Chương 1018: Cuộc tụ hội thượng cấp
Biên Chức Thành Đích Mộng
10/03/2014
Lễ quốc khánh mỗi năm một lần. Lúc trước cũng có nghỉ nhưng mà lần này thì khác. Tập đoàn Phượng Hoàng từ trên xuống dưới không ai được nghỉ. Những người quản lý cũng bị đảo lộn một chút. Bọn họ nhận được thông báo nhưng những người cấp dưới không nhận được thông báo nên điều này khiến nhiều người nghi ngờ.
Nhưng mà không nghỉ lễ ngày quốc khánh đó là quyết định của Lục Thiếu Hoa. Còn nguyên nhân, rất đơn giản, hiện tại tình hình đã thay đổi rất lớn rồi, là ngày lễ quốc khánh nhưng tình thế chuyển biến xấu đi nên không có kỳ nghỉ. Nếu tập đoàn Phượng Hoàng không có ai làm việc như vậy một khi có chuyện ngoài ý thì làm sao bây giờ?
Chính vì thế Lục Thiếu Hoa quyết định không nghỉ.
Nhưng mà chính quyết định lần này của Lục Thiếu Hoa thật bất ngờ, không ai nghĩ sẽ dẫn đến nhiều sự tình như vậy. Hiện tại mọi người không ngừng hỏi quản lý tới tấp, mà quản lý cũng không biết nguyên nhân là gì. Chỉ biết đây là lệnh của cấp trên báo xuống. Việc không được nghỉ quốc khánh thật lạ mặt khác lại không nói rõ nguyên nhân.
Những câu hỏi vẫn chưa được trả lời. Những người cấp dưới đi làm với tâm trạng hoài nghi. Tự nhiên lại xảy ra một trở ngại rồi. Đây là thời khắc mấu chốt, bất luận việc gì cũng xuất hiện một trở ngại đều khiến cho tập đoàn Phượng Hoàng mạnh mẽ hơn. Sự tình này cũng không phải là lỗi của Lục Thiếu Hoa.
Cũng vì Lục Thiếu Hoa không muốn tập đoàn Phượng Hoàng nổi loạn nên hắn ta quyết định tự mình sẽ trả lời nguyên nhân. Cách xử lý này là điều tất yếu phải làm.
Nhưng mà chuyện đau đầu nhất chính là Lục Thiếu Hoa không thể đem chuyện cơn lốc tài chính ra nói với mọi người. Nếu như chuyện này bị lộ ra ngoài sẽ khiến mọi người hoang mang hơn.
Tuyệt đối không được.
Như vậy chỉ còn lại một cách, tìm một cái cớ hợp lý nhưng như thế nào thì mới hợp tình hợp lý?
Chính điều này khiến Lục Thiếu Hoa đau đầu. Cuối cùng Lục Thiếu Hoa cũng chỉ có thể dùng cách nói về việc khủng hoảng vay nợ. Lần trước tập đoàn Phượng Hoàng cũng vì khủng hoảng vay nợ mà cắt giảm nhân sự đấy thôi. Lục Thiếu Hoa hoàn toàn có thể lấy cớ này để trấn an tinh thần của tất cả công nhân trong tập đoàn Phượng Hoàng.
Không nói nhiều, nghĩ đến là làm liền. Lục Thiếu Hoa bình tĩnh thông báo ngay tức khắc. Lý do viết rành mạch. Bởi vì khủng hoảng vay nợ đã nghiêm trọng rồi, nó ảnh hưởng đến kinh tế. Tập đoàn Phượng Hoàng đang tích cực ứng phó cho nên không thể nghỉ lễ được.
Đồng thời Lục Thiếu Hoa còn thông báo những ngày làm việc trong ngày quốc khánh sẽ được tăng tiền lương gấp đôi.
Đương nhiên cũng giới hạn vài ngày. Nếu tăng tiền lương trong một thời gian dài thì sẽ phải chi trả rất nhiều tiền. Đây không phải là điều tập đoàn Phượng Hoàng có khả năng chịu đựng được.
Thông báo được dán ra ngoài, những lời bàn tán xôn xao kia cuối cùng cũng ngưng. Tất cả mọi người chuyện gì xảy ra rồi liên tưởng đến giai đoạn cắt giảm biên chế trước đây rất nhiều công nhân cũng bình tĩnh lại. Không vì điều gì khác mà là vì chính bọn họ nếu như tiếp tục nhốn nháo như thế thì tập đoàn sẽ đuổi việc họ.
Tình hình hiện tại là gì thì Tập đoàn Phượng Hoàng cũng đều cắt giảm nhân sự. Công ty khác tự nhiên cũng không tốt nếu như mất đi công việc ở tập đoàn Phượng Hoàng. Nếu thế họ sẽ bị thất nghiệp mà một khi chỗ của bọn họ trống thì tập đoàn Phượng Hoàng sẽ tuyển người khác thay chỗ họ.
Đừng quên. Lần này tập đoàn Phượng Hoàng giảm biên chế, những người đó đều là những người tai, nếu bị sa thải thì họ cũng sẽ tìm được người quay trở lại làm việc.
Trên thế giới này không thiếu người thông minh. Bọn họ chỉ biết tưởng tượng sự việc có chút không phù hợp.. Nhưng nếu bọn họ quá mức một chút, tuy rằng lãnh đạo cao cấp vẫn rất hài lòng, nhưng không thể dùng suy nghĩ bình thường để đoán được suy nghĩ của các lãnh đạo cao cấp lúc này, một khi làm họ tức giận thì mất cả công việc để kiếm cơm.
Quả là lúc Lục Thiếu Hoa tới Thâm Quyến. Hắn cũng nghĩ như thế. Nếu như thông báo đó không thể làm lắng lại những hoài nghi của công nhân thì hắn sẽ còn phải nhức đầu hơn và không thể bình tĩnh như thế này.
Chẳng qua tất cả đã đi theo chiều hướng tốt. Chuyện này khiến Lục Thiếu Hoa vui vẻ, thanh nhàn hơn.
Nhưng mà những tin tức của Lục Thiếu Hoa thông báo ở Thâm Quyến sẽ bị truyền đi rất nhanh ra bên ngoài. Lục Thiếu Hoa ở tòa nhà Phượng Hoàng tại Thâm Quyến ngây người một hồi thì hắn nhận được điện thoại của Tăng Kiến Quốc.
Điện thoại của Tăng Kiến Quốc rất ngắn gọn nhưng lại khiến Lục Thiếu Hoa nhanh chóng đi tới Bắc Kinh. Anh ta nói là có thủ trưởng số 1 mời Lục Thiếu Hoa tham dự một bữa tiệc tối. Tính toán thời gian, nếu như Lục Thiếu Hoa khởi hành ngay bây giờ thì có thể đến Bắc Kinh kịp. Còn có thời gian nghỉ ngơi một chút nữa.
Thủ trưởng số 1 mời thì Lục Thiếu Hoa cũng không dám chậm trễ. Cho dù là địa vị của hắn bây giờ so với trước kia thì xa vời nhưng thủ trưởng số 1 dù sao cũng là thủ trưởng cấp cao là người lãnh đạo tối cao toàn nhà nước lại mời hắn Lục Thiếu Hoa tất nhiên không thể không đi.
Không nói những lời dư thừa nữa, Lục Thiếu Hoa lập tức bảo Lý Thượng Khuê chuẩn bị xe đi tới nơi sản xuất của Phượng Hoàng. Sau đó từ nơi sản xuất Phượng Hoàng đi Bắc Kinh.
Một lúc sau, máy bay riêng của Lục Thiếu Hoa đáp xuống phía trên một căn cứ quân sự ở Bắc Kinh. Khi hắn đến nới đã có một đoàn xe đang chờ hắn rồi. Hắn đi đến chỗ của Tăng Kiên Quốc.
Ruốt cuộc là tiệc tối gì Lục Thiếu Hoa không rõ lắm. Những thắc mắc liên tục làm Lục Thiếu Hoa bối rối. Gặp Tăng Kiến Quốc thật vất vả, Lục Thiếu Hoa tự nhiên muốn hỏi rõ mọi chuyện liền.
Hỏi xong, Lục Thiếu Hoa mới biết được đây là một cuộc gặp gỡ cao cấp, những người đến đây ai cũng có địa vị. Trong đó thậm chí bao gồm một số thủ trưởng cấp cao cùng các ủy viên thường vụ và một số quân nhân đã về hưu.
Đây tuyệt đối là một cuộc gặp gỡ những người có địa vị mà sở dĩ Lục Thiếu Hoa được mời là vì hắn là ông chủ của tập đoàn Phượng Hoàng. Cũng không phải bởi vì hắn có ảnh hưởng lớn mà là vì hắn có thân phận của một Thượng tướng.
Thời điểm trước đây, chuyện thân phận thượng tướng của Lục Thiếu Hoa rất ít người biết, ngoại trừ một vài lãnh đạo cấp cao biết thôi, những người khác hoàn toàn không biết. Qua chuyện này cho thấy thủ trưởng cấp cao muốn công khai thân phận của Lục Thiếu Hoa.
Được rồi, công khai thì công khai. Dù sao cũng có rất nhiều người biết rõ thân phận của Lục Thiếu Hoa. Hơn nữa cho mọi người biết thân phận thượng tướng của Lục Thiếu Hoa thì sau này hắn có đi tỉnh cũng không gặp phiền toái.
Suy nghĩ một chút, nếu như Lục Thiếu Hoa có thân phận là một Thượng tướng như vậy, đời con cháu hắn sau này cũng được tiếng, bọn họ không dám đụng chạm gia tộc Lục Thiếu Hoa. Mà Lục Thiếu Hoa không có Thái tử đảng trêu chọc, hắn không sợ sẽ gặp phiền toái gì.
Nhưng mà phải tham gia một buổi gặp mặt như vậy cũng khó cho Lục Thiếu Hoa, bởi vì hắn cũng không có quân phục, quân phục thượng tướng hắn cất trong két sắt ở biệt thự Hồng Kông. Mà tham gia buổi gặp gỡ, Lục Thiếu Hoa nhất định là muốn công khai thân phận của mình.
Nhưng mà ngay lúc Lục Thiếu Hoa lúng túng, Tăng Kiến Hoa cũng khe khẽ cười. Sau đó hắn vẫy tay một cái, thư ký liền lui đi. Không quá lâu sau đó một bộ quân phục được mang đến, rõ ràng, Tăng Kiến Quốc sớm đã chuẩn bị rồi.
Tăng Kiến Quốc đã chuẩn bị chu đáo tất cả rồi. Lục Thiếu Hoa cũng không còn gì lo lắng, nghỉ ngơi một chút nhìn xung quanh và gặp Tăng Vũ Linh một hồi. Đợi đến tối Lục Thiếu Hoa mới thay quân phục cùng Tăng Kiến Quốc đi tới chỗ gặp mặt.
Vì là cuộc gặp của những người cấp cao, bảo vệ đương nhiên rất nghiêm khắc. Cho nên Lục Thiếu Hoa cũng không dẫn người theo mà để Lý Thượng Khuê bọn họ được nghỉ ngơi cùng Tăng Kiên Quốc bảo vệ, xem như Lục Thiếu Hoa từ trước đến nay lần đầu không có vệ sĩ đi cùng.
Cuộc gặp gỡ diễn ra trong biệt thự. Lúc Lục Thiếu Hoa và Tăng Kiến Quốc vừa tới cửa, tài xế quay cửa kính xuống để lộ khuôn mặt nhiều tuổi của Tăng Kiến Quốc, sau đó cửa chính mở ra cho đi qua.
Không thể không nói, khuôn mặt già nua của Tăng Kiến Quốc rất có tác dụng, nó gần như trở thành một tấm vé thông hành. Ừ, hơi vớ vẩn một chút tuy nhiên có thể khẳng định sự tồn tại của Tăng Kiến Quốc hoàn toàn có quyền uy, đất nước chỉ có một vị có công lao kiến quốc. Họ thường hay nói giỡn như thế.
Vào bên trong biệt thự, bảo vệ làm việc rất nghiêm khắc. Ít nhất với người trong nghề như Lục Thiếu Hoa nhìn thấy một trạm canh gác, bốn phía tối sầm, có thể nghĩ bảo vệ làm nhiệm vụ nghiệm ngặt cỡ nào.
Lục Thiếu Hoa gần như có thể khẳng định, ở đây không thể xảy ra chuyện gì, nếu có chuyện gì, chưa đánh vào đến, ừ, cho dù có đánh vào được, không bao lâu quân đội của quân khu Bắc Kinh cũng đã đến đây.
Lắc đầu, Lục Thiếu Hoa ép buộc mình không nên suy nghĩ nhiều quá, đi bộ theo Tăng Kiến Quốc. Hai người từng bước bước vào bên trong biệt thự. Ở trước công, lục Thiếu Hoa bỗng buồn rầu.
Chỉ vì trước mắt Lục Thiếu Hoa tất cả đều mặc quân phục, vả lại ở bên bả vai quân phục đều có sao.
Đó là tướng quân, hay ít nhất nếu có một sao thì là thiếu tướng.
Những người khác tối đa cũng là thiếu tướng, mà hai sao chỉ có mấy người. Còn bao sao thì không cần nói, rất ít. Tuy nhiên trước mắt Lục Thiếu Hoa có hai người, một là ông ta, còn một là Tăng Kiến Quốc.
Đúng vậy, trên vai Lục Thiếu Hoa là ba sao, cùng quân hàm của Tăng Kiến Quốc giống nhau với thân phận cấp dưới.
Nhưng nguyên nhân chính vì quân hàm trên vai của Lục Thiếu Hoa dọa người. Hắn xem quân hàm của người khác, người khác cũng nhìn hắn. Vả lại ánh mắt này nhìn hắn giống như nhìn quái thú.
Lục Thiếu Hoa nói thế nào cũng là ông chủ tập đoàn Phượng Hoàng. Nhìn qua cũng biết là hơn hai mươi tuổi rồi. Thật sự Lục Thiếu Hoa chưa quá ba mươi tuổi nhưng mà thượng tướng hơn hai mươi tuổi có ý gì?
Ở trong nước, thậm chí là toàn thế giới, người có được quân hàm thượng tướng cũng không nhiều. Thế mà lúc này lại xuất hiện một thượng tướng chỉ hơn hai mươi tuổi, vả lại lại có danh tiếng khắp thế giới ông chủ của tập đoàn Phượng Hoàng. Điều này khiến cho mọi người nhìn hắn như quái thú.
Đương nhiên, sẽ có những ánh mắt như thế này nhìn Lục Thiếu Hoa nhưng chỉ một vài người biết Lục Thiếu Hoa. Mà Lục Thiếu Hoa cũng không biết nhiều người. Về phần có mấy người tóc bạc trắng, vả lại những lão gia này đều là quân hàm thượng tướng, bọn họ cười cười, chưa nói gì.
Những người đó không phải là thất lễ. Đúng là Lục Thiếu Hoa có vài lần cười với những lão gia này, tất cả đều
Cho nên bọn họ thấy nhưng không thể trách, không có ì ngạc nhiên cả.
- À, cậu dạo này như thế nào? Vẫn khỏe như xưa chứ?
Đột nhiên giữa lúc đó một tiếng nói to khỏe vang lên.
Nhưng mà không nghỉ lễ ngày quốc khánh đó là quyết định của Lục Thiếu Hoa. Còn nguyên nhân, rất đơn giản, hiện tại tình hình đã thay đổi rất lớn rồi, là ngày lễ quốc khánh nhưng tình thế chuyển biến xấu đi nên không có kỳ nghỉ. Nếu tập đoàn Phượng Hoàng không có ai làm việc như vậy một khi có chuyện ngoài ý thì làm sao bây giờ?
Chính vì thế Lục Thiếu Hoa quyết định không nghỉ.
Nhưng mà chính quyết định lần này của Lục Thiếu Hoa thật bất ngờ, không ai nghĩ sẽ dẫn đến nhiều sự tình như vậy. Hiện tại mọi người không ngừng hỏi quản lý tới tấp, mà quản lý cũng không biết nguyên nhân là gì. Chỉ biết đây là lệnh của cấp trên báo xuống. Việc không được nghỉ quốc khánh thật lạ mặt khác lại không nói rõ nguyên nhân.
Những câu hỏi vẫn chưa được trả lời. Những người cấp dưới đi làm với tâm trạng hoài nghi. Tự nhiên lại xảy ra một trở ngại rồi. Đây là thời khắc mấu chốt, bất luận việc gì cũng xuất hiện một trở ngại đều khiến cho tập đoàn Phượng Hoàng mạnh mẽ hơn. Sự tình này cũng không phải là lỗi của Lục Thiếu Hoa.
Cũng vì Lục Thiếu Hoa không muốn tập đoàn Phượng Hoàng nổi loạn nên hắn ta quyết định tự mình sẽ trả lời nguyên nhân. Cách xử lý này là điều tất yếu phải làm.
Nhưng mà chuyện đau đầu nhất chính là Lục Thiếu Hoa không thể đem chuyện cơn lốc tài chính ra nói với mọi người. Nếu như chuyện này bị lộ ra ngoài sẽ khiến mọi người hoang mang hơn.
Tuyệt đối không được.
Như vậy chỉ còn lại một cách, tìm một cái cớ hợp lý nhưng như thế nào thì mới hợp tình hợp lý?
Chính điều này khiến Lục Thiếu Hoa đau đầu. Cuối cùng Lục Thiếu Hoa cũng chỉ có thể dùng cách nói về việc khủng hoảng vay nợ. Lần trước tập đoàn Phượng Hoàng cũng vì khủng hoảng vay nợ mà cắt giảm nhân sự đấy thôi. Lục Thiếu Hoa hoàn toàn có thể lấy cớ này để trấn an tinh thần của tất cả công nhân trong tập đoàn Phượng Hoàng.
Không nói nhiều, nghĩ đến là làm liền. Lục Thiếu Hoa bình tĩnh thông báo ngay tức khắc. Lý do viết rành mạch. Bởi vì khủng hoảng vay nợ đã nghiêm trọng rồi, nó ảnh hưởng đến kinh tế. Tập đoàn Phượng Hoàng đang tích cực ứng phó cho nên không thể nghỉ lễ được.
Đồng thời Lục Thiếu Hoa còn thông báo những ngày làm việc trong ngày quốc khánh sẽ được tăng tiền lương gấp đôi.
Đương nhiên cũng giới hạn vài ngày. Nếu tăng tiền lương trong một thời gian dài thì sẽ phải chi trả rất nhiều tiền. Đây không phải là điều tập đoàn Phượng Hoàng có khả năng chịu đựng được.
Thông báo được dán ra ngoài, những lời bàn tán xôn xao kia cuối cùng cũng ngưng. Tất cả mọi người chuyện gì xảy ra rồi liên tưởng đến giai đoạn cắt giảm biên chế trước đây rất nhiều công nhân cũng bình tĩnh lại. Không vì điều gì khác mà là vì chính bọn họ nếu như tiếp tục nhốn nháo như thế thì tập đoàn sẽ đuổi việc họ.
Tình hình hiện tại là gì thì Tập đoàn Phượng Hoàng cũng đều cắt giảm nhân sự. Công ty khác tự nhiên cũng không tốt nếu như mất đi công việc ở tập đoàn Phượng Hoàng. Nếu thế họ sẽ bị thất nghiệp mà một khi chỗ của bọn họ trống thì tập đoàn Phượng Hoàng sẽ tuyển người khác thay chỗ họ.
Đừng quên. Lần này tập đoàn Phượng Hoàng giảm biên chế, những người đó đều là những người tai, nếu bị sa thải thì họ cũng sẽ tìm được người quay trở lại làm việc.
Trên thế giới này không thiếu người thông minh. Bọn họ chỉ biết tưởng tượng sự việc có chút không phù hợp.. Nhưng nếu bọn họ quá mức một chút, tuy rằng lãnh đạo cao cấp vẫn rất hài lòng, nhưng không thể dùng suy nghĩ bình thường để đoán được suy nghĩ của các lãnh đạo cao cấp lúc này, một khi làm họ tức giận thì mất cả công việc để kiếm cơm.
Quả là lúc Lục Thiếu Hoa tới Thâm Quyến. Hắn cũng nghĩ như thế. Nếu như thông báo đó không thể làm lắng lại những hoài nghi của công nhân thì hắn sẽ còn phải nhức đầu hơn và không thể bình tĩnh như thế này.
Chẳng qua tất cả đã đi theo chiều hướng tốt. Chuyện này khiến Lục Thiếu Hoa vui vẻ, thanh nhàn hơn.
Nhưng mà những tin tức của Lục Thiếu Hoa thông báo ở Thâm Quyến sẽ bị truyền đi rất nhanh ra bên ngoài. Lục Thiếu Hoa ở tòa nhà Phượng Hoàng tại Thâm Quyến ngây người một hồi thì hắn nhận được điện thoại của Tăng Kiến Quốc.
Điện thoại của Tăng Kiến Quốc rất ngắn gọn nhưng lại khiến Lục Thiếu Hoa nhanh chóng đi tới Bắc Kinh. Anh ta nói là có thủ trưởng số 1 mời Lục Thiếu Hoa tham dự một bữa tiệc tối. Tính toán thời gian, nếu như Lục Thiếu Hoa khởi hành ngay bây giờ thì có thể đến Bắc Kinh kịp. Còn có thời gian nghỉ ngơi một chút nữa.
Thủ trưởng số 1 mời thì Lục Thiếu Hoa cũng không dám chậm trễ. Cho dù là địa vị của hắn bây giờ so với trước kia thì xa vời nhưng thủ trưởng số 1 dù sao cũng là thủ trưởng cấp cao là người lãnh đạo tối cao toàn nhà nước lại mời hắn Lục Thiếu Hoa tất nhiên không thể không đi.
Không nói những lời dư thừa nữa, Lục Thiếu Hoa lập tức bảo Lý Thượng Khuê chuẩn bị xe đi tới nơi sản xuất của Phượng Hoàng. Sau đó từ nơi sản xuất Phượng Hoàng đi Bắc Kinh.
Một lúc sau, máy bay riêng của Lục Thiếu Hoa đáp xuống phía trên một căn cứ quân sự ở Bắc Kinh. Khi hắn đến nới đã có một đoàn xe đang chờ hắn rồi. Hắn đi đến chỗ của Tăng Kiên Quốc.
Ruốt cuộc là tiệc tối gì Lục Thiếu Hoa không rõ lắm. Những thắc mắc liên tục làm Lục Thiếu Hoa bối rối. Gặp Tăng Kiến Quốc thật vất vả, Lục Thiếu Hoa tự nhiên muốn hỏi rõ mọi chuyện liền.
Hỏi xong, Lục Thiếu Hoa mới biết được đây là một cuộc gặp gỡ cao cấp, những người đến đây ai cũng có địa vị. Trong đó thậm chí bao gồm một số thủ trưởng cấp cao cùng các ủy viên thường vụ và một số quân nhân đã về hưu.
Đây tuyệt đối là một cuộc gặp gỡ những người có địa vị mà sở dĩ Lục Thiếu Hoa được mời là vì hắn là ông chủ của tập đoàn Phượng Hoàng. Cũng không phải bởi vì hắn có ảnh hưởng lớn mà là vì hắn có thân phận của một Thượng tướng.
Thời điểm trước đây, chuyện thân phận thượng tướng của Lục Thiếu Hoa rất ít người biết, ngoại trừ một vài lãnh đạo cấp cao biết thôi, những người khác hoàn toàn không biết. Qua chuyện này cho thấy thủ trưởng cấp cao muốn công khai thân phận của Lục Thiếu Hoa.
Được rồi, công khai thì công khai. Dù sao cũng có rất nhiều người biết rõ thân phận của Lục Thiếu Hoa. Hơn nữa cho mọi người biết thân phận thượng tướng của Lục Thiếu Hoa thì sau này hắn có đi tỉnh cũng không gặp phiền toái.
Suy nghĩ một chút, nếu như Lục Thiếu Hoa có thân phận là một Thượng tướng như vậy, đời con cháu hắn sau này cũng được tiếng, bọn họ không dám đụng chạm gia tộc Lục Thiếu Hoa. Mà Lục Thiếu Hoa không có Thái tử đảng trêu chọc, hắn không sợ sẽ gặp phiền toái gì.
Nhưng mà phải tham gia một buổi gặp mặt như vậy cũng khó cho Lục Thiếu Hoa, bởi vì hắn cũng không có quân phục, quân phục thượng tướng hắn cất trong két sắt ở biệt thự Hồng Kông. Mà tham gia buổi gặp gỡ, Lục Thiếu Hoa nhất định là muốn công khai thân phận của mình.
Nhưng mà ngay lúc Lục Thiếu Hoa lúng túng, Tăng Kiến Hoa cũng khe khẽ cười. Sau đó hắn vẫy tay một cái, thư ký liền lui đi. Không quá lâu sau đó một bộ quân phục được mang đến, rõ ràng, Tăng Kiến Quốc sớm đã chuẩn bị rồi.
Tăng Kiến Quốc đã chuẩn bị chu đáo tất cả rồi. Lục Thiếu Hoa cũng không còn gì lo lắng, nghỉ ngơi một chút nhìn xung quanh và gặp Tăng Vũ Linh một hồi. Đợi đến tối Lục Thiếu Hoa mới thay quân phục cùng Tăng Kiến Quốc đi tới chỗ gặp mặt.
Vì là cuộc gặp của những người cấp cao, bảo vệ đương nhiên rất nghiêm khắc. Cho nên Lục Thiếu Hoa cũng không dẫn người theo mà để Lý Thượng Khuê bọn họ được nghỉ ngơi cùng Tăng Kiên Quốc bảo vệ, xem như Lục Thiếu Hoa từ trước đến nay lần đầu không có vệ sĩ đi cùng.
Cuộc gặp gỡ diễn ra trong biệt thự. Lúc Lục Thiếu Hoa và Tăng Kiến Quốc vừa tới cửa, tài xế quay cửa kính xuống để lộ khuôn mặt nhiều tuổi của Tăng Kiến Quốc, sau đó cửa chính mở ra cho đi qua.
Không thể không nói, khuôn mặt già nua của Tăng Kiến Quốc rất có tác dụng, nó gần như trở thành một tấm vé thông hành. Ừ, hơi vớ vẩn một chút tuy nhiên có thể khẳng định sự tồn tại của Tăng Kiến Quốc hoàn toàn có quyền uy, đất nước chỉ có một vị có công lao kiến quốc. Họ thường hay nói giỡn như thế.
Vào bên trong biệt thự, bảo vệ làm việc rất nghiêm khắc. Ít nhất với người trong nghề như Lục Thiếu Hoa nhìn thấy một trạm canh gác, bốn phía tối sầm, có thể nghĩ bảo vệ làm nhiệm vụ nghiệm ngặt cỡ nào.
Lục Thiếu Hoa gần như có thể khẳng định, ở đây không thể xảy ra chuyện gì, nếu có chuyện gì, chưa đánh vào đến, ừ, cho dù có đánh vào được, không bao lâu quân đội của quân khu Bắc Kinh cũng đã đến đây.
Lắc đầu, Lục Thiếu Hoa ép buộc mình không nên suy nghĩ nhiều quá, đi bộ theo Tăng Kiến Quốc. Hai người từng bước bước vào bên trong biệt thự. Ở trước công, lục Thiếu Hoa bỗng buồn rầu.
Chỉ vì trước mắt Lục Thiếu Hoa tất cả đều mặc quân phục, vả lại ở bên bả vai quân phục đều có sao.
Đó là tướng quân, hay ít nhất nếu có một sao thì là thiếu tướng.
Những người khác tối đa cũng là thiếu tướng, mà hai sao chỉ có mấy người. Còn bao sao thì không cần nói, rất ít. Tuy nhiên trước mắt Lục Thiếu Hoa có hai người, một là ông ta, còn một là Tăng Kiến Quốc.
Đúng vậy, trên vai Lục Thiếu Hoa là ba sao, cùng quân hàm của Tăng Kiến Quốc giống nhau với thân phận cấp dưới.
Nhưng nguyên nhân chính vì quân hàm trên vai của Lục Thiếu Hoa dọa người. Hắn xem quân hàm của người khác, người khác cũng nhìn hắn. Vả lại ánh mắt này nhìn hắn giống như nhìn quái thú.
Lục Thiếu Hoa nói thế nào cũng là ông chủ tập đoàn Phượng Hoàng. Nhìn qua cũng biết là hơn hai mươi tuổi rồi. Thật sự Lục Thiếu Hoa chưa quá ba mươi tuổi nhưng mà thượng tướng hơn hai mươi tuổi có ý gì?
Ở trong nước, thậm chí là toàn thế giới, người có được quân hàm thượng tướng cũng không nhiều. Thế mà lúc này lại xuất hiện một thượng tướng chỉ hơn hai mươi tuổi, vả lại lại có danh tiếng khắp thế giới ông chủ của tập đoàn Phượng Hoàng. Điều này khiến cho mọi người nhìn hắn như quái thú.
Đương nhiên, sẽ có những ánh mắt như thế này nhìn Lục Thiếu Hoa nhưng chỉ một vài người biết Lục Thiếu Hoa. Mà Lục Thiếu Hoa cũng không biết nhiều người. Về phần có mấy người tóc bạc trắng, vả lại những lão gia này đều là quân hàm thượng tướng, bọn họ cười cười, chưa nói gì.
Những người đó không phải là thất lễ. Đúng là Lục Thiếu Hoa có vài lần cười với những lão gia này, tất cả đều
Cho nên bọn họ thấy nhưng không thể trách, không có ì ngạc nhiên cả.
- À, cậu dạo này như thế nào? Vẫn khỏe như xưa chứ?
Đột nhiên giữa lúc đó một tiếng nói to khỏe vang lên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.