Chương 81: Muốn tiến thân phải lăn lộn, phải biết diễn kịch hay 2
Lam Tiểu Tịch
12/06/2017
Chẳng bao lâu sau, Trương Thịnh mặc đồ tây được làm thủ công tại Anh
quốc, đeo đồng hồ Rado, lái chiếc Land Rover đến, nhìn trang phục và phụ kiện như thế, liệu bạn có nghĩ trong túi anh ta chỉ có hơn bốn mươi tệ
không?
Mục Tuyết Nhi chặn Trương Thịnh lại, dồn cậu ta vào góc tường: “Anh như vậy là có ý gì?”
“Hửm?”
“Anh đừng giả ngây giả ngô?” Mục Tuyết Nhi chớp mắt, ra vẻ tủi hờn, “Anh đã có bạn gái sao còn gần gũi em? Rõ ràng là đang đùa giỡn với em mà!”
“Phải phải… Xin lỗi, tôi không cố ý.” Trương Thịnh nói năng có phần thiếu mạch lạc, “Chuyện tôi và Tống Noãn yêu nhau mẹ tôi không biết, là bà ấy ép tôi…”
Mục Tuyết Nhi cắt ngang: “Trương Thịnh, anh sống ở thời đại nào vậy? Chuyện này mà cũng bị ép được à? Anh có biết hôm ấy anh khiến em mất mặt thế nào không? Bạn bè em đều nghĩ em là…” Mấy chữ “bạn gái của anh” không nói ra được, dù gì hai người cũng chỉ cùng ăn một bữa cơm, ngoài ra chưa hề xác định quan hệ.
Trương Thịnh cũng cảm thấy có lỗi với đối phương, không nỡ quay ngoắt bỏ đi, hai người cứ đứng nhìn nhau không nói gì, cảm giác có phần ái muội.
Vừa lúc ấy Chu Cách Cách và Tống Noãn vui vẻ bước ra từ thang máy, bắt gặp cảnh này khiến Tống Noãn biến sắc, kéo Cách Cách đang nhìn không chớp mắt đi lướt qua bọn họ.
Trương Thịnh biết Tống Noãn hiểu lầm, không đoái hoài đến Mục Tuyết Nhi nữa, lập tức đuổi theo Tống Noãn, dọc đường đi còn gọi nhỏ: “Bà cô của anh ơi, bà cô của anh à…” Điều này lôi kéo sự chú y của chúng quan khách, Tống Noãn dừng bước ngoảnh đầu lại, không ngừng chớp mắt ý bảo Trương Thịnh im lặng.
Trương Thịnh lại không hiểu ý, thấy Tống noãn đứng lại vội vàng tiến đến gần, nắm tay cô nói: “Em hãy nghe anh nói, em hãy nghe anh giải thích!”
Mọi người đều ồ lên, hóa ra cô nàng Tống Noãn trông rất bình thường này lại ở bên cạnh một cậu ấm! Trong khoảnh khắc, toàn bộ nhân viên HY đều biết lý do vì sao lễ tri ân này lại được cử hành ở phòng hội nghị Phong Hoa vốn không dùng cho sự kiện ngoài!
Mục Tuyết Nhi chặn Trương Thịnh lại, dồn cậu ta vào góc tường: “Anh như vậy là có ý gì?”
“Hửm?”
“Anh đừng giả ngây giả ngô?” Mục Tuyết Nhi chớp mắt, ra vẻ tủi hờn, “Anh đã có bạn gái sao còn gần gũi em? Rõ ràng là đang đùa giỡn với em mà!”
“Phải phải… Xin lỗi, tôi không cố ý.” Trương Thịnh nói năng có phần thiếu mạch lạc, “Chuyện tôi và Tống Noãn yêu nhau mẹ tôi không biết, là bà ấy ép tôi…”
Mục Tuyết Nhi cắt ngang: “Trương Thịnh, anh sống ở thời đại nào vậy? Chuyện này mà cũng bị ép được à? Anh có biết hôm ấy anh khiến em mất mặt thế nào không? Bạn bè em đều nghĩ em là…” Mấy chữ “bạn gái của anh” không nói ra được, dù gì hai người cũng chỉ cùng ăn một bữa cơm, ngoài ra chưa hề xác định quan hệ.
Trương Thịnh cũng cảm thấy có lỗi với đối phương, không nỡ quay ngoắt bỏ đi, hai người cứ đứng nhìn nhau không nói gì, cảm giác có phần ái muội.
Vừa lúc ấy Chu Cách Cách và Tống Noãn vui vẻ bước ra từ thang máy, bắt gặp cảnh này khiến Tống Noãn biến sắc, kéo Cách Cách đang nhìn không chớp mắt đi lướt qua bọn họ.
Trương Thịnh biết Tống Noãn hiểu lầm, không đoái hoài đến Mục Tuyết Nhi nữa, lập tức đuổi theo Tống Noãn, dọc đường đi còn gọi nhỏ: “Bà cô của anh ơi, bà cô của anh à…” Điều này lôi kéo sự chú y của chúng quan khách, Tống Noãn dừng bước ngoảnh đầu lại, không ngừng chớp mắt ý bảo Trương Thịnh im lặng.
Trương Thịnh lại không hiểu ý, thấy Tống noãn đứng lại vội vàng tiến đến gần, nắm tay cô nói: “Em hãy nghe anh nói, em hãy nghe anh giải thích!”
Mọi người đều ồ lên, hóa ra cô nàng Tống Noãn trông rất bình thường này lại ở bên cạnh một cậu ấm! Trong khoảnh khắc, toàn bộ nhân viên HY đều biết lý do vì sao lễ tri ân này lại được cử hành ở phòng hội nghị Phong Hoa vốn không dùng cho sự kiện ngoài!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.