Chương 1: Trở thành nữ nô
Dạ Tử Vũ
02/08/2013
Chuyện xưa phải kể từ chỗ nào đây?
Nếu đi tìm căn nguyên nguồn gốc, vậy đầu tiên Liễu Y Na cảm thấy chính mình không nên tâm huyết dâng trào đi thi vào cái trường trung học trọng điểm gì đó.
Giả như, nàng không có đi thi vào cái trường trung học đó, như vậy làm sao sẽ gặp đến tiền bối khác phái làm cho tim nàng đập thình thịch?
Giả như, nàng không có cảm thấy được thầm mến thì thật vất vả cho nên muốn đi thông báo, cũng sẽ không ngại vì mình rất ‘đầy đặn’ mà quyết định giảm béo xong mới đến thông báo.
Giả như, không phải bởi vì giảm béo ba năm thành công, đến lúc tiền bối đã trở thành sinh viên hàng hải hẹn nàng gặp mặt ở bờ biển, làm sao sẽ nhìn thấy một cô bé con té xuống biển, mà nổi máu thánh mẫu đi giúp người ta.
Y Na nhìn những ‘con người’ tụ tập trước mắt, trong lòng vô cùng sợ hãi, đây là muốn ăn nàng luôn phải không? Thân hình bọn họ cao đến kinh ngạc, lại giống như không phải con người, cách ăn mặc cũng cực kỳ đặc biệt. Có một số, còn đeo đủ loại đầu lâu động vật trên cổ, cũng may là không có đầu người, nếu không nàng sớm đã dọa đến té xỉu !
Cực kỳ may là, khi bọn họ nhìn thấy nàng, tựa như chỉ vào quần áo của nàng, lại tựa như phủ định cái gì đó, sau đó đều lắc đầu thở dài giải tán!
May là, bọn họ biết dùng ngôn ngữ nói chuyện, không phải dã thú gì đó! Hơn nữa có một chút giống với tiếng Trung, có cùng một loại cách thức diễn đạt, nếu nói chậm một chút nàng còn có thể nghe hiểu vài phần, nói quá nhanh nàng liền nghe không hiểu lắm.
Giống như hiện tại con tinh tinh lông trắng hung hăng trừng mắt nhìn nàng một cái, nói một đoạn với tốc độ rất nhanh.
Y Na phân tích, đại khái là đang mắng nàng.
Nàng lại không trêu ai chọc ai, mới vừa bị hắn xách lên khỏi mặt nước còn không đến nửa giờ. Ngay cả một chút thức ăn này nọ cũng chưa cho nàng ăn, đã bị xách tới nơi này, bị người ta vây nhìn, hiện tại còn mắng nàng, quả thật là dị tộc, không thể nói lý a!
Nàng không biết rốt cuộc mình đã đi đến loại thế giới nào, chỉ biết là đã xuyên qua.
Rõ ràng hẹn tiền bối gặp mặt, giấc mộng lập tức sắp thành hiện thực, hiện tại lại bị một đám người quái dị trói đứng lại, nàng càng nghĩ càng buồn bực, mấy lần muốn khóc, lại bởi vì nơi này toàn các loại người quá mức kỳ quái, cho nên không thể nào khóc ra.
Trên con đường cát bụi đầy trời có ba người đi tới, Y Na thấy bọn họ so với mấy vượn người này thì giống người hơn một chút.
Đương nhiên chỉ là bộ lông, những chỗ khác, như hình thể vẫn cao hơn so với nhân loại bình thường rất nhiều.
Tóc bọn họ đều rối tung lên, một tóc tím, một tóc vàng, một tóc đen. Trên mặt đều có chút lông tơ, nhưng cũng có thể nhìn đến làn da cùng ngũ quan.
Không giống với mấy người vượn bên cạnh nàng, trên mặt giống như Tôn Ngộ Không, ngoại trừ mắt cùng mũi, mấy chỗ khác đều bị bộ lông chiếm đóng.
Còn có một chút rất kỳ quái, Y Na phát hiện bọn họ cùng những người khác nơi này đều khoác da thú trên người, trên lưng buộc da thú, ngay cả trên chân cũng là da thú.
Nàng thấy vô cùng kinh ngạc, bởi vì nơi này chắc là không có vải bố gì đó, cho nên mọi người đều mặc quần áo làm từ đủ loại da thú.
Đang nghĩ ngợi, người tóc vàng đột nhiên nhảy lại đây, đúng vậy, hắn là nhảy, hơn nữa động tác thập phần nhanh nhẹn. Hắn đột nhiên túm lấy Y Na, xoay nàng qua trái lại qua phải. Sau đó hắn quẹt ngón tay trên mặt hắn một cái, mặt quay về phía sau cười cái gì đó.
Y Na muốn giãy, nhưng mới bị sặc nước không có khí lực, hơn nữa sức của hắn cũng quá lớn.
Đang nghĩ ngợi, đột nhiên thân thể bị hắn ném bay, còn không kịp thét chói tai, đã bị người tóc đen nắm trong tay. Hắn cúi đầu nhìn nhìn nàng, vẫn như cũ lắc đầu, sau đó lại duỗi tay ra ném nàng cho vị tóc tím kia. Đáng tiếc vị tóc tím căn bản không có động tay, lãnh ngạo nhìn chỗ khác.
Y Na bay qua mặt hắn, trực tiếp đáp xuống trên mặt đất.
Nàng ăn một miệng cát, cả người đau muốn chết.
Đầu tiên nàng dùng tay trái sờ sờ tay phải, nhìn một cái xem mình có phải xuyên qua thành quả cầu hay không, cho nên mới bị người ta ném đi như vậy. Hoàn hảo, tay trái cùng tay phải đều có năm ngón tay. Cái này chứng minh nàng vẫn là người.
Phun cát trong miệng sạch sẽ, chợt nghe người tóc vàng chậm rãi nói: “Đáng tiếc…..” Vài từ sau nàng nghe không rõ lắm, bất quá đoán ý tứ là nàng không đẹp.
Không đẹp thì không đẹp, nếu là trước kia Y Na có lẽ không tự tin như vậy, chính là vừa mới giảm béo thành công cho nên nàng tự thấy tướng mạo cũng dễ nhìn, nhất định quan niệm thẩm mỹ của những người này không giống người thường mới có thể như thế.
Đang nghĩ ngợi, đột nhiên nghe có tranh cãi ầm ĩ, sau đó cái người vượn kia có vẻ rất cao hứng chạy hướng một người vượn có thân hình nhỏ hơn hắn một chút, là một nam nhân có chút gầy yếu. Nam nhân kéo da thú trên lưng xuống, sau đó chỉ chỉ Y Na, hơn nữa thử nhe răng với nàng.
Hắn có một đầu tóc màu rám nắng hổn độn, tuy rằng so với người khác gầy yếu hơn một chút, nhưng đối với Y Na mà nói, vẫn không phải hình thể người bình thường. Nàng thấy trên mặt người vượn lộ ra một loại biểu tình khác, có thể gọi là cao hứng.
Hắn tùy tay xách Y Na như xách đồ vật giao cho người vượn kia nói: “Nữ nô này hiện tại là của ngươi.” Những lời này nói khẳng định cực kỳ, cho nên tốc độ cũng không mau.
Y Na nghe hiểu, nàng đã bị người ta bán, còn thành nữ nô của kẻ khác. Nữ nô là như thế nào nàng không hiểu, nhưng cũng không muốn trở thành nữ nô chút nào, vì thế nàng lắc đầu từ chối.
Bất đắc dĩ tay bị cột chặt, nàng không còn khí lực. Càng thêm đáng giận chính là, người nọ tiếp nhận xong liền khiêng nàng trên bả vai, phát ra một tiếng hô đắc ý xong liền chỉ núi đá gần đó mà đi đến.
Nàng không biết hắn muốn đem mình đi đâu, đáy lòng nảy lên bất an, nhìn đám người còn lại cầu cứu.
“Cứu mạng, van cầu các ngươi cứu ta, ta không muốn đi cùng hắn…… Cứu mạng……”
Đáng tiếc bọn họ ngay cả liếc mắt cũng không thèm liếc nàng một cái.
Y Na hiện tại đã không có tâm tư quan sát xung quanh, bởi vì đầu của nàng treo ở phía sau lưng nam nhân tóc bờm ngựa này, vừa vặn nhìn thấy hắn vừa đi vừa kéo da thú trên thân xuống.
Bịch một tiếng, da thú bị hắn ném xuống đất. Nàng nhìn thấy cái mông nam tính đầy lông mao. Dài rộng, rắn chắc, thoạt nhìn rất có lực.
Y Na muốn khóc, nàng đã biết nữ nô có nghĩa gì rồi.
Đây chắc là nam nhân vừa mới tiến hóa thành loài người, có lẽ vội vả muốn nữ nhân, cho nên mua nàng. hơn nữa còn chưa có đi tới núi đá đã muốn làm cái chuyện kia.
Lớn như vậy, nàng thật ngoan ngoãn, đến ngay cả hôn cũng chưa từng thử một lần.
Bây giờ đã thấy được mông nam nhân, kế tiếp còn sắp bị hắn đè xuống ăn luôn sao?
Đầu tiên, thân hình hai người chênh lệch quá lớn. Nàng chỉ cao có một mét sáu lăm, mà đối phương chỉ sợ không phải một mét chín thì cũng là hai mét. Theo thân hắn cao như thế có thể phán đoán ra cái nơi kia của hắn lớn bao nhiêu, vậy nàng chẳng phải cũng bị tàn phá thê thảm sao?
Trơ mắt, mấy người dị thế này xem ra đều vô cùng lạnh lùng, như vậy chỉ có thể dựa vào chính mình cứu lấy mình. Nghĩ như vậy, Y Na trấn định lại. Ba năm trước nàng cố giảm béo, quá trình đó cũng giúp rèn luyện sức khỏe cùng tính tình của nàng.
Nàng nắm chặt tay thành quyền, thành quả này không thể uổng phí, nhất định phải để cho người khác biết cô gái giảm béo các ngươi không đụng nổi!
Nam nhân đi đến một tảng đá lớn, đặt nàng xuống đất, sau đó ném da thú trên thân xuống, đột nhiên nằm úp sấp áp lên.
Nàng hoảng sợ, vội vàng trấn định cười nói: “Bị trói, không thoải mái, ngươi hiểu không? Có thể cởi ra, như vậy chúng ta sẽ thoải mái một chút.”
Nam nhân ngẩn ra, sau đó suy nghĩ một chút, tựa hồ đã hiểu. Hắn cười ha ha, Y Na nhân cơ hội nhìn bốn phía, thậm chí nhìn thấy có hai nam nhân ở bên cạnh bọn họ, nhưng chắc là chỉ nghĩ liếc mắt bọn họ nơi này một cái, nên làm cái gì liền làm cái đó đi.
Xem ra, ở nơi này mấy kiểu chiến đấu dã ngoại vô cùng bình thường, không thể trách bọn họ đứng nhìn.
Cười xong, nam nhân liền duỗi tay kéo Y Na lại, sau đó ngón tay nới lỏng mấy sợi dây trói nàng.
Y Na vừa mới xoa xoa tay, đã thấy nam nhân bổ nhào đến đè nàng xuống đất, tiếp theo thô bạo xé áo khoác nhung của nàng. Đây chính là quà tặng sinh nhật mẹ nàng đưa cho của nàng, rất đắt tiền.
Nàng vừa sợ vừa giận, quay đầu tránh thoát đầu lưỡi liếm tới của nam nhân. Đột nhiên một ngón tay chỉ sau lưng hắn nói: “Xem kìa, máy bay……”
Hắn đương nhiên không hiểu tứ của nàng, nhưng theo phản xạ quay đầu lại nhìn. Thừa dịp này Y Na vung hay ngón tay, chọc thẳng vào mắt hắn, nói: “Ta chọc con mắt……” Chiêu phòng thân nàng học giỏi nhất.
Nhớ lúc trước, người khác học mấy chiêu phòng thân là vì phòng thân, còn nàng là vì giảm béo. Cho nên so với người khác càng cố gắng hơn, tự nhiên cũng học giỏi nhất.
Chính là, nàng quên thân thể nam nhân này cấu tạo không giống người bình thường. Hai mắt cách nhau khá xa, ngón tay của nàng chỉ chọc được vào con mắt trái của hắn.
Tròng mắt là nơi mềm yếu nhất trên cơ thể, nam nhân kia lập tức đau đến kêu to nhảy dựng lên.
Y Na chỉ biết hắn phản ứng như vậy, mình sẽ đồng thời nhảy ra ngoài. Tuy rằng hiện tại thể lực không đủ, nhưng chỉ cần bình tĩnh hành động vẫn có thể thoát ra. Nàng hít vào một hơi, chuẩn bị công kích lần tiếp theo.
Nam nhân tóc bờm ngựa bị nàng chọt bị thương, lập tức phẫn nộ, rống to lên một tiếng, con mắt lành đột nhiên biến thành đồng tử của dã thú. Giống như mèo, đồng tử có hình dạng đứng thẳng.
Y Na đã sớm đoán được bọn họ có thể không phải người, nhưng đột nhiên đồng tử biến thành dọa người như vậy, nàng không khỏi thối lui hai bước mới đứng vững.
Nam nhân không để cho nàng có cơ hội đứng vững, đột nhiên vung tay tát một cái. Y Na biết bàn tay này nếu đánh tới, nàng không chết cũng trọng thương. Vội lấy lại tinh thần, nhanh chóng ngồi chồm hổm né xuống.
Nam nhân dáng người cực cao, cho nên muốn chụp được nàng thì phải hơi cúi đầu mới có thể.
Hơi do dự, lực đạo liền không mạnh, tốc độ cũng không nhanh như vừa mới nãy.
Y Na liền lợi dụng điểm ấy né cái tát của hắn, liếc mắt thấy được hai khối ‘quả đào’ cực đại ngang qua tầm mắt. Không khỏi nghĩ đến một chiêu, nhấc chân đá tới nơi đó, ngoài miệng còn không quên thói quen kêu một tiếng: “Hầu tử thâu đào!” (Theo google, hầu tử thâu đào là tên một chiêu võ rất ác, bắt chước tư thế hái đào của Tôn Ngộ Không, thò tay bóp… Nghe nói nạn nhân trúng chiêu trong khoảnh khắc choáng váng mặt mày, trời đất đảo lộn. Đau thật.)
Nếu đi tìm căn nguyên nguồn gốc, vậy đầu tiên Liễu Y Na cảm thấy chính mình không nên tâm huyết dâng trào đi thi vào cái trường trung học trọng điểm gì đó.
Giả như, nàng không có đi thi vào cái trường trung học đó, như vậy làm sao sẽ gặp đến tiền bối khác phái làm cho tim nàng đập thình thịch?
Giả như, nàng không có cảm thấy được thầm mến thì thật vất vả cho nên muốn đi thông báo, cũng sẽ không ngại vì mình rất ‘đầy đặn’ mà quyết định giảm béo xong mới đến thông báo.
Giả như, không phải bởi vì giảm béo ba năm thành công, đến lúc tiền bối đã trở thành sinh viên hàng hải hẹn nàng gặp mặt ở bờ biển, làm sao sẽ nhìn thấy một cô bé con té xuống biển, mà nổi máu thánh mẫu đi giúp người ta.
Y Na nhìn những ‘con người’ tụ tập trước mắt, trong lòng vô cùng sợ hãi, đây là muốn ăn nàng luôn phải không? Thân hình bọn họ cao đến kinh ngạc, lại giống như không phải con người, cách ăn mặc cũng cực kỳ đặc biệt. Có một số, còn đeo đủ loại đầu lâu động vật trên cổ, cũng may là không có đầu người, nếu không nàng sớm đã dọa đến té xỉu !
Cực kỳ may là, khi bọn họ nhìn thấy nàng, tựa như chỉ vào quần áo của nàng, lại tựa như phủ định cái gì đó, sau đó đều lắc đầu thở dài giải tán!
May là, bọn họ biết dùng ngôn ngữ nói chuyện, không phải dã thú gì đó! Hơn nữa có một chút giống với tiếng Trung, có cùng một loại cách thức diễn đạt, nếu nói chậm một chút nàng còn có thể nghe hiểu vài phần, nói quá nhanh nàng liền nghe không hiểu lắm.
Giống như hiện tại con tinh tinh lông trắng hung hăng trừng mắt nhìn nàng một cái, nói một đoạn với tốc độ rất nhanh.
Y Na phân tích, đại khái là đang mắng nàng.
Nàng lại không trêu ai chọc ai, mới vừa bị hắn xách lên khỏi mặt nước còn không đến nửa giờ. Ngay cả một chút thức ăn này nọ cũng chưa cho nàng ăn, đã bị xách tới nơi này, bị người ta vây nhìn, hiện tại còn mắng nàng, quả thật là dị tộc, không thể nói lý a!
Nàng không biết rốt cuộc mình đã đi đến loại thế giới nào, chỉ biết là đã xuyên qua.
Rõ ràng hẹn tiền bối gặp mặt, giấc mộng lập tức sắp thành hiện thực, hiện tại lại bị một đám người quái dị trói đứng lại, nàng càng nghĩ càng buồn bực, mấy lần muốn khóc, lại bởi vì nơi này toàn các loại người quá mức kỳ quái, cho nên không thể nào khóc ra.
Trên con đường cát bụi đầy trời có ba người đi tới, Y Na thấy bọn họ so với mấy vượn người này thì giống người hơn một chút.
Đương nhiên chỉ là bộ lông, những chỗ khác, như hình thể vẫn cao hơn so với nhân loại bình thường rất nhiều.
Tóc bọn họ đều rối tung lên, một tóc tím, một tóc vàng, một tóc đen. Trên mặt đều có chút lông tơ, nhưng cũng có thể nhìn đến làn da cùng ngũ quan.
Không giống với mấy người vượn bên cạnh nàng, trên mặt giống như Tôn Ngộ Không, ngoại trừ mắt cùng mũi, mấy chỗ khác đều bị bộ lông chiếm đóng.
Còn có một chút rất kỳ quái, Y Na phát hiện bọn họ cùng những người khác nơi này đều khoác da thú trên người, trên lưng buộc da thú, ngay cả trên chân cũng là da thú.
Nàng thấy vô cùng kinh ngạc, bởi vì nơi này chắc là không có vải bố gì đó, cho nên mọi người đều mặc quần áo làm từ đủ loại da thú.
Đang nghĩ ngợi, người tóc vàng đột nhiên nhảy lại đây, đúng vậy, hắn là nhảy, hơn nữa động tác thập phần nhanh nhẹn. Hắn đột nhiên túm lấy Y Na, xoay nàng qua trái lại qua phải. Sau đó hắn quẹt ngón tay trên mặt hắn một cái, mặt quay về phía sau cười cái gì đó.
Y Na muốn giãy, nhưng mới bị sặc nước không có khí lực, hơn nữa sức của hắn cũng quá lớn.
Đang nghĩ ngợi, đột nhiên thân thể bị hắn ném bay, còn không kịp thét chói tai, đã bị người tóc đen nắm trong tay. Hắn cúi đầu nhìn nhìn nàng, vẫn như cũ lắc đầu, sau đó lại duỗi tay ra ném nàng cho vị tóc tím kia. Đáng tiếc vị tóc tím căn bản không có động tay, lãnh ngạo nhìn chỗ khác.
Y Na bay qua mặt hắn, trực tiếp đáp xuống trên mặt đất.
Nàng ăn một miệng cát, cả người đau muốn chết.
Đầu tiên nàng dùng tay trái sờ sờ tay phải, nhìn một cái xem mình có phải xuyên qua thành quả cầu hay không, cho nên mới bị người ta ném đi như vậy. Hoàn hảo, tay trái cùng tay phải đều có năm ngón tay. Cái này chứng minh nàng vẫn là người.
Phun cát trong miệng sạch sẽ, chợt nghe người tóc vàng chậm rãi nói: “Đáng tiếc…..” Vài từ sau nàng nghe không rõ lắm, bất quá đoán ý tứ là nàng không đẹp.
Không đẹp thì không đẹp, nếu là trước kia Y Na có lẽ không tự tin như vậy, chính là vừa mới giảm béo thành công cho nên nàng tự thấy tướng mạo cũng dễ nhìn, nhất định quan niệm thẩm mỹ của những người này không giống người thường mới có thể như thế.
Đang nghĩ ngợi, đột nhiên nghe có tranh cãi ầm ĩ, sau đó cái người vượn kia có vẻ rất cao hứng chạy hướng một người vượn có thân hình nhỏ hơn hắn một chút, là một nam nhân có chút gầy yếu. Nam nhân kéo da thú trên lưng xuống, sau đó chỉ chỉ Y Na, hơn nữa thử nhe răng với nàng.
Hắn có một đầu tóc màu rám nắng hổn độn, tuy rằng so với người khác gầy yếu hơn một chút, nhưng đối với Y Na mà nói, vẫn không phải hình thể người bình thường. Nàng thấy trên mặt người vượn lộ ra một loại biểu tình khác, có thể gọi là cao hứng.
Hắn tùy tay xách Y Na như xách đồ vật giao cho người vượn kia nói: “Nữ nô này hiện tại là của ngươi.” Những lời này nói khẳng định cực kỳ, cho nên tốc độ cũng không mau.
Y Na nghe hiểu, nàng đã bị người ta bán, còn thành nữ nô của kẻ khác. Nữ nô là như thế nào nàng không hiểu, nhưng cũng không muốn trở thành nữ nô chút nào, vì thế nàng lắc đầu từ chối.
Bất đắc dĩ tay bị cột chặt, nàng không còn khí lực. Càng thêm đáng giận chính là, người nọ tiếp nhận xong liền khiêng nàng trên bả vai, phát ra một tiếng hô đắc ý xong liền chỉ núi đá gần đó mà đi đến.
Nàng không biết hắn muốn đem mình đi đâu, đáy lòng nảy lên bất an, nhìn đám người còn lại cầu cứu.
“Cứu mạng, van cầu các ngươi cứu ta, ta không muốn đi cùng hắn…… Cứu mạng……”
Đáng tiếc bọn họ ngay cả liếc mắt cũng không thèm liếc nàng một cái.
Y Na hiện tại đã không có tâm tư quan sát xung quanh, bởi vì đầu của nàng treo ở phía sau lưng nam nhân tóc bờm ngựa này, vừa vặn nhìn thấy hắn vừa đi vừa kéo da thú trên thân xuống.
Bịch một tiếng, da thú bị hắn ném xuống đất. Nàng nhìn thấy cái mông nam tính đầy lông mao. Dài rộng, rắn chắc, thoạt nhìn rất có lực.
Y Na muốn khóc, nàng đã biết nữ nô có nghĩa gì rồi.
Đây chắc là nam nhân vừa mới tiến hóa thành loài người, có lẽ vội vả muốn nữ nhân, cho nên mua nàng. hơn nữa còn chưa có đi tới núi đá đã muốn làm cái chuyện kia.
Lớn như vậy, nàng thật ngoan ngoãn, đến ngay cả hôn cũng chưa từng thử một lần.
Bây giờ đã thấy được mông nam nhân, kế tiếp còn sắp bị hắn đè xuống ăn luôn sao?
Đầu tiên, thân hình hai người chênh lệch quá lớn. Nàng chỉ cao có một mét sáu lăm, mà đối phương chỉ sợ không phải một mét chín thì cũng là hai mét. Theo thân hắn cao như thế có thể phán đoán ra cái nơi kia của hắn lớn bao nhiêu, vậy nàng chẳng phải cũng bị tàn phá thê thảm sao?
Trơ mắt, mấy người dị thế này xem ra đều vô cùng lạnh lùng, như vậy chỉ có thể dựa vào chính mình cứu lấy mình. Nghĩ như vậy, Y Na trấn định lại. Ba năm trước nàng cố giảm béo, quá trình đó cũng giúp rèn luyện sức khỏe cùng tính tình của nàng.
Nàng nắm chặt tay thành quyền, thành quả này không thể uổng phí, nhất định phải để cho người khác biết cô gái giảm béo các ngươi không đụng nổi!
Nam nhân đi đến một tảng đá lớn, đặt nàng xuống đất, sau đó ném da thú trên thân xuống, đột nhiên nằm úp sấp áp lên.
Nàng hoảng sợ, vội vàng trấn định cười nói: “Bị trói, không thoải mái, ngươi hiểu không? Có thể cởi ra, như vậy chúng ta sẽ thoải mái một chút.”
Nam nhân ngẩn ra, sau đó suy nghĩ một chút, tựa hồ đã hiểu. Hắn cười ha ha, Y Na nhân cơ hội nhìn bốn phía, thậm chí nhìn thấy có hai nam nhân ở bên cạnh bọn họ, nhưng chắc là chỉ nghĩ liếc mắt bọn họ nơi này một cái, nên làm cái gì liền làm cái đó đi.
Xem ra, ở nơi này mấy kiểu chiến đấu dã ngoại vô cùng bình thường, không thể trách bọn họ đứng nhìn.
Cười xong, nam nhân liền duỗi tay kéo Y Na lại, sau đó ngón tay nới lỏng mấy sợi dây trói nàng.
Y Na vừa mới xoa xoa tay, đã thấy nam nhân bổ nhào đến đè nàng xuống đất, tiếp theo thô bạo xé áo khoác nhung của nàng. Đây chính là quà tặng sinh nhật mẹ nàng đưa cho của nàng, rất đắt tiền.
Nàng vừa sợ vừa giận, quay đầu tránh thoát đầu lưỡi liếm tới của nam nhân. Đột nhiên một ngón tay chỉ sau lưng hắn nói: “Xem kìa, máy bay……”
Hắn đương nhiên không hiểu tứ của nàng, nhưng theo phản xạ quay đầu lại nhìn. Thừa dịp này Y Na vung hay ngón tay, chọc thẳng vào mắt hắn, nói: “Ta chọc con mắt……” Chiêu phòng thân nàng học giỏi nhất.
Nhớ lúc trước, người khác học mấy chiêu phòng thân là vì phòng thân, còn nàng là vì giảm béo. Cho nên so với người khác càng cố gắng hơn, tự nhiên cũng học giỏi nhất.
Chính là, nàng quên thân thể nam nhân này cấu tạo không giống người bình thường. Hai mắt cách nhau khá xa, ngón tay của nàng chỉ chọc được vào con mắt trái của hắn.
Tròng mắt là nơi mềm yếu nhất trên cơ thể, nam nhân kia lập tức đau đến kêu to nhảy dựng lên.
Y Na chỉ biết hắn phản ứng như vậy, mình sẽ đồng thời nhảy ra ngoài. Tuy rằng hiện tại thể lực không đủ, nhưng chỉ cần bình tĩnh hành động vẫn có thể thoát ra. Nàng hít vào một hơi, chuẩn bị công kích lần tiếp theo.
Nam nhân tóc bờm ngựa bị nàng chọt bị thương, lập tức phẫn nộ, rống to lên một tiếng, con mắt lành đột nhiên biến thành đồng tử của dã thú. Giống như mèo, đồng tử có hình dạng đứng thẳng.
Y Na đã sớm đoán được bọn họ có thể không phải người, nhưng đột nhiên đồng tử biến thành dọa người như vậy, nàng không khỏi thối lui hai bước mới đứng vững.
Nam nhân không để cho nàng có cơ hội đứng vững, đột nhiên vung tay tát một cái. Y Na biết bàn tay này nếu đánh tới, nàng không chết cũng trọng thương. Vội lấy lại tinh thần, nhanh chóng ngồi chồm hổm né xuống.
Nam nhân dáng người cực cao, cho nên muốn chụp được nàng thì phải hơi cúi đầu mới có thể.
Hơi do dự, lực đạo liền không mạnh, tốc độ cũng không nhanh như vừa mới nãy.
Y Na liền lợi dụng điểm ấy né cái tát của hắn, liếc mắt thấy được hai khối ‘quả đào’ cực đại ngang qua tầm mắt. Không khỏi nghĩ đến một chiêu, nhấc chân đá tới nơi đó, ngoài miệng còn không quên thói quen kêu một tiếng: “Hầu tử thâu đào!” (Theo google, hầu tử thâu đào là tên một chiêu võ rất ác, bắt chước tư thế hái đào của Tôn Ngộ Không, thò tay bóp… Nghe nói nạn nhân trúng chiêu trong khoảnh khắc choáng váng mặt mày, trời đất đảo lộn. Đau thật.)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.