Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta (Dịch)
Chương 29: Kết Quả Cũng Đều Giống Nhau
Cổn Khai
02/08/2022
Chẳng qua nàng cũng không thể nói toạc hết với đối phương rằng Thanh Hòa Cung chỉ là một nhánh nhỏ xíu của Đại Đạo Giáo mà thôi. An phận một góc trên giang hồ, dựa vào người đông thế mạnh và cấu kết với quan phủ mới có thể ngồi vững vị trí lão đại trong phạm vi trăm dặm quanh đây.
Lúc này nàng không phân nặng nhẹ, đưa tay tóm lấy Trương Vinh Phương.
"Đi, ngày hôm nay sẽ chính thức truyền thụ phù điển cho đệ! Hồi Xuân Tịnh Thì phù điển của Đại Đạo Giáo chính là võ điển thượng thừa lấy tế thế cứu dân, hộ thân làm đầu! Sẽ cho đệ mở mang chút uy lực!"
Trương Vinh Phương bị nàng mạnh tay, kéo thẳng đến một góc đạo trường.
Hai người đứng thẳng, mặt đối mặt, cách nhau khoảng 3 mét.
"Đến, dốc hết sức đánh về phía ta! Đừng sợ!"
Triệu Đại Thông đứng thẳng tắp, vỗ vào lồng ngực cứng như tấm thép của mình rồi lớn tiếng nói.
"..." Trương Vinh Phương cũng muốn biết, rốt cuộc thì mình và đám võ tu này chênh lệch đến mức nào.
Lúc này hắn không chần chừ nữa, nắm tay đánh mạnh về phía người đối diện.
Hắn đã dùng hết khí lực toàn thân, nhưng...
Bộp!
Nắm đấm của Trương Vinh Phương rơi vào trong lòng bàn tay ấm áp dày rộng của Triệu Đại Thông.
Sau đó.
Phốc!
Trương Vinh Phương chỉ thấy vùng bụng truyền đến đau đớn, bị một cú lên gối thúc cho toàn thân co quắp.
"Hôm nay ta sẽ truyền cho đệ thức thứ nhất của Nhạc Hình Phù: Vô Tâm Chiết Liễu!"
Nàng túm lấy Trương Vinh Phương, nhấc lên rồi dẫn dắt đối phương.
"Đến, làm lại! Phù điển Nhập Môn đơn giản nhất chính là Nhạc Hình Phù. Nhạc Hình Phù có tất cả 32 thức, mỗi một thức đều có uy lực rất lớn. Đệ cần phải học cho nhuần nhuyễn vào!"
Trương Vinh Phương cố gắng đứng thẳng người, cảm thấy bụng dưới đã đỡ hơn một chút. Hắn biết đối phương chỉ hơi dùng sức để hắn nhớ kỹ cảm giác đau đớn này.
"Được!" Trương Vinh Phương không ngờ là điểm sinh mệnh của mình đã tăng lên 10 nhưng vẫn yếu ớt như thế.
Một chiêu đã gục.
Nghĩ lại thì lúc đó, chỉ cần hắn phản ứng hơi chậm một tí thôi, hắc y nhân kia mà xông lên thì nhất định sẽ bị miểu sát trong vòng một giây.
Bịch.
Rầm.
Bịch.
Một lần lại một lần, Trương Vinh Phương liên tục bị đối phương dùng một chiêu đánh bại. Thế nhưng cùng lúc đó, hắn cũng ngày càng hiểu rõ uy lực của chiêu Nhạc Hình Phù này.
Cho dù hắn có đổi bất kỳ góc độ nào để tấn công thì kết quả cũng đều giống nhau.
Từ khi bắt đầu chính thức học Nhạc Hình Phù, tháng ngày nhàn nhã của Trương Vinh Phương lại biến mất.
Qua mấy lần mày mò thử nghiệm, Trương Vinh Phương phát hiện ra một chuyện: Chỉ học một hai chiêu Nhạc Hình Phù thì thanh thuộc tính cơ bản là không có biểu hiện gì. Ngay cả kỹ năng cũng không thèm xuất hiện.
Kết hợp với kinh nghiệm lúc học tập Quan Hư công, hắn nhanh chóng hiểu rõ vấn đề. Cần phải hoàn toàn học xong Nhạc Hình Phù thì mới có thể hình thành kỹ năng.
Sau đó hắn hết sức chăm chú, mỗi ngày đều học tập và đối luyện với Triệu Đại Thông sư tỷ. Đến khi trở về, dù có đi theo Tiêu Thanh Anh thì vẫn âm thầm diễn luyện chiêu thức ở trong đầu.
Cứ như vậy, lúc một người tập chung toàn bộ tinh thần vào chuyện gì đó thì sẽ thấy thời gian trôi qua quá nhanh.
Đảo mắt một cái đã đi qua tháng 7, tháng 8 cũng gió êm sóng lặng. Rất nhanh đã đến tháng 9.
Tháng 9, phía nam Đại Linh có bốn lộ dựng cờ khởi nghĩa.
Người Man do Trương Đông Thanh, người Bắc do Lý Chí dẫn dắt tập kích huyện phủ, cướp bóc quân giới. Hơn vạn người vũ trang đầy đủ tiến quân đến phụ cận châu huyện.
Đại Linh phái quân đến trấn áp.
Nghĩa quân không chống đỡ nổi, phân tán khắp nơi. Một bộ phận trốn vào tỉnh sơn ở khu Bình Dư, hóa thành sơn phỉ.
Thanh Hòa Cung, huyện Hoa Tân
Ánh nắng tươi sáng xua tan sương giá trên đỉnh núi Thanh Hòa Cung.
Đạo trường võ tu, từng cặp từng cặp võ tu đang luyện tập. Trong đó có hai người thân hình chênh lệch rất lớn.
Hai người này, nam nhân thì có hơi gầy gò, nhưng mặt mũi lại hồng hào khỏe mạnh, còn đầy lông tơ lún phún.
Vóc người nữ nhân thì cao lớn, khuôn mặt to như bàn tay, tay chân tráng kiện mạnh mẽ. Nàng ta cao hơn nam nhân đang đối chiến với mình rất nhiều.
Hai người cùng nhau đối luyện. Hình như bọn họ khá là ăn ý, chiêu số hay đối sách đều tương đối thành thạo.
"Không tệ. Đến đây là đủ rồi!" Nữ nhân cao lớn kia lui về phía sau: "Vinh Phương sư đệ, bây giờ đệ đã Nắm Giữ được tất cả các chiêu thức của Nhạc Hình Phù, tiếp theo cần phải dưỡng huyết. Khí huyết mở rộng để chuẩn bị cho việc Rèn Gân."
Trương Vinh Phương gật đầu, liếc nhìn thanh thuộc tính của mình. Cuối cùng thì mục kỹ năng cũng xuất hiện mấy chữ: Nhạc Hình Phù.
Trương Vinh Phương dùng 2 tháng mới hoàn toàn nắm chắc được 32 thức của Nhạc Hình Phù. Nhớ tới khoảng thời gian dài như vậy, mỗi ngày đều cố gắng hết sức, cuối cùng Trương Vinh Phương cũng xác định chắc chắn một chuyện.
Lúc này nàng không phân nặng nhẹ, đưa tay tóm lấy Trương Vinh Phương.
"Đi, ngày hôm nay sẽ chính thức truyền thụ phù điển cho đệ! Hồi Xuân Tịnh Thì phù điển của Đại Đạo Giáo chính là võ điển thượng thừa lấy tế thế cứu dân, hộ thân làm đầu! Sẽ cho đệ mở mang chút uy lực!"
Trương Vinh Phương bị nàng mạnh tay, kéo thẳng đến một góc đạo trường.
Hai người đứng thẳng, mặt đối mặt, cách nhau khoảng 3 mét.
"Đến, dốc hết sức đánh về phía ta! Đừng sợ!"
Triệu Đại Thông đứng thẳng tắp, vỗ vào lồng ngực cứng như tấm thép của mình rồi lớn tiếng nói.
"..." Trương Vinh Phương cũng muốn biết, rốt cuộc thì mình và đám võ tu này chênh lệch đến mức nào.
Lúc này hắn không chần chừ nữa, nắm tay đánh mạnh về phía người đối diện.
Hắn đã dùng hết khí lực toàn thân, nhưng...
Bộp!
Nắm đấm của Trương Vinh Phương rơi vào trong lòng bàn tay ấm áp dày rộng của Triệu Đại Thông.
Sau đó.
Phốc!
Trương Vinh Phương chỉ thấy vùng bụng truyền đến đau đớn, bị một cú lên gối thúc cho toàn thân co quắp.
"Hôm nay ta sẽ truyền cho đệ thức thứ nhất của Nhạc Hình Phù: Vô Tâm Chiết Liễu!"
Nàng túm lấy Trương Vinh Phương, nhấc lên rồi dẫn dắt đối phương.
"Đến, làm lại! Phù điển Nhập Môn đơn giản nhất chính là Nhạc Hình Phù. Nhạc Hình Phù có tất cả 32 thức, mỗi một thức đều có uy lực rất lớn. Đệ cần phải học cho nhuần nhuyễn vào!"
Trương Vinh Phương cố gắng đứng thẳng người, cảm thấy bụng dưới đã đỡ hơn một chút. Hắn biết đối phương chỉ hơi dùng sức để hắn nhớ kỹ cảm giác đau đớn này.
"Được!" Trương Vinh Phương không ngờ là điểm sinh mệnh của mình đã tăng lên 10 nhưng vẫn yếu ớt như thế.
Một chiêu đã gục.
Nghĩ lại thì lúc đó, chỉ cần hắn phản ứng hơi chậm một tí thôi, hắc y nhân kia mà xông lên thì nhất định sẽ bị miểu sát trong vòng một giây.
Bịch.
Rầm.
Bịch.
Một lần lại một lần, Trương Vinh Phương liên tục bị đối phương dùng một chiêu đánh bại. Thế nhưng cùng lúc đó, hắn cũng ngày càng hiểu rõ uy lực của chiêu Nhạc Hình Phù này.
Cho dù hắn có đổi bất kỳ góc độ nào để tấn công thì kết quả cũng đều giống nhau.
Từ khi bắt đầu chính thức học Nhạc Hình Phù, tháng ngày nhàn nhã của Trương Vinh Phương lại biến mất.
Qua mấy lần mày mò thử nghiệm, Trương Vinh Phương phát hiện ra một chuyện: Chỉ học một hai chiêu Nhạc Hình Phù thì thanh thuộc tính cơ bản là không có biểu hiện gì. Ngay cả kỹ năng cũng không thèm xuất hiện.
Kết hợp với kinh nghiệm lúc học tập Quan Hư công, hắn nhanh chóng hiểu rõ vấn đề. Cần phải hoàn toàn học xong Nhạc Hình Phù thì mới có thể hình thành kỹ năng.
Sau đó hắn hết sức chăm chú, mỗi ngày đều học tập và đối luyện với Triệu Đại Thông sư tỷ. Đến khi trở về, dù có đi theo Tiêu Thanh Anh thì vẫn âm thầm diễn luyện chiêu thức ở trong đầu.
Cứ như vậy, lúc một người tập chung toàn bộ tinh thần vào chuyện gì đó thì sẽ thấy thời gian trôi qua quá nhanh.
Đảo mắt một cái đã đi qua tháng 7, tháng 8 cũng gió êm sóng lặng. Rất nhanh đã đến tháng 9.
Tháng 9, phía nam Đại Linh có bốn lộ dựng cờ khởi nghĩa.
Người Man do Trương Đông Thanh, người Bắc do Lý Chí dẫn dắt tập kích huyện phủ, cướp bóc quân giới. Hơn vạn người vũ trang đầy đủ tiến quân đến phụ cận châu huyện.
Đại Linh phái quân đến trấn áp.
Nghĩa quân không chống đỡ nổi, phân tán khắp nơi. Một bộ phận trốn vào tỉnh sơn ở khu Bình Dư, hóa thành sơn phỉ.
Thanh Hòa Cung, huyện Hoa Tân
Ánh nắng tươi sáng xua tan sương giá trên đỉnh núi Thanh Hòa Cung.
Đạo trường võ tu, từng cặp từng cặp võ tu đang luyện tập. Trong đó có hai người thân hình chênh lệch rất lớn.
Hai người này, nam nhân thì có hơi gầy gò, nhưng mặt mũi lại hồng hào khỏe mạnh, còn đầy lông tơ lún phún.
Vóc người nữ nhân thì cao lớn, khuôn mặt to như bàn tay, tay chân tráng kiện mạnh mẽ. Nàng ta cao hơn nam nhân đang đối chiến với mình rất nhiều.
Hai người cùng nhau đối luyện. Hình như bọn họ khá là ăn ý, chiêu số hay đối sách đều tương đối thành thạo.
"Không tệ. Đến đây là đủ rồi!" Nữ nhân cao lớn kia lui về phía sau: "Vinh Phương sư đệ, bây giờ đệ đã Nắm Giữ được tất cả các chiêu thức của Nhạc Hình Phù, tiếp theo cần phải dưỡng huyết. Khí huyết mở rộng để chuẩn bị cho việc Rèn Gân."
Trương Vinh Phương gật đầu, liếc nhìn thanh thuộc tính của mình. Cuối cùng thì mục kỹ năng cũng xuất hiện mấy chữ: Nhạc Hình Phù.
Trương Vinh Phương dùng 2 tháng mới hoàn toàn nắm chắc được 32 thức của Nhạc Hình Phù. Nhớ tới khoảng thời gian dài như vậy, mỗi ngày đều cố gắng hết sức, cuối cùng Trương Vinh Phương cũng xác định chắc chắn một chuyện.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.