Quyển 1 - Chương 357: Một người tĩnh, vạn người im
Cửu Hanh
06/09/2013
Trên bầu trời đêm, ánh
sao sáng như ngọc, còn trăng thì đã hoàn toàn tròn, Vũ Văn Kỳ Lạc đang
lầng lặng lơ lửng trên hư không mượn lực lượng của các ngôi sao mở ra
trận thủ hộ của nhân linh địa khí hai tay tập hợp từng điểm tinh quang
lại, chậm rãi rơi xuống nhân linh địa khí phía dưới, thủ hộ trận xung
quanh lập tức bị chảy ra, giống như một cái lồng năng luợng hình nữa
tròn vậy, nhưng đúng lúc này, đát đát, thanh niên hắc y Tang Thiên xoay
người đi tới bên cạnh thủ hộ trận.
Vũ Văn Kỳ Lạc đang mượn lực lượng của các ngôi sao thì nhìn thấy Tang Thiên đi tới, lúc này sắc mặt của hắn liền biến đổi, vội vàng thu hồi hai tay, tay phải vừa lật, trong lòng bàn tay hắn liền xuất hiện một cái thước dài nữa thước, cái thước này có màu nâu nhạt thoạt nhìn có chút cổ xưa, trên mặt ngoài của thước còn có thể mơ hồ nhìn thấy các phù văn được khắc lên đó, xuất vũ khí ra, hắn cúi đầu xuống nhìn chằm chằm Tang Thiên phía dưới.
Tang Thiên phảng phất như không có nhìn thấy vậy, vẫn đứng im ở đó không nhúc nhích, thần sắc trên khuôn mặt lạnh lùng không chút thay đổi hai mắt bình tĩnh, nhìn chằm chằm thủ hộ trận đã hiện ra, nội tâm thì lại đang suy nghĩ nếu như phá đi thủ hộ trận của Nhân Hoàng thì phải làm như thế nào mới có thể một lần nữa đem nhân linh địa khí bao trùm lại mà thủ hộ, Tang Thiên có thể bố trí thủ hộ trận một lần nữa, nhưng hắn cũng không tuyệt đối nắm chắc có thể thủ hộ nhân linh địa khí mặc dù có thể thủ hộ được nhất thời, chỉ sợ cũng không thủ hộ được một đời, sau này có thể sẽ không ngừng có người chú ý đến nhân linh địa khí này.
"Vận mệnh chí thượng." Đại Hiển thánh tăng hai tay chắp thành chữ thập, chậm rãi đi tới, đi tới bên cạnh Tang Thiên, cao giọng nói:" Đại địa Liên Bang, nhân linh địa khí khi bảy đạo đều mở, Thánh Diệu phủ xuống, tịnh hóa thế nhân, xin thí chủ không nên nhúng tay vào mới phải."
Tang Thiên mặc một bộ hắc y, chắp tay mà đứng, thần sắc lạnh lùng không chút thay đổi, có chút nhíu mày lại, vẫn như trước đứng ở phía dưới thủ hộ trận.
Một người tĩnh, vạn người im, Tang Thiên chính là cứ lẳng lặng đứng ở nơi đó, cái gì cũng không làm, cái gì cũng không nói, nhưng hàng vạn người ở trong sân không có một ai dám động nguyên nhân là vì không người nào biết hắn muốn làm gì, trong sân tuyệt đối tĩnh lặng tựa hồ chỉ có thể khe thấy từng cơn gió đêm khẽ thổi vù vù tới mà thôi, mọi người nhìn Đại Hiển thánh tăng cùng Tang Thiên, lại nhìn về phía Vũ Văn Kỳ Lạc ở trên không trung, trong lòng hoảng sợ không thôi.
Bọn họ kính ngưỡng Vũ Văn Kỳ Lạc đến từ Thần Thánh hội nghị, bởi vì hắn là một tồn tại như thần, thiên nhân, bởi vì hắn là hậu duệ của Nhân Hoàng.
Bọn họ tín ngưỡng Đại Hiển thánh tăng đến từ Bát Giác Cao Tháp, bời vì hắn là thiên nhân nhưng lại phật sống hành y cứu thế. Bọn họ sợ hãi thanh niên hắc y kia, bởi vì bọn họ từng tận mắt nhìn thấy 1 Tang Thiên không kiêng nể gi hết mà giết chóc điên cuồng.
Tang Thiên rốt cuộc là người như thế nào, không kiêng nể ai hết như vậy, thong dong lạnh nhạt, chẳng lẽ hắn ngay cả thiên nhân cũng không sợ? Hay là hắn cũng giống như chúng ta cũng kính sợ thiên nhân, cho nên mới đứng đó không dám động?
Không biết, không có người nào biết được.
Đột nhiên, từ trong sân một thanh âm vang lên. "Cẩn thận, hắn mở ra tinh diệu thủ hộ Prague, một khi tinh diệu thủ hộ mở ra, hắn có thể khống chế mọi thứ tại Prague!"
Thanh âm này đến từ miệng Christine, là một đời Prague chi chủ, nàng rất hiểu biết về bí mật thủ hộ của Prague, thiên diễn thông, địa diễn hành, tinh diệu thủ, bát kỳ xà linh chấn hộ vụ ương.
Mọi người nhìn lại, thấy Vũ Văn Kỳ Lạc ở giữa không trung hai tay đang đánh ra thủ thế kỳ quái giơ lên đỉnh đầu, giữa hai tay hắn tinh quang sáng như ngọc, từng chút từng chút tinh quang càng lúc sáng, giống như có hàng ngàn hàng vạn ngôi sao đang vây xung quanh hắn
Vù vù một tiếng chấn động vang lên! Cả bầu trời Prague chợt lóe lên quang mang vạn truợng, quang mang chợt léo lên.
Vũ Văn Kỳ Lạc bị từng điểm từng điểm tinh quanh quấn quanh, hai mắt nhìn chằm chằm Tang Thiên ở phía dưới, hắn vốn muốn sau khi xử lý xong chuyện nhân linh địa khí rồi mới thu thập Tang Thiên, nhưng không nghĩ tới Tang Thiên đã vậy mà còn đui mù như vậy, hắn mặc dù kiêng kỵ chuyện Tang Thiên đã thoát khỏi một lần vận mệnh thẩm phán, nhưng chỉ là kiêng kỵ mà thôi, còn chưa thể làm cho hắn sinh ra sự sợ hãi, hắn đối với tu vi của bản thân rất tự tin, huống hồ bí mật thủ hộ Prague đang nằm trong tay hắn, hắn làm sao có thể sợ một nhân loại!
Hắn không biết Tang Thiên làm sao để thoát khỏi một lần vận mệnh thẩm phán, hắn cũng nhìn không thấu này Tang Thiên, nhưng có chuyện có thể xác định 100%, Tang Thiên là một nhân loại, là một nhân loại từ đầu đến chân, nhân loại cho dù cuờng đại như thế nào đi nữa nhiều nhất cũng chỉ là nhân loại mà thôi, giữa nhân loại và thiên nhân có một loại chênh lệch, là chênh lệch tuyệt đối, sở dĩ là chênh lệch tuyệt đối là vì không có bất cứ thứ gì có thể bù đắp vào chênh lệch đó, loại chênh lệch này giống như con kiến cùng con cọp vậy, con kiến cho dù mạnh mẽ như thế nào, con cọp cũng có thể bằng một cái tát giết chết con kiến.
"Tang Thiên." Vũ Văn Kỳ Lạc ngạo nghễ đứng, quát:" Ngươi tại thế giới này làm cái gì, bổn tôn đều đã sớm nghe qua, Thần Thánh hội nghị ta niệm tình ngươi tu vị không tệ, không đành lòng diệt trừ ngươi, hiện bổn tôn cho ngươi một cơ hội, ngươi biết tội không."
Phía dưới, Tang Thiên làm như không nghe thấy,hắn hiện tại đang tập trung toàn bộ suy nghĩ về việc nếu như phá hủy thủ hộ trận do Nhân Hoàng bố trí, thì nên thủ hộ nhân linh địa khí như thế nào, thời gian đã không còn nhiều lắm, lúc này trăng đã hoàn toàn tròn, chỉ có khi trăng tròn mới là cơ hội tốt nhất để hoàn tòan phá hủy thủ hộ trận mà Nhân Hoàng bố trí, còn nếu không chỉ sợ sau này rất khó khăn.
Nhìn thấy Tang Thiên không có trả lời lại mình, loại khinh thường trắng trợn này, Vũ Văn Kỳ Lạc làm sao có thể dễ dàng bỏ qua, chợt quát lên:" Bổn tôn hỏi ngươi, ngươi biết tội không!"
Bất luận kẻ nào cũng có thể nghe ra, thanh âm của Vũ Văn Kỳ Lạc đại nhân đã trờ nên phẫn nộ hơn, nhưng mà, TangThiên kia vẫn không có trả lời. "Lớn mật!" Sưu sưu! Hai nam từ đang giữ Christine lấy thân ảnh cực nhanh lóe ra, đánh về phía Tang Thiên. "Vũ Văn Kỳ Lạc đại nhân hỏi ngươi! Ngươi dám không trả lời!" Tốc độ của hai người đều rất nhanh,nghiêng người đánh úp về hai bên sườn của Tang Thiên, cánh tay phải như linh xà, cánh tay trái thì đánh ra pháp quyết quỷ dị, cảm nhận được luồng năng lượng ba độnga của hai người này, mọi người không khỏi biến sắc, tu vị của hai người này dĩ nhiên đều là chuẩn thiên nhân.
Hai chuẩn thiên nhân cùng nhau đánh tới, bên trong năng lượng cường đại còn chứa một cỗ khí thế kỳ lạ, kỳ lạ nhưng cũng quỷ dị vô cùng, giống như ánh sáng chói mắt của ngôi sao trên bầu trời đêm vậy, làm cho người ta hoa cả mắt.
Mắt thấy cánh tay phải của người bên tai sắp chế trụ được bả vai của Tang Thiên, đúng lúc này, ba một tiếng, mọi người còn chưa kịp ý thức lại, nhìn chăm chú lại, cánh tay của người kia đứng yên giữa không trung, cổ tay bị chế trụ dễ dàng, chế trụ cổ tay của người này chính là thanh niên hắc y, Tang Thiên.
Rất nhanh, nhanh đến nỗi làm cho mọi người căn bản không thể nào nhìn thấy Tang Thiên xuất thủ như thế nào, ngay sau đó, răng rắc một tiếng, một tiếng xương vỡ vang lên! A.
Người nọ phát ra tiếng vang thảm thiết, cổ tay của hắn đã bị Tang Thiên bẻ gãy, người nọ chịu đựng đau đớn, vẻ mặt thống khổ, tay trái bắt đầu xuất động pháp quyết đầu ngón tay không ngừng bắn ta tứng chút điểm tinh quang một, rất là lóng lánh, tinh quang tản ra khỏi quần thể đánh úp về phía Tang Thiên, phát ra tiếng vang ầm ầm. "Tinh quang mạn thiên tranh! Đi! Tử chết đi!"
Tang Thiên sắc mặt bình tĩnh, hai mắt lành lạnh, vung cánh tay phải lên, cánh tay vừa vung lên ô quang trên bàn tay liền chớp động, phóng qua quần thể tinh quang, tinh quang vốn đang chói sáng nhất thời trở nên ảm đạm! ô quang xuất, chỉ có giết chóc để tế lễ.
ô quang này chính là ý cảnh cực đoạn tử diệt ý, tử diệt ý đại biểu cho tử vong, diệt vong, thiên địa vạn vật, chí tử chí diệt, cho dù ngươi có được cả ánh sáng chói lóa của thiên địa nhật nguyệt, khi gặp phải tử diệt ý cực đoan này, cũng khó thoát khỏi tử vong, diệt vong.
Đừng nói người này lĩnh ngộ chỉ là tinh diệu chi thế, cho dù là tinh diệu ý, thì trước mặt tử diệt ý cũng chỉ là rác rưởi mà thôi.
Bàn tay của Tang Thiên cứ như vậy mà trực tiếp đẩy tới, tên kia lúc thấy tinh diệu pháp quyết của bản thân trở nên ảm đạm, nhìn bàn tay Tang Thiên, hắn căn bản không biết ngăn cản như thế nào, lúc hắn bị vô tận tử diệt ý bao phủ, đây chính là một loại ý cảnh vô cùng bá đạo, thiên địa vạn vật đều có thể diệt.
Ba, Cánh tay Tang Thiên vừa đẩy qua, năm ngón tay mở ra bóp lấy khuôn mặt của tên kia, cùng lúc đó, nam tử phía bện phải cũng đã lao tới, Tang Thiên cũng không thèm nhìn, trực tiếp vung chân phải lên. Cổ chân xuất hiện ô quang quấn quanh, bịch một tiếng, đá vào phía bên phải cổ của hắn, một cước tử diệt ý hắn há có thể ngăn cản được, tên đó chỉ cảm thấy cái cổ tên dần, cả người lúc này liền xoay tròn 180 độ, đầu hung hăng đập xuống đất, ngay cả hừ cũng không kịp hừ một tiếng, hộc máu ngã trên mặt đất không có khả năng động đậy.
Tĩnh lặng! Tuyệt đối tĩnh lặng!
Mọi người Hoảng sợ, hai người này đều là chuẩn thiên nhân! Tại thế giới này chính là tồn tại vô địch, mà hiện tại đối mặt với Tang Thiên, dĩ nhiên...dĩ nhiên ngay cả một hiệp cũng không đến, cứ như vậy mà thất bại! Làm sao có thể? Mọi người không biết, cũng nghĩ không ra, Tang Thiên này căn bản không từng dùng bất cứ chiêu thức gì, chính là cứ như vậy mà một trảo một cước trực tiếp, rất là bình thường, năng lượng cũng chỉ tới cấp 5-6, chính là đơn giản như vậy, vì sao chuẩn thiên nhân ngay cả tránh cũng không tránh được? Vì sao?
Không chỉ có bọn họ, mà ngay cả Đại Hiển thánh tăng đang bình tĩnh đứng bên cạnh sắc mặt cũng đại biến, bởi vi hắn từ trong thân thủ của Tang Thiên hoàn toàn không cảm giác được sự tồn tại của khí thế, cho dù một chút cũng không có, bọn họ vốn tưởng rằng Tang Thiên là tu luyện một loại khí thế quái dị gì đó cho nên mới lợi hại như vậy, nhưng hiện tại từ trong ô quang trên tay Tang Thiên, Đại Hiển thánh tăng ngay cả một chút khí thế cũng không có cảm thấy, làm sao có thể! Năng lượng yếu ớt như vậy, hon nữa không có ẩn chứa khí thế, chuẩn thiên nhân tại sao không thể ngăn cản được?
Không thể nào! Cái này tuyệt đối không có khả năng!
Tại sao không cảm giác được một chút khí thế chi cảnh? Dù là một chút cũng không có.
Vũ Văn Kỳ Lạc trên không trung cũng rất Hoảng sợ, hắn đồng dạng cũng không có cảm ứng được bất cứ khí thế gì, chuyện này hoàn toàn làm cho hai người không thể giải thích, hai người mặc dù đều là thiên nhân, hon nữa Đại Hiển thánh tăng còn đến từ Bát Giác Cao Tháp, mà Vũ Văn Kỳ Lạc thì đến từ ngàn năm thế gia Vũ Văn thế gia, nhưng bọn họ chưa bao giờ đi qua vô tận thế giới, còn về sự tồn tại của khí thế, bọn họ chỉ biết được khí thế là một trụ cột cảnh giới trong lục cảnh, nhưng đối với bọn họ việc tu luyện cảnh giới lại vô cùng xa xôi trừ phi đi tới vô tận thế giới, nếu không căn bản không thể biết rõ được lục cảnh rốt cuộc là một loại tồn tại như thế nào.
Bằng vào năng luợng cấp 5-6, mà chuẩn thiên nhân lại không có cách nào ngăn cản, bên trong năng lượng không ẩn chứa bất cứ khí thế gì, cái này hoàn toàn không có khả năng, bên trong năng lượng của Tang Thiên nhất định là ẩn chứa cái gì đó, chẳng lẽ thứ ẩn chứa bên trong năng lượng của Tang Thiên bản thân cũng không thể cảm ứng được, vậy chỉ có một khả năng, đó chính là lục cảnh! Lục cảnh? Thế giới này không người nào biết về sự tồn tại của lục cảnh, tuyệt đối không có! Trừ phi hắn đến từ vô tận thế giới thì còn có thể? Một nhân loại đến từ vô tận thế giới? Đáp án khẳng định là không có khả năng.
Nhân loại nếu không thể tiến hóa thành thiên nhân, căn bản không thể tiến vào vô tận thế giới, đây là sự thật, là trật tự, ngay cả chư thần cũng không thể sửa đổi.
Vũ Văn Kỳ Lạc đang mượn lực lượng của các ngôi sao thì nhìn thấy Tang Thiên đi tới, lúc này sắc mặt của hắn liền biến đổi, vội vàng thu hồi hai tay, tay phải vừa lật, trong lòng bàn tay hắn liền xuất hiện một cái thước dài nữa thước, cái thước này có màu nâu nhạt thoạt nhìn có chút cổ xưa, trên mặt ngoài của thước còn có thể mơ hồ nhìn thấy các phù văn được khắc lên đó, xuất vũ khí ra, hắn cúi đầu xuống nhìn chằm chằm Tang Thiên phía dưới.
Tang Thiên phảng phất như không có nhìn thấy vậy, vẫn đứng im ở đó không nhúc nhích, thần sắc trên khuôn mặt lạnh lùng không chút thay đổi hai mắt bình tĩnh, nhìn chằm chằm thủ hộ trận đã hiện ra, nội tâm thì lại đang suy nghĩ nếu như phá đi thủ hộ trận của Nhân Hoàng thì phải làm như thế nào mới có thể một lần nữa đem nhân linh địa khí bao trùm lại mà thủ hộ, Tang Thiên có thể bố trí thủ hộ trận một lần nữa, nhưng hắn cũng không tuyệt đối nắm chắc có thể thủ hộ nhân linh địa khí mặc dù có thể thủ hộ được nhất thời, chỉ sợ cũng không thủ hộ được một đời, sau này có thể sẽ không ngừng có người chú ý đến nhân linh địa khí này.
"Vận mệnh chí thượng." Đại Hiển thánh tăng hai tay chắp thành chữ thập, chậm rãi đi tới, đi tới bên cạnh Tang Thiên, cao giọng nói:" Đại địa Liên Bang, nhân linh địa khí khi bảy đạo đều mở, Thánh Diệu phủ xuống, tịnh hóa thế nhân, xin thí chủ không nên nhúng tay vào mới phải."
Tang Thiên mặc một bộ hắc y, chắp tay mà đứng, thần sắc lạnh lùng không chút thay đổi, có chút nhíu mày lại, vẫn như trước đứng ở phía dưới thủ hộ trận.
Một người tĩnh, vạn người im, Tang Thiên chính là cứ lẳng lặng đứng ở nơi đó, cái gì cũng không làm, cái gì cũng không nói, nhưng hàng vạn người ở trong sân không có một ai dám động nguyên nhân là vì không người nào biết hắn muốn làm gì, trong sân tuyệt đối tĩnh lặng tựa hồ chỉ có thể khe thấy từng cơn gió đêm khẽ thổi vù vù tới mà thôi, mọi người nhìn Đại Hiển thánh tăng cùng Tang Thiên, lại nhìn về phía Vũ Văn Kỳ Lạc ở trên không trung, trong lòng hoảng sợ không thôi.
Bọn họ kính ngưỡng Vũ Văn Kỳ Lạc đến từ Thần Thánh hội nghị, bởi vì hắn là một tồn tại như thần, thiên nhân, bởi vì hắn là hậu duệ của Nhân Hoàng.
Bọn họ tín ngưỡng Đại Hiển thánh tăng đến từ Bát Giác Cao Tháp, bời vì hắn là thiên nhân nhưng lại phật sống hành y cứu thế. Bọn họ sợ hãi thanh niên hắc y kia, bởi vì bọn họ từng tận mắt nhìn thấy 1 Tang Thiên không kiêng nể gi hết mà giết chóc điên cuồng.
Tang Thiên rốt cuộc là người như thế nào, không kiêng nể ai hết như vậy, thong dong lạnh nhạt, chẳng lẽ hắn ngay cả thiên nhân cũng không sợ? Hay là hắn cũng giống như chúng ta cũng kính sợ thiên nhân, cho nên mới đứng đó không dám động?
Không biết, không có người nào biết được.
Đột nhiên, từ trong sân một thanh âm vang lên. "Cẩn thận, hắn mở ra tinh diệu thủ hộ Prague, một khi tinh diệu thủ hộ mở ra, hắn có thể khống chế mọi thứ tại Prague!"
Thanh âm này đến từ miệng Christine, là một đời Prague chi chủ, nàng rất hiểu biết về bí mật thủ hộ của Prague, thiên diễn thông, địa diễn hành, tinh diệu thủ, bát kỳ xà linh chấn hộ vụ ương.
Mọi người nhìn lại, thấy Vũ Văn Kỳ Lạc ở giữa không trung hai tay đang đánh ra thủ thế kỳ quái giơ lên đỉnh đầu, giữa hai tay hắn tinh quang sáng như ngọc, từng chút từng chút tinh quang càng lúc sáng, giống như có hàng ngàn hàng vạn ngôi sao đang vây xung quanh hắn
Vù vù một tiếng chấn động vang lên! Cả bầu trời Prague chợt lóe lên quang mang vạn truợng, quang mang chợt léo lên.
Vũ Văn Kỳ Lạc bị từng điểm từng điểm tinh quanh quấn quanh, hai mắt nhìn chằm chằm Tang Thiên ở phía dưới, hắn vốn muốn sau khi xử lý xong chuyện nhân linh địa khí rồi mới thu thập Tang Thiên, nhưng không nghĩ tới Tang Thiên đã vậy mà còn đui mù như vậy, hắn mặc dù kiêng kỵ chuyện Tang Thiên đã thoát khỏi một lần vận mệnh thẩm phán, nhưng chỉ là kiêng kỵ mà thôi, còn chưa thể làm cho hắn sinh ra sự sợ hãi, hắn đối với tu vi của bản thân rất tự tin, huống hồ bí mật thủ hộ Prague đang nằm trong tay hắn, hắn làm sao có thể sợ một nhân loại!
Hắn không biết Tang Thiên làm sao để thoát khỏi một lần vận mệnh thẩm phán, hắn cũng nhìn không thấu này Tang Thiên, nhưng có chuyện có thể xác định 100%, Tang Thiên là một nhân loại, là một nhân loại từ đầu đến chân, nhân loại cho dù cuờng đại như thế nào đi nữa nhiều nhất cũng chỉ là nhân loại mà thôi, giữa nhân loại và thiên nhân có một loại chênh lệch, là chênh lệch tuyệt đối, sở dĩ là chênh lệch tuyệt đối là vì không có bất cứ thứ gì có thể bù đắp vào chênh lệch đó, loại chênh lệch này giống như con kiến cùng con cọp vậy, con kiến cho dù mạnh mẽ như thế nào, con cọp cũng có thể bằng một cái tát giết chết con kiến.
"Tang Thiên." Vũ Văn Kỳ Lạc ngạo nghễ đứng, quát:" Ngươi tại thế giới này làm cái gì, bổn tôn đều đã sớm nghe qua, Thần Thánh hội nghị ta niệm tình ngươi tu vị không tệ, không đành lòng diệt trừ ngươi, hiện bổn tôn cho ngươi một cơ hội, ngươi biết tội không."
Phía dưới, Tang Thiên làm như không nghe thấy,hắn hiện tại đang tập trung toàn bộ suy nghĩ về việc nếu như phá hủy thủ hộ trận do Nhân Hoàng bố trí, thì nên thủ hộ nhân linh địa khí như thế nào, thời gian đã không còn nhiều lắm, lúc này trăng đã hoàn toàn tròn, chỉ có khi trăng tròn mới là cơ hội tốt nhất để hoàn tòan phá hủy thủ hộ trận mà Nhân Hoàng bố trí, còn nếu không chỉ sợ sau này rất khó khăn.
Nhìn thấy Tang Thiên không có trả lời lại mình, loại khinh thường trắng trợn này, Vũ Văn Kỳ Lạc làm sao có thể dễ dàng bỏ qua, chợt quát lên:" Bổn tôn hỏi ngươi, ngươi biết tội không!"
Bất luận kẻ nào cũng có thể nghe ra, thanh âm của Vũ Văn Kỳ Lạc đại nhân đã trờ nên phẫn nộ hơn, nhưng mà, TangThiên kia vẫn không có trả lời. "Lớn mật!" Sưu sưu! Hai nam từ đang giữ Christine lấy thân ảnh cực nhanh lóe ra, đánh về phía Tang Thiên. "Vũ Văn Kỳ Lạc đại nhân hỏi ngươi! Ngươi dám không trả lời!" Tốc độ của hai người đều rất nhanh,nghiêng người đánh úp về hai bên sườn của Tang Thiên, cánh tay phải như linh xà, cánh tay trái thì đánh ra pháp quyết quỷ dị, cảm nhận được luồng năng lượng ba độnga của hai người này, mọi người không khỏi biến sắc, tu vị của hai người này dĩ nhiên đều là chuẩn thiên nhân.
Hai chuẩn thiên nhân cùng nhau đánh tới, bên trong năng lượng cường đại còn chứa một cỗ khí thế kỳ lạ, kỳ lạ nhưng cũng quỷ dị vô cùng, giống như ánh sáng chói mắt của ngôi sao trên bầu trời đêm vậy, làm cho người ta hoa cả mắt.
Mắt thấy cánh tay phải của người bên tai sắp chế trụ được bả vai của Tang Thiên, đúng lúc này, ba một tiếng, mọi người còn chưa kịp ý thức lại, nhìn chăm chú lại, cánh tay của người kia đứng yên giữa không trung, cổ tay bị chế trụ dễ dàng, chế trụ cổ tay của người này chính là thanh niên hắc y, Tang Thiên.
Rất nhanh, nhanh đến nỗi làm cho mọi người căn bản không thể nào nhìn thấy Tang Thiên xuất thủ như thế nào, ngay sau đó, răng rắc một tiếng, một tiếng xương vỡ vang lên! A.
Người nọ phát ra tiếng vang thảm thiết, cổ tay của hắn đã bị Tang Thiên bẻ gãy, người nọ chịu đựng đau đớn, vẻ mặt thống khổ, tay trái bắt đầu xuất động pháp quyết đầu ngón tay không ngừng bắn ta tứng chút điểm tinh quang một, rất là lóng lánh, tinh quang tản ra khỏi quần thể đánh úp về phía Tang Thiên, phát ra tiếng vang ầm ầm. "Tinh quang mạn thiên tranh! Đi! Tử chết đi!"
Tang Thiên sắc mặt bình tĩnh, hai mắt lành lạnh, vung cánh tay phải lên, cánh tay vừa vung lên ô quang trên bàn tay liền chớp động, phóng qua quần thể tinh quang, tinh quang vốn đang chói sáng nhất thời trở nên ảm đạm! ô quang xuất, chỉ có giết chóc để tế lễ.
ô quang này chính là ý cảnh cực đoạn tử diệt ý, tử diệt ý đại biểu cho tử vong, diệt vong, thiên địa vạn vật, chí tử chí diệt, cho dù ngươi có được cả ánh sáng chói lóa của thiên địa nhật nguyệt, khi gặp phải tử diệt ý cực đoan này, cũng khó thoát khỏi tử vong, diệt vong.
Đừng nói người này lĩnh ngộ chỉ là tinh diệu chi thế, cho dù là tinh diệu ý, thì trước mặt tử diệt ý cũng chỉ là rác rưởi mà thôi.
Bàn tay của Tang Thiên cứ như vậy mà trực tiếp đẩy tới, tên kia lúc thấy tinh diệu pháp quyết của bản thân trở nên ảm đạm, nhìn bàn tay Tang Thiên, hắn căn bản không biết ngăn cản như thế nào, lúc hắn bị vô tận tử diệt ý bao phủ, đây chính là một loại ý cảnh vô cùng bá đạo, thiên địa vạn vật đều có thể diệt.
Ba, Cánh tay Tang Thiên vừa đẩy qua, năm ngón tay mở ra bóp lấy khuôn mặt của tên kia, cùng lúc đó, nam tử phía bện phải cũng đã lao tới, Tang Thiên cũng không thèm nhìn, trực tiếp vung chân phải lên. Cổ chân xuất hiện ô quang quấn quanh, bịch một tiếng, đá vào phía bên phải cổ của hắn, một cước tử diệt ý hắn há có thể ngăn cản được, tên đó chỉ cảm thấy cái cổ tên dần, cả người lúc này liền xoay tròn 180 độ, đầu hung hăng đập xuống đất, ngay cả hừ cũng không kịp hừ một tiếng, hộc máu ngã trên mặt đất không có khả năng động đậy.
Tĩnh lặng! Tuyệt đối tĩnh lặng!
Mọi người Hoảng sợ, hai người này đều là chuẩn thiên nhân! Tại thế giới này chính là tồn tại vô địch, mà hiện tại đối mặt với Tang Thiên, dĩ nhiên...dĩ nhiên ngay cả một hiệp cũng không đến, cứ như vậy mà thất bại! Làm sao có thể? Mọi người không biết, cũng nghĩ không ra, Tang Thiên này căn bản không từng dùng bất cứ chiêu thức gì, chính là cứ như vậy mà một trảo một cước trực tiếp, rất là bình thường, năng lượng cũng chỉ tới cấp 5-6, chính là đơn giản như vậy, vì sao chuẩn thiên nhân ngay cả tránh cũng không tránh được? Vì sao?
Không chỉ có bọn họ, mà ngay cả Đại Hiển thánh tăng đang bình tĩnh đứng bên cạnh sắc mặt cũng đại biến, bởi vi hắn từ trong thân thủ của Tang Thiên hoàn toàn không cảm giác được sự tồn tại của khí thế, cho dù một chút cũng không có, bọn họ vốn tưởng rằng Tang Thiên là tu luyện một loại khí thế quái dị gì đó cho nên mới lợi hại như vậy, nhưng hiện tại từ trong ô quang trên tay Tang Thiên, Đại Hiển thánh tăng ngay cả một chút khí thế cũng không có cảm thấy, làm sao có thể! Năng lượng yếu ớt như vậy, hon nữa không có ẩn chứa khí thế, chuẩn thiên nhân tại sao không thể ngăn cản được?
Không thể nào! Cái này tuyệt đối không có khả năng!
Tại sao không cảm giác được một chút khí thế chi cảnh? Dù là một chút cũng không có.
Vũ Văn Kỳ Lạc trên không trung cũng rất Hoảng sợ, hắn đồng dạng cũng không có cảm ứng được bất cứ khí thế gì, chuyện này hoàn toàn làm cho hai người không thể giải thích, hai người mặc dù đều là thiên nhân, hon nữa Đại Hiển thánh tăng còn đến từ Bát Giác Cao Tháp, mà Vũ Văn Kỳ Lạc thì đến từ ngàn năm thế gia Vũ Văn thế gia, nhưng bọn họ chưa bao giờ đi qua vô tận thế giới, còn về sự tồn tại của khí thế, bọn họ chỉ biết được khí thế là một trụ cột cảnh giới trong lục cảnh, nhưng đối với bọn họ việc tu luyện cảnh giới lại vô cùng xa xôi trừ phi đi tới vô tận thế giới, nếu không căn bản không thể biết rõ được lục cảnh rốt cuộc là một loại tồn tại như thế nào.
Bằng vào năng luợng cấp 5-6, mà chuẩn thiên nhân lại không có cách nào ngăn cản, bên trong năng lượng không ẩn chứa bất cứ khí thế gì, cái này hoàn toàn không có khả năng, bên trong năng lượng của Tang Thiên nhất định là ẩn chứa cái gì đó, chẳng lẽ thứ ẩn chứa bên trong năng lượng của Tang Thiên bản thân cũng không thể cảm ứng được, vậy chỉ có một khả năng, đó chính là lục cảnh! Lục cảnh? Thế giới này không người nào biết về sự tồn tại của lục cảnh, tuyệt đối không có! Trừ phi hắn đến từ vô tận thế giới thì còn có thể? Một nhân loại đến từ vô tận thế giới? Đáp án khẳng định là không có khả năng.
Nhân loại nếu không thể tiến hóa thành thiên nhân, căn bản không thể tiến vào vô tận thế giới, đây là sự thật, là trật tự, ngay cả chư thần cũng không thể sửa đổi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.