu hoạch được gì.
Bỏ qua chuyện Đan Hà Môn ở trong phạm vi thế lực của mình tiến hành rải thảm điều tra không đề cập tới, sau khi Long Tiêu Diêu khôi phục chân khí lập tức bay ra ngoài Thập Vạn Đại Sơn. Hiện giờ hắn không dám hấp thu thú hồn của Hầu Vương thì có ở lại Thập Vạn Đại Sơn cũng chỉ có thể nhổ trồng một ít dược thảo. Nhưng trước mắt nếu đã giết chết trưởng lão của Đan Hà Môn, phỏng chừng Thanh Dương Môn cùng sẽ bị kinh động, hắn quyết định trước rời khỏi nơi này để tránh đầu sóng ngọn gió.
Thanh Dương Môn bị hành động của Đan Hà Môn kinh động, nhưng cũng chỉ phái người tuần tra chỗ giao giới với Đan Hà Môn, vẫn chưa tìm kiếm trong khu vực của mình. Mà Long Tiêu Diêu lúc này đã bay đến trung tâm phạm vi thế lực Thanh Dương Môn, một đường thuận lợi bay ra khỏi Thập Vạn Đại Sơn.
Long Tiêu Diêu CŨNG không có rời xa phạm vi Thập Vạn Đại Sơn. Nơi này vừa mới tiến hành trận đại chiến giữa Chính đạo và Vu đạo, tuy rằng chính đạo cuối cùng giành được toàn thắng nhưng thương vong cũng không nhỏ, Mà Thập Vạn Đại Sơn bởi vì có được yêu thú, dược thảo cùng tài liệu luyện khí và các loại tài nguyên tu tiên phong phú, nên ở vùng này tán tu tương đối nhiều hơn gấp mấy lần so với các khu vực khác.
Tuy rằng trận chiến trước đó tán tu chết trận không ít, lại bị Đan Hà Môn cùng Hoàng Kim Thư Viện tuyển nhận một phần. Nhưng sau khi chiến sự bình định, lại có rất nhiều tán tu nghe tiếng chen chúc tới. Kết quả. Đan Hà Môn và Hoàng Kim Thư Viện cũng tăng lên yêu cầu tuyển nhận đệ tử, vì thế rất nhiều tán tu tập trung lưu lại ở phụ cận Thập Vạn Đại Sơn chờ tuyển chọn, thành ra xem như ở chỗ này có thể che dấu hành tung tốt nhất.
Long Tiêu Diêu bay thẳng đến phường thị lớn nhất ở phụ cận Thập Vạn Đại Sơn, vốn trước đây nơi này là sản nghiệp của Đan Hà Môn, hiện tại đã bị tu tiên đại phái Ngọc Thanh Phái mới đến chiếm làm của mình. Hắn đi vào phường thị như trước, trước tiên ở chỗ quầy hàng vớ được món bẫm, chiếm được hai khối tài liệu thuộc tính thạch cao cấp.
Đương nhiên Long Tiêu Diêu cũng từ trong miệng lái buôn hỏi thăm về tình hình Thập Vạn Đại Sơn, cùng với tình trạng của tán tu ở Thập Vạn Đại Sơn. Nếu đã định tìm kiếm nơi tu luyện, tự nhiên hắn phải dò xét rõ ràng các tán tu khác tu luyện như thế nào.
Kỳ thật nói ra cũng không có gì đặc biệt, cuộc sống của tán tu ở Thập Vạn Đại Sơn cùng tán tu ở các địa phương khác cũng cơ bản giống nhau: lén lút tiến vào Thập Vạn Đại Sơn, sưu tầm một ít tu tiên vật phẩm đến phường thị đổi lấy linh thạch cùng với vật phẩm tu tiên cần thiết cho mình. Tán tu có linh thạch dồi dào có thể thuê khách phòng tu tiên bên ngoài phường thị để tu luyện, do phường thị bảo hộ; mà tán tu thiếu thốn linh thạch cũng chỉ có thể ở dã ngoại tự mình tìm kiếm nơi hẻo lánh để tu luyện, tính an toàn có thể nói không bảo đảm lắm.
Hiện giờ Thập Vạn Đại Sơn đã không có cung cấp khu tập trung cho tán tu, các tán tu chỉ có thể mạo hiểm đi vào địa bàn bị các đại môn phái chiếm cứ. Tuy rằng phần lớn tán tu bởi vì phạm vi Thập Vạn Đại Sơn quá rộng lớn mà chưa bị phát hiện, nhưng yêu thú cũng mang đến uy hiếp cho bọn họ không nhỏ,
Huống chi những tán tu này chỉ cần bị những đệ tử đại phái tuần tra phát hiện, thì sẽ bị mất toàn bộ vật phẩm, có khi ngay cả pháp khí của mình cũng bị thu lấy, làm cho bọn họ ngay cả thủ đoạn phòng ngự cơ bản đều mất đi, thậm chí có tán tu bị giết chết ngay đương trường, sống còn cũng không thể bảo đảm.
Đương nhiên Long Tiêu Diêu cũng hiểu biết tán tu không yên ổn. Hắn vốn chính là một tán tu, duy nhất mạnh hơn so với các tán tu khác là không cần lo lắng làm thế nào thu được công pháp; cộng thêm thực lực cùng thần thông của bản thân hắn cao hơn xa tu sĩ đồng cấp, lại cơ bản có thể tự cung tự cấp, cho nên mới có vẻ thoải mái hơn so với các tán tu khác.
Nhưng Long Tiêu Diêu cũng giống nhau gặp phải vấn đề tài nguyên tu tiên bị đại phái tu tiên chiếm giữ, làm cho việc hắn bắt giết yêu thú càng thêm khó khăn. Nhất là hắn cần phải hấp thu thú hồn, vấn đề này trở nên càng thêm cấp bách. Tuy nhiên, hắn không có năng lực thay đổi hiện trạng, duy nhất có thể làm chỉ là ở trong phạm vi mỗi thế lực đại phái tìm kiếm cơ hội lén lút đi săn yêu thú.
Tuy nhiên, hiện tại Long Tiêu Diêu tạm thời không cần bắt giết yêu thú, linh thạch, dược thảo lại không thiếu, tự nhiên có thể tạm thời trà trộn vào trong tán tu tìm kiếm một chỗ có thể ẩn tu. Phường thị mở khách phòng tuy rằng linh khí bình thường, nhưng tính an toàn lại được bảo đảm. Hắn vốn chỉ dùng phục đan tu luyện là việc chính, cho nên cũng không cần quan tâm nhiều tới chuyện thiếu sót linh khí đó.
Mỗi khách phòng của phường thị chỉ không tới mười thước vuông, có Pháp trận phòng ngự đơn giản, đương nhiên linh thạch sử dụng là do khách trọ tự mình cung cấp. Tiền thuê khách phòng mỗi tháng chỉ cần năm khối linh thạch cấp thấp. Long Tiêu Diêu thuê hai gian khách phòng kế nhau, sau khi khởi động Pháp trận của khách phòng, lại bố trí thêm Đại Ảo Trận. Trở Linh Trận cùng Phòng Ngự Trận, rồi ở ngay trong khách phòng bắt đầu kiếp sống tu luyện.
Mỗi cách chín ngày Long Tiêu Diêu vẫn giữ như trước ngưng lại phục đan tu luyện một ngày. Trong ngày đó hoặc là luyện đan, chế phù, hoặc là đi dạo đến phường thị, cuộc sống trôi qua hàng ngày cũng coi như thích ý.
Đảo mắt thời gian trôi qua hơn một năm, một ngày này Long Tiêu Diêu lại đi vào phường thị. Hôm nay vốn là ngày hắn đình chỉ phục đan, lại đúng lúc phường thị một năm một lần mở Đại hội bán đấu giá, đương nhiên hắn dự tính đi xem náo nhiệt.
Kỳ thật, Long Tiêu Diêu chỉ định tùy tiện đi xem để khuây khỏa, trường bán đấu giá này là Hội đấu giá cỡ lớn của phường thị một năm mở một lần, chẳng những quy mô thật lớn, thời gian cũng liên tục tiến hành ba ngày, hắn đi vào Hội đấu giá đã là ngày cuối cùng.
Hội đấu giá cử hành bán đấu giá ở đại sảnh chuyên môn, trong đại sảnh tụ tập hơn một ngàn tu sĩ tham gia, hơn nữa đều là tu vi Trúc Cơ Kỳ trở lên, trong đó còn có hơn mười người tu sĩ Nguyên Anh Kỳ ở trong phòng khách quý, có thể thấy được ảnh hưởng của Hội đấu giá đến mức nào.
Bởi vì hắn đi vào đúng ngày cuối cùng, vật phẩm bán đấu giá đều là phẩm chất không thấp, pháp khí toàn bộ là cấp Pháp bảo trở lên, tài liệu cũng đều đạt tới đỉnh cấp, mà lại có dược thảo quý hiếm ngàn năm trở lên. Tuy nhiên, một ngày cuối cùng này bộ phận vật phẩm bán đấu giá có phụ thêm điều kiện, chính là cần dùng vật phẩm nào đó cộng thêm linh thạch mới có thể tham gia đấu giá.
Ở thời điểm Hội đấu giá tiếp cận giai đoạn chót, nữ tu chủ trì bán đấu giá mở ra một cái hộp ngọc, trong đó chứa một trái cây màu xanh bằng cỡ quả Sơn Trà, giới thiệu:
- Đây là Băng Tinh Quả, linh quả thuộc tính băng, có thể phụ trợ tu sĩ tu luyện công pháp thuộc tính thủy đột phá bình cảnh Kim Đan Kỳ; nếu tu luyện công pháp thuộc tính băng, cho dù là Nguyên Anh Kỳ đột phá bình cảnh cũng sẽ có điều trợ giúp. Người bán đấu giá yêu cầu phụ thêm đấu giá một viên Ngưng Đan thượng phẩm.
Nguyên vốn Long Tiêu Diêu chỉ định đi xem náo nhiệt, nhưng khi nhìn thấy Băng Tinh Quả không khỏi tim đập thình thịch, thứ này rất có ích đối với Bạch Như Ngọc tu luyện, bất kể như thế nào hắn cũng phải trả giá giành cho bằng được.
-o0o-
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.