Quyển 1 - Chương 116: Tám VS Một
Cửu Hanh
28/03/2013
Tiết Thiên Diệp là cháu gái chiến thần Tiết Đông Vệ, vài chục năm trước sau khi chiến thần Vô Úy đánh bại đại tướng vô cùng nổi danh của đế quốc trafalgar, Tiết gia trực tiếp từ danh môn vọng tộc thăng cấp lên "Chiến thần thế gia", chiến thần thế gia mặc dù cái danh hiệu này không có tác dụng gì, nhưng lại là một loại vinh quang hiển hách có lực ảnh hưởng rất lớn đối với võ huân gia tộc.
Liên Bang thiên chi kiêu nữ không nhiều lắm. Tiết Thiên Diệp tuyệt đối là một trong những người đó.
Tiết Thiên Diệp thành danh từ rất sớm, cơ hồ khi mười lăm tuổi tên của nàng đã bắt đầu được nhiều người biết đến, đến khi 18 tuổi thì vang danh cả Liên bang, sau khi gia nhập Thánh Đường, nàng giống như bốc hơi khỏi giân nhan vậy, biến mất vô ảnh vô tung. Trong đó ngẫu nhiên cũng có một vài tin tức về nàng. Nhưng đều là những tin tức bát quái không thể chứng thực.
Có người đoán nàng tiến vào một trong sáu bộ thần bí, cũng có người đoán nàng đi Trafalgar đế quốc, thậm chí còn có người đoán nàng có thể đã lánh đời bế quan, vô luận như thế nào, cũng không thể phủ nhận Tiết Thiên Diệp là thiên kiêu chi nữ, hơn nữa nàng là người phụ nữ mà nhiều nam nhân anh tuấn muốn kết hôn, cháu gái chiến thần Vô Úy! Nếu như lấy được Tiết Thiên Diệp, vậy trên cơ bản sau này có thể một bước lên trời, nghe nói Tiết gia có chứa rất nhiều tinh thần bí kỹ, thật sự là không thể không làm cho người ta tràn ngập vô hạn ảo tưởng!
Vân Phi cũng là vài năm trước có gặp qua Tiết Thiên Diệp vài lần, cách hơn vài năm mà có thể liếc mắt một cái nhận ra Tiết Thiên Diệp. Cái này không thể không làm cho người ta than thở về năng lực trí nhớ của hắn. Có lẽ tại sâu trong đầu của Vân Phi trí nhớ về Tiết Thiên Diệp đã sớm sinh sôi nảy nở.
Nghe đồn Tiết Thiên Diệp chính là thành viên câu lạc bộ Yêu Nguyệt, mới đầu Vân Phi còn chưa tin, giờ khắc này hắn thật sự tin.
Ngay lúc này Tiết Thiên Diệp lãnh nhược băng sương, dáng người cao gầy mặc một bộ võ phục lộ ra tư thế oai hùng, đôi mắt đẹp trong phảng phất như phủ kím một tầng băng vụ vậy. Ánh mắt đảo qua, làm cho người ta có cảm giác bị nhìn thấu tâm gan.
Đừng nói nàng hiện tại tâm tình phi thường không tốt, cho dù là tâm tình vô cùng tốt cũng không thèm để ý đến tên Vân Phi này.
Nàng hiện tại chỉ nghĩ đến việc bắt cái tên dâm tặc kia, đem đánh chết.
Nghĩ đến toàn thân thể mình đều bị cái tên dâm tặc kia nhìn thấy hết, hơn nữa ngay cả địa phương bí mật của người phụ nữ cũng bị hắn nhìn thấy. Tiết Thiên Diệp chỉ cảm thấy trong lòng lửa giận thiêu đốt. Quanh thân phảng phất như có ám quang ẩn hiện, không khí trong đại sãnh hiện giờ dường như đang dừng lại tại thời khắc này, vô cùng áp lực.
Vân Phi có thể cảm giác được Tiết Thiên Diệp đang nỗi giận, nhưng hắn lại không rõ ràng lắm về nguyên nhân đối phương phẫn nộ, hơi trầm ngâm. Hắn thử dò hỏi:" Tiết tiểu thư, không biết trước tại hạ có hay không có người nào xông vào tầng thứ mười này không?"
Tiết Thiên Diệp lẳng lặng đứng ở đại sảnh, nhắm hai mắt lại, dùng một loại tinh thần bí kỹ điên cuồng tìm tòi toàn bộ kiến trúc Nguyệt Lượng
Nếu như người khác dám không để ý Vân Phi như vậy, Vân Phi sớm đã cho hắn biết tay rồi, nhưng người không để ý hắn lại là Tiết Thiên Diệp, Vân Phi cũng không dám kiêu ngạo. Hắn cũng như nhiều nam nhân khác giống nhau đều thích Tiết Thiên Diệp. Người nào cũng đều muốn đoạt được Tiết Thiên Diệp, trở thành tôn nữ tế của Vô Úy Chiến thần Tiết Đông Vệ, đạt một bước lên trời, Vân Phi hiển nhiên cũng không ngoại lệ.
"Tiết tiểu thư. Không biết ta có hay không đã đạt được tư cách hư không vũ."
Âm thanh của Vân Phi truyền đến, Tiết Thiên Diệp như trước không để ý đến, trên khuôn mặt lãnh diễm hàng mi có chút nhíu lại.
Làm cho nàng nghi hoặc không phải là Vân Phi, mà là mới vừa rồi nàng thi triển tinh thần bí kỹ tinh tìm tòi khắp nơi trong Nguyệt Lượng mà không có thu hoạch gì.
Đối phương không có khả năng chạy ra ra khỏi kiến trúc Nguyệt Lượng, ngay cả hắn có lĩnh vực ẩn hình đã đạt đỉnh cao cũng không có khả năng!
Nhưng tại sao ta không có phát hiện hắn?
Ngay lúc nàng còn đang nghi hoặc, thì một tiếng bước chân rất nhỏ đột nhiên truyền vào lỗ tai, ngay sau đó bốn tinh anh cao thủ trong đại sãnh cũng nghe được tiếng bước chân, rồi sau đó ba người Vân Phi cũng đều nghe thấy.
Âm thanh bước chân kèm theo tiếng gió truyền đến từ hành lang có chút u ám. Đồng thời trong lúc này mọi người trong đại sãnh đều nhìn lại về phía hành lang.
Trong hành lang có chút u ám, một người chậm rãi đi tới, bởi vì ánh sáng quá mờ, Tiết Thiên Diệp cùng mọi người đều không thể thấy rõ khuôn mặt hắn.
Theo tiếng bước chân tới gần, khuôn mặt của người kia cũng đã tiến vào trong tầm nhìn của Tiết Thiên Diệp.
Quần áo màu đen, dưới ánh sáng có chút u ám một người thanh niên mang vẻ mặt mỉm cười. Người thanh niên từng bước đi tới, trên khuôn mặt bình thản lộ ra nụ cười thản nhiên. Cặp mắt màu đen vừa thâm thúy lại vừa bình tĩnh, bình tĩnh làm cho người ta cảm thấy sợ hãi, phảng phất như giờ khắc này xung quanh tất cả đều bất động, chỉ có mình hắn có thể động.
Hắn chính là như vậy chậm rãi đi tới, lại giống như một đại dương tràn ngập tĩnh mịch, nhìn như bình tĩnh, nhưng không ai biết ẩn dưới vẻ ngòai bình tĩnh kia có phải là sóng ta gió lớn không.
Khuôn mặt bình thản vô hại. Ánh mắt thâm thúy, nụ cười thản nhiên. Trong nháy mắt làm cho Tiết Thiên Diệp nhớ lại tình cảnh đáng giận khi nãy, nàng dám thề, cho dù quên mất bản thân là ai, cũng không bao giờ bên khuôn mặt bình thản kia.
Là hắn!
Là tên dâm tặc đó!
Bốn tinh anh cao thù trong đại sãnh khi nhìn thấy một người thanh niên đi tới, trong lòng vô cùng hoảng sợ, vô luận như thế nào bọn họ cũng không thể nào tin được một người thanh niên lại có thể thoát khỏi sự giám thị của bốn người bọn họ, một người nhìn còn chưa tới 30 tuổi.
Đồng dạng kinh hãi còn có Vân Phi, Bonnie, Balen ba người, ba người trước đã từng nhìn thấy tận mắt người vô cùng quái dị này rất nhẹ nhàng đi qua mười tầng tường không khí.
"Tiểu thư vóc người cô thật sự là không tệ."
Âm thanh của Tang Thiên tràn ngập trêu chọc vang vọng trong đại sãnh, giống như viễn cổ ma âm vậy, truyền vào trong tai mọi người so với sét đánh còn rung động gấp mấy lần.
Liên bang hiện tại, ai dám đùa giỡn với cháu gái của Vô Úy chiến Thần Tiết Thiên Diệp.
Không có!
Tuyệt đối không có.
Tiết Thiên Diệp khuôn mặt lãnh diễm tái nhợt, ánh mắt téo ra lửa giận sôi trào.
"Hỗn! Đản!"
Hai chữ vừa vang lên. Đột nhiên nhiệt độ trong đại sãnh liền tăng lên.
Vù một tiếng, thân ảnh của Tiết Thiên Diệp liền biến mất tại chỗ, lúc xuất hiện thì đã ở bên phải Tang Thiên, lấy tốc độ nhanh nhất lực lượng cường đại nhất từ trước đến nay của nàng tiến hành điên cuồng công kích Tang Thiên.
Hưu! Hưu hưu! Hưu!
Mỗi một chiêu thức của Tiết Thiên Diệp đánh ra đều phát ra âm thanh vô cùng sắc bén.
Nhất chiêu nhất thức đều có thể phát ra loại âm thanh này, lực chiến đấu ít nhất cũng là cấp 6, ở đây bốn vị tinh anh cao thủ cùng với Vân Phi cũng không phải là nhân vật cấp tông sư. Chỉ bằng vào hai người giằng co. Hoàn tòan không thể nhìn ra thực lực chiến đấu chân chính của song phương.
Trong sân cảm giác đầu tiên của Vân Phi là cả kinh. Bởi vì mục đích tới đây của hắn là muốn đạt tư cách "Hư Không Vũ", mà lại nhìn thấy Tang Thiên xông vào trước hắn, hắn vốn còn đang suy nghĩ nên làm thế nào cho phải, lại tuyệt đối không nghĩ tới Tiết Thiên Diệp dĩ nhiên lại ra tay đối với Tang Thiên, hơn nữa hắn có thể cảm nhận được, Tiết Thiên Diệp vô cùng phẫn nộ, trong lúc ra tay không chút nào lưu tình, toàn bộ đều là sát chiêu.
Tiết Thiên Diệp tại sao lại tức giận với người này như vậy?
Không biết.
Vân Phi cũng không muốn biết, hắn quan tâm chính là tư cách "Hư Không Vũ", nếu có thể giết chết cái tên tới sớm hơn hắn một bước, vậy thì đúng tâm ý hắn rồi, huống hồ lúc này mà ra tay tương trợ, vậy có thể nói Tiết Thiên Diệp sẽ thiếu mình một cái nhân tình, nghĩ đến đây, vậy thật sư là rất tốt, chỉ thoáng một cái trong đầu Vân Phi đã có hàng vạn hàng nghìn suy nghĩ.
"Thiếu chủ, chúng ta..."
Truyền đến tiếng dò hỏi cùa Bonnie. Vân Phi nhìn chằm chằm hai người đang đánh nhau trong sân, lắc đầu, ý bảo nàng không nên nói nhiều.
Biển rộng!
Ngay lúc này Tiết Thiên Diệp đang điên cuồng công kích có một loại cảm giác vô cùng kỳ quái, nàng càng công kích càng cảm giác được bản thân giống như đang rơi vào trong biển sâu vậy, công kích càng điên cuồng, thì rơi xuống càng sâu, có một loại cảm giác vô lực, phảng phất như cho dù nàng có xuất ra bao nhiêu lực lượng cũng không có cách nào làm rung chuyển biển rộng yên tĩnh này, nhiều nhất chỉ có thể bốc lên một chút bọt nước mà thôi.
Trong sân bốn tinh anh cao thủ cũng cảm giác được có chút khác thường, không hề chần chờ, liếc mắt nhìn nhau, lần lượt ra tay.
Tiết Thiên Diệp tự nhận lực chiến đấu của mình bất phàm, bốn vị trung niên kia chính là tinh anh của Chiến thần thế gia lực chiến đấu có thể thấy được là rất mạnh.
Vân Phi đang ở bên cạnh quan sát, lúc đầu hắn muốn quan sát một chút năng lực chiến đấu của Tang Thiên, nhìn thấy bốn vị trung niên nhân kia ra tay, hắn sợ chờ nữa thì không còn cơ hội chỉ có thể thuận nước đẩy thuyền.
"Tiết tiểu thư, ta đến trợ giúp ngươi giúp một tay."
Vân Phi hướng Bonnie cùng Balen liếc mắt một cái, đó là một ánh mắt âm lãnh độc ác, Bonnie hai người gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.
Vù vù vù.
Bóng người hiện lên, Vân Phi ba người gia nhập vào trận chiến.
Ngay lúc này. Trong sân tám VS một.
Cao thủ trong lúc đó quyết đấu không tồn tại thời gian rãnh rỗi, người bình thường đánh nhau bình thường cũng chỉ có thể bị hai ba người vây công, những người khác muốn lên cũng không lên được, mà cao thủ thì bất đồng, bọn họ hiểu được lợi dụng khe hở, cho dù chỉ là một khe hở nhò. Bọn họ hoàn toàn có thể một chiêu trực tiếp đánh chết đối phương.
Trong sân,
Bốn người trung niên vây bốn góc tấn công Tang Thiên. Vị trí đứng của bốn người đều rất tương xứng, hơn nữa bốn người ra tay cũng rất có quy tắc, vừa nhìn vào là có thể thấy bốn người phối hợp vô cùng ăn ý.
Tiết Thiên Diệp ở trên bầu trời, không ngừng hướng xuống phía dưới công kích, bên trái trên không là Bonnie, Balen đã đánh thẳng tới, phía bên phải trên không là Vân Phi công kích bá đạo ác liệt độc ác.
Có thể nói là bốn phương tám hướng đều có công kích.
Ở giữa, Tang Thiên ngạo nghễ đứng ở đó, hai chân có chút mở rộng ra, nhìn như thong thả di động, rồi lại giống như chưa từng di động, song chưởng lúc nhanh lúc chậm, vừa chống vừa đỡ, như vẽ họa trên không vậy. Nhìn như rất vô lực, nhưng lại có thể ngăn cản công kích từ bốn phương tám hướng đánh tới.
"Thiên la khốn long, nhanh!"
Vừa rơi xuống Tiết Thiên Diệp lại đánh ra một chiêu, ra lệnh cho bốn tinh anh xuất ra tuyệt kỹ sở trường.
"Vâng!"
Bốn người trung niên đứng ở bốn góc đồng thời đánh ra một chiêu thức giống nhau, hai tay phóng tới trước ngực, năm ngón tay hóa thành trảo, một trước một sau. Đồng thời đánh tới Tang Thiên đang đứng giữa sân.
Ba ba ba ba!
Chỉ trong nháy mắt, bốn vị trung niên đã đánh tới, mà giờ phút này. Hai vai, trước ngực, sau lưng Tang Thiên đều bị bốn người trung niên bắt được.
Nhìn thấy bốn người bắt được tên dâm tặc, Tiết Thiên Diệp liền từ trên không đánh xuống một chưởng.
"Thiên cương tứ phương khóa chưa luyện đến nơi đến chốn, lại chơi cái gì mà thiên la khốn long." Tang Thiên thản nhiên cười ha ha, chỉ thấy thân hình hắn đột nhiên rung lên. Tiếng tích ba vang lên, bốn vị trung niên đang gắt gao chế trụ Tang Thiên trong khoảnh khắc liền giống như diều dứt dây vậy bay ra ngoài.
Gì!
Tiết Thiên Diệp hoảng hốt, thiên cương tứ phương khóa chính là tuyệt kỹ Tiết gia, hắn làm sao biết được, càng làm cho nàng không hiểu là làm sao Tang Thiên có thể dễ dàng hóa giải thiên la khốn long như vậy? Cái này làm sao có thể? Không kịp suy nghĩ, ngay lúc một chưởng của nàng đánh xuống, thì Tang Thiên vung tay lên. Một chưởng trực tiếp đánh ra, bịch một tiếng, Tiết Thiên Diệp chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng mạnh mẽ từ trong lòng bàn tay truyền đến, hét thảm một tiếng, nàng đã bị một chưởng này đánh bay lên trần nhà.
Lúc xoay người. Bàn tay của Tang Thiên vẽ trên không, bắt được một chân, chính là đùi phải của Bonnie.
Hai mắt của Tang Thiên vốn híp lại đột nhiên mở ra, trong hai mắt hiện lên ô quang.
Chế trụ cổ chân Bonnie, nắm ngón tay thành trảo, dùng sức siết, ba âm thanh xương vỡ vang lên, Bonnie lập tức truyền đến tiếng kêu thảm thiết.
Đơn trảo tiến lên trên, nắm lấy đầu gối của Bonnie, đột nhiên dùng sức, tiếng răng rắc vang lên, tiếng kêu của Bonnie càng thảm thiết.
Ngay sau đó chế trụ bắp đùi Bonnie. Siết chặt một lần nữa, cùng lúc đó, tay phải giơ lên, năm ngón tay hóa thành quyền, xuất ra một kích rất mạnh, một quyền đánh vào ngực Bonnie.
Bịch!
Bonnie thậm chí cả hừ một tiếng cũng không kịp, chết ngay tại chỗ.
Liên Bang thiên chi kiêu nữ không nhiều lắm. Tiết Thiên Diệp tuyệt đối là một trong những người đó.
Tiết Thiên Diệp thành danh từ rất sớm, cơ hồ khi mười lăm tuổi tên của nàng đã bắt đầu được nhiều người biết đến, đến khi 18 tuổi thì vang danh cả Liên bang, sau khi gia nhập Thánh Đường, nàng giống như bốc hơi khỏi giân nhan vậy, biến mất vô ảnh vô tung. Trong đó ngẫu nhiên cũng có một vài tin tức về nàng. Nhưng đều là những tin tức bát quái không thể chứng thực.
Có người đoán nàng tiến vào một trong sáu bộ thần bí, cũng có người đoán nàng đi Trafalgar đế quốc, thậm chí còn có người đoán nàng có thể đã lánh đời bế quan, vô luận như thế nào, cũng không thể phủ nhận Tiết Thiên Diệp là thiên kiêu chi nữ, hơn nữa nàng là người phụ nữ mà nhiều nam nhân anh tuấn muốn kết hôn, cháu gái chiến thần Vô Úy! Nếu như lấy được Tiết Thiên Diệp, vậy trên cơ bản sau này có thể một bước lên trời, nghe nói Tiết gia có chứa rất nhiều tinh thần bí kỹ, thật sự là không thể không làm cho người ta tràn ngập vô hạn ảo tưởng!
Vân Phi cũng là vài năm trước có gặp qua Tiết Thiên Diệp vài lần, cách hơn vài năm mà có thể liếc mắt một cái nhận ra Tiết Thiên Diệp. Cái này không thể không làm cho người ta than thở về năng lực trí nhớ của hắn. Có lẽ tại sâu trong đầu của Vân Phi trí nhớ về Tiết Thiên Diệp đã sớm sinh sôi nảy nở.
Nghe đồn Tiết Thiên Diệp chính là thành viên câu lạc bộ Yêu Nguyệt, mới đầu Vân Phi còn chưa tin, giờ khắc này hắn thật sự tin.
Ngay lúc này Tiết Thiên Diệp lãnh nhược băng sương, dáng người cao gầy mặc một bộ võ phục lộ ra tư thế oai hùng, đôi mắt đẹp trong phảng phất như phủ kím một tầng băng vụ vậy. Ánh mắt đảo qua, làm cho người ta có cảm giác bị nhìn thấu tâm gan.
Đừng nói nàng hiện tại tâm tình phi thường không tốt, cho dù là tâm tình vô cùng tốt cũng không thèm để ý đến tên Vân Phi này.
Nàng hiện tại chỉ nghĩ đến việc bắt cái tên dâm tặc kia, đem đánh chết.
Nghĩ đến toàn thân thể mình đều bị cái tên dâm tặc kia nhìn thấy hết, hơn nữa ngay cả địa phương bí mật của người phụ nữ cũng bị hắn nhìn thấy. Tiết Thiên Diệp chỉ cảm thấy trong lòng lửa giận thiêu đốt. Quanh thân phảng phất như có ám quang ẩn hiện, không khí trong đại sãnh hiện giờ dường như đang dừng lại tại thời khắc này, vô cùng áp lực.
Vân Phi có thể cảm giác được Tiết Thiên Diệp đang nỗi giận, nhưng hắn lại không rõ ràng lắm về nguyên nhân đối phương phẫn nộ, hơi trầm ngâm. Hắn thử dò hỏi:" Tiết tiểu thư, không biết trước tại hạ có hay không có người nào xông vào tầng thứ mười này không?"
Tiết Thiên Diệp lẳng lặng đứng ở đại sảnh, nhắm hai mắt lại, dùng một loại tinh thần bí kỹ điên cuồng tìm tòi toàn bộ kiến trúc Nguyệt Lượng
Nếu như người khác dám không để ý Vân Phi như vậy, Vân Phi sớm đã cho hắn biết tay rồi, nhưng người không để ý hắn lại là Tiết Thiên Diệp, Vân Phi cũng không dám kiêu ngạo. Hắn cũng như nhiều nam nhân khác giống nhau đều thích Tiết Thiên Diệp. Người nào cũng đều muốn đoạt được Tiết Thiên Diệp, trở thành tôn nữ tế của Vô Úy Chiến thần Tiết Đông Vệ, đạt một bước lên trời, Vân Phi hiển nhiên cũng không ngoại lệ.
"Tiết tiểu thư. Không biết ta có hay không đã đạt được tư cách hư không vũ."
Âm thanh của Vân Phi truyền đến, Tiết Thiên Diệp như trước không để ý đến, trên khuôn mặt lãnh diễm hàng mi có chút nhíu lại.
Làm cho nàng nghi hoặc không phải là Vân Phi, mà là mới vừa rồi nàng thi triển tinh thần bí kỹ tinh tìm tòi khắp nơi trong Nguyệt Lượng mà không có thu hoạch gì.
Đối phương không có khả năng chạy ra ra khỏi kiến trúc Nguyệt Lượng, ngay cả hắn có lĩnh vực ẩn hình đã đạt đỉnh cao cũng không có khả năng!
Nhưng tại sao ta không có phát hiện hắn?
Ngay lúc nàng còn đang nghi hoặc, thì một tiếng bước chân rất nhỏ đột nhiên truyền vào lỗ tai, ngay sau đó bốn tinh anh cao thủ trong đại sãnh cũng nghe được tiếng bước chân, rồi sau đó ba người Vân Phi cũng đều nghe thấy.
Âm thanh bước chân kèm theo tiếng gió truyền đến từ hành lang có chút u ám. Đồng thời trong lúc này mọi người trong đại sãnh đều nhìn lại về phía hành lang.
Trong hành lang có chút u ám, một người chậm rãi đi tới, bởi vì ánh sáng quá mờ, Tiết Thiên Diệp cùng mọi người đều không thể thấy rõ khuôn mặt hắn.
Theo tiếng bước chân tới gần, khuôn mặt của người kia cũng đã tiến vào trong tầm nhìn của Tiết Thiên Diệp.
Quần áo màu đen, dưới ánh sáng có chút u ám một người thanh niên mang vẻ mặt mỉm cười. Người thanh niên từng bước đi tới, trên khuôn mặt bình thản lộ ra nụ cười thản nhiên. Cặp mắt màu đen vừa thâm thúy lại vừa bình tĩnh, bình tĩnh làm cho người ta cảm thấy sợ hãi, phảng phất như giờ khắc này xung quanh tất cả đều bất động, chỉ có mình hắn có thể động.
Hắn chính là như vậy chậm rãi đi tới, lại giống như một đại dương tràn ngập tĩnh mịch, nhìn như bình tĩnh, nhưng không ai biết ẩn dưới vẻ ngòai bình tĩnh kia có phải là sóng ta gió lớn không.
Khuôn mặt bình thản vô hại. Ánh mắt thâm thúy, nụ cười thản nhiên. Trong nháy mắt làm cho Tiết Thiên Diệp nhớ lại tình cảnh đáng giận khi nãy, nàng dám thề, cho dù quên mất bản thân là ai, cũng không bao giờ bên khuôn mặt bình thản kia.
Là hắn!
Là tên dâm tặc đó!
Bốn tinh anh cao thù trong đại sãnh khi nhìn thấy một người thanh niên đi tới, trong lòng vô cùng hoảng sợ, vô luận như thế nào bọn họ cũng không thể nào tin được một người thanh niên lại có thể thoát khỏi sự giám thị của bốn người bọn họ, một người nhìn còn chưa tới 30 tuổi.
Đồng dạng kinh hãi còn có Vân Phi, Bonnie, Balen ba người, ba người trước đã từng nhìn thấy tận mắt người vô cùng quái dị này rất nhẹ nhàng đi qua mười tầng tường không khí.
"Tiểu thư vóc người cô thật sự là không tệ."
Âm thanh của Tang Thiên tràn ngập trêu chọc vang vọng trong đại sãnh, giống như viễn cổ ma âm vậy, truyền vào trong tai mọi người so với sét đánh còn rung động gấp mấy lần.
Liên bang hiện tại, ai dám đùa giỡn với cháu gái của Vô Úy chiến Thần Tiết Thiên Diệp.
Không có!
Tuyệt đối không có.
Tiết Thiên Diệp khuôn mặt lãnh diễm tái nhợt, ánh mắt téo ra lửa giận sôi trào.
"Hỗn! Đản!"
Hai chữ vừa vang lên. Đột nhiên nhiệt độ trong đại sãnh liền tăng lên.
Vù một tiếng, thân ảnh của Tiết Thiên Diệp liền biến mất tại chỗ, lúc xuất hiện thì đã ở bên phải Tang Thiên, lấy tốc độ nhanh nhất lực lượng cường đại nhất từ trước đến nay của nàng tiến hành điên cuồng công kích Tang Thiên.
Hưu! Hưu hưu! Hưu!
Mỗi một chiêu thức của Tiết Thiên Diệp đánh ra đều phát ra âm thanh vô cùng sắc bén.
Nhất chiêu nhất thức đều có thể phát ra loại âm thanh này, lực chiến đấu ít nhất cũng là cấp 6, ở đây bốn vị tinh anh cao thủ cùng với Vân Phi cũng không phải là nhân vật cấp tông sư. Chỉ bằng vào hai người giằng co. Hoàn tòan không thể nhìn ra thực lực chiến đấu chân chính của song phương.
Trong sân cảm giác đầu tiên của Vân Phi là cả kinh. Bởi vì mục đích tới đây của hắn là muốn đạt tư cách "Hư Không Vũ", mà lại nhìn thấy Tang Thiên xông vào trước hắn, hắn vốn còn đang suy nghĩ nên làm thế nào cho phải, lại tuyệt đối không nghĩ tới Tiết Thiên Diệp dĩ nhiên lại ra tay đối với Tang Thiên, hơn nữa hắn có thể cảm nhận được, Tiết Thiên Diệp vô cùng phẫn nộ, trong lúc ra tay không chút nào lưu tình, toàn bộ đều là sát chiêu.
Tiết Thiên Diệp tại sao lại tức giận với người này như vậy?
Không biết.
Vân Phi cũng không muốn biết, hắn quan tâm chính là tư cách "Hư Không Vũ", nếu có thể giết chết cái tên tới sớm hơn hắn một bước, vậy thì đúng tâm ý hắn rồi, huống hồ lúc này mà ra tay tương trợ, vậy có thể nói Tiết Thiên Diệp sẽ thiếu mình một cái nhân tình, nghĩ đến đây, vậy thật sư là rất tốt, chỉ thoáng một cái trong đầu Vân Phi đã có hàng vạn hàng nghìn suy nghĩ.
"Thiếu chủ, chúng ta..."
Truyền đến tiếng dò hỏi cùa Bonnie. Vân Phi nhìn chằm chằm hai người đang đánh nhau trong sân, lắc đầu, ý bảo nàng không nên nói nhiều.
Biển rộng!
Ngay lúc này Tiết Thiên Diệp đang điên cuồng công kích có một loại cảm giác vô cùng kỳ quái, nàng càng công kích càng cảm giác được bản thân giống như đang rơi vào trong biển sâu vậy, công kích càng điên cuồng, thì rơi xuống càng sâu, có một loại cảm giác vô lực, phảng phất như cho dù nàng có xuất ra bao nhiêu lực lượng cũng không có cách nào làm rung chuyển biển rộng yên tĩnh này, nhiều nhất chỉ có thể bốc lên một chút bọt nước mà thôi.
Trong sân bốn tinh anh cao thủ cũng cảm giác được có chút khác thường, không hề chần chờ, liếc mắt nhìn nhau, lần lượt ra tay.
Tiết Thiên Diệp tự nhận lực chiến đấu của mình bất phàm, bốn vị trung niên kia chính là tinh anh của Chiến thần thế gia lực chiến đấu có thể thấy được là rất mạnh.
Vân Phi đang ở bên cạnh quan sát, lúc đầu hắn muốn quan sát một chút năng lực chiến đấu của Tang Thiên, nhìn thấy bốn vị trung niên nhân kia ra tay, hắn sợ chờ nữa thì không còn cơ hội chỉ có thể thuận nước đẩy thuyền.
"Tiết tiểu thư, ta đến trợ giúp ngươi giúp một tay."
Vân Phi hướng Bonnie cùng Balen liếc mắt một cái, đó là một ánh mắt âm lãnh độc ác, Bonnie hai người gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.
Vù vù vù.
Bóng người hiện lên, Vân Phi ba người gia nhập vào trận chiến.
Ngay lúc này. Trong sân tám VS một.
Cao thủ trong lúc đó quyết đấu không tồn tại thời gian rãnh rỗi, người bình thường đánh nhau bình thường cũng chỉ có thể bị hai ba người vây công, những người khác muốn lên cũng không lên được, mà cao thủ thì bất đồng, bọn họ hiểu được lợi dụng khe hở, cho dù chỉ là một khe hở nhò. Bọn họ hoàn toàn có thể một chiêu trực tiếp đánh chết đối phương.
Trong sân,
Bốn người trung niên vây bốn góc tấn công Tang Thiên. Vị trí đứng của bốn người đều rất tương xứng, hơn nữa bốn người ra tay cũng rất có quy tắc, vừa nhìn vào là có thể thấy bốn người phối hợp vô cùng ăn ý.
Tiết Thiên Diệp ở trên bầu trời, không ngừng hướng xuống phía dưới công kích, bên trái trên không là Bonnie, Balen đã đánh thẳng tới, phía bên phải trên không là Vân Phi công kích bá đạo ác liệt độc ác.
Có thể nói là bốn phương tám hướng đều có công kích.
Ở giữa, Tang Thiên ngạo nghễ đứng ở đó, hai chân có chút mở rộng ra, nhìn như thong thả di động, rồi lại giống như chưa từng di động, song chưởng lúc nhanh lúc chậm, vừa chống vừa đỡ, như vẽ họa trên không vậy. Nhìn như rất vô lực, nhưng lại có thể ngăn cản công kích từ bốn phương tám hướng đánh tới.
"Thiên la khốn long, nhanh!"
Vừa rơi xuống Tiết Thiên Diệp lại đánh ra một chiêu, ra lệnh cho bốn tinh anh xuất ra tuyệt kỹ sở trường.
"Vâng!"
Bốn người trung niên đứng ở bốn góc đồng thời đánh ra một chiêu thức giống nhau, hai tay phóng tới trước ngực, năm ngón tay hóa thành trảo, một trước một sau. Đồng thời đánh tới Tang Thiên đang đứng giữa sân.
Ba ba ba ba!
Chỉ trong nháy mắt, bốn vị trung niên đã đánh tới, mà giờ phút này. Hai vai, trước ngực, sau lưng Tang Thiên đều bị bốn người trung niên bắt được.
Nhìn thấy bốn người bắt được tên dâm tặc, Tiết Thiên Diệp liền từ trên không đánh xuống một chưởng.
"Thiên cương tứ phương khóa chưa luyện đến nơi đến chốn, lại chơi cái gì mà thiên la khốn long." Tang Thiên thản nhiên cười ha ha, chỉ thấy thân hình hắn đột nhiên rung lên. Tiếng tích ba vang lên, bốn vị trung niên đang gắt gao chế trụ Tang Thiên trong khoảnh khắc liền giống như diều dứt dây vậy bay ra ngoài.
Gì!
Tiết Thiên Diệp hoảng hốt, thiên cương tứ phương khóa chính là tuyệt kỹ Tiết gia, hắn làm sao biết được, càng làm cho nàng không hiểu là làm sao Tang Thiên có thể dễ dàng hóa giải thiên la khốn long như vậy? Cái này làm sao có thể? Không kịp suy nghĩ, ngay lúc một chưởng của nàng đánh xuống, thì Tang Thiên vung tay lên. Một chưởng trực tiếp đánh ra, bịch một tiếng, Tiết Thiên Diệp chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng mạnh mẽ từ trong lòng bàn tay truyền đến, hét thảm một tiếng, nàng đã bị một chưởng này đánh bay lên trần nhà.
Lúc xoay người. Bàn tay của Tang Thiên vẽ trên không, bắt được một chân, chính là đùi phải của Bonnie.
Hai mắt của Tang Thiên vốn híp lại đột nhiên mở ra, trong hai mắt hiện lên ô quang.
Chế trụ cổ chân Bonnie, nắm ngón tay thành trảo, dùng sức siết, ba âm thanh xương vỡ vang lên, Bonnie lập tức truyền đến tiếng kêu thảm thiết.
Đơn trảo tiến lên trên, nắm lấy đầu gối của Bonnie, đột nhiên dùng sức, tiếng răng rắc vang lên, tiếng kêu của Bonnie càng thảm thiết.
Ngay sau đó chế trụ bắp đùi Bonnie. Siết chặt một lần nữa, cùng lúc đó, tay phải giơ lên, năm ngón tay hóa thành quyền, xuất ra một kích rất mạnh, một quyền đánh vào ngực Bonnie.
Bịch!
Bonnie thậm chí cả hừ một tiếng cũng không kịp, chết ngay tại chỗ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.