Thục Sơn Bàng Môn Chi Tổ

Chương 32: Túy Long Thảo

Ngọc Trảo Tuấn

29/03/2014

Được Trấn Hồn Bát Âm cũng có nghĩa, chướng ngại gông cùm xiềng xiếc tu luyện ban đầu của mình đã không còn tồn tại. Tiếp theo tu luyện, tuy rằng tốc độ thong thả như trước, nhưng mà tuyệt đối không tiếp tục xảy ra vấn đề.

Tuy nhiên, Chung Nguyên cũng không lập tức trở về động phủ của mình, mà lại dừng lại ở địa bàn Lôi Trảo Tử, đồng thời, đi tới chỗ lầu các của một người.

Nơi đó, ở đúng là chỗ ở của một vị đồng môn lúc trước Chung Nguyên kết bạn ở bảo khố - Lý Thiên Phong.

Lúc này, đối với Chung Nguyên mà nói, quan trọng nhất là hắn muốn biết rõ linh dược mình có được là vật gì? Có cái tác dụng gì? Dùng như thế nào? Mà chuyện này, cần phải nhờ Lý Thiên Phong.

Đồng tử đi vào thông báo không lâu, Lý Thiên Phong liền mỉm cười đi ra:

- Chung sư đệ, hôm nay lại rảnh rỗi tới thăm ta, nói vậy nhất định là tu luyện tiến nhanh rồi sao?

Lý Thiên Phong lời này vốn chỉ là lời nói khác sáo, dù sao, tu luyện cũng không phải như trong Trường Giang và Hoàng Hà, có bao nhiêu nước là có thể nhồi bấy nhiêu. Cho nên, ngay cả có linh dược, cũng không phải chuyện một sớm một chiều. Nhưng khi ra khỏi cửa, thuận theo vận khởi Huyền Minh Pháp Nhãn nhìn lại. Chỉ liếc mắt một cái, đã không khỏi giật mình một cái.

- Chung sư đệ, ngươi không ngờ...

Nói được một nửa, hắn liền ngậm miệng không nói, làm ra thủ thế nói:

- Đi, vào trong nói chuyện!

Vào phòng, sau khi ngồi vào chỗ mình.

- Chung sư đệ, ngươi đúng là thật có bản lãnh à! Trong thời gian ngắn, không ngờ liên tiếp phá năm cửa, tiến vào cảnh giới Chân Khí tầng thứ chín! Tốc độ như thế, cho dù những đệ tử nhập thất kia, cũng không ai bằng a! Nếu truyền ra ngoài, cái tên đệ nhất thiên tài Hồng Mộc Lĩnh ta không phải là ngươi thì còn là ai?

Mặc dù ở trong nhà mình, nhưng Lý Thiên Phong khi nói chuyện, vẫn cố gắng thấp giọng, tuy nhiên, trên mặt lại đầy hưng phấn.

- Ta nào dám xưng thiên tài gì? Bất quá trong lúc vô tình phát hiện một loại phương pháp tu luyện cảnh giới Chân Khí mà thôi!

Chung Nguyên cười nhạt trả lời.

Lý Thiên Phong đối với chuyện này cũng sớm đoán vậy, dù sao, nếu như tư chất Chung Nguyên mà tốt thì tuyệt đối sẽ không phải là đệ tử ký danh. Nhưng mà, hắn cũng không nghĩ tới, Chung Nguyên lại gọn gàng dứt khoát nói như vậy.

Trong lúc nhất thời, các loại sách lược hắn trù tính ban đầu cũng không còn biết dùng nữa. Trong lúc nhất thời, lại cũng không biết nên mở miệng như thế nào, cả người gấp gáp. Giờ này khắc này, nếu như hắn vò đầu bứt tai, thì chẳng khác gì một con khỉ.

Tâm tư của Lý Thiên Phong, Chung Nguyên tự nhiên sao lại không rõ, đối với chuyện này, hắn cũng không có chút che giấu gì, bởi vì hắn biết rõ, Tu La Huyết Diễm cũng không phải ai cũng có thể tu luyện thành công. Tuy nhiên, tự nhiên hắn sẽ không khẳng khái chủ động đưa tới cửa. Nên biết rằng, cùng nhau có lợi, mới là vương đạo, trường kỳ chi đạo.



Sau một lát, Lý Thiên Phong cũng chịu không nổi khát vọng trong lòng nữa, mặt dày mày dạn hỏi:

- Chung sư đệ, pháp môn của ngươi, có thể truyền thụ cho ta không? Cần điều kiện gì, cứ việc lên tiếng!

- Lý sư huynh, với giao tình của hai chúng ta, làm sao còn phải cần điều kiện gì? Ngươi nếu như muốn thử, ta cho ngươi biết là được. Chỉ là, loại phương pháp này ta vô tình gặp được, có hữu dụng với người khác hay không, thì còn chưa biết!

Chung Nguyên không chút do dự nào, trực tiếp nói thẳng.

- Nhưng có một chút hy vọng, ta cũng muốn thử một lần!

Lý Thiên Phong nói xong, đứng lên, quay sang Chung Nguyên khom người một cái thật sâu, nói:

- Mặc kệ cuối cùng được hay không được, ân tình của Chung sư đệ, ta sẽ ghi nhớ trong lòng, tương lai tất có hậu báo!

- Lý sư huynh, nói lời này khách sáo rồi!

Chung Nguyên đứng dậy tránh ra:

- Ngươi nếu như còn khách khí như vậy, ta sẽ không truyền đâu!

- Được, nếu như thế, ta sẽ không khách khí nữa!

Lại ngồi vào chỗ mình, Chung Nguyên đem toàn bộ quá trình phát hiện diệu dụng của Tu La Huyết Diễm nói ra. Tiếp sau đó nói:

- Ta thấy Lý sư huynh tu luyện cũng không phải Tu La Hóa Huyết Công, Tu La Huyết Diễm có diệu dụng như vậy hay không, Lý sư huynh tự mình thực hiện đi!

Lý Thiên Phong là một trong những nhân viên trong coi bảo khố, đối với tiếng tăm Tu La Huyết Diễm, tự nhiên đã nghe qua, biết đây là một môn pháp môn nổi tiếng khó luyện. Đừng nói đồng môn sư huynh đệ, cho dù các sư thúc, bá cũng không có mấy người tu thành công. Cũng chính bởi vậy, mặc dù Tu La Huyết Diễm là một trong những pháp môn trấn phái nhưng mà cũng không có mấy người nguyện ý tu luyện.

Trong lòng hắn, cũng không phải là không có ý nghĩ lấy cớ trách móc Chung Nguyên qua loa như vậy. Nhưng mà ý nghĩ này vừa lóe lên liền bị hắn gạt đi. Thứ nhất, Chung Nguyên cũng không rõ hắn có tu luyện Huyền Minh Pháp Nhãn hay không. Thứ hai, Chung Nguyên vừa rồi quá trình giảng thuật rất tượng tận không có sơ hở, tài liệu hiện có cũng không sánh bằng.

Sau khi hơi cân nhắc, hắn liền quyết định, thử tu luyện một chút, bởi vì, cho dù là tu luyện không thành, nhiều lắm cũng chỉ là mất chút thời gian coi như trao đổi.

Trong lòng quyết định, hắn nôn nóng muốn đi thử nghiệm một chút. Tuy nhiên, Chung Nguyên vẫn còn ở đây, hắn tự nhiên không thể thất lễ. Hắn nghĩ, Chung Nguyên chắc chắn sẽ không vô duyên vô cớ tới đây, liền trực tiếp hỏi:

- Chung sư đệ, lần này ngươi tới tìm ta, không phải là lúc rảnh rỗi tùy tiện đi dạo chứ?

- Dĩ nhiên không phải! Ta có một việc, muốn xin Lý sư huynh giúp đỡ một tay!



Chung Nguyên gật gật đầu, nói.

- Chuyện gì cứ việc lên tiếng, nếu như ta có thể giúp, quyết sẽ không chối từ!

Lý Thiên Phong chém đinh chặt sắt trả lời.

- Ta đây trước cảm ơn sư huynh!

Chung Nguyên ôm quyền, nói:

- Là như vậy, sư huynh cũng hiểu đấy, đã không có linh tửu Tiên Nhân Túy, ta cũng muốn chân khí tầng thứ chín viên mãn, thì cũng phải cần thời gian từ từ bồi luyện. Mà trong khoảng thời gian này, ta tự nhiên cũng không thể lãng phí, cho nên, ta muốn ở phương diện khác cố gắng một chút.

Hơi dừng lại, Chung Nguyên nói tiếp:

- Ta đã lựa chọn được phương hướng tu luyện rồi, đó chính là luyện đan, luyện khí. Cho nên, ta muốn hướng sư huynh sao chép một phần tổng lục thiên tài địa bảo Hồng Mộc Lĩnh, tổng lục đan phương cùng với tổng lục pháp khí, sau khi lựa chọn tỉ mỉ, cũng hoàn thành nhiệm vụ mình chọn, chiếm được chút phần thưởng. Mấy thứ này, đối với người khác mà nói, muốn biết cũng không lấy được, cho nên chỉ có thể làm phiền sư huynh.

- Ta tưởng là cái gì chứ? Thì ra chính là chuyện này, này có gì phiền toái đâu, ngươi có thể thoải mái mang đi!

Lý Thiên Phong nghe vậy cũng không khỏi yên tâm, không chút do dự lập tức đáp ứng, đứng dậy tiến vào phòng trong.

Sau một lát, Lý Thiên Phong lấy ra 4 bản sách lụa, đưa cho Chung Nguyên, đồng thời mở miệng nói:

- Sư đệ có lý tưởng của mình là chuyện tốt, nhưng mà, trong thế hệ tu luyện chúng ta, khó tránh khỏi tranh đấu. Pháp khí cần phải tìm rất nhiều tài liệu mới luyện chế được, cho nên, đối với chúng ta mà nói, làm vậy không bằng tu luyện pháp thuật thì có lợi hơn. Cho nên, ta mới đem pháp thuật tổng lục cho sư đệ.

- Đa tạ sư huynh, đây chính là giúp ta một đại ân!

Nghĩ đến đáp án sắp công bố, Chung Nguyên cũng không kìm nổi kích động.

Thấy vậy, Lý Thiên Phong cũng hài lòng cười. Bởi vì, hắn rốt cục tìm được tâm lý cân bằng trước mặt Chung Nguyên rồi.

Vật tới tay, tâm tư Chung Nguyên đã sớm không còn ở chỗ này, vừa lúc, Lý Thiên Phong cũng cấp muốn thử thu hoạch tu luyện Tu pháp môn La Huyết Diễm, cho nên hàn huyên mấy câu nữa, Chung Nguyên liền rời đi.

Mang theo 4 bản tổng lục vừa về tới động phủ, Chung Nguyên vội vã mở xem thiên tài địa bảo tổng lục, tìm kiếm. Khi xem tới trang thứ 10, rốt cục hắn cũng thấy được tên của gốc cây nhỏ kia - Túy Long Thảo!

- - - - - oOo- - - - -

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thục Sơn Bàng Môn Chi Tổ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook