Thục Sơn Tiếu

Chương 7: GIA NHẬP THANH THÀNH

Minh Nguyệt Hưu

30/12/2013

Edit: Mogami

Đợi đến khi vầng sáng tản ra hết, thiên hạ thái bình trở lại thì cuối cùng ta cũng nhìn thấy bên trong tảng đá có cái gì. Mới liếc mắt một cái, quai hàm của ta lập tức cứng đơ lại; mới liếc mắt một cái, đôi mắt xinh đẹp của ta đã trố ra như mắt cá vàng!

OmG, ở bên trong tảng đá, không phải pháp bảo cũng chẳng phải phi kiếm, mà là một con người bằng xương bằng thịt, trên đầu búi tóc, người mặc chiếc áo đạo sĩ màu xanh, râu tóc trắng tinh phất phơ trong gió!

Đạo sĩ từ trong tảng đã vỡ tung ra, hai mắt nhìn chằm chằm vào ta làm ta tự dưng chột dạ một lúc, chẳng lẽ hắn biết ta là nữ nhân? Biết ta xinh đẹp như hoa, quốc sắc thiên hương cho nên nảy sinh tâm ý xấu xa? Ách, ta quên mất, đây là trong trò chơi, người trong trò chơi làm sao biết được giới tính thật sự của người chơi chứ, muốn trách thì phải trách phiên bản quốc tế thiết kế trò chơi chân thật đến thế, làm cho ta quên mất cả sự thật này!

“Thu đồ đệ!” Lão đạo sĩ nhìn chằm chằm vào ta nửa ngày trời, nhìn ta đến mức thiếu chút nữa ta đã mang lôi phù ra sử dụng bỗng dưng lại nói ra ba chữ này, còn không quên đánh bốp một cái.

“Thu đồ đệ? Thu cái gì đồ?” ta lấy tay đỡ quai hàm cho nó trở lại đúng vị trí xong, nói ra được một thắc mắc trong lòng, nhưng mà rất nhanh ta cũng đã biết được đáp án, vì hệ thống đã vang lên một thông báo, quả thật là khóc không ra nước mắt, sao trước nay ta đều không phát hiện ra mấy dòng thông báo của hệ thống thật là đáng ghét.

“Chúc mừng người chơi Kiến Nam Sơn được truy vân tẩu Bạch Cốc Dật nhận làm đồ đệ, trở thành đệ tử đại biểu duy nhất của phái Thanh Thành.” Ta không chém gió chút nào đâu, cái quai hàm vừa được ta đưa về đúng vị trí nay lại tiếp tục hoa hoa lệ lệ mà cứng đơ…

Nha, phái Thanh Thành lúc nào cũng muốn bắt ép người ta làm đệ tử sao?

Truy vân tẩu Bạch Cốc Dật với Ải tẩu Chu Mai chính là nhị lão phái Thanh Thành, là đại BOSS nổi tiếng ở Thục Sơn, cấp bậc cao tới 228, bọn họ cũng chẳng bao giờ ở trên núi Thanh Thành mà là NPC tự do, không ai biết họ sẽ xuất hiện như thế nào, cũng chẳng ai biết bình thường họ làm gì, cực kì tự do hành tẩu, theo như thông tin đăng ở trên diễn đàn thì cơ hội người chơi gặp được bọn họ là khoảng 0.000000001% mà ta chính là 0.000000001% đó.

Nghe nói, Bạch Cốc Dật với Chu Mai bị những người thiết kế Thục Sơn châm biếm xây dựng theo trường phái cực đoan, một người giữ chữ như vàng, cho đến bây giờ cũng chưa từng nói với bất kì ai một câu nào, người kia lại hoạt động luôn mồm, lải nhải hết chuyện này đến chuyện khác, có những chuyện chỉ đơn giản một câu là xong mà vào tay hắn thì dài hơn tấm vải bó chân của nữ nhân ngày xưa, người chơi có gặp phải thì phải có vạn phần kiên nhẫn mới nhịn được.

Về việc vì sao Bạch Cốc Dật lại ở trong tảng đá lăn từ trên đỉnh núi Nga Mi xuống, lại tiếp tục tạo ra một sự kiện mạc danh kì diệu thu đồ đệ, hệ thống cũng cho một lời giải thích nhìn sơ qua thì hợp lý nhưng kỳ thực rất vô lý, nhìn mấy dòng giải thích, tâm tình ta vẫn cứ buồn bực buồn bực như vậy, hận không để ném bom vào khu thiết kế Thục Sơn.

Hệ thống giải thích: Mặc dù Bạch Cốc Dật và Chu Mai đều thuộc phái Thanh Thành, được người đời gọi là Tung sơn nhị lão, nhưng bởi vì đệ tử của hắn đều ở lại Nga Mi cho nên thực sự cảm thấy rất có lỗi với phái Thanh Thành, lần này xuất quan hi vọng tìm thấy một người cốt cách phi thường, tính cách lương thiện để thu làm đệ tử, thay hắn lo việc đại sự, còn đại sự là công việc gì thì phải hỏi sư phụ ngẫu nhiên Bạch Cốc Dật của ta.



Sau khi đọc lại một lượt giải thích của hệ thống, cuối cùng hi vọng của ta đã bị dập tắt, vì thế tự dưng có được sư phụ, ta cũng mạc danh kì diệu mà trở thành đệ tử phái Thanh Thành, giấc mộng gia nhập vào phái Nga Mi đã tan thành mây khói, đối với tâm hồn thuần khiết của ta mà nói thì đây chính là một sự đả kích vô cùng to lớn.

Phản giáo? Nếu tài khoản của ta cũng với quang não không bị mấy lời đả kích mà phiên bản quốc tế đã thông báo thì ta nhất định sẽ lập ngay một cái tài khoản mới. Nếu không đến một ngày nào đó khi ta phản giáo Thanh Thành thì ta cũng sẽ không thể gia nhập vào một chính phái nào nữa cả, ta đường đường là một cá nhân thế kỷ 21 xuất sắc ngời ngời, có lý tưởng, có khát vọng tuổi trẻ, tại sao lại có thể bị ném vào chỗ u ám cơ chứ.

Đường đời là còn phải đi xuống vài lần, cho nên ta phải dũng cảm mà chống lại số mệnh, vững vàng đứng lên, tay giữ cằm (không dám buông tay ra nữa, không thì lại gặp phải cả đống phiền toái) cố gắng nặn ra một khuôn mặt cười như mếu nói với Bạch Cốc Dật: “Đồ nhi bái kiến sư tôn!” Sư phụ mặc dù ngẫu nhiên mà có, kính lão đắc thọ chính là phương châm của ta, ta luôn luôn nói theo phong cách của người văn minh.

“Được!” Bạch Cốc Dật phun ra được một chữ xong thì rút trong người ra một quyển đạo thư ném cho ta, bên trong có ghi lại hai phương pháp Thanh Thành kiếm quyết và Bí quyết Thanh Thành luyện khí. Nói gì thì nói, cuối cùng ta cũng xem như đã có kiếm pháp môn phái có thể sử dụng, mặc dù không bằng kiếm pháp của phái Nga Mi nhưng dù sao méo mó có hơn không.

Ủ rũ cầm bí kíp luyện kiếm và bí kíp luyện khí, đột nhiên đầu óc ta thông suốt, đột nhiên nghĩ ra một cách, cười gian: “Sư tôn, người có cần đồ đệ tích lũy điểm thiện cho người không, đồ đệ tích tũy điểm thiện rất là tốt nha.” Nhớ ngày đó câu chuyện kể về nhân vật chính trong Thục Sơn, tuy bị ép buộc vào phái Thanh Thành nhưng lại bị ép buộc phải tích lũy điểm thiện, tốt xấu gì cuối cùng cũng có được 2 thanh phi kiếm cấp 10, có thể sánh vai cùng với song kiếm Tử Thanh của Nga Mi, nếu Bạch Cốc Dật cũng có loại nhiệm vụ này, mặc dù lúc thu nhận có thể được tính là dã man tàn bạo, mặc dù giai đoạn trước có khó khăn gian khổ, nhưng cuối cùng… Hắc hắc…

“Không!” Lạnh lùng một chữ, đập tan viễn cảnh tươi đẹp trong đầu ta, hừ, không có thì không có, ta đây tự lực tự cường, không cần dựa vào cái môn phái rác rưởi này.

Mang theo tiểu hồ lô đầy mỡ – từ khi gia nhập phái Thanh Thành đã tự xuất hiện bên hông, ta đi theo hướng Bạch Cốc Dật chỉ chỉ, chuẩn bị đi tìm mấy con tiểu quái xui xẻo, cũng tốt, sớm sử dụng mấy bí kíp luyện kiếm thể thăng cấp.

Bất kể là kiếm pháp của bất kì môn phái nào, luyện kiếm đều chia làm 5 giai đoạn: Xuất nhập thanh minh, ngự kiếm ngàn dặm, tùy tâm hiện hóa, người kiếm hợp nhất, ký thác nguyên thần, mỗi lần qua một cửa, kiếm thuật sẽ ưu việt lên +1, mà cấp bậc kiếm thuật càng cao thì lực khống chế với phi kiếm càng lớn, tương ứng với khoảng cách công kích của phi kiếm cũng tăng dần lên, thời gian khởi cộng cũng có thể đạt tới nghĩ đến là thực hiện được.

Việc thăng cấp của kiếm thuật và việc tăng điểm kinh nghiệm rồi thăng cấp của nhân vật là hoàn toàn khác nhau, kiếm thuật không thể dựa vào kinh nghiệm mà thăng cấp được, muốn thăng cấp phải thông qua môn phái kiểm tra, hoặc là kết quả của người truyền thụ bí kíp.

Nói như vậy, giai đoạn thứ nhất Xuất nhập thanh minh là không cần kiểm tra, chỉ cần sư trưởng hoặc là sư huynh linh tinh truyền thụ bí kíp là có thể, chỉ tiếc là Cốc Dật chỉ nói có một chữ, họa hoằn lắm mới nhả ra hai chữ, vì thế cái hi vọng xa vời này ta còn chẳng cả dám nghĩ đến, còn sư huynh… Chờ khi nào ta đến sau núi Thanh Thành thì nói sau!

Đang lúc ta mới nhấc chân lên chứ chưa kịp bước đi bước nào thì phía sau lại vang lên giọng nói của Sư phụ Bạch Cốc Dật, hơn nữa không phải là giật giật một chữ hai chữ nữa, mà hẳn 4 chữ!

Tất nhiên, cũng chính 4 chữ này khiến ta tí nữa nữa thì đâm đầu thẳng vào núi mà tự vẫn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thục Sơn Tiếu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook