Quyển 1 - Chương 319: Tang Thiên cường hãn
Cửu Hanh
06/09/2013
Đi trên đường Prague, chiếc đĩa bay của Xích Ngọc Tề giống như một tòa lầu bay trên khoảng không vậy, mà bên cạnh còn có một đĩa bay màu trắng có dấu diệu Thánh Đường, chính là đĩa bay của Đệ Nhị Linh, nhưng mà ở trên cao còn có 4 cái đĩa bay trunh hình, bốn cái đĩa bay võ trang hạng nặng, đây chính là hôn tám trăm huyết ảnh vệ đội mà Xích ngọc Tề lúc bế quan ba năm bí mật bồi dưỡng ra.
Sau khi biết được thanh niên hắc y đột nhiên xông vào kia gọi là Tang Thiên, Xích Ngọc Tề lập tức liên lạc với đại ca đang ở Prague, chỉ là không nghĩ tới đại ca chưa tới, mà Prague chi chủ Christine lại tự mình đến đây, quả thật làm cho Xích Ngọc Tề được sủng ái mà lo sợ, hắn mặc dù là nhị thiếu gia Ám Ảnh, thân phận có thể nói là cao quý, nhưng mà trước mặt Christine lại tuyệt đối không dám lỗ mãng.
Christine là ai, là chủ nhân của Prague một trong tam đại thủ hộ chi địa, đồng thời là một trong các trưởng lão của câu lạc bộ Yêu Nguyệt, nói về thân phận địa vị thậm chí so với phu thận Xích Hành của hắn còn muốn đặc thù hơn, phãi biết rằng tam đại thủ hộ chi địa không chịu sự quản lý của Liên Bang, nói cách khác, bọn họ có thể có quân đội riêng của mình, có thể ở chổ này làm bất cứ chuyện gì.
Quan trọng nhất là Christine chính là tuyệt thế cao thủ, cũng chính là chuẩn thiên nhân, hơn nữa đã là chuẩn thiên nhân từ mấy chục năm về trước, về phận thực lực hiện tại như thế nào, không người nào biết được.
Một người đúng đầu Prague như vậy, thực lực chuẩn thiên nhân, hơn nữa dung mạo xinh đẹp, quả thật là làm cho không ít loại người như Xích Ngọc Tề hết lòng mến mộ, chỉ là ngại tu vị cao cường cùng thân phận đặc thù của Christine, cho nên bọn họ cũng chỉ có thể mến mộ mà thôi.
Cùng đi tới với Christine còn có hai người, hai người thanh niên này thoạt nhìn vô cùng anh tuấn còn trắng nõn dị thường, trắng có chút đáng sợ, mặc như bôi phấn vậy, trên trán bọn họ cũng có ngạn lửa màu trắng, hơn nữa còn phát ra ánh sáng trắng. Xích Ngọc Tề mang theo đám người Hôi trưởng lão đi sát theo sau, Xích Ngọc Tề vô cùng hưng phấn, thường thường nịnh nọt vài câu.
"Helen công chúa, Linh công chúa, các người nếu muốn tới, chỉ cần thông tri cho bổn cung một tiếng, bổn cung sẽ phái người đi nghênh đón." Christine mặc trường bào, anh mắt nhìn Helen cùng Đệ Nhị Linh, trên khuôn mặt xinh đẹp cười mà không phải cười.
"Sao dám làm phiền ngài đại giá." Ngay lúc này Nhị Linh so với Nhị Linh lúc gặp Tang Thiên quả thật là một trời một đất, mới vừa rồi nàng giống như người bệnh vậy, mà hiện tại nàng lại tĩnh lặng, mặc trang phục Thánh Đường, quanh người phát ra ánh sáng màu trắng nhạt thánh khiết, như một nữ chiến thần vậy, khí thế không thua kém Christine.
"Christine trưởng lão, chúng ta đúng là đã lâu không gặp." Một mảnh vải màu đen che trước ngực, còn lại lộ ra bên ngoài, một cái quần lụa màu xanh mỏng, trên mặt Helen tràn đầy mỉm cười quỷ dị, nếu nói Christine là nữ vương cao quý, nếu như nói Đệ Nhị Linh là một nữ chiến thần, vậy thì giờ phút này Helen giống như một vị nữ thân của biển du đãng trên sa mạc làm cho người ta không thể đoán ra vậy, nụ cười của nàng sáng lạn như ánh mặt trời dễ dàng che phủ Christine.
Nhị Linh cùng Helen mặc dù đều là nhận vật trung tâm của câu lạc bộ Yêu Nguyệt, mặc dù mọi người không có nói thẳng, nhưng các nàng cùng Christine vẫn luôn đối nghịch. "Lần này đến Prague, chúng ta nhất định phải tụ tập lại, cũng để cho bổn cùng là một vị tỷ tỷ chiếu cố cho hai vị muội muội." "Như vậy thì thật tốt, ta đã sớm muốn hưởng thụ sự sa hoa của cung điện Prague rồi." Helen nhún nhún vai, lộ ra bộ dáng không sao cả.
Lúc này, Lạc Phu từ trong cánh của hình chữ Z đi ra, hai tay tạo thành chữ thập nói:" Christine, tiểu tặng lại gặp người rồi." "Oh?" Ánh mắt của Christine hướng về phía Lạc Phu, quang mang màu trắng sữa trên trán lóe lên với tần suất cực nhanh. "Lạc Phu, mấy ngày không gặp, ngươi đúng là làm cho bổn cung thật sự nhìn không thấu." "Tiểu tăng cải tà quy chánh, cung chủ hiển nhiên nhìn không thấu rồi, hắc hắc!" Lạc Phu cười khô một tiếng, lại nói:" Việc làm hiện tại của cung chủ quả thật nguy hại Liên Bang, nguy hại loài người."
"Lớn mật!" Xích Ngọc Tề đi nhanh về phía trước, chỉ vào Lạc Phu, quát:" Ngươi là cái thá gì! Mà dám ở trước mặt Christine cung chủ làm càn." Hiện tại có Prague chi chủ ở bên cạnh, Xích Ngọc Tề cũng không cần quan tâm tới thân phận của khổ tăng này.
Mới vừa rồi bị áp lực của Tang Thiên mang tới đè nén, hiện tại có người đứng đầu Prague bên cạnh, hắn bắt đầu điên cuồng lên, chỉ vào Lạc Phu quát:" Hôi trưởng lão, bắt hắn cho ta!" Hôi trưởng lão gật đầu, hiện tại có Prague chi chủ ở đây, hắn hiển nhiên cũng không sợ hãi gì, lúc này liền công kích. "Cung chủ xin mời qua bên này." Xích Ngọc Tề khom lưng giơ tay ý mời, một bộ dáng vô cùng quân từ, mang theo đám người Christine đến trước cánh của chữ Z nói:" Tang Thiên, ở bên trong." Christine nhắm mắt lại, trong nháy mắt mở ra, nàng phát hiện bản thân dĩ nhiên không có phát hiện sự tồn tại của Tang Thiên.
Xích Ngọc Tề vất vả lắm mới có cơ hội tiếp xúc với Christine, tự nhiên là muốn thể hiện thật tốt, cười ngạo nghễ, giơ tay lên, xẹt qua giữa không trung.
"Sưu!" Một đạo quang mang nhỏ dài mãnh liệt trong nháy mắt xuất hiện, sau đó lại xuất hiện một đạo, một đạo lại một đạo, ngăn ngủi trong hai ba giây, hơn mười đạo quang mang nhỏ dài mãnh liệt xuất hiện. Xuy một tiếng.
Cánh của hình chữ Z liền xuất hiện một cái khe, một cái, hai cái, ba cái,... Khi xuất hiện hơn mười cái khe. Xích Ngọc Tề nhấc chân lên đá một cước, một cước này trực tiếp mở ra cánh cửa hình chữ Z.
Bịch một tiếng, cánh của hình chữ Z hoàn toàn bị phá vỡ, Xích Ngọc Tề đi vào, kiêu ngạo quát:" Tang Thiên, lăn ra đây cho bổn thiếu gia."
Christine chậm rãi đi vào, nhưng mà, chỉ là đi từng bước, rồi lại đột nhiên dừng lại, đứng ở nơi đó, nhìn Tang Thiên đối diện, nhíu mày lại.
Tang Thiên vẫn mới bộ dáng như trước, người ở trên ghế, hai tay dang rộng, hai chân gác lên, đầu cúi xuống trước ngực.
"Sao vậy? Ngươi không phải tự xưng Tang Thiên sao? Hiện tại làm sao vậy? Giả chết sao?" Nhìn thấy bộ dáng của Tang Thiên như vậy, lửa giận của Xích Ngọc Tề rốt cuộc cũng hòan toàn bộc phát ra, ngẩng đầu cười lạnh, dữ tợn nhìn. Tang Thiên giống như đã chết vậy, ngồi ở đó, không nhúc nhích.
"Xích Ngọc Tề, ngươi tốt nhất là cút ngay."
Đệ Nhị Linh lao nhanh đến, mới vừa rồi nhìn thấy Tang Thiên nàng liền cảm giác có gì đó không ổn, mà hiện tại lại càng không biết có chuyện gì xảy ra, dĩ nhiên trên người tử khí trầm lắng không có một tia sinh cơ.
"Xích nhị thiếu gia, ngươi hiện tại thật là uy phong." Helen công chúa cũng đi tới, nàng mặc dù oán giận Tang Thiên mới vừa rồi thô lỗ, nhưng nàng thật sự không thích Xích Ngọc Tề. "Mới vừa rồi uy phong của ngươi đi đâu? Có phải vì có Christine cung chủ ở đây, cho nên ngươi có thể muốn làm gì thì làm?"
"Ha ha! Hai vị công chúa, kẻ hèn cũng rất thích hai vị." Nhìn thấy hai vị công chúa vì Tang Thiên mà xuất đầu, Xích Ngọc Tề càng thêm khó chịu. "Xin khuyên hai vị công chúa tốt nhất vẫn là không nên xen vào chuyện của người khác, nếu không..." Xích Ngọc Tề cười lên hai tiếng quái dị, nhìn về phía Christine, nói:" Christine cung chủ mời ngài."
Christine nhìn chằm chằm Tang Thiên, nhíu mày không nói, lúc trước nàng cùng Tang Thiên giao thủ qua một lần, biết được Tang Thiên sâu không thể lường, mà hiện tại Tang Thiên cả người tràn đầy tử khí không có một tia sinh cơ, càng làm cho nàng cảm giác được quỷ dị chính là, ngay lúc này nàng có thể cảm giác được cả không gian đều tràn ngập một khí tức quỷ dị, loại khí tức này là gì, Christine không biết, nhưng có thể cảm giác được ba loại khí tức bất đồng, chuyện gì xảy ra?
Christine tiến vào cảnh giới chuẩn thiên nhân từ hai mươi năm trước, kiến thức hiển nhiên vô cùng phi phàm, nhưng nàng không có cách nào đoán ra ba loại khí tức này rốt cuộc là cái gì?
Nhẹ di một tiếng, bởi vì nàng cảm giác được ba loại khí tức này đang tiêu tán, tốc độ tiêu tán cực nhanh, khoảng chừng 20s sau, ba loại khí tức này không sai biết lắm đã hoàn toàn tiêu tán.
Ngay sau khi ba loại khí tức này hoàn toàn biến mất, Tang Thiên rốt cục cũng động, chậm rãi ngẩng đầu lên, tốc độ vô cùng chậm, giống như một lão già vậy. Sắc mặt đáng sợ như tro ràn, ánh mắt tĩnh lặng giống như biển chết vậy.
Ánh mắt đảo qua người Christine cùng hai tên thanh niên mặt trắng anh tuấn, lại nhìn Xích Ngọc Tề một chút, còn có Helen công chúa cùng với Nhị Linh ở bên cạnh, mày hắn có chút nhíu lại, mới vừa rồi hắn đang cùng tử vong sát lục, hủy diệt sát lục, tịch diệt sát lục của tử diệt tịch chi long dây dưa, cũng không biết bên ngoài xảy ra chuyện gì, bất quá, nhìn lướt qua, liền đã hiểu được một chút. "Tang Thiên chúng ta có thể nói chuyện không?" Christine ngưng trọng nhìn Tang Thiên, đối mặt với người này, trong lòng nàng có vô số nghi hoặc.
"Nói...chuyện...sao!" Tang Thiên phun ra ba chữ, nhưng lại không phải là thong thả, chữ thứ nhất phun ra phảng phất như trải qua ngàn năm vậy, âm thanh già nua khàn khàn làm cho đám người Christine, Helen, Nhị Linh kinh ngạc, chữ thứ hai phun ra tựa như ngàn năm, âm thanh giống như Như Lai từ viễn cổ sau kín vang lên, chữ thứ ba phun ra phảng phất như trăm năm trong nháy mắt hiện lên. Chuyện gì xảy ra?
Christine cảm giác đựơc người thanh niên trước mắt này sâu không lường được, Helen lại càng kinh ngạc hơn, khó tin nhìn Tang Thiên. "Ngươi hẳn là biết bổn cung nói chuyện gì. Chúng ta hẳn là nên nói chuyện." "Chuyện tình tại Prague ngươi có thể làm chủ sao?" Âm thanh của Tang Thiên giống như vô cùng uể oải, ngửa đầu, nhắm mắt lại, hai tay day day trán. "Bổn cung tuyệt đối có thể làm chủ." Christine nhấc chân đi tới phía trước hai bước mới dừng lại. "Vậy là tốt rồi." Tang Thiên xoa xoa trán, thản nhiên nói:" Trở về Prague, mang theo người của ngươi tiếp tục thủ hộ loài người."
"Tiếp tục thủ hộ?" Christine lãnh đạm mỉm cười, âm thanh trong trẻo lạnh lùng vang lên. "Bổn cung đã cùng thần thánh hội nghị ký kết hiệp nghị, tuân thủ Thánh Diệu chi quang, làm sao có thể tiếp tục thủ hộ loại người, càng huống chi tình hình..."
Christine còn chưa có nói xong, trong nháy mắt, Tang Thiên liền đứng dậy, phẫn nộ quát lên:" Con mẹ nói, vậy người nói chuyện gì với lão tử!"
Tang Thiên đột nhiên quát lên làm cho tất cả mọi người sửng sốt, sắc mặt Christine âm trầm bất định, Helen công chúa há hốc miệng, hoảng sợ nhìn Tang Thiên, lấy thân phận của nàng mặc dù có dũng khí chống đối Christine, nhưng tuyệt đối không dám quát mắng Christine như vậy, mà...mà người thanh niên này...
"Lớn mật!" Một tên thanh niên mặt trắng anh tuấn bên cạnh Christine hét lớn một tiếng.
Cùng lúc đó, Xích Ngọc Tề đứng ở bên cạnh rốt cuộc cũng tìm được cơ hội, chỉ vào Tang Thiên, quát lên:" Ngươi là cái thá gì! Dám bất kính đối với Christine cung chủ!" Tang Thiên liếc mắt qua, hai mắt trừng lên, cánh tay duỗi ra, bàn tay trực tiếp chộp tới Xích Ngọc Tề.
Xích Ngọc Tề bị ánh mắt của Tang Thiên đảo qua, nhất thời bị hù dọa cho hồn phi phách tán, khi hắn kịp phản ứng lại, lập tức xuất ra huyết ảnh tùy thân mà Xích Hành luyện chế cho hắn, sưu, dưới chân hắn liền xuất hiện bóng dáng của huyết sắc, nhưng mà, lúc này bàn tay của Tang Thiên đã chụp tới.
Xích Ngọc Tề ngay cả cơ hội chay trốn cũng không có, Tang Thiên trực tiếp bóp lấy cổ hắn, giơ tay lên, đưa Xích Ngọc Tề lên trên không, bàn tay của Tang Thiên đang bóp vào cổ Xích Ngọc Tề trực tiếp vứt hắn xuống dưới chân, bịch một tiếng, máu tươi vung khắp nơi, Xích Ngọc Tề phát ra một tiếng thét thảm thiết, điên cuồng giãy dụa, nhưng vẫn vô pháp thoát khỏi bàn tay cả Tang Thiên, cho dù có vạn Xích Ngọc Tề cũng vô ích.
"Tang Thiên, ngươi rốt cuộc muốn như thế nào?" Christine sắc mặt không chút thay đổi lạnh lùng quát lên.
"Như thế nào?" Giờ phút này Tang Thiên giống như một ma đầu hung hãn, trên mặt thoáng xuất hiện ma tính, hư không xuất trảo, lập tức đem huyết ảnh dưới chân Xích Ngọc Tề bắt lấy. "Lão tử cho các ngươi cơ hội, mang theo người của ngươi, lập tức trở lại Prague, tiếp tục thủ hộ cho lão tử, mọi người liền bình an vô sự, ngươi đám mở nhân linh địa khí của Prague ra, lão tử liền đại khai sát giới, tuyệt đối không nương tay!"
Huyết ảnh tùy thân của Xích Ngọc Tề bị lấy đi, hắn liền hét lên:" Cứu ta! Cứu ta! Christine cung chủ. Cứu ta! Cứu ta!"
Christine làm như không nghe thấy hắn, hít vào một hơi thật sâu, tiếp tục quát:" Chỉ cần ngươi nguyện ý, bổn cung có thể đề cử ngươi gia nhập Thần Thánh hội nghị, bổn cung thậm chí có thể cho ngươi trở thành nhân trung chi long, trở thành hoàng đế.
"Ha ha ha!" Tang Thiên cười to, quát lên một tiếng:" Lão tử hỏi ngươi, quy tắc của Prague là cái gì!"
"Tất nhiên là thủ hộ nhân loại, thủ hộ nhân linh địa khí."
"Vậy ngươi biết nhân linh địa khí là cái gì không!"
"Nhân linh thủ cửu châu, nhân linh tán, yêu ma loạn, cửu hợp địa khí thủ nhân linh, cửu hợp phân, địa khí đảo chuyện, nhân loại diệt vong." Christine giật mình trả lời."
"Vậy ngươi còn ở nơi này làm cái gì!" Tang Thiên giơ tay lên, hét lớn:" Lão tử cho ngươi một cơ hội, hiện tại quay trở về, tiếp tục thủ hộ."
"Tang Thiên, bổn cung khuyên nhủ ngươi hết sức, nhưng ngươi lại không nghe, bổn cung không phải là sợ ngươi, ngươi chớ tự cho là vậy, bổn cung hỏi ngươi một lần nữa, bổn cung đề cử ngươi gia nhập Thần Thánh hội nghị, ngươi mà muốn..." "Ngươi tu luyện ra một cái ý thức thứ hai liền cảm giác được lão tử không làm gì được ngươi sao!"
Christine biến sắc, không nghĩ tới ý thức thứ hai của bản thân dĩ nhiên bị nhìn thấy, nàng lui về phía sau vài bước tiếp tục nói:" Nhân loại chỉ là chủng tộc thấp kém, nhân loại diệt vong, chúng ta có thể trở thành Tinh Linh caoq úy, thống trị người Trafalgar, thống trị..."
Christine còn chưa nói xong, Tang Thiên đã đá một cước vào phía sau lưng Xích Ngọc Tề, răng rắc! Xích Ngọc Tề dừng rên rĩ, cả người hoàn toàn bị phá hủy, bịch một tiếng, dĩa bay bị một cước này của Tang Thiên hoàn toàn nghiền nát.
Những lời này của Christine giống như những lưỡi dao sắc bén cắt sâu vào bên trong nguyên tắc ở sâu trong nội tâm Tang Thiên vậy, lửa giận bị kích thích, sắc mặt của hắn liền trở nên dữ tợn, quang ngưòi hắc mang xuất hiện, trong nháy mắt liền sôi trào cuồn cuộn. "Ngươi đi mà thống trị con mẹ ngươi!"
Sau khi biết được thanh niên hắc y đột nhiên xông vào kia gọi là Tang Thiên, Xích Ngọc Tề lập tức liên lạc với đại ca đang ở Prague, chỉ là không nghĩ tới đại ca chưa tới, mà Prague chi chủ Christine lại tự mình đến đây, quả thật làm cho Xích Ngọc Tề được sủng ái mà lo sợ, hắn mặc dù là nhị thiếu gia Ám Ảnh, thân phận có thể nói là cao quý, nhưng mà trước mặt Christine lại tuyệt đối không dám lỗ mãng.
Christine là ai, là chủ nhân của Prague một trong tam đại thủ hộ chi địa, đồng thời là một trong các trưởng lão của câu lạc bộ Yêu Nguyệt, nói về thân phận địa vị thậm chí so với phu thận Xích Hành của hắn còn muốn đặc thù hơn, phãi biết rằng tam đại thủ hộ chi địa không chịu sự quản lý của Liên Bang, nói cách khác, bọn họ có thể có quân đội riêng của mình, có thể ở chổ này làm bất cứ chuyện gì.
Quan trọng nhất là Christine chính là tuyệt thế cao thủ, cũng chính là chuẩn thiên nhân, hơn nữa đã là chuẩn thiên nhân từ mấy chục năm về trước, về phận thực lực hiện tại như thế nào, không người nào biết được.
Một người đúng đầu Prague như vậy, thực lực chuẩn thiên nhân, hơn nữa dung mạo xinh đẹp, quả thật là làm cho không ít loại người như Xích Ngọc Tề hết lòng mến mộ, chỉ là ngại tu vị cao cường cùng thân phận đặc thù của Christine, cho nên bọn họ cũng chỉ có thể mến mộ mà thôi.
Cùng đi tới với Christine còn có hai người, hai người thanh niên này thoạt nhìn vô cùng anh tuấn còn trắng nõn dị thường, trắng có chút đáng sợ, mặc như bôi phấn vậy, trên trán bọn họ cũng có ngạn lửa màu trắng, hơn nữa còn phát ra ánh sáng trắng. Xích Ngọc Tề mang theo đám người Hôi trưởng lão đi sát theo sau, Xích Ngọc Tề vô cùng hưng phấn, thường thường nịnh nọt vài câu.
"Helen công chúa, Linh công chúa, các người nếu muốn tới, chỉ cần thông tri cho bổn cung một tiếng, bổn cung sẽ phái người đi nghênh đón." Christine mặc trường bào, anh mắt nhìn Helen cùng Đệ Nhị Linh, trên khuôn mặt xinh đẹp cười mà không phải cười.
"Sao dám làm phiền ngài đại giá." Ngay lúc này Nhị Linh so với Nhị Linh lúc gặp Tang Thiên quả thật là một trời một đất, mới vừa rồi nàng giống như người bệnh vậy, mà hiện tại nàng lại tĩnh lặng, mặc trang phục Thánh Đường, quanh người phát ra ánh sáng màu trắng nhạt thánh khiết, như một nữ chiến thần vậy, khí thế không thua kém Christine.
"Christine trưởng lão, chúng ta đúng là đã lâu không gặp." Một mảnh vải màu đen che trước ngực, còn lại lộ ra bên ngoài, một cái quần lụa màu xanh mỏng, trên mặt Helen tràn đầy mỉm cười quỷ dị, nếu nói Christine là nữ vương cao quý, nếu như nói Đệ Nhị Linh là một nữ chiến thần, vậy thì giờ phút này Helen giống như một vị nữ thân của biển du đãng trên sa mạc làm cho người ta không thể đoán ra vậy, nụ cười của nàng sáng lạn như ánh mặt trời dễ dàng che phủ Christine.
Nhị Linh cùng Helen mặc dù đều là nhận vật trung tâm của câu lạc bộ Yêu Nguyệt, mặc dù mọi người không có nói thẳng, nhưng các nàng cùng Christine vẫn luôn đối nghịch. "Lần này đến Prague, chúng ta nhất định phải tụ tập lại, cũng để cho bổn cùng là một vị tỷ tỷ chiếu cố cho hai vị muội muội." "Như vậy thì thật tốt, ta đã sớm muốn hưởng thụ sự sa hoa của cung điện Prague rồi." Helen nhún nhún vai, lộ ra bộ dáng không sao cả.
Lúc này, Lạc Phu từ trong cánh của hình chữ Z đi ra, hai tay tạo thành chữ thập nói:" Christine, tiểu tặng lại gặp người rồi." "Oh?" Ánh mắt của Christine hướng về phía Lạc Phu, quang mang màu trắng sữa trên trán lóe lên với tần suất cực nhanh. "Lạc Phu, mấy ngày không gặp, ngươi đúng là làm cho bổn cung thật sự nhìn không thấu." "Tiểu tăng cải tà quy chánh, cung chủ hiển nhiên nhìn không thấu rồi, hắc hắc!" Lạc Phu cười khô một tiếng, lại nói:" Việc làm hiện tại của cung chủ quả thật nguy hại Liên Bang, nguy hại loài người."
"Lớn mật!" Xích Ngọc Tề đi nhanh về phía trước, chỉ vào Lạc Phu, quát:" Ngươi là cái thá gì! Mà dám ở trước mặt Christine cung chủ làm càn." Hiện tại có Prague chi chủ ở bên cạnh, Xích Ngọc Tề cũng không cần quan tâm tới thân phận của khổ tăng này.
Mới vừa rồi bị áp lực của Tang Thiên mang tới đè nén, hiện tại có người đứng đầu Prague bên cạnh, hắn bắt đầu điên cuồng lên, chỉ vào Lạc Phu quát:" Hôi trưởng lão, bắt hắn cho ta!" Hôi trưởng lão gật đầu, hiện tại có Prague chi chủ ở đây, hắn hiển nhiên cũng không sợ hãi gì, lúc này liền công kích. "Cung chủ xin mời qua bên này." Xích Ngọc Tề khom lưng giơ tay ý mời, một bộ dáng vô cùng quân từ, mang theo đám người Christine đến trước cánh của chữ Z nói:" Tang Thiên, ở bên trong." Christine nhắm mắt lại, trong nháy mắt mở ra, nàng phát hiện bản thân dĩ nhiên không có phát hiện sự tồn tại của Tang Thiên.
Xích Ngọc Tề vất vả lắm mới có cơ hội tiếp xúc với Christine, tự nhiên là muốn thể hiện thật tốt, cười ngạo nghễ, giơ tay lên, xẹt qua giữa không trung.
"Sưu!" Một đạo quang mang nhỏ dài mãnh liệt trong nháy mắt xuất hiện, sau đó lại xuất hiện một đạo, một đạo lại một đạo, ngăn ngủi trong hai ba giây, hơn mười đạo quang mang nhỏ dài mãnh liệt xuất hiện. Xuy một tiếng.
Cánh của hình chữ Z liền xuất hiện một cái khe, một cái, hai cái, ba cái,... Khi xuất hiện hơn mười cái khe. Xích Ngọc Tề nhấc chân lên đá một cước, một cước này trực tiếp mở ra cánh cửa hình chữ Z.
Bịch một tiếng, cánh của hình chữ Z hoàn toàn bị phá vỡ, Xích Ngọc Tề đi vào, kiêu ngạo quát:" Tang Thiên, lăn ra đây cho bổn thiếu gia."
Christine chậm rãi đi vào, nhưng mà, chỉ là đi từng bước, rồi lại đột nhiên dừng lại, đứng ở nơi đó, nhìn Tang Thiên đối diện, nhíu mày lại.
Tang Thiên vẫn mới bộ dáng như trước, người ở trên ghế, hai tay dang rộng, hai chân gác lên, đầu cúi xuống trước ngực.
"Sao vậy? Ngươi không phải tự xưng Tang Thiên sao? Hiện tại làm sao vậy? Giả chết sao?" Nhìn thấy bộ dáng của Tang Thiên như vậy, lửa giận của Xích Ngọc Tề rốt cuộc cũng hòan toàn bộc phát ra, ngẩng đầu cười lạnh, dữ tợn nhìn. Tang Thiên giống như đã chết vậy, ngồi ở đó, không nhúc nhích.
"Xích Ngọc Tề, ngươi tốt nhất là cút ngay."
Đệ Nhị Linh lao nhanh đến, mới vừa rồi nhìn thấy Tang Thiên nàng liền cảm giác có gì đó không ổn, mà hiện tại lại càng không biết có chuyện gì xảy ra, dĩ nhiên trên người tử khí trầm lắng không có một tia sinh cơ.
"Xích nhị thiếu gia, ngươi hiện tại thật là uy phong." Helen công chúa cũng đi tới, nàng mặc dù oán giận Tang Thiên mới vừa rồi thô lỗ, nhưng nàng thật sự không thích Xích Ngọc Tề. "Mới vừa rồi uy phong của ngươi đi đâu? Có phải vì có Christine cung chủ ở đây, cho nên ngươi có thể muốn làm gì thì làm?"
"Ha ha! Hai vị công chúa, kẻ hèn cũng rất thích hai vị." Nhìn thấy hai vị công chúa vì Tang Thiên mà xuất đầu, Xích Ngọc Tề càng thêm khó chịu. "Xin khuyên hai vị công chúa tốt nhất vẫn là không nên xen vào chuyện của người khác, nếu không..." Xích Ngọc Tề cười lên hai tiếng quái dị, nhìn về phía Christine, nói:" Christine cung chủ mời ngài."
Christine nhìn chằm chằm Tang Thiên, nhíu mày không nói, lúc trước nàng cùng Tang Thiên giao thủ qua một lần, biết được Tang Thiên sâu không thể lường, mà hiện tại Tang Thiên cả người tràn đầy tử khí không có một tia sinh cơ, càng làm cho nàng cảm giác được quỷ dị chính là, ngay lúc này nàng có thể cảm giác được cả không gian đều tràn ngập một khí tức quỷ dị, loại khí tức này là gì, Christine không biết, nhưng có thể cảm giác được ba loại khí tức bất đồng, chuyện gì xảy ra?
Christine tiến vào cảnh giới chuẩn thiên nhân từ hai mươi năm trước, kiến thức hiển nhiên vô cùng phi phàm, nhưng nàng không có cách nào đoán ra ba loại khí tức này rốt cuộc là cái gì?
Nhẹ di một tiếng, bởi vì nàng cảm giác được ba loại khí tức này đang tiêu tán, tốc độ tiêu tán cực nhanh, khoảng chừng 20s sau, ba loại khí tức này không sai biết lắm đã hoàn toàn tiêu tán.
Ngay sau khi ba loại khí tức này hoàn toàn biến mất, Tang Thiên rốt cục cũng động, chậm rãi ngẩng đầu lên, tốc độ vô cùng chậm, giống như một lão già vậy. Sắc mặt đáng sợ như tro ràn, ánh mắt tĩnh lặng giống như biển chết vậy.
Ánh mắt đảo qua người Christine cùng hai tên thanh niên mặt trắng anh tuấn, lại nhìn Xích Ngọc Tề một chút, còn có Helen công chúa cùng với Nhị Linh ở bên cạnh, mày hắn có chút nhíu lại, mới vừa rồi hắn đang cùng tử vong sát lục, hủy diệt sát lục, tịch diệt sát lục của tử diệt tịch chi long dây dưa, cũng không biết bên ngoài xảy ra chuyện gì, bất quá, nhìn lướt qua, liền đã hiểu được một chút. "Tang Thiên chúng ta có thể nói chuyện không?" Christine ngưng trọng nhìn Tang Thiên, đối mặt với người này, trong lòng nàng có vô số nghi hoặc.
"Nói...chuyện...sao!" Tang Thiên phun ra ba chữ, nhưng lại không phải là thong thả, chữ thứ nhất phun ra phảng phất như trải qua ngàn năm vậy, âm thanh già nua khàn khàn làm cho đám người Christine, Helen, Nhị Linh kinh ngạc, chữ thứ hai phun ra tựa như ngàn năm, âm thanh giống như Như Lai từ viễn cổ sau kín vang lên, chữ thứ ba phun ra phảng phất như trăm năm trong nháy mắt hiện lên. Chuyện gì xảy ra?
Christine cảm giác đựơc người thanh niên trước mắt này sâu không lường được, Helen lại càng kinh ngạc hơn, khó tin nhìn Tang Thiên. "Ngươi hẳn là biết bổn cung nói chuyện gì. Chúng ta hẳn là nên nói chuyện." "Chuyện tình tại Prague ngươi có thể làm chủ sao?" Âm thanh của Tang Thiên giống như vô cùng uể oải, ngửa đầu, nhắm mắt lại, hai tay day day trán. "Bổn cung tuyệt đối có thể làm chủ." Christine nhấc chân đi tới phía trước hai bước mới dừng lại. "Vậy là tốt rồi." Tang Thiên xoa xoa trán, thản nhiên nói:" Trở về Prague, mang theo người của ngươi tiếp tục thủ hộ loài người."
"Tiếp tục thủ hộ?" Christine lãnh đạm mỉm cười, âm thanh trong trẻo lạnh lùng vang lên. "Bổn cung đã cùng thần thánh hội nghị ký kết hiệp nghị, tuân thủ Thánh Diệu chi quang, làm sao có thể tiếp tục thủ hộ loại người, càng huống chi tình hình..."
Christine còn chưa có nói xong, trong nháy mắt, Tang Thiên liền đứng dậy, phẫn nộ quát lên:" Con mẹ nói, vậy người nói chuyện gì với lão tử!"
Tang Thiên đột nhiên quát lên làm cho tất cả mọi người sửng sốt, sắc mặt Christine âm trầm bất định, Helen công chúa há hốc miệng, hoảng sợ nhìn Tang Thiên, lấy thân phận của nàng mặc dù có dũng khí chống đối Christine, nhưng tuyệt đối không dám quát mắng Christine như vậy, mà...mà người thanh niên này...
"Lớn mật!" Một tên thanh niên mặt trắng anh tuấn bên cạnh Christine hét lớn một tiếng.
Cùng lúc đó, Xích Ngọc Tề đứng ở bên cạnh rốt cuộc cũng tìm được cơ hội, chỉ vào Tang Thiên, quát lên:" Ngươi là cái thá gì! Dám bất kính đối với Christine cung chủ!" Tang Thiên liếc mắt qua, hai mắt trừng lên, cánh tay duỗi ra, bàn tay trực tiếp chộp tới Xích Ngọc Tề.
Xích Ngọc Tề bị ánh mắt của Tang Thiên đảo qua, nhất thời bị hù dọa cho hồn phi phách tán, khi hắn kịp phản ứng lại, lập tức xuất ra huyết ảnh tùy thân mà Xích Hành luyện chế cho hắn, sưu, dưới chân hắn liền xuất hiện bóng dáng của huyết sắc, nhưng mà, lúc này bàn tay của Tang Thiên đã chụp tới.
Xích Ngọc Tề ngay cả cơ hội chay trốn cũng không có, Tang Thiên trực tiếp bóp lấy cổ hắn, giơ tay lên, đưa Xích Ngọc Tề lên trên không, bàn tay của Tang Thiên đang bóp vào cổ Xích Ngọc Tề trực tiếp vứt hắn xuống dưới chân, bịch một tiếng, máu tươi vung khắp nơi, Xích Ngọc Tề phát ra một tiếng thét thảm thiết, điên cuồng giãy dụa, nhưng vẫn vô pháp thoát khỏi bàn tay cả Tang Thiên, cho dù có vạn Xích Ngọc Tề cũng vô ích.
"Tang Thiên, ngươi rốt cuộc muốn như thế nào?" Christine sắc mặt không chút thay đổi lạnh lùng quát lên.
"Như thế nào?" Giờ phút này Tang Thiên giống như một ma đầu hung hãn, trên mặt thoáng xuất hiện ma tính, hư không xuất trảo, lập tức đem huyết ảnh dưới chân Xích Ngọc Tề bắt lấy. "Lão tử cho các ngươi cơ hội, mang theo người của ngươi, lập tức trở lại Prague, tiếp tục thủ hộ cho lão tử, mọi người liền bình an vô sự, ngươi đám mở nhân linh địa khí của Prague ra, lão tử liền đại khai sát giới, tuyệt đối không nương tay!"
Huyết ảnh tùy thân của Xích Ngọc Tề bị lấy đi, hắn liền hét lên:" Cứu ta! Cứu ta! Christine cung chủ. Cứu ta! Cứu ta!"
Christine làm như không nghe thấy hắn, hít vào một hơi thật sâu, tiếp tục quát:" Chỉ cần ngươi nguyện ý, bổn cung có thể đề cử ngươi gia nhập Thần Thánh hội nghị, bổn cung thậm chí có thể cho ngươi trở thành nhân trung chi long, trở thành hoàng đế.
"Ha ha ha!" Tang Thiên cười to, quát lên một tiếng:" Lão tử hỏi ngươi, quy tắc của Prague là cái gì!"
"Tất nhiên là thủ hộ nhân loại, thủ hộ nhân linh địa khí."
"Vậy ngươi biết nhân linh địa khí là cái gì không!"
"Nhân linh thủ cửu châu, nhân linh tán, yêu ma loạn, cửu hợp địa khí thủ nhân linh, cửu hợp phân, địa khí đảo chuyện, nhân loại diệt vong." Christine giật mình trả lời."
"Vậy ngươi còn ở nơi này làm cái gì!" Tang Thiên giơ tay lên, hét lớn:" Lão tử cho ngươi một cơ hội, hiện tại quay trở về, tiếp tục thủ hộ."
"Tang Thiên, bổn cung khuyên nhủ ngươi hết sức, nhưng ngươi lại không nghe, bổn cung không phải là sợ ngươi, ngươi chớ tự cho là vậy, bổn cung hỏi ngươi một lần nữa, bổn cung đề cử ngươi gia nhập Thần Thánh hội nghị, ngươi mà muốn..." "Ngươi tu luyện ra một cái ý thức thứ hai liền cảm giác được lão tử không làm gì được ngươi sao!"
Christine biến sắc, không nghĩ tới ý thức thứ hai của bản thân dĩ nhiên bị nhìn thấy, nàng lui về phía sau vài bước tiếp tục nói:" Nhân loại chỉ là chủng tộc thấp kém, nhân loại diệt vong, chúng ta có thể trở thành Tinh Linh caoq úy, thống trị người Trafalgar, thống trị..."
Christine còn chưa nói xong, Tang Thiên đã đá một cước vào phía sau lưng Xích Ngọc Tề, răng rắc! Xích Ngọc Tề dừng rên rĩ, cả người hoàn toàn bị phá hủy, bịch một tiếng, dĩa bay bị một cước này của Tang Thiên hoàn toàn nghiền nát.
Những lời này của Christine giống như những lưỡi dao sắc bén cắt sâu vào bên trong nguyên tắc ở sâu trong nội tâm Tang Thiên vậy, lửa giận bị kích thích, sắc mặt của hắn liền trở nên dữ tợn, quang ngưòi hắc mang xuất hiện, trong nháy mắt liền sôi trào cuồn cuộn. "Ngươi đi mà thống trị con mẹ ngươi!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.