Thực Ra Tôi Cũng Dùng Hack

Quyển 1 - Chương 57: Giết các ngươi

Doãn Gia

19/02/2022

Cách Ngôn và Rex không biết bọn họ đang bị nhắm vào, không sai, chính là hai người bọn họ. Tuy Cách Ngôn không tham gia, nhưng vì đề phòng cậu sẽ giúp Rex báo danh nên Aviva cũng tính cả cậu vào kế hoạch của ả.

Báo danh tuyển chọn Kỵ Sĩ Rồng không những có thể nặc danh, mà còn có thể tìm người hỗ trợ.

Sau khi được Sidney cho phép, ngay hôm đó ả liền an bài người đi tìm tên Kiếm Sĩ Cao Cấp kia. Người này đúng là người quen của ả, nhưng cũng không có bao nhiêu giao tình, ả chỉ vì thuyết phục Sidney nên mới nói thế, bởi vậy thù lao cần trả vẫn phải trả, giá cả so với tưởng tượng của Sidney còn cao hơn gấp hai lần.

Aviva cắn răng một cái, quyết định tự lấy từ tư khố của mình. Gia tộc Carol đã không còn phong cảnh trước kia, ngay cả Sidney - vốn là một người không quan tâm đến chi tiêu hàng tháng - hiện tại lại cách một khoảng thời gian sẽ hỏi thăm, làm giả sổ sách có nguy hiểm quá lớn. Cũng may lúc trước khi ả quản gia đình đã tích cóp được không ít, ngay cả Sidney cũng không biết ả có một cái tư khố.

Aviva đưa một túi đồng vàng lớn cho hầu gái ả tín nhiệm nhất - Lausa, để cô ta đi làm chuyện này.

Lausa đang muốn rời đi thì đụng phải Stanley đang đi vào ở cửa.

"Mẫu thân, ta nghe nói sáng nay phụ thân đi đến tiểu viện của Rex, chuyện kia có phải đã xong rồi không?" Stanley vừa đến đã hưng phấn hỏi.

Aviva kéo hắn đến trước mặt, vuốt tóc hắn, vẻ mặt đầy từ ái, ả không trả lời trực tiếp cậu hỏi của nhi tử, chỉ nói: "Stanley, hai ngày nay không được ra khỏi cửa, chờ kỳ hạn báo danh kết thúc, biết chưa?"

Stanley chỉ mất một giây đã hiểu ý của mẫu thân, lập tức ngoan ngoãn gật đầu, "Ta biết rồi, mẫu thân."

Lúc mặt trời xuống núi cũng là lúc Lausa trở về, cô ta nói cho Aviva biết việc đã hoàn thành, đối phương cũng đã đồng ý, cũng tỏ vẻ rất nhanh sẽ hành động, cam đoan ngày mai hai người kia sẽ không có cơ hội rời khỏi gia tộc Carol. Aviva rất vừa lòng, không uổng công ả tiêu nhiều đồng vàng như vậy.

Khi mấy người bọn chúng đang mưu đồ bí mật, Cách Ngôn lại đang bị Rex lấy danh nghĩa huấn luyện để hung hăng rèn luyện một trận.

Jimmy - nguyên thân của Cách Ngôn - là một kiếm sĩ. Tư chất của hắn tương đối thấp, không kích phát được bất kỳ thiên phú ma pháp nào, sau này lại làm một vài chuyện bàng môn tà đạo. Sau khi Cách Ngôn tiến nhập vào thân thể hắn, thực lực của cậu vẫn là Kiếm Sĩ Trung Cấp, chỉ mạnh hơn Kiếm Sĩ Sơ Cấp một chút. Kiếm Sĩ Sơ Cấp thực ra chỉ có cơ thể cường tráng hơn người bình thường một chút, sức lực lớn hơn người bình thường một chút thôi, còn lại không có gì khác nhau.

Bằng thực lực ấy, nếu còn muốn đi theo Rex, vậy thì cậu cần phải tăng nó lên. Sau khi chủ tớ Sidney rời đi, Rex liền cầm kế hoạch huấn luyện đã vạch sẵn từ tối hôm qua ra. Cường độ huấn luyện này chắc chắn người bình thường không thể nào hoàn thành được, bởi vậy Cách ngôn lúc đầu còn bừng bừng hứng thú, sau một giờ thì bắt đầu giả chết.

Khi tất cả nhiệm vụ huấn luyện kết thúc cũng là lúc mặt trời đã ngả về phía tây.

banhmidaudo.wordpress.com

Rex mua đồ ăn ở Jones's House về, vừa vào sân liền nhìn thấy Cách Ngôn đang mở rộng tứ chi nằm trên cỏ giả làm thi thể, đến khi có một bóng đen che khuất mặt mình cậu mới mở mắt ra. Cách Ngôn thấy Rex đang đứng trên đỉnh đầu mình, từ trên cao nhìn xuống, y nhíu mày, hai giây sau nói ra một câu khiến cậu cảm thấy sống không bằng chết.

"Huấn luyện hôm nay mới chỉ là đồ ăn khai vị."

Cách Ngôn trầm mặc một phút đồng hồ, "... Vậy huấn luyện chân chính thì sao?"

"Theo cơ sở này mà tăng thêm năm lần, sau đó lại căn cứ vào tình huống huấn luyện mà tăng dần lên."



[Người chơi] Cách Ngôn bị [Người chơi] Rex một kích gϊếŧ chết, ra đi lúc hoàng hôn, hưởng thọ hai tháng bảy ngày tuổi.

Cách Ngôn nhắm mắt lại giả chết.

"Dậy ăn cơm." Rex không để ý đến cậu, ném xuống một câu rồi đi vào phòng.

Bụng Cách Ngôn đúng lúc phát ra âm thanh "ọt ọt", cậu mở to mắt, quên mất, chờ ăn no rồi đi chết tiếp.

Lúc ăn cơm, Cách Ngôn một bên ăn một bên nghĩ, đồ ăn của Jones's House quả nhiên cũng ngon như Tây Trai. Cậu quyết định vĩnh viễn không cần biết bữa ăn này tốn bao nhiêu đồng vàng.

Rex thu dọn vật dụng xong, trở về thì thấy Cách Ngôn ăn no đến nấc một cái, đứng lên muốn trở về phòng, y gọi cậu lại: "Buổi tối còn phải huấn luyện, đừng về phòng."

"..." Cách Ngôn nửa ngày sau sau mới quay lại nhìn y, bi phẫn lên án: "Tôi đã hoàn thành huấn luyện rồi."

"Đó là rèn luyện cho thân thể, tiếp theo là tinh thần."

Vừa nghe không phải huấn luyện như ban ngày, Cách Ngôn miễn cưỡng sinh ra hai phần hứng thú, "Tinh thần cũng có thể huấn luyện?"

"Tất nhiên, minh tưởng vào ban đêm sẽ giúp tinh thần lực tăng trưởng rất rõ." Rex giải thích, "Tinh thần lực của thuần thú sư trời sinh mạnh mẽ hơn người khác, ưu thế của bọn họ nằm ở số lượng ma thú có thể khế ước, hơn nữa không gian ý thức sẽ theo sự phát triển của tinh thần lực mà mở rộng hơn, xác suất thuần hóa ma thú thành công cũng cao hơn, đặc biệt là những ma thú có thực lực càng mạnh, loại ưu thế này lại càng rõ ràng."

"Trừ cái đó ra, ngươi còn có thiên phú hai loại ma pháp hệ thủy và hệ mộc, mỗi ngày cần phải học làm sao để thực hiện được kỹ năng ma pháp. Thực lực càng cao, uy lực các kỹ năng ma pháp mà ngươi học sẽ càng cường đại. Lúc đầu lực sát thương của ma pháp hệ mộc và hệ thủy không cao, nhưng ma pháp cao cấp của chúng lại có uy lực không thấp."

"Tôi học." Cách Ngôn nghe xong trong lòng lập tức sinh ra khát khao tiến về phía trước. Tưởng tượng có một ngày mình cũng có thể lợi hại như Rex, cậu liền mạnh dạn gật đầu. Giờ phút này, cậu gác lại mọi tiếc nuối, đem chúng biến thành sức mạnh để tiến về tương lai.

Sáng nay Rex minh tưởng cũng là để nâng cao tinh thần lực.

Có hai phương pháp tu luyện tinh thần lực. Cách thứ nhất là dựa vào thực lực của bản thân, thực lực cao lên, mọi phương diện đều sẽ tăng lên, bao gồm cả tinh thần lực, nhưng bởi vì muốn tăng thực lực lên rất khó khăn, tinh thần lực tăng trưởng được cũng tương đối chậm, ví dụ như có vài người vẫn luôn dừng lại ở cảnh giới của Kiếm Sĩ Cao Cấp hoặc Ma Pháp Sư Cao Cấp mà không thể nào đột phá, tinh thần lực tất nhiên cũng trì trệ không tăng. Cho nên phải dùng đến cách thứ hai, cũng chính là minh tưởng, chất lượng minh tưởng càng cao, tinh thần lực tăng trưởng càng lớn, chỉ là cách này dựa vào cơ hội của mỗi cá nhân, người khác không thể hỗ trợ.

Rex chỉ có thể truyền thụ cho Cách Ngôn một ít lý luận, còn lại thì phải để cậu trực tiếp thực hành và cảm nhận.

Cách Ngôn biết kiếp trước có một loại hoạt động gọi là Yoga, trong đó có một bài tập là Yoga Thiền*. Thực ra chính là khiến đầu óc mình trống rỗng, thả lỏng mọi suy nghĩ, cậu thử làm một chút, còn tưởng rằng sẽ có khó khăn vì cậu hẳn sẽ không thể ngồi yên được, nhưng không hiểu sao bất tri bất giác đã nhập định, cả người không nhúc nhích mà ngồi một chỗ. Cậu chưa từng nghĩ minh tưởng lại tốt như vậy, cảm giác lúc thì như đang đắm mình trong một một mảnh đại dương mênh mông, có khi lại như đang nằm trên một đồng cỏ xanh biếc, không khí tươi mát đến nỗi lỗ chân lông toàn thân như đang nở ra, nguyên tố thủy và mộc trong không khí cũng lấy Cách Ngôn làm trung tâm mà dũng mãnh tràn tới.

*Yoga thiền: Ngồi thiền là phương pháp rèn luyện tâm trí, tìm được sự an nhiên trong tâm hồn. Yoga thiền là hình thức kết hợp thiền định với các việc tập luyện yoga, là bước quan trọng giúp người tập hòa nhập ý thức cá nhân với ý thức vũ trụ. Nghĩa là khi ngồi thiền con người sẽ loại bỏ được những tạp niệm của cá nhân và đắm mình vào dòng chảy của vũ trụ.

Động tĩnh này kinh động đến Rex, y mở mắt liếc Cách Ngôn một cái rồi lại nhắm mắt lại, trên mặt cũng không có nhiều bất ngờ. Tinh thần lực của thuần thú sư rất mạnh, thêm cả Nguyên tố chi thân, nên lúc bọn họ minh tưởng sẽ dễ tiến vào trạng thái hơn ma võ giả nhiều, cũng có thể dễ dàng hấp thu nguyên tố cùng loại trong không khí.



Tiếng côn trùng vang lên từ tán cây rậm rạp bên ngoài truyền đến làm cho căn phòng càng trở nên yên tĩnh. Mặt trời lặn hẳn về phía tây, không trung đen tuyền được điểm xuyết bởi vô vàn vì sao lấp lánh, vầng trăng ló ra trên ngọn cây, ánh trăng như phủ lên mọi vật một tầng lụa mỏng mờ sáng. Một tiếng chân rất nhỏ truyền vào từ ngoài hành lang, đối phương dường như không có chút ý định che dấu nào cả.

Rex quay đầu nhìn qua, chỉ thấy trước cửa xuất hiện một bóng người màu đen, ánh trăng chiếu bóng hắn vào phòng, mơ hồ có thể thấy bên hông hắn có một món vũ khí sắc lạnh.

Nhìn thấy Rex đã phát hiện sự tồn tại của mình, người nọ vẫn không hoảng loạn, hoặc là nói hắn vốn dĩ cố ý để họ phát hiện. Với hắn mà nói, việc này có lẽ chỉ là trò mèo vờn chuột, chuột vĩnh viễn chỉ có thể trốn, không thể nào diễu võ giương oai trước mặt mèo được.

Hắn cười khẽ một tiếng.

Tiếng cười rốt cuộc cũng đánh thức Cách ngôn, cậu vừa mở mắt liền thấy một người xa lạ đứng ở cửa, đã hơn nửa đêm rồi đấy, chuyện gì đây? Cách Ngôn theo bản năng nhìn về phía Rex, y chậm rãi đứng lên, thân hình cao lớn làm cho không gian trống trong phòng bùng nổ cảm giác áp bách, nửa khuôn mặt y bị bao phủ bởi bóng tối, nửa còn lại thì lạnh như băng cho người ta cảm giác bạo lực ghê người. Bạo quân muốn khai đao*, giờ này khắc này, cậu chỉ còn một suy nghĩ như vậy.

*Raw: 暴君要开挂了 (Convert: Bạo quân muốn khai treo)

"Ngươi là ai?" Cách Ngôn quay đầu hỏi người không mời mà đến này, thanh âm như đánh vỡ mặt gương đã có vết rạn nứt, không khí chợt trở nên áp lực.

Harrison phát hiện dường như hai người không sợ hắn, ném tia quái dị trong lòng đi, hắn quyết định tốc chiến tốc thắng, một bên rút vũ khí bên hông ra, một bên nói: "Tới gϊếŧ các ngươi, có người dùng đồng vàng bảo ta gϊếŧ các ngươi, muốn trách thì trách người kia đi."

"Bao nhiêu đồng vàng?" Cách Ngôn tò mò hỏi.

Harrison nhíu mày, vẫn trả lời: "Một ngàn đồng vàng."

Cách Ngôn còn tưởng mình nghe lầm, ngoáy ngoáy lỗ tai rồi gào lên: "Có lầm không thế, vậy mà chỉ có một ngàn đồng vàng? Mạng của chúng ta sao có thể không đáng tiền như vậy, mấy hôm trước ta ở bên ngoài tùy tùy tiện tiện cũng kiếm được mấy vạn đồng rồi, có một ngàn đồng vàng mà cũng dám lấy mạng chúng ta à? Rốt cuộc là ai không có mắt vậy chứ!"

Một ngàn đồng vàng ở nơi đế đô phồn hoa này căn bản không đủ sinh hoạt trong một hai tháng, thậm chí đối với người lãng phí có lẽ chỉ cần một ngày là hết.

wattpad.com/user/daudo0902

Sau khi Harrison nghe được thì mắt sáng lên, trên người hai tên này có mấy vạn đồng vàng? Chỉ cần hắn gϊếŧ hai người, mấy vạn đồng vàng đó chính là của hắn. Harrison tâm động, dưới sự dụ hoặc của đồng vàng hắn đem cảm giác không thích hợp lúc trước ném ra sau đầu, đầu óc hắn giờ đều là mấy vạn đồng vàng, khuôn mặt đầy tham lam ẩn hiện trong bóng đêm.

"Tiểu tử, vốn dĩ ta còn định lưu lại mạng cho ngươi, dù sao cố chủ cũng chỉ muốn tính mạng đồng bạn của ngươi. Nhưng hiện tại muốn trách thì trách chính mình đi, gϊếŧ một người cũng là gϊếŧ, nhiều thêm ngươi cũng không tính là gì. Đi chết đi!"

Trên người Harrison bộc phát một luồng sát khí bén nhọn, thân thể hóa thành một cái bóng lao nhanh về phía Rex. Hắn tính giải quyết Rex có thực lực mạnh hơn trước, sau đó mới gϊếŧ Cách Ngôn.

Lựa chọn này chính là quyết định sai lầm nhất đời hắn, bởi vì khi ra quyết định sai lầm này, cái giá phải trả chính là mạng sống của hắn.

Harrison rất tự tin về bản thân, trước khi tiếp nhận nhiệm vụ này, từ miệng nữ nhân kia hắn đã có hiểu biết về thực lực của vị đại thiếu gia của gia tộc Carol này, nghe nói chỉ là một Kiếm Sĩ Cao Cấp mới tiến giai không lâu, mà hắn đã là Kiếm Sĩ Cao Cấp lão luyện kỳ cựu rồi, trình độ cao hơn y rất nhiều, dưới loại tình huống như thế sao hắn có thể thua được. Bởi vậy dù thù lao nữ nhân kia cấp không tính là nhiều, nhưng hắn vẫn tiếp nhận nhiệm vụ này, hắn đã sớm xem một ngàn đồng vàng là vật trong tay mình.

Ánh kiếm sắc bén cắt qua bóng tối, ánh sáng vụn vỡ chiếu sáng khuôn mặt anh tuấn lạnh băng của Rex, giống như ma quỷ bò ra từ địa ngục, trong một khắc Harrison đã bị chấn trụ, đồng thời khiến hắn sinh ra một tia dao động, chỉ là kiếm đã ra khỏi vỏ không có chuyện sẽ thu lại, hắn chỉ có thể căng da đầu mà tiến lên. Trong nháy mắt một đường kiếm càng sắc bén âm lãnh hơn đánh xuống đỉnh đầu hắn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thực Ra Tôi Cũng Dùng Hack

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook