Thuẫn Kích

Quyển 1 - Chương 201: Chiếc nhẫn vinh quang tam tinh

Cửu Hanh

28/03/2013

Giá trị của Ác Nhân Cáp chính là vinh quang huân chương bảo vệ, mà sau khi trưởng lão Lâm Phỉ đưa ra dịch thể làm tăng cường sức mạnh cao cấp nồng độ 90%, hầu như không có ai dám lên tiếng chất vấn, bởi vì trong lòng bọn họ, giá trị của bình dịch làm tăng cường sức mạnh cao cấp nồng độ 90% này còn cao hơn huân chương bảo vệ.

Có lẽ bọn họ không rõ ràng lắm sức chiến đấu của Tang Thiên, nhưng đối với trò xúc xắc Maha này, mọi người tựa hồ đều là những tay lão luyện, cách chơi của trò chơi này hoàn toàn quyết định bởi sự khống chế sức mạnh và tinh thần của từng người, nói cách khác cho dù là sức chiến đấu của một người chỉ ở cấp bốn, chỉ cần khống chế tốt sức mạnh và tinh thần, cho dù chiến thần có tới cũng không làm nên chuyện gì.

Mọi người ở đây thời gian chơi xúc xắc ít nhất cũng ba bốn mươi năm, mà nhìn cái tên Tang Thiên này nhiều nhất cũng chỉ hơn hai mươi tuổi, cho dù là chơi xúc xắc từ trong bụng mẹ thì có thể cao siêu tới đâu chứ? Thiên tài? Thiên tài thì đã sao? Trò xúc xắc này chỉ có không ngừng chơi, không ngừng nghiên cứu, thời gian trôi qua, dần dần tích lũy kinh nghiệm, thì mới có thể biết được môn đạo trong đó.

Nghĩ đến đó, mọi người không khỏi ngo ngoe định hành động

Chợt có một lão già nhìn có vẻ hơn sáu mươi tuổi đứng ra, “Không biết hai nghìn vạn này của ta có đủ để đánh cuộc không?”

“Ta cho ngươi bốn nghìn vạn, ngươi tìm giúp ta một huân chương bảo vệ, thế nào?” Tang Thiên khẽ híp mắt .

“Ngươi!” Lão già bỗng nghẹn lời, nhưng vẫn bước lên trước, ngồi trên ghế, “Thêm Phương pháp tu luyện “Kim võng phục ma chưởng” của ta thì sao? “Kim võng phục ma chưởng” này được coi là một cấp bí kỹ đặc biệt. Lần này chắc là đủ rồi chứ?”

Trong liên bang, ngay cả bí kỹ cấp thấp nhất này đối với người bình thường mà nói rất khó có được. Cấp bí kỹ đặc biệt còn được coi là châu báu trong một số câu lạc bộ, Cấp bí kỹ vô cùng thư thớt, về phần cấp bí kỹ trong truyền thuyết, đã ít lại còn ít hơn.

Thấy tang thiên chau mày, lão già kia lại nói: “Trong chín câu lạc bộ lớn của Liên bang ngày nay, Cấp bí kỹ cũng chỉ có rất ít mà thôi, cũng là vô giá, so với giá trị của Ác Nhân Cáp thì chỉ hơn chứ không kém.”

Tang Thiên xoay người, liếc Ác Nhân Cáp một cái,”Sao? Ngươi có muốn không?”

Ác Nhân Cáp lúc này hoàn toàn đang ở trong trạng thái mơ hồ, hắn cho rằng sự xuất hiện của Tang Thiên sẽ cứu mình, nhưng hắn tuyệt đối không ngờ mình lộng hành trong liên bang mấy chục năm, hôm nay lại bị người khác đem ra đánh cuộc? Lúc này Ác Nhân Cáp quả thực không thể chấp nhận được loại sỉ nhục từ đầu đến chân này. Nhưng có thể làm gì được đây? Hôm nay chỉ hy vọng tên ác ma này tới cứu mình, nếu bị đem làm vật đánh cuộc thì đành phải chịu vậy.

Không biết là tuyệt vọng cực độ hay là mưu sinh trong lòng đã dập tắt, đột nhiên Ác Nhân Cáp đã nhìn ra, cũng đã thông suốt rồi, chà đạp đi, lăn qua lăn lại đi, cứ tuỳ tiện đi.

Nghe thấy Tang Thiên hỏi, Ác Nhân Cáp đờ đẫn gật đầu.

Lão già kia cười cười, lại nói với mọi người xung quanh, “Các vị, biện pháp này mặc dù có chút hoang đường, nhưng tình hình hôm nay chắc trong lòng mọi người đều biết rõ, nếu tiếp tục tranh đoạt, chút nữa khi người của Thánh đường tới, chúng ta sẽ không có bất cứ hy vọng nào nữa, thừa dịp lúc này, mọi người sao không dùng cách này để giải quyết, như vậy vừa không cần làm to chuyện, cũng không làm mất đi hòa khí, chịu chơi chịu thua, các vị thấy thế nào?”

Mọi người thầm gật đầu, cách này quả thực rất hợp lý. Bây giờ bọn họ chính là lo lắng người của Thánh đường, như vậy nếu người của các câu lạc bộ đã bàn bạc xong rồi, hoàn toàn có thể không để ý tới người của Thánh đường. Về phần Tang Thiên, tất nhiên càng không phải là vấn đề. Hơn nữa, bọn họ xưa nay cũng không để ý tới Tang Thiên.

Alpha bên cạnh lại là sắc mặt lạnh lùng, nếu những người hợp lại, cho dù lúc người của Thánh đường tới cũng là vô ích.

“Các vị còn ai muốn tham gia, nhanh lên, người của Thánh đường sắp tới rồi”

Tang Thiên vẫn thể hiện một thái độ không sao cả, ung dung ngồi trên ghế, nghịch bốn khối xúc xắc, khiến người ta nhìn không thấu đoán không ra suy nghĩ trong lòng hắn.



Đột nhiên, một tiếng quát mạnh mẽ truyền tới đại sảnh

“Một sòng bạc thú vị như vậy, ta tất nhiên cũng muốn mở mang kiến thức”

Tiếng nói hạ xuống, một người đàn ông mặc tây phục xuất hiện ở đại sảnh, ánh mắt sắc nhọn chính là Taylor Jia Ding. Hắn đi thẳng tới, khẽ vẫy tay, một chiếc ghế xuất hiện bên cạnh bàn, sau khi ngồi xuống, Taylor Jia Ding nhìn Tang Thiên đang ngồi đối diện, mỉm cười nói: “Tang tiên sinh, không biết đồ vật nhỏ mọn này của ta có đủ để đem đánh cuộc không?”

Dứt lời, trong lòng bàn tay hắn xuất hiện một chiếc nhẫn, toàn thân chiếc nhẫn vàng óng ánh, giát vàng óng ánh, mờ mờ ảo ảo có thể nhìn thấy vòng quanh trên chiếc nhẫn là ba ngôi sao chói mắt dị thường.

“Trời! Đây là nhẫn vinh quang tam tinh”

Nhẫn vinh quang cấp tinh là một loại nhẫn đặc quyền Đỉnh vinh quang ban cho, nếu nói danh hiệu vinh quang đại diện cho thân phận địa vị, thì nhẫn vinh quang lại đại diện cho chấp hành đặc quyền, tác dụng cơ bản nhất của chiếc nhẫn vinh quang tam tinh này là có thể hiệu lệnh cho kỵ sĩ vinh quang, cấp tinh càng cao, tác dụng càng lớn, nhưng cách để giành được chiếc nhẫn vinh quang tam tinh này không mấy người biết, lúc nhìn thấy Taylor Jia Ding đưa ra chiếc nhẫn vinh quang tam tinh, mọi người dường như đều sợ tới ngây người.

*“tinh”: ngôi sao

Chiếc nhẫn vinh quang tam tinh chính là tượng trưng cho binh quyền, tam tinh, chủ yếu nhất là có thể hiệu lệnh tới 300 kỵ sĩ vinh quang? 300 kỵ sĩ vinh quang! Nên biết là để có thể đạt được kỵ sĩ vinh quang, người nào người nấy đều không phải là tinh anh trong những tinh anh? Sức chiến đấu của 300 kỵ sĩ vinh quang không thua kém gì một đơn vị bộ đội đặc chủng.

Taylor Jia Ding là ngốc hay là điên?

Lại lấy đồ vật quý giá như vậy ra đánh cuộc? Đừng nói là một Ác nhân chỉ đáng giá một huân chương bảo vệ cho dù giá trị gấp mười cũng không thể

So bì với chiếc nhẫn vinh quang tam tinh này. Ngay cả trưởng lão Phỉ Lâm cũng không khỏi chau mày, cũng có chút kinh ngạc.

“Không biết đồ vật này của ta, Tang tiên sinh đã hài lòng chưa?”

“Đương nhiên” Tang Thiên ngồi dựa trên ghế sofa, híp mắt mỉm cười.

“Ha ha” Taylor Jia Ding nghịch chiếc nhẫn vinh quang tam tinh màu vàng lấp lánh, cũng cười nói: “Không biết Tang tiên sinh có biết tác dụng của chiếc nhẫn vinh quang tam tinh này hay không?”

Tang Thiên không trả lời, Taylor Jia Ding tùy ý đặt chiếc nhẫn vinh quang tam sao lên bàn, cười nói: “Nhẫn vinh quang tam tinh, có thể hiệu lệnh 300 kỵ sĩ, có thể không cần điều kiện gì vẫn vào được trong tầng ba của tháp quang vinh, có thể lấy được đan dược vinh diệu tam tinh”

Taylor Jia Ding một hơi nói hết ba đặc quyền, mỗi đặc quyền nói ra, trong lòng mọi người đều khiếp sợ, có được chiếc nhẫn quang vinh tam sao này, quả thực chính là nắm giữ binh quyền của một đơn vị binh đoàn đặc chủng. Điều kiện vào trong tầng ba của tháp quang vinh là khái niệm gì? Mọi người thật sự rất ngưỡng mộ, giận một nỗi là không thể trực tiếp xông lên đoạt lấy chiếc nhẫn vinh quang tam tinh trong tay Taylor Jia Ding.

“Thế nào? Tang tiên sinh, ngươi cảm thấy đồ vật này của ta thế nào?”

Taylor Jia Ding vẫn luôn nhìn chằm chằm người thanh niên áo dài đen trước mặt, hắn đang chờ đợi trên khuôn mặt của người thanh niên không biết trời cao đất dày này sẽ lộ ra sự sợ hãi. Đáng tiếc, hắn phải thất vọng, trên khuôn mặt bình thản của tang Thiên từ đầu đến cuối vẫn không có biểu hiện dư thừa, oh, không đúng, hình như có chút biểu cảm, nhưng giống như thích thú không thể kiên nhẫn nữa, khiến cho Taylor Jia Ding cảm thấy vật trong tay mình không phải là nhẫn vinh quang tam tinh nữa, mà là một đồ hàng bày bán trên đất.



“Cũng không tệ”, Giọng Tang Thiên rất bình thản, không hề có bất cứ dao động cảm xúc nào, nhưng truyền tới tai Taylor Jia Ding nghe thế nào sao cũng lại cảm thấy giống như là trả lời cho có lệ.

Cho dù là dựa vào định lực của hắn suýt nữa cũng không chịu được mà nổi nóng, thở dài một hơi, cười nhạt nói: “Oh. Không sai, ha ha, vậy so với vinh quang huân chương bảo vệ thì thế nào?”

Thấy Tang Thiên khẽ chau mày, nụ cười trên mặt Taylor Jia Ding càng thêm hứng thú, đẩy chiếc nhẫn vinh quang tam tinh vào chính giữa bàn, nói: “Hôm nay là sinh nhật Taylor Jia Ding ta, Tang tiên sinh nếu có hứng thú làm cái, chủ nhà như ta tất nhiên phải cổ vũ mới đúng, nếu đã muốn chơi, mọi người có thể chơi lớn, ngươi nói xem, Tang tiên sinh?”

Tang Thiên chau mày không nói, mà Ác Nhân Cáp sau khi đứng dậy không biết có phải đã bị chiếc nhẫn vinh quang tam tinh của Taylor Jia Ding kích thích hay không, vừa nãy còn bộ dạng uể oải giờ lập tức đã trở nên hoạt bát, thò đầu ra nhỏ giọng nói: “Ông chủ, thằng nhãi này đang thách thức ngài đó”

Mọi người xung quanh cũng mắt tròn mắt dẹt, hoài nghi lão hồ ly Taylor Jia Ding này sao lại đột nhiên đưa Tang Thiên lên cao như vậy? Tang Thiên không phải là khách quý của hắn sao? Người khác không biết nguyên nhân, nhưng trưởng lão Phỉ Lâm bên cạnh lại vô cùng rõ. Nhưng hành động này của Taylor Jia Ding, Phỉ Lâm vô cùng phản cảm, nhìn dịch làm tăng cường sức mạnh nồng độ 90%, Phỉ Lâm chỉ muốn tát vào mặt Taylor Jia Ding một cái.

Dịch làm tăng cường sức mạnh này vốn là vật báu vô giá, lúc này so với chiếc nhẫn vinh quang tam tinh kia, ngược lại có chút bỏ đi, điều này làm sao có thể khiến Phỉ lâm không tức giận. Nhưng nàng càng muốn biết Tang Thiên có thái độ thế nào? Một chân của Taylor Jia Ding đã thò vào trong dòng nước xoáy, nàng rất muốn biết rốt cuộc là dòng nước xoáy mạnh hay là Taylor Jia Ding mạnh?

“Thế nào?Tang tiên sinh, dám chơi không? Nếu không dám làm, không ngại để ta làm cái, ngươi thấy thế nào?”

Tang Thiên châm một điếu thuốc, khẽ híp mắt nhìn khắp lượt mọi người, hỏi: “Còn ai muốn chơi nữa không?”

Mọi người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, nói thật, lúc Taylor Jia Ding móc ra chiếc nhẫn quang vinh tam tinh, hứng thú của bọn họ với Ác Nhân Cáp đã giảm đi nhiều, bọn họ bây giờ lại rất hy vọng Taylor Jia Ding làm cái! Mẹ kiếp! Nếu thắng, chính là chiếc nhẫn quang vinh tam tinh. So với nhẫn quang vinh tam tinh giá trị của Ác Nhân Cáp thật sự có chút rẻ mạt

“Nếu Taylor tiên sinh có hứng thú chơi lớn như vậy, vậy thì…”

Người nói không phải là Tang Thiên, mà là Phỉ Lâm ở bên cạnh, lại thấy tay Phỉ Lâm chậm rãi duỗi ra, trong lòng bàn tay cũng lập tức xuất hiện một chiếc nhẫn, chiếc nhẫn vẫn là toàn thân vàng óng, bề mặt chiếc nhẫn cũng là ba ngôi sao hình như giống với chiếc nhẫn trong tay Taylor Jia Ding.

“Vừa may, chỗ ta cũng có một chiếc nhẫn vinh quang tam tinh, vậy đem ra đánh cuộc là được rồi”

Không chỉ mọi người trợn tròn mắt mà ngay cả Taylor Jia Ding trong lòng cũng cả kinh, hắn biết rõ độ khó để đạt được chiếc nhẫn vinh quang tam tinh này, trong tay Phỉ Lâm kia cũng có một chiếc, quả thật khiến người ta khó mà chấp nhận được.

Phỉ Lâm quay đầu lại, xoay người nhìn lão già đã lấy “Kim võng phục ma chưởng” ra đánh cuộc đang ngồi bên cạnh, thản nhiên nói: “Ngươi có thể đi được rồi”

“Ý gì đây?” Lão già sửng sốt nói.

“Ngươi có vật gì tương xứng để đánh cuộc không? Nếu không có, lập tức rời khỏi”

“Ngươi!”

Lão già nghẹn lời, nói thế nào đường đường cũng là trưởng lão, nhưng không còn cách nào khác, hắn không có vật gì tương xứng đê đem ra đánh cuộc, chì có thể hừ một tiếng, cầm lấy “Kim võng phục ma chưởng” của mình xoay người bỏ đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thuẫn Kích

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook