Chương 14: Thôn nữ tắm tiên!
No_dance8x
23/04/2013
Nhà rông được dân làng tạo dựng nên hoàn toàn bằng thảo mộc có sẵn ở địa phương. Kỹ thuật được dùng để xây dựng chỉ là lắp ghép và chằng buộc, không hề dùng đến đinh sắt hay dây thép.
Thuân Thiên nhìn căn nhà rông, trong miệng thầm trầm trồ khen người tạo ra căn nhà này thật khéo léo. Hắn tiến lên từng bậc thang gỗ, bước vào cửa trung tâm nhà rông.
Vách nhà rông này được làm bằng những tấm gỗ xẻ mỏng, dài chừng hai mét, chiều ngang khoảng nửa mét, đóng dựng đứng sát vào nhau bao quanh hàng cột theo đúng chu vi của một ngôi nhà. Cũng như bao căn nhà rông truyền thống khác, căn nhà này cũng bố trí ba cửa ra vào. Trong đó, cửa chính nằm ở giữa vách trước và hướng thẳng về ngọn núi nơi có ngọn suối chảy qua. Cửa phụ hướng Đông có máng nước chảy về nên thường bố trí các vật dụng nấu nướng và sinh hoạt. Cửa hướng Tây lại được mở những khi nhà đông khách hoặc dịp có lễ hội. Khách cũng được đón tiếp từ cửa này. Ngoài ra, hai vách bên cũng được bố trí hai cửa.
Mà cô gái kia, sau khi đưa Thuận Thiên đến đây thì cũng rời đi một lát rồi trở lại với một miếng thịt lớn và một bát cơm.
Thuận Thiên thấy vậy cũng gật đầu cảm ơn.
Cô gái cũng không nói năng gì, cúi người chào rồi đóng cửa lại rời khỏi.
Sau khi ăn xong, Thuận Thiên cũng không buồn làm việc khác nữa, Hắn nằm xuống chõng tre rồi lăn ra ngủ khì.
-----o0o-----
5:00 AM ngày 26 tháng 9 năm 2011.
Oáp!
Thuận Thiên ngáp dài, vươn vai theo thói quen lại vò đầu. Do không quen với chỗ mới nên hắn không ngủ được nhiều.
Xoa xoa cái gáy đang ê nhức, Thuận Thiên mắt nhắm mắt mở quờ quạng cái ba lô bên cạnh sau đó mới lôi ra một cái bàn chải, một tuýp kem đánh răng Colgate cùng một bộ quần jean áo sơ mi.
Hắn lảo đảo mở cửa nhà rông, lếch thếch bước xuống từng bậc thang. Nhưng do còn chưa tỉnh ngủ, nên khi hắn bước xuống được ba bậc thì chân trái lại vấp trúng chân phải rồi ngã lộn cổ xuống cầu thang.
Tất nhiên Thuận Thiên cũng chẳng dại mà tiếp đất bằng đầu. Ngay khi vừa sắp chạm đất, hắn khéo léo xoay người, thành ra chỉ bị trầy xước nhẹ.
"Hic hic, đau thật." Thuận Thiên nhìn vết trầy trên tay, miệng than khổ không ngừng.
Sau một hồi, hắn mới nhớ rằng mình còn phải vệ sinh thân thể nên đành phải gác công cuộc than vãn này lại. Cắp bàn chải, quần áo tiến tới khe suối gần đó.
Vừa bước tới gần bờ suối. Ngay lập tức, hắn liền ngớ người. Mũi mơ hồ phun ra một tí máu cam.
Trước mặt hắn là một cảnh xuân sắc ngàn năm một thuở!
Lúc này, dưới con suối tinh khiết ẩn hiện thân hình tuyệt mỹ của các cô gái dân tộc Xơ-Đăng. Làn da trắng ngần nhấp nhô, huyền ảo trong làn nước mát lạnh trong xanh của núi rừng khiến các cô gái như những tiên nữ trong bức tranh thủy mặc.
Thuận Thiên vuốt mũi, tạm thời lau đi vài giọt máu cam. Hắn tạm thời nấp vào một bụi cây gần đó, trong đầu hai chợt có hai giọng nói chen ngang suy nghĩ của hắn.
Cầm thú: "Ngươi nên xem đi! Không xem lại phí cơ hội trời cho!"
Thánh nhân Thuận Thiên: "Bạn tốt, ngươi không nên xem nữa. Nó sẽ làm đen tối đầu óc ngươi đấy!"
Cầm thú: "Xem sẽ làm tăng hiểu biết của ngươi về phụ nữ!"
Thánh nhân: "Ngươi mà xem nhất định sẽ có lỗi với vợ tương lai của mình."
Cầm thú: "Ê thằng thánh nhân kia, mày không đối nghịch với tao thì không vui à?"
Thánh nhân: "Bình tĩnh nào, tức giận sẽ mau mọc mụn!"
Cầm thú nghe đến đó, lòng không cầm được tức giận. Từ sau lưng rút ra một cây mã tấu rồi lao về phía Thánh nhân.
Mà bên kia, Thánh Nhân cũng không hiền lành gì, tay cũng rút dao phay mang ở sau lưng ra, lao tới solo(một đấu một) với Cầm thú.
Làm thánh nhân hay làm cầm thú bây giờ?
Là thánh nhân chiến thắng cầm thú hay là cầm thú cầm dao phay chém chết thánh nhân?
Trong lòng Thuận Thiên rất là phân vân, đột nhiên nhớ tới một đoạn kinh Phật đã từng đọc trong truyện Tây Du Kí. Do đó, hắn quyết định đọc thử xem có tác dụng gì hay không:
"Quan tự tại Bồ Tát, hành thâm bàn nhược ba la mật đa thì, chiếu kiến ngũ uẩn giai không, độ nhất thiết khổ ách. Xá lợi tử, sắc bất dị không, không bất dị sắc, sắc tức thị không, không tức thị sắc, thụ tưởng hành thức, diệc phục như thị. Xá lợi tử, thị chư pháp không tương, bất sinh bất diệt, bất cấu bất tịnh, bất tăng bất giảm. Thị cố không trung vô sắc, vô thụ tưởng hành thức, vô nhãn nhĩ tị thiệt thân ý, vô sắc thanh hương vị xúc pháp, vô nhãn giới, nãi chí vô ý thức giới. Vô vô minh, diệc vô vô minh tẫn, nãi chí vô lão tử, diệc vô lão tử tẫn. Vô khổ tập diệt đạo, vô trí diệc vô đắc. Dĩ vô sở đắc cố, bồ đề tát đóa, y bàn nhược ba la mật đa cố, tâm vô quải ngại, vô quải ngại cố, vô hữu khủng phố, viễn li điên đảo mộng tưởng, cứu cánh niết bàn. Tam thế chư phật, y bàn nhược ba la mật đa cố, đắc a nậu đa la tam miểu tam bồ đề...(1)."
-----o Chú thích o-----
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.