Thuẫn Kích

Quyển 1 - Chương 356: Người có tên, cây có bóng

Cửu Hanh

06/09/2013

Hàng ngàn hàng vạn nguời tụ tập phía trước câu lạc bộ Yêu Nguyệt, bọn họ đem đám người Phong Nhàn, Nhan Phi, Lâm Mỗ Mỗ bao vây ở bên trong, hon nữa vẻ mặt ai cũng đỏ cả lên, mang vẻ mặt chánh nghĩa, chỉ tay về đám người Phong Nhàn không ngừng khiển trách.

sáu vị sư huynh đệ Phong Nhàn, Hồng Đào tay cầm vũ khí dựa lưng vào nhau mà đứng, trong lòng bọn họ phẫn nộ không thôi, nhưng thấy tất cả mọi người xung quanh đều là người bình thường, bọn họ căn bản không thể ra tay được, Nhan Phi ôm ngực, cả người không có chút sức lực nào, mà đám nguời Lam Tình, Tiết Thiên Diệp cũng tạo thành một vòng tròn bảo vệ Nhan Phi ở bên trong. "Đại Hiển tên trọc lừa này thủ đoạn thật hèn hạ, dĩ nhiên đầu độc mọi người!" Lâm Mỗ Mỗ đến từ cầm cố chi địa phân phó đám thuộc hạ bảo hộ đám người Nhan Phi. "Dám bất kính với Đại Hiển phật sống, hừ! Đánh chết bọn họ!" "Đại Hiển phật sống dù là thiên nhân nhưng lại du lịch khắp Liên Bang chúng ta hành y cứu người, phổ độ chúng sinh..." "Không lâu nữa Diệu Thiện thượng sư sẽ hàng lâm xuống Bát Giác Cao Tháp."

Những người này lấy Hiệp Nghĩa Minh Công Tôn Thái dẫn đầu không ngừng chửi mắng đám người Phong Nhàn, bọn họ tin tưởng Đại Hiển thánh tăng không lừa bọn họ, còn biết được không bao lâu nữa Diệu Thiện thượng sư sẽ hàng lâm xuống Bát Giác Cao Tháp, nếu Diệu Thiện thượns sư hàng lâm xuống Bát Giác Cao Tháp, mọi người giờ phút này có có thể không đứng bên phe Đại Hiển thánh tăng. Bất quá cũng có rất nhiều người hòan toàn không hiểu rõ tình huống, bọn họ chỉ là nhìn thấy tất cả mọi người lao lên, bản thân cũng đi theo cho náo nhiệt thôi, nhiều người lực lượng cường đại, có nhiều người cũng một chỗ như vậy, bọn họ hiển nhiên cái gì cũng không sợ, thậm chí có một số phần tử cá biệt điên cuồng đã bắt đầu động thủ. "Không nên đụng ngã!"

Một cánh tay duỗi tới về phía Tiết Thiên Diệp, nàng chỉ cảm thấy da đầu tê dại, chỉ là không thể lùi về sau được. "Các ngươi còn dám lại đây, hừ đừng trách ta không khách khí.” "Không khách khí? Hừ! Ngươi không khách khí thì có thể làm gì, các ngươi dám bất kính với Đại Hiển thánh tăng, còn muốn yên ổn sao! Mọi người cũng tiền lên!”

Tiết Thiên Diệp không đành lòng động thủ, nhưng cũng không có nghĩa là những người khác không dám, một đạo thân ảnh lùi sang đây, trực tiếp nắm lấy tay người đó, răng rắc một tiếng trực tiếp xé đứt cánh tay của hắn, đó chính là Đệ Nhị Linh.

"Cánh tay của ta... Nàng chặt đứt cánh tay của ta!"

"Còn dám lại đây, trực tiếp giết ngươi." sắc mặt Nhị Linh lạnh lùng như băng, quanh người phát ra thánh quang thủ hộ.

"Nàng dám đánh ta, mọi người lên! Cùng tiến lên, không nên sợ bọn họ, đánh! Đánh chết bọn họ!"

"Lên! Cùng tiến lên, có Đại Hiển thánh tăng cùng Vũ Văn Kỳ Lạc hai vị thiên nhân ở chỗ này, chúng ta không phải sợ!"

Có người dẫn đầu hô to, vốn mọi người đang ở trong trạng thái kích thích như con gà chiến đang hăng máu vậy bắt đầu vây công tùy ý, đám người Phong Nhàn không đành lòng hạ độc thủ với đám người bình thường, bị ép phải liên tục lùi về phía sau, nhưng mà, Đệ Nhị Linh lại ra tay vô cùng tàn nhẫn, hai tay vung lên, ngăn cản không ít người.Răng rắc! Răng rắc! Không ít cánh tay của không ít người bị nàng cắt đứt.

Đột nhiên! Vù vù một tiếng, quang mang màu vàng kim bùng lên trực tiếp đánh về phía Đệ Nhị Linh, bịch một tiếng, Nhị Linh thằn sắc ngẩn ra, đát đát, không ngừng lùi về phía sau. "Tuổi còn nhỏ, tu vi cao thâm, nhưng ra tay quá tàn nhẫn, nhìn nguơi có được thánh quang thủ hộ, vậy thân phận của ngươi chắc là công chúa Đệ Nhị Linh của Thánh Đường."

Đem Đệ Nhị Linh đánh lui chính là Đại Hiển thánh tăng, hắn cúi đầu đứng, hai tay tạo thành chữ thập, nói:" Bần tăng không muốn tổn thương người vô tội, xin mời các vị nhanh chóng rời đi, nếu như còn tiếp tục dây dưa, chớ trách Bần tăng sử dụng vô thượng phương pháp chế phục các vị." "Ngươi tới thử xem." Nhị Linh giơ tay ra, trong tay xuất hiện trường kiếm phát ra bạch quang.



Bang bang bịch! Bên kia liên tiếng vang lên những âm thanh do năng lượng va chạm vào nhau, đám người Hiệp Nghĩa Minh Công Tôn Thái bị sáu huynh đệ Phong Nhàn đánh lui, thở hổn hển, quát:" Phong Nhàn, Công Tôn Thái ta tu vị không bằng ngươi! Chẳng lẽ ngươi cho rằng Đại Hiển thánh tăng cũng không làm gì được ngươi sao!"

Đúng lúc này, mặt đất trung tâm nghiễm tràng bắt đầu kịch liệt chấn động, giống như có động đất vậy, mọi người chỉ lại, chỉ thấy dưới chân bốn phía câu lạc bộ Yêu Nguyệt tràn ngập phù văn, những phù văn này điên cuồng lóe sáng, rồi sau đó bắt đầu lung lay cả câu lạc bộ Yêu Nguyệt, theo tốc độ lóe sáng của phù văn càng ngày càng nhanh, càu lạc bộ Yêu Nguyệt lung lay càng mạnh. "Sắp sập! Câu lạc bộ Yêu Nguyệt sắp sập rồi!"

Không biết người nào hô lên một câu, tiếng la vừa dứt, toàn bộ kiến trúc của câu lạc bộ Yêu Nguyệt bắt đầu nghiêng sang hướng tây, giống như một cây đại thụ ngàn năm bị nhổ lên tận gốc vậy, sụp đổ trên mặt đất, phát ra tiếng vang ầm ầm, phá hủy bốn năm tòa thành, tro bụi nổi lên, trong sàn nhất thời khói bụi cuồn cuộn.

"Ngươi là ai!" Một tiếng quát vang lên, là âm thành tràn đầy nghi hoặc của Vũ Văn Kỳ Lạc, mọi nguời nhìn lại, xuyên qua hành lang tràn đầy khói bụi mơ hồ có thể nhìn thấy cách đó không xa dưới chân câu lạc bộ Yêu Nguyệt dĩ nhiên có một người đứng, người này khoảng hơn 20 tuổi, mặc một bộ hắc y, nhìn rất quen mặt! Theo tro bụi trong sân từ từ tiêu tán, mọi người rốt cuộc cũng nhìn rõ khuôn mặt của nguời đó. Đó là một hắc y, với khuôn mặt lạnh lùng, ánh mắt bình tình, hắn là...

"Tang Thiên! Hắn là Tang Thiên!" Không ai có thể quên được thanh niên hắc y trước mặt này, không ai có thể quên thanh niên hắc y này tại nghiễm tràng Prague đã chém đứt đầu hơn 50 tên Thái Tử Đảng như thế nào, càng không người nào quên thanh niên hắc y này đã hành hạ cửu long gián sứ cho đến chết như thế nào.Người có tên, cây có bóng.

Bọn họ có lẽ không biết Tang Thiên là một người như thế nào, nhưng bọn họ vĩnh viễn cũng không thể nào quên chuyện mà Tang Thiên đã làm. Khi thanh niên hắc y đó xuất hiện trong tầm mắt của mọi người, trong sân vốn đang ồn ào nhất thời trở nên yên tĩnh, không gian xung quanh phảng phất như bị đóng băng vậy, chỉ có bụi đất là vẫn còn chậm rãi lơ lửng trên không trung.

Chuyện gì xảy ra! Tang Thiên... Hắn không phải bị vận mệnh thẩm phán rồi sao? Hắn không phải là bị vận mệnh thẩm phán giết chết rồi sao?

Khi mọi người thấy Tang Thiên, trong lòng vừa kinh hãi đồng thời còn có vô số nghi hoặc.

Vũ Văn Kỳ Lạc một thân phong y màu trắng đang lơ lửng trên không trung, hai tay vẫn chắp sau lưng mà đứng, sắc mặt uy nghiêm, hai mắt nhìn chằm chằm Tang Thiên, muốn đen hắn nhìn thấu, Đại Hiển thánh tăng cũng nhìn chằm chằm Tang Thiên, vẻ mặt hiền hậu của hắn dần dần chuyển sang vẻ ngưng trọng, hắn hôm nay tới đây chủ yếu là một nữa là vì trợ giúp Vũ Văn Kỳ Lạc, một nữa khác là vì Tang Thiên này, mà giờ phút này đám người Thiên Nghiệp phía sau hắn người nào người nấy thần sắc phức tạp có, phẫn nộ có, khi nhìn thấy Tang Thiên, Thiên Nghiệp liền nhớ tới khi tại cung điện Prague Tang Thiên trước mặt mọi người đánh vào mặt mình như thế nào, Thiên Nghiệp không thể quên, mục đích của hắn mời Đại Hiển thánh tăng tới đây, cũng là vì thế.

Cách đó không xa, câu lạc bộ Yêu Nguyệt đã sụp đổ, Tang Thiên đứng trong một mật thất, bên cạnh hắn là một cái đài cao, trên đài cao là một cái tế đàn, trung tâm tế đàn là một linh tuyền có đường kính một thước, bên trong linh tuyền có ẩn chứa nhân linh địa khí màu lam, mặt ngoài bóng loáng như một tấm gương thủy tinh vậy, câu lạc bộ Yêu Nguyệt sụp đổ, nhưng thủ hộ trận Nhân Hoàng bố trí vẫn còn, ngoại trừ Tang Thiên, những người khác cũng chỉ nhìn thấy một ảo ảnh mà thôi, nhân linh địa khí chính thức vẫn còn đang liên tục vận chuyển không ngừng dưới đất.

Tang Thiên mặc dù đã vẻ ra các bức phù văn tiến hành cắn nuốt thủ hộ trận do Nhân Hoàng bố trí, nhưng cũng chỉ là phá hư mà thôi, hắn còn chưa chạm đến trận pháp kế tiếp, kết cấu của trận pháp vẫn chưa bị phá hủy, vẫn còn đang vận chuyển như cũ. Ngẩng đầu lên nhìn thoáng qua trăng tròn trên bầu trời, Tang Thiên từ bên trong thủ hộ trận nhảy ra.



"Tang Thiên." Lam Tình mặc dù có rất nhiều điều muốn nói với Tang Thiên, nhưng nàng biết tình huống hiện tại đang khẩn cấp, lập tức đem tình huống nơi này tóm tất lại một lần, chỉ vào mặt Đại Hiển thánh tăng nói:" Đó chính là tên Đại Hiển thánh tăng giả nhân giả nghĩa của Bát Giác Cao Tháp, hắn ỷ vào cái tên phật sống của mình, xuất ngôn lừa gạt mọi người, dám nói mở ra linh nhãn địa khí là tịnh hóa thế nhân, hơn nữa mọi người đều tin tuởng hắn."

"Vận mệnh chí thượng." Bị một tiểu cô nương chỉ vào mũi mắng giả nhân giả nghĩa, sắc mặt Đại Hiển thánh tăng cũng không tốt cho lắm, từ trong đám người đi ra, thấp giọng nói:" Đại địa Liên Bang, có bảy đạo nhân linh địa khí thủ hộ, khi nhân linh địa khí đều mở ra, Thánh Diệu chi quang phủ xuống, liền tịnh hóa thế nhân, đây chính là thiên mệnh, bần tăng nói là thật, Lam cô nương vì sao lại nhiều lần nhục mạ Bần tăng là giả nhân giả nghĩa."

"Lam cô nương, cô tuổi còn nhỏ mà dám ăn nói bừa bãi nhục mạ Đại Hiển phật sống, Đại Hiển phật sống từ bi, thế nhân đều biết, cô nên tự trọng! Nếu còn dám nhục ma Đại Hiển phật sống, mọi người trong Hiệp Nghĩa Minh chúng ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho cô." Công Tôn Thái đứng bên cạnh Đại Hiển thánh tăng vẻ mặt chánh nghĩa, phẫn nộ khiển trách Lam Tình, đang muốn tiếp tục khiển trách, lại bị Tang Thién liếc nhìn một cái, dọa cho hắn run cả lên, mất tự nhiên lui về phía sau Đại Hiển thánh tăng mà đứng. "Bần tăng pháp danh Đại Hiển, xin hỏi thí chủ có phải là Tang Thiên?"

Đại Hiển thánh tăng nhìn chằm chằm Tang Thiên, nhưng vẫn không nhìn ra cái gì, nội tâm thầm nghĩ: quả đúng như Thiên Nghiệp nói, người thanh niên này nhìn thế nào cũng chỉ thấy tu vị cấp 5-6, hắn rốt cuộc là ai.

Tang Thiên không để ý đến, mà Lam Tình tiếp tục nói, chỉ vào Vũ Văn Kỳ Lạc đang lơ lửng trên không trung nói:" Hắn là thiên nhân đến từ Thần Thánh hội nghị Vũ Văn Kỳ Lạc, là hậu duệ của Nhân Hoàng."

Vũ Văn Kỳ Lạc lơ lửng trên không trung, khí thế uy nghiêm, thong dong cao ngạo.

Tang Thiên gật đầu ý bảo bản thân đã rõ, phát hiện Nhan Phi thằn sắc khác thường, nhíu mày nhìn lại, thấy Nhan Phi đang được Tiết Thiên Diệp cũng Helen dìu khẽ lắc đầu, đang muốn mở miệng, mà lúc này Tang Thiên đã lắc mình đi tới, bàn tay nắm lấy cổ tay nàng, bắt đầu dò xét, tình huống của Nhan Phi làm cho hắn nghi hoặc, hắn thăm dò được ngực của Nhan Phi duờng như có gì đó khác thường, Tang Thiên giơ tay lên muốn cởi xiêm y của Nhan Phi ra, chỉ là cánh tay vừa giơ lên giữa chừng, hắn đột nhiên ý thức được nơi này thật sự không thích hợp, suy nghĩ một chút, liền thu lại, Nhan Phi cũng ý thức được hành động của Tang Thiên, không khỏi xấu hổ, nhỏ giọng nói:" Tôi không ngại, anh…”

Cách đó không xa, Đại Hiển thánh tăng cùng Vũ Văn Kỳ Lạc nhìn thấy Tang Thiên vừa bình tĩnh vừa có hành động kỳ quái như vậy thì có chút nghi hoặc, nội tâm bọn họ đều có chút do dự không dứt khóat hai người đều là cao thủ tiến hóa thành thiên nhân, không chỉ có thân thể đạt tới trạng thái siêu phàm thoát tục, mà tâm trí của bọn họ cũng vậy, có thể tiến hóa thành công thành thiên nhân, đủ để thấy trí tuệ của hai người này như thế nào.

Đánh chết cửu long gián sứ, rơi vào vận mệnh thẩm phán, nhưng lại có thể an toàn trở về, hơn nữa giờ phút này Tang Thiên không xem ai ra gì, hai người đều có chút kiêng kỵ, không dám coi thường vong động, Vũ Văn Kỳ Lạc mặc dù muốn thăm dò thực lực của Tang Thiên xem như thế nào, nhưng hắn thấy trăng sẽ tròn lập tức, lấy đại sự làm trọng, hắn cũng không có ra tay. "Vũ Văn thí chủ, sắp trăng tròn rồi, thí chủ nên xử lý chuyện quan trọng trước đi, nơi này giao cho bần tăng."

Vũ Văn Kỳ Lạc gật đầu, nhảy lên trên không, quang mang quanh người bùng lên, hai tay vung lên, thân ảnh hắn vừa mới che khuất trăng tròn, đột nhiên, hai tay hắn bắt đầu thực hiện mấy thủ thế ký quái, giơ lên đỉnh đầu, thoáng chốc, giữa hai tay xuất hiện ánh sáng tinh thần quỷ dị, ánh sáng tinh thần rơi xuống từng cái một, giống như vô số cánh hoa đang rơi xuống

Vù vù một tiếng, thủ hộ trận nhân linh địa khí bất ngờ xuất hiện trong tầm mắt của mọi người, giống như một cái lồng năng lượng hình bán tròn đang giam giữ nhân linh địa khí ở bên trong vậy.

Nhưng mà, đúng lúc này, Tang Thiên đã đi tới.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Thuẫn Kích

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook