Quyển 1 - Chương 202: Tinh thạch "Bích nhãn Yuri"
Cửu Hanh
28/03/2013
Tới tham dự thọ yến của Taylor Jia Ding không dưới mấy trăm khách, trong đó một phần đi du ngoạn trang viên Taylor, một phần tập trung ở song bạc, một phần vẫn đang ở sân trước của đại sảnh, lúc này ở đây hình như đang xảy ra một cuộc chiến ngầm khiến người ta sướng bụng vui mắt.
Lam công chúa và Tiết Thiên Diệp tới lập tức trở thành tiêu điểm của sự chú ý, đầu tiên là lãnh đạm đáp lại, sau đó là 108 bình rượu chuyên cung cấp cho hoàng thất của đế quốc Trafalgar. Thấy vậy mọi người ở đây đều đã đoán ra Lam công chúa danh tiếng hiển hách và thiên kim của nhà Tiết chiến thần tới chúc thọ là giả, tới gây rối mới đúng.
Mà tiểu thư Melysa nhà Taylor hình như không hợp với hai mỹ nữ này, trong ngôn ngữ cử chỉ đều lộ vẻ châm chọc khiêu khích.
Lam công chúa và Tiết Thiên Diệp đều mặc lễ phục màu đậm, một người nghiêng nước nghiêng thành, một người tràn đầy vẻ đẹp tự nhiên. Melysa đứng đối diện, trên khuôn mặt lộ rõ vẻ băng sương, nhìn chằm chằm Lam công chúa , tức tới nghiến răng nghiến lợi. Mà Solon bên cạnh không biết mối quan hệ giữa Melysa cùng Lam công chúa là thế nào, trong lòng đang nghi hoặc hành động hôm nay của Lam công chúa. Nhưng nghi hoặc vẫn chỉ là nghi hoặc, trước mắt vẫn nên giải quyết cho xong chuyện này mới là điều cần làm
“Lam công chúa, Tiết tiểu thư, hôm nay trang viên Taylor chúng tôi đã chuẩn bị rất nhiều các hoạt động giải trí tiêu khiển, hai vị nếu có hứng thú, có thể tới hậu viên tham quan, trưởng lão Phỉ Lâm hình như cũng ở đó.”
Lam công chúa khẽ lắc đầu, là thành viên của câu lạc bộ Yêu Nguyệt, mặc dù rất ít khi ở câu lạc bộ Yêu Nguyệt, nhưng vẫn biết trưởng lão Phỉ Lâm, trong lòng nghi hoặc mục đích tới đây của trưởng lão Phỉ Lâm, nhưng cũng không thể ngăn cản ý định của nàng tới đây hôm nay, nhẹ giọng nói: “Không cần đâu, ta tới tặng thọ lễ xong sẽ đi luôn”.
Vừa dứt lời, một lão già đi từ bên ngoài đại sảnh vào. Lão già mặc chiếc ào dài bình thường, để tóc ngắn màu xám trắng, thân hình hơi thấp, mặt trầm ngâm, không có quá nhiều dao động cảm xúc, chỉ là đôi mắt đục ngầu lúc bước vào đại sảnh, bắn ra tia nhìn vô cùng sắc bén.
Cao thủ!
Đây là đánh giá sơ bộ của Solon với lão già này.
Lão già đi tới trước, đặt một chiếc hộp màu trắng ngọc to như bàn tay lên bàn, mở hộp ra, lập tức trong hộp phát ra ánh sáng màu xanh biếc, ánh sáng tỏa ra bốn phía, vô số tia sáng gần như trong nháy mắt tràn ngập toàn bộ đại sảnh, mà trong đại sảnh dường như cũng được phủ lên một chiếc khăn che mặt màu xanh biếc, có vẻ vô cùng kỳ dị.
Mọi người không khỏi kinh ngạc, đều thò đầu nhìn vào, trong lòng rất hiếu kỳ, rốt cuộc là đồ vật gì lại có ánh sáng mạnh mẽ như vậy?
Solon, Melysa và đám con cháu nhà Taylor chăm chú nhìn, không khỏi nhăn mày lại.
Trong chiếc hộp màu trắng ngọc kia đặt một tinh thạch tràn đầy ánh sáng màu xanh biếc to như ngón tay cái, trong tinh thạch dường như có một vạt thể dịch đang khẽ chảy xuôi lại, thật là thần kỳ
Trong thời đại khoa học kỹ thuật phát triển, có một đồ vật có tên là văn hóa tinh thạch gì đó, văn hóa tinh thạch không phải là nhân loại Liên bang sáng tạo phát triển, mà là từ bên đế quốc Trafalgar
lưu truyền tới, theo đó laòi người bắt đầu tìm kiếm văn hóa tinh thạch này, tác phẩm từ tinh thạch đã sớm không chỉ giới hạn trong việc làm đồ trang sức, còn có công hiệu trong việc sử dụng để khai phá tinh thần, chính là do lợi dụng thành quả nghiên cứu của khoa học kỹ thuật đối với loại tinh thạch này mà thành, trong dân gian cũng có không ít truyền thuyết liên quan tới các loại tinh thạch. Lĩnh vực tinh thạch trong liên bang mới vừa bắt đầu, nghe nói ở đế quốc Trafalgar, tinh thạch này thậm chí đã vận dụng tới việc truyền tống, quả thật là phi thường thần kỳ.
Lực tinh thần của loài người là một loại môi giới, mà tìm hiểu về tinh thạch, thì rất cần tới việc vận dụng tinh thần lực.
Hơn nữa, có không ít tinh thạch kỳ lạ có thể giúp nâng cao lực tinh thần lực của bản thân. Đương nhiên, còn có một số tinh thạch rất được các phần tử tà ác yêu thích, ví dụ như “Ách nhĩ quỷ nhãn”. Đồ vật này đối với việc tu luyện bí kỹ tà ác của các phần tử tà ác rất có công hiệu.
Thẳng đến khi Lam công chúa duỗi tay đặt trên chiếc hộp trắng ngọc, ánh sáng màu xanh biếc trong đại sảnh mới tiêu tán.
“Lão gia Taylor đâu?”
Lam công chúa hỏi.
“Cha ta ở hậu viên đang bàn chút chuyện với bằng hữu, nếu Lam công chúa công chúa có việc gì, ta có thể giúp cô truyền đạt lại.”
“Oh ,thật ra không cần, chỉ là tinh thạch này khá đặc biệt, chỉ khi tận tay tặng cho lão gia ta mới yên tâm.
Đặc biệt? Đặc biệt thế nào?
Solon khẽ nhún vai, chăm chú nhìn chiếc hộp trắng ngọc trên bàn, trong lòng đang suy nghĩ có nên đi báo với cha không? Nhưng vừa chợt nghĩ, cha và trưởng lão Phỉ Lâm đang thương nghị chuyện quan trọng, lúc trước đã dặn dò không ai được làm phiền.
Mà lúc này, Melysa lại cười nhạt, “Cha ta đang bàn chuyện với trưởng lão Phỉ Lâm. Lam Tình, ngươi dám đi sao?”
“Sao lại không dám?” Lam công chúa nhẹ giọng chất vấn
Melysa ngắm chiếc hộp màu trắng ngọc trên bàn, trong mắt tràn đầy vẻ khinh thường, “Chỉ là một viên tinh thạch mà thôi, ta có thể đưa giúp ngươi, Lam Tình, ngươi còn có việc gì không, nếu không có việc gì mời tự nhiên”. Nói xong, Melysa cầm chiếc hộp trên bàn lên, quay người rời đi.
“Tiểu thư Melysa, ngươi nên để lại đi, dựa vào thực lực của cô vẫn không thể khống chế được năng lượng đặc biệt của “Bích nhãn Yuri” này.
Cái gì?
Bích nhãn Yuri?
Đó là vật gì? Mọi người ở đó đều không hiểu, thấy rất lạ lẫm với cái tên này.
Còn Solon vẻ mặt lại trầm tư, tên này hình như hắn đã nghe qua ở đâu đó. Bỗng nhiên, sắc mặt hắn thay đổi, hắn nhớ đã từng nghe người ta nhắc tới cái tên này, nghe nói bích nhãn Yuri thuộc một loại tinh thạch kỳ dị. Hơn nữa giá trị của nói rất lớn, trong tinh thạch có một loại năng lượng đặc biệt, loại năng lượng này đối với cao thủ mà nói có tác dụng rất lớn. Nhưng đồng thời, nếu không thể khống chế được, sẽ dẫn tới phản tác dụng, về phần phản tác dụng thế nào, Solon cũng không rõ. Nghĩ tới đó, thần sắc hắn ngẩn ra, quát: “Melysa, nhanh đặt tinh thạch đó xuống”
Vừa nói dứt, trong đại sảnh lại lần nữa tràn ngập sắc xanh biếc, vô số tia màu lục quét quanh đại sảnh, ánh sáng hình như rất mạnh, mọi người không thể không nhắm mắt. Lúc mở mắt ra, mọi người lập tức sợ ngây người, chỉ thấy trong đại sảnh, Melysa đang khiêu vũ, nàng mặc bộ lễ phục trên người nhưng quai áo đã rơi xuống lộ ra đôi gò bồng đầy đặn, hai chân mở rộng, ngồi chồm hỗm vây quanh một người con trai, cơ thể thì uốn lắc. Thân hình uốn éo giống như long xà, thật là yêu mị kiều diễmt.
“Biểu ca, em đẹp không, ha ha ha, đến, đến đây…”
Hai cánh tay Melysa ôm lấy cổ người đàn ông mặc âu phục, hai chân vòng ra quấn quanh vào hông của nam nhân, đôi mắt quyến rũ, tiếng nói và nét mặt mê người.
Trời ơi!
Tiểu thư Melysa sao vậy? Sao lại có thể trở nên lẳng lơ như vậy?
Mọi người kinh ngạc, mắt trợn trừng như chuông đồng, có người thậm chí không nhịn được nuốt nước bọt.
“Melysa”
Solon đột nhiên giận dữ, một tiếng quát lớn chấn động cả đại sảnh đồng thời cũng làm Melysa từ trong hư ảo tỉnh lại, sắc mặt Melysa ngơ ngẩn, nhìn quanh bốn phía, giống như có chút khó hiểu, lại nhìn thấy ánh mắt phẫn nộ của Solon, thấy ánh mắt kỳ lạ xung quanh, Melysa kinh hãi, cúi đầu nhìn, sắc mặt lập tức trắng bệch, vội vàng đứng dậy, nhanh chóng mặc áo vào.
Nhìn thấy ánh mắt của mọi người, Melysa mặc dù không rõ vừa nãy mình đã làm gì, nhưng cũng có thể đoán ra phần nào. Sao lại có thể như vậy? Sắc mặt Melysa xanh mét rồi lại trắng bệch. Sững người nhìn, chợt nghĩ tới lời nhắc nhở lúc trước của Lam công chúa, nàng đột nhiên ý thức được mình rất có thể đã rơi vào bẫy của Lam Tình, vừa nghĩ tới mình lại mất mặt trước đông người như vậy. Sau này, sau này làm sao còn có thể ra ngoài được đây?
Nghĩ tới đó, Melysa giận quá mất khôn, lửa giận trong lòng bỗng đốt cháy toàn thân, nhìn chằm chằm Lam công chúa giọng nói hoàn toàn phát ra từ khe răng quát lên: “Lam Tình! Ả gái điếm ngươi! Ngươi dám hãm hại ta, ngươi muốn chết?”
Tiếng quát hạ xuống, Melysa tiếp tục lao về phía Lam công chúa đang ở đối diện.
Đối diện, Lam công chúa, Tiết Thiên Diệp và lão già mặc áo dài vẫn đứng lẳng lặng ở đó, gần như trong nháy mắt, Melysa đã xông tới bên cạnh Lam công chúa, tay phải duỗi dài, năm ngón tay phải sắc nhọn tạo thành một trảo, đánh thẳng vào cổ Lam công chúa .
Thấy năm ngón tay sắc nhọn của Melysa sắp chạm tới cổ Lam công chúa, lập tức quanh người Lam công chúa xuất hiện năm đạo màu sắc sặc sỡ, bóng nhiều màu vù vù xoay tròn, bịch một tiếng, một tiếng hét thảm thiết vang lên, Melysa bị đánh bay ngang ra ngoài.
Chuyện xảy ra quá bất ngờ, bất ngờ tới mức cả Solon cũng không kịp phản ứng. Thấy Melysa bay ngang ra ngoài, Solon nhanh mắt nhanh tay, lập tức đỡ lại.
Đầu tóc Melysa bù xù, có chút nhếch nhác, khóe miệng tràn ra máu tươi, cả khuôn mặt đều là màu xanh dữ tợn.
Solon trừng mắt phẫn nộ, quát: “Lam công chúa!”
Đối diện Lam công chúa mặt vô cảm, có vẻ vô cùng lạnh lùng. Bên cạnh, Tiết Thiên Diệp giọng lạnh như băng sương, thản nhiên nói, “Lam tỷ lúc trước đã nhắc nhở, là tự cô ta không nghe, có can hệ gì tới chúng ta”.
Quả thực, sự việc phát triển tới nước này, ánh mắt mọi người sáng như tuyết, lúc trước Lam công chúa đã nói tinh thạch này có chút đặc biệt, phải tự mình đưa tới tay lão gia Taylor, mà Melysa lại không nghe, vậy còn trách ai? Huống hồ lại là Melysa động thủ trước, vậy không trách được Lam công chúa người ta.
Danh tiếng của Lam công chúa trong Liên bang ai cũng biết, nghe đồn Lam công chúa có năm người bảo hộ, mọi người hôm nay mới coi như mở rộng tầm mắt. mặc dù không rõ năm người bảo hộ rốt cuộc là thế nào, nhưng trong nháy mắt có thể phản kích Melysa miệng phun ra máu tươi, đủ để mọi người cảm thấy khó có thể tin được.
“Hỗn xược”
Mặc dù bề ngoài Melysa không sao cả, nhưng Solon sao có thể chịu được điều này, một tiếng quát lớn rồi đột nhiên biến mất.
Lam công chúa không động đậy, Tiết Thiên Diệp cũng không động đậy, người chuyển động chính là lão già bên cạnh.
Lão già sải bước lớn, đứng trước hai nàng, áo dài trên người phất phơ, tiếng rung động nổi lên, chỉ thấy hắn giơ hai cánh tay chéo trước ngực, bịch một tiếng, hai quyền của Solon đánh tới trên hai cánh tay của ông lão, hai sức mạnh đan xen vào nhau, phát ra những tiếng ầm lớn, dao động của sức mạnh lan tràn trong đại sảnh.
“Ôi!”
Lão già hét lên một tiếng, hai tay mở rộng, thân thể Solon giữa không trung như vòng lửa liên tục xoay tròn, nhanh chóng rơi xuống đất, chắp tay đứng, nhìn chằm chằm lão già, quát: “Các hạ là ai?”
Lão già trầm giọng nói ra hai chữ: “Hồng Đào”
Nghe vậy, Solon ngẩn ra, quát: “Thì ra là tiền bối Kim Võng Hồng của nhà Tiết chiến thần. Nhà Taylor ta và Tiết gia không thù không oán, không biết Hồng tiền bối tới là vì điều gì?”
Cái tên Hồng Đào này trong Liên bang cũng không phải là nhân vật nổi tiếng, nhưng phàm những ai biết tới Vô Úy chiến thần Tiết Đông Vệ hầu như cũng đều biết Tiết gia có một quản gia thực lực vô cùng cường hãn, người này mặc dù không có bất kỳ vinh quang nào, nhưng dựa vào một đời đi theo lão gia Tiết Đông Vệ cũng có một danh hiệu là “Bất động kim cương”.
Thấy Hồng Đào báo danh, hơn hai mươi người trong đại sảnh đều đứng cả lên, trong đó có cao thủ của câu lạc bộ Mãnh Thú, cũng là con cháu nhà Taylor.
Vào lúc này, một thiếu phụ từ cửa sau đi tới, thần sắc thiếu phụ có chút bối rối, đi tới bên cạnh Solon, nhỏ tiếng nói gì đó.
Solon tức xì khói, lập tức gầm lên: “Có chuyện gì để lúc sau hãy nói”
Thiếu phụ sốt ruột nói: “Không được, sân sau xảy ra chuyện lớn rồi”
“Chuyện gì?”
“Lão gia, trưởng lão Phỉ Lâm còn có cả Tang Thiên đang đánh bạc, lão gia đặt cược chiếc nhẫn vinh quang tam tinh rồi”
Lam công chúa và Tiết Thiên Diệp tới lập tức trở thành tiêu điểm của sự chú ý, đầu tiên là lãnh đạm đáp lại, sau đó là 108 bình rượu chuyên cung cấp cho hoàng thất của đế quốc Trafalgar. Thấy vậy mọi người ở đây đều đã đoán ra Lam công chúa danh tiếng hiển hách và thiên kim của nhà Tiết chiến thần tới chúc thọ là giả, tới gây rối mới đúng.
Mà tiểu thư Melysa nhà Taylor hình như không hợp với hai mỹ nữ này, trong ngôn ngữ cử chỉ đều lộ vẻ châm chọc khiêu khích.
Lam công chúa và Tiết Thiên Diệp đều mặc lễ phục màu đậm, một người nghiêng nước nghiêng thành, một người tràn đầy vẻ đẹp tự nhiên. Melysa đứng đối diện, trên khuôn mặt lộ rõ vẻ băng sương, nhìn chằm chằm Lam công chúa , tức tới nghiến răng nghiến lợi. Mà Solon bên cạnh không biết mối quan hệ giữa Melysa cùng Lam công chúa là thế nào, trong lòng đang nghi hoặc hành động hôm nay của Lam công chúa. Nhưng nghi hoặc vẫn chỉ là nghi hoặc, trước mắt vẫn nên giải quyết cho xong chuyện này mới là điều cần làm
“Lam công chúa, Tiết tiểu thư, hôm nay trang viên Taylor chúng tôi đã chuẩn bị rất nhiều các hoạt động giải trí tiêu khiển, hai vị nếu có hứng thú, có thể tới hậu viên tham quan, trưởng lão Phỉ Lâm hình như cũng ở đó.”
Lam công chúa khẽ lắc đầu, là thành viên của câu lạc bộ Yêu Nguyệt, mặc dù rất ít khi ở câu lạc bộ Yêu Nguyệt, nhưng vẫn biết trưởng lão Phỉ Lâm, trong lòng nghi hoặc mục đích tới đây của trưởng lão Phỉ Lâm, nhưng cũng không thể ngăn cản ý định của nàng tới đây hôm nay, nhẹ giọng nói: “Không cần đâu, ta tới tặng thọ lễ xong sẽ đi luôn”.
Vừa dứt lời, một lão già đi từ bên ngoài đại sảnh vào. Lão già mặc chiếc ào dài bình thường, để tóc ngắn màu xám trắng, thân hình hơi thấp, mặt trầm ngâm, không có quá nhiều dao động cảm xúc, chỉ là đôi mắt đục ngầu lúc bước vào đại sảnh, bắn ra tia nhìn vô cùng sắc bén.
Cao thủ!
Đây là đánh giá sơ bộ của Solon với lão già này.
Lão già đi tới trước, đặt một chiếc hộp màu trắng ngọc to như bàn tay lên bàn, mở hộp ra, lập tức trong hộp phát ra ánh sáng màu xanh biếc, ánh sáng tỏa ra bốn phía, vô số tia sáng gần như trong nháy mắt tràn ngập toàn bộ đại sảnh, mà trong đại sảnh dường như cũng được phủ lên một chiếc khăn che mặt màu xanh biếc, có vẻ vô cùng kỳ dị.
Mọi người không khỏi kinh ngạc, đều thò đầu nhìn vào, trong lòng rất hiếu kỳ, rốt cuộc là đồ vật gì lại có ánh sáng mạnh mẽ như vậy?
Solon, Melysa và đám con cháu nhà Taylor chăm chú nhìn, không khỏi nhăn mày lại.
Trong chiếc hộp màu trắng ngọc kia đặt một tinh thạch tràn đầy ánh sáng màu xanh biếc to như ngón tay cái, trong tinh thạch dường như có một vạt thể dịch đang khẽ chảy xuôi lại, thật là thần kỳ
Trong thời đại khoa học kỹ thuật phát triển, có một đồ vật có tên là văn hóa tinh thạch gì đó, văn hóa tinh thạch không phải là nhân loại Liên bang sáng tạo phát triển, mà là từ bên đế quốc Trafalgar
lưu truyền tới, theo đó laòi người bắt đầu tìm kiếm văn hóa tinh thạch này, tác phẩm từ tinh thạch đã sớm không chỉ giới hạn trong việc làm đồ trang sức, còn có công hiệu trong việc sử dụng để khai phá tinh thần, chính là do lợi dụng thành quả nghiên cứu của khoa học kỹ thuật đối với loại tinh thạch này mà thành, trong dân gian cũng có không ít truyền thuyết liên quan tới các loại tinh thạch. Lĩnh vực tinh thạch trong liên bang mới vừa bắt đầu, nghe nói ở đế quốc Trafalgar, tinh thạch này thậm chí đã vận dụng tới việc truyền tống, quả thật là phi thường thần kỳ.
Lực tinh thần của loài người là một loại môi giới, mà tìm hiểu về tinh thạch, thì rất cần tới việc vận dụng tinh thần lực.
Hơn nữa, có không ít tinh thạch kỳ lạ có thể giúp nâng cao lực tinh thần lực của bản thân. Đương nhiên, còn có một số tinh thạch rất được các phần tử tà ác yêu thích, ví dụ như “Ách nhĩ quỷ nhãn”. Đồ vật này đối với việc tu luyện bí kỹ tà ác của các phần tử tà ác rất có công hiệu.
Thẳng đến khi Lam công chúa duỗi tay đặt trên chiếc hộp trắng ngọc, ánh sáng màu xanh biếc trong đại sảnh mới tiêu tán.
“Lão gia Taylor đâu?”
Lam công chúa hỏi.
“Cha ta ở hậu viên đang bàn chút chuyện với bằng hữu, nếu Lam công chúa công chúa có việc gì, ta có thể giúp cô truyền đạt lại.”
“Oh ,thật ra không cần, chỉ là tinh thạch này khá đặc biệt, chỉ khi tận tay tặng cho lão gia ta mới yên tâm.
Đặc biệt? Đặc biệt thế nào?
Solon khẽ nhún vai, chăm chú nhìn chiếc hộp trắng ngọc trên bàn, trong lòng đang suy nghĩ có nên đi báo với cha không? Nhưng vừa chợt nghĩ, cha và trưởng lão Phỉ Lâm đang thương nghị chuyện quan trọng, lúc trước đã dặn dò không ai được làm phiền.
Mà lúc này, Melysa lại cười nhạt, “Cha ta đang bàn chuyện với trưởng lão Phỉ Lâm. Lam Tình, ngươi dám đi sao?”
“Sao lại không dám?” Lam công chúa nhẹ giọng chất vấn
Melysa ngắm chiếc hộp màu trắng ngọc trên bàn, trong mắt tràn đầy vẻ khinh thường, “Chỉ là một viên tinh thạch mà thôi, ta có thể đưa giúp ngươi, Lam Tình, ngươi còn có việc gì không, nếu không có việc gì mời tự nhiên”. Nói xong, Melysa cầm chiếc hộp trên bàn lên, quay người rời đi.
“Tiểu thư Melysa, ngươi nên để lại đi, dựa vào thực lực của cô vẫn không thể khống chế được năng lượng đặc biệt của “Bích nhãn Yuri” này.
Cái gì?
Bích nhãn Yuri?
Đó là vật gì? Mọi người ở đó đều không hiểu, thấy rất lạ lẫm với cái tên này.
Còn Solon vẻ mặt lại trầm tư, tên này hình như hắn đã nghe qua ở đâu đó. Bỗng nhiên, sắc mặt hắn thay đổi, hắn nhớ đã từng nghe người ta nhắc tới cái tên này, nghe nói bích nhãn Yuri thuộc một loại tinh thạch kỳ dị. Hơn nữa giá trị của nói rất lớn, trong tinh thạch có một loại năng lượng đặc biệt, loại năng lượng này đối với cao thủ mà nói có tác dụng rất lớn. Nhưng đồng thời, nếu không thể khống chế được, sẽ dẫn tới phản tác dụng, về phần phản tác dụng thế nào, Solon cũng không rõ. Nghĩ tới đó, thần sắc hắn ngẩn ra, quát: “Melysa, nhanh đặt tinh thạch đó xuống”
Vừa nói dứt, trong đại sảnh lại lần nữa tràn ngập sắc xanh biếc, vô số tia màu lục quét quanh đại sảnh, ánh sáng hình như rất mạnh, mọi người không thể không nhắm mắt. Lúc mở mắt ra, mọi người lập tức sợ ngây người, chỉ thấy trong đại sảnh, Melysa đang khiêu vũ, nàng mặc bộ lễ phục trên người nhưng quai áo đã rơi xuống lộ ra đôi gò bồng đầy đặn, hai chân mở rộng, ngồi chồm hỗm vây quanh một người con trai, cơ thể thì uốn lắc. Thân hình uốn éo giống như long xà, thật là yêu mị kiều diễmt.
“Biểu ca, em đẹp không, ha ha ha, đến, đến đây…”
Hai cánh tay Melysa ôm lấy cổ người đàn ông mặc âu phục, hai chân vòng ra quấn quanh vào hông của nam nhân, đôi mắt quyến rũ, tiếng nói và nét mặt mê người.
Trời ơi!
Tiểu thư Melysa sao vậy? Sao lại có thể trở nên lẳng lơ như vậy?
Mọi người kinh ngạc, mắt trợn trừng như chuông đồng, có người thậm chí không nhịn được nuốt nước bọt.
“Melysa”
Solon đột nhiên giận dữ, một tiếng quát lớn chấn động cả đại sảnh đồng thời cũng làm Melysa từ trong hư ảo tỉnh lại, sắc mặt Melysa ngơ ngẩn, nhìn quanh bốn phía, giống như có chút khó hiểu, lại nhìn thấy ánh mắt phẫn nộ của Solon, thấy ánh mắt kỳ lạ xung quanh, Melysa kinh hãi, cúi đầu nhìn, sắc mặt lập tức trắng bệch, vội vàng đứng dậy, nhanh chóng mặc áo vào.
Nhìn thấy ánh mắt của mọi người, Melysa mặc dù không rõ vừa nãy mình đã làm gì, nhưng cũng có thể đoán ra phần nào. Sao lại có thể như vậy? Sắc mặt Melysa xanh mét rồi lại trắng bệch. Sững người nhìn, chợt nghĩ tới lời nhắc nhở lúc trước của Lam công chúa, nàng đột nhiên ý thức được mình rất có thể đã rơi vào bẫy của Lam Tình, vừa nghĩ tới mình lại mất mặt trước đông người như vậy. Sau này, sau này làm sao còn có thể ra ngoài được đây?
Nghĩ tới đó, Melysa giận quá mất khôn, lửa giận trong lòng bỗng đốt cháy toàn thân, nhìn chằm chằm Lam công chúa giọng nói hoàn toàn phát ra từ khe răng quát lên: “Lam Tình! Ả gái điếm ngươi! Ngươi dám hãm hại ta, ngươi muốn chết?”
Tiếng quát hạ xuống, Melysa tiếp tục lao về phía Lam công chúa đang ở đối diện.
Đối diện, Lam công chúa, Tiết Thiên Diệp và lão già mặc áo dài vẫn đứng lẳng lặng ở đó, gần như trong nháy mắt, Melysa đã xông tới bên cạnh Lam công chúa, tay phải duỗi dài, năm ngón tay phải sắc nhọn tạo thành một trảo, đánh thẳng vào cổ Lam công chúa .
Thấy năm ngón tay sắc nhọn của Melysa sắp chạm tới cổ Lam công chúa, lập tức quanh người Lam công chúa xuất hiện năm đạo màu sắc sặc sỡ, bóng nhiều màu vù vù xoay tròn, bịch một tiếng, một tiếng hét thảm thiết vang lên, Melysa bị đánh bay ngang ra ngoài.
Chuyện xảy ra quá bất ngờ, bất ngờ tới mức cả Solon cũng không kịp phản ứng. Thấy Melysa bay ngang ra ngoài, Solon nhanh mắt nhanh tay, lập tức đỡ lại.
Đầu tóc Melysa bù xù, có chút nhếch nhác, khóe miệng tràn ra máu tươi, cả khuôn mặt đều là màu xanh dữ tợn.
Solon trừng mắt phẫn nộ, quát: “Lam công chúa!”
Đối diện Lam công chúa mặt vô cảm, có vẻ vô cùng lạnh lùng. Bên cạnh, Tiết Thiên Diệp giọng lạnh như băng sương, thản nhiên nói, “Lam tỷ lúc trước đã nhắc nhở, là tự cô ta không nghe, có can hệ gì tới chúng ta”.
Quả thực, sự việc phát triển tới nước này, ánh mắt mọi người sáng như tuyết, lúc trước Lam công chúa đã nói tinh thạch này có chút đặc biệt, phải tự mình đưa tới tay lão gia Taylor, mà Melysa lại không nghe, vậy còn trách ai? Huống hồ lại là Melysa động thủ trước, vậy không trách được Lam công chúa người ta.
Danh tiếng của Lam công chúa trong Liên bang ai cũng biết, nghe đồn Lam công chúa có năm người bảo hộ, mọi người hôm nay mới coi như mở rộng tầm mắt. mặc dù không rõ năm người bảo hộ rốt cuộc là thế nào, nhưng trong nháy mắt có thể phản kích Melysa miệng phun ra máu tươi, đủ để mọi người cảm thấy khó có thể tin được.
“Hỗn xược”
Mặc dù bề ngoài Melysa không sao cả, nhưng Solon sao có thể chịu được điều này, một tiếng quát lớn rồi đột nhiên biến mất.
Lam công chúa không động đậy, Tiết Thiên Diệp cũng không động đậy, người chuyển động chính là lão già bên cạnh.
Lão già sải bước lớn, đứng trước hai nàng, áo dài trên người phất phơ, tiếng rung động nổi lên, chỉ thấy hắn giơ hai cánh tay chéo trước ngực, bịch một tiếng, hai quyền của Solon đánh tới trên hai cánh tay của ông lão, hai sức mạnh đan xen vào nhau, phát ra những tiếng ầm lớn, dao động của sức mạnh lan tràn trong đại sảnh.
“Ôi!”
Lão già hét lên một tiếng, hai tay mở rộng, thân thể Solon giữa không trung như vòng lửa liên tục xoay tròn, nhanh chóng rơi xuống đất, chắp tay đứng, nhìn chằm chằm lão già, quát: “Các hạ là ai?”
Lão già trầm giọng nói ra hai chữ: “Hồng Đào”
Nghe vậy, Solon ngẩn ra, quát: “Thì ra là tiền bối Kim Võng Hồng của nhà Tiết chiến thần. Nhà Taylor ta và Tiết gia không thù không oán, không biết Hồng tiền bối tới là vì điều gì?”
Cái tên Hồng Đào này trong Liên bang cũng không phải là nhân vật nổi tiếng, nhưng phàm những ai biết tới Vô Úy chiến thần Tiết Đông Vệ hầu như cũng đều biết Tiết gia có một quản gia thực lực vô cùng cường hãn, người này mặc dù không có bất kỳ vinh quang nào, nhưng dựa vào một đời đi theo lão gia Tiết Đông Vệ cũng có một danh hiệu là “Bất động kim cương”.
Thấy Hồng Đào báo danh, hơn hai mươi người trong đại sảnh đều đứng cả lên, trong đó có cao thủ của câu lạc bộ Mãnh Thú, cũng là con cháu nhà Taylor.
Vào lúc này, một thiếu phụ từ cửa sau đi tới, thần sắc thiếu phụ có chút bối rối, đi tới bên cạnh Solon, nhỏ tiếng nói gì đó.
Solon tức xì khói, lập tức gầm lên: “Có chuyện gì để lúc sau hãy nói”
Thiếu phụ sốt ruột nói: “Không được, sân sau xảy ra chuyện lớn rồi”
“Chuyện gì?”
“Lão gia, trưởng lão Phỉ Lâm còn có cả Tang Thiên đang đánh bạc, lão gia đặt cược chiếc nhẫn vinh quang tam tinh rồi”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.