Thực Tập Sinh Có Thể Đồng Hành?
Chương 12: Thi Cuối Năm_Âu Dương Na Na
Dương Thiên Trúc Linh
22/01/2016
Trước khi bước vào truyện, mình muốn nói thêm một phần: mình sẽ viết tắt tên mọi người như sau:
_Từ Hạo Dương: Hạo Dương,Dương.
_Dương Thiên băng:nó.
_Vương Tuấn Khải: Khải, Tiểu Khải.
_Vương Nguyên: Nguyên, Nhị Nguyên.
_Dịch Dương Thiên Tỉ:Tỉ, Thiên Tỉ.
_Hạ Mỹ Kỳ: Kỳ Kỳ, Kỳ, M. Kỳ.
_Đặng Tử Kỳ: T.Kỳ, Tiểu Kỳ.
_ Mạc Tiên Dung: Dung,Tiểu Dung.
_DƯơng Tử Phùng: Tử Tử, My My.
Lý do tác giả đề ra cách viết tắt như vậy là vì muốn các độc giả đọc gọn hơn và tác giả viết đỡ mỏi tay hơn, xin hết.
_____________trở lại truyện___________________________
5h30...............
-Này dậy đi, 6h30 rồi đấy. - nó hét ào mặt Hạo Dương.
Cậu giật mình, tưởng trễ thật liền nhảy ra giường, không may vướn cái gối làm vấp té xuống đất.
-HA HA HA! Tôi giỡn đấy, không có chuyện đó đâu, mới 5h30 thôi. - nó cười tít mắt rồi chạy đi, để lại hạo Dương đầy tức giận..................
Xong, nó vòng quanh công ty đến 6h, sau đó đến trường. Vừa ra khỏi công ty liền gặp Tỉ và Nguyên đi xuống, nó chạy theo......
- Hi hai anh. - nó chào.
Hai người kia cười lại.
- À, Thiên Băng, chân em hết đau chưa? - Nguyên hỏi tận tình.
-Ừm không sao, cảm ơn anh nha, vì tồi hôm qua đã cõng em về.
-Ừm. – Anh nói, đôi má có chút hồng.
Thiên Tỉ nghe chuyện lạ không khỏi tò mò
-Thiên Băng, em đag nói chuyện gì vậy?
-À! Tối hôm qua em với Nguyên ca đi chơi ấy mà.Vui lắm! Bữa nào có dịp anh đi cùng nhá? – nó cười tươi như bông hồng mới nở.
-Thôi, hai người đi trước đi, tôi có chuyện.
Thiên Tỉ nói rồi chạy đi.
-Anh ấy sao thế? Giận àk?
Nó không khỏi băng khoăng, Nguyên thì im lặng không nói gì, chỉ thở dài.........
Tại trường.....
Nó với Vương Nguyên tạm biệt rồi về lớp.....
Vào lớp đã thấy cảnh tượng không muốn thấy, nó nhìn mà muốn nổi da gà da vịt.
-Mấy con nhỏ này có lẽ học bài chưa kỹ thì phải? – nó thì thầm rồi cư nhiên bước vào lớp. Hạo Dương ngồi đó, thấy nó vào mặt có chút giận nhưng rồi giả vờ vui vẻ với những đứa con gái xung quanh.
Mấy đứa thấy nó lập tức rời bàn, lẽ phép chào nó như giáo viên rồi chạy đi.
-Cậu còn dám đi học sao? – Hạo Dương liếc nó.
-Hừm! Tôi có lòng tốt muốn gọi cậu dậy đấy chứ! Đúng là làm ơn mắc oán mà.
Nó nói, giọng giả bộ thương xót rồi lại chở về mặt lạnh.........
RENG!RENG!RENG!!!!!!!!!!!!!...........
Hôm nay là buổi quan trọng nhất quyết định tính mạng của bọn học sinh _ Thi học kỳ cuối năm.
Nhìn đứa nào cũng uể oải, trừ nó. Dương nhiên là nó đã học bài, nắm vững kiến thức tương đương với nắm vững phần thắng trong tay, chỉ còn chờ thời gian nữa thôi. Mà trường của nó cũng thật kỳ cục, tự nhiên năm nay nhận giải thưởng là trường đạt chuẩn quốc gia, sau đó thì bắt tất cả các học sinh phải thi liên môn trong một ngày, đứng là cái trường trời đánh mà............
Bà cô giám thị giữ nhất trường không may lại được cử đi coi lớp nó, làm học sinh có chút quan tâm. Mọi người thông đồng nghĩ cách, nếu không sẽ không thảo luận được. Nó chủ động nói cứ để nó lo, không cần phải suy nghĩ. Được như thế cả lóp mừng húm. Đứa này đứa kia tôn nó làm nữ thần rồi này nọ.
Vừa vào giờ kiểm tra, nó đã cắm bút viết như điên, mặc dù thời gian vẫn còn nhiều. Cả lớp thì ngạc nhiên, không biết nó sẽ giở chiêu thủ gì đây?
5 phút sau...........
-Thưa cô em đau bụng, muốn được đi vệ sinh chút ạ.
Nó đứng dậy xin phép, hàng chục con mắt hướng về nó, không lẽ nó định ra ngoài coi bài?
-Em tính đi quay tài liệu à? Ngồi xuống đi, không nói nhiều. – bà giám thị nhìn nó, đương nhiên cũng có suy nghĩ giống đám học sinh kia.
Nhưng trời tính đâu bằng nó tính..........
-Nếu cô nghi ngờ có thể đi theo em. Còn lớp, cứ để lớp trưởng Từ giữ đi ạ? – nó nói rồi liếc Hạo Dương ra hiệu.
Hạo Dương được chớn cũng gật đầu theo phụ họa, dù gì cậu cũng không làm được bài, có người khác thảo luận sẽ dễ dàng hơn.
Bà cô giám thị mắc lừa, đưa cho cậu giữ lớp rồi đi theo nó. Nó nhìn cả lớp, nói nhỏ một câu:
-Làm bài tốt nhá mấy bạn, tôi cố hết sức rồi đấy, phần còn lại tự lo liệu đi.
Cả lớp gật đầu tán thành. Nó bước ra theo bà giám thị. Thế là chẳng mấy chốc lớp ồn như cái chợ cá..........
Nhưng thời gian nó giữ cũng đã hết, nó về lớp trở lại, thấy mặt ai cũng tươi tỉnh lên một chút.
-Ổn cả chứ?
-Cũng được, nhưng còn một số vấn đề tụi này chưa kịp làm, Băng dụ bả ra ngoài nữa đi, một chút nữa thôi là hoàn thành. – cả lớp thì thầm lại.
Nó ngồi chóng cằm, suy nghĩ gì đó một lát rồi gật đầu. Nó thụt tay xuống bàn, giả vờ như những đứa quay tài liệu. Bà cô lúc đầu đã nghi ngờ nó, thấy vậy liền bắt tận tay nhưng đến học bàn nó kiểm tra thì không thấy gì. Bả tức muốn phát hỏa, giận dữ bỏ xuống căn-tin.
-Thánh troll là đây bây ơi! – cả lớp hò hét một câu rồi lại thảo luận bài.
- Không có chi a~~~~~~~~, chuyện trẻ trâu ấy mà.
-Đâu ra trò ấy thế? – Hạo Dương nhìn nó.
-À lúc còn ở trường cô nhi........ – nó nói được nữa đoạn thì như nhớ gì đó rồi im tịt luôn.
-HẢ? Cô nhi gì?
-À không có, nói lộn ấy mà. – nó cười cho qua chuyện.
Thế là 10 môn thi dần trôi qua, lúc nghỉ giải lao cả lớp thật sự rất cảm ơn nó...........
Nó xuống căn-tin thì gặp anh hai nó đang mua đồ ăn, bên cạnh còn có ........... Thiên Tỉ.
-Lâu rồi không gặp Băng Băng. Anh hai nhớ em chết đi được. – Thiên Ân nói rồi ôm nó. Cả đám học sinh nữ trong căn-tin nhìn nó chằm chằm.
-Đó là em của Thiên Ân sao?
-Trông cũng khả ái quá nhỉ?
-Mình ước gì được làm chị dâu con bé thì tốt quá!
...........
Những câu nói không ngừng nghỉ phát ra, bây giờ thì nó mới biết thế nào là nam thần, đúng là lực lượng không tồi.
Nó mua ly sữa bạc hà rồi theo hai anh lên sân thượng.
Trên sân thượng...........
-Cậu đến rồi àk? – giọng của một người con gái vang lên.
Nó ngạc nhiên tột độ, sao trên này lại có con gái chứ?
-Giới thiệu với em, bạn mới của anh, Na Na. – Thiên Ân nói rồi kéo nó đến trước mặt Âu Dương Na Na*.
*Âu Dương Na Na: sinh ngày 15/6/2000, ngoại hình tương đối dễ thương, tấm lòng cũng khá nhân hậu. Ai là fan TFBOYS chắc cũng biết Na Na đấy nhỉ, tham gia Happy Camp cùng TFBOYS đấy, nhưng hầu như các bạn là antifan thì phải. Mình không phải là fan của Na Na nhưng mình cũng sẽ tôn trọng chị ấy, không qui chị ấy vào vai phản diện đâu. Bạn nào muốn tìm hiểu về Na Na rõ hơn thì lên gogle tra nha.
-Em là? – Na Na băng khoăng.
-À, em chào chị, em tên Dương Thiên Băng, là em gái của anh Thiên Ân ạ. – nó cúi đầu lễ phép.
-Thì ra là vậy. Chị là Âu Dương Na Na, chị sống ở Hồ Nam, chuyển trường đến đây có chút việc. – Na Na cười nhân hậu.
Thế là bốn người trò chuyện vui vẻ, nói vui vẻ vậy thôi chứ thiệt ra chỉ có mình Thiên Ân với Na Na là vui. Nó thì ngồi bấm điện thoại, Thiên Tỉ thì ngồi liện điện thoại(liện cho hư luôn đi Chiên Chiên, các Tứ Diệp THảo sẽ mua cho em cái mới.)
Thiên Tỉ với nó ngồi 1 lúc chán quá bèn bỏ đi.
Anh với nó ra khu vườn bồ công anh sau trường, đua giỡn với nhau, cùng thổi những cây bồ công anh. Lát sau mệt quá, hai người ngồi dưới một góc cây si già, anh đeo tai nghe vào cho nó, mở bài Một Ca Khúc Giản Đơn do anh cover lúc kỷ niệm hai năm. Hai người chìm trong bản nhạc...........
Zhe shi jie hen fu za hun xiao wo xang shuo de hua
Wo bu dong tai fu za de wen fa
Shen me yang de li wu neng gou yong yuan ji de zhu
Rang xing fu bie zou de tai cang cu
Yun he tian die he hua cong lai bu xua yao shuo hua
Duan bu liao yi ran ri ye qian yua
Chang qing ge shuo qing hua zhi xiang rang ni ting qing chu
“Wo ai ni” shi wei yi de qing zhu
Xie yi shou jie nan de ge rang ni de xin qing kuai le
Ai jing jiu xiang yi tiao he nan mian hui peng dao bo zhe
Zhe yi shou jian nan de ge bing mei you shen me du te
Hao xiang wo
Na me de ping fan que yao shen ke
Wo yi zhi zai si kao rang ni liao jie wo de hao
Que wang le chang chang dui ni wei xiao
Shi qu de wang ji de wo hui jin li qu mi bu
Ni shi wo zui zhen gui de cai fu
Xie yi shou jie nan de ge rang ni de xin qing kuai le
Ai jing jiu xiang yi tiao he nan mian hui peng dao bo zhe
Zhe yi shou jian nan de ge bing mei you shen me du te
Hao xiang wo
Na me de ping fan que yao shen ke
Na me de ping fan que yao zhi de
Cách xa đó có một người con trai đứng nhìn, tay bóp chặt lại, vẻ mặt giận dữ hiện lên:
-Thiên Tỉ, em đi quá xa giới hạn của mình rồi đấy!
Anh nói rồi giận dữ bỏ đi.....................
_Từ Hạo Dương: Hạo Dương,Dương.
_Dương Thiên băng:nó.
_Vương Tuấn Khải: Khải, Tiểu Khải.
_Vương Nguyên: Nguyên, Nhị Nguyên.
_Dịch Dương Thiên Tỉ:Tỉ, Thiên Tỉ.
_Hạ Mỹ Kỳ: Kỳ Kỳ, Kỳ, M. Kỳ.
_Đặng Tử Kỳ: T.Kỳ, Tiểu Kỳ.
_ Mạc Tiên Dung: Dung,Tiểu Dung.
_DƯơng Tử Phùng: Tử Tử, My My.
Lý do tác giả đề ra cách viết tắt như vậy là vì muốn các độc giả đọc gọn hơn và tác giả viết đỡ mỏi tay hơn, xin hết.
_____________trở lại truyện___________________________
5h30...............
-Này dậy đi, 6h30 rồi đấy. - nó hét ào mặt Hạo Dương.
Cậu giật mình, tưởng trễ thật liền nhảy ra giường, không may vướn cái gối làm vấp té xuống đất.
-HA HA HA! Tôi giỡn đấy, không có chuyện đó đâu, mới 5h30 thôi. - nó cười tít mắt rồi chạy đi, để lại hạo Dương đầy tức giận..................
Xong, nó vòng quanh công ty đến 6h, sau đó đến trường. Vừa ra khỏi công ty liền gặp Tỉ và Nguyên đi xuống, nó chạy theo......
- Hi hai anh. - nó chào.
Hai người kia cười lại.
- À, Thiên Băng, chân em hết đau chưa? - Nguyên hỏi tận tình.
-Ừm không sao, cảm ơn anh nha, vì tồi hôm qua đã cõng em về.
-Ừm. – Anh nói, đôi má có chút hồng.
Thiên Tỉ nghe chuyện lạ không khỏi tò mò
-Thiên Băng, em đag nói chuyện gì vậy?
-À! Tối hôm qua em với Nguyên ca đi chơi ấy mà.Vui lắm! Bữa nào có dịp anh đi cùng nhá? – nó cười tươi như bông hồng mới nở.
-Thôi, hai người đi trước đi, tôi có chuyện.
Thiên Tỉ nói rồi chạy đi.
-Anh ấy sao thế? Giận àk?
Nó không khỏi băng khoăng, Nguyên thì im lặng không nói gì, chỉ thở dài.........
Tại trường.....
Nó với Vương Nguyên tạm biệt rồi về lớp.....
Vào lớp đã thấy cảnh tượng không muốn thấy, nó nhìn mà muốn nổi da gà da vịt.
-Mấy con nhỏ này có lẽ học bài chưa kỹ thì phải? – nó thì thầm rồi cư nhiên bước vào lớp. Hạo Dương ngồi đó, thấy nó vào mặt có chút giận nhưng rồi giả vờ vui vẻ với những đứa con gái xung quanh.
Mấy đứa thấy nó lập tức rời bàn, lẽ phép chào nó như giáo viên rồi chạy đi.
-Cậu còn dám đi học sao? – Hạo Dương liếc nó.
-Hừm! Tôi có lòng tốt muốn gọi cậu dậy đấy chứ! Đúng là làm ơn mắc oán mà.
Nó nói, giọng giả bộ thương xót rồi lại chở về mặt lạnh.........
RENG!RENG!RENG!!!!!!!!!!!!!...........
Hôm nay là buổi quan trọng nhất quyết định tính mạng của bọn học sinh _ Thi học kỳ cuối năm.
Nhìn đứa nào cũng uể oải, trừ nó. Dương nhiên là nó đã học bài, nắm vững kiến thức tương đương với nắm vững phần thắng trong tay, chỉ còn chờ thời gian nữa thôi. Mà trường của nó cũng thật kỳ cục, tự nhiên năm nay nhận giải thưởng là trường đạt chuẩn quốc gia, sau đó thì bắt tất cả các học sinh phải thi liên môn trong một ngày, đứng là cái trường trời đánh mà............
Bà cô giám thị giữ nhất trường không may lại được cử đi coi lớp nó, làm học sinh có chút quan tâm. Mọi người thông đồng nghĩ cách, nếu không sẽ không thảo luận được. Nó chủ động nói cứ để nó lo, không cần phải suy nghĩ. Được như thế cả lóp mừng húm. Đứa này đứa kia tôn nó làm nữ thần rồi này nọ.
Vừa vào giờ kiểm tra, nó đã cắm bút viết như điên, mặc dù thời gian vẫn còn nhiều. Cả lớp thì ngạc nhiên, không biết nó sẽ giở chiêu thủ gì đây?
5 phút sau...........
-Thưa cô em đau bụng, muốn được đi vệ sinh chút ạ.
Nó đứng dậy xin phép, hàng chục con mắt hướng về nó, không lẽ nó định ra ngoài coi bài?
-Em tính đi quay tài liệu à? Ngồi xuống đi, không nói nhiều. – bà giám thị nhìn nó, đương nhiên cũng có suy nghĩ giống đám học sinh kia.
Nhưng trời tính đâu bằng nó tính..........
-Nếu cô nghi ngờ có thể đi theo em. Còn lớp, cứ để lớp trưởng Từ giữ đi ạ? – nó nói rồi liếc Hạo Dương ra hiệu.
Hạo Dương được chớn cũng gật đầu theo phụ họa, dù gì cậu cũng không làm được bài, có người khác thảo luận sẽ dễ dàng hơn.
Bà cô giám thị mắc lừa, đưa cho cậu giữ lớp rồi đi theo nó. Nó nhìn cả lớp, nói nhỏ một câu:
-Làm bài tốt nhá mấy bạn, tôi cố hết sức rồi đấy, phần còn lại tự lo liệu đi.
Cả lớp gật đầu tán thành. Nó bước ra theo bà giám thị. Thế là chẳng mấy chốc lớp ồn như cái chợ cá..........
Nhưng thời gian nó giữ cũng đã hết, nó về lớp trở lại, thấy mặt ai cũng tươi tỉnh lên một chút.
-Ổn cả chứ?
-Cũng được, nhưng còn một số vấn đề tụi này chưa kịp làm, Băng dụ bả ra ngoài nữa đi, một chút nữa thôi là hoàn thành. – cả lớp thì thầm lại.
Nó ngồi chóng cằm, suy nghĩ gì đó một lát rồi gật đầu. Nó thụt tay xuống bàn, giả vờ như những đứa quay tài liệu. Bà cô lúc đầu đã nghi ngờ nó, thấy vậy liền bắt tận tay nhưng đến học bàn nó kiểm tra thì không thấy gì. Bả tức muốn phát hỏa, giận dữ bỏ xuống căn-tin.
-Thánh troll là đây bây ơi! – cả lớp hò hét một câu rồi lại thảo luận bài.
- Không có chi a~~~~~~~~, chuyện trẻ trâu ấy mà.
-Đâu ra trò ấy thế? – Hạo Dương nhìn nó.
-À lúc còn ở trường cô nhi........ – nó nói được nữa đoạn thì như nhớ gì đó rồi im tịt luôn.
-HẢ? Cô nhi gì?
-À không có, nói lộn ấy mà. – nó cười cho qua chuyện.
Thế là 10 môn thi dần trôi qua, lúc nghỉ giải lao cả lớp thật sự rất cảm ơn nó...........
Nó xuống căn-tin thì gặp anh hai nó đang mua đồ ăn, bên cạnh còn có ........... Thiên Tỉ.
-Lâu rồi không gặp Băng Băng. Anh hai nhớ em chết đi được. – Thiên Ân nói rồi ôm nó. Cả đám học sinh nữ trong căn-tin nhìn nó chằm chằm.
-Đó là em của Thiên Ân sao?
-Trông cũng khả ái quá nhỉ?
-Mình ước gì được làm chị dâu con bé thì tốt quá!
...........
Những câu nói không ngừng nghỉ phát ra, bây giờ thì nó mới biết thế nào là nam thần, đúng là lực lượng không tồi.
Nó mua ly sữa bạc hà rồi theo hai anh lên sân thượng.
Trên sân thượng...........
-Cậu đến rồi àk? – giọng của một người con gái vang lên.
Nó ngạc nhiên tột độ, sao trên này lại có con gái chứ?
-Giới thiệu với em, bạn mới của anh, Na Na. – Thiên Ân nói rồi kéo nó đến trước mặt Âu Dương Na Na*.
*Âu Dương Na Na: sinh ngày 15/6/2000, ngoại hình tương đối dễ thương, tấm lòng cũng khá nhân hậu. Ai là fan TFBOYS chắc cũng biết Na Na đấy nhỉ, tham gia Happy Camp cùng TFBOYS đấy, nhưng hầu như các bạn là antifan thì phải. Mình không phải là fan của Na Na nhưng mình cũng sẽ tôn trọng chị ấy, không qui chị ấy vào vai phản diện đâu. Bạn nào muốn tìm hiểu về Na Na rõ hơn thì lên gogle tra nha.
-Em là? – Na Na băng khoăng.
-À, em chào chị, em tên Dương Thiên Băng, là em gái của anh Thiên Ân ạ. – nó cúi đầu lễ phép.
-Thì ra là vậy. Chị là Âu Dương Na Na, chị sống ở Hồ Nam, chuyển trường đến đây có chút việc. – Na Na cười nhân hậu.
Thế là bốn người trò chuyện vui vẻ, nói vui vẻ vậy thôi chứ thiệt ra chỉ có mình Thiên Ân với Na Na là vui. Nó thì ngồi bấm điện thoại, Thiên Tỉ thì ngồi liện điện thoại(liện cho hư luôn đi Chiên Chiên, các Tứ Diệp THảo sẽ mua cho em cái mới.)
Thiên Tỉ với nó ngồi 1 lúc chán quá bèn bỏ đi.
Anh với nó ra khu vườn bồ công anh sau trường, đua giỡn với nhau, cùng thổi những cây bồ công anh. Lát sau mệt quá, hai người ngồi dưới một góc cây si già, anh đeo tai nghe vào cho nó, mở bài Một Ca Khúc Giản Đơn do anh cover lúc kỷ niệm hai năm. Hai người chìm trong bản nhạc...........
Zhe shi jie hen fu za hun xiao wo xang shuo de hua
Wo bu dong tai fu za de wen fa
Shen me yang de li wu neng gou yong yuan ji de zhu
Rang xing fu bie zou de tai cang cu
Yun he tian die he hua cong lai bu xua yao shuo hua
Duan bu liao yi ran ri ye qian yua
Chang qing ge shuo qing hua zhi xiang rang ni ting qing chu
“Wo ai ni” shi wei yi de qing zhu
Xie yi shou jie nan de ge rang ni de xin qing kuai le
Ai jing jiu xiang yi tiao he nan mian hui peng dao bo zhe
Zhe yi shou jian nan de ge bing mei you shen me du te
Hao xiang wo
Na me de ping fan que yao shen ke
Wo yi zhi zai si kao rang ni liao jie wo de hao
Que wang le chang chang dui ni wei xiao
Shi qu de wang ji de wo hui jin li qu mi bu
Ni shi wo zui zhen gui de cai fu
Xie yi shou jie nan de ge rang ni de xin qing kuai le
Ai jing jiu xiang yi tiao he nan mian hui peng dao bo zhe
Zhe yi shou jian nan de ge bing mei you shen me du te
Hao xiang wo
Na me de ping fan que yao shen ke
Na me de ping fan que yao zhi de
Cách xa đó có một người con trai đứng nhìn, tay bóp chặt lại, vẻ mặt giận dữ hiện lên:
-Thiên Tỉ, em đi quá xa giới hạn của mình rồi đấy!
Anh nói rồi giận dữ bỏ đi.....................
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.