Thực Tập Sinh Có Thể Đồng Hành?
Chương 10: Buổi Luyện Tập Vất Vả.
Dương Thiên Trúc Linh
22/01/2016
2h chiều...........Trong phòng 5......
Nó ngồi học bài, làm bài tập về nhà. Dương ngồi chơi điện tử, thỉnh thoảng lại liếc nó.
- Liếc gì? Muốn chết à? - nó lườm.
- Gì chứ? Ai thèm nhìn cậu. - Dương quay mặt chỗ khác.
- Tôi không hiểu tại sao 1 người suốt ngày lao vào điện tử như cậu lại được làm lớp trưởng? Phải chăng ông trời không có mắt nhìn? Tuần sau thi rồi mà vẫn còn thảnh thơi,đúng là đồ bình chân như vại, chờ nước tới chân rồi mới nhảy. - Nó rên với chả than, mặt khác là đag muốn chọc tức ai đây mà.
- Cảm ơn đã quan tâm. Tôi đã sếp lịch rồi, giờ không phải là lúc làm bài tập, đag giảm stress đấy.
Nó hết đường nói với tên này, bỏ ra ngoài.
- Đi where?
- Cô dạy thanh nhạc bảo tôi qua thử giọng.
Tại phòng luyện tập........
- Em thích hát bài gì? - Cô thanh nhạc hiền từ hỏi nó.
- Em cũng không bít, thường thì em không mê nhạc. - Nó thành thật trả lời.
- Em biết bài Sủng Ái của TFBOYS chứ?
- Không ạ.
Cô giáo cũng bó tay, cô cho nó mượn bài hát nghe 1 tý.
5 phút sau......
- Ôke cô, em thuộc rồi. - Nó nói.
Cô bắt đầu đàn nhạc, giọng nó vang lên
Xiǎo xiǎo de niánjì hái bù dǒng shénme shì ài
Què bèi nǐ tián tián de xiào gěi dǎbài
Nǐ zhǎzhe dàdà de yǎnjīng ō nàme kě'ài
Shuōhuà de shǒu wǎng nǎ'er bǎi
Měi yītiān shàngkè xiàkè dūhuì yǒu nǐ de péibàn
Měi yī miǎo nèiróng wǒ dū hěn xǐhuān
Jiě bù kāi de jǐhé tú'àn hé nǐ hóng de liǎn
Dào dǐ yǒu duō shǎo gè dá'àn
Wǒ zhǐ xiǎng gěi nǐ gěi nǐ chǒng'ài
Zhè suàn bù suàn bù suàn ài
Wǒ hái hái hái gǎo bù míngbái
Kuàilè de shì xiǎng gēn nǐ fēnxiǎng
Nánguò xiǎng gěi nǐ jiānbǎng
Dì yī cì wéi yīgè rén jǐnzhāng
Wǒ hǎo xiǎng duì nǐ duì nǐ chǒng'ài
Cái duǎn duǎn jǐ gè lǐbài
Xīnqíng huài yīnwèi nǐ bùzài
Yǒuyī dàoguāng nuǎn nuǎn de sǎ xiàlái
Rěn bù zhù de xiǎo qídài yīnwèi ài
Cô ngạc nhiên nhìn nó, giọng nó quả thực rất hay, rất ấm áp nhưng có điều cảm xúc của nó không đẻ lộ ra ngoài.
- Thế em hát Nâng Cánh Ước Mơ thử? Bài ấy có chất giọng cao thì hát mới tốt! - cô nói tiếp - Em phải thể hiện cảm xúc ra ngoài, vậy mới làm ca sĩ được.
- CÁI GÌ? CA SĨ? KHÔNG PHẢI EM CHỈ LÀ THỰC TẬP SINH THÔI SAO? - nó hét.
- Đương nhiên không phải, bây giờ chọn em làm thực tập sinh để rèn luyện, hè sẽ lập nhóm mà. - Cô cười.
- Dạ. - nó nói, giọng có chút e dè, rồi nó ngồi học hết lời bài cô bảo .......
Lát sau.......
- Bắt đầu.
Cô nói, tiếng đàn vang lên, giọng nó cất nhẹ rồi dần cao lên theo tiếng đàn. Nó chả biết thể hiện, nhắm mắt lại, để tâm hồn bay bổng, huơ tay huơ chân nhưng rất có chất giàu cảm cảm xúc......
Mèngxiǎng qǐháng nà yī miǎo
Fàn qǐ wǒmen jiǔwéi de xīntiào
Zhège jiāo'ào shíkè liǎn shàng wéixiào
Zhànfàng yào ràng quán shìjiè zhīdào
Yīlù yǒu nǐ de jìhào
Shì bǐcǐ zuì jiānqiáng de yīkào
Háo wú bǎoliú hù tǐng dào zuìhòu yī miǎo
Jiāo'ào de qīngchūn gòngtóng dǎzào
Chàng chàng chàng shì wǒmen de xùnhào
Jiùshì zhuīzhú yǒng bù fàng màn bùdiào
Zhù mèng de chéngbǎo
Nǔlì jiù huì shǎnyào
Wǒ yào ràng quán shìjiè kàn dào
Mèngxiǎng qǐháng
Jiùsuàn shì fēnglàng tāotiān
Yě yào dàshēng de chàng
Bùpà qiánfāng yǒu zài duō xiǎnzǔ
Zhù mèng ràng zhōngguó gèng qiáng
Fàngshǒu áoxiáng
Zhāng kāi chìbǎng zài cǐkè
Mèng yǐ wú kě zǔdǎng
Jiāndìngzhe xīwàng yǒngwǎngzhíqián
Mèng zài wèilái zhànfàng
Kết thúc bài hát. Cô giáo đơ người nhìn nó, sao 1 con người không yêu nghệ thuật lại sở hửu chất giọng và cảm xúc tốt đến vậy chứ?
Cô chả biết nên nói gì, tập như thế cũng đù rồi, cô kêu nó qua phòng luyện vũ đạo, nó đành phải lết cái thân qua đó, tâm trạng nó cũng có chút vui vẻ......
Trong phòng luyện vũ đạo.....
-Hello anh! - Nó ngồi chơi 1 lúc, thấy Khải bước vào. - Em nghe cô giáo nói là Thiên Tỉ sẽ đến mà?
- Àk, thật ra Tỉ nhức chân nên nhờ anh đi giùm. - Khải trả lời không chút hối tiếc.
Lý do tác giả sử dụng từ đó ư, xem đây rồi sẽ hiểu được sự việc....
* Lúc nãy Tỉ qua phòng Khải Nguyên chơi, được 1 lúc thì cô dạy thanh nhạc gọi điện, bảo Tỉ qua tập cho nó. Tỉ định đi thì:
- Đứng lại! Định hưởng lợi 1 mình đấy àk? - Nguyên với Khải đứng canh trước cửa, chặn đường không cho đi ( ý gì đây??????).
- Hai người làm gì! Đừng phá nữa, để em đi.
Hai người đương nhiên là không để yên, vốn đã có kế hoạch từ trước. Nguyên với Khải nhốt Tỉ vào phòng, chốt cửa lại.......
- Hai người kia, được lắm, đợi đó, mau thả em ra đi. - Thiên Tỉ kêu gào mặt cho 2 tên kia đag làm lơ mình.
- Em hãy ngoan đi, anh sẽ dựng chuyện tốt đẹp, không sao đâu. Nguyên, đi. - Khải nói rồi bảo Nguyên đi mua bánh kẹo gì đó, còn anh qua luyện vũ đạo cho nó
- Vậy bây giờ tập thôi. - Khải nói rồi dạy cho nó 1 số động tác đơn giản để mở đầu......
5 phút sau...........
- Em có năng khiếu vũ đạo đó, được rồi, như anh đã đẫ dạy em, nhảy thử bài Sổ Tay rèn luyện Thanh Xuân nào. - Khải nhìn nó.
Nó gật đầu nhẹ rồi bật nhạc lên.......
Gēnzhe wǒ zuǒshǒu
yòushǒu yīgè màn dòngzuò
yòushǒu zuǒshǒu màn dòngzuò chóngbò
Zhè shǒu gē gěi nǐ kuàilè
nǐ yǒu méiyǒu ài shàng wǒ
Gēnzhe wǒ bízi
yǎnjīng dòng yīdòng ěrduǒ
zhuāng guāi shuǎ shuài huàn bù tíng fēnggé
qīngchūn yǒu tài huàn shàng xīzhuāng
pèidài yī kèlā de mèng zhè shìjiè de tàiyáng
yīnwèi zìxìn cáinéng bǎ wǒ zhào liàng
zhè wǔtái de zhōngyāng
Yǒu gēnzhe wǒ zuǒshǒu yòushǒu
yīgè màn dòngzuò
yòushǒu zuǒshǒu màn dòngzuò chóngbò
zhè shǒu gē gěi nǐ kuàilè
nǐ yǒu méiyǒu ài shàng wǒ
gēnzhe wǒ bí zǐ yǎnjīng
dòng yīdòng ěrduǒ
zhuāng guāi shuǎ shuài huàn bù tíng fēnggé
qīngchūn yǒu tài duō wèizhī de cāicè
chéng zhǎng dàduō hǎo
yǒuxiē xiǎng zuò jiù zuò
wèile míngtiān de zìjǐ gǔzhǎng
Zhè shìjiè de tàiyáng
yīnwèi zìxìn cáinéng bǎ wǒ zhào liàng
zhè wǔtái de zhōngyāng
Yǒu gēnzhe wǒ zuǒshǒu yòushǒu
yīgè màn dòngzuò
yòushǒu zuǒshǒu màn dòngzuò chóngbò
zhè shǒu gē gěi nǐ kuàilè
nǐ yǒu méiyǒu ài shàng wǒ
gēnzhe wǒ bí zǐ yǎnjīng
dòng yīdòng ěrduǒ
zhuāng guāi shuǎ shuài huàn bù tíng fēnggé
qīngchūn yǒu tài duō wèizhī de cāicè
chéng duìbùqǐ
xiàng qián chōng bù kèqì
yīlù yǒu nǐ chōngmǎn dòuzhì wúxiàn dònglì
Nánzǐhàn méiyǒu shé me shū bù qǐ
zhèngtài xiūliàn chénggōng de mìjí
Gēnzhe wǒ zuǒshǒu yòushǒu
yīgè màn dòngzuò
Yòushǒu zuǒshǒu màn dòngzuò chóngbò
Zhè shǒu gē gěi nǐ kuàilè
nǐ yǒu méiyǒu ài shàng wǒ
Gēnzhe wǒ bí zǐ yǎnjīng
dòng yīdòng ěrduǒ
zhuāng guāi shuǎ shuài huàn bù tíng fēnggé
qīngchūn yǒu tài duō wèizhī de cāicè
chéngzhǎng de fánnǎo suàn shénme !♥♥♥
Nhạc vang lên , những bộ phận của nó dần xoay chuyển, nó nhảy khá tốt, khá nhanh nhẹn. Thật không uổn công những lúc nó với đám bạn khi còn ở cô nhi viện tập trèo hàng rào hái trộm đồ, hoa quả, trâu, bò, heo, vịt nhà người ta^.^ . Kết thúc bài, Nguyên bước vào nhìn nó rồi chìa đóng kem trước mặt:
- Ăn thôi, chắc mọi người đều mệt rồi.
-Sao anh bít em ở đây? - nó ngạc nhiên.
- À thì......... thì....... - Nguyên không bít nên trả lời thế nào( tình trạng câm nín sắp sữa diễn ra).
- À chính là do anh biểu cậu ấy mua đấy, để bồi dưỡng cộng với đãi em ngày đầu tiên đến công ty. - Khải lập tức nhảy vào họng, Nguyên nghe thấy cũng gật đầu theo phụ họa.
Xong, Nguyên bốc cây kem dâu mời nó, đáng lẽ là cậu ăn, bởi vì trong cửa hàng chỉ còn 1 cây thôi nhưng vì muốn lấy lòng nó nên đành phải hy sinh vậy...
- Kem này có trứng không vậy? - nó nghi ngờ.
- Đương nhiên là có, em thích àh? - Nguyên hỏi.
- Vậy thôi em không ăn, em không ăn được trứng. - nó nói.
- Vậy ăn loại bạc hà đi, loại đó không có trứng đâu, nè. - Nguyên lại xé cây khác mời nó. ( hiếm thấy Nguyên tốt bụng vậy).
Bên phía Tỉ........
Ngân Dung đang đọc sách nghe có tiếng la hét thì chạy qua phòng Tỉ, mở khóa ra.
- Cảm ơn nhiều nha Tiểu Dung, anh nợ em 1 mạng. - Tỉ nhìn Ngân Dung cười Cười rồi chạy về phía phòng luyện tập như có chuyện gì gấp gáp....
Nó vừa mới cầm cây kem chưa kịp ăn thì........
- RẦM! - cả ba con mắt hướng về người vừa mới đạp chiếc cửa thảm thương vô tội kia.
- Hai người, lại đây cho em! - Tỉ hét lên rồi chạy về phía 2 người. Nó chưa kịp hiểu được sự việc thì đã chóng mặt vì ba người cứ chạy qua chạy lại.
5 phút sau.......
Nguyên với Khải núp sau lưng nó. Mặt Tỉ thì hầm như cái bát quái năm xưa Tôn Ngộ Không từng được chui vào.
- DỪNG! - nó hét lên làm cả đám nhìn chằm chằm nó.
- Thiên Tỉ, ngồi xuống ăn kem đi, sắp tan thành nước rồi. - Nó nói rồi đưa cây kem cho Tỉ.
Còn Tỉ, thấy nó cười nhạt cũng muốn rụng tim rồi, thế là hai tên phạm tội tày trời kia được tha mạng. Nhưng chuyện chưa xuống thì.......
- Mà ba người làm gì dí nhau miết vậy, chóng cả mặt. - Nó khơi dậy.
Thiên Tỉ lại nổi khói nghi ngút trên đầu.
- Tụi nó dám......... - Nhưng đời đâu như mơ, Tỉ chưa nói xong đã bị 2 tên kia bịt miệng lại
- Không có gì đâu, tụi anh dỡn với nhau ấy mà, đúng không Nguyên? - Khải nhanh miệng bịa chuyện.
- Ừm ừm. - Nguyên gật đầu theo.
Thế là cả đám ngồi ăn ngon lành rồi trò chuyện vui vẻ........
Lúc sau, nó về phòng.
- Vị trí của cậu không đổi nhỉ? - nó trêu trọc Dương Dương.
- Thì sao?
- Chả sao hết, mà cậu ngày nào cũng thế àh?
- Ừm. Không phải nãy giờ tôi nằm đây không đâu. Tôi vừa mới dọn phòng xong đấy.
Nó nhìn xung quanh mới để ý, đúng là có chút sạch sẽ, ngăn nắp hơn lúc trước.
- Ai cưới được cậu chắc sướng lắm nhỉ? - nó nói đùa rồi bước vào phòng tắm để gội rữa thân thể.
Dương Dương như cứng lại.
- Chắc hằn cậu chưa biết được có hàng trăm người như thợ săn trong công ty đag nhắm vào cậu như 1 con cáo đâu nhỉ? Mà tốt nhất cậu đừng nên biết, vì trong số họ cũng có tôi đấy. Sớm muộn gì cậu cũng thuộc về tôi thôi. - Dương Dương nhếch môi tạo thành 1 đường cong hoàn mỹ.
Nó ngồi học bài, làm bài tập về nhà. Dương ngồi chơi điện tử, thỉnh thoảng lại liếc nó.
- Liếc gì? Muốn chết à? - nó lườm.
- Gì chứ? Ai thèm nhìn cậu. - Dương quay mặt chỗ khác.
- Tôi không hiểu tại sao 1 người suốt ngày lao vào điện tử như cậu lại được làm lớp trưởng? Phải chăng ông trời không có mắt nhìn? Tuần sau thi rồi mà vẫn còn thảnh thơi,đúng là đồ bình chân như vại, chờ nước tới chân rồi mới nhảy. - Nó rên với chả than, mặt khác là đag muốn chọc tức ai đây mà.
- Cảm ơn đã quan tâm. Tôi đã sếp lịch rồi, giờ không phải là lúc làm bài tập, đag giảm stress đấy.
Nó hết đường nói với tên này, bỏ ra ngoài.
- Đi where?
- Cô dạy thanh nhạc bảo tôi qua thử giọng.
Tại phòng luyện tập........
- Em thích hát bài gì? - Cô thanh nhạc hiền từ hỏi nó.
- Em cũng không bít, thường thì em không mê nhạc. - Nó thành thật trả lời.
- Em biết bài Sủng Ái của TFBOYS chứ?
- Không ạ.
Cô giáo cũng bó tay, cô cho nó mượn bài hát nghe 1 tý.
5 phút sau......
- Ôke cô, em thuộc rồi. - Nó nói.
Cô bắt đầu đàn nhạc, giọng nó vang lên
Xiǎo xiǎo de niánjì hái bù dǒng shénme shì ài
Què bèi nǐ tián tián de xiào gěi dǎbài
Nǐ zhǎzhe dàdà de yǎnjīng ō nàme kě'ài
Shuōhuà de shǒu wǎng nǎ'er bǎi
Měi yītiān shàngkè xiàkè dūhuì yǒu nǐ de péibàn
Měi yī miǎo nèiróng wǒ dū hěn xǐhuān
Jiě bù kāi de jǐhé tú'àn hé nǐ hóng de liǎn
Dào dǐ yǒu duō shǎo gè dá'àn
Wǒ zhǐ xiǎng gěi nǐ gěi nǐ chǒng'ài
Zhè suàn bù suàn bù suàn ài
Wǒ hái hái hái gǎo bù míngbái
Kuàilè de shì xiǎng gēn nǐ fēnxiǎng
Nánguò xiǎng gěi nǐ jiānbǎng
Dì yī cì wéi yīgè rén jǐnzhāng
Wǒ hǎo xiǎng duì nǐ duì nǐ chǒng'ài
Cái duǎn duǎn jǐ gè lǐbài
Xīnqíng huài yīnwèi nǐ bùzài
Yǒuyī dàoguāng nuǎn nuǎn de sǎ xiàlái
Rěn bù zhù de xiǎo qídài yīnwèi ài
Cô ngạc nhiên nhìn nó, giọng nó quả thực rất hay, rất ấm áp nhưng có điều cảm xúc của nó không đẻ lộ ra ngoài.
- Thế em hát Nâng Cánh Ước Mơ thử? Bài ấy có chất giọng cao thì hát mới tốt! - cô nói tiếp - Em phải thể hiện cảm xúc ra ngoài, vậy mới làm ca sĩ được.
- CÁI GÌ? CA SĨ? KHÔNG PHẢI EM CHỈ LÀ THỰC TẬP SINH THÔI SAO? - nó hét.
- Đương nhiên không phải, bây giờ chọn em làm thực tập sinh để rèn luyện, hè sẽ lập nhóm mà. - Cô cười.
- Dạ. - nó nói, giọng có chút e dè, rồi nó ngồi học hết lời bài cô bảo .......
Lát sau.......
- Bắt đầu.
Cô nói, tiếng đàn vang lên, giọng nó cất nhẹ rồi dần cao lên theo tiếng đàn. Nó chả biết thể hiện, nhắm mắt lại, để tâm hồn bay bổng, huơ tay huơ chân nhưng rất có chất giàu cảm cảm xúc......
Mèngxiǎng qǐháng nà yī miǎo
Fàn qǐ wǒmen jiǔwéi de xīntiào
Zhège jiāo'ào shíkè liǎn shàng wéixiào
Zhànfàng yào ràng quán shìjiè zhīdào
Yīlù yǒu nǐ de jìhào
Shì bǐcǐ zuì jiānqiáng de yīkào
Háo wú bǎoliú hù tǐng dào zuìhòu yī miǎo
Jiāo'ào de qīngchūn gòngtóng dǎzào
Chàng chàng chàng shì wǒmen de xùnhào
Jiùshì zhuīzhú yǒng bù fàng màn bùdiào
Zhù mèng de chéngbǎo
Nǔlì jiù huì shǎnyào
Wǒ yào ràng quán shìjiè kàn dào
Mèngxiǎng qǐháng
Jiùsuàn shì fēnglàng tāotiān
Yě yào dàshēng de chàng
Bùpà qiánfāng yǒu zài duō xiǎnzǔ
Zhù mèng ràng zhōngguó gèng qiáng
Fàngshǒu áoxiáng
Zhāng kāi chìbǎng zài cǐkè
Mèng yǐ wú kě zǔdǎng
Jiāndìngzhe xīwàng yǒngwǎngzhíqián
Mèng zài wèilái zhànfàng
Kết thúc bài hát. Cô giáo đơ người nhìn nó, sao 1 con người không yêu nghệ thuật lại sở hửu chất giọng và cảm xúc tốt đến vậy chứ?
Cô chả biết nên nói gì, tập như thế cũng đù rồi, cô kêu nó qua phòng luyện vũ đạo, nó đành phải lết cái thân qua đó, tâm trạng nó cũng có chút vui vẻ......
Trong phòng luyện vũ đạo.....
-Hello anh! - Nó ngồi chơi 1 lúc, thấy Khải bước vào. - Em nghe cô giáo nói là Thiên Tỉ sẽ đến mà?
- Àk, thật ra Tỉ nhức chân nên nhờ anh đi giùm. - Khải trả lời không chút hối tiếc.
Lý do tác giả sử dụng từ đó ư, xem đây rồi sẽ hiểu được sự việc....
* Lúc nãy Tỉ qua phòng Khải Nguyên chơi, được 1 lúc thì cô dạy thanh nhạc gọi điện, bảo Tỉ qua tập cho nó. Tỉ định đi thì:
- Đứng lại! Định hưởng lợi 1 mình đấy àk? - Nguyên với Khải đứng canh trước cửa, chặn đường không cho đi ( ý gì đây??????).
- Hai người làm gì! Đừng phá nữa, để em đi.
Hai người đương nhiên là không để yên, vốn đã có kế hoạch từ trước. Nguyên với Khải nhốt Tỉ vào phòng, chốt cửa lại.......
- Hai người kia, được lắm, đợi đó, mau thả em ra đi. - Thiên Tỉ kêu gào mặt cho 2 tên kia đag làm lơ mình.
- Em hãy ngoan đi, anh sẽ dựng chuyện tốt đẹp, không sao đâu. Nguyên, đi. - Khải nói rồi bảo Nguyên đi mua bánh kẹo gì đó, còn anh qua luyện vũ đạo cho nó
- Vậy bây giờ tập thôi. - Khải nói rồi dạy cho nó 1 số động tác đơn giản để mở đầu......
5 phút sau...........
- Em có năng khiếu vũ đạo đó, được rồi, như anh đã đẫ dạy em, nhảy thử bài Sổ Tay rèn luyện Thanh Xuân nào. - Khải nhìn nó.
Nó gật đầu nhẹ rồi bật nhạc lên.......
Gēnzhe wǒ zuǒshǒu
yòushǒu yīgè màn dòngzuò
yòushǒu zuǒshǒu màn dòngzuò chóngbò
Zhè shǒu gē gěi nǐ kuàilè
nǐ yǒu méiyǒu ài shàng wǒ
Gēnzhe wǒ bízi
yǎnjīng dòng yīdòng ěrduǒ
zhuāng guāi shuǎ shuài huàn bù tíng fēnggé
qīngchūn yǒu tài huàn shàng xīzhuāng
pèidài yī kèlā de mèng zhè shìjiè de tàiyáng
yīnwèi zìxìn cáinéng bǎ wǒ zhào liàng
zhè wǔtái de zhōngyāng
Yǒu gēnzhe wǒ zuǒshǒu yòushǒu
yīgè màn dòngzuò
yòushǒu zuǒshǒu màn dòngzuò chóngbò
zhè shǒu gē gěi nǐ kuàilè
nǐ yǒu méiyǒu ài shàng wǒ
gēnzhe wǒ bí zǐ yǎnjīng
dòng yīdòng ěrduǒ
zhuāng guāi shuǎ shuài huàn bù tíng fēnggé
qīngchūn yǒu tài duō wèizhī de cāicè
chéng zhǎng dàduō hǎo
yǒuxiē xiǎng zuò jiù zuò
wèile míngtiān de zìjǐ gǔzhǎng
Zhè shìjiè de tàiyáng
yīnwèi zìxìn cáinéng bǎ wǒ zhào liàng
zhè wǔtái de zhōngyāng
Yǒu gēnzhe wǒ zuǒshǒu yòushǒu
yīgè màn dòngzuò
yòushǒu zuǒshǒu màn dòngzuò chóngbò
zhè shǒu gē gěi nǐ kuàilè
nǐ yǒu méiyǒu ài shàng wǒ
gēnzhe wǒ bí zǐ yǎnjīng
dòng yīdòng ěrduǒ
zhuāng guāi shuǎ shuài huàn bù tíng fēnggé
qīngchūn yǒu tài duō wèizhī de cāicè
chéng duìbùqǐ
xiàng qián chōng bù kèqì
yīlù yǒu nǐ chōngmǎn dòuzhì wúxiàn dònglì
Nánzǐhàn méiyǒu shé me shū bù qǐ
zhèngtài xiūliàn chénggōng de mìjí
Gēnzhe wǒ zuǒshǒu yòushǒu
yīgè màn dòngzuò
Yòushǒu zuǒshǒu màn dòngzuò chóngbò
Zhè shǒu gē gěi nǐ kuàilè
nǐ yǒu méiyǒu ài shàng wǒ
Gēnzhe wǒ bí zǐ yǎnjīng
dòng yīdòng ěrduǒ
zhuāng guāi shuǎ shuài huàn bù tíng fēnggé
qīngchūn yǒu tài duō wèizhī de cāicè
chéngzhǎng de fánnǎo suàn shénme !♥♥♥
Nhạc vang lên , những bộ phận của nó dần xoay chuyển, nó nhảy khá tốt, khá nhanh nhẹn. Thật không uổn công những lúc nó với đám bạn khi còn ở cô nhi viện tập trèo hàng rào hái trộm đồ, hoa quả, trâu, bò, heo, vịt nhà người ta^.^ . Kết thúc bài, Nguyên bước vào nhìn nó rồi chìa đóng kem trước mặt:
- Ăn thôi, chắc mọi người đều mệt rồi.
-Sao anh bít em ở đây? - nó ngạc nhiên.
- À thì......... thì....... - Nguyên không bít nên trả lời thế nào( tình trạng câm nín sắp sữa diễn ra).
- À chính là do anh biểu cậu ấy mua đấy, để bồi dưỡng cộng với đãi em ngày đầu tiên đến công ty. - Khải lập tức nhảy vào họng, Nguyên nghe thấy cũng gật đầu theo phụ họa.
Xong, Nguyên bốc cây kem dâu mời nó, đáng lẽ là cậu ăn, bởi vì trong cửa hàng chỉ còn 1 cây thôi nhưng vì muốn lấy lòng nó nên đành phải hy sinh vậy...
- Kem này có trứng không vậy? - nó nghi ngờ.
- Đương nhiên là có, em thích àh? - Nguyên hỏi.
- Vậy thôi em không ăn, em không ăn được trứng. - nó nói.
- Vậy ăn loại bạc hà đi, loại đó không có trứng đâu, nè. - Nguyên lại xé cây khác mời nó. ( hiếm thấy Nguyên tốt bụng vậy).
Bên phía Tỉ........
Ngân Dung đang đọc sách nghe có tiếng la hét thì chạy qua phòng Tỉ, mở khóa ra.
- Cảm ơn nhiều nha Tiểu Dung, anh nợ em 1 mạng. - Tỉ nhìn Ngân Dung cười Cười rồi chạy về phía phòng luyện tập như có chuyện gì gấp gáp....
Nó vừa mới cầm cây kem chưa kịp ăn thì........
- RẦM! - cả ba con mắt hướng về người vừa mới đạp chiếc cửa thảm thương vô tội kia.
- Hai người, lại đây cho em! - Tỉ hét lên rồi chạy về phía 2 người. Nó chưa kịp hiểu được sự việc thì đã chóng mặt vì ba người cứ chạy qua chạy lại.
5 phút sau.......
Nguyên với Khải núp sau lưng nó. Mặt Tỉ thì hầm như cái bát quái năm xưa Tôn Ngộ Không từng được chui vào.
- DỪNG! - nó hét lên làm cả đám nhìn chằm chằm nó.
- Thiên Tỉ, ngồi xuống ăn kem đi, sắp tan thành nước rồi. - Nó nói rồi đưa cây kem cho Tỉ.
Còn Tỉ, thấy nó cười nhạt cũng muốn rụng tim rồi, thế là hai tên phạm tội tày trời kia được tha mạng. Nhưng chuyện chưa xuống thì.......
- Mà ba người làm gì dí nhau miết vậy, chóng cả mặt. - Nó khơi dậy.
Thiên Tỉ lại nổi khói nghi ngút trên đầu.
- Tụi nó dám......... - Nhưng đời đâu như mơ, Tỉ chưa nói xong đã bị 2 tên kia bịt miệng lại
- Không có gì đâu, tụi anh dỡn với nhau ấy mà, đúng không Nguyên? - Khải nhanh miệng bịa chuyện.
- Ừm ừm. - Nguyên gật đầu theo.
Thế là cả đám ngồi ăn ngon lành rồi trò chuyện vui vẻ........
Lúc sau, nó về phòng.
- Vị trí của cậu không đổi nhỉ? - nó trêu trọc Dương Dương.
- Thì sao?
- Chả sao hết, mà cậu ngày nào cũng thế àh?
- Ừm. Không phải nãy giờ tôi nằm đây không đâu. Tôi vừa mới dọn phòng xong đấy.
Nó nhìn xung quanh mới để ý, đúng là có chút sạch sẽ, ngăn nắp hơn lúc trước.
- Ai cưới được cậu chắc sướng lắm nhỉ? - nó nói đùa rồi bước vào phòng tắm để gội rữa thân thể.
Dương Dương như cứng lại.
- Chắc hằn cậu chưa biết được có hàng trăm người như thợ săn trong công ty đag nhắm vào cậu như 1 con cáo đâu nhỉ? Mà tốt nhất cậu đừng nên biết, vì trong số họ cũng có tôi đấy. Sớm muộn gì cậu cũng thuộc về tôi thôi. - Dương Dương nhếch môi tạo thành 1 đường cong hoàn mỹ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.