Chương 2: Giành đến cướp đi
Dạ Tử Vũ
02/08/2013
Một chiêu này là bởi vì nàng cùng sư phụ dạy võ phòng
thân nghĩ tới trong khi đấu, bởi vì vô luận như thế nào nàng cũng không thắng
được vị sư phụ đó, liền suy nghĩ đến chiêu này.
Hơn nữa kỳ quái chính là trăm lần như một, nàng quát to một tiếng ‘hầu tử thâu đào’, vị sư sự đó theo bản năng sẽ nhìn tay nàng, cho nên nàng liền sửa thành dùng chân đi ‘thâu đào’.
Kết quả làm cho vị sư phụ đó yên lặng không nói gì, hai mắt lệ rưng rưng tiễn nàng ra trường, cũng nói với hiệu trưởng, nếu hiệu trưởng lại phê chuẩn nàng vào trường học, hắn nhất định từ chức.
Hiện tại nam nhân kêu rên ôm lấy nơi bi thương của mình lăn lộn trên mặt đất, tuy nói hình thể hai người rất chênh lệch, nhưng đó cũng là nơi yếu ớt nhất của nam nhân, bị Y Na đạp một cước thật mạnh như vậy lập tức muốn thành thái giám rồi.
Y Na thấy hắn ngã xuống, nhẹ nhàng thở ra, vội vàng nhân cơ hội chạy đi.
Lại nghe nam nhân kia đột nhiên ngửa mặt lên trời tru lên một hồi, nàng cả kinh, hay là hắn kêu đồng bọn tới? Quả nhiên, phía trước xuất hiện hai nam nhân chặn đường.
Y Na thấy bọn họ xoa hai tay mở hai chân, giống động tác của động viên bóng rổ phòng ngừa cầu thủ đối phương chạy tới. Ngay cả lo lắng cũng không có thời gian, liền trượt người chui qua chân một nam nhân chạy tiếp.
Đồng thời cũng 囧 một chút, bởi vì nam nhân nơi này không có mặc quần lót. Vừa trượt, nhìn thấy một mảnh đen tuyền, nàng cơ hồ ngã xuống đất hôn mê, ôi bi thương quá, một đời trong sạch của nàng, cứ như vậy mà bị hủy!
Hai nam nhân không nghĩ tới nàng phản ứng nhanh như vậy, xoay lại muốn chộp tới. Y Na quay lại liền tung trái tung phải một quyền, đạp vào khớp sau gối của hai nam nhân. Bọn họ chỉ cảm thấy chân mềm nhũn, khuỵu gối quỵ xuống.
Y Na hiện tại thực cảm kích chính mình học nhiều công phu như vậy, vốn ở niên đại hòa bình chỉ có thể dùng để rèn luyện thân thể, chưa từng nghĩ đến sẽ có một ngày đánh người hữu dụng như thế. Khi nàng chưa kịp cảm động, đã thấy phía trước bốc lên một mảnh cát bụi. Vội vàng ổn định thân mình, đã thấy mười mấy nam nhân chạy tới, trong đó còn có ba nam nhân thập phần cường tráng kia.
Rồi sau đó, cái tên tóc bờm ngựa cùng hai gã đứng chặn cũng đuổi theo. Lần này là trước có sói sau có cọp, nguy hiểm!
Y Na thấy tên tóc bờm ngựa ngay cả da thú cũng không thèm mặc, trần trụi nổi giận đùng đùng đuổi theo nàng.
Đối với ‘tiểu đệ’ của hắn, nàng tự động không dám nhìn, chỉ nhìn thân trên của hắn.
Hắn chỉ vào nàng, rống lớn vài tiếng, lại nói lớn tiếng mấy câu. Tiếp theo hướng Y Na chộp tới.
Lần này chộp không phải là thắt lưng của nàng mà là tóc của nàng.
Y Na lui về phía sau một bước, phát hiện nàng đã không còn chỗ chạy, chỉ cầu tên đó sẽ không bởi vì tức giận mà đánh bị thương mình.
Nếu thực sự như vậy, đành phải liều mạng. Tuy thắng là không có khả năng, nhưng còn có thể thừa dịp náo loạn để đào tẩu.
Nam nhân kia oa oa kêu to, móng tay sắc bén như của động vật đã sắp phóng đến trước mắt.
Phía sau Y Na là hai nam nhân, nàng không nghĩ chủ động dâng tặng chính mình cho người ta bắt giữ, liền vươn tay tát tay của hắn.
Một tiếng ‘bốp’ vang lớn, mấy nam nhân hình như đều giật mình. Mà Y Na thu tay về xoa ở sau lưng, đau quá, da này tựa hồ là da con nhím, đánh vào đau muốn khóc.
Tên bóc bờm ngựa xấu hổ quá hóa giận, tiếp theo lại chụp tới.
Y Na đang nghĩ ngợi, dùng phương pháp gì mới đánh bại được hắn, thì đột nhiên xuất hiện một bàn tay trắng chắn trước mặt nàng. Nếu cái tay kia không có lông tơ màu trắng vàng tinh tế, nàng còn cho rằng đó là tay của một người bình thường.
Là nam nhân tóc tím, hắn muốn làm cái gì?
Vừa mới nãy lúc nàng kêu cứu mạng, bọn họ chỉ thờ ơ, sao hiện tại đột nhiên ra tay ngăn trở.
Bất quá nàng xem ánh mắt đối phương, cảm thấy được hình như nó tỏa sáng, tựa hồ như muốn ăn tươi nuốt sống nàng.
Không sai, tên tóc bờm ngựa nhíu mày gầm nhẹ một tiếng. Nam nhân tóc tím cũng rống lại một tiếng, thanh âm trầm thấp, giống như âm thanh khiêu chiến của động vật.
Bọn họ rống, nam nhân tóc vàng bên kia cũng rống theo.
Kế tiếp, lại có năm ba nam nhân cũng phát ra tiếng rống âm điệu khác nhau nhưng ý tứ thì giống.
Y Na không hiểu, nàng không biết ngôn ngữ động vật, làm sao có thể hiểu được.
Vì thế ánh mắt liếc trái liếc phải chuẩn bị thừa dịp náo loạn mà bỏ trốn, chính là đột nhiên xuất hiện thêm một kẻ bên cạnh. Chỉ cảm thấy hai tay căng thẳng, cả thân hình nàng liền bị bắt lấy. Tiếp theo nàng bị nam tử mặc áo da thú đen trói một bên.
Còn may lần này trói nàng là da thú, cho nên không đau giống dây mây. Làm cho nàng khó hiểu chính là nam nhân này gầm rú là có ý tứ gì, bọn họ muốn làm cái gì? Bất quá, nàng rất nhanh biết ý bọn họ.
Đấu thú, hơn nữa là vật lộn, không lưu tình chút nào.
Nam nhân đánh nhau nàng đã gặp nhiều, nhưng đánh ác như vậy nàng mới lần đầu nhìn thấy. Hơn nữa mấy nam nhân này đều có sức lực rất lớn, một quyền liền có thể đánh nát xương cốt đối phương, thậm chí đánh chết.
Rất nhanh, trong mũi của nàng đầy mùi máu.
Không dám nhìn nữa, nàng quay đầu sang một bên. Rốt cuộc đây là cái thế giới gì, vì sao có thể nói đấu liền đấu, lại trói một tên nhỏ bé ốm yếu như nàng ở một bên nhìn. Muốn nàng làm nhân chứng sao? Nàng chưa có qua lớp đào tạo trọng tài nào hết.
Âm thanh đánh nhau càng ngày càng nhỏ, nhưng Y Na vẫn không dám nhìn tới, thầm nghĩ phải đào tẩu như thế nào. Đột nhiên nàng cảm thấy mình bị một cái bóng rất lớn bao trùm, khi ngẩng đầu gặp một thân ảnh màu tím đứng ở phía trước nàng.
Da thú trên người hắn đã bị xé rách hơn phân nửa, lông nhung trước ngực cũng dính máu.
Nhưng hắn lại tràn đầy kiêu ngạo cùng hưng phấn, nói với Y Na ba chữ, tốc độ rất chậm cho nên nàng hiểu.
Hắn nói là: “Ta thắng……” Sau đó đột nhiên xách Y Na lên, không cần dùng sức đã nâng nàng qua đỉnh đầu, lớn tiếng gầm rú lên.
Mấy nam nhân bên cạnh gầm nhẹ lên vài tiếng! Giống như tán thưởng hắn.
Đầu óc Y Na có chút mơ hồ, nhớ rõ mới vừa rồi nàng vẫn là bị người đá tới đá lui như trái bóng, làm sao bây giờ lại biến thành cúp vô địch được nâng thấp nâng cao rồi. Đang lúc nàng bị nâng đến choáng váng đầu là lúc, nam nhân tóc tím buông nàng, sau đó lắc lắc đầu.
Đây là ý gì, nặng quá không nâng nổi?
Y Na đang đoán, liền thấy nam nhân tóc tím nói cái gì đó với nam nhân tóc đen. Hắn gật gật đầu, sau đó rời đi.
Nam nhân tóc tím lại đưa Y Na đến chỗ núi đá, chọn một chỗ bằng phẳng thả nàng xuống.
Y Na muốn khóc, thì ra là thay đổi nam nhân mà thôi. Trốn thoát từ trong tay nam nhân kia, kết quả lại rơi vào tay nam nhân này, lần này này tựa hồ không dễ đối phó như nam nhân tóc bờm ngựa rồi. Chỉ cần so hình thể mà nói, tên này cường tráng hơn tên kia không biết bao nhiêu.
Sớm biết sẽ bị quái vật phá thân, không bằng tuyển cái tên kia gầy một chút thì tốt hơn.
Nhưng nàng đã hiểu lầm, nam nhân tóc tím cũng không có đụng nàng, mà là nhìn chung quanh tìm mồi lửa.
Chỉ chốc lát sau, nam nhân tóc vàng cũng đến, hắn bị thương nặng, nửa bên mặt sưng lên, nhưng tựa hồ cũng không có oán hận nam nhân tóc tím, ngược lại hắn còn chỉ trỏ mặt Y Na.
Nam nhân tóc tím thỉnh thoảng nhìn nàng, sau đó đột nhiên đi tới, dùng thanh âm trầm ổn hỏi nàng cái gì đó. Y Na thật sự nghe không hiểu, lắc lắc đầu.
Nam nhân tóc tím đại khái nghĩ nàng sợ, cho nên đã tháo da thú cột trên người nàng xuống. Y Na lắc lắc cánh tay, cảm thấy được bây giờ đào tẩu là không có khả năng, chỉ có thể tìm cơ hội. Vì thế chỉ ngồi dậy, thân hình lui về phía sau bước ra một chân, chỉ cần nếu có cái gì phát sinh ngoài ý muốn, nàng lập tức đào tẩu.
Nam nhân tóc tím tựa hồ cảm thấy bất mãn vì nàng không nói, vì thế lại hỏi rất nhanh một câu.
Y Na sợ hắn thật sự tức giận mà hợp sức với nam nhân tóc vàng động thủ, vì thế cố gắng cùng hắn trao đổi. Nàng chậm rãi nói: “Ngươi có thể nói chậm một chút không? Ta nghe không hiểu……”
Còn may, nam nhân tóc tím tựa hồ hiểu được lời của nàng. Hắn bắt đầu tận lực nói chậm, hỏi: “Ngươi là nữ nô của ai, con ngươi đâu?”
Y Na nghe lùng bùng đầu óc, nàng giống phụ nữ đã sinh con sao? Rõ ràng chỉ có mười bảy tuổi, lại bị người ta hỏi, con đâu? Nếu là bạn, bạn sẽ có cảm tưởng gì? Đúng vậy, hiện tại Y Na rất muốn phát điên, chính là đối mặt với hai tên không phải đồng loại của mình, nàng chỉ có thể nhẫn nại.
Hơn nữa kỳ quái chính là trăm lần như một, nàng quát to một tiếng ‘hầu tử thâu đào’, vị sư sự đó theo bản năng sẽ nhìn tay nàng, cho nên nàng liền sửa thành dùng chân đi ‘thâu đào’.
Kết quả làm cho vị sư phụ đó yên lặng không nói gì, hai mắt lệ rưng rưng tiễn nàng ra trường, cũng nói với hiệu trưởng, nếu hiệu trưởng lại phê chuẩn nàng vào trường học, hắn nhất định từ chức.
Hiện tại nam nhân kêu rên ôm lấy nơi bi thương của mình lăn lộn trên mặt đất, tuy nói hình thể hai người rất chênh lệch, nhưng đó cũng là nơi yếu ớt nhất của nam nhân, bị Y Na đạp một cước thật mạnh như vậy lập tức muốn thành thái giám rồi.
Y Na thấy hắn ngã xuống, nhẹ nhàng thở ra, vội vàng nhân cơ hội chạy đi.
Lại nghe nam nhân kia đột nhiên ngửa mặt lên trời tru lên một hồi, nàng cả kinh, hay là hắn kêu đồng bọn tới? Quả nhiên, phía trước xuất hiện hai nam nhân chặn đường.
Y Na thấy bọn họ xoa hai tay mở hai chân, giống động tác của động viên bóng rổ phòng ngừa cầu thủ đối phương chạy tới. Ngay cả lo lắng cũng không có thời gian, liền trượt người chui qua chân một nam nhân chạy tiếp.
Đồng thời cũng 囧 một chút, bởi vì nam nhân nơi này không có mặc quần lót. Vừa trượt, nhìn thấy một mảnh đen tuyền, nàng cơ hồ ngã xuống đất hôn mê, ôi bi thương quá, một đời trong sạch của nàng, cứ như vậy mà bị hủy!
Hai nam nhân không nghĩ tới nàng phản ứng nhanh như vậy, xoay lại muốn chộp tới. Y Na quay lại liền tung trái tung phải một quyền, đạp vào khớp sau gối của hai nam nhân. Bọn họ chỉ cảm thấy chân mềm nhũn, khuỵu gối quỵ xuống.
Y Na hiện tại thực cảm kích chính mình học nhiều công phu như vậy, vốn ở niên đại hòa bình chỉ có thể dùng để rèn luyện thân thể, chưa từng nghĩ đến sẽ có một ngày đánh người hữu dụng như thế. Khi nàng chưa kịp cảm động, đã thấy phía trước bốc lên một mảnh cát bụi. Vội vàng ổn định thân mình, đã thấy mười mấy nam nhân chạy tới, trong đó còn có ba nam nhân thập phần cường tráng kia.
Rồi sau đó, cái tên tóc bờm ngựa cùng hai gã đứng chặn cũng đuổi theo. Lần này là trước có sói sau có cọp, nguy hiểm!
Y Na thấy tên tóc bờm ngựa ngay cả da thú cũng không thèm mặc, trần trụi nổi giận đùng đùng đuổi theo nàng.
Đối với ‘tiểu đệ’ của hắn, nàng tự động không dám nhìn, chỉ nhìn thân trên của hắn.
Hắn chỉ vào nàng, rống lớn vài tiếng, lại nói lớn tiếng mấy câu. Tiếp theo hướng Y Na chộp tới.
Lần này chộp không phải là thắt lưng của nàng mà là tóc của nàng.
Y Na lui về phía sau một bước, phát hiện nàng đã không còn chỗ chạy, chỉ cầu tên đó sẽ không bởi vì tức giận mà đánh bị thương mình.
Nếu thực sự như vậy, đành phải liều mạng. Tuy thắng là không có khả năng, nhưng còn có thể thừa dịp náo loạn để đào tẩu.
Nam nhân kia oa oa kêu to, móng tay sắc bén như của động vật đã sắp phóng đến trước mắt.
Phía sau Y Na là hai nam nhân, nàng không nghĩ chủ động dâng tặng chính mình cho người ta bắt giữ, liền vươn tay tát tay của hắn.
Một tiếng ‘bốp’ vang lớn, mấy nam nhân hình như đều giật mình. Mà Y Na thu tay về xoa ở sau lưng, đau quá, da này tựa hồ là da con nhím, đánh vào đau muốn khóc.
Tên bóc bờm ngựa xấu hổ quá hóa giận, tiếp theo lại chụp tới.
Y Na đang nghĩ ngợi, dùng phương pháp gì mới đánh bại được hắn, thì đột nhiên xuất hiện một bàn tay trắng chắn trước mặt nàng. Nếu cái tay kia không có lông tơ màu trắng vàng tinh tế, nàng còn cho rằng đó là tay của một người bình thường.
Là nam nhân tóc tím, hắn muốn làm cái gì?
Vừa mới nãy lúc nàng kêu cứu mạng, bọn họ chỉ thờ ơ, sao hiện tại đột nhiên ra tay ngăn trở.
Bất quá nàng xem ánh mắt đối phương, cảm thấy được hình như nó tỏa sáng, tựa hồ như muốn ăn tươi nuốt sống nàng.
Không sai, tên tóc bờm ngựa nhíu mày gầm nhẹ một tiếng. Nam nhân tóc tím cũng rống lại một tiếng, thanh âm trầm thấp, giống như âm thanh khiêu chiến của động vật.
Bọn họ rống, nam nhân tóc vàng bên kia cũng rống theo.
Kế tiếp, lại có năm ba nam nhân cũng phát ra tiếng rống âm điệu khác nhau nhưng ý tứ thì giống.
Y Na không hiểu, nàng không biết ngôn ngữ động vật, làm sao có thể hiểu được.
Vì thế ánh mắt liếc trái liếc phải chuẩn bị thừa dịp náo loạn mà bỏ trốn, chính là đột nhiên xuất hiện thêm một kẻ bên cạnh. Chỉ cảm thấy hai tay căng thẳng, cả thân hình nàng liền bị bắt lấy. Tiếp theo nàng bị nam tử mặc áo da thú đen trói một bên.
Còn may lần này trói nàng là da thú, cho nên không đau giống dây mây. Làm cho nàng khó hiểu chính là nam nhân này gầm rú là có ý tứ gì, bọn họ muốn làm cái gì? Bất quá, nàng rất nhanh biết ý bọn họ.
Đấu thú, hơn nữa là vật lộn, không lưu tình chút nào.
Nam nhân đánh nhau nàng đã gặp nhiều, nhưng đánh ác như vậy nàng mới lần đầu nhìn thấy. Hơn nữa mấy nam nhân này đều có sức lực rất lớn, một quyền liền có thể đánh nát xương cốt đối phương, thậm chí đánh chết.
Rất nhanh, trong mũi của nàng đầy mùi máu.
Không dám nhìn nữa, nàng quay đầu sang một bên. Rốt cuộc đây là cái thế giới gì, vì sao có thể nói đấu liền đấu, lại trói một tên nhỏ bé ốm yếu như nàng ở một bên nhìn. Muốn nàng làm nhân chứng sao? Nàng chưa có qua lớp đào tạo trọng tài nào hết.
Âm thanh đánh nhau càng ngày càng nhỏ, nhưng Y Na vẫn không dám nhìn tới, thầm nghĩ phải đào tẩu như thế nào. Đột nhiên nàng cảm thấy mình bị một cái bóng rất lớn bao trùm, khi ngẩng đầu gặp một thân ảnh màu tím đứng ở phía trước nàng.
Da thú trên người hắn đã bị xé rách hơn phân nửa, lông nhung trước ngực cũng dính máu.
Nhưng hắn lại tràn đầy kiêu ngạo cùng hưng phấn, nói với Y Na ba chữ, tốc độ rất chậm cho nên nàng hiểu.
Hắn nói là: “Ta thắng……” Sau đó đột nhiên xách Y Na lên, không cần dùng sức đã nâng nàng qua đỉnh đầu, lớn tiếng gầm rú lên.
Mấy nam nhân bên cạnh gầm nhẹ lên vài tiếng! Giống như tán thưởng hắn.
Đầu óc Y Na có chút mơ hồ, nhớ rõ mới vừa rồi nàng vẫn là bị người đá tới đá lui như trái bóng, làm sao bây giờ lại biến thành cúp vô địch được nâng thấp nâng cao rồi. Đang lúc nàng bị nâng đến choáng váng đầu là lúc, nam nhân tóc tím buông nàng, sau đó lắc lắc đầu.
Đây là ý gì, nặng quá không nâng nổi?
Y Na đang đoán, liền thấy nam nhân tóc tím nói cái gì đó với nam nhân tóc đen. Hắn gật gật đầu, sau đó rời đi.
Nam nhân tóc tím lại đưa Y Na đến chỗ núi đá, chọn một chỗ bằng phẳng thả nàng xuống.
Y Na muốn khóc, thì ra là thay đổi nam nhân mà thôi. Trốn thoát từ trong tay nam nhân kia, kết quả lại rơi vào tay nam nhân này, lần này này tựa hồ không dễ đối phó như nam nhân tóc bờm ngựa rồi. Chỉ cần so hình thể mà nói, tên này cường tráng hơn tên kia không biết bao nhiêu.
Sớm biết sẽ bị quái vật phá thân, không bằng tuyển cái tên kia gầy một chút thì tốt hơn.
Nhưng nàng đã hiểu lầm, nam nhân tóc tím cũng không có đụng nàng, mà là nhìn chung quanh tìm mồi lửa.
Chỉ chốc lát sau, nam nhân tóc vàng cũng đến, hắn bị thương nặng, nửa bên mặt sưng lên, nhưng tựa hồ cũng không có oán hận nam nhân tóc tím, ngược lại hắn còn chỉ trỏ mặt Y Na.
Nam nhân tóc tím thỉnh thoảng nhìn nàng, sau đó đột nhiên đi tới, dùng thanh âm trầm ổn hỏi nàng cái gì đó. Y Na thật sự nghe không hiểu, lắc lắc đầu.
Nam nhân tóc tím đại khái nghĩ nàng sợ, cho nên đã tháo da thú cột trên người nàng xuống. Y Na lắc lắc cánh tay, cảm thấy được bây giờ đào tẩu là không có khả năng, chỉ có thể tìm cơ hội. Vì thế chỉ ngồi dậy, thân hình lui về phía sau bước ra một chân, chỉ cần nếu có cái gì phát sinh ngoài ý muốn, nàng lập tức đào tẩu.
Nam nhân tóc tím tựa hồ cảm thấy bất mãn vì nàng không nói, vì thế lại hỏi rất nhanh một câu.
Y Na sợ hắn thật sự tức giận mà hợp sức với nam nhân tóc vàng động thủ, vì thế cố gắng cùng hắn trao đổi. Nàng chậm rãi nói: “Ngươi có thể nói chậm một chút không? Ta nghe không hiểu……”
Còn may, nam nhân tóc tím tựa hồ hiểu được lời của nàng. Hắn bắt đầu tận lực nói chậm, hỏi: “Ngươi là nữ nô của ai, con ngươi đâu?”
Y Na nghe lùng bùng đầu óc, nàng giống phụ nữ đã sinh con sao? Rõ ràng chỉ có mười bảy tuổi, lại bị người ta hỏi, con đâu? Nếu là bạn, bạn sẽ có cảm tưởng gì? Đúng vậy, hiện tại Y Na rất muốn phát điên, chính là đối mặt với hai tên không phải đồng loại của mình, nàng chỉ có thể nhẫn nại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.