Thực Tập Sinh Có Thể Đồng Hành?
Chương 13: Hiểu Lầm _ Công Ty Có Dự Án Mới?
Dương Thiên Trúc Linh
22/01/2016
Địa Điểm: Phòng 5.
Thời gian: 2h chiều.
-Oáp!!!!!!!! Mình ở đâu thế này???? - nó thức dậy, nhìn ngó xung quanh trong trạng thái lơ mơ
-Cậu còn nói????? Đúng là người dễ ngủ, tôi kể cậu nghe nhé. Chính là lúc cậu ngồi với Thiên Tỉ một lúc rồi ngũ quên đấy. – Hạo Dương liếc nó rồi lập . thống kê bản xếp hạng học sinh lớp 7A1 – May là cậu có phước, được Thiên Tỉ cõng về, gặp tôi sẽ thả cậu ở đó cho xong.
“ Hứ!Hứ! bà khinh! Bà khinh! Mày mà dám để bà ở đó thì giờ mày đã được gặp bồ tát rồi “ – nó nghĩ thầm trong bụng rồi lôi điện thoại ra....
-Canh phòng nhá, tôi đi lấy đồ để tắm đây. – Hạo Dương dặn dò.
-Ờm!!!!!! Không tiễn a~~~~ - nó nói nhưng thực chất là đang tính kế
Lát sau...............
Hạo Dương quay lại, cầm bộ đồ trên tay. Cậu cảm thấy rất lạ. Thường thì nó sẽ chặn đường không cho cậu đi hay chọc phá gì đó, nhưng hôm nay chẳng có gì, chẳng lẽ chai mặt rồi???????? ( ước nguyện của anh sắp thành hiện thực rồi đó, Dương Dương yêu quý)
Cậu mở cửa ra, một xô bột từ trên ụp xuống người, nhìn chẳng khác nào là người tuyết.
-Tách! Tách! Tách!
Cậu ngạc nhiên chuyển sang nghi ngờ, quay sang nó thì...
-Ha ha ha!!! Hết đường rồi nhá. Sau này cậu hãy đối sử tốt với tôi đi, nếu không thì.....AAA!!!!!!! – nó đag nhoẻn miệng cười thì được cậu tặng cái gối ngay mặt.
-XÓA NGAY!!!!!!!!! – cậu gào lên.
-Mơ đi a~~~~. Thế không phải công sức của tôi đỗ bể hết sao. – nó lè lưỡi, khuôn mặt đáng chết đi được.
Hạo Dương giận đến nóng mặt – MAU XÓA NGAY!!!!!!!!!! – rồi cậu lại ném thêm mọt cái gối tới.
Nó né được, cười khinh bỉ - chỉ thế thôi sao? Tầm thường quá!!
Không phải là nó đang coi thường cậu đó chứ???? Kỳ này cậu sẽ cho nó biết tay!!!!!!
Cậu phóc lên giường, đè nó xuống.
-Ê ê ê........ cậu đang làm gì vậy?????? – nó giật mình
-Biến thái! Vô liêm sỉ! Thả ta ra! – nó gần như gào lên.
-Một từ thôi, xóa. Đừng để tôi nói nhiều. – cậu đe dọa, mặt trợn lên đe dọa.
Cót........( tiềng mở cửa)
-Thiên Băng, chúng ta đi............... – Tiểu Khải bước vào, mặt vui vẻ như định rũ nó đi đâu đó, thấy cảnh tượng trước mắt thì câm nín luôn.
Hao người kia thấy anh thì đứng phắt dậy
-TIểu Khải. Nghe em giải thích, thật sự không.....
Nó nói chưa hết câu thì đã bị anh lôi đi, để lại Hạo Dương ngơ ngác.
Trên sân thượng công ty..........
Anh ép nó vào một góc tường, hai tay chóng hai bên để nó lọt thỏng ở giữa. Khoảng cách này? Gần quá mức? Đến nỗi nó còn có thể cảm ngận được hơi thở của anh!!!!
-Anh hỏi em, em và Hạo Dương có quan hệ gì??? - anh nói, sâu thẳm trong mắt có sự ưu buồn nào đó đang cố lẫn chốn
-E...e... e...e... – nó nói lắp bắp không thành tiếng.
-NÓI!!!!!!!! – anh hét, tay anh càng ghì chặt tay nó.
-T...th...â..thâ...thật.....r....a... – nó lại lắp bắp.
-Thật ra gì hả??????? Nói lẹ đi – anh liếc rồi gục đầu xuống vai nó, những cọng tóc chọt chọt ngay gáy làm nó có chút khó chịu, nó không quan tâm tới điều đó, bây giờ biết trả lời sao đây??????
Nó lấy hết dũng khí, hít một hơi thật sâu
-Chuyện là như thế này........... – nó kể ra hết tất tần tật sự việc
-Thì ra là vậy!!!! – anh thở dài – đã trách lầm em rồi.
-Anh có thể .... – nó nói rồi nhìn xug quanh
-À......... – anh giật mình rồi thả nó ra, cảnh tượng không có chút tự nhiên thì phải.-Không sao đâu, hiểu lầm ấy mà, em xuống công ty đây. – nó nói rồi nhướn chân lên, đặt một nụ hôn nhẹ ngay má anh rồi đi xuống lầu.
Anh thì sao????????
Cảm xúc ra sao??????
Đơ người?????? Chuẩn rồi đó!!!!!!!
Về phía nó, nó đi xuống lầu
-Thiên Băng, chị ở đây nè. – Na Na quắc nó.
Nó chạy tới – chị Na Na
Hai người ôm nhau thân thiết rồi cùng ra ngoài dạo phố, Na Na lái xe ô tô đi ( chị này có bằng rồi)
......
Nó ngơ ngơ ngác ngác, không biết cái nhà to bự chảng trước mặt là cái gì.
-Khu trung tâm thường mại Trùng Khánh – nó đọc cái bảng trước mặt.
-Chuẩn rồi đó, vào thôi – chị kéo nó vào......
*Mô tả síu nhoa: Khu trung tâm thương mại Trùng khánh gồm bốn tầng, tầng 1 là khu đồ ăn, thức uống. Tầng 2 là khu vui chơi. Tầng 3 khu quần áo. Tầng 4 khu trang sức, mỹ phẩm, phụ kiện.
Na Na với nó lên tầng 2 trước. Chơi bao nhiêu là trò, nào là bắn súng, bóng rổ. Bóng rổ nó chơi cực tệ, ném mãi không vào quá hai quả, nếu có Vương Nguyên ở đây thì chắc sẽ chê lên chê xuống rồi. Nhưng nó không buồn, chủ yếu chơi là muốn có những giây phút vui vẻ bên người chị mới quen mà thôi. Chơi được một lát hai người nhảy qua tô tượng. Chị thì tô một con thỏ màu hồng, nói là sẽ tặng cho Thiên Ân, còn nó nhìn đi nhìn lại, chỉ có gấu kuma là ưng ý nhất
-Em tặng ai vậy? – chị tò mò hỏi nó.
-Em không biết.
-Tặng ThiênTỉ đi. Cậu ấy thích kuma lắm.
-Thật vậy àk? Sao chị biết? – nó hỏi.
-Trên weibo của cậu ấy share đầy ấy mà.
-Em hỏi nhé, trong TFBOYS chị thích ai nhất? – nó tự nhiên nói một câu lạ lùng không liên quan.
-Ừm... để chị coi, có lẽ là hâm mộ cả ba.
-Em không hỏi thứ tình cảm fan đó, em hỏi yêu kia kìa.
-Không có. – chị trả lời thật thà.
-Vậy trong những người chị gặp chị thích ai?
-Anh em.
-HẢ????THÍCH ANH EM????? – nó hét to làm mọi cho mọi người xung quanh chú ý
-Anh em thật sự rất tốt đó nha. Chị quen anh ấy trong lúc đi cùng máy bay về Trùng Khánh đấy. Anh ấy là một người rất rất rất “ cuồng em gái” – chị kể
- Sao chị biết????? – nó hỏi.
-Lúc trên máy bay, nhận được từ mẹ em nói em vừa về Trùng Khánh thì anh ấy nhảy cẳng lên. Trên đường về lúc nào cũng nhắc đến em, mong về nhanh để thấy mặt.
-Ồ!!!!!!!!!
-Em thích Tiểu Khải đúng không??? – chị chuyển chủ đề.
-Hửm?????? Làm gì có. – nó bỉnh thản.
-Đừng giấu chị, chuyện lúc nãy trên sân thượng chị thấy hết rồi.
-À, lúc nãy ấy hả? Thật ra là có hiểu lầm giữa em với Hạo Dương nên anh ấy mới vậy đấy....... – nó nói rồi kể hết chuyện ra cho chị nghe
-Thế không phải Tiểu Khải thích em sao?
-Chị nói cái gì? – nó tò mò không hiểu sự việc.
-À thôi, không có gì. – chị kết thúc chuyện rồi cầm bức tượng của mình cho vào bì, dẫn nó xuống tầng 1, nó chạy theo, đương nhiên là không quên cầm theo tác phẩm của mình.........
Xuống tầng một, nó mua không biết bao nhiêu là đồ ăn, chị thấy thì chỉ cười
-Em mua nhiều thế àk?
-Em mua ít đấy chứ, đa số là cho Nhị Nguyên đấy.( Vương Nguyên: nãy giờ ai nhắc mà ngứa tai thế nhỉ? Chắc là điềm lành đây^.^)
Sau khi mua xong, hai người ra khỏi khu trung tâm, đi được một đoạn thì gặp 1 chỗ bán thú nuôi, nó bảo rằng sẽ mua 1 con. Hai người bước vào cửa hàng, Na Na thấy vừa mắt nhất chình là con vẹt màu hồng, nhưng nó không đồng ý, bảo rằng nó ghét màu hồng. Tiến sâu vào cửa hàng nó thấy con mèo tam thể nằm trong một góc, khuôn mặt lạnh lùng, nó định sờ thử thì....
-Tiểu Thư, đừng đụng vào nó, sẽ cắn đấy. – một người bán hàng chạy đến, nó nghe vậy vẫn muốn chạm vào.
Kỳ lạ thay, nó sờ vào thì con mèo không cắn, ngược lại còn nhảy vào lòng nó, nũng nịu, đòi vuốt ve. Nó quyết định mua con mèo này........
Về đến công ty, nó ẩm KaRa vào, đúng, nó đặt cho con mèo là KaRa(Thật ra là tên tiếng anh của nó). Thấy Vương Nguyên chạy ra, xách va-li của nó và của anh, nó hỏi:
Anh đi đâu vậy?
-Đi thôi, công ty đang có dự án mới, bây giờ sẽ chuyển qua nhà em đó, do mẹ em tài trợ. – anh nói rồi quay sang Na Na – ba cậu bảo tôi kêu cậu qua đó ở với chúng tôi luôn.
Nói rồi, ba người lên xe, chiếc xe phóng đi mất hút. Trong xe, bầu không khí im lặng đến đáng sợ.
-Nè, tôi mới có sáng tác ca khúc mới, nghe không???? – Vương Nguyên phá tan sự tĩnh lặng.
Nó với Na Na gật đầu. Giọng cậu từ từ vang lên lời của bài Bởi Vì Được Gặp Bạn...........
Mang mang ren hai zhong yu jian ni
Ru tong yang guang zhao jun xin di
Zui mei de shi quang you ni xiang di
Wo xin qing wu fa yan yu
Cong mei xiang gou hui yu jian
Rang wo jing xi rang wo chi mi
Ni shi wo ren sheng zhong yao yi ni
Wo zen neng ba ni wang ji
ĐK: Yin mei yu jian ni yi qie jiu zhu ding
Yu ni yi qi quan shou wang qian jin
Mei tian zhi de hui yi
Yin mei yu jian ni
Wo xue hui zhen xi
Jin suan mian dui zai duo bao feng yu da ji
Wo hui jian ding zou xia qu
Ruo mou tian wo jiang shi qu mi
Shi jie hui an bu zai xuan li
Shi fou hai you ren yuan yi qing thing
Wo xin zhong de xiao mi mi
ĐK: Yin mei yu jian ni yi qie jiu zhu ding
Yu ni yi qi quan shou wang qian jin
Mei tian zhi de hui yi
Yin mei yu jian ni
Wo xue hui zhen xi
Jin suan mian dui zai duo bao feng yu da ji
Wo hui jian ding zou xia qu
Ke neng lei shui man man hui mo hu
Wo de yan jing
Ke neng yu shui jian jian hui lin shi
Ji lei yi tian yi tian bu ting geng die shi jiang bu hui ting
Wo hui ji zhu ni na ming liang de yan jing
ĐK: Yin mei yu jian ni
Yi qie jiu zhu ding
Yu ni yi qi quan shou wang qian jin
Mei tian zhi de hui yi
Yin mei yu jian ni
Wo xue hui zhen xi
Jin suan mian dui zai duo bao feng yu da ji
Wo hui jian ding zou xia qu
Zi cong yu jian ni
Yi qie jiu zhu ding
(Giữa biển người mênh mông có thể gặp được bạn
Ngỡ như ánh mặt trời rọi đến tận cùng trái tim
Khoảnh khắc tươi đẹp nhất đã có bạn kề bên
Tâm tình của tôi chẳng thể nói thành lời
Chưa từng nghĩ sẽ gặp được bạn
Khiến tôi hạnh phúc , khiến tôi si mê
Bạn mang ý nghĩa quan trọng trong cuộc sống của tôi
Sao tôi có thể lãng quên bạn chứ
Bởi vì gặp được bạn
Mọi thứ như định mệnh an bài
Cùng bạn nắm tay tiến về phía trước
Mỗi ngày đều xứng đáng ghi nhớ
Bởi vì gặp được bạn
Tôi học được cách trân trọng
Cho dù có phải đối diện với phong ba bão táp
Tôi sẽ kiên trì tiếp bước trên con đường này
Nếu như một ngày nào đó tôi đánh mất bạn
Thế giới sẽ trở nên tăm tối chẳng còn hoa lệ
Liệu còn có người nguyện ý lắng nghe
Bí mật nho nhỏ trong lòng tôi
Bởi vì gặp được bạn
Mọi thứ như định mệnh an bài
Cùng bạn nắm tay tiến về phía trước
Mỗi ngày đều xứng đáng ghi nhớ
Bởi vì gặp được bạn
Tôi học được cách trân trọng
Cho dù có phải đối diện với phong ba bão táp
Tôi sẽ kiên trì tiếp bước trên con đường này
Có thể nước mắt sẽ khiến cho đôi mắt tôi mơ hồ
Có thể nước mưa sẽ thấm ướt tóc tôi
Bốn mùa từng ngày từng ngày không ngừng đổi thay
Ngày tháng sẽ chẳng bao giờ ngừng lại
Tôi sẽ nhớ lấy đôi mắt sáng ngời của các bạn
Từ khi gặp được bạn , Tất cả đều đã được định mệnh đã an bài) - lời dịch
Thời gian: 2h chiều.
-Oáp!!!!!!!! Mình ở đâu thế này???? - nó thức dậy, nhìn ngó xung quanh trong trạng thái lơ mơ
-Cậu còn nói????? Đúng là người dễ ngủ, tôi kể cậu nghe nhé. Chính là lúc cậu ngồi với Thiên Tỉ một lúc rồi ngũ quên đấy. – Hạo Dương liếc nó rồi lập . thống kê bản xếp hạng học sinh lớp 7A1 – May là cậu có phước, được Thiên Tỉ cõng về, gặp tôi sẽ thả cậu ở đó cho xong.
“ Hứ!Hứ! bà khinh! Bà khinh! Mày mà dám để bà ở đó thì giờ mày đã được gặp bồ tát rồi “ – nó nghĩ thầm trong bụng rồi lôi điện thoại ra....
-Canh phòng nhá, tôi đi lấy đồ để tắm đây. – Hạo Dương dặn dò.
-Ờm!!!!!! Không tiễn a~~~~ - nó nói nhưng thực chất là đang tính kế
Lát sau...............
Hạo Dương quay lại, cầm bộ đồ trên tay. Cậu cảm thấy rất lạ. Thường thì nó sẽ chặn đường không cho cậu đi hay chọc phá gì đó, nhưng hôm nay chẳng có gì, chẳng lẽ chai mặt rồi???????? ( ước nguyện của anh sắp thành hiện thực rồi đó, Dương Dương yêu quý)
Cậu mở cửa ra, một xô bột từ trên ụp xuống người, nhìn chẳng khác nào là người tuyết.
-Tách! Tách! Tách!
Cậu ngạc nhiên chuyển sang nghi ngờ, quay sang nó thì...
-Ha ha ha!!! Hết đường rồi nhá. Sau này cậu hãy đối sử tốt với tôi đi, nếu không thì.....AAA!!!!!!! – nó đag nhoẻn miệng cười thì được cậu tặng cái gối ngay mặt.
-XÓA NGAY!!!!!!!!! – cậu gào lên.
-Mơ đi a~~~~. Thế không phải công sức của tôi đỗ bể hết sao. – nó lè lưỡi, khuôn mặt đáng chết đi được.
Hạo Dương giận đến nóng mặt – MAU XÓA NGAY!!!!!!!!!! – rồi cậu lại ném thêm mọt cái gối tới.
Nó né được, cười khinh bỉ - chỉ thế thôi sao? Tầm thường quá!!
Không phải là nó đang coi thường cậu đó chứ???? Kỳ này cậu sẽ cho nó biết tay!!!!!!
Cậu phóc lên giường, đè nó xuống.
-Ê ê ê........ cậu đang làm gì vậy?????? – nó giật mình
-Biến thái! Vô liêm sỉ! Thả ta ra! – nó gần như gào lên.
-Một từ thôi, xóa. Đừng để tôi nói nhiều. – cậu đe dọa, mặt trợn lên đe dọa.
Cót........( tiềng mở cửa)
-Thiên Băng, chúng ta đi............... – Tiểu Khải bước vào, mặt vui vẻ như định rũ nó đi đâu đó, thấy cảnh tượng trước mắt thì câm nín luôn.
Hao người kia thấy anh thì đứng phắt dậy
-TIểu Khải. Nghe em giải thích, thật sự không.....
Nó nói chưa hết câu thì đã bị anh lôi đi, để lại Hạo Dương ngơ ngác.
Trên sân thượng công ty..........
Anh ép nó vào một góc tường, hai tay chóng hai bên để nó lọt thỏng ở giữa. Khoảng cách này? Gần quá mức? Đến nỗi nó còn có thể cảm ngận được hơi thở của anh!!!!
-Anh hỏi em, em và Hạo Dương có quan hệ gì??? - anh nói, sâu thẳm trong mắt có sự ưu buồn nào đó đang cố lẫn chốn
-E...e... e...e... – nó nói lắp bắp không thành tiếng.
-NÓI!!!!!!!! – anh hét, tay anh càng ghì chặt tay nó.
-T...th...â..thâ...thật.....r....a... – nó lại lắp bắp.
-Thật ra gì hả??????? Nói lẹ đi – anh liếc rồi gục đầu xuống vai nó, những cọng tóc chọt chọt ngay gáy làm nó có chút khó chịu, nó không quan tâm tới điều đó, bây giờ biết trả lời sao đây??????
Nó lấy hết dũng khí, hít một hơi thật sâu
-Chuyện là như thế này........... – nó kể ra hết tất tần tật sự việc
-Thì ra là vậy!!!! – anh thở dài – đã trách lầm em rồi.
-Anh có thể .... – nó nói rồi nhìn xug quanh
-À......... – anh giật mình rồi thả nó ra, cảnh tượng không có chút tự nhiên thì phải.-Không sao đâu, hiểu lầm ấy mà, em xuống công ty đây. – nó nói rồi nhướn chân lên, đặt một nụ hôn nhẹ ngay má anh rồi đi xuống lầu.
Anh thì sao????????
Cảm xúc ra sao??????
Đơ người?????? Chuẩn rồi đó!!!!!!!
Về phía nó, nó đi xuống lầu
-Thiên Băng, chị ở đây nè. – Na Na quắc nó.
Nó chạy tới – chị Na Na
Hai người ôm nhau thân thiết rồi cùng ra ngoài dạo phố, Na Na lái xe ô tô đi ( chị này có bằng rồi)
......
Nó ngơ ngơ ngác ngác, không biết cái nhà to bự chảng trước mặt là cái gì.
-Khu trung tâm thường mại Trùng Khánh – nó đọc cái bảng trước mặt.
-Chuẩn rồi đó, vào thôi – chị kéo nó vào......
*Mô tả síu nhoa: Khu trung tâm thương mại Trùng khánh gồm bốn tầng, tầng 1 là khu đồ ăn, thức uống. Tầng 2 là khu vui chơi. Tầng 3 khu quần áo. Tầng 4 khu trang sức, mỹ phẩm, phụ kiện.
Na Na với nó lên tầng 2 trước. Chơi bao nhiêu là trò, nào là bắn súng, bóng rổ. Bóng rổ nó chơi cực tệ, ném mãi không vào quá hai quả, nếu có Vương Nguyên ở đây thì chắc sẽ chê lên chê xuống rồi. Nhưng nó không buồn, chủ yếu chơi là muốn có những giây phút vui vẻ bên người chị mới quen mà thôi. Chơi được một lát hai người nhảy qua tô tượng. Chị thì tô một con thỏ màu hồng, nói là sẽ tặng cho Thiên Ân, còn nó nhìn đi nhìn lại, chỉ có gấu kuma là ưng ý nhất
-Em tặng ai vậy? – chị tò mò hỏi nó.
-Em không biết.
-Tặng ThiênTỉ đi. Cậu ấy thích kuma lắm.
-Thật vậy àk? Sao chị biết? – nó hỏi.
-Trên weibo của cậu ấy share đầy ấy mà.
-Em hỏi nhé, trong TFBOYS chị thích ai nhất? – nó tự nhiên nói một câu lạ lùng không liên quan.
-Ừm... để chị coi, có lẽ là hâm mộ cả ba.
-Em không hỏi thứ tình cảm fan đó, em hỏi yêu kia kìa.
-Không có. – chị trả lời thật thà.
-Vậy trong những người chị gặp chị thích ai?
-Anh em.
-HẢ????THÍCH ANH EM????? – nó hét to làm mọi cho mọi người xung quanh chú ý
-Anh em thật sự rất tốt đó nha. Chị quen anh ấy trong lúc đi cùng máy bay về Trùng Khánh đấy. Anh ấy là một người rất rất rất “ cuồng em gái” – chị kể
- Sao chị biết????? – nó hỏi.
-Lúc trên máy bay, nhận được từ mẹ em nói em vừa về Trùng Khánh thì anh ấy nhảy cẳng lên. Trên đường về lúc nào cũng nhắc đến em, mong về nhanh để thấy mặt.
-Ồ!!!!!!!!!
-Em thích Tiểu Khải đúng không??? – chị chuyển chủ đề.
-Hửm?????? Làm gì có. – nó bỉnh thản.
-Đừng giấu chị, chuyện lúc nãy trên sân thượng chị thấy hết rồi.
-À, lúc nãy ấy hả? Thật ra là có hiểu lầm giữa em với Hạo Dương nên anh ấy mới vậy đấy....... – nó nói rồi kể hết chuyện ra cho chị nghe
-Thế không phải Tiểu Khải thích em sao?
-Chị nói cái gì? – nó tò mò không hiểu sự việc.
-À thôi, không có gì. – chị kết thúc chuyện rồi cầm bức tượng của mình cho vào bì, dẫn nó xuống tầng 1, nó chạy theo, đương nhiên là không quên cầm theo tác phẩm của mình.........
Xuống tầng một, nó mua không biết bao nhiêu là đồ ăn, chị thấy thì chỉ cười
-Em mua nhiều thế àk?
-Em mua ít đấy chứ, đa số là cho Nhị Nguyên đấy.( Vương Nguyên: nãy giờ ai nhắc mà ngứa tai thế nhỉ? Chắc là điềm lành đây^.^)
Sau khi mua xong, hai người ra khỏi khu trung tâm, đi được một đoạn thì gặp 1 chỗ bán thú nuôi, nó bảo rằng sẽ mua 1 con. Hai người bước vào cửa hàng, Na Na thấy vừa mắt nhất chình là con vẹt màu hồng, nhưng nó không đồng ý, bảo rằng nó ghét màu hồng. Tiến sâu vào cửa hàng nó thấy con mèo tam thể nằm trong một góc, khuôn mặt lạnh lùng, nó định sờ thử thì....
-Tiểu Thư, đừng đụng vào nó, sẽ cắn đấy. – một người bán hàng chạy đến, nó nghe vậy vẫn muốn chạm vào.
Kỳ lạ thay, nó sờ vào thì con mèo không cắn, ngược lại còn nhảy vào lòng nó, nũng nịu, đòi vuốt ve. Nó quyết định mua con mèo này........
Về đến công ty, nó ẩm KaRa vào, đúng, nó đặt cho con mèo là KaRa(Thật ra là tên tiếng anh của nó). Thấy Vương Nguyên chạy ra, xách va-li của nó và của anh, nó hỏi:
Anh đi đâu vậy?
-Đi thôi, công ty đang có dự án mới, bây giờ sẽ chuyển qua nhà em đó, do mẹ em tài trợ. – anh nói rồi quay sang Na Na – ba cậu bảo tôi kêu cậu qua đó ở với chúng tôi luôn.
Nói rồi, ba người lên xe, chiếc xe phóng đi mất hút. Trong xe, bầu không khí im lặng đến đáng sợ.
-Nè, tôi mới có sáng tác ca khúc mới, nghe không???? – Vương Nguyên phá tan sự tĩnh lặng.
Nó với Na Na gật đầu. Giọng cậu từ từ vang lên lời của bài Bởi Vì Được Gặp Bạn...........
Mang mang ren hai zhong yu jian ni
Ru tong yang guang zhao jun xin di
Zui mei de shi quang you ni xiang di
Wo xin qing wu fa yan yu
Cong mei xiang gou hui yu jian
Rang wo jing xi rang wo chi mi
Ni shi wo ren sheng zhong yao yi ni
Wo zen neng ba ni wang ji
ĐK: Yin mei yu jian ni yi qie jiu zhu ding
Yu ni yi qi quan shou wang qian jin
Mei tian zhi de hui yi
Yin mei yu jian ni
Wo xue hui zhen xi
Jin suan mian dui zai duo bao feng yu da ji
Wo hui jian ding zou xia qu
Ruo mou tian wo jiang shi qu mi
Shi jie hui an bu zai xuan li
Shi fou hai you ren yuan yi qing thing
Wo xin zhong de xiao mi mi
ĐK: Yin mei yu jian ni yi qie jiu zhu ding
Yu ni yi qi quan shou wang qian jin
Mei tian zhi de hui yi
Yin mei yu jian ni
Wo xue hui zhen xi
Jin suan mian dui zai duo bao feng yu da ji
Wo hui jian ding zou xia qu
Ke neng lei shui man man hui mo hu
Wo de yan jing
Ke neng yu shui jian jian hui lin shi
Ji lei yi tian yi tian bu ting geng die shi jiang bu hui ting
Wo hui ji zhu ni na ming liang de yan jing
ĐK: Yin mei yu jian ni
Yi qie jiu zhu ding
Yu ni yi qi quan shou wang qian jin
Mei tian zhi de hui yi
Yin mei yu jian ni
Wo xue hui zhen xi
Jin suan mian dui zai duo bao feng yu da ji
Wo hui jian ding zou xia qu
Zi cong yu jian ni
Yi qie jiu zhu ding
(Giữa biển người mênh mông có thể gặp được bạn
Ngỡ như ánh mặt trời rọi đến tận cùng trái tim
Khoảnh khắc tươi đẹp nhất đã có bạn kề bên
Tâm tình của tôi chẳng thể nói thành lời
Chưa từng nghĩ sẽ gặp được bạn
Khiến tôi hạnh phúc , khiến tôi si mê
Bạn mang ý nghĩa quan trọng trong cuộc sống của tôi
Sao tôi có thể lãng quên bạn chứ
Bởi vì gặp được bạn
Mọi thứ như định mệnh an bài
Cùng bạn nắm tay tiến về phía trước
Mỗi ngày đều xứng đáng ghi nhớ
Bởi vì gặp được bạn
Tôi học được cách trân trọng
Cho dù có phải đối diện với phong ba bão táp
Tôi sẽ kiên trì tiếp bước trên con đường này
Nếu như một ngày nào đó tôi đánh mất bạn
Thế giới sẽ trở nên tăm tối chẳng còn hoa lệ
Liệu còn có người nguyện ý lắng nghe
Bí mật nho nhỏ trong lòng tôi
Bởi vì gặp được bạn
Mọi thứ như định mệnh an bài
Cùng bạn nắm tay tiến về phía trước
Mỗi ngày đều xứng đáng ghi nhớ
Bởi vì gặp được bạn
Tôi học được cách trân trọng
Cho dù có phải đối diện với phong ba bão táp
Tôi sẽ kiên trì tiếp bước trên con đường này
Có thể nước mắt sẽ khiến cho đôi mắt tôi mơ hồ
Có thể nước mưa sẽ thấm ướt tóc tôi
Bốn mùa từng ngày từng ngày không ngừng đổi thay
Ngày tháng sẽ chẳng bao giờ ngừng lại
Tôi sẽ nhớ lấy đôi mắt sáng ngời của các bạn
Từ khi gặp được bạn , Tất cả đều đã được định mệnh đã an bài) - lời dịch
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.